Editor: Sơn Ngư
Nghê Tuấn đi vào văn phòng, đem tin tức này báo cho Hàn Thừa Nghị.
Hàn Thừa Nghị bực mình nhíu mày, tính tình Tiểu Tuyết thật đúng là quá bướng, chạy mấy ngày không nói, vừa trở về đã đi Lương gia? Đây là muốn ngày mai nhất định cùng Lương Tư Văn đính hôn! Cô cuối cùng có biết hay không, lễ đính hôn ngày mai ở Lương gia rất phô trương?
Cho dù là anh, chỉ sợ không cách nào để mẹ không biết chuyện này.
Mẹ mặc dù là người hiểu biết lý lẽ, nhưng có bà mẹ chồng nào có thể chấp nhận con dâu "giúp người khác đính hôn"?
Sốt ruột, lại không biết làm thế nào. Gọi vào số Tiểu Tuyết, như cũ tắt máy!
Xem ra không có cách nào, Tiểu Tuyết trốn tránh anh như vậy, ngày mai chỉ có thể chạy tới lễ đính hôn đem người đoạt đi, hơn nữa, nhất định phải trước lúc cử hành nghi lễ!
Hôm sau, nhà chính Lương gia, Lạc Tuyết Vi mặc áo cưới màu hồng nhạt, đã trang điểm xong, đang ngồi ở phòng nghỉ.
"phù phù..."
Trong phòng nghỉ, giờ phút này chỉ có mình cô. Tuy biết rõ là đóng kịch, nhưng nghe tiếng mọi người sôi nổi ồn ào hỗn loạn, nhìn trong sân đầy người, Lạc Tuyết Vi khẩn trương muốn chết, một lần lại một hít sâu.
Cửa bị đẩy ra, Lương Giai Văn đi đến.
" Tinh Tinh. " Trên mặt Lương Giai Văn treo mỉm cười, hoàn toàn nhìn không ra chút căm hận nào với Lạc Tuyết Vi, bộ dáng vẫn rất thân thiết.
"Chị Giai Văn." Lạc Tuyết Vi nào biết những thứ đó, khó lắm nhìn thấy người quen, bỗng chốc thả lỏng một chút.
" Thực khẩn trương phải không?" Lương Giai Văn đi tới kéo Lạc Tuyết Vi, thay cô chỉnh lại kiểu tóc. "Đừng khẩn trương, chút nữa Tư Văn sẽ dẫn em theo, em chỉ cần đi theo nó là được rồi. Còn có chị, chị sẽ đi ngay phía sau hai đứa, chị sẽ giúp em."
Lạc Tuyết Vi nhẹ nhàng thở ra, gật gật đầu:"Dạ, cám ơn chị Giai Văn."
"Vậy... Chị đi ra ngoài, bên ngoài còn có rất nhiều khách muốn tiếp đón." Lương Giai Văn ngồi trong chốc lát, liền đứng lên muốn đi ra ngoài.
Lạc Tuyết Vi khẩn trương giữ chặt cô, "Chị Giai Văn..."
" Đừng khẩn trương, không cần sợ." Lương Giai Văn vỗ nhẹ lên mu bàn tay Lạc Tuyết Vi, trước khi đi ra phòng nghỉ, ánh mắt nhìn về phía lẵng hoa bên cửa, lẵng hoa này, chính tay cô tự chuẩn bị, là đại lễ mà hôm nay cô muốn tặng cho Lạc Tuyết Vi! Thật lòng hy vọng cô ta sẽ thích...
Sau khi Lương Giai Văn đi rồi, cửa phòng nghỉ lần thứ hai đẩy ra.
Lạc Tuyết Vi còn tưởng là đến giờ, vội vàng đứng lên, "Tư Văn phải không? Đã đến giờ? Chúng ta muốn đi xuống phải không?"
Nhưng mà, đi tới chính là Hàn Thừa Nghị vẻ mặt đầy sát khí. Vì tham gia hôn lễ, so bình thường Hàn Thừa Nghị mặc còn nghiêm túc hơn, tóc cũng tỉ mỉ xử lý, đeo nơ. Anh đi tới như vậy, không biết, còn nghĩ hôm nay anh chính là tân lang, anh cùng Lạc Tuyết Vi thật sự rất xứng đôi.
"Anh..." Lạc Tuyết Vi còn chưa đứng vững, nhìn đến Hàn Thừa Nghị sửng sốt một chút, lập tức quay mặt đi hạ mắt xuống, thấp giọng than thở, "Hàn tổng, anh đi nhầm chỗ rồi, nơi này là phòng nghỉ, buổi tiệc ở dưới lầu!"
Loại thời điểm này, cô còn cáu kỉnh với anh?
Hàn Thừa Nghị giận hừ lạnh, đi đến bên người cô, không nói hai lời kéo cô ra ngoài.
"Anh..." Lạc Tuyết Vi sốt ruột, ra sức tránh thoát, "Anh làm gì? Anh muốn dẫn em đi đâu? Nghi lễ lập tức bắt đầu!"
Hàn Thừa Nghị bỗng dưng dừng bước lại, vừa quay đầu lại ánh mắt sắc bén khóa Lạc Tuyết Vi lại, buồn cười nhếch môi:"Nghi lễ? Em còn dám nói cái gì nghi lễ với anh? Anh là sợ em mất hứng, cho nên mới nhượng bộ em! Anh mặc kệ vì nguyên nhân gì em giúp đỡ Lương Tư Văn! Tóm lại, anh nói không được chính là không được! Ngay lập tức cùng anh đi khỏi nơi này!"
" Không được!" Lạc Tuyết Vi chột dạ, đã đến thời điểm này nếu cô rời đi, Lương Tư Văn cùng cả Lương gia làm như thế nào? Cô cũng biết chuyện này hoang đường, nhưng là... Cô cũng không thể khiến Lương Tư Văn khó xử.
Lúc cô đáp ứng Lương Tư Văn, cũng không nghĩ đến cùng Hàn Thừa Nghị biến thành thế này.
"Anh lặp lại lần nữa, hiện tại đi theo anh ngay! Mẹ của anh ở ngay dưới lầu, em muốn bà ấy nhìn thấy em cùng gã đàn ông khác đính hôn? Bà ấy là một người truyền thống, tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ cho loại chuyện này!" Hàn Thừa Nghị chán nản, chỉ có thể lôi mẹ ra.
Lạc Tuyết Vi vừa nghe, cả mặt nhăn lại.
Hàn Thừa Nghị thấy cô dao động, nhanh chóng nắm chặt kéo cô ra ngoài. "Đi mau, nếu không đi thật sự không còn kịp rồi!"
"Nhưng là..." Lạc Tuyết Vi vẫn có chút do dự, chẳng qua nghĩ đến mẹ chồng ở dưới lầu, chỉ có thể cùng Hàn Thừa Nghị đi ra ngoài.
Chưa đi được mấy bước, còn chưa đến cửa, của lại bị mở ra, chân chính tân lang của hôm nay Lương Tư Văn bước vào. Lương Tư Văn hai tay nhét ở áo khoác, nâng cằm, nhìn tay Hàn Thừa Nghị cùng Lạc Tuyết Vi nắm chặt với nhau, ánh mắt trở nên nghiêm túc.
" Tư Văn..." Theo bản năng Lạc Tuyết Vi đã nghĩ cùng Lương Tư Văn giải thích.
Lại bị Hàn Thừa Nghị kéo ra phía sau, Hàn Thừa Nghị không phải Lạc Tuyết Vi dễ bị lừa như vậy.
" Hừ..." Lương Tư Văn cười lạnh một tiếng cười lạnh một tiếng, ánh mắt đảo qua hai người, "Tam ca, hôm nay là ngày lành đính hôn của tôi, anh mang tân nương của tôi muốn đi đâu? Tinh Tinh, lại đây, thời gian không sai biệt lắm, anh tới đón em, thân thích bằng hữu, cũng quan khách cũng chờ nãy giờ rồi!"
Lạc Tuyết Vi bị Hàn Thừa Nghị giam cầm, không thể động đậy, nhìn về phía anh cầu xin tha thứ.
Thân thể Hàn Thừa Nghị đứng vững, lù lù bất động, trào phúng cười:" Lương Tư Văn, cậu đừng diễn với tôi! Hiện tại, ngay trước mặt Tiểu Tuyết, cậu đem chuyện nói rõ ràng, cậu cuối cùng dùng quỷ kế gì, khiến cô ấy cam tâm tình nguyện cùng cậu đính hôn? Còn nói là giúp cậu? Lương Tư Văn, là một thằng đàn ông, không cần trốn trốn tránh tránh như vậy!"
Lương Tư Văn không để ý Hàn Thừa Nghị, ánh mắt nhìn về Lạc Tuyết Vi ở phía sau anh, "Tinh Tinh, em có cùng anh đi xuống không?"
"Em..." Lạc Tuyết Vi lâm vào cảnh khó xử đôi đường.
" Tinh Tinh!"
" Lương Tư Văn, cậu không nên ép cô ấy, không cần lợi dụng lòng tốt của cô!"
"Tôi lợi dụng cô ấy? Hàn lão tam, anh có tư cách nói lời này với tôi sao? Tinh Tinh đi theo anh sẽ không hạnh phúc! Anh có vị hôn thê bệnh tật, còn có quan hệ không rõ ràng với chị rôi... Anh sao có thể đối tốt với cô ấy? Chỉ có tôi, chỉ có tôi mới đem lại hạnh phúc cho cô ấy!"
Lý trí Lương Tư Văn đứt đoạn, đem lời thật nói ra!
"..." Cả người Lạc Tuyết Vi chấn động, kinh ngạc không hiểu nhìn về phía Lương Tư Văn. Anh ta mới vừa nói cái gì? Đây không phải là diễn trò thôi sao? Vì cái gì anh ta nói chỉ có anh ta mới đem lại hạnh phúc cho cô?
Lương Tư Văn ý thức được, biến sắc, ảo não nhắm mắt lại, không dám nhìn Lạc Tuyết Vi.
Hàn Thừa Nghị nhìn ra manh mối, lành lạnh cười:" Lương Tư Văn, tôi không biết cậu đã nói gì với Tiểu Tuyết, chẳng qua, hiện tại không thể giấu tiếp nữa rồi? Cậu lừa gạt lợi dụng cô ấy như vậy, cô ấy sẽ hạnh phúc? Hạnh phúc của cô ấy... Chỉ có tôi có thể đem đến!"
" Tiểu Tuyết, chúng ta đi!"
...
Ngay khi trong phòng nghỉ căng thẳng, ba vị nhân vật chính không biết, giờ phút này yến tiệc dưới lầu đã nổ tung!
Lương Giai Văn đoán chắc thời gian, ngay khi Hàn Thừa Nghị lên lầu, liền chạy lên bục lễ đính hôn, cầm mic. "Các vị khách quý tôn kính, thực cảm tạ mọi người hôm nay đã đến tham gia tiệc đính hôn của em trai tôi. Ai nha, hiện tại tân lang có thể đang đi đón tân nương, mọi người có phải đang chờ sốt ruột hay không, muốn nhìn thấy đôi tân nhân sớm một chút hay không?"
"Phải..."
"Phải!"
Bên dưới hoan hô một loạt, đương nhiên đây là những người gây rối được Lương Giai Văn an bài.
Lương Giai Văn làm ra vẻ thở dài, "Vậy làm sao bây giờ? Giờ lành còn chưa tới, không bằng chúng ta cùng nhìn một đoạn video của tân lang tân nương bên nhau, tân nương nhà chúng tôi chính là một vị mỹ nhân đó!"
Bên dưới vang lên tiếng vỗ tay như mưa rào ủng hộ.
Lương Giai Văn chậm rãi nhìn về phía người phát hình ảnh ra hiệu, người nọ gật gật đầu, lập tức cầm lấy điều khiển từ xa, bắt đầu mở video. Nhưng mà... Mọi người xem đến, không phải là video được thu sẵn, mà là một đoạn video trực tiếp!
Trong Phòng nghỉ, hai nam nhân đang trình diễn tiết mục tranh đoạt "Tân nương tử"...
Lạc Tuyết Vi đi đến bên người Lương Tư Văn, biểu tình trên mặt có nghi ngờ, có khiếp sợ, nhiều hơn nữa là không thể tin:" Tư Văn, nói cho tôi biết, những điều anh nói đều là giả. Anh không có gạt tôi, không có gạt tôi có phải hay không?"
" Tiểu Tuyết!"
Hàn Thừa Nghị muốn kéo cô lui, lại bị Lạc Tuyết Vi tránh thoát.
" Lương Tư Văn, anh nói cho tôi biết! Chẳng lẽ ngay từ đầu anh vẫn luôn gạt tôi?" Lạc Tuyết Vi không thể tin được, người cô coi như tri kỷ bằng hữu, lại ôm tâm tư với mình như vậy!
Giấu diếm giấu diếm không nổi nữa! Lương Tư Văn ngưỡng mặt lên, nhìn thẳng Lạc Tuyết Vi, cắn răng gật đầu, gầm nhẹ:" Ngu ngốc! Anh thích em nhiều năm như vậy, chạy qua chạy về giữa Đế Đô và nước A, hận không thể đem tim móc ra cho em, trên đời này chỉ có đứa ngốc như em mới không nhìn ra anh thích em!"
"A..." Lạc Tuyết Vi kinh ngạc che ngực, lùi lại một bước dài.
Hàn Thừa Nghị nhanh chóng vươn tay đem người ôm vào lòng, trong mắt chứa đầy lo lắng, "Tiểu Tuyết."
Giờ phút này trong đầu Lạc Tuyết Vi rất hỗn loạn, căn bản không có biện pháp tự hỏi, nàng nhớ đến muốn rời đi nơi này. "Em muốn, em muốn yên tĩnh một chút."
Hàn Thừa Nghị đỡ lấy cô đi ra ngoài, liếc Lương Tư Văn một cái, "Được, chúng ta đi thôi."
Nhưng mà, cổ tay lại bị Lương Tư Văn gắt gao giữ chặt.
Ngày thường khiêm tốn, lịch thiệp Lương Tư Văn mà cô biết không thấy đâu, giờ phút này, đôi mắt xanh của Lương Tư Văn đầy lạnh lẽo, "Tinh Tinh, em không thể đi... Hôm nay là ngày chúng ta đính hôn, toàn thế giới đều biết anh muốn lấy em!"
" Tư Văn..." Lạc Tuyết Vi quay đầu nhìn về phía Lương Tư Văn, trong mắt ngập nước, sự tình biến thành như vậy, cô thật sự không nghĩ đến, cô nói không ra lời chỉ là mạnh mẽ lắc đầu.
" Tinh Tinh, không cần đi, cùng anh xuống lầu, hoàn thành lễ đính hôn của chúng ta. Anh sẽ đối tốt với em, tuyệt đối sẽ không vì người phụ nữ khác khiến em tổn thương, anh sẽ một lòng một dạ với em." Lương Tư Văn khẩn cầu Lạc Tuyết Vi, giấu đi tình yêu say đắm bốn năm, giờ khắc này mới dám nói ra.
Yến tiệc dưới lầu, sắc mặt mọi người cũng đã thay đổi.
Nói là đoạn phim của tân lang tân nương, sao lại biến thành cái dạng này? Đúng là trò cười hào môn!
Nghê Tuấn đi vào văn phòng, đem tin tức này báo cho Hàn Thừa Nghị.
Hàn Thừa Nghị bực mình nhíu mày, tính tình Tiểu Tuyết thật đúng là quá bướng, chạy mấy ngày không nói, vừa trở về đã đi Lương gia? Đây là muốn ngày mai nhất định cùng Lương Tư Văn đính hôn! Cô cuối cùng có biết hay không, lễ đính hôn ngày mai ở Lương gia rất phô trương?
Cho dù là anh, chỉ sợ không cách nào để mẹ không biết chuyện này.
Mẹ mặc dù là người hiểu biết lý lẽ, nhưng có bà mẹ chồng nào có thể chấp nhận con dâu "giúp người khác đính hôn"?
Sốt ruột, lại không biết làm thế nào. Gọi vào số Tiểu Tuyết, như cũ tắt máy!
Xem ra không có cách nào, Tiểu Tuyết trốn tránh anh như vậy, ngày mai chỉ có thể chạy tới lễ đính hôn đem người đoạt đi, hơn nữa, nhất định phải trước lúc cử hành nghi lễ!
Hôm sau, nhà chính Lương gia, Lạc Tuyết Vi mặc áo cưới màu hồng nhạt, đã trang điểm xong, đang ngồi ở phòng nghỉ.
"phù phù..."
Trong phòng nghỉ, giờ phút này chỉ có mình cô. Tuy biết rõ là đóng kịch, nhưng nghe tiếng mọi người sôi nổi ồn ào hỗn loạn, nhìn trong sân đầy người, Lạc Tuyết Vi khẩn trương muốn chết, một lần lại một hít sâu.
Cửa bị đẩy ra, Lương Giai Văn đi đến.
" Tinh Tinh. " Trên mặt Lương Giai Văn treo mỉm cười, hoàn toàn nhìn không ra chút căm hận nào với Lạc Tuyết Vi, bộ dáng vẫn rất thân thiết.
"Chị Giai Văn." Lạc Tuyết Vi nào biết những thứ đó, khó lắm nhìn thấy người quen, bỗng chốc thả lỏng một chút.
" Thực khẩn trương phải không?" Lương Giai Văn đi tới kéo Lạc Tuyết Vi, thay cô chỉnh lại kiểu tóc. "Đừng khẩn trương, chút nữa Tư Văn sẽ dẫn em theo, em chỉ cần đi theo nó là được rồi. Còn có chị, chị sẽ đi ngay phía sau hai đứa, chị sẽ giúp em."
Lạc Tuyết Vi nhẹ nhàng thở ra, gật gật đầu:"Dạ, cám ơn chị Giai Văn."
"Vậy... Chị đi ra ngoài, bên ngoài còn có rất nhiều khách muốn tiếp đón." Lương Giai Văn ngồi trong chốc lát, liền đứng lên muốn đi ra ngoài.
Lạc Tuyết Vi khẩn trương giữ chặt cô, "Chị Giai Văn..."
" Đừng khẩn trương, không cần sợ." Lương Giai Văn vỗ nhẹ lên mu bàn tay Lạc Tuyết Vi, trước khi đi ra phòng nghỉ, ánh mắt nhìn về phía lẵng hoa bên cửa, lẵng hoa này, chính tay cô tự chuẩn bị, là đại lễ mà hôm nay cô muốn tặng cho Lạc Tuyết Vi! Thật lòng hy vọng cô ta sẽ thích...
Sau khi Lương Giai Văn đi rồi, cửa phòng nghỉ lần thứ hai đẩy ra.
Lạc Tuyết Vi còn tưởng là đến giờ, vội vàng đứng lên, "Tư Văn phải không? Đã đến giờ? Chúng ta muốn đi xuống phải không?"
Nhưng mà, đi tới chính là Hàn Thừa Nghị vẻ mặt đầy sát khí. Vì tham gia hôn lễ, so bình thường Hàn Thừa Nghị mặc còn nghiêm túc hơn, tóc cũng tỉ mỉ xử lý, đeo nơ. Anh đi tới như vậy, không biết, còn nghĩ hôm nay anh chính là tân lang, anh cùng Lạc Tuyết Vi thật sự rất xứng đôi.
"Anh..." Lạc Tuyết Vi còn chưa đứng vững, nhìn đến Hàn Thừa Nghị sửng sốt một chút, lập tức quay mặt đi hạ mắt xuống, thấp giọng than thở, "Hàn tổng, anh đi nhầm chỗ rồi, nơi này là phòng nghỉ, buổi tiệc ở dưới lầu!"
Loại thời điểm này, cô còn cáu kỉnh với anh?
Hàn Thừa Nghị giận hừ lạnh, đi đến bên người cô, không nói hai lời kéo cô ra ngoài.
"Anh..." Lạc Tuyết Vi sốt ruột, ra sức tránh thoát, "Anh làm gì? Anh muốn dẫn em đi đâu? Nghi lễ lập tức bắt đầu!"
Hàn Thừa Nghị bỗng dưng dừng bước lại, vừa quay đầu lại ánh mắt sắc bén khóa Lạc Tuyết Vi lại, buồn cười nhếch môi:"Nghi lễ? Em còn dám nói cái gì nghi lễ với anh? Anh là sợ em mất hứng, cho nên mới nhượng bộ em! Anh mặc kệ vì nguyên nhân gì em giúp đỡ Lương Tư Văn! Tóm lại, anh nói không được chính là không được! Ngay lập tức cùng anh đi khỏi nơi này!"
" Không được!" Lạc Tuyết Vi chột dạ, đã đến thời điểm này nếu cô rời đi, Lương Tư Văn cùng cả Lương gia làm như thế nào? Cô cũng biết chuyện này hoang đường, nhưng là... Cô cũng không thể khiến Lương Tư Văn khó xử.
Lúc cô đáp ứng Lương Tư Văn, cũng không nghĩ đến cùng Hàn Thừa Nghị biến thành thế này.
"Anh lặp lại lần nữa, hiện tại đi theo anh ngay! Mẹ của anh ở ngay dưới lầu, em muốn bà ấy nhìn thấy em cùng gã đàn ông khác đính hôn? Bà ấy là một người truyền thống, tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ cho loại chuyện này!" Hàn Thừa Nghị chán nản, chỉ có thể lôi mẹ ra.
Lạc Tuyết Vi vừa nghe, cả mặt nhăn lại.
Hàn Thừa Nghị thấy cô dao động, nhanh chóng nắm chặt kéo cô ra ngoài. "Đi mau, nếu không đi thật sự không còn kịp rồi!"
"Nhưng là..." Lạc Tuyết Vi vẫn có chút do dự, chẳng qua nghĩ đến mẹ chồng ở dưới lầu, chỉ có thể cùng Hàn Thừa Nghị đi ra ngoài.
Chưa đi được mấy bước, còn chưa đến cửa, của lại bị mở ra, chân chính tân lang của hôm nay Lương Tư Văn bước vào. Lương Tư Văn hai tay nhét ở áo khoác, nâng cằm, nhìn tay Hàn Thừa Nghị cùng Lạc Tuyết Vi nắm chặt với nhau, ánh mắt trở nên nghiêm túc.
" Tư Văn..." Theo bản năng Lạc Tuyết Vi đã nghĩ cùng Lương Tư Văn giải thích.
Lại bị Hàn Thừa Nghị kéo ra phía sau, Hàn Thừa Nghị không phải Lạc Tuyết Vi dễ bị lừa như vậy.
" Hừ..." Lương Tư Văn cười lạnh một tiếng cười lạnh một tiếng, ánh mắt đảo qua hai người, "Tam ca, hôm nay là ngày lành đính hôn của tôi, anh mang tân nương của tôi muốn đi đâu? Tinh Tinh, lại đây, thời gian không sai biệt lắm, anh tới đón em, thân thích bằng hữu, cũng quan khách cũng chờ nãy giờ rồi!"
Lạc Tuyết Vi bị Hàn Thừa Nghị giam cầm, không thể động đậy, nhìn về phía anh cầu xin tha thứ.
Thân thể Hàn Thừa Nghị đứng vững, lù lù bất động, trào phúng cười:" Lương Tư Văn, cậu đừng diễn với tôi! Hiện tại, ngay trước mặt Tiểu Tuyết, cậu đem chuyện nói rõ ràng, cậu cuối cùng dùng quỷ kế gì, khiến cô ấy cam tâm tình nguyện cùng cậu đính hôn? Còn nói là giúp cậu? Lương Tư Văn, là một thằng đàn ông, không cần trốn trốn tránh tránh như vậy!"
Lương Tư Văn không để ý Hàn Thừa Nghị, ánh mắt nhìn về Lạc Tuyết Vi ở phía sau anh, "Tinh Tinh, em có cùng anh đi xuống không?"
"Em..." Lạc Tuyết Vi lâm vào cảnh khó xử đôi đường.
" Tinh Tinh!"
" Lương Tư Văn, cậu không nên ép cô ấy, không cần lợi dụng lòng tốt của cô!"
"Tôi lợi dụng cô ấy? Hàn lão tam, anh có tư cách nói lời này với tôi sao? Tinh Tinh đi theo anh sẽ không hạnh phúc! Anh có vị hôn thê bệnh tật, còn có quan hệ không rõ ràng với chị rôi... Anh sao có thể đối tốt với cô ấy? Chỉ có tôi, chỉ có tôi mới đem lại hạnh phúc cho cô ấy!"
Lý trí Lương Tư Văn đứt đoạn, đem lời thật nói ra!
"..." Cả người Lạc Tuyết Vi chấn động, kinh ngạc không hiểu nhìn về phía Lương Tư Văn. Anh ta mới vừa nói cái gì? Đây không phải là diễn trò thôi sao? Vì cái gì anh ta nói chỉ có anh ta mới đem lại hạnh phúc cho cô?
Lương Tư Văn ý thức được, biến sắc, ảo não nhắm mắt lại, không dám nhìn Lạc Tuyết Vi.
Hàn Thừa Nghị nhìn ra manh mối, lành lạnh cười:" Lương Tư Văn, tôi không biết cậu đã nói gì với Tiểu Tuyết, chẳng qua, hiện tại không thể giấu tiếp nữa rồi? Cậu lừa gạt lợi dụng cô ấy như vậy, cô ấy sẽ hạnh phúc? Hạnh phúc của cô ấy... Chỉ có tôi có thể đem đến!"
" Tiểu Tuyết, chúng ta đi!"
...
Ngay khi trong phòng nghỉ căng thẳng, ba vị nhân vật chính không biết, giờ phút này yến tiệc dưới lầu đã nổ tung!
Lương Giai Văn đoán chắc thời gian, ngay khi Hàn Thừa Nghị lên lầu, liền chạy lên bục lễ đính hôn, cầm mic. "Các vị khách quý tôn kính, thực cảm tạ mọi người hôm nay đã đến tham gia tiệc đính hôn của em trai tôi. Ai nha, hiện tại tân lang có thể đang đi đón tân nương, mọi người có phải đang chờ sốt ruột hay không, muốn nhìn thấy đôi tân nhân sớm một chút hay không?"
"Phải..."
"Phải!"
Bên dưới hoan hô một loạt, đương nhiên đây là những người gây rối được Lương Giai Văn an bài.
Lương Giai Văn làm ra vẻ thở dài, "Vậy làm sao bây giờ? Giờ lành còn chưa tới, không bằng chúng ta cùng nhìn một đoạn video của tân lang tân nương bên nhau, tân nương nhà chúng tôi chính là một vị mỹ nhân đó!"
Bên dưới vang lên tiếng vỗ tay như mưa rào ủng hộ.
Lương Giai Văn chậm rãi nhìn về phía người phát hình ảnh ra hiệu, người nọ gật gật đầu, lập tức cầm lấy điều khiển từ xa, bắt đầu mở video. Nhưng mà... Mọi người xem đến, không phải là video được thu sẵn, mà là một đoạn video trực tiếp!
Trong Phòng nghỉ, hai nam nhân đang trình diễn tiết mục tranh đoạt "Tân nương tử"...
Lạc Tuyết Vi đi đến bên người Lương Tư Văn, biểu tình trên mặt có nghi ngờ, có khiếp sợ, nhiều hơn nữa là không thể tin:" Tư Văn, nói cho tôi biết, những điều anh nói đều là giả. Anh không có gạt tôi, không có gạt tôi có phải hay không?"
" Tiểu Tuyết!"
Hàn Thừa Nghị muốn kéo cô lui, lại bị Lạc Tuyết Vi tránh thoát.
" Lương Tư Văn, anh nói cho tôi biết! Chẳng lẽ ngay từ đầu anh vẫn luôn gạt tôi?" Lạc Tuyết Vi không thể tin được, người cô coi như tri kỷ bằng hữu, lại ôm tâm tư với mình như vậy!
Giấu diếm giấu diếm không nổi nữa! Lương Tư Văn ngưỡng mặt lên, nhìn thẳng Lạc Tuyết Vi, cắn răng gật đầu, gầm nhẹ:" Ngu ngốc! Anh thích em nhiều năm như vậy, chạy qua chạy về giữa Đế Đô và nước A, hận không thể đem tim móc ra cho em, trên đời này chỉ có đứa ngốc như em mới không nhìn ra anh thích em!"
"A..." Lạc Tuyết Vi kinh ngạc che ngực, lùi lại một bước dài.
Hàn Thừa Nghị nhanh chóng vươn tay đem người ôm vào lòng, trong mắt chứa đầy lo lắng, "Tiểu Tuyết."
Giờ phút này trong đầu Lạc Tuyết Vi rất hỗn loạn, căn bản không có biện pháp tự hỏi, nàng nhớ đến muốn rời đi nơi này. "Em muốn, em muốn yên tĩnh một chút."
Hàn Thừa Nghị đỡ lấy cô đi ra ngoài, liếc Lương Tư Văn một cái, "Được, chúng ta đi thôi."
Nhưng mà, cổ tay lại bị Lương Tư Văn gắt gao giữ chặt.
Ngày thường khiêm tốn, lịch thiệp Lương Tư Văn mà cô biết không thấy đâu, giờ phút này, đôi mắt xanh của Lương Tư Văn đầy lạnh lẽo, "Tinh Tinh, em không thể đi... Hôm nay là ngày chúng ta đính hôn, toàn thế giới đều biết anh muốn lấy em!"
" Tư Văn..." Lạc Tuyết Vi quay đầu nhìn về phía Lương Tư Văn, trong mắt ngập nước, sự tình biến thành như vậy, cô thật sự không nghĩ đến, cô nói không ra lời chỉ là mạnh mẽ lắc đầu.
" Tinh Tinh, không cần đi, cùng anh xuống lầu, hoàn thành lễ đính hôn của chúng ta. Anh sẽ đối tốt với em, tuyệt đối sẽ không vì người phụ nữ khác khiến em tổn thương, anh sẽ một lòng một dạ với em." Lương Tư Văn khẩn cầu Lạc Tuyết Vi, giấu đi tình yêu say đắm bốn năm, giờ khắc này mới dám nói ra.
Yến tiệc dưới lầu, sắc mặt mọi người cũng đã thay đổi.
Nói là đoạn phim của tân lang tân nương, sao lại biến thành cái dạng này? Đúng là trò cười hào môn!