Editor: Bạch Nguyệt
Hàn Thừa Nghị mang theo Nhạc Tuyết Vi cùng từ biệt mẹ, rời nước C, ngồi máy bay tư nhân trở lại nước A.
Ban đầu Hàn Thừa Nghị vốn nghĩ muốn đưa Nhạc Tuyết Vi trực tiếp về thành phố T, rằng cái gì Gninstitute cô có thể hoàn toàn không cần học, học có lợi ích gì? Nếu cô nhàm chán tìm muốn trò tiêu khiển, vậy anh ở bên cạnh cô tìm một ngôi trường để học thêm sách là được.
Tuy nhiên, Nhạc Tuyết Vi không đồng ý.
“Hãy để em học! Tổng cộng cũng chỉ có hai tháng, bây giờ đã qua một tháng, chỉ còn lại có hai tuần, học xong, em sẽ quay về sau.” Nhạc Tuyết Vi nằm trên người của Hàn Thừa Nghị, hơi thở dán sát bên tai anh, làm nũng, lần này nhất định có hiệu quả.
“Quay về sau?” Hàn Thừa Nghị nhíu mày, nhanh chóng bắt lấy chữ quan trọng: “Thế nào quay về sau? Em còn tính làm thủ tục nhập học cho học kì mới ư?”
“Ừm...” Nhạc Tuyết Vi dừng một chút, lắc lắc cái đầu nhỏ cười khan, “Không có, em nói nhầm, lúc đầu tính là như vậy, nhưng nếu như đến lúc đó anh không muốn, em liền không học.”
Hàn Thừa Nghị không chút suy nghĩ, chém đinh chặt sắt bác bỏ ý kiến của Nhạc Tuyết Vi, “Hừ, không cần phải đến lúc đó, anh hiện tại nói cho em biết, anh không đồng ý! Sau hai tuần, nếu em không quay về, anh liền cho người tới bắt em đi! Đã biết chưa?”
“Anh, anh sao có thể ngang ngược đến như vậy?” Nhạc Tuyết Vi bĩu môi, trong lòng vẫn muốn học xong học kì mới.
Ngay sau đó, cô liền bị Hàn Thừa Nghị lật người đè dưới thân mình, chuẩn bị cho vụ "va chạm" mới.
"Hàn Thừa Nghị, anh như thế nào... còn muốn nữa?"
"Em không nghe lời, đây chính là trừng phạt!"
————————————————————
Hàn Thừa Nghị chỉ ở nước A duy nhất một ngày, sáng sớm hôm sau liền đi.
Nhạc Tuyết Vi dậy sớm, chuẩn bị bữa sáng, quần áo và giày dép cho Hàn Thừa Nghị, trông giống như một cô vợ nhỏ.
Sau khi chuẩn bị ổn thỏa hết thảy, cô mới đi đánh thức Hàn Thừa Nghị.
Hàn Thừa Nghị hai mắt nhắm, duỗi tay chỉ chỉ miệng mình, Nhạc Tuyết Vi nhoẻn miệng cười, cúi đầu phối hợp hôn, Hàn Thừa Nghị lúc này mới cảm thấy mỹ mãn mà đứng dậy.
"Đi rửa mặt, xuống dưới ăn cơm."
Nhạc Tuyết Vi đẩy Hàn Thừa Nghị vào trong phòng tắm, tới cửa lại bị Hàn Thừa Nghị ôm lấy, mạnh mẽ kéo vào trong phòng tắm.
"Đừng nháo, anh mau rửa..."
"Cùng nhau rửa? Lát nữa anh đi, ít nhất phải hai tuần nữa chúng ta mới gặp lại, bây giờ vẫn còn thời gian, chúng ta làm "cái đó" một lần nữa?"
Mặc dù hỏi, nhưng hành động của Hàn Thừa Nghị lại nhanh hơn lời nói, Nhạc Tuyết Vi nào có cơ hội phản bác. Vì thế, vừa mới sáng sớm, Nhạc Tuyết Vi đã bị Hàn Thừa Nghị "ăn" vào trong bụng, không còn chút sức lực chống cự.
Chờ đến khi hai người xuống lầu, khuôn mặt Hàn Thừa Nghị đã đỏ bừng, trên cổ còn quấn một chiếc khăn lụa. Hàn Thừa Nghị hỗn đản, mấy cái dấu vết này không biết đến khi nào mới mất! Nhạc Tuyết Vi bên này xấu hổ không thôi, đồng chí Hàn Thừa Nghị ở bên cạnh thì lại đang dương dương tự đắc.
Thời gian đã không còn sớm, anh ta cần phải đi.
"Nghê Tuấn."
"Vâng."
Nghê Tuấn nghe thấy Hàn Thừa Nghị gọi, lập tức đi tới, đem một chiếc túi xách Dior màu đỏ đưa cho Nhạc Tuyết Vi.
"Hả?" Nhạc Tuyết Vi nghi hoặc nhận lấy cái túi, "Cái gì?"
"Bên trong có tài khoản thẻ ngân hàng có thể sử dụng trên toàn quốc của tam thiếu, cô có thể chi tự do, mật khẩu đã thống nhất đổi thành ngày hai người kết hôn.
Bên cạnh đó, còn là VIP của những thương hiệu sang trọng hàng đầu, tuy rằng cô có thể không dùng tới, nhưng cứ chuẩn bị trước, cô xem, cô còn có yêu cầu gì nữa không?"
Nghê Tuấn giải thích chi tiết như vậy khiến cho Nhạc Tuyết Vi ở bên cạnh đã sớm ngốc lăng. Còn có thể có yêu cầu gì nữa, như này đã là quá đủ đủ đủ đủ rồi.
Nhạc Tuyết Vi nghiêng đầu nhìn Hàn Thừa Nghị, Hàn Thừa Nghị một bộ dáng vân đạm phong khinh, giống như không có việc gì lớn!
Tuy vấn đề tiền tài này đối với anh chỉ là nhỏ nhặt, nhưng đối với cô thì việc này rất lớn lao. Nhạc Tuyết Vi âm thầm cảm thấy những điều mà Hàn Thừa Nghị đã làm cho cô ấy thật đáng yêu! Không màng đến Nghê Tuấn còn đang đứng ở đây, Nhạc Tuyết Vi ôm lấy cổ Hàn Thừa Nghị, hôn lên yết hầu của anh.
"Thừa Nghị, anh thật tốt!"
"Ừm." Hàn Thừa Nghị giống như không thèm để ý ừm một tiếng, nhưng thực ra trong lòng đã sớm nở hoa. " Đi rồi, anh sẽ cho vệ sĩ bảo vệ em 24/24. Anh nhất định sẽ đúng hẹn trở về."
"Vâng." Nhạc Tuyết Vi gắt gao ôm lấy Hàn Thừa Nghị, hạnh phúc đồng ý.
Cái gì tiền đồ, cái gì thù hận, một khắc khi cô gặp Hàn Thừa Nghị, tất cả đều trở nên không quan trọng...
Hàn Thừa Nghị mang theo Nhạc Tuyết Vi cùng từ biệt mẹ, rời nước C, ngồi máy bay tư nhân trở lại nước A.
Ban đầu Hàn Thừa Nghị vốn nghĩ muốn đưa Nhạc Tuyết Vi trực tiếp về thành phố T, rằng cái gì Gninstitute cô có thể hoàn toàn không cần học, học có lợi ích gì? Nếu cô nhàm chán tìm muốn trò tiêu khiển, vậy anh ở bên cạnh cô tìm một ngôi trường để học thêm sách là được.
Tuy nhiên, Nhạc Tuyết Vi không đồng ý.
“Hãy để em học! Tổng cộng cũng chỉ có hai tháng, bây giờ đã qua một tháng, chỉ còn lại có hai tuần, học xong, em sẽ quay về sau.” Nhạc Tuyết Vi nằm trên người của Hàn Thừa Nghị, hơi thở dán sát bên tai anh, làm nũng, lần này nhất định có hiệu quả.
“Quay về sau?” Hàn Thừa Nghị nhíu mày, nhanh chóng bắt lấy chữ quan trọng: “Thế nào quay về sau? Em còn tính làm thủ tục nhập học cho học kì mới ư?”
“Ừm...” Nhạc Tuyết Vi dừng một chút, lắc lắc cái đầu nhỏ cười khan, “Không có, em nói nhầm, lúc đầu tính là như vậy, nhưng nếu như đến lúc đó anh không muốn, em liền không học.”
Hàn Thừa Nghị không chút suy nghĩ, chém đinh chặt sắt bác bỏ ý kiến của Nhạc Tuyết Vi, “Hừ, không cần phải đến lúc đó, anh hiện tại nói cho em biết, anh không đồng ý! Sau hai tuần, nếu em không quay về, anh liền cho người tới bắt em đi! Đã biết chưa?”
“Anh, anh sao có thể ngang ngược đến như vậy?” Nhạc Tuyết Vi bĩu môi, trong lòng vẫn muốn học xong học kì mới.
Ngay sau đó, cô liền bị Hàn Thừa Nghị lật người đè dưới thân mình, chuẩn bị cho vụ "va chạm" mới.
"Hàn Thừa Nghị, anh như thế nào... còn muốn nữa?"
"Em không nghe lời, đây chính là trừng phạt!"
————————————————————
Hàn Thừa Nghị chỉ ở nước A duy nhất một ngày, sáng sớm hôm sau liền đi.
Nhạc Tuyết Vi dậy sớm, chuẩn bị bữa sáng, quần áo và giày dép cho Hàn Thừa Nghị, trông giống như một cô vợ nhỏ.
Sau khi chuẩn bị ổn thỏa hết thảy, cô mới đi đánh thức Hàn Thừa Nghị.
Hàn Thừa Nghị hai mắt nhắm, duỗi tay chỉ chỉ miệng mình, Nhạc Tuyết Vi nhoẻn miệng cười, cúi đầu phối hợp hôn, Hàn Thừa Nghị lúc này mới cảm thấy mỹ mãn mà đứng dậy.
"Đi rửa mặt, xuống dưới ăn cơm."
Nhạc Tuyết Vi đẩy Hàn Thừa Nghị vào trong phòng tắm, tới cửa lại bị Hàn Thừa Nghị ôm lấy, mạnh mẽ kéo vào trong phòng tắm.
"Đừng nháo, anh mau rửa..."
"Cùng nhau rửa? Lát nữa anh đi, ít nhất phải hai tuần nữa chúng ta mới gặp lại, bây giờ vẫn còn thời gian, chúng ta làm "cái đó" một lần nữa?"
Mặc dù hỏi, nhưng hành động của Hàn Thừa Nghị lại nhanh hơn lời nói, Nhạc Tuyết Vi nào có cơ hội phản bác. Vì thế, vừa mới sáng sớm, Nhạc Tuyết Vi đã bị Hàn Thừa Nghị "ăn" vào trong bụng, không còn chút sức lực chống cự.
Chờ đến khi hai người xuống lầu, khuôn mặt Hàn Thừa Nghị đã đỏ bừng, trên cổ còn quấn một chiếc khăn lụa. Hàn Thừa Nghị hỗn đản, mấy cái dấu vết này không biết đến khi nào mới mất! Nhạc Tuyết Vi bên này xấu hổ không thôi, đồng chí Hàn Thừa Nghị ở bên cạnh thì lại đang dương dương tự đắc.
Thời gian đã không còn sớm, anh ta cần phải đi.
"Nghê Tuấn."
"Vâng."
Nghê Tuấn nghe thấy Hàn Thừa Nghị gọi, lập tức đi tới, đem một chiếc túi xách Dior màu đỏ đưa cho Nhạc Tuyết Vi.
"Hả?" Nhạc Tuyết Vi nghi hoặc nhận lấy cái túi, "Cái gì?"
"Bên trong có tài khoản thẻ ngân hàng có thể sử dụng trên toàn quốc của tam thiếu, cô có thể chi tự do, mật khẩu đã thống nhất đổi thành ngày hai người kết hôn.
Bên cạnh đó, còn là VIP của những thương hiệu sang trọng hàng đầu, tuy rằng cô có thể không dùng tới, nhưng cứ chuẩn bị trước, cô xem, cô còn có yêu cầu gì nữa không?"
Nghê Tuấn giải thích chi tiết như vậy khiến cho Nhạc Tuyết Vi ở bên cạnh đã sớm ngốc lăng. Còn có thể có yêu cầu gì nữa, như này đã là quá đủ đủ đủ đủ rồi.
Nhạc Tuyết Vi nghiêng đầu nhìn Hàn Thừa Nghị, Hàn Thừa Nghị một bộ dáng vân đạm phong khinh, giống như không có việc gì lớn!
Tuy vấn đề tiền tài này đối với anh chỉ là nhỏ nhặt, nhưng đối với cô thì việc này rất lớn lao. Nhạc Tuyết Vi âm thầm cảm thấy những điều mà Hàn Thừa Nghị đã làm cho cô ấy thật đáng yêu! Không màng đến Nghê Tuấn còn đang đứng ở đây, Nhạc Tuyết Vi ôm lấy cổ Hàn Thừa Nghị, hôn lên yết hầu của anh.
"Thừa Nghị, anh thật tốt!"
"Ừm." Hàn Thừa Nghị giống như không thèm để ý ừm một tiếng, nhưng thực ra trong lòng đã sớm nở hoa. " Đi rồi, anh sẽ cho vệ sĩ bảo vệ em 24/24. Anh nhất định sẽ đúng hẹn trở về."
"Vâng." Nhạc Tuyết Vi gắt gao ôm lấy Hàn Thừa Nghị, hạnh phúc đồng ý.
Cái gì tiền đồ, cái gì thù hận, một khắc khi cô gặp Hàn Thừa Nghị, tất cả đều trở nên không quan trọng...