Clade đương nhiên là biết loại phép thuật dùng trong sinh hoạt như là lấy đồ vật từ xa. Trên thực tế thì Evason cũng không biết tại sao ở Kamar Taj lại có nhiều kiểu phép thuật dùng trong sinh hoạt như thế trong khi phép thuật chiến đấu lại ít đến đáng thương.
Gì mà tự động giặt quần áo, tự động dọn dẹp, lại còn có thể cho đồ vật trở về đúng vị trí quy định, còn có loại phép thuật làm cho đồ uống không bao giờ vơi đi, muốn gì có đó. Còn trong quyển bách khoa toàn thư về phép thuật của thuật sĩ ở trong tay Evanson lại không có một kỹ năng nào như vậy cả, xem ra còn cần hắn mở rộng thêm.
Nhiều lúc hắn cũng suy đoán, nguyên nhân khiến cho các pháp sư đó lại yếu như vậy là vì bọn họ quá lười biếng, cả ngày chỉ nghĩ cách để cuộc sống của bản thân thoải mái hơn, sợ là không thua kém gì trình độ của các tinh linh quý tộc ở Azeroth.
Hơn nữa nếu bọn họ có thời gian để suy nghĩ cái này thì không bằng nghiên cứu cách biến pháp thuật thành vũ khí, hoặc là có thể lấy đầu của địch ở khoảng cách xa, để cho khả năng chiến đấu của bọn họ có thể tăng lên được hay không.
Nhưng mà lần này thì một phép thuật đơn giản như lấy đồ vật từ xa lại làm khó cho Clade rồi. Cô ấy giơ tay về phía bình máu ở trong tay của Evanson, sau đó bắt đầu thi triển phép thuật, nhưng mà bình máu đó cũng chỉ khẽ nhúc nhích một chút mà thôi.
“Kỳ lạ...” Clade vô cùng ngạc nhiên, sau đó lại bắt đầu một lần nữa thi triển phép thuật, nhưng kết quả vẫn là thất bại.
Clade có thể xác định đó không phải là lỗi của cô ấy, cho nên thủ phạm chính là Evanson, là hắn ta cố ý muốn đùa giỡn cô.
“Không liên quan đến tôi.” Evanson cười nói: “Cô thử tăng thêm sức mạnh xem.”
Clade khẽ cau mày, sau đó đưa cả hai tay ra, dáng vẻ giống như là cô ấy đang chuẩn bị chiến đấu vậy: “Hừ.” Clade khẽ kêu lên một tiếng, cuối cùng thì cũng thành công. Nhưng có lẽ là bởi lần này cô ấy dùng sức quá nhiều cho nên là máu ở trong bình liền giống như một mũi tên xuyên thủng lọ thủy tinh rồi lao về phía Clade. Điều này xảy ra quá đột ngột nên cô ấy có phần sợ hãi, nhưng may mà Clade đã nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh, sau đó né sang một bên mới không để máu bắn lên trên cơ thể.
“Phản ứng này thật là kỳ lạ...” Clade nhìn về phía những giọt máu mà cô ấy phải vất vả lắm mới có thể thu lại được rồi nói tiếp: “Hình như những giọt máu này rất... nặng, sức mạnh mà tôi vừa sử dụng đủ để kéo một người trường thành rồi.”
“Đúng vậy.” Evanson cầm ống nghiệm đi về phía Clade, sau đó cẩn thận đưa những giọt máu này vào trong ống nghiệm: “Loại máu này có thể chịu được phép thuật ở mức độ lớn, cho nên muốn nó có phản ứng thì cần phải dùng phép thuật mạnh hơn nữa.”
“Cho nên... đó là nguyên nhân làm người phụ nữ kia có thể sinh ra đứa con của ma quỷ sao?” Clade cũng biết ai là chủ nhân của chỗ máu này, và đương nhiên cũng biết được thân phận đặc thù của cô ấy, một con người bình thường có thể sinh ra đứa con của ma quỷ.
“Tuy không phải là lý do duy nhất nhưng đây là nguyên nhân quan trọng nhất.” Evanson nói.
Tuy ở Azeroth không tồn tại thứ được gọi là cách ly sinh sản, các chủng tộc khác nhau cũng có thể sinh ra những đứa con lai. Thế nhưng cũng chưa từng nghe nói có ai là con lai cự long cả.
Trước hết phải làm rõ một vấn đề đó là long nhân và long thú đều không phải là con lai, huyết thống của bọn họ đều là thuần khiết, chỉ là trong quá trình trưởng thành có phần khác nhau thôi.
Trên toàn bộ Azeroth chỉ có duy nhất một người con lai có chứa huyết thống của cự long, đó là thủ lĩnh của Emerald Nightmare, đó là Cenarius, con trai của nữ vương Ysera.
Nhưng cha của hắn lại chính là Malorne, vị á thần mạnh nhất ở Azeroth, là một trong những người có thể chống lại Archimonde.
Điều này có thể nói rõ một vấn đề, một con hươu có thể có con với một con rồng chứng tỏ ở giữa bọn họ không có cái gọi là cách ly sinh sản. Nhưng tại sao những loài khác lại không được chứ? Nguyên nhân chính là vì những loài khác yếu hơn loài cự long rất nhiều. Thân thể yếu ớt của bọn họ không thể thừa nhận được việc mang thai đứa con của cự long, và ngược lại cũng như vậy.
Cũng vì lý do đó mà tỷ lệ những đứa con của ác ma ra đời là vô cùng thấp. Tương lai của những đứa trẻ này sẽ là thân thể của ma quỷ cho nên bọn họ sẽ đưa phần lớn sức mạnh của mình vào trong thai nhi, chỉ giữ lại cách để mở khóa nguồn sức mạnh đó thôi.
Ngoài vấn đề lớn nhất là hai chủng tộc, một bên là sự sống một bên là cái chết thì sinh con bằng cách nào thì vấn đề cũng lớn không kém. Đó chính là một người phụ nữ bình thường sao có thể thừa nhận được lực lượng của ma quỷ chứ? Đừng nói đến việc mang thai hay sinh con, chỉ cần ấy ấy thì đã bị sức mạnh đó giết chết rồi.
Mà Nadia là vì cơ thể của cô ấy có khả năng chịu được sức mạnh của ma quỷ cho nên khi sinh ra đứa con của Locke mới có thể mẹ tròn con vuông.
“Thể chất như vậy đúng là rất tốt.” Evanson lầm bầm: “Với một thể chất đặc biệt như vậy mà Locke chỉ coi cô ấy là công cụ để sinh con thì quá lãng phí rồi, để tôi lợi dụng mới là tốt nhất.”
“Anh đang có âm mưu gì vậy?” Clade khẽ nheo mắt lại, trong ánh mắt tràn đầy sát khí: “Hay là anh cũng muốn có con với cô ấy?”
“Cô nghĩ đi đâu vậy! Tôi là loại người như thế sao?” Evanson khẽ nhướn mày, sau đó kéo Clade về phía mình: “Nếu muốn có con thì hai người chúng ta là được.”
“Dừng, đồ đáng ghét.” Khuôn mặt của Clade vì xấu hổ mà trở nên đỏ bừng, tuy nói vậy nhưng cả cơ thể vẫn dựa vào trong lòng Evanson.
Nhưng vào lúc ấm áp này thì lại có người đây cửa, sau đó là Melinda vội vã chạy vào: “Evanson, chúng ta tìm... ách...” Melinda sửng sốt khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.
“A!” Clade luống cuống đẩy Evanson ra, sau đó còn không quên đạp hắn ta một cái.
Evanson bị Clade đá vào tường cũng chỉ biết nhìn Melinda, chị a, tuy giờ cô là người độc thân nhưng cô cũng không thể làm hỏng chuyện tốt của tôi chứ.
“Có chuyện gì sao?” Evanson lên tiếng hỏi.
Sắc mặt của Melinda cũng trở nên bình tĩnh, sau đó đưa cho Evanson một chiếc máy tính bảng: “Chúng ta đã xác định được vị trí của đối phương, giờ thì chúng ta đang ở trên đầu bọn họ.”
Evanson nhìn vào hình ảnh một mỏ quặng ở trên màn hình máy tính bảng, có thể thấy ở dưới cũng có không ít người, lại còn có xe tải quân dụng nữa: “Đây đều là người của Carrigan sao?”
“Phần lớn là không phải.” Melinda nói: “Hình như là Carrigan bị vụ việc lần trước dọa sợ cho nên hắn ta tính toán muốn mua vũ khí để phòng thân. Những người ở phía dưới đều là người của Milkhucklev, một tên buôn lậu súng ống đạn dược người Nga.
“Hắn đã mua những loại nào?” Evanson tò mò hỏi.
“Hỏa tiễn.” Melinda lạnh lùng trả lời.
“Mau điều khiển máy bay lên cao hơn đi.” Evanson vội vàng nói.
“Hả?” Ánh mắt mà Melinda nhìn về phía Evanson có chút kỳ quái, ngay cả Clade đứng ở bên cạnh cũng lên tiếng hỏi: “Hỏa tiễn cũng không phải là tên lửa phòng không? Chơi Call of Duty lâu như vậy mà anh cũng không phân biệt được sao?”
Gì mà tự động giặt quần áo, tự động dọn dẹp, lại còn có thể cho đồ vật trở về đúng vị trí quy định, còn có loại phép thuật làm cho đồ uống không bao giờ vơi đi, muốn gì có đó. Còn trong quyển bách khoa toàn thư về phép thuật của thuật sĩ ở trong tay Evanson lại không có một kỹ năng nào như vậy cả, xem ra còn cần hắn mở rộng thêm.
Nhiều lúc hắn cũng suy đoán, nguyên nhân khiến cho các pháp sư đó lại yếu như vậy là vì bọn họ quá lười biếng, cả ngày chỉ nghĩ cách để cuộc sống của bản thân thoải mái hơn, sợ là không thua kém gì trình độ của các tinh linh quý tộc ở Azeroth.
Hơn nữa nếu bọn họ có thời gian để suy nghĩ cái này thì không bằng nghiên cứu cách biến pháp thuật thành vũ khí, hoặc là có thể lấy đầu của địch ở khoảng cách xa, để cho khả năng chiến đấu của bọn họ có thể tăng lên được hay không.
Nhưng mà lần này thì một phép thuật đơn giản như lấy đồ vật từ xa lại làm khó cho Clade rồi. Cô ấy giơ tay về phía bình máu ở trong tay của Evanson, sau đó bắt đầu thi triển phép thuật, nhưng mà bình máu đó cũng chỉ khẽ nhúc nhích một chút mà thôi.
“Kỳ lạ...” Clade vô cùng ngạc nhiên, sau đó lại bắt đầu một lần nữa thi triển phép thuật, nhưng kết quả vẫn là thất bại.
Clade có thể xác định đó không phải là lỗi của cô ấy, cho nên thủ phạm chính là Evanson, là hắn ta cố ý muốn đùa giỡn cô.
“Không liên quan đến tôi.” Evanson cười nói: “Cô thử tăng thêm sức mạnh xem.”
Clade khẽ cau mày, sau đó đưa cả hai tay ra, dáng vẻ giống như là cô ấy đang chuẩn bị chiến đấu vậy: “Hừ.” Clade khẽ kêu lên một tiếng, cuối cùng thì cũng thành công. Nhưng có lẽ là bởi lần này cô ấy dùng sức quá nhiều cho nên là máu ở trong bình liền giống như một mũi tên xuyên thủng lọ thủy tinh rồi lao về phía Clade. Điều này xảy ra quá đột ngột nên cô ấy có phần sợ hãi, nhưng may mà Clade đã nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh, sau đó né sang một bên mới không để máu bắn lên trên cơ thể.
“Phản ứng này thật là kỳ lạ...” Clade nhìn về phía những giọt máu mà cô ấy phải vất vả lắm mới có thể thu lại được rồi nói tiếp: “Hình như những giọt máu này rất... nặng, sức mạnh mà tôi vừa sử dụng đủ để kéo một người trường thành rồi.”
“Đúng vậy.” Evanson cầm ống nghiệm đi về phía Clade, sau đó cẩn thận đưa những giọt máu này vào trong ống nghiệm: “Loại máu này có thể chịu được phép thuật ở mức độ lớn, cho nên muốn nó có phản ứng thì cần phải dùng phép thuật mạnh hơn nữa.”
“Cho nên... đó là nguyên nhân làm người phụ nữ kia có thể sinh ra đứa con của ma quỷ sao?” Clade cũng biết ai là chủ nhân của chỗ máu này, và đương nhiên cũng biết được thân phận đặc thù của cô ấy, một con người bình thường có thể sinh ra đứa con của ma quỷ.
“Tuy không phải là lý do duy nhất nhưng đây là nguyên nhân quan trọng nhất.” Evanson nói.
Tuy ở Azeroth không tồn tại thứ được gọi là cách ly sinh sản, các chủng tộc khác nhau cũng có thể sinh ra những đứa con lai. Thế nhưng cũng chưa từng nghe nói có ai là con lai cự long cả.
Trước hết phải làm rõ một vấn đề đó là long nhân và long thú đều không phải là con lai, huyết thống của bọn họ đều là thuần khiết, chỉ là trong quá trình trưởng thành có phần khác nhau thôi.
Trên toàn bộ Azeroth chỉ có duy nhất một người con lai có chứa huyết thống của cự long, đó là thủ lĩnh của Emerald Nightmare, đó là Cenarius, con trai của nữ vương Ysera.
Nhưng cha của hắn lại chính là Malorne, vị á thần mạnh nhất ở Azeroth, là một trong những người có thể chống lại Archimonde.
Điều này có thể nói rõ một vấn đề, một con hươu có thể có con với một con rồng chứng tỏ ở giữa bọn họ không có cái gọi là cách ly sinh sản. Nhưng tại sao những loài khác lại không được chứ? Nguyên nhân chính là vì những loài khác yếu hơn loài cự long rất nhiều. Thân thể yếu ớt của bọn họ không thể thừa nhận được việc mang thai đứa con của cự long, và ngược lại cũng như vậy.
Cũng vì lý do đó mà tỷ lệ những đứa con của ác ma ra đời là vô cùng thấp. Tương lai của những đứa trẻ này sẽ là thân thể của ma quỷ cho nên bọn họ sẽ đưa phần lớn sức mạnh của mình vào trong thai nhi, chỉ giữ lại cách để mở khóa nguồn sức mạnh đó thôi.
Ngoài vấn đề lớn nhất là hai chủng tộc, một bên là sự sống một bên là cái chết thì sinh con bằng cách nào thì vấn đề cũng lớn không kém. Đó chính là một người phụ nữ bình thường sao có thể thừa nhận được lực lượng của ma quỷ chứ? Đừng nói đến việc mang thai hay sinh con, chỉ cần ấy ấy thì đã bị sức mạnh đó giết chết rồi.
Mà Nadia là vì cơ thể của cô ấy có khả năng chịu được sức mạnh của ma quỷ cho nên khi sinh ra đứa con của Locke mới có thể mẹ tròn con vuông.
“Thể chất như vậy đúng là rất tốt.” Evanson lầm bầm: “Với một thể chất đặc biệt như vậy mà Locke chỉ coi cô ấy là công cụ để sinh con thì quá lãng phí rồi, để tôi lợi dụng mới là tốt nhất.”
“Anh đang có âm mưu gì vậy?” Clade khẽ nheo mắt lại, trong ánh mắt tràn đầy sát khí: “Hay là anh cũng muốn có con với cô ấy?”
“Cô nghĩ đi đâu vậy! Tôi là loại người như thế sao?” Evanson khẽ nhướn mày, sau đó kéo Clade về phía mình: “Nếu muốn có con thì hai người chúng ta là được.”
“Dừng, đồ đáng ghét.” Khuôn mặt của Clade vì xấu hổ mà trở nên đỏ bừng, tuy nói vậy nhưng cả cơ thể vẫn dựa vào trong lòng Evanson.
Nhưng vào lúc ấm áp này thì lại có người đây cửa, sau đó là Melinda vội vã chạy vào: “Evanson, chúng ta tìm... ách...” Melinda sửng sốt khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.
“A!” Clade luống cuống đẩy Evanson ra, sau đó còn không quên đạp hắn ta một cái.
Evanson bị Clade đá vào tường cũng chỉ biết nhìn Melinda, chị a, tuy giờ cô là người độc thân nhưng cô cũng không thể làm hỏng chuyện tốt của tôi chứ.
“Có chuyện gì sao?” Evanson lên tiếng hỏi.
Sắc mặt của Melinda cũng trở nên bình tĩnh, sau đó đưa cho Evanson một chiếc máy tính bảng: “Chúng ta đã xác định được vị trí của đối phương, giờ thì chúng ta đang ở trên đầu bọn họ.”
Evanson nhìn vào hình ảnh một mỏ quặng ở trên màn hình máy tính bảng, có thể thấy ở dưới cũng có không ít người, lại còn có xe tải quân dụng nữa: “Đây đều là người của Carrigan sao?”
“Phần lớn là không phải.” Melinda nói: “Hình như là Carrigan bị vụ việc lần trước dọa sợ cho nên hắn ta tính toán muốn mua vũ khí để phòng thân. Những người ở phía dưới đều là người của Milkhucklev, một tên buôn lậu súng ống đạn dược người Nga.
“Hắn đã mua những loại nào?” Evanson tò mò hỏi.
“Hỏa tiễn.” Melinda lạnh lùng trả lời.
“Mau điều khiển máy bay lên cao hơn đi.” Evanson vội vàng nói.
“Hả?” Ánh mắt mà Melinda nhìn về phía Evanson có chút kỳ quái, ngay cả Clade đứng ở bên cạnh cũng lên tiếng hỏi: “Hỏa tiễn cũng không phải là tên lửa phòng không? Chơi Call of Duty lâu như vậy mà anh cũng không phân biệt được sao?”