Editor: Nguyễn
Hàn Thừa Nghị không nghĩ tới, gặp lại Nhạc Tuyết Vi là ở trong bệnh viện.
Nhạc Tuyết Vi bị Khang Tuệ Trân đẩy, trải qua thời gian hôn mê ngắn ngủi, khi Kiều Vạn Đông bị nâng lên xe cấp cứu, cô đã tỉnh. Đầu cô đã chịu va chạm, não chấn động rất nhỏ, cũng không có trở ngại gì. Người không ổn là Kiều Vạn Đông.
Kiều Vạn Đông bị xuất huyết bên trong, nhanh chóng được đưa vào phòng giải phẫu.
Trước phòng giải phẫu, bác sĩ tìm người nhà nói chuyện, nói rất rõ ràng, Kiều Vạn Đông có qua khỏi hay không rất khó nói, cho dù tính mạng được bảo vệ, nhưng phần đầu đã bị thương nặng, cũng rất có thể không thể tỉnh lại, trở thành người thực vật!
Hàn Thừa Nghị nhận được điện thoại của Khang Tuệ Trân tới xem tình huống của Kiều Vạn Đông, không nghĩ tới ở bên ngoài phòng giải phẫu thấy được Nhạc Tuyết Vi.
Nhạc Tuyết Vi dại ra, hai mắt nhìn chằm chằm phòng giải phẫu, nước mắt dừng ở hốc mắt, tùy thời sẽ rơi xuống, bộ dáng thương tâm muốn chết.
“Bác gái.” Hàn Thừa Nghị hỏi qua tình huống, xoay người chào hỏi Khang Tuệ Trân.
Ai biết, một tiếng ‘bác gái’ giống như lửa thiêu đốt thần kinh yếu ớt căng chặt của Nhạc Tuyết Vi! Đầu Nhạc Tuyết Vi lệch sang một bên, hai mắt như dao nhỏ hướng về Khang Tuệ Trân, hàm răng bởi vì phẫn nộ mà kẽo kẹt rung động!
Cô không nhìn Hàn Thừa Nghị, mà thẳng tắp hướng tới Khang Tuệ Trân. Giống như điên rồi, đột nhiên nắm tóc Khang Tuệ Trân, không nói một lời, giữ chặt đập đầu bà ta vào tường! Hơn nữa là muốn lấy mạng loại người ác độc này!
“Tiểu Tuyết!” Hàn Thừa Nghị kinh ngạc.
“Tiểu tiện nhân, mày làm gì?”
Nhạc Tuyết Vi cắn răng, khóe mắt muốn nứt ra trừng Khang Tuệ Trân, thù mới hận cũ giờ phút này toàn bộ xông lên!
“Làm gì?Bà không cần hỏi nhiều như vậy! Bây giờ tôi giết bà! Giết bà!”
“A! Tiểu tiện nhân, buông tay!” Khang Tuệ Trân bị đánh, đầu óc choáng váng, nhe răng trợn mắt, không màng tới Hàn Thừa Nghị đứng ở một bên, cũng Nhạc Tuyết Vi đánh nhau.
Mà giờ phút này Nhạc Tuyết Vi lòng tràn đầy cừu hận, sức lực lớn kinh khủng! Xưa nay Khang Tuệ Trân lợi hại cũng không chịu nổi.
Nhạc Tuyết Vi hung hăng tát vào mặt Khang Tuệ Trân, đập đầu bà ta vào tường, nhắm hai mắt lại, nước mắt từ từ tràn ra, trong miệng khóc mắng:
“Là bà, là bà đẩy ba xuống lầu! Nếu ba có bất trắc gì, Khang Tuệ Trân, bà phải đền mạng!”
“Tiểu tiện nhân, mày có tư cách gì nói như thế? Muốn trách thì phải trách mày! Mày yên yên ổn ổn ở bên ngoài không phải tốt hơn sao? Vì sao lại về đây? Từ lúc mày trở về, cả trái tim ba mày đều đặt ở trên người mày. Là mày, là mày hại chết ba mày!”
Khang Tuệ Trân bị đánh đến mặt mũi bầm dập, nhưng một chút cũng không ngừng nói, hận ý của Khang Tuệ Trân cũng không phải một ngày hai ngày!
“Nói bậy! Ba tôi sẽ không chết! Không cho phép bà nói ba tôi đã chết!” Nhạc Tuyết Vi khóc đỏ mắt, đáy mắt đầy tơ máu.
Hàn Thừa Nghị đứng ở một bên, vốn muốn can ngăn, nhưng nghe được đối thoại của hai người, lại ngây ngốc đứng ở một chỗ.
Ba? Tiểu Tuyết gọi ba, là Kiều Vạn Đông sao? Bọn họ là cha con? Hàn Thừa Nghị bối rối, xưa nay tự hào về chỉ số thông minh giờ phút này lại không đủ dùng! Khó trách anh cảm thấy Kiều Vạn Đông cùng Tiểu Tuyết có quan hệ rất khả nghi!
Làm gì có thúc thúc bá bá đối với con gái của bạn tốt như vậy? Hóa ra, Tiểu Tuyết là con gái của Kiều Vạn Đông? Vì sao? Tiểu Tuyết chưa từng nói với anh? Bọn họ ở bên nhau lâu như vậy, cô lại dám gạt anh? Đến tột cùng là có nguyên nhân gì?
Hơn nữa, cẩn thận nghĩ, Kiều gia giữ kín như bưng mối quan hệ này, là vì sao?
Nhạc Tuyết Vi, Kiều Vũ Vi?
Hàn Thừa Nghị thở dài, nhẹ lắc đầu, hai cái tên giống nhau này, sao anh không phát hiện ra? Xem ra bọn họ là chị em, hơn nữa hẳn là…… Chị em cùng cha khác mẹ.
Đến tột cùng cất dấu cái thân thế gì?
“Tiểu Tuyết, đứng lên nói.”
Hàn Thừa Nghị cong lưng, kéo Nhạc Tuyết Vi lên. Ở trước cửa phognf phẫu thuật như vậy, không tốt cho lắm.
Nhạc Tuyết Vi đánh mệt, mắng mệt, cũng khóc mệt, bị Hàn Thừa Nghị kéo lên ôm ở trong ngực, vẫn phẫn hận nhìn chằm chằm Khang Tuệ Trân.
Khang Tuệ Trân vừa thấy, đây là tình huống gì? Hàn Thừa Nghị ôm Nhạc Tuyết Vi? Còn gọi thân thiết như vậy?
Hàn Thừa Nghị không nghĩ tới, gặp lại Nhạc Tuyết Vi là ở trong bệnh viện.
Nhạc Tuyết Vi bị Khang Tuệ Trân đẩy, trải qua thời gian hôn mê ngắn ngủi, khi Kiều Vạn Đông bị nâng lên xe cấp cứu, cô đã tỉnh. Đầu cô đã chịu va chạm, não chấn động rất nhỏ, cũng không có trở ngại gì. Người không ổn là Kiều Vạn Đông.
Kiều Vạn Đông bị xuất huyết bên trong, nhanh chóng được đưa vào phòng giải phẫu.
Trước phòng giải phẫu, bác sĩ tìm người nhà nói chuyện, nói rất rõ ràng, Kiều Vạn Đông có qua khỏi hay không rất khó nói, cho dù tính mạng được bảo vệ, nhưng phần đầu đã bị thương nặng, cũng rất có thể không thể tỉnh lại, trở thành người thực vật!
Hàn Thừa Nghị nhận được điện thoại của Khang Tuệ Trân tới xem tình huống của Kiều Vạn Đông, không nghĩ tới ở bên ngoài phòng giải phẫu thấy được Nhạc Tuyết Vi.
Nhạc Tuyết Vi dại ra, hai mắt nhìn chằm chằm phòng giải phẫu, nước mắt dừng ở hốc mắt, tùy thời sẽ rơi xuống, bộ dáng thương tâm muốn chết.
“Bác gái.” Hàn Thừa Nghị hỏi qua tình huống, xoay người chào hỏi Khang Tuệ Trân.
Ai biết, một tiếng ‘bác gái’ giống như lửa thiêu đốt thần kinh yếu ớt căng chặt của Nhạc Tuyết Vi! Đầu Nhạc Tuyết Vi lệch sang một bên, hai mắt như dao nhỏ hướng về Khang Tuệ Trân, hàm răng bởi vì phẫn nộ mà kẽo kẹt rung động!
Cô không nhìn Hàn Thừa Nghị, mà thẳng tắp hướng tới Khang Tuệ Trân. Giống như điên rồi, đột nhiên nắm tóc Khang Tuệ Trân, không nói một lời, giữ chặt đập đầu bà ta vào tường! Hơn nữa là muốn lấy mạng loại người ác độc này!
“Tiểu Tuyết!” Hàn Thừa Nghị kinh ngạc.
“Tiểu tiện nhân, mày làm gì?”
Nhạc Tuyết Vi cắn răng, khóe mắt muốn nứt ra trừng Khang Tuệ Trân, thù mới hận cũ giờ phút này toàn bộ xông lên!
“Làm gì?Bà không cần hỏi nhiều như vậy! Bây giờ tôi giết bà! Giết bà!”
“A! Tiểu tiện nhân, buông tay!” Khang Tuệ Trân bị đánh, đầu óc choáng váng, nhe răng trợn mắt, không màng tới Hàn Thừa Nghị đứng ở một bên, cũng Nhạc Tuyết Vi đánh nhau.
Mà giờ phút này Nhạc Tuyết Vi lòng tràn đầy cừu hận, sức lực lớn kinh khủng! Xưa nay Khang Tuệ Trân lợi hại cũng không chịu nổi.
Nhạc Tuyết Vi hung hăng tát vào mặt Khang Tuệ Trân, đập đầu bà ta vào tường, nhắm hai mắt lại, nước mắt từ từ tràn ra, trong miệng khóc mắng:
“Là bà, là bà đẩy ba xuống lầu! Nếu ba có bất trắc gì, Khang Tuệ Trân, bà phải đền mạng!”
“Tiểu tiện nhân, mày có tư cách gì nói như thế? Muốn trách thì phải trách mày! Mày yên yên ổn ổn ở bên ngoài không phải tốt hơn sao? Vì sao lại về đây? Từ lúc mày trở về, cả trái tim ba mày đều đặt ở trên người mày. Là mày, là mày hại chết ba mày!”
Khang Tuệ Trân bị đánh đến mặt mũi bầm dập, nhưng một chút cũng không ngừng nói, hận ý của Khang Tuệ Trân cũng không phải một ngày hai ngày!
“Nói bậy! Ba tôi sẽ không chết! Không cho phép bà nói ba tôi đã chết!” Nhạc Tuyết Vi khóc đỏ mắt, đáy mắt đầy tơ máu.
Hàn Thừa Nghị đứng ở một bên, vốn muốn can ngăn, nhưng nghe được đối thoại của hai người, lại ngây ngốc đứng ở một chỗ.
Ba? Tiểu Tuyết gọi ba, là Kiều Vạn Đông sao? Bọn họ là cha con? Hàn Thừa Nghị bối rối, xưa nay tự hào về chỉ số thông minh giờ phút này lại không đủ dùng! Khó trách anh cảm thấy Kiều Vạn Đông cùng Tiểu Tuyết có quan hệ rất khả nghi!
Làm gì có thúc thúc bá bá đối với con gái của bạn tốt như vậy? Hóa ra, Tiểu Tuyết là con gái của Kiều Vạn Đông? Vì sao? Tiểu Tuyết chưa từng nói với anh? Bọn họ ở bên nhau lâu như vậy, cô lại dám gạt anh? Đến tột cùng là có nguyên nhân gì?
Hơn nữa, cẩn thận nghĩ, Kiều gia giữ kín như bưng mối quan hệ này, là vì sao?
Nhạc Tuyết Vi, Kiều Vũ Vi?
Hàn Thừa Nghị thở dài, nhẹ lắc đầu, hai cái tên giống nhau này, sao anh không phát hiện ra? Xem ra bọn họ là chị em, hơn nữa hẳn là…… Chị em cùng cha khác mẹ.
Đến tột cùng cất dấu cái thân thế gì?
“Tiểu Tuyết, đứng lên nói.”
Hàn Thừa Nghị cong lưng, kéo Nhạc Tuyết Vi lên. Ở trước cửa phognf phẫu thuật như vậy, không tốt cho lắm.
Nhạc Tuyết Vi đánh mệt, mắng mệt, cũng khóc mệt, bị Hàn Thừa Nghị kéo lên ôm ở trong ngực, vẫn phẫn hận nhìn chằm chằm Khang Tuệ Trân.
Khang Tuệ Trân vừa thấy, đây là tình huống gì? Hàn Thừa Nghị ôm Nhạc Tuyết Vi? Còn gọi thân thiết như vậy?