Editor: Chi Misaki
"Tam Thiếu! Chính là nơi này!"
Hàn Thừa Nghị dẫn theo người liền dừng lại trước dinh thự của Phong Túc, đằng sau còn có hai mươi mấy chiếc xe, ngoại trừ vệ sĩ của anh, đại đa số đều là cấp dưới của Biên lão gia, lúc này chính là dàn trận tiến vào.
"Các người đang làm gì?"
Bảo vệ trông cửa Phong gia cũng không phải ngồi không, nhìn thấy đội hình này, lập tức khởi động hệ thống báo nguy của phong gia, toàn bộ bảo vệ của Phong gia đều xuất hiện.
Lúc này Hàn Thừa Nghị chẳng buồn để ý, một bước cũng không ngừng tiến thẳng về phía trước, Nghê Tuấn theo sát sau anh, hoàn toàn coi như không nghe thấy câu hỏi của đối phương.
" Anh, anh là ai?"
Bảo vệ Phong gia nhìn không ra thân phận của Hàn Thừa Nghị, không hề dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ dám cản lại. Ai biết, người nọ vừa mới mở miệng, cánh tay Hàn Thừa Nghị liền vung lên, đấm thẳng vào ngực đối phương, sau đó cũng chưa dừng lại, chân anh còn giơ lên đạp cho đối phương một cái.
"Áaaaa!"
Không tới hai giây, người nọ đã bị Hàn Thừa Nghị giẫm dưới chân. Hàn Thừa Nghị dí múi chân lên ngực, xương cốt người nọ liền có chút không chịu được, khuôn mặt đẹp trai lúc này tràn đầy ý muốn giết người giống như Tu La dưới địa ngục: "Cút!"
"Nghê Tuấn, bảo mọi người ra tay không cần lưu tình!"
"Vâng!"
Hàn Thừa Nghị ra lệnh một tiếng, Nghê Tuấn cùng nhóm vệ sĩ tinh anh liền tiến lên làm việc. Ngoại trừ Nghê Tuấn mang trên mình danh hiệu đệ nhất sát thủ nước C, nhóm vệ sĩ còn lại cũng đều là cao thủ bậc nhất, vừa nghe thấy hiệu lệnh, tất cả đều hưng phấn không thôi!
Lại thêm người của Biên gia phái qua, vệ sĩ của Phong Túc liền không có đất dụng võ. Hàn Thừa Nghị tiến vào Phong gia như chốn không người! Anh đây là triệt để xé rách mặt nạ cùng Phong gia.
Một khắc khi anh đá văng của phòng ngủ của gia chủ Phong gia, nhìn thấy Phong Túc đang ghé vào trên người Nhạc Tuyết Vi... Tất cả lo lắng liền hóa thành phẫn nộ đỉnh điểm, chiếm giữ hoàn toàn lý trí anh! Nỗi sợ hãi lan tràn nơi đáy mắt, giờ phút này anh đều không thể nhịn được, chỉ biết là người phụ nữ anh yêu thương đã bị người ta xâm phạm!
"Tam Thiếu?"
Phong Túc bị âm thanh cực lớn làm cho kinh động, động tác trên tay dừng, đứng lên nhìn về phía Hàn Thừa Nghị.
Lúc này trên mặt Phong Túc không hề có ý sợ, ngược lại còn cười khinh miệt, chỉ vào Nhạc Tuyết Vi còn đang hôn mê trên giường: "Tam Thiếu, đừng nói cho tôi biết cậu nháo lớn như vậy vọt vào nhà tôi chỉ vì người phụ nữ này nhé!"
Ánh mắt lạnh băng của Hàn Thừa Nghị nhìn thẳng vào ông ta, cũng không nói lời nào, anh đang tự hỏi, rốt cuộc là nên để lão già này chết như thế nào mới giải được mối hận trong lòng anh.
"Tam Thiếu, chỉ là một ả đàn bà, hà tất phải như thế? Phong mỗ nghe nói, cậu cũng đã có bạn gái, chuẩn bị đính hôn rồi đi? Người phụ nữ trước kia nên buông tay cũng phải buông thôi, vừa lúc,…Tôi có thể nhận thay cậu, cũng bớt cho cô gái nhỏ này quấn cậu không rời..."
Phong Túc tự cho là đúng quyết định, từng câu từng câu đều là vũ nhục Nhạc Tuyết Vi.
Bàn tay buông xuống của Hàn Thừa Nghị bỗng xiết chặt, cánh tay giơ lên, một đấm nhanh, độc, chuẩn thẳng tắp rơi vào trên mặt Phong Túc.
"Hàn lão tam, cậu điên rồi? Một ả đàn bà cậu đã không cần..." Phong Túc bị đánh đến quỳ rạp trên mặt đất, ăn một quyền này trên mũi trên miệng đều là máu, ông ta kinh ngạc nhìn Hàn Thừa Nghị, không thể hiểu nổi tại sao một người phụ nữ đã bị cậu ta vứt bỏ lại khiến cậu ta tức giận đến vậy!
Không đợi Phong Túc đứng lên, một quyền nữa của Hàn Thừa Nghị lại đến.
Hàn Thừa Nghị không nói lời nào, động tác trên tay không dừng lại điên cuồng đánh về phía Phong Túc! Đánh cho tới lúc cổ tay anh thấy đau, lúc này mới không thể không dừng lại. Phong Túc bị anh đánh cho mặt mũi bầm dập, trên mặt đều là huyết nhục mơ hồ.
"Hừ! Phong Túc, ông là cái thá gì? Mở được mấy cái sòng bạc hỏng nát mà đã bắt đầu giễu võ dương oai sao? Liền ngay cả ngươi phụ nữ của Hàn Thừa Nghị tôi cũng dám động vào? Chuyện của Thiên Lỗi lần trước là tôi nể mặt ông, Thiên Lỗi thân là Thiếu chủ Hàn gia, chơi đùa với người phụ nữ của ông coi như cho ông mặt mũi! Chỉ như vậy mà ông đã muốn lên mặt? Cư nhiên còn dám đánh chủ ý lên người phụ nữ của tôi? Tôi xem là ông chán sống rồi!"
"Tam Thiếu! Chính là nơi này!"
Hàn Thừa Nghị dẫn theo người liền dừng lại trước dinh thự của Phong Túc, đằng sau còn có hai mươi mấy chiếc xe, ngoại trừ vệ sĩ của anh, đại đa số đều là cấp dưới của Biên lão gia, lúc này chính là dàn trận tiến vào.
"Các người đang làm gì?"
Bảo vệ trông cửa Phong gia cũng không phải ngồi không, nhìn thấy đội hình này, lập tức khởi động hệ thống báo nguy của phong gia, toàn bộ bảo vệ của Phong gia đều xuất hiện.
Lúc này Hàn Thừa Nghị chẳng buồn để ý, một bước cũng không ngừng tiến thẳng về phía trước, Nghê Tuấn theo sát sau anh, hoàn toàn coi như không nghe thấy câu hỏi của đối phương.
" Anh, anh là ai?"
Bảo vệ Phong gia nhìn không ra thân phận của Hàn Thừa Nghị, không hề dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ dám cản lại. Ai biết, người nọ vừa mới mở miệng, cánh tay Hàn Thừa Nghị liền vung lên, đấm thẳng vào ngực đối phương, sau đó cũng chưa dừng lại, chân anh còn giơ lên đạp cho đối phương một cái.
"Áaaaa!"
Không tới hai giây, người nọ đã bị Hàn Thừa Nghị giẫm dưới chân. Hàn Thừa Nghị dí múi chân lên ngực, xương cốt người nọ liền có chút không chịu được, khuôn mặt đẹp trai lúc này tràn đầy ý muốn giết người giống như Tu La dưới địa ngục: "Cút!"
"Nghê Tuấn, bảo mọi người ra tay không cần lưu tình!"
"Vâng!"
Hàn Thừa Nghị ra lệnh một tiếng, Nghê Tuấn cùng nhóm vệ sĩ tinh anh liền tiến lên làm việc. Ngoại trừ Nghê Tuấn mang trên mình danh hiệu đệ nhất sát thủ nước C, nhóm vệ sĩ còn lại cũng đều là cao thủ bậc nhất, vừa nghe thấy hiệu lệnh, tất cả đều hưng phấn không thôi!
Lại thêm người của Biên gia phái qua, vệ sĩ của Phong Túc liền không có đất dụng võ. Hàn Thừa Nghị tiến vào Phong gia như chốn không người! Anh đây là triệt để xé rách mặt nạ cùng Phong gia.
Một khắc khi anh đá văng của phòng ngủ của gia chủ Phong gia, nhìn thấy Phong Túc đang ghé vào trên người Nhạc Tuyết Vi... Tất cả lo lắng liền hóa thành phẫn nộ đỉnh điểm, chiếm giữ hoàn toàn lý trí anh! Nỗi sợ hãi lan tràn nơi đáy mắt, giờ phút này anh đều không thể nhịn được, chỉ biết là người phụ nữ anh yêu thương đã bị người ta xâm phạm!
"Tam Thiếu?"
Phong Túc bị âm thanh cực lớn làm cho kinh động, động tác trên tay dừng, đứng lên nhìn về phía Hàn Thừa Nghị.
Lúc này trên mặt Phong Túc không hề có ý sợ, ngược lại còn cười khinh miệt, chỉ vào Nhạc Tuyết Vi còn đang hôn mê trên giường: "Tam Thiếu, đừng nói cho tôi biết cậu nháo lớn như vậy vọt vào nhà tôi chỉ vì người phụ nữ này nhé!"
Ánh mắt lạnh băng của Hàn Thừa Nghị nhìn thẳng vào ông ta, cũng không nói lời nào, anh đang tự hỏi, rốt cuộc là nên để lão già này chết như thế nào mới giải được mối hận trong lòng anh.
"Tam Thiếu, chỉ là một ả đàn bà, hà tất phải như thế? Phong mỗ nghe nói, cậu cũng đã có bạn gái, chuẩn bị đính hôn rồi đi? Người phụ nữ trước kia nên buông tay cũng phải buông thôi, vừa lúc,…Tôi có thể nhận thay cậu, cũng bớt cho cô gái nhỏ này quấn cậu không rời..."
Phong Túc tự cho là đúng quyết định, từng câu từng câu đều là vũ nhục Nhạc Tuyết Vi.
Bàn tay buông xuống của Hàn Thừa Nghị bỗng xiết chặt, cánh tay giơ lên, một đấm nhanh, độc, chuẩn thẳng tắp rơi vào trên mặt Phong Túc.
"Hàn lão tam, cậu điên rồi? Một ả đàn bà cậu đã không cần..." Phong Túc bị đánh đến quỳ rạp trên mặt đất, ăn một quyền này trên mũi trên miệng đều là máu, ông ta kinh ngạc nhìn Hàn Thừa Nghị, không thể hiểu nổi tại sao một người phụ nữ đã bị cậu ta vứt bỏ lại khiến cậu ta tức giận đến vậy!
Không đợi Phong Túc đứng lên, một quyền nữa của Hàn Thừa Nghị lại đến.
Hàn Thừa Nghị không nói lời nào, động tác trên tay không dừng lại điên cuồng đánh về phía Phong Túc! Đánh cho tới lúc cổ tay anh thấy đau, lúc này mới không thể không dừng lại. Phong Túc bị anh đánh cho mặt mũi bầm dập, trên mặt đều là huyết nhục mơ hồ.
"Hừ! Phong Túc, ông là cái thá gì? Mở được mấy cái sòng bạc hỏng nát mà đã bắt đầu giễu võ dương oai sao? Liền ngay cả ngươi phụ nữ của Hàn Thừa Nghị tôi cũng dám động vào? Chuyện của Thiên Lỗi lần trước là tôi nể mặt ông, Thiên Lỗi thân là Thiếu chủ Hàn gia, chơi đùa với người phụ nữ của ông coi như cho ông mặt mũi! Chỉ như vậy mà ông đã muốn lên mặt? Cư nhiên còn dám đánh chủ ý lên người phụ nữ của tôi? Tôi xem là ông chán sống rồi!"