Editor: Nguyễn Nguyễn
Hai ngày nay, dạ dày cô không thoải mái, bà ngoại dậy sớm nấu cháo ngao cho cô ăn, bây giờ cô đều nôn ra hết.
Hàn Thừa Nghị vừa thấy, tất cả tranh chấp cùng phiền não đều ném sang một bên, tiến lên ôm lấy bả vai Nhạc Tuyết Vi, xoa lưng cô, “Sao vậy? Sao lại nôn hết ra vậy?”
Vừa nói vừa lấy khăn tay, lại phát hiện khăn tay không có trên người, bèn kéo tay áo đến bên miệng Nhạc Tuyết Vi, không chút suy nghĩ lau miệng cô.
Nhạc Tuyết Vi đẩy Hàn Thừa Nghị, uể oải lắc đầu, “Không cần anh lo!”
“Anh là chồng em, anh không quản được sao?” Hàn Thừa Nghị nhíu mày quát nhẹ, lại lười nói lời vô nghĩa, trực tiếp ôm Nhạc Tuyết Vi lên, đi vào bên trong công ty.
“Tam thiếu.”
Nghê Tuấn đã chờ sẵn ở cửa thang máy.
Hàn Thừa Nghị ôm Nhạc Tuyết Vi lên tầng cao nhất, phân phó Nghê Tuấn:
“Mời bác sĩ đến đây.”
“Dạ.”
Nhạc Tuyết Vi bị Hàn Thừa Nghị đặt trên giường lớn trong phòng nghỉ, Hàn Thừa Nghị đau lòng vuốt ve gương mặt cô, nhíu mày thở dài: “Mới hai ngày không gặp, sao em lại gầy đi nhiều như vậy? Chẳng lẽ giận anh đến mức không ăn cơm sao?”
Nhạc Tuyết Vi quay mặt đi không thèm để ý đến anh, hận bộ dáng dịu dàng này của anh.
“Dạ dày không thoải mái sao? Uống chút nước ấm, hay là uống sữa bò nóng nhé?” Hàn Thừa Nghị ân cần hỏi, cũng không để ý thái độ của cô, từ ngày đầu tiên quen cô, anh đã biết tính tình cô không tốt, nhưng anh nguyện ý nuông chiều cô.
Nhạc Tuyết Vi bỗng dưng quay mặt lại, cô rất hiếu kì Hàn Thừa Nghị dùng tâm tính gì chạy đến chỗ cô và Kiều Vũ Vi lúc đó. Lời nên nói đã nói, bây giờ cô đã hết chỗ nói với anh rồi.
“Sữa bò, tôi muốn sữa bò nóng.”
Nhạc Tuyết Vi thở dài, nói, “Không cần người khác lấy, anh đi lấy cho tôi.”
Hàn Thừa Nghị sửng sốt, muốn anh đi lấy? Đây cũng không phải vấn đề lớn, cô chịu ôn hòa nói chuyện với anh, anh đã rất cao hứng rồi. Gật đầu đáp ứng rồi: “Được, anh đi lấy cho em, em ngoan ngoãn nằm, anh lập tức sẽ quay lại.”
Hàn Thừa Nghị vừa mới vừa rời khỏi phòng nghỉ, Nhạc Tuyết Vi lập tức đứng lên. Đi thẳng tới thang máy, mật mã cô biết, chỉ là không nghĩ tới sẽ dùng trong lúc này.
Cho nên, đến lúc Hàn Thừa Nghị mang sữa bò nóng trở về, phòng nghỉ đã không có bóng dáng Nhạc Tuyết Vi!
‘Bịch’ một tiếng lớn, Hàn Thừa Nghị ném chén sữa bò trên sàn nhà…
Nhưng mà, chuyện này chưa xong, chuyện khác lại tới.
Truyền thông trên mạng lan truyền một loạt những ảnh chụp hôm sinh nhật Nhạc Tuyết Vi, Hàn Thừa Nghị mang Nhạc Tuyết Vi đi Agoda bị phóng viên chụp lén! Bởi vì chuyện bọn họ kết hôn cũng không công bố với bên ngoài, cho nên lời bình trong ảnh chụp tương đối khó nghe.
Nhạc Tuyết Vi đương nhiên bị viết thành tình nhân mới của Hàn Thừa Nghị.
Những ảnh chụp này cũng bị Kiều Vũ Vi thấy được.
Hàn Thừa Nghị nhận được điện thoại bệnh viện gọi tới, nói Kiều Vũ Vi bị kích thích đang phát điên, một mình anh lại phải lo cả hai bên. Vội vàng đến bệnh viện, Kiều Vũ Vi đã đập toàn bộ phòng bệnh không còn hình dáng, y tá ở một bên cũng không dám tới gần.
Nhưng vừa thấy Hàn Thừa Nghị, sắc mặt Kiều Vũ Vi lập tức thay đổi.
“Thừa Nghị!”
Kiều Vũ Vi khóc lóc, Hàn Thừa Nghị muốn đẩy ra, nhưng nhớ tới lần trước nói chuyện rõ ràng làm Kiều Vũ Vi ngất xỉu, bệnh tái phát, bác sĩ cũng nói, phải tận lực tránh bị kích thích… Anh chỉ có thể chịu đựng, tùy ý để Kiều Vũ Vi dựa vào trong lòng.
Hai ngày nay, dạ dày cô không thoải mái, bà ngoại dậy sớm nấu cháo ngao cho cô ăn, bây giờ cô đều nôn ra hết.
Hàn Thừa Nghị vừa thấy, tất cả tranh chấp cùng phiền não đều ném sang một bên, tiến lên ôm lấy bả vai Nhạc Tuyết Vi, xoa lưng cô, “Sao vậy? Sao lại nôn hết ra vậy?”
Vừa nói vừa lấy khăn tay, lại phát hiện khăn tay không có trên người, bèn kéo tay áo đến bên miệng Nhạc Tuyết Vi, không chút suy nghĩ lau miệng cô.
Nhạc Tuyết Vi đẩy Hàn Thừa Nghị, uể oải lắc đầu, “Không cần anh lo!”
“Anh là chồng em, anh không quản được sao?” Hàn Thừa Nghị nhíu mày quát nhẹ, lại lười nói lời vô nghĩa, trực tiếp ôm Nhạc Tuyết Vi lên, đi vào bên trong công ty.
“Tam thiếu.”
Nghê Tuấn đã chờ sẵn ở cửa thang máy.
Hàn Thừa Nghị ôm Nhạc Tuyết Vi lên tầng cao nhất, phân phó Nghê Tuấn:
“Mời bác sĩ đến đây.”
“Dạ.”
Nhạc Tuyết Vi bị Hàn Thừa Nghị đặt trên giường lớn trong phòng nghỉ, Hàn Thừa Nghị đau lòng vuốt ve gương mặt cô, nhíu mày thở dài: “Mới hai ngày không gặp, sao em lại gầy đi nhiều như vậy? Chẳng lẽ giận anh đến mức không ăn cơm sao?”
Nhạc Tuyết Vi quay mặt đi không thèm để ý đến anh, hận bộ dáng dịu dàng này của anh.
“Dạ dày không thoải mái sao? Uống chút nước ấm, hay là uống sữa bò nóng nhé?” Hàn Thừa Nghị ân cần hỏi, cũng không để ý thái độ của cô, từ ngày đầu tiên quen cô, anh đã biết tính tình cô không tốt, nhưng anh nguyện ý nuông chiều cô.
Nhạc Tuyết Vi bỗng dưng quay mặt lại, cô rất hiếu kì Hàn Thừa Nghị dùng tâm tính gì chạy đến chỗ cô và Kiều Vũ Vi lúc đó. Lời nên nói đã nói, bây giờ cô đã hết chỗ nói với anh rồi.
“Sữa bò, tôi muốn sữa bò nóng.”
Nhạc Tuyết Vi thở dài, nói, “Không cần người khác lấy, anh đi lấy cho tôi.”
Hàn Thừa Nghị sửng sốt, muốn anh đi lấy? Đây cũng không phải vấn đề lớn, cô chịu ôn hòa nói chuyện với anh, anh đã rất cao hứng rồi. Gật đầu đáp ứng rồi: “Được, anh đi lấy cho em, em ngoan ngoãn nằm, anh lập tức sẽ quay lại.”
Hàn Thừa Nghị vừa mới vừa rời khỏi phòng nghỉ, Nhạc Tuyết Vi lập tức đứng lên. Đi thẳng tới thang máy, mật mã cô biết, chỉ là không nghĩ tới sẽ dùng trong lúc này.
Cho nên, đến lúc Hàn Thừa Nghị mang sữa bò nóng trở về, phòng nghỉ đã không có bóng dáng Nhạc Tuyết Vi!
‘Bịch’ một tiếng lớn, Hàn Thừa Nghị ném chén sữa bò trên sàn nhà…
Nhưng mà, chuyện này chưa xong, chuyện khác lại tới.
Truyền thông trên mạng lan truyền một loạt những ảnh chụp hôm sinh nhật Nhạc Tuyết Vi, Hàn Thừa Nghị mang Nhạc Tuyết Vi đi Agoda bị phóng viên chụp lén! Bởi vì chuyện bọn họ kết hôn cũng không công bố với bên ngoài, cho nên lời bình trong ảnh chụp tương đối khó nghe.
Nhạc Tuyết Vi đương nhiên bị viết thành tình nhân mới của Hàn Thừa Nghị.
Những ảnh chụp này cũng bị Kiều Vũ Vi thấy được.
Hàn Thừa Nghị nhận được điện thoại bệnh viện gọi tới, nói Kiều Vũ Vi bị kích thích đang phát điên, một mình anh lại phải lo cả hai bên. Vội vàng đến bệnh viện, Kiều Vũ Vi đã đập toàn bộ phòng bệnh không còn hình dáng, y tá ở một bên cũng không dám tới gần.
Nhưng vừa thấy Hàn Thừa Nghị, sắc mặt Kiều Vũ Vi lập tức thay đổi.
“Thừa Nghị!”
Kiều Vũ Vi khóc lóc, Hàn Thừa Nghị muốn đẩy ra, nhưng nhớ tới lần trước nói chuyện rõ ràng làm Kiều Vũ Vi ngất xỉu, bệnh tái phát, bác sĩ cũng nói, phải tận lực tránh bị kích thích… Anh chỉ có thể chịu đựng, tùy ý để Kiều Vũ Vi dựa vào trong lòng.