Editor: Chi Misaki
Lúc này trong đầu Nhạc Tuyết Vi rất hỗn loạn, ý thức từ từ bị tê liệt, đã không còn chịu chi phối của đại não, Phong Túc muốn làm cái gì thì làm, cô hoàn toàn không biết, tất cả đều trở nên mơ hồ.
"Tới, chậm một chút!"
Phong Túc ôm Nhạc Tuyết Vi ra khỏi phòng khách, lập tức dặn dò thủ hạ: " Nhanh lái xe!"
“Vâng ạ!”
Còn bản thân ông ta lại vội vã bế Nhạc Tuyết Vi, đi ra khỏi tòa nhà Biên gia...
Bên này, Hàn Thừa Nghị khó khăn lắm mới bỏ rơi được mấy vị thiên kim tiểu thư, đi ra khỏi sân nhảy, người đầu tiên anh muốn tìm là Nhạc Tuyết Vi.
"Tam Thiếu."
"Tiểu Tuyết đâu?"
"Ở cùng với Biên thiếu gia cùng đám bạn thân của cậu ấy." Nghê Tuấn theo sau Hàn Thừa Nghị, cùng đi tìm Nhạc Tuyết Vi.
Nhưng lúc này Nhạc Tuyết Vi nào còn ở nhà họ Biên?
"Người đâu?" Hai tay Hàn Thừa Nghị nắm chặt để bên hông, cúc áo hoàn toàn bị cởi bỏ, vạt áo được sắn lên, bỗng dưng xoay người, ánh mắt sắc bén rơi vào trên người Nghê Tuấn, lạnh giọng chất vấn.
"Tam Thiếu." Nghê Tuấn nhăn mày cúi đầu, bởi vì đây là ở nước A, thế lực khắp nơi đều không thể khinh thường, làm thân tín bên người Hàn Thừa Nghị, anh đương nhiên phải tập trung tinh lực bảo vệ Hàn Thừa Nghị, nào còn sức vừa phải đi theo Hàn Thừa Nghị lại còn phải quản cả Nhạc Tuyết Vi?
Nhưng Nghê Tuấn không giải thích lại khiến cho Hàn Thừa Nghị không vui, chính là anh không làm tròn bổn phận!
"Vô dụng!" Hàn Thừa Nghị túm lấy vạt áo của Nghê Tuấn, quả đấm giơ lên trong nháy mắt liền hạ xuống, nhưng bàn tay nắm lấy vạt áo vẫn không thả lỏng, khẽ gầm nhẹ: "Nhanh đi tìm!"
"Vâng!"
Ai ngờ, hành động nháo lớn tìm người như vậy nhưng tìm khắp trên dưới Biên gia đều không tìm được Nhạc Tuyết Vi. Nghê Tuấn cho người đi tìm cô ở trường học cũng không có bất cứ tin tức gì. Ngay cả bên Tuyên Kiêu anh cũng liên hệ, nhưng Nhạc Tuyết Vi cũng không ở cùng với Thẩm Tĩnh An!
Rất nhanh, Biên lão gia cũng bị kinh động, liền chạy tới hỏi Hàn Thừa Nghị: "Xin hỏi Tam Thiếu ngài muốn tìm vị tiểu thư nào? Biên mỗ có thể giúp đỡ không?"
Hàn Thừa Nghị cố gắng để cho chính mình tỉnh táo lại: "Biên lão gia, Hàn mỗ có thể thuận tiện xem một chút danh sách khách mời của buổi tiệc ngày hôm nay cùng camera giám sát không?"
Nhạc Tuyết Vi ở nước A lạ nước lạ cái, chẳng qua là tới tham gia buổi lễ đính hôn bạn học mời, như thế nào có thể bỏ đi? Người từ trước tới giờ vốn cẩn thận như Hàn Thừa Nghị cũng bắt đầu cảm thấy tình huống có chút không ổn.
"Được, có thể!"
Biên lão gia ra lệnh một tiếng, danh sách khách mời đêm nay cùng camera theo dõi liền đến trên tay Hàn Thừa Nghị.
"Tam Thiếu! Ngài xem... Phong Túc!" Nghê Tuấn tìm thấy tên của Phong Túc trong danh sách khách mời.
"Tam Thiếu, đây là vị tiểu thư ngài muốn tìm sao? Này..." Người phụ trách xem camera theo dõi, cũng nhìn thấy được hình ảnh Nghiêm Túc ôm Nhạc Tuyết Vi ra khỏi Biên gia!
"Rầm" một tiếng, một quyền của Hàn Thừa Nghị liền rơi xuống trên mặt bàn! Phong Túc! Cư nhiên là cái lão già này! Lần trước cũng đã phát hiện ra ông ta không có ý tốt với Tiểu Tuyết, không nghĩ tới lá gan ông ta lại lớn thế, biết rõ Tiểu Tuyết là người của anh, vậy mà còn dám có ý đồ với cô!
"Nghê Tuấn! Đi!"
Thời gian cấp bách, Phong Túc cái lão già kia... Một giây sau, cũng không biết lão ta sẽ làm gì Tiểu Tuyết!
"Tam Thiếu, Biên mỗ có thể giúp gì không?"
Biên lão gia là chủ nhà, nếu người phụ nữ của Hàn Thừa Nghị ở trong nhà ông gặp chuyện không may, ông đương nhiên phải chịu trách nhiệm. Hàn Thừa Nghị cũng không từ chối, nói: "Phiền Biên lão gia cho tôi mượn ít người, Hàn mỗ nhất thời tới chơi cũng không mang nhiều người lắm."
"Không thành vấn đề! Tam Thiếu, mời..."
Lúc này trong đầu Nhạc Tuyết Vi rất hỗn loạn, ý thức từ từ bị tê liệt, đã không còn chịu chi phối của đại não, Phong Túc muốn làm cái gì thì làm, cô hoàn toàn không biết, tất cả đều trở nên mơ hồ.
"Tới, chậm một chút!"
Phong Túc ôm Nhạc Tuyết Vi ra khỏi phòng khách, lập tức dặn dò thủ hạ: " Nhanh lái xe!"
“Vâng ạ!”
Còn bản thân ông ta lại vội vã bế Nhạc Tuyết Vi, đi ra khỏi tòa nhà Biên gia...
Bên này, Hàn Thừa Nghị khó khăn lắm mới bỏ rơi được mấy vị thiên kim tiểu thư, đi ra khỏi sân nhảy, người đầu tiên anh muốn tìm là Nhạc Tuyết Vi.
"Tam Thiếu."
"Tiểu Tuyết đâu?"
"Ở cùng với Biên thiếu gia cùng đám bạn thân của cậu ấy." Nghê Tuấn theo sau Hàn Thừa Nghị, cùng đi tìm Nhạc Tuyết Vi.
Nhưng lúc này Nhạc Tuyết Vi nào còn ở nhà họ Biên?
"Người đâu?" Hai tay Hàn Thừa Nghị nắm chặt để bên hông, cúc áo hoàn toàn bị cởi bỏ, vạt áo được sắn lên, bỗng dưng xoay người, ánh mắt sắc bén rơi vào trên người Nghê Tuấn, lạnh giọng chất vấn.
"Tam Thiếu." Nghê Tuấn nhăn mày cúi đầu, bởi vì đây là ở nước A, thế lực khắp nơi đều không thể khinh thường, làm thân tín bên người Hàn Thừa Nghị, anh đương nhiên phải tập trung tinh lực bảo vệ Hàn Thừa Nghị, nào còn sức vừa phải đi theo Hàn Thừa Nghị lại còn phải quản cả Nhạc Tuyết Vi?
Nhưng Nghê Tuấn không giải thích lại khiến cho Hàn Thừa Nghị không vui, chính là anh không làm tròn bổn phận!
"Vô dụng!" Hàn Thừa Nghị túm lấy vạt áo của Nghê Tuấn, quả đấm giơ lên trong nháy mắt liền hạ xuống, nhưng bàn tay nắm lấy vạt áo vẫn không thả lỏng, khẽ gầm nhẹ: "Nhanh đi tìm!"
"Vâng!"
Ai ngờ, hành động nháo lớn tìm người như vậy nhưng tìm khắp trên dưới Biên gia đều không tìm được Nhạc Tuyết Vi. Nghê Tuấn cho người đi tìm cô ở trường học cũng không có bất cứ tin tức gì. Ngay cả bên Tuyên Kiêu anh cũng liên hệ, nhưng Nhạc Tuyết Vi cũng không ở cùng với Thẩm Tĩnh An!
Rất nhanh, Biên lão gia cũng bị kinh động, liền chạy tới hỏi Hàn Thừa Nghị: "Xin hỏi Tam Thiếu ngài muốn tìm vị tiểu thư nào? Biên mỗ có thể giúp đỡ không?"
Hàn Thừa Nghị cố gắng để cho chính mình tỉnh táo lại: "Biên lão gia, Hàn mỗ có thể thuận tiện xem một chút danh sách khách mời của buổi tiệc ngày hôm nay cùng camera giám sát không?"
Nhạc Tuyết Vi ở nước A lạ nước lạ cái, chẳng qua là tới tham gia buổi lễ đính hôn bạn học mời, như thế nào có thể bỏ đi? Người từ trước tới giờ vốn cẩn thận như Hàn Thừa Nghị cũng bắt đầu cảm thấy tình huống có chút không ổn.
"Được, có thể!"
Biên lão gia ra lệnh một tiếng, danh sách khách mời đêm nay cùng camera theo dõi liền đến trên tay Hàn Thừa Nghị.
"Tam Thiếu! Ngài xem... Phong Túc!" Nghê Tuấn tìm thấy tên của Phong Túc trong danh sách khách mời.
"Tam Thiếu, đây là vị tiểu thư ngài muốn tìm sao? Này..." Người phụ trách xem camera theo dõi, cũng nhìn thấy được hình ảnh Nghiêm Túc ôm Nhạc Tuyết Vi ra khỏi Biên gia!
"Rầm" một tiếng, một quyền của Hàn Thừa Nghị liền rơi xuống trên mặt bàn! Phong Túc! Cư nhiên là cái lão già này! Lần trước cũng đã phát hiện ra ông ta không có ý tốt với Tiểu Tuyết, không nghĩ tới lá gan ông ta lại lớn thế, biết rõ Tiểu Tuyết là người của anh, vậy mà còn dám có ý đồ với cô!
"Nghê Tuấn! Đi!"
Thời gian cấp bách, Phong Túc cái lão già kia... Một giây sau, cũng không biết lão ta sẽ làm gì Tiểu Tuyết!
"Tam Thiếu, Biên mỗ có thể giúp gì không?"
Biên lão gia là chủ nhà, nếu người phụ nữ của Hàn Thừa Nghị ở trong nhà ông gặp chuyện không may, ông đương nhiên phải chịu trách nhiệm. Hàn Thừa Nghị cũng không từ chối, nói: "Phiền Biên lão gia cho tôi mượn ít người, Hàn mỗ nhất thời tới chơi cũng không mang nhiều người lắm."
"Không thành vấn đề! Tam Thiếu, mời..."