Tuy rằng Sif không tiếp tục truy hỏi ai là người đánh ngất cô nhưng bầu không khí ở đây vẫn rất nặng nề. Dường như cô ấy đang có rất nhiều tâm sự, nhưng cái gì cũng không chịu nói mà chỉ không ngừng uống bia. Hơn nữa đều uống hết chỉ trong một ngụm, dẫn đến việc mới được một lúc mà két bia cũng đã hết hơn nửa.
“Vì độ cồn của bia quá nhẹ sao?” Ở trong tình huống như thế này thì Evanson cũng chỉ có thể chủ động lên tiếng.
“Hử?” Sif sửng sốt một chút rồi lại nhìn xuống lon bia ở trong tay, giống như đến lúc này mới phản ứng kịp: “Là rất nhẹ.”
“Hừ hừ.” Evanson mỉm cười, mặc dù đối với tửu lượng của người Asgard mà nói thì loại bia này chẳng khác gì nước lã, nhưng nhìn dáng vẻ của đối phương lúc này thì rõ ràng đó không phải là nguyên nhân.
Evanson hỏi: “Cô đang lo lắng cho Thor sao?”
Sif không nói lời nào mà chỉ gật đầu.
“Tuy Loki rất giảo hoạt nhưng chuyện này cũng không phải được ủ mưu từ lâu nên hắn cũng có rất nhiều điểm yếu...” Evanson cũng cầm một lon bia lên để uống, nếu không uống nhanh thì lát nữa chỉ còn mỗi vỏ lon mà thôi, sau đó nói tiếp: “Cho nên cô phải tin tưởng vào năng lực của Thor.”
“Tôi biết.” Sif đã cùng Thor kề vai chiến đấu nhiều năm, không ai có thể hiểu rõ năng lực của Thor hơn cô ấy, cho nên cô ấy cũng không quá lo lắng Thor sẽ gặp phải nhiều thách thức khi quay về Asgard.
“Tôi chỉ là...”
“Chỉ là để ý đến người yêu của Thor?” Khi mà Sif muốn nói lại thôi thì Evanson đã giành nói trước.
Sif nhìn về phía Evanson bằng một ánh mắt vô cùng ngạc nhiên, giống như muốn hỏi sao anh lại biết được tâm sự của tôi?
“Nó cũng quá rõ ràng rồi.” Evanson mỉm cười rồi nói tiếp: “Ánh mắt lúc cô nhìn Thor khác với ánh mắt khi cô nhìn những người bạn khác.”
Evanson chỉ về phía Sif: “Tôi đoán là trừ tên ngốc Thor kia thì toàn bộ Asgard đều biết cô yêu hắn ta.”
Vẻ mặt của Sif khi nghe đến đây liền thay đổi, tâm sự của cô rõ ràng như thế sao? Tuy tính cách của cô rất thẳng thắn nhưng dù sao cũng là phụ nữ, khi loại chuyện này bị nói toẹt ra thì cũng sẽ thấy xấu hổ.
“Tôi cho rằng cô không nên quá lo lắng vì vấn đề đó như thế.” Evanson nói: “Một ngày nào đó thì Thor sẽ hiểu được tấm lòng của cô.”
“Sẽ hiểu sao...” Sif lắc đầu: “Có lẽ anh không biết chứ Thor không phải là loại công tử ăn chơi, anh ấy là một người nặng tình nặng nghĩa, hơn nữa tôi có thể thấy được anh ấy rất yêu cô gái đó.” Nếu đã yêu thì sẽ yêu đến cùng, cũng vì đức tính đó của Thor mà cô mới bị anh ta hấp dẫn.
“A... nhưng dù thế nào đi chăng nữa.” Evanson nhìn về phía cô gái đang vô cùng uể oải kia rồi nói: “Thì tôi cũng sẽ ủng hộ cô.”
“Cảm ơn.” Sif thuận miệng trả lời nhưng cô ấy lập tức hỏi lại một cách ngạc nhiên: “Khoan đã, anh nói sẽ ủng hộ tôi? Về... vấn đề này?”
Evanson gật đầu.
“Không đúng, không đúng.” Sif lắc đầu, giống như những gì Evanson vừa nói là một sai lầm vậy: “Sao anh lại ủng hộ tôi chứ?”
“Tôi không nên sao?” Evanson khẽ nhún vai rồi hỏi lại.
“Hoàn toàn không nên.” Ánh mắt của Sif vô cùng sắc bén: “Với thân phận và lập trường của anh thì không nên.”
Odin chưa từng buông lỏng việc bồi dưỡng Thor thành một người thừa kế hợp cách. Cho nên tuy nói bốn vị dũng sĩ là do Thor tuyển chọn nhưng sự thật thì bọn họ cũng phải qua được ải của Odin.
Mọi người thường nói không ai hiểu con bằng cha nên Odin cũng rất rõ người thừa kế mà mình dốc lòng bồi dưỡng quá mức... ngay thẳng, cho nên ông ta đã giúp Thor lựa chọn một người có thể giúp đỡ Thor bày mưu tính kế, và vai trò đó do Sif đảm nhiệm.
Thor không thiếu sự dũng cảm nhưng lại thiếu đầu óc, cho nên việc có một người phụ nữ thông minh và tinh tế suy nghĩ cho hắn, trong tương lai sẽ lấy thân phận của hoàng hậu để ở bên phụ tá hắn là một lựa chọn tốt.
Nhưng cho dù thần Odin có tính toán kỹ càng thế nào cũng không tính được việc người đó sẽ vì nhân cách và mị lực của Thor mà yêu hắn, hơn nữa khi người phụ nữ đã yêu ai thì sẽ ủng hộ toàn bộ quyết định của người đó một cách vô điều kiện.
Cho nên IQ của Sif trong mấy năm nay hầu như trở thành số âm.
Nhưng lúc này lại khác, Thor không ở đây, mà Evanson không phải là người mà cô ấy yêu cho nên trí thông minh của Sif cũng đã trở lại bình thường.
“Anh nên ủng hộ cho người phụ nữ kia.” Sif phân tích: “Như vậy mới phù hợp với lợi ích của Midgard.”
Ở các quốc gia phong kiến thì đám cưới chính trị không được xem là chuyện lạ, nếu như người trái đất có thể trở thành thái tử phi và sau đó là hoàng hậu tương lai của Asgard thì điều đó sẽ mang đến cho trái đất một lợi ích khổng lồ.
Nhưng một người trái đất như Evanson lại bày tỏ sẽ ủng hộ cô? Chuyện gì đang xảy ra vậy?
“Nếu đứng ở lập trường là một người của trái đất thì tôi nên ủng hộ cô ấy, hơn nữa nếu chuyện này lộ ra thì không ít người tự xưng là người lãnh đạo cũng sẽ suy nghĩ như thế, nhưng...” Evanson lắc đầu: “Điều này không thể thành công được.”
“Thor sẽ không vứt bỏ phần tình cảm này.” Sif nói.
“Tôi biết.” Khóe miệng của Evanson khẽ nhếch lên: “Nhưng Thor không chỉ có một mình hắn mà hắn còn đại diện cho Asgard, hơn nữa nếu tôi là thần vương Odin thì tôi cũng sẽ không đồng ý chuyện này.”
“Tuy thần vương Odin rất khai sáng.” Bởi vì đang nói chuyện với người dân của Asgard cho nên Evanson cũng dùng sự kính trọng khi nói về Odin: “Ngài ấy không kỳ thị người trái đất nhưng với vai trò là một vị vua nên ngài ấy sẽ không cho phép người thừa kế của mình lấy một người phụ nữ không phải là người của Asgard.
“Còn với vai trò là một người cha thì ngài ấy cũng sẽ không để con của mình lấy một người có tuổi thọ ngắn ngủi.”
“Cho nên...” Evanson tổng kết lại: “Việc này không chỉ sẽ gặp được một chướng ngại vô cùng lớn mà còn không có ý nghĩa gì cả. Có thể đến khi Thor đăng cơ và cô ấy có thể mang đến lợi ích cho trái đất thì người phụ nữ đó đã không còn nữa rồi. Ngược lại nếu như chúng tôi quá tích cực trong chuyện này, muốn đưa một người không thích hợp lên làm hoàng hậu của Asgard thì sẽ khiến cho thần Odin cảm thấy phản cảm, thế thì mất nhiều hơn được.”
Sau khi nghe những lời này thì ánh mắt của Sif cũng sáng lên, tuy cô không nên vui vẻ khi biết phần tình cảm này của Thor có thể chết non nhưng cô vẫn không nhịn được.
Đúng vậy, bản thân cô lo lắng gì chứ? Một con người bé nhỏ có thể sống được bao lâu chứ? Một trăm năm? Đối với cô mà nói thì nó chỉ là một cái chớp mắt mà thôi, đợi đến lúc người phụ nữ đó chết thì cô sẽ có cơ hội phải không?
Hơn nữa cho dù Thor vì trọng tình trọng nghĩa mà đợi đến lúc người đó chết cũng không muốn nghĩ đến việc này thì sau khi hắn lên ngôi còn có thể tùy hứng như vậy sao? Asgard không thể không có hoàng hậu, còn vương quốc thì cũng cần có người thừa kế.
Sau khi nghĩ thông suốt vấn đề này thì Sif cảm thấy tảng đá lớn vẫn đè trong lòng cô cũng biến mất, sau khi uống hết nửa két bia còn lại thì Sif quay sang nói với Evanson: “Anh đúng là một con người hiểu chuyện.”
“Cảm ơn lời khen ngợi.” Anh cầm lấy lon bia cuối cùng rồi nói: “Nếu có cơ hội thì cô...”
Evanson vừa nói đến đây thì bên ngoài liền vang lên tiếng động cơ xe máy vô cùng ầm ĩ: “Nhanh như vậy đã đến rồi sao? Thật là mất hứng.”
“Cái gì vậy?” Sif nhận ra âm thanh này cũng có phần kỳ lạ.
“Một vị khách.” Evanson híp mắt nói: “Một vị khách cũng không quá thân thiết.”
“Anh muốn mọi người rời khỏi.” Sif bình tĩnh nói: “Là để đón tiếp vị khách này.”
“Đúng vậy, cô cứ ở đây.” Evanson nói với Sif: “Tôi đi ra đón anh ta.”
“Không sao cả, tôi sẽ không quấy rầy anh.” Sif vô cũng trịnh trọng, ở Asgard thì việc anh tùy tiện nhúng tay vào trận quyết đấu của người khác là một hành động vô cùng bất kính.
“Cảm ơn sự tôn trọng của cô.” Evanson chần chừ một lúc mới nói tiếp: “Nhưng nếu lát nữa nghe thấy tôi kêu cứu thì mong cô có thể giúp tôi một tay.”
Sif: “...”
“Vì độ cồn của bia quá nhẹ sao?” Ở trong tình huống như thế này thì Evanson cũng chỉ có thể chủ động lên tiếng.
“Hử?” Sif sửng sốt một chút rồi lại nhìn xuống lon bia ở trong tay, giống như đến lúc này mới phản ứng kịp: “Là rất nhẹ.”
“Hừ hừ.” Evanson mỉm cười, mặc dù đối với tửu lượng của người Asgard mà nói thì loại bia này chẳng khác gì nước lã, nhưng nhìn dáng vẻ của đối phương lúc này thì rõ ràng đó không phải là nguyên nhân.
Evanson hỏi: “Cô đang lo lắng cho Thor sao?”
Sif không nói lời nào mà chỉ gật đầu.
“Tuy Loki rất giảo hoạt nhưng chuyện này cũng không phải được ủ mưu từ lâu nên hắn cũng có rất nhiều điểm yếu...” Evanson cũng cầm một lon bia lên để uống, nếu không uống nhanh thì lát nữa chỉ còn mỗi vỏ lon mà thôi, sau đó nói tiếp: “Cho nên cô phải tin tưởng vào năng lực của Thor.”
“Tôi biết.” Sif đã cùng Thor kề vai chiến đấu nhiều năm, không ai có thể hiểu rõ năng lực của Thor hơn cô ấy, cho nên cô ấy cũng không quá lo lắng Thor sẽ gặp phải nhiều thách thức khi quay về Asgard.
“Tôi chỉ là...”
“Chỉ là để ý đến người yêu của Thor?” Khi mà Sif muốn nói lại thôi thì Evanson đã giành nói trước.
Sif nhìn về phía Evanson bằng một ánh mắt vô cùng ngạc nhiên, giống như muốn hỏi sao anh lại biết được tâm sự của tôi?
“Nó cũng quá rõ ràng rồi.” Evanson mỉm cười rồi nói tiếp: “Ánh mắt lúc cô nhìn Thor khác với ánh mắt khi cô nhìn những người bạn khác.”
Evanson chỉ về phía Sif: “Tôi đoán là trừ tên ngốc Thor kia thì toàn bộ Asgard đều biết cô yêu hắn ta.”
Vẻ mặt của Sif khi nghe đến đây liền thay đổi, tâm sự của cô rõ ràng như thế sao? Tuy tính cách của cô rất thẳng thắn nhưng dù sao cũng là phụ nữ, khi loại chuyện này bị nói toẹt ra thì cũng sẽ thấy xấu hổ.
“Tôi cho rằng cô không nên quá lo lắng vì vấn đề đó như thế.” Evanson nói: “Một ngày nào đó thì Thor sẽ hiểu được tấm lòng của cô.”
“Sẽ hiểu sao...” Sif lắc đầu: “Có lẽ anh không biết chứ Thor không phải là loại công tử ăn chơi, anh ấy là một người nặng tình nặng nghĩa, hơn nữa tôi có thể thấy được anh ấy rất yêu cô gái đó.” Nếu đã yêu thì sẽ yêu đến cùng, cũng vì đức tính đó của Thor mà cô mới bị anh ta hấp dẫn.
“A... nhưng dù thế nào đi chăng nữa.” Evanson nhìn về phía cô gái đang vô cùng uể oải kia rồi nói: “Thì tôi cũng sẽ ủng hộ cô.”
“Cảm ơn.” Sif thuận miệng trả lời nhưng cô ấy lập tức hỏi lại một cách ngạc nhiên: “Khoan đã, anh nói sẽ ủng hộ tôi? Về... vấn đề này?”
Evanson gật đầu.
“Không đúng, không đúng.” Sif lắc đầu, giống như những gì Evanson vừa nói là một sai lầm vậy: “Sao anh lại ủng hộ tôi chứ?”
“Tôi không nên sao?” Evanson khẽ nhún vai rồi hỏi lại.
“Hoàn toàn không nên.” Ánh mắt của Sif vô cùng sắc bén: “Với thân phận và lập trường của anh thì không nên.”
Odin chưa từng buông lỏng việc bồi dưỡng Thor thành một người thừa kế hợp cách. Cho nên tuy nói bốn vị dũng sĩ là do Thor tuyển chọn nhưng sự thật thì bọn họ cũng phải qua được ải của Odin.
Mọi người thường nói không ai hiểu con bằng cha nên Odin cũng rất rõ người thừa kế mà mình dốc lòng bồi dưỡng quá mức... ngay thẳng, cho nên ông ta đã giúp Thor lựa chọn một người có thể giúp đỡ Thor bày mưu tính kế, và vai trò đó do Sif đảm nhiệm.
Thor không thiếu sự dũng cảm nhưng lại thiếu đầu óc, cho nên việc có một người phụ nữ thông minh và tinh tế suy nghĩ cho hắn, trong tương lai sẽ lấy thân phận của hoàng hậu để ở bên phụ tá hắn là một lựa chọn tốt.
Nhưng cho dù thần Odin có tính toán kỹ càng thế nào cũng không tính được việc người đó sẽ vì nhân cách và mị lực của Thor mà yêu hắn, hơn nữa khi người phụ nữ đã yêu ai thì sẽ ủng hộ toàn bộ quyết định của người đó một cách vô điều kiện.
Cho nên IQ của Sif trong mấy năm nay hầu như trở thành số âm.
Nhưng lúc này lại khác, Thor không ở đây, mà Evanson không phải là người mà cô ấy yêu cho nên trí thông minh của Sif cũng đã trở lại bình thường.
“Anh nên ủng hộ cho người phụ nữ kia.” Sif phân tích: “Như vậy mới phù hợp với lợi ích của Midgard.”
Ở các quốc gia phong kiến thì đám cưới chính trị không được xem là chuyện lạ, nếu như người trái đất có thể trở thành thái tử phi và sau đó là hoàng hậu tương lai của Asgard thì điều đó sẽ mang đến cho trái đất một lợi ích khổng lồ.
Nhưng một người trái đất như Evanson lại bày tỏ sẽ ủng hộ cô? Chuyện gì đang xảy ra vậy?
“Nếu đứng ở lập trường là một người của trái đất thì tôi nên ủng hộ cô ấy, hơn nữa nếu chuyện này lộ ra thì không ít người tự xưng là người lãnh đạo cũng sẽ suy nghĩ như thế, nhưng...” Evanson lắc đầu: “Điều này không thể thành công được.”
“Thor sẽ không vứt bỏ phần tình cảm này.” Sif nói.
“Tôi biết.” Khóe miệng của Evanson khẽ nhếch lên: “Nhưng Thor không chỉ có một mình hắn mà hắn còn đại diện cho Asgard, hơn nữa nếu tôi là thần vương Odin thì tôi cũng sẽ không đồng ý chuyện này.”
“Tuy thần vương Odin rất khai sáng.” Bởi vì đang nói chuyện với người dân của Asgard cho nên Evanson cũng dùng sự kính trọng khi nói về Odin: “Ngài ấy không kỳ thị người trái đất nhưng với vai trò là một vị vua nên ngài ấy sẽ không cho phép người thừa kế của mình lấy một người phụ nữ không phải là người của Asgard.
“Còn với vai trò là một người cha thì ngài ấy cũng sẽ không để con của mình lấy một người có tuổi thọ ngắn ngủi.”
“Cho nên...” Evanson tổng kết lại: “Việc này không chỉ sẽ gặp được một chướng ngại vô cùng lớn mà còn không có ý nghĩa gì cả. Có thể đến khi Thor đăng cơ và cô ấy có thể mang đến lợi ích cho trái đất thì người phụ nữ đó đã không còn nữa rồi. Ngược lại nếu như chúng tôi quá tích cực trong chuyện này, muốn đưa một người không thích hợp lên làm hoàng hậu của Asgard thì sẽ khiến cho thần Odin cảm thấy phản cảm, thế thì mất nhiều hơn được.”
Sau khi nghe những lời này thì ánh mắt của Sif cũng sáng lên, tuy cô không nên vui vẻ khi biết phần tình cảm này của Thor có thể chết non nhưng cô vẫn không nhịn được.
Đúng vậy, bản thân cô lo lắng gì chứ? Một con người bé nhỏ có thể sống được bao lâu chứ? Một trăm năm? Đối với cô mà nói thì nó chỉ là một cái chớp mắt mà thôi, đợi đến lúc người phụ nữ đó chết thì cô sẽ có cơ hội phải không?
Hơn nữa cho dù Thor vì trọng tình trọng nghĩa mà đợi đến lúc người đó chết cũng không muốn nghĩ đến việc này thì sau khi hắn lên ngôi còn có thể tùy hứng như vậy sao? Asgard không thể không có hoàng hậu, còn vương quốc thì cũng cần có người thừa kế.
Sau khi nghĩ thông suốt vấn đề này thì Sif cảm thấy tảng đá lớn vẫn đè trong lòng cô cũng biến mất, sau khi uống hết nửa két bia còn lại thì Sif quay sang nói với Evanson: “Anh đúng là một con người hiểu chuyện.”
“Cảm ơn lời khen ngợi.” Anh cầm lấy lon bia cuối cùng rồi nói: “Nếu có cơ hội thì cô...”
Evanson vừa nói đến đây thì bên ngoài liền vang lên tiếng động cơ xe máy vô cùng ầm ĩ: “Nhanh như vậy đã đến rồi sao? Thật là mất hứng.”
“Cái gì vậy?” Sif nhận ra âm thanh này cũng có phần kỳ lạ.
“Một vị khách.” Evanson híp mắt nói: “Một vị khách cũng không quá thân thiết.”
“Anh muốn mọi người rời khỏi.” Sif bình tĩnh nói: “Là để đón tiếp vị khách này.”
“Đúng vậy, cô cứ ở đây.” Evanson nói với Sif: “Tôi đi ra đón anh ta.”
“Không sao cả, tôi sẽ không quấy rầy anh.” Sif vô cũng trịnh trọng, ở Asgard thì việc anh tùy tiện nhúng tay vào trận quyết đấu của người khác là một hành động vô cùng bất kính.
“Cảm ơn sự tôn trọng của cô.” Evanson chần chừ một lúc mới nói tiếp: “Nhưng nếu lát nữa nghe thấy tôi kêu cứu thì mong cô có thể giúp tôi một tay.”
Sif: “...”