Evanson nheo mắt suy nghĩ, đề xuất của Melinda quả thực vẫn rất có tính xây dựng a. Tòa pháp đài bay này được xem như là sự kết tinh công nghệ cao của SHIELD, nếu như trong tình huống có máy bay yểm trợ hộ tống hạm đội thì muốn bắn rơi nó, vậy chỉ có cách dùng mạng lưới tên lửa lục địa hoặc trận địa tên lửa đạn đạo của chiến hạm, phóng tên lửa phòng không dày đặc mới có thể làm được.
Nhưng, đừng nói tới việc thuộc hạ của Locke căn bản không có bản lĩnh như này, cứ cho là có thể đi, thì hắn cũng sẽ không làm như vậy, bởi vì “Đứa con của quỷ” chính là thân thể trong tương lai của Locke, nhất định phải đảm bảo hắn còn sống, hơn nữa phải sống thật khỏe mạnh.
Bởi vậy, chỉ cần đem “Đứa con của quỷ” lên chiếc máy bay này, sau đó thì lái máy bay bay loạn khắp thế giới, cố gắng giữ được đến khi qua đông chí thì kế hoạch của Locke sẽ bị hủy.
Vì vậy, cuối cùng Evanson liền nói: “Ý tưởng này nghe có vẻ không tệ.”
“Vậy tôi sẽ lập tức thực hiện theo kế hoạch này.” Melinda thấy Evanson tán thành kế hoạch của mình, trên mặt liền lộ rõ vẻ vui mừng, liền muốn hành động ngay lập tức.
“Đợi đã, đợi đã.” Evanson vội vàng gọi Melinda lại:“Tôi chỉ nói kế hoạch này… nghe có vẻ không tệ.”
“Vậy còn thiếu gì sao?” Melinda hiểu hàm ý của đối phương, nghe có vẻ không tệcó nghĩa là bắt tay vào làm thì không được.
“Tôi nói... cô có phải là lại nghĩ ra thêm vài chuyện dư thừa không?” Evanson hít một hơi thật sâu rồi quay ra hỏi Melinda một câu.
“Chuyện dư thừa? Ví dự như?” Melinda hai tay ôm ngực hơi mất kiên nhẫn hỏi.
“Đảo Bahrain”. Evanson nói.
“Không có.” Con ngươi của Melinda vô thức co rút lại một chút, nhưng cô lập tức phủ nhận điều đó.
“Thật sự không có?” Evanson cũng không tin, anh ta đi quanh Melinda một vòng: “Cũng là một đứa trẻ vô tội, cũng là vì bị quấn vào bởi sức mạnh siêu nhiên, bọn chúng đều có can hệ rất lớn…” Lúc này anh ta vừa hay đi tới đằng sau Melinda, tiến đến bên tai cô ta nói: “Cô, xác định chưa từng đem chúng liên hệ lại một chỗ với nhau sao?”
Melinda hơi cúi đầu, thậm chí còn có chút run rẩy, những chuyện ở đảo Bahrain luôn là nỗi đau trong trái tim cô ta, thậm chí nó khiến tính cách của cô ta có thay đổi rất lớn. Mà chuyện này cùng với chuyện ở đảo Bahrain dường như giống nhau, thế nên khó tránh khỏi cô ta xúc cảm sinh tình, đem chúng liên hệ với nhau.
“Sau khi đã trải qua nhiều như vậy, tôi vốn tưởng rằng cô đã giác ngộ rồi chứ.” Evanson đứng sau lưng Melinda, dùng một giọng giận dữ khó nén được, nói: “Sau khi tôi đem sức mạnh cho cô, cũng cho rằng cô sẽ càng mạnh mẽ kiên định hơn, nhưng thật không nghĩ tới…cô vẫn cứ yếu đuối như vậy.”
“Tôi không hề yếu đuối!” Melinda bỗng nhiên quay người, đối với Evanson nhẹ nhàng nói: “Tôi đã đạt được sức mạnh chỉ là để tránh những điều này xảy ra lần nữa, và tôi đã tìm ra cách rồi.”
“Nick Fury chưa từng dạy cô sao?” Evanson không lùi bước, cùng Melinda nhìn nhau: “Trong nhiệm vụ không được xen lẫn quá nhiều tình cảm cá nhân, nó sẽ ảnh hưởng đến khả năng phán đoán của cô! Cô bây giờ không chỉ là yếu đuối, mà đến đặc công cũng không biết làm rồi sao?”
“Không, khả năng phán đoán của tôi không hề bị ảnh hưởng.” Melinda bị Evanson khiển trách, nhưng cô không tức giận, chỉ là nhấn mạnh nói: “Kế hoạch của tôi rất an toàn.”
“Rất an toàn?Hừ!” Evanson nở nụ cười khinh bỉ: “Cô không tin vào cái gọi là Thánh điện, không sao cả, tôi cũng không tin. Cô cho rằng chiếc máy bay này không có sơ hở nào, thực ra tôi cũng cho là như vậy.”
“Thế nhưng, ở đây không có sơ hở nào, Locke… làm thế nào bắt đứa bé đi được?”
“Cái gì?Anh nói cái gì?” Melinda gần như nghĩ rằng cô ta đã nghe nhầm, không dám tin nhìn Evanson.
“Không nghĩ tới đi.” Evanson cười toe toét nói: “Cô không phải là người đầu tiên trải qua chuyện này, tôi vốn cho rằng cô đối với loại chuyện khế ước ma quỷ này, có thể hiểu nôm na, có vẻ như thực tế tôi đã đánh giá quá cao cô rồi.”
Vẻ mặt Melinda khó khăn, cắn răng một hồi nói: “Anh rốt cuộc đang đùa cái trò quỷ gì vậy?”
Nếu như cô ta không hiểu tính cách của Evanson, cô ta sẽ cho rằng Evanson đã lén lút đạt thỏa thuận gì đó với Locke, chắp tay dâng đứa trẻ kia lên.
“Khế ước ma quỷ, mọi thứ ở ngoài ràng buộc của khế ước thì đều có thể, mà ở trong khế ước… thì từng chữ từng chữ đều phải chấp hành.” Evanson cười nói.
Melinda không hiểu vì sao,cô ta cúi đầu suy tư một lúc, lại đột nhiên nghĩ tới điều gì, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Evanson nói: “Anh là nói…”
“Chúng ta kí kết khế ước với Hash, trọng điểm là từ trước đến này chưa từng ở trên người đứa bé kia…” Evanson hít sâu một hồi: “Mà là muốn đem Locke xuống địa ngục, chỉ có như vậy khế ước mới coi như được hoàn thành.”
Mephisto sẽ không quan tâm sống chết của đứa bé kia, hắn chỉ quan tâm khi nào thì Locke xuống địa ngục, tiện thể đem sức mạnh mình thả ra thu hồi lại.”
“Anh muốn đem đứa trẻ kia đi làm mồi nhử, dụ Locke ra?” Melinda cuối cùng cũng nhận ra những suy nghĩ thật sự của Evanson, cô ta cảm thấy…có chút giận dữ “Nếu như Coulson còn sống, anh ấy tuyệt đối sẽ không đáp ứng việc anh làm như thế.”
Nguyên nhân của lần hành động này, là cứu lấy linh hồn của Coulson, nhưng Melinda hiểu Coulson, anh ta tuyệt đối sẽ không vì mình mà mang một đứa trẻ vô tội đặt vào nguy hiểm.
“Không, anh ta sẽ làm.” Evanson nói: “Bởi vì anh ấy cân nhắc sự việc so với cô toàn diện hơn nhiều. Locke lưu lại nhân gian chắc chắn sẽ là một mối họa lớn. Đây cũng không còn là chuyện của bất cứ ai nữa rồi.”
“Thế nhưng, nếu kế hoạch của Locke không thành công, tự nhiên hắn sẽ quay về địa ngục.” Melinda nghi hoặc nói.
“Đó là ảo giác của cô.” Evanson không chút lưu tình nói: “Ma quỷ rất khó lưu lại nhân gian, nhất định phải bám vào thân thể người bình thường, thế nhưng thân thể của người bình thường quá yếu đuối, tuổi thọ lại có hạn, hơn nữa không cách nào phát huy ra toàn bộ. Thế nhưng Melinda cô phải nhớ kỹ.” Evanson chỉ chỉ vào đầu: “Một ác ma đáng sợ nhất không phải là sức mạnh của nó, mà là trí tuệ của nó, hoặc có thể nói đó là sự nham hiểm giả dối.”
“Locke chỉ cần thay thân thể là lại có thể dừng lại ở nhân gian rất lâu, nói không biết chừng lại có thể làm ra một “Đứa con của quỷ” nữa đấy. Đó chính là lý do vì sao Mephisto muốn đem hắn đuổi về địa ngục điểm danh.”
“Thật sự chỉ có thể như vậy sao?” Melinda không cam lòng nói: “Chúng ta đều đã biết Carrigan rồi, hay là có thể đi theo hắn tìm ra Locke, không nhất định phải lấy đứa trẻ ra làm mồi nhử.”
“A…” Evanson buồn bực vò tóc, hắn thật không nghĩ tới bình thường Melinda già giặn quả quyết, hiện tại sẽ lại do dự thiếu quyết đoán như vậy, liền chỉ đành bất đắc dĩ nói: “Vậy thì đồng thời thực hiện hai kế hoạch a, nếu như cô có thể tìm được Locke trước, thì làm theo cách của cô, còn nếu như không tìm được… phải làm theo lời tôi bảo.”
“Cứ làm như vậy đi!” Melinda lập tức đáp ứng nói, cô ta hiểu đây là sự nhượng bộ lớn nhất mà cô ta có thể tranh thủ rồi.
“Sâu rượu kia!” Melinda bỏ Evanson qua một bên, hướng về phía Mauroux bên trong quầy rượu xoi mói bình phẩm, thét lên: “Nghe nói anh là người trong nghề, nói nghe một chút coi anh có đòn sát thủ gì, có thể đem chuyện này xử lý tốt.”
“Thưa ngài…” Vào lúc này, Rumlow đã đi đến bên cạnh Evanson, cẩn thận từng li từng tí một hỏi: “Lần này kẻ địch của chúng ta là ma quỷ đúng không?”
“Không sai, sợ rồi à?” Evanson lơ đãng đáp.
“Cũng không có gì sợ hãi, chẳng qua là cảm thấy có chút khó mà tin nổi.” Rumlow nghiêng nghiêng đầu, sau đó lại tận lực tỏ vẻ như thể anh ta rất tò mò hỏi: “Tôi nghe nói ma quỷ có thể ban tặng sư sống bất tử, đó là thật sao?”
Nhưng, đừng nói tới việc thuộc hạ của Locke căn bản không có bản lĩnh như này, cứ cho là có thể đi, thì hắn cũng sẽ không làm như vậy, bởi vì “Đứa con của quỷ” chính là thân thể trong tương lai của Locke, nhất định phải đảm bảo hắn còn sống, hơn nữa phải sống thật khỏe mạnh.
Bởi vậy, chỉ cần đem “Đứa con của quỷ” lên chiếc máy bay này, sau đó thì lái máy bay bay loạn khắp thế giới, cố gắng giữ được đến khi qua đông chí thì kế hoạch của Locke sẽ bị hủy.
Vì vậy, cuối cùng Evanson liền nói: “Ý tưởng này nghe có vẻ không tệ.”
“Vậy tôi sẽ lập tức thực hiện theo kế hoạch này.” Melinda thấy Evanson tán thành kế hoạch của mình, trên mặt liền lộ rõ vẻ vui mừng, liền muốn hành động ngay lập tức.
“Đợi đã, đợi đã.” Evanson vội vàng gọi Melinda lại:“Tôi chỉ nói kế hoạch này… nghe có vẻ không tệ.”
“Vậy còn thiếu gì sao?” Melinda hiểu hàm ý của đối phương, nghe có vẻ không tệcó nghĩa là bắt tay vào làm thì không được.
“Tôi nói... cô có phải là lại nghĩ ra thêm vài chuyện dư thừa không?” Evanson hít một hơi thật sâu rồi quay ra hỏi Melinda một câu.
“Chuyện dư thừa? Ví dự như?” Melinda hai tay ôm ngực hơi mất kiên nhẫn hỏi.
“Đảo Bahrain”. Evanson nói.
“Không có.” Con ngươi của Melinda vô thức co rút lại một chút, nhưng cô lập tức phủ nhận điều đó.
“Thật sự không có?” Evanson cũng không tin, anh ta đi quanh Melinda một vòng: “Cũng là một đứa trẻ vô tội, cũng là vì bị quấn vào bởi sức mạnh siêu nhiên, bọn chúng đều có can hệ rất lớn…” Lúc này anh ta vừa hay đi tới đằng sau Melinda, tiến đến bên tai cô ta nói: “Cô, xác định chưa từng đem chúng liên hệ lại một chỗ với nhau sao?”
Melinda hơi cúi đầu, thậm chí còn có chút run rẩy, những chuyện ở đảo Bahrain luôn là nỗi đau trong trái tim cô ta, thậm chí nó khiến tính cách của cô ta có thay đổi rất lớn. Mà chuyện này cùng với chuyện ở đảo Bahrain dường như giống nhau, thế nên khó tránh khỏi cô ta xúc cảm sinh tình, đem chúng liên hệ với nhau.
“Sau khi đã trải qua nhiều như vậy, tôi vốn tưởng rằng cô đã giác ngộ rồi chứ.” Evanson đứng sau lưng Melinda, dùng một giọng giận dữ khó nén được, nói: “Sau khi tôi đem sức mạnh cho cô, cũng cho rằng cô sẽ càng mạnh mẽ kiên định hơn, nhưng thật không nghĩ tới…cô vẫn cứ yếu đuối như vậy.”
“Tôi không hề yếu đuối!” Melinda bỗng nhiên quay người, đối với Evanson nhẹ nhàng nói: “Tôi đã đạt được sức mạnh chỉ là để tránh những điều này xảy ra lần nữa, và tôi đã tìm ra cách rồi.”
“Nick Fury chưa từng dạy cô sao?” Evanson không lùi bước, cùng Melinda nhìn nhau: “Trong nhiệm vụ không được xen lẫn quá nhiều tình cảm cá nhân, nó sẽ ảnh hưởng đến khả năng phán đoán của cô! Cô bây giờ không chỉ là yếu đuối, mà đến đặc công cũng không biết làm rồi sao?”
“Không, khả năng phán đoán của tôi không hề bị ảnh hưởng.” Melinda bị Evanson khiển trách, nhưng cô không tức giận, chỉ là nhấn mạnh nói: “Kế hoạch của tôi rất an toàn.”
“Rất an toàn?Hừ!” Evanson nở nụ cười khinh bỉ: “Cô không tin vào cái gọi là Thánh điện, không sao cả, tôi cũng không tin. Cô cho rằng chiếc máy bay này không có sơ hở nào, thực ra tôi cũng cho là như vậy.”
“Thế nhưng, ở đây không có sơ hở nào, Locke… làm thế nào bắt đứa bé đi được?”
“Cái gì?Anh nói cái gì?” Melinda gần như nghĩ rằng cô ta đã nghe nhầm, không dám tin nhìn Evanson.
“Không nghĩ tới đi.” Evanson cười toe toét nói: “Cô không phải là người đầu tiên trải qua chuyện này, tôi vốn cho rằng cô đối với loại chuyện khế ước ma quỷ này, có thể hiểu nôm na, có vẻ như thực tế tôi đã đánh giá quá cao cô rồi.”
Vẻ mặt Melinda khó khăn, cắn răng một hồi nói: “Anh rốt cuộc đang đùa cái trò quỷ gì vậy?”
Nếu như cô ta không hiểu tính cách của Evanson, cô ta sẽ cho rằng Evanson đã lén lút đạt thỏa thuận gì đó với Locke, chắp tay dâng đứa trẻ kia lên.
“Khế ước ma quỷ, mọi thứ ở ngoài ràng buộc của khế ước thì đều có thể, mà ở trong khế ước… thì từng chữ từng chữ đều phải chấp hành.” Evanson cười nói.
Melinda không hiểu vì sao,cô ta cúi đầu suy tư một lúc, lại đột nhiên nghĩ tới điều gì, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Evanson nói: “Anh là nói…”
“Chúng ta kí kết khế ước với Hash, trọng điểm là từ trước đến này chưa từng ở trên người đứa bé kia…” Evanson hít sâu một hồi: “Mà là muốn đem Locke xuống địa ngục, chỉ có như vậy khế ước mới coi như được hoàn thành.”
Mephisto sẽ không quan tâm sống chết của đứa bé kia, hắn chỉ quan tâm khi nào thì Locke xuống địa ngục, tiện thể đem sức mạnh mình thả ra thu hồi lại.”
“Anh muốn đem đứa trẻ kia đi làm mồi nhử, dụ Locke ra?” Melinda cuối cùng cũng nhận ra những suy nghĩ thật sự của Evanson, cô ta cảm thấy…có chút giận dữ “Nếu như Coulson còn sống, anh ấy tuyệt đối sẽ không đáp ứng việc anh làm như thế.”
Nguyên nhân của lần hành động này, là cứu lấy linh hồn của Coulson, nhưng Melinda hiểu Coulson, anh ta tuyệt đối sẽ không vì mình mà mang một đứa trẻ vô tội đặt vào nguy hiểm.
“Không, anh ta sẽ làm.” Evanson nói: “Bởi vì anh ấy cân nhắc sự việc so với cô toàn diện hơn nhiều. Locke lưu lại nhân gian chắc chắn sẽ là một mối họa lớn. Đây cũng không còn là chuyện của bất cứ ai nữa rồi.”
“Thế nhưng, nếu kế hoạch của Locke không thành công, tự nhiên hắn sẽ quay về địa ngục.” Melinda nghi hoặc nói.
“Đó là ảo giác của cô.” Evanson không chút lưu tình nói: “Ma quỷ rất khó lưu lại nhân gian, nhất định phải bám vào thân thể người bình thường, thế nhưng thân thể của người bình thường quá yếu đuối, tuổi thọ lại có hạn, hơn nữa không cách nào phát huy ra toàn bộ. Thế nhưng Melinda cô phải nhớ kỹ.” Evanson chỉ chỉ vào đầu: “Một ác ma đáng sợ nhất không phải là sức mạnh của nó, mà là trí tuệ của nó, hoặc có thể nói đó là sự nham hiểm giả dối.”
“Locke chỉ cần thay thân thể là lại có thể dừng lại ở nhân gian rất lâu, nói không biết chừng lại có thể làm ra một “Đứa con của quỷ” nữa đấy. Đó chính là lý do vì sao Mephisto muốn đem hắn đuổi về địa ngục điểm danh.”
“Thật sự chỉ có thể như vậy sao?” Melinda không cam lòng nói: “Chúng ta đều đã biết Carrigan rồi, hay là có thể đi theo hắn tìm ra Locke, không nhất định phải lấy đứa trẻ ra làm mồi nhử.”
“A…” Evanson buồn bực vò tóc, hắn thật không nghĩ tới bình thường Melinda già giặn quả quyết, hiện tại sẽ lại do dự thiếu quyết đoán như vậy, liền chỉ đành bất đắc dĩ nói: “Vậy thì đồng thời thực hiện hai kế hoạch a, nếu như cô có thể tìm được Locke trước, thì làm theo cách của cô, còn nếu như không tìm được… phải làm theo lời tôi bảo.”
“Cứ làm như vậy đi!” Melinda lập tức đáp ứng nói, cô ta hiểu đây là sự nhượng bộ lớn nhất mà cô ta có thể tranh thủ rồi.
“Sâu rượu kia!” Melinda bỏ Evanson qua một bên, hướng về phía Mauroux bên trong quầy rượu xoi mói bình phẩm, thét lên: “Nghe nói anh là người trong nghề, nói nghe một chút coi anh có đòn sát thủ gì, có thể đem chuyện này xử lý tốt.”
“Thưa ngài…” Vào lúc này, Rumlow đã đi đến bên cạnh Evanson, cẩn thận từng li từng tí một hỏi: “Lần này kẻ địch của chúng ta là ma quỷ đúng không?”
“Không sai, sợ rồi à?” Evanson lơ đãng đáp.
“Cũng không có gì sợ hãi, chẳng qua là cảm thấy có chút khó mà tin nổi.” Rumlow nghiêng nghiêng đầu, sau đó lại tận lực tỏ vẻ như thể anh ta rất tò mò hỏi: “Tôi nghe nói ma quỷ có thể ban tặng sư sống bất tử, đó là thật sao?”