Editor: Nguyễn
Lúc này, Hàn Thừa Nghị nói gì đều không thích hợp, cái gì anh cũng không nói, chỉ mở ra hai tay yên lặng ôm Nhạc Tuyết Vi vào trong ngực.
“Ô ô……” Nhạc Tuyết Vi ghé vào đầu vai anh, khóc không ngừng.
“Thừa Nghị!”
Cửa phòng nghỉ bị mở ra, Kiều Vũ Vi ngồi trên xe lăn, y tá đẩy xe tiến vào, hai mắt căm tức nhìn Nhạc Tuyết Vi, lúc nhìn Hàn Thừa Nghị, lại làm ra vẻ đầy tủi thân, bộ dáng điềm đạm đáng yêu ai oán.
“Thừa Nghị, hai người…… Làm gì vậy?”
Hàn Thừa Nghị trầm mặc, mặc dù hơi giật mình, nhưng không chút kinh hoảng. Chuyện anh và Nhạc Tuyết Vi, anh muốn nói cho Kiều Vũ Vi, nhân cơ hội này, chưa chắc đã không phải là chuyện tốt.
Anh đứng lên, tay lại bị Nhạc Tuyết Vi kéo lại. Hàn Thừa Nghị cúi đầu nhìn về phía Nhạc Tuyết Vi, Nhạc Tuyết Vi lắc đầu, đáy mắt đều là lo lắng. Hàn Thừa Nghị cười cười, “Không có việc gì, không cần lo lắng.”
Anh nói không cần lo lắng, Nhạc Tuyết Vi kiên định, buông anh ra.
Hàn Thừa Nghị chầm chậm đi đến trước mặt Kiều Vũ Vi, đôi mắt màu trà bằng phẳng cùng kiên nghị. “Vũ Vi, buổi tối hôm đó anh đã định nói với em. Anh thích Tiểu Tuyết, anh xin lỗi, hôn sự của chúng ta, chỉ có thể bỏ đi, anh cùng Tiểu Tuyết ở đế đô đã……”
“Không! Đừng nói nữa!”
Hàn Thừa Nghị còn chưa nói xong, đã bị tiếng quát sắc nhọn chói tai, gần như cuồng loạn của Kiều Vũ Vi đánh gãy.
Mỗi một từ anh nói, đều là trí mạng với Kiều Vũ Vi!
Sắc mặt Kiều Vũ Vi đóng băng, tâm như tro tàn nhìn Hàn Thừa Nghị, không thể tiếp thu lời anh nói! Không, không thể như vậy! Mắt thấy mình sắp trở thành vợ anh, phu nhân tổng giám đốc tập đoàn D·S!
Bây giờ là sao? Hàn Thừa Nghị nói một câu, khiến cho mộng tưởng của Kiều Vũ Vi đều tan biến. Không, Kiều Vũ Vi không chấp nhận! Quả nhiên Nhạc Tuyết Vi là tiểu hồ ly, Hàn Thừa Nghị bị nó câu dẫn rồi!
Kiều Vũ Vi thét chói tai lắc đầu, đột nhiên chuyển động xe lăn, thay đổi phương hướng, nhanh chóng rời đi, y tá cũng không kịp phản ứng.
“Vũ Vi?”
Hàn Thừa Nghị thấy thần sắc Kiều Vũ Vi không thích hợp, lo lắng Kiều Vũ Vi xảy ra chuyện, cất bước đuổi theo.
Lại bị Nhạc Tuyết Vi kéo lại, Nhạc Tuyết Vi cau mày lắc đầu: “Anh không được đi!”
“Tiểu Tuyết! Tâm trạng Vũ Vi không tốt, anh lo lắng cô ấy sẽ xảy ra chuyện, em …… Anh chỉ đi nhìn cô ấy, xác nhận cô ấy không có việc gì!” Hàn Thừa Nghị nôn nóng giải thích, giữa người yêu và ân nhân, anh căn cứ vào tình huống trước mắt mà đưa ra lựa chọn.
“Anh không được đi!” Nhạc Tuyết Vi lắc đầu, cô không cần phân rõ phải trái, cô chỉ biết là cô không muốn anh đi, “Anh không đi cũng sẽ có người đi!”
Hàn Thừa Nghị nhíu mày, do dự một lát, cuối cùng đẩy Nhạc Tuyết Vi ra, đi ra phòng nghỉ đuổi theo Kiều Vũ Vi.
Nhạc Tuyết Vi ngây ngốc đứng tại chỗ, đáy lòng thật lạnh. Chỉ một lựa chọn nho nhỏ, Hàn Thừa Nghị liền dễ dàng hướng về phía Kiều Vũ Vi! Đây là trận chiến công khai đầu tiên của cô và Kiều Vũ Vi, cô hoàn toàn bại trận!
Mà Kiều Vũ Vi vội vàng đẩy xe lăn một đường chạy như điên ra ngoài, cảm xúc cực kỳ kích động, không biết nên chạy đi đâu, lại nên làm gì để giữ Hàn Thừa Nghị lại. Nghe được phía sau dần dần tới gần tiếng bước chân cùng tiếng gọi ầm ĩ, Kiều Vũ Vi quyết định buông tay một bác.
“Vũ Vi!”
Hàn Thừa Nghị đuổi theo sát cô, trên mặt khó nén vẻ nôn nóng.
Lúc này, Hàn Thừa Nghị nói gì đều không thích hợp, cái gì anh cũng không nói, chỉ mở ra hai tay yên lặng ôm Nhạc Tuyết Vi vào trong ngực.
“Ô ô……” Nhạc Tuyết Vi ghé vào đầu vai anh, khóc không ngừng.
“Thừa Nghị!”
Cửa phòng nghỉ bị mở ra, Kiều Vũ Vi ngồi trên xe lăn, y tá đẩy xe tiến vào, hai mắt căm tức nhìn Nhạc Tuyết Vi, lúc nhìn Hàn Thừa Nghị, lại làm ra vẻ đầy tủi thân, bộ dáng điềm đạm đáng yêu ai oán.
“Thừa Nghị, hai người…… Làm gì vậy?”
Hàn Thừa Nghị trầm mặc, mặc dù hơi giật mình, nhưng không chút kinh hoảng. Chuyện anh và Nhạc Tuyết Vi, anh muốn nói cho Kiều Vũ Vi, nhân cơ hội này, chưa chắc đã không phải là chuyện tốt.
Anh đứng lên, tay lại bị Nhạc Tuyết Vi kéo lại. Hàn Thừa Nghị cúi đầu nhìn về phía Nhạc Tuyết Vi, Nhạc Tuyết Vi lắc đầu, đáy mắt đều là lo lắng. Hàn Thừa Nghị cười cười, “Không có việc gì, không cần lo lắng.”
Anh nói không cần lo lắng, Nhạc Tuyết Vi kiên định, buông anh ra.
Hàn Thừa Nghị chầm chậm đi đến trước mặt Kiều Vũ Vi, đôi mắt màu trà bằng phẳng cùng kiên nghị. “Vũ Vi, buổi tối hôm đó anh đã định nói với em. Anh thích Tiểu Tuyết, anh xin lỗi, hôn sự của chúng ta, chỉ có thể bỏ đi, anh cùng Tiểu Tuyết ở đế đô đã……”
“Không! Đừng nói nữa!”
Hàn Thừa Nghị còn chưa nói xong, đã bị tiếng quát sắc nhọn chói tai, gần như cuồng loạn của Kiều Vũ Vi đánh gãy.
Mỗi một từ anh nói, đều là trí mạng với Kiều Vũ Vi!
Sắc mặt Kiều Vũ Vi đóng băng, tâm như tro tàn nhìn Hàn Thừa Nghị, không thể tiếp thu lời anh nói! Không, không thể như vậy! Mắt thấy mình sắp trở thành vợ anh, phu nhân tổng giám đốc tập đoàn D·S!
Bây giờ là sao? Hàn Thừa Nghị nói một câu, khiến cho mộng tưởng của Kiều Vũ Vi đều tan biến. Không, Kiều Vũ Vi không chấp nhận! Quả nhiên Nhạc Tuyết Vi là tiểu hồ ly, Hàn Thừa Nghị bị nó câu dẫn rồi!
Kiều Vũ Vi thét chói tai lắc đầu, đột nhiên chuyển động xe lăn, thay đổi phương hướng, nhanh chóng rời đi, y tá cũng không kịp phản ứng.
“Vũ Vi?”
Hàn Thừa Nghị thấy thần sắc Kiều Vũ Vi không thích hợp, lo lắng Kiều Vũ Vi xảy ra chuyện, cất bước đuổi theo.
Lại bị Nhạc Tuyết Vi kéo lại, Nhạc Tuyết Vi cau mày lắc đầu: “Anh không được đi!”
“Tiểu Tuyết! Tâm trạng Vũ Vi không tốt, anh lo lắng cô ấy sẽ xảy ra chuyện, em …… Anh chỉ đi nhìn cô ấy, xác nhận cô ấy không có việc gì!” Hàn Thừa Nghị nôn nóng giải thích, giữa người yêu và ân nhân, anh căn cứ vào tình huống trước mắt mà đưa ra lựa chọn.
“Anh không được đi!” Nhạc Tuyết Vi lắc đầu, cô không cần phân rõ phải trái, cô chỉ biết là cô không muốn anh đi, “Anh không đi cũng sẽ có người đi!”
Hàn Thừa Nghị nhíu mày, do dự một lát, cuối cùng đẩy Nhạc Tuyết Vi ra, đi ra phòng nghỉ đuổi theo Kiều Vũ Vi.
Nhạc Tuyết Vi ngây ngốc đứng tại chỗ, đáy lòng thật lạnh. Chỉ một lựa chọn nho nhỏ, Hàn Thừa Nghị liền dễ dàng hướng về phía Kiều Vũ Vi! Đây là trận chiến công khai đầu tiên của cô và Kiều Vũ Vi, cô hoàn toàn bại trận!
Mà Kiều Vũ Vi vội vàng đẩy xe lăn một đường chạy như điên ra ngoài, cảm xúc cực kỳ kích động, không biết nên chạy đi đâu, lại nên làm gì để giữ Hàn Thừa Nghị lại. Nghe được phía sau dần dần tới gần tiếng bước chân cùng tiếng gọi ầm ĩ, Kiều Vũ Vi quyết định buông tay một bác.
“Vũ Vi!”
Hàn Thừa Nghị đuổi theo sát cô, trên mặt khó nén vẻ nôn nóng.