Hiện tại cũng đã tửu quá tam tuần(1), đồ ăn trên bàn cũng đã ăn được kha khá rồi. Thế nhưng, đám người mà Rumlow mang theo tới đây này ngoại trừ việc liên tục điên cuồng gào thét 666(2) với Evanson ra thì một câu chính sự cũng không có nói đến. Như vậy, Evanson thiếu chút nữa liền cho rằng việc bọn họ chạy tới đây thật chất chỉ là vì tìm được một cái lý do để uống rượu, bốc phét mà thôi.
(1) Tửu quá tam tuần: Ý của “Tửu quá tam tuần” là đã uống rượu ba phiên. Tỉ như, có năm vị ngồi cùng bàn, thì mỗi người đều uống một lượt, như thế tính là một phiên, cũng chính là “một tuần”.
(2)666: Ngôn ngữ mạng, mang ý khen ngợi.
Có thể do sau đó Evanson vẫn chú ý đến bọn họ, nên trên cổ của một số người trong đó đang không ngừng ra chảy mồ hôi, khi nói chuyện phiếm thì bộ dạng và ngữ khí cũng có chút mất tự nhiên, nhìn qua có một chút gì đó khẩn trương.
Cuối cùng, trong một lần cùng nhau nâng chén, lúc mà bọn họ uống rượu thì cũng lén lút trao đổi ánh mắt với nhau.
Rumlow sử dụng khóe mắt quét nhìn một vòng xung quanh đám bạn. Trong chúng ta ai tới a?
Đám bạn của anh ta lập tức biểu hiện ra tinh thần đoàn kết, đồng lòng hy sinh quên mình trong Hydra, lập tức cùng nhau tỏ ra vẻ: Ngươi là cán bộ, ngươi lên trước.
Rumlow bất đắc dĩ, đem chén rượu đã được rót đầy uống hết sạch, sau đó liền mon men tới gần chỗ của Evanson.
Ngược lại, Evanson đối với mấy trò mờ ám thế này thì đều không để ý lắm. Anh ta cho rằng, chỉ với cái thứ đầu óc không được dài lắm của Pierce, thì không khả năng trông vào cái đám này đến để đối phó với chính mình. Vì vậy, vừa vặn mượn luôn cơ hội này để xem xem bọn họ đến cùng là muốn làm cái gì.
"Tiên sinh." Rumlow rất tôn kính nói: "Năng lượng mà ngài sử dụng là ma pháp thần kỳ, đúng không?"
"Đúng vậy." Evanson thừa nhận. Hiện tại cũng không còn giống như lúc trước nữa, sau đại chiến ở New York việc chính mình sử dụng năng lượng hắc ám đã không phải là bí mật gì nữa: "Ngươi có hứng thú với ma pháp sao?"
"Đương nhiên." Rumlow liên tục gật đầu: "Đối mặt với ma pháp chân chính, ai mà lại không có hứng thú chứ."
"Như vậy... Ngươi muốn học không?" Evanson thử hỏi, đồng thời cũng âm thầm lưu ý đến phản ứng của Rumlow. Anh ta suy đoán, chẳng lẽ là do Hydra thèm thuồng năng lực của mình?
Thế nhưng lúc hắn nhìn thấy Rumlow sau khi nghe thấy lời đề nghị của mình liền lộ ra vẻ mặt rất kinh ngạc, thì hắn liền bỏ đi cái suy đoán này.
"Không, không, không. Tôi cũng không có cái phúc phận đó đâu." Rumlow lắc đầu nói: "Huống hồ tôi cũng không có quyền tự mình quyết định, loại chuyện như này tối thiểu nhất cũng cần phải được cục trưởng phê chuẩn mới được."
"Các ngươi quản thật là nghiêm a." Evanson kỳ dị nói.
"Đương nhiên, hành động trong đội luôn luôn phải có kỷ luật." Rumlow nói. Hắn hiển nhiên là đã đem lời nói vừa rồi của Evanson trở thành lời chất vấn của một đặc công không chịu được ràng buộc của kỷ luật, một câu liền thuận miệng oán trách.
"Là như thế này a, tiên sinh." Rumlow mang theo biểu lộ rất ngạc nhiên hỏi: "Ngài có thể bộc lộ tài năng ra ở trước mặt chúng tôi được hay không?"
Evanson nghe được yêu cầu này liên tựa lưng vào ghế sô pha. Cái này là cái kế sách gì đây? Kiểm tra thực lực của mình? Không có khả năng a. Ảnh hưởng của chính mình trong chiến đấu, SHILED có thể đã lưu lại không ít dữ liệu, nếu Pierce muốn xem thì với thân phận của hắn hoàn toàn có quyền hạn cùng với lý do để tiến hành phân tích đấy.
Phái cái mấy đội viên này đến để hoạt động điều tra, có phải là cũng quá mức dư thừa rồi không? Hơn nữa, bọn họ biết rõ lần này là hành động cùng một chỗ với ta thì hà tất gì phải gấp gáp đưa ra yêu cầu như vậy chứ?
Sẽ không phải thật sự là do chính bọn họ quá mức hiếu kỳ rồi, cùng với Hydra gì gì đó cũng không có quan hệ chứ?
Evanson nghĩ tới đây, mặt liền lạnh xuống, thật sự là tốn quá nhiều tế bào não một cách vô ích rồi.
"Tiên sinh, chúng tôi tuyệt đối không có bất kỳ ý tứ bất kính nào cả." Rumlow thấy Evanson ngay cả mặt cũng đã lạnh xuống thì liền cho rằng đối phương tức giận. Dù sao thì yêu cầu vừa rồi của mình cũng rất dễ dàng bị cho là một loại trêu đùa a.
Vì vậy, anh ta liền tranh thủ thời gian giải thích: "Trong lòng chúng tôi là tràn đầy sự kính sợ đối với ma pháp, lọai năng lượng thần kỳ này. Chẳng qua là do quá mức hiếu kỳ nên mới muốn mời ngài biểu diễn một chút, tuyệt đối không có ý tứ gì khác."
Săc mặt Evanson có hơi hòa hoãn một chút, quyết định làm thêm một lần thăm dò cuối cùng. Nếu như bọn họ thật sự rãnh rỗi, thì trong mười hai giờ đêm nay liền phái họ đi tìm Johnny Blazer nói chuyện nhân sinh.
"Pháp thuật mà ta biết không ít." Trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, một ngọn lửa màu xanh lá cây lập tức hiện trên tay của Evanson, sau đó anh ta liền hỏi: "Các ngươi muốn xem loại nào?"
"Ực..." Rumlow nuốt một chút nước miếng, tuy rằng ngọn lửa vừa rồi chỉ lóe lên một chút rồi biến mất, nhưng lại làm cho hắn ta có một loại cảm giác rất xấu, nhưng hắn ta vẫn kiên trì nói: "Tôi nghe nói ngài có thể dùng ma pháp để triệu hoán sinh vật đến từ Dị Giới, có thật không vậy?"
"Đương nhiên." Evanson lộ ra bộ dáng tươi cười, vấn đề này khiến anh ta rất hài lòng. Anh ta cuối cùng cũng đã làm rõ ràng được chuyện gì xảy ra rồi.
"Có thể biểu diễn một chút chứ?" Rumlow khó nhịn được gấp gáp hỏi.
"Không thành vấn đề." Evanson thuận tay vung lên, một con chó săn Địa Ngục trống rỗng xuất hiện, trực tiếp đem cả người Rumlow té nhào vào ghế sofa.
Nhưng mà, lần này chó săn Địa Ngục cũng không có bắt đầu cắn xé, chẳng qua chỉ là giương cái miệng rộng không ngừng thổi khí với Rumlow.
"Thích không?" Evansin cười nói, phất tay một chút, con chó săn Địa Ngục kia liền buông Rumlow ra rồi ngoan ngoãn ngồi xổm ở bên cạnh Evanson.
"Khá tốt, khá tốt..." Rumlow đứng lên, sắc mặt hắn ta có chút tái nhợt, che ngực khó khăn nói. Hắn ta cái này cũng coi như là tốt rồi, nếu như đổi thành một người bình thường mà trông thấy một con quái vật có tướng mạo xấu xí, miệng đầy răng nanh nhọn rồi đột nhiên xuất hiện đem mình ấn xuống trên mặt đất, có thể đã bị dọa tè ra quần tại chỗ luôn rồi.
"Chỉnh đốn một chút đi, chúng ta rất nhanh đến nơi rồi." Cơm đã ăn xong, chuyện nên làm cũng đã làm xong, anh ta không còn tâm tình ở lại chỗ này nữa rồi. Sau khi đem chó săn Địa Ngục lưu đày trở về thì liền đứng dậy đi về hướng phòng chỉ huy.
Melinda cùng với Clare đều không quá thích cái cảnh náo loạn vừa rồi, cho nên bọn họ đã ở trong phòng chỉ huy dùng cơm rồi.
"Xảy ra chuyện gì vậy?" Nhìn thấy Evanson tới, Melinda liền trực tiếp đặt câu hỏi. Trong phòng chỉ huy, những chuyện đã xảy ra vừa rồi đều có thể nhìn thấy tận mắt bằng hệ thống giám sát và điều khiển hệ: "Tôi nhớ trước kia anh không phải là loại người thích khoe khoang như vậy."
"Không có gì." Evanson không sao cả nói: "Uống rượu mà, ồn ào ầm ĩ, không gì là không thể cả."
"Náo một chút liền triệu hoán cả sinh vật ngoài không gian vũ trụ tới đây?" Lần này là câu hỏi của Clare.
"Cái này ngay cả thuật triệu hoán thứ cấp cũng không được tính, chỉ là một chiêu thức chứng minh tạm thời mà thôi, không phải là ma pháp gì quá lớn." Evanson nhún nhún vai giải thích.
"Vậy cũng không nên sử dụng tùy ý như vậy." Clare nghiêm mặt nói: "Như vậy mà một chút chuẩn bị cũng không làm liền trực tiếp thi triển pháp thuật triệu hoán, thật là không sợ đả thương chính mình a!" Clare nói, nhìn thấy một bộ không tập trung, bộ dạng thần du thiên ngoại(3) của Evanson thì cô ta liền trực tiếp nắm chặt lỗ tai của tên kia hét lớn: "Có nghe thấy hay không?"
(3) Thần du thiên ngoại: Chỉ trạng thái lơ mơ như lạc vào trong cõi tiên.
"Đau, đau, đau a, biết rồi, biết rồi." Evanson liên tục kêu đau.
Clare lúc này mới hài lòng buông tay ra, nhưng mà trong nội tâm vẫn đang suy nghĩ, trách không được Ollivan đại sư lại thích giáo huấn người khác như vậy, hóa ra loại cảm giác này thật sự rất không tồi a.
"Người đã tìm được rồi sao?" Evanson xoa xoa lỗ tai, hướng Melinda hỏi.
"Đã tìm được rồi." Melinda nói: "Hiện tại Johnny Blazer với White Emigre đang cùng ẩn nấp ở bên trong một cái nhà xưởng cũ nát, chúng ta đang bay về hướng đó, nhưng mà..." Nói đến đây, Melinda dừng lại một chút rồi nói: "Nhưng mà bây giờ đã có tình huống mới."
"Giáo đường ở một vùng núi của Lithuania bị một đám phần tử vũ trang tập kích." Melinda đem vị trí của cái giáo đường kia đánh dấu trên một cái giao diện hư cấu nói: "Clare nói cái giáo đường này thuộc về một cái giáo hội rất đặc thù, bọn họ rất có thể có quan hệ với sự kiện lần."
(1) Tửu quá tam tuần: Ý của “Tửu quá tam tuần” là đã uống rượu ba phiên. Tỉ như, có năm vị ngồi cùng bàn, thì mỗi người đều uống một lượt, như thế tính là một phiên, cũng chính là “một tuần”.
(2)666: Ngôn ngữ mạng, mang ý khen ngợi.
Có thể do sau đó Evanson vẫn chú ý đến bọn họ, nên trên cổ của một số người trong đó đang không ngừng ra chảy mồ hôi, khi nói chuyện phiếm thì bộ dạng và ngữ khí cũng có chút mất tự nhiên, nhìn qua có một chút gì đó khẩn trương.
Cuối cùng, trong một lần cùng nhau nâng chén, lúc mà bọn họ uống rượu thì cũng lén lút trao đổi ánh mắt với nhau.
Rumlow sử dụng khóe mắt quét nhìn một vòng xung quanh đám bạn. Trong chúng ta ai tới a?
Đám bạn của anh ta lập tức biểu hiện ra tinh thần đoàn kết, đồng lòng hy sinh quên mình trong Hydra, lập tức cùng nhau tỏ ra vẻ: Ngươi là cán bộ, ngươi lên trước.
Rumlow bất đắc dĩ, đem chén rượu đã được rót đầy uống hết sạch, sau đó liền mon men tới gần chỗ của Evanson.
Ngược lại, Evanson đối với mấy trò mờ ám thế này thì đều không để ý lắm. Anh ta cho rằng, chỉ với cái thứ đầu óc không được dài lắm của Pierce, thì không khả năng trông vào cái đám này đến để đối phó với chính mình. Vì vậy, vừa vặn mượn luôn cơ hội này để xem xem bọn họ đến cùng là muốn làm cái gì.
"Tiên sinh." Rumlow rất tôn kính nói: "Năng lượng mà ngài sử dụng là ma pháp thần kỳ, đúng không?"
"Đúng vậy." Evanson thừa nhận. Hiện tại cũng không còn giống như lúc trước nữa, sau đại chiến ở New York việc chính mình sử dụng năng lượng hắc ám đã không phải là bí mật gì nữa: "Ngươi có hứng thú với ma pháp sao?"
"Đương nhiên." Rumlow liên tục gật đầu: "Đối mặt với ma pháp chân chính, ai mà lại không có hứng thú chứ."
"Như vậy... Ngươi muốn học không?" Evanson thử hỏi, đồng thời cũng âm thầm lưu ý đến phản ứng của Rumlow. Anh ta suy đoán, chẳng lẽ là do Hydra thèm thuồng năng lực của mình?
Thế nhưng lúc hắn nhìn thấy Rumlow sau khi nghe thấy lời đề nghị của mình liền lộ ra vẻ mặt rất kinh ngạc, thì hắn liền bỏ đi cái suy đoán này.
"Không, không, không. Tôi cũng không có cái phúc phận đó đâu." Rumlow lắc đầu nói: "Huống hồ tôi cũng không có quyền tự mình quyết định, loại chuyện như này tối thiểu nhất cũng cần phải được cục trưởng phê chuẩn mới được."
"Các ngươi quản thật là nghiêm a." Evanson kỳ dị nói.
"Đương nhiên, hành động trong đội luôn luôn phải có kỷ luật." Rumlow nói. Hắn hiển nhiên là đã đem lời nói vừa rồi của Evanson trở thành lời chất vấn của một đặc công không chịu được ràng buộc của kỷ luật, một câu liền thuận miệng oán trách.
"Là như thế này a, tiên sinh." Rumlow mang theo biểu lộ rất ngạc nhiên hỏi: "Ngài có thể bộc lộ tài năng ra ở trước mặt chúng tôi được hay không?"
Evanson nghe được yêu cầu này liên tựa lưng vào ghế sô pha. Cái này là cái kế sách gì đây? Kiểm tra thực lực của mình? Không có khả năng a. Ảnh hưởng của chính mình trong chiến đấu, SHILED có thể đã lưu lại không ít dữ liệu, nếu Pierce muốn xem thì với thân phận của hắn hoàn toàn có quyền hạn cùng với lý do để tiến hành phân tích đấy.
Phái cái mấy đội viên này đến để hoạt động điều tra, có phải là cũng quá mức dư thừa rồi không? Hơn nữa, bọn họ biết rõ lần này là hành động cùng một chỗ với ta thì hà tất gì phải gấp gáp đưa ra yêu cầu như vậy chứ?
Sẽ không phải thật sự là do chính bọn họ quá mức hiếu kỳ rồi, cùng với Hydra gì gì đó cũng không có quan hệ chứ?
Evanson nghĩ tới đây, mặt liền lạnh xuống, thật sự là tốn quá nhiều tế bào não một cách vô ích rồi.
"Tiên sinh, chúng tôi tuyệt đối không có bất kỳ ý tứ bất kính nào cả." Rumlow thấy Evanson ngay cả mặt cũng đã lạnh xuống thì liền cho rằng đối phương tức giận. Dù sao thì yêu cầu vừa rồi của mình cũng rất dễ dàng bị cho là một loại trêu đùa a.
Vì vậy, anh ta liền tranh thủ thời gian giải thích: "Trong lòng chúng tôi là tràn đầy sự kính sợ đối với ma pháp, lọai năng lượng thần kỳ này. Chẳng qua là do quá mức hiếu kỳ nên mới muốn mời ngài biểu diễn một chút, tuyệt đối không có ý tứ gì khác."
Săc mặt Evanson có hơi hòa hoãn một chút, quyết định làm thêm một lần thăm dò cuối cùng. Nếu như bọn họ thật sự rãnh rỗi, thì trong mười hai giờ đêm nay liền phái họ đi tìm Johnny Blazer nói chuyện nhân sinh.
"Pháp thuật mà ta biết không ít." Trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, một ngọn lửa màu xanh lá cây lập tức hiện trên tay của Evanson, sau đó anh ta liền hỏi: "Các ngươi muốn xem loại nào?"
"Ực..." Rumlow nuốt một chút nước miếng, tuy rằng ngọn lửa vừa rồi chỉ lóe lên một chút rồi biến mất, nhưng lại làm cho hắn ta có một loại cảm giác rất xấu, nhưng hắn ta vẫn kiên trì nói: "Tôi nghe nói ngài có thể dùng ma pháp để triệu hoán sinh vật đến từ Dị Giới, có thật không vậy?"
"Đương nhiên." Evanson lộ ra bộ dáng tươi cười, vấn đề này khiến anh ta rất hài lòng. Anh ta cuối cùng cũng đã làm rõ ràng được chuyện gì xảy ra rồi.
"Có thể biểu diễn một chút chứ?" Rumlow khó nhịn được gấp gáp hỏi.
"Không thành vấn đề." Evanson thuận tay vung lên, một con chó săn Địa Ngục trống rỗng xuất hiện, trực tiếp đem cả người Rumlow té nhào vào ghế sofa.
Nhưng mà, lần này chó săn Địa Ngục cũng không có bắt đầu cắn xé, chẳng qua chỉ là giương cái miệng rộng không ngừng thổi khí với Rumlow.
"Thích không?" Evansin cười nói, phất tay một chút, con chó săn Địa Ngục kia liền buông Rumlow ra rồi ngoan ngoãn ngồi xổm ở bên cạnh Evanson.
"Khá tốt, khá tốt..." Rumlow đứng lên, sắc mặt hắn ta có chút tái nhợt, che ngực khó khăn nói. Hắn ta cái này cũng coi như là tốt rồi, nếu như đổi thành một người bình thường mà trông thấy một con quái vật có tướng mạo xấu xí, miệng đầy răng nanh nhọn rồi đột nhiên xuất hiện đem mình ấn xuống trên mặt đất, có thể đã bị dọa tè ra quần tại chỗ luôn rồi.
"Chỉnh đốn một chút đi, chúng ta rất nhanh đến nơi rồi." Cơm đã ăn xong, chuyện nên làm cũng đã làm xong, anh ta không còn tâm tình ở lại chỗ này nữa rồi. Sau khi đem chó săn Địa Ngục lưu đày trở về thì liền đứng dậy đi về hướng phòng chỉ huy.
Melinda cùng với Clare đều không quá thích cái cảnh náo loạn vừa rồi, cho nên bọn họ đã ở trong phòng chỉ huy dùng cơm rồi.
"Xảy ra chuyện gì vậy?" Nhìn thấy Evanson tới, Melinda liền trực tiếp đặt câu hỏi. Trong phòng chỉ huy, những chuyện đã xảy ra vừa rồi đều có thể nhìn thấy tận mắt bằng hệ thống giám sát và điều khiển hệ: "Tôi nhớ trước kia anh không phải là loại người thích khoe khoang như vậy."
"Không có gì." Evanson không sao cả nói: "Uống rượu mà, ồn ào ầm ĩ, không gì là không thể cả."
"Náo một chút liền triệu hoán cả sinh vật ngoài không gian vũ trụ tới đây?" Lần này là câu hỏi của Clare.
"Cái này ngay cả thuật triệu hoán thứ cấp cũng không được tính, chỉ là một chiêu thức chứng minh tạm thời mà thôi, không phải là ma pháp gì quá lớn." Evanson nhún nhún vai giải thích.
"Vậy cũng không nên sử dụng tùy ý như vậy." Clare nghiêm mặt nói: "Như vậy mà một chút chuẩn bị cũng không làm liền trực tiếp thi triển pháp thuật triệu hoán, thật là không sợ đả thương chính mình a!" Clare nói, nhìn thấy một bộ không tập trung, bộ dạng thần du thiên ngoại(3) của Evanson thì cô ta liền trực tiếp nắm chặt lỗ tai của tên kia hét lớn: "Có nghe thấy hay không?"
(3) Thần du thiên ngoại: Chỉ trạng thái lơ mơ như lạc vào trong cõi tiên.
"Đau, đau, đau a, biết rồi, biết rồi." Evanson liên tục kêu đau.
Clare lúc này mới hài lòng buông tay ra, nhưng mà trong nội tâm vẫn đang suy nghĩ, trách không được Ollivan đại sư lại thích giáo huấn người khác như vậy, hóa ra loại cảm giác này thật sự rất không tồi a.
"Người đã tìm được rồi sao?" Evanson xoa xoa lỗ tai, hướng Melinda hỏi.
"Đã tìm được rồi." Melinda nói: "Hiện tại Johnny Blazer với White Emigre đang cùng ẩn nấp ở bên trong một cái nhà xưởng cũ nát, chúng ta đang bay về hướng đó, nhưng mà..." Nói đến đây, Melinda dừng lại một chút rồi nói: "Nhưng mà bây giờ đã có tình huống mới."
"Giáo đường ở một vùng núi của Lithuania bị một đám phần tử vũ trang tập kích." Melinda đem vị trí của cái giáo đường kia đánh dấu trên một cái giao diện hư cấu nói: "Clare nói cái giáo đường này thuộc về một cái giáo hội rất đặc thù, bọn họ rất có thể có quan hệ với sự kiện lần."