"Lãnh tổng." Quý Linh Linh từ chỗ Mộ Ly vội vã chạy tới công ty, chuẩn bị xong, liền đi đến trước cửa phòng làm việc của Lãnh Dạ Hy.
Lúc này Lãnh Dạ Hy chậm rãi ngẩng đầu lên, mặt không có vẻ gì liếc Quý Linh Linh một cái, "Ngày hôm qua đi làm cái gì rồi hả ?" Âm thanh của hắn giống như đá vụn, Quý Linh Linh nghe lời hắn nói tinh thần phấn chấn hơn.
"Tôi. . . . . ." Quý Linh Linh nhìn khuôn mặt lạnh băng của Lãnh Dạ, trong lòng sợ sệt, "Tôi. . . . . ."
"Quý tiểu thư, cô chỉ cùng tôi ra ngoài một chuyến, liền cho mình cái quyền thích làm gì thì làm sao?" Giọng nói của Lãnh Dạ Hy dường như không hề có ý đùa giỡn.
"Hả? Không phải, không phải, Lãnh tổng anh hiểu lầm rồi!" Quý Linh Linh có chút kinh ngạc nhìn ông chủ lớn của mình, cô không đến nỗi chỉ đi công tác với hắn một lần mà tự xem mình là Tổng giám đốc phu nhân? Cô không phải không biết suy nghĩ, chẳng lẽ phụ nữ thông minh liền đạt đến điểm này sao?
"Đó là?" Lãnh Dạ Hy chống cằm, nghe Quý Linh Linh vội vàng giải thích, giống như hắn đang hưởng thụ.
"Lãnh tổng. . . . . . Lãnh tổng anh. . . . . ." Trêu chọc tôi! Quý Linh Linh nhìn ra vẻ trêu đùa trên mặt hắn. Chuyện gì xảy ra, cô chỉ mới ngủ một ngày thôi mà, chẳng lẽ trời đất thay đổi? Mộ Ly không hiểu sao lại muốn kết hôn với cô, mà ông chủ lớn của mình tự mở nghi ngờ! Cô không phải muốn cám ơn rối rít?
"Buổi tối có bữa tiệc khiêu vũ, đi cùng tôi." Lãnh Dạ Hy đứng lên, trở dáng vẻ nghiêm trang của mình.
Khiêu vũ? Mộ Ly đúng người không ít chiêu thuật.
"Lãnh tổng, tôi nghĩ, nếu như anh vì anh ta, vậy thì tôi không đi được." Cô muốn cự tuyệt, mặc dù bây giờ trong sinh mệnh của cô sẽ có một người đàn ông xuất hiện, nhưng cô biết rõ người này không phải là Mộ Ly.
Hắn giống như cơn gió, khôn khéo đến mức cô không đoán ra. Hơn nữa ngay cả thân phận của hắn, cô vẫn còn mơ mơ hồ hồ. Nếu như hắn thật sự lợi hại như bên ngoài đồn đại, thì hẳn cũng là nhân vật tiêu biểu trong khóm hoa ngao du khắp nơi. Cùng hắn vui đùa một chút chưa nói, phát triển sâu thì cô không có tâm tình.
"Anh ta? Cô nói ai?" Lãnh Dạ Hy không hiểu lời cô nói.
Quý Linh Linh nhìn bộ dáng của hắn, trong lòng không khỏi cười lạnh, ông chủ chính là ông chủ, cho dù bị người ta đoán được mục đích, vẫn có thể biểu hiện bình tĩnh như cũ.
"Lãnh tổng, tôi và Thượng tá Mộ Ly không có bất cứ quan hệ gì, tôi nghĩ anh không cần phải thay anh ta hẹn tôi." Quý Linh Linh rủ tầm mắt xuống, mặc kệ lần trước Lãnh Dạ Hy đem cô bán hay không, nhưng mỗi lần Mộ Ly sai khiến hắn, đều làm cho Quý Linh Linh áy náy. Dù sao mình chỉ là một nhân viên nhỏ, lúc nào cũng dựa vào người khác sai bảo ông chủ của mình, cảm giác cực kỳ khó chịu.
"Ngẩng đầu lên." Hắn ra lệnh một tiếng, lập tức Quý Linh Linh theo phản xạ có điều kiện ngẩng đầu lên."Cô xem nhiều phim thần tượng phải không? Cô là bạn gái của hắn, khi nào tới phiên tôi tới hẹn cô thay hắn?" Thái độ nói chuyện của Lãnh Dạ Hy dường như không có nửa phần quan hệ với mình, khiến cho người khác cảm thấy xa cách, trong lòng Quý Linh Linh không khỏi tấm tắc tán dương. Người đàn ông này có bao nhiêu mạnh mẽ, có thể đem mình bao bọc kỹ lưỡng như thế.
"Vậy lần trước. . . . . ." Quý Linh Linh từng nóng nảy khi đối mặt với ông chủ, cho nên cũng không dám lớn tiếng chất vấn, chỉ có thể bình thĩnh hòa nhã hỏi đơn giản như vậy.
"Dự án của Từ tổng, may nhờ Mộ Thượng tá giúp một tay. Mà tôi đúng lúc ở khách sạn, cho nên hẹn cô đến đó." Lãnh Dạ Hy đang nói tiếng người sao? Tại sao Quý Linh Linh một câu nghe cũng không hiểu.
Nhìn dáng vẻ không hiểu Quý Linh Linh, "Hai người đều là người yêu rồi, chẳng lẽ còn quan tâm đến việc hắn không trực tiếp hẹn cô? Quý tiểu thư, tôi không nghĩ cô loại người này." Lãnh Dạ Hy phản bác lại chất vấn Quý Linh Linh sao? Không cùng đẳng cấp.
Quả nhiên ông chủ là ông chủ, chỉ dùng một câu mơ hồ không rõ đem đuổi mình đi. Hơn nữa bây giờ còn đem phá hỏng tất cả đường lui của cô. Hắn là một ông chủ lớn, bò bai đã không phải là chuyện ngày một ngày hai rồi, cô là một phụ nữ thông minh, nếu như đấu cùng hắn, thật là không biết sống chết.
"Tôi không nghi ngờ gì. Nhưng mà Lãnh tổng, tôi và anh ta không phải yêu đương, chỉ đơn giản là quan hệ bạn bè. Anh ta đã giúp đỡ tôi, tôi rất biết ơn, chỉ như vậy thôi." Quý Linh Linh, hôm nay mày uống nhầm thuốc sao, vội vàng phủ sạch quan hệ với Mộ Ly.
"Hả?" Trên mặt Lãnh Dạ Hy chợt lóe lên vẻ kinh ngạc, nhưng ngay sau hắn nhanh chóng dấu diếm, "Phải hay không, đó là chuyện của hai người. Buổi tối không nên để tôi chờ, ở trong công ty." Dứt lời, hắn đi trước một bước ra khỏi phòng làm việc.
Quý Linh Linh vội vàng đi theo.
"Lãnh tổng tôi. . . . . ."
"Cự tuyệt? Cô cảm thấy công việc của cô bây giờ không tốt? Hay là suy nghĩ muốn đổi công tác?" Lãnh Dạ Hy không quay đầu lại, cắt đứt lời nói Quý Linh Linh, hắn liền đi trước.
Bà nó! Quý Linh Linh nhìn chằm chằm bóng lưng Lãnh Dạ Hy, hận không thể nhổ mấy chiếc răng. Đây là có ý gì, nếu cô không đi cùng hắn thì liền đem cô cuốn gói sao? Quá đáng, anh không phải là ông chủ lớn, Quý Linh Linh cắn răng nghiến lợi n giây, cuối cùng ảo não trở lại phòng làm việc của mình.
Đấu với trời, đấu với đất, cũng không thể đấu với ông chủ. Quý Linh Linh trở lại phòng làm việc cố gắng kiềm chế, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Nhưng chỉ là cùng hắn ra ngoài dự tiệc, lo lắng cái gì, vừa đúng lúc để cho cô mở mang.
"Linh Linh, Linh Linh." Giang Tâm Dao đi tới trước mặt cô, gọi mấy tiếng, cô mới phục hồi tinh thần.
"Hả? A, Tâm Dao!" Quý Linh Linh vội vàng đứng lên.
Giang Tâm Dao cười xấu xa quan sát cô.
"Cô sao thế?" Quý Linh Linh bị cô ấy nhìn đến sợ hãi, đến bây giờ cô cũng không thể cười nổi, "Tâm Dao không nên nhìn tôi như vậy..., cô làm sao vậy?"
"Tôi thế nào? Tôi nhìn cô thế nào, Linh Linh cô gần đây rất đào hoa nha." Điệu bộ Giang Tâm Dao nghịch ngợm, như vậy mới đúng chứ, một tiểu nha đầu 20 tuổi, nên hoạt bát như thế mới đúng.
"Đâu có, không cần nói lung tung." Quý Linh Linh nhớ tới lời Mộ Ly, buổi sáng hắn nhận điện thoại của Giang TâmDao, lần này cô không yên ổn rồi.
"Nói lung tung? Đâu có đâu, cô và Mộ Ly ở cùng một chỗ, Mộ Thượng tá 诶, Hắc Mã Vương tử!" Nhất thời hai má Giang Tâm Dao ửng hồng, thật khác với tác phong đoan trang ngày thường rất nhiều.
Mặt Quý Linh Linh ửng hồng, "Không phải như cô nghĩ, không phải."
"Tốt lắm, cô vội vã giải thích cái gì. Mới vừa rồi Lãnh tổng hẹn cô tham gia dạ tiệc phải không?"
"Làm sao cô biết?" Chỉ mới nói chuyện một lát, cô ấy làm sao biết được.
"Lãnh tổng lớn tiếng bảo Tiểu Mỹ chuẩn bị lễ phục cho cô, tất cả mọi người đều nghe được. Linh Linh, buổi tối dạ tiệc có thể nói là ý nghĩa trọng đại, cô phải quý trọng." Đột nhiên gương mặt Giang Tâm Dao thần bí, khiến Quý Linh Linh có chút không hiểu.
"Ý nghĩa trọng đại? Không phải là cùng ông chủ ra ngoài xã giao sao?"
"Đến lúc đó cô sẽ biết..., chơi thật tốt nhé!" Giang Tâm Dao nói xong, liền rời đi.
"Tâm Dao, có ý gì!" Quý Linh Linh nhìn Giang Tâm Dao rời khỏi phòng làm việc của mình, trong lòng không khỏi nghi ngờ, ý nghĩa trọng đại? Điều này có nghĩa là gì.
Lúc này Lãnh Dạ Hy chậm rãi ngẩng đầu lên, mặt không có vẻ gì liếc Quý Linh Linh một cái, "Ngày hôm qua đi làm cái gì rồi hả ?" Âm thanh của hắn giống như đá vụn, Quý Linh Linh nghe lời hắn nói tinh thần phấn chấn hơn.
"Tôi. . . . . ." Quý Linh Linh nhìn khuôn mặt lạnh băng của Lãnh Dạ, trong lòng sợ sệt, "Tôi. . . . . ."
"Quý tiểu thư, cô chỉ cùng tôi ra ngoài một chuyến, liền cho mình cái quyền thích làm gì thì làm sao?" Giọng nói của Lãnh Dạ Hy dường như không hề có ý đùa giỡn.
"Hả? Không phải, không phải, Lãnh tổng anh hiểu lầm rồi!" Quý Linh Linh có chút kinh ngạc nhìn ông chủ lớn của mình, cô không đến nỗi chỉ đi công tác với hắn một lần mà tự xem mình là Tổng giám đốc phu nhân? Cô không phải không biết suy nghĩ, chẳng lẽ phụ nữ thông minh liền đạt đến điểm này sao?
"Đó là?" Lãnh Dạ Hy chống cằm, nghe Quý Linh Linh vội vàng giải thích, giống như hắn đang hưởng thụ.
"Lãnh tổng. . . . . . Lãnh tổng anh. . . . . ." Trêu chọc tôi! Quý Linh Linh nhìn ra vẻ trêu đùa trên mặt hắn. Chuyện gì xảy ra, cô chỉ mới ngủ một ngày thôi mà, chẳng lẽ trời đất thay đổi? Mộ Ly không hiểu sao lại muốn kết hôn với cô, mà ông chủ lớn của mình tự mở nghi ngờ! Cô không phải muốn cám ơn rối rít?
"Buổi tối có bữa tiệc khiêu vũ, đi cùng tôi." Lãnh Dạ Hy đứng lên, trở dáng vẻ nghiêm trang của mình.
Khiêu vũ? Mộ Ly đúng người không ít chiêu thuật.
"Lãnh tổng, tôi nghĩ, nếu như anh vì anh ta, vậy thì tôi không đi được." Cô muốn cự tuyệt, mặc dù bây giờ trong sinh mệnh của cô sẽ có một người đàn ông xuất hiện, nhưng cô biết rõ người này không phải là Mộ Ly.
Hắn giống như cơn gió, khôn khéo đến mức cô không đoán ra. Hơn nữa ngay cả thân phận của hắn, cô vẫn còn mơ mơ hồ hồ. Nếu như hắn thật sự lợi hại như bên ngoài đồn đại, thì hẳn cũng là nhân vật tiêu biểu trong khóm hoa ngao du khắp nơi. Cùng hắn vui đùa một chút chưa nói, phát triển sâu thì cô không có tâm tình.
"Anh ta? Cô nói ai?" Lãnh Dạ Hy không hiểu lời cô nói.
Quý Linh Linh nhìn bộ dáng của hắn, trong lòng không khỏi cười lạnh, ông chủ chính là ông chủ, cho dù bị người ta đoán được mục đích, vẫn có thể biểu hiện bình tĩnh như cũ.
"Lãnh tổng, tôi và Thượng tá Mộ Ly không có bất cứ quan hệ gì, tôi nghĩ anh không cần phải thay anh ta hẹn tôi." Quý Linh Linh rủ tầm mắt xuống, mặc kệ lần trước Lãnh Dạ Hy đem cô bán hay không, nhưng mỗi lần Mộ Ly sai khiến hắn, đều làm cho Quý Linh Linh áy náy. Dù sao mình chỉ là một nhân viên nhỏ, lúc nào cũng dựa vào người khác sai bảo ông chủ của mình, cảm giác cực kỳ khó chịu.
"Ngẩng đầu lên." Hắn ra lệnh một tiếng, lập tức Quý Linh Linh theo phản xạ có điều kiện ngẩng đầu lên."Cô xem nhiều phim thần tượng phải không? Cô là bạn gái của hắn, khi nào tới phiên tôi tới hẹn cô thay hắn?" Thái độ nói chuyện của Lãnh Dạ Hy dường như không có nửa phần quan hệ với mình, khiến cho người khác cảm thấy xa cách, trong lòng Quý Linh Linh không khỏi tấm tắc tán dương. Người đàn ông này có bao nhiêu mạnh mẽ, có thể đem mình bao bọc kỹ lưỡng như thế.
"Vậy lần trước. . . . . ." Quý Linh Linh từng nóng nảy khi đối mặt với ông chủ, cho nên cũng không dám lớn tiếng chất vấn, chỉ có thể bình thĩnh hòa nhã hỏi đơn giản như vậy.
"Dự án của Từ tổng, may nhờ Mộ Thượng tá giúp một tay. Mà tôi đúng lúc ở khách sạn, cho nên hẹn cô đến đó." Lãnh Dạ Hy đang nói tiếng người sao? Tại sao Quý Linh Linh một câu nghe cũng không hiểu.
Nhìn dáng vẻ không hiểu Quý Linh Linh, "Hai người đều là người yêu rồi, chẳng lẽ còn quan tâm đến việc hắn không trực tiếp hẹn cô? Quý tiểu thư, tôi không nghĩ cô loại người này." Lãnh Dạ Hy phản bác lại chất vấn Quý Linh Linh sao? Không cùng đẳng cấp.
Quả nhiên ông chủ là ông chủ, chỉ dùng một câu mơ hồ không rõ đem đuổi mình đi. Hơn nữa bây giờ còn đem phá hỏng tất cả đường lui của cô. Hắn là một ông chủ lớn, bò bai đã không phải là chuyện ngày một ngày hai rồi, cô là một phụ nữ thông minh, nếu như đấu cùng hắn, thật là không biết sống chết.
"Tôi không nghi ngờ gì. Nhưng mà Lãnh tổng, tôi và anh ta không phải yêu đương, chỉ đơn giản là quan hệ bạn bè. Anh ta đã giúp đỡ tôi, tôi rất biết ơn, chỉ như vậy thôi." Quý Linh Linh, hôm nay mày uống nhầm thuốc sao, vội vàng phủ sạch quan hệ với Mộ Ly.
"Hả?" Trên mặt Lãnh Dạ Hy chợt lóe lên vẻ kinh ngạc, nhưng ngay sau hắn nhanh chóng dấu diếm, "Phải hay không, đó là chuyện của hai người. Buổi tối không nên để tôi chờ, ở trong công ty." Dứt lời, hắn đi trước một bước ra khỏi phòng làm việc.
Quý Linh Linh vội vàng đi theo.
"Lãnh tổng tôi. . . . . ."
"Cự tuyệt? Cô cảm thấy công việc của cô bây giờ không tốt? Hay là suy nghĩ muốn đổi công tác?" Lãnh Dạ Hy không quay đầu lại, cắt đứt lời nói Quý Linh Linh, hắn liền đi trước.
Bà nó! Quý Linh Linh nhìn chằm chằm bóng lưng Lãnh Dạ Hy, hận không thể nhổ mấy chiếc răng. Đây là có ý gì, nếu cô không đi cùng hắn thì liền đem cô cuốn gói sao? Quá đáng, anh không phải là ông chủ lớn, Quý Linh Linh cắn răng nghiến lợi n giây, cuối cùng ảo não trở lại phòng làm việc của mình.
Đấu với trời, đấu với đất, cũng không thể đấu với ông chủ. Quý Linh Linh trở lại phòng làm việc cố gắng kiềm chế, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Nhưng chỉ là cùng hắn ra ngoài dự tiệc, lo lắng cái gì, vừa đúng lúc để cho cô mở mang.
"Linh Linh, Linh Linh." Giang Tâm Dao đi tới trước mặt cô, gọi mấy tiếng, cô mới phục hồi tinh thần.
"Hả? A, Tâm Dao!" Quý Linh Linh vội vàng đứng lên.
Giang Tâm Dao cười xấu xa quan sát cô.
"Cô sao thế?" Quý Linh Linh bị cô ấy nhìn đến sợ hãi, đến bây giờ cô cũng không thể cười nổi, "Tâm Dao không nên nhìn tôi như vậy..., cô làm sao vậy?"
"Tôi thế nào? Tôi nhìn cô thế nào, Linh Linh cô gần đây rất đào hoa nha." Điệu bộ Giang Tâm Dao nghịch ngợm, như vậy mới đúng chứ, một tiểu nha đầu 20 tuổi, nên hoạt bát như thế mới đúng.
"Đâu có, không cần nói lung tung." Quý Linh Linh nhớ tới lời Mộ Ly, buổi sáng hắn nhận điện thoại của Giang TâmDao, lần này cô không yên ổn rồi.
"Nói lung tung? Đâu có đâu, cô và Mộ Ly ở cùng một chỗ, Mộ Thượng tá 诶, Hắc Mã Vương tử!" Nhất thời hai má Giang Tâm Dao ửng hồng, thật khác với tác phong đoan trang ngày thường rất nhiều.
Mặt Quý Linh Linh ửng hồng, "Không phải như cô nghĩ, không phải."
"Tốt lắm, cô vội vã giải thích cái gì. Mới vừa rồi Lãnh tổng hẹn cô tham gia dạ tiệc phải không?"
"Làm sao cô biết?" Chỉ mới nói chuyện một lát, cô ấy làm sao biết được.
"Lãnh tổng lớn tiếng bảo Tiểu Mỹ chuẩn bị lễ phục cho cô, tất cả mọi người đều nghe được. Linh Linh, buổi tối dạ tiệc có thể nói là ý nghĩa trọng đại, cô phải quý trọng." Đột nhiên gương mặt Giang Tâm Dao thần bí, khiến Quý Linh Linh có chút không hiểu.
"Ý nghĩa trọng đại? Không phải là cùng ông chủ ra ngoài xã giao sao?"
"Đến lúc đó cô sẽ biết..., chơi thật tốt nhé!" Giang Tâm Dao nói xong, liền rời đi.
"Tâm Dao, có ý gì!" Quý Linh Linh nhìn Giang Tâm Dao rời khỏi phòng làm việc của mình, trong lòng không khỏi nghi ngờ, ý nghĩa trọng đại? Điều này có nghĩa là gì.