“Chủ nhân, bên ngoài náo nhiệt quá.” Sarah đứng sau cánh cửa kính nhìn ra cảnh tượng bên ngoài, rồi quay đầu lại nói với Evanson.
Evanson vừa ngồi xì xụp ăn mì tôm vừa trả lời: “Đúng là rất náo nhiệt, nhưng tôi nghĩ lát nữa khi họ phát hiện ra món quà của tôi thì sẽ càng náo nhiệt hơn nữa.”
Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì? Chúng ta cùng xem thử nhé.
Đầu tiên, trên trời có sáu chiếc trực thăng Black Hawk đang thả các binh sĩ mặc trang phục cơ động màu đen xuống mặt đất. Sau đó có mười mấy chiếc xe Hummer sau khi thả các nhân viên xuống thì lập tức phong tỏa hết mọi đường phố ngõ ngách, một binh sĩ đang thao tác với súng nòng xoay trên xe, cảnh giác quan sát tứ phía, không còn nghi ngờ gì nữa, bất kỳ người nào có hành vi bất thường sẽ lập tức bị bọn họ bắn chết một cách không thương tiếc.
Những binh sĩ được thả xuống từ trực thăng và ô tô cũng không hề ngồi yên, tất cả bọn họ đều được trang bị đầy đủ, huấn luyện rất tốt, bắt đầu di chuyển nhanh chóng trên đường theo đội hình truy tìm chiến đấu, tiến về hướng mục tiêu đã định trong kế hoạch tác chiến.
Tình hình bên ngoài như thế đương nhiên không thể chỉ có Sarah và Evanson nhìn thấy. Trên thực tế thì hầu như cả khu phố Brooklyn đều bị kinh động. Có điều, có thể là do quyền giới hạn sử dụng súng của các cơ quan vũ trang Mỹ khá thấp, hay nói cách khác chính là khả năng nổ súng quá lớn, thế nên người dân ở đây không hề phát huy tinh thần bất chấp mạng sống mà đi xem trò vui, người nào người nấy đều mau chóng quay về nhà hoặc trú tạm ở ngôi nhà gần đó, sợ rằng một khi có nổ súng thì mình sẽ bị vạ lây.
Nhưng bọn họ dù sợ thì vẫn có chút tò mò, ai cũng lén quan sát nhất cử nhất động trên phố từ vị trí của mình. Có người tinh mắt còn phát hiện ra dòng chữ viết sau lưng áo của những binh sĩ ấy, không phải là chữ Police (Cảnh sát) hay FBI (Cục điều tra liên bang) hay CIA (Cục tình báo trung ương) bí ẩn thường thấy, mà là dòng chữ khá lạ lẫm: S.H.I.E.L.D.
Ở thời kỳ này, dân thường vẫn còn khá lạ lẫm với tổ chức như SHIELD. Họ chỉ được biết về mỗi cái tên, chứ không hiểu tổ chức này có chức năng gì, chỉ đoán chắc có liên quan gì đến các công việc của CIA.
Có điều, không hiểu thì không hiểu, điều đó vẫn không ngăn được họ nhận ra có chuyện lớn đang xảy ra. Thế là mọi người đều thi nhau đoán, rốt cuộc là có gián điệp ngoại quốc ẩn nấp ở đây, hay là có nguyên thủ nào đến Brooklyn nghỉ mát, hay là có tên khủng bố nào không chịu ở Trung Đông mà lại ẩn nấp ở Brooklyn? Tất cả đều bắt đầu quan sát kỹ lưỡng mọi hành động trên đường, nhưng sau khi nhìn thấy những người mà những binh sĩ kia bắt được thì trong đầu tất cả đều chỉ còn lại một từ: “Nhảm nhí!”
Những binh sĩ trên đường ấy hoàn toàn có thể đánh một trận với đám khủng bố không sợ chết, hoặc đương đầu với những tên lính đánh thuê giết người không gớm tay, thế mà lần này mục tiêu của họ lại chỉ là một băng Tử Cục nhỏ nhoi.
Cục nhảm lần này còn dài hơn cả dãy núi Andes nữa, mà so sánh như thế vẫn còn nhẹ đấy. Hơn nữa người thốt lên câu “Nhảm nhí” không chỉ có những người dân thường.
Các thành viên của băng Tử Cục, có thể nói là trên mặt người nào cũng hiện ra chữ ngơ ngác. Lúc chúng bị bắt vẫn còn có cảm giác giống như mình đang nằm mơ. Trong lòng nghĩ có cần phải đến mức này không? Băng đảng của chúng tôi nghe tên thì ngầu đấy, nhưng thật ra có gì đâu? Chỉ là đi thu một ít tiền bảo kê trên phố, chọc ghẹo vài cô gái, đi ăn không trả tiền, đúng là có giao dịch một ít ma túy, nhưng mà đó chỉ là hàng kém, số lượng lại cực kỳ ít, cũng vì chuyện này mà bọn nghiện ở khu phố này từng liên kết lại làm loạn, nói rằng nếu không giải quyết được vấn đề cung không đủ cầu thì chúng sẽ cho băng Tử Cục biết tay, ông đây lên cơn nghiện thì ngay cả bản thân mình cũng dám chém, xem chúng bây có sợ không. Nhưng chẳng lẽ vì một chút chuyện nhỏ nhặt ấy mà lại đánh một trận lớn thế này ư? Tôi nhất định phải kiện các người, tôi phải dùng vũ khí pháp luật kiện các người lãng phí tiền thuế của nhân dân.
Nghe nói sau đó, đại ca cuối cùng của băng Tử Cục khi ở trong tù đã viết được một tác phẩm nổi tiếng có tên là “Tiền thuế của nhân dân đã bị lãng phí như thế nào”. Nhưng chuyện ấy vẫn là để sau đi.
Hiện giờ tuy người của băng Tử Cục ai cũng đang trong trạng thái ngơ ngác, nhưng những người bắt bọn chúng thì lại không hề hàm hồ, lấy báng súng đánh chúng ngã ra đất, sau đó cử hai người cao to xông ra đánh bốp bốp bốp. À, không phải, họ chỉ bẻ tay chúng ra đằng sau rồi tra còng vào, sau đó đẩy vào trong xe thôi.
Còn đám quần chúng đang tò mò đứng quan sát, sau khi xem xong vở kịch dùng súng cao xạ bắn muỗi này thì trong đầu người nào người nấy đều nảy ra một sự giải thích hợp lý. Có thể hình tượng xã hội đen nhỏ nhoi của băng Tử Cục chỉ là một lớp vỏ bọc, còn thật sự thì bọn chúng chính là thành viên của một tập đoàn khủng bố, hoặc một tổ chức đặc vụ muốn xâm nhập vào nội bộ nước ta, sau đó sẽ hóa thân thành người lãnh đạo. Trên thực tế, nhiều thành viên của băng Tử Cục cũng có suy nghĩ như thế, chúng cảm thấy có thể mình chính là thành viên của một tổ chức rất lợi hại mà ngay cả bản thân cũng không biết, nói không chừng một ngày nào đó sẽ có một tên Trung Đông râu ria xồm xoàm bước lên bục phát biểu, sau đó biến chúng thành những chiến sĩ thánh chiến, hô to câu khẩu hiệu Allahu Akbar gì đó rồi xông vào cùng chết với kẻ địch.
Thật ra, những suy đoán ấy cũng có phần nào hợp lý, bởi vì những băng nhóm xã hội đen như thế này, trên nước Mỹ có rất nhiều, SHIELD sẽ không rảnh rỗi đến mức ra tay diệt trừ xã hội đen. Sở dĩ có chuyện này xảy ra là vì, SHIELD cho rằng băng Tử Cục có liên quan đến Hydra, một tổ chức siêu khủng bố, siêu tội phạm, thậm chí có thể băng Tử Cục chính là Hydra, hoặc chí ít có một số thành viên là của Hydra. Và sở dĩ SHIELD có nhận định như thế, lý do không gì khác là từ những lời nói dối của Evanson.
Theo lời Coulson báo cáo với Nick Fury, trước đây từng có người của băng Tử Cục đến tìm Evanson, đồng thời còn biết Evanson có năng lực đặc biệt nên muốn chiêu mộ. Kẻ ấy đã bị Evanson giết, nhưng trước khi chết đã nói ra câu danh ngôn của Hydra: Chém một cái đầu, hai cái đầu khác sẽ mọc ra. Thế nên rất có khả năng Hydra đã hồi sinh từ cõi chết.
Đương nhiên Nick Fury không hề tin ngay. Dù gì cái tên Hydra cũng đã nửa thế kỷ nay không xuất hiện rồi, thông thường chỉ còn thấy nó xuất hiện trong các hồ sơ lịch sử thôi. “Có chắc không? Đây có thể là lời nói lung tung của một tên du côn, cậu cần phải biết, có vài tên du côn sẽ hay lấy các câu nói thật ngầu ra làm câu cửa miệng của mình, có vài tên còn xăm hình chữ vạn lên người nữa, có kẻ lại gắn huy hiệu thập tự sắt lên áo, mà sở dĩ chúng làm như thế không phải là vì hiểu ý nghĩa của những thứ này, mà chỉ cảm thấy làm thế sẽ thật ngầu thôi.”
Meinda bèn bước lên một bước rồi nói: “Thưa sếp, tôi không tin rằng một tên du côn nhỏ nhoi trước khi chết thay vì mở miệng van xin thì lại buông ra một câu nói mà bản thân hắn cho là ngầu thôi đâu.”
Một tên du côn ỷ mạnh hiếp yếu thì có gan đến đâu chứ? Trong khoảnh khắc bị một người có sức mạnh siêu nhiên bóp cổ, chuẩn bị thiêu mình thành tro mà lại có thể hô to một câu nói xem thường cái chết đến thế ư? Sao có thể chứ? Thông thường thì chúng phải sợ đến mức vừa tè ra quần vừa cầu xin tha chết mới phải. Hơn nữa hắn có thể nói một câu như thế thì chứng tỏ đã xem đó là niềm tin rồi. Nick Fury suy nghĩ một lúc, cảm thấy không lẽ Hydra đã thật sự quay lại rồi?
Trong lúc Nick Fury còn đang trầm tư thì Melinda lại tiếp tục nói: “Ở quê hương của tôi có một câu nói, con rết trăm chân chết vẫn còn giãy, ngày trước Hydra đã phát triển lớn mạnh như thế, ai mà biết được chúng còn để lại bao nhiêu tàn tích, cũng không biết còn bao nhiêu kẻ kế nghiệp. SHIELD năm xưa dốc toàn lực tiêu diệt, nhưng ai có thể đảm bảo là đã đào tận gốc rễ rồi?”
Nick Fury suy nghĩ kỹ càng lời nói của Melinda, Hydra năm xưa là một tổ chức lớn như thế, nếu nói đã tung một lưới tóm gọn tất cả thành viên không bỏ sót một người nào thì rõ ràng là điều không thể. Hơn nữa những môn đồ của Red Skull rất có khả năng cũng đang âm mưu xây dựng lại Hydra, thế thì rốt cuộc Hydra hiện giờ như thế nào? Sẽ giống như một tổ chức khủng bố thông thường, hay đã có lại được sức mạnh như năm xưa rồi? Xem ra phải bắt một số tên về hỏi cho rõ.
Nhưng mà, vẫn là một câu nói của Melinda khiến Nick Fury lập tức hạ quyết tâm ra tay: “Chúng có thể tìm đến Evanson trước cả chúng ta, chứng tỏ chúng có thể có được một kênh tình báo còn tốt hơn chúng ta nữa, hơn nữa chúng rõ ràng đang chiêu mộ các dị nhân, tôi cho rằng không thể chờ được nữa rồi.”
“Thông báo cho đội hành động, bảo họ bắt hết đám xã hội đen đó về đây, không được bỏ sót tên nào, Coulson, cậu đích thân chỉ huy đi.” Nick Fury ra lệnh, sau đó nghĩ một chút rồi nói: “Đừng nói cho đội hành động biết mục đích thật sự, họ chỉ cần lo đối phó với băng Tử Cục thôi chứ không cần biết những thứ khác, còn nữa, những người bị bắt về đều phải bị cách ly chờ lệnh, không cho phép bất kỳ ai tiếp xúc.”
Ngày tàn của băng Tử Cục cuối cùng cũng đến.
Evanson vừa ngồi xì xụp ăn mì tôm vừa trả lời: “Đúng là rất náo nhiệt, nhưng tôi nghĩ lát nữa khi họ phát hiện ra món quà của tôi thì sẽ càng náo nhiệt hơn nữa.”
Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì? Chúng ta cùng xem thử nhé.
Đầu tiên, trên trời có sáu chiếc trực thăng Black Hawk đang thả các binh sĩ mặc trang phục cơ động màu đen xuống mặt đất. Sau đó có mười mấy chiếc xe Hummer sau khi thả các nhân viên xuống thì lập tức phong tỏa hết mọi đường phố ngõ ngách, một binh sĩ đang thao tác với súng nòng xoay trên xe, cảnh giác quan sát tứ phía, không còn nghi ngờ gì nữa, bất kỳ người nào có hành vi bất thường sẽ lập tức bị bọn họ bắn chết một cách không thương tiếc.
Những binh sĩ được thả xuống từ trực thăng và ô tô cũng không hề ngồi yên, tất cả bọn họ đều được trang bị đầy đủ, huấn luyện rất tốt, bắt đầu di chuyển nhanh chóng trên đường theo đội hình truy tìm chiến đấu, tiến về hướng mục tiêu đã định trong kế hoạch tác chiến.
Tình hình bên ngoài như thế đương nhiên không thể chỉ có Sarah và Evanson nhìn thấy. Trên thực tế thì hầu như cả khu phố Brooklyn đều bị kinh động. Có điều, có thể là do quyền giới hạn sử dụng súng của các cơ quan vũ trang Mỹ khá thấp, hay nói cách khác chính là khả năng nổ súng quá lớn, thế nên người dân ở đây không hề phát huy tinh thần bất chấp mạng sống mà đi xem trò vui, người nào người nấy đều mau chóng quay về nhà hoặc trú tạm ở ngôi nhà gần đó, sợ rằng một khi có nổ súng thì mình sẽ bị vạ lây.
Nhưng bọn họ dù sợ thì vẫn có chút tò mò, ai cũng lén quan sát nhất cử nhất động trên phố từ vị trí của mình. Có người tinh mắt còn phát hiện ra dòng chữ viết sau lưng áo của những binh sĩ ấy, không phải là chữ Police (Cảnh sát) hay FBI (Cục điều tra liên bang) hay CIA (Cục tình báo trung ương) bí ẩn thường thấy, mà là dòng chữ khá lạ lẫm: S.H.I.E.L.D.
Ở thời kỳ này, dân thường vẫn còn khá lạ lẫm với tổ chức như SHIELD. Họ chỉ được biết về mỗi cái tên, chứ không hiểu tổ chức này có chức năng gì, chỉ đoán chắc có liên quan gì đến các công việc của CIA.
Có điều, không hiểu thì không hiểu, điều đó vẫn không ngăn được họ nhận ra có chuyện lớn đang xảy ra. Thế là mọi người đều thi nhau đoán, rốt cuộc là có gián điệp ngoại quốc ẩn nấp ở đây, hay là có nguyên thủ nào đến Brooklyn nghỉ mát, hay là có tên khủng bố nào không chịu ở Trung Đông mà lại ẩn nấp ở Brooklyn? Tất cả đều bắt đầu quan sát kỹ lưỡng mọi hành động trên đường, nhưng sau khi nhìn thấy những người mà những binh sĩ kia bắt được thì trong đầu tất cả đều chỉ còn lại một từ: “Nhảm nhí!”
Những binh sĩ trên đường ấy hoàn toàn có thể đánh một trận với đám khủng bố không sợ chết, hoặc đương đầu với những tên lính đánh thuê giết người không gớm tay, thế mà lần này mục tiêu của họ lại chỉ là một băng Tử Cục nhỏ nhoi.
Cục nhảm lần này còn dài hơn cả dãy núi Andes nữa, mà so sánh như thế vẫn còn nhẹ đấy. Hơn nữa người thốt lên câu “Nhảm nhí” không chỉ có những người dân thường.
Các thành viên của băng Tử Cục, có thể nói là trên mặt người nào cũng hiện ra chữ ngơ ngác. Lúc chúng bị bắt vẫn còn có cảm giác giống như mình đang nằm mơ. Trong lòng nghĩ có cần phải đến mức này không? Băng đảng của chúng tôi nghe tên thì ngầu đấy, nhưng thật ra có gì đâu? Chỉ là đi thu một ít tiền bảo kê trên phố, chọc ghẹo vài cô gái, đi ăn không trả tiền, đúng là có giao dịch một ít ma túy, nhưng mà đó chỉ là hàng kém, số lượng lại cực kỳ ít, cũng vì chuyện này mà bọn nghiện ở khu phố này từng liên kết lại làm loạn, nói rằng nếu không giải quyết được vấn đề cung không đủ cầu thì chúng sẽ cho băng Tử Cục biết tay, ông đây lên cơn nghiện thì ngay cả bản thân mình cũng dám chém, xem chúng bây có sợ không. Nhưng chẳng lẽ vì một chút chuyện nhỏ nhặt ấy mà lại đánh một trận lớn thế này ư? Tôi nhất định phải kiện các người, tôi phải dùng vũ khí pháp luật kiện các người lãng phí tiền thuế của nhân dân.
Nghe nói sau đó, đại ca cuối cùng của băng Tử Cục khi ở trong tù đã viết được một tác phẩm nổi tiếng có tên là “Tiền thuế của nhân dân đã bị lãng phí như thế nào”. Nhưng chuyện ấy vẫn là để sau đi.
Hiện giờ tuy người của băng Tử Cục ai cũng đang trong trạng thái ngơ ngác, nhưng những người bắt bọn chúng thì lại không hề hàm hồ, lấy báng súng đánh chúng ngã ra đất, sau đó cử hai người cao to xông ra đánh bốp bốp bốp. À, không phải, họ chỉ bẻ tay chúng ra đằng sau rồi tra còng vào, sau đó đẩy vào trong xe thôi.
Còn đám quần chúng đang tò mò đứng quan sát, sau khi xem xong vở kịch dùng súng cao xạ bắn muỗi này thì trong đầu người nào người nấy đều nảy ra một sự giải thích hợp lý. Có thể hình tượng xã hội đen nhỏ nhoi của băng Tử Cục chỉ là một lớp vỏ bọc, còn thật sự thì bọn chúng chính là thành viên của một tập đoàn khủng bố, hoặc một tổ chức đặc vụ muốn xâm nhập vào nội bộ nước ta, sau đó sẽ hóa thân thành người lãnh đạo. Trên thực tế, nhiều thành viên của băng Tử Cục cũng có suy nghĩ như thế, chúng cảm thấy có thể mình chính là thành viên của một tổ chức rất lợi hại mà ngay cả bản thân cũng không biết, nói không chừng một ngày nào đó sẽ có một tên Trung Đông râu ria xồm xoàm bước lên bục phát biểu, sau đó biến chúng thành những chiến sĩ thánh chiến, hô to câu khẩu hiệu Allahu Akbar gì đó rồi xông vào cùng chết với kẻ địch.
Thật ra, những suy đoán ấy cũng có phần nào hợp lý, bởi vì những băng nhóm xã hội đen như thế này, trên nước Mỹ có rất nhiều, SHIELD sẽ không rảnh rỗi đến mức ra tay diệt trừ xã hội đen. Sở dĩ có chuyện này xảy ra là vì, SHIELD cho rằng băng Tử Cục có liên quan đến Hydra, một tổ chức siêu khủng bố, siêu tội phạm, thậm chí có thể băng Tử Cục chính là Hydra, hoặc chí ít có một số thành viên là của Hydra. Và sở dĩ SHIELD có nhận định như thế, lý do không gì khác là từ những lời nói dối của Evanson.
Theo lời Coulson báo cáo với Nick Fury, trước đây từng có người của băng Tử Cục đến tìm Evanson, đồng thời còn biết Evanson có năng lực đặc biệt nên muốn chiêu mộ. Kẻ ấy đã bị Evanson giết, nhưng trước khi chết đã nói ra câu danh ngôn của Hydra: Chém một cái đầu, hai cái đầu khác sẽ mọc ra. Thế nên rất có khả năng Hydra đã hồi sinh từ cõi chết.
Đương nhiên Nick Fury không hề tin ngay. Dù gì cái tên Hydra cũng đã nửa thế kỷ nay không xuất hiện rồi, thông thường chỉ còn thấy nó xuất hiện trong các hồ sơ lịch sử thôi. “Có chắc không? Đây có thể là lời nói lung tung của một tên du côn, cậu cần phải biết, có vài tên du côn sẽ hay lấy các câu nói thật ngầu ra làm câu cửa miệng của mình, có vài tên còn xăm hình chữ vạn lên người nữa, có kẻ lại gắn huy hiệu thập tự sắt lên áo, mà sở dĩ chúng làm như thế không phải là vì hiểu ý nghĩa của những thứ này, mà chỉ cảm thấy làm thế sẽ thật ngầu thôi.”
Meinda bèn bước lên một bước rồi nói: “Thưa sếp, tôi không tin rằng một tên du côn nhỏ nhoi trước khi chết thay vì mở miệng van xin thì lại buông ra một câu nói mà bản thân hắn cho là ngầu thôi đâu.”
Một tên du côn ỷ mạnh hiếp yếu thì có gan đến đâu chứ? Trong khoảnh khắc bị một người có sức mạnh siêu nhiên bóp cổ, chuẩn bị thiêu mình thành tro mà lại có thể hô to một câu nói xem thường cái chết đến thế ư? Sao có thể chứ? Thông thường thì chúng phải sợ đến mức vừa tè ra quần vừa cầu xin tha chết mới phải. Hơn nữa hắn có thể nói một câu như thế thì chứng tỏ đã xem đó là niềm tin rồi. Nick Fury suy nghĩ một lúc, cảm thấy không lẽ Hydra đã thật sự quay lại rồi?
Trong lúc Nick Fury còn đang trầm tư thì Melinda lại tiếp tục nói: “Ở quê hương của tôi có một câu nói, con rết trăm chân chết vẫn còn giãy, ngày trước Hydra đã phát triển lớn mạnh như thế, ai mà biết được chúng còn để lại bao nhiêu tàn tích, cũng không biết còn bao nhiêu kẻ kế nghiệp. SHIELD năm xưa dốc toàn lực tiêu diệt, nhưng ai có thể đảm bảo là đã đào tận gốc rễ rồi?”
Nick Fury suy nghĩ kỹ càng lời nói của Melinda, Hydra năm xưa là một tổ chức lớn như thế, nếu nói đã tung một lưới tóm gọn tất cả thành viên không bỏ sót một người nào thì rõ ràng là điều không thể. Hơn nữa những môn đồ của Red Skull rất có khả năng cũng đang âm mưu xây dựng lại Hydra, thế thì rốt cuộc Hydra hiện giờ như thế nào? Sẽ giống như một tổ chức khủng bố thông thường, hay đã có lại được sức mạnh như năm xưa rồi? Xem ra phải bắt một số tên về hỏi cho rõ.
Nhưng mà, vẫn là một câu nói của Melinda khiến Nick Fury lập tức hạ quyết tâm ra tay: “Chúng có thể tìm đến Evanson trước cả chúng ta, chứng tỏ chúng có thể có được một kênh tình báo còn tốt hơn chúng ta nữa, hơn nữa chúng rõ ràng đang chiêu mộ các dị nhân, tôi cho rằng không thể chờ được nữa rồi.”
“Thông báo cho đội hành động, bảo họ bắt hết đám xã hội đen đó về đây, không được bỏ sót tên nào, Coulson, cậu đích thân chỉ huy đi.” Nick Fury ra lệnh, sau đó nghĩ một chút rồi nói: “Đừng nói cho đội hành động biết mục đích thật sự, họ chỉ cần lo đối phó với băng Tử Cục thôi chứ không cần biết những thứ khác, còn nữa, những người bị bắt về đều phải bị cách ly chờ lệnh, không cho phép bất kỳ ai tiếp xúc.”
Ngày tàn của băng Tử Cục cuối cùng cũng đến.