Trong một buổi chiều, chỉ số công nghiệp NewYork giảm xuống còn điểm, thấp nhất trong bốn tháng nay, lập nên kỷ lục mới, nhưng Lục Thiếu Hoa biết, tình huống kiểu này sẽ không duy trì bao lâu, sẽ tăng trở lại rất nhanh, nhưng vẫn trong tình trạng lên xuống.
Cung không đủ cầu, Lục Thiếu Hoa tính toán đó là do cung không đủ cầu lao động, một người làm việc hai bên, một giảm một tăng, thay đổi thất thường.
Theo tính toán của Lục Thiếu Hoa, Lưu Minh Chương bọn họ cũng biết đến cho nên căn bản không cần Lục Thiếu Hoa nhiều lời, bọn Lưu Minh Chương cũng biết thao tác như thế nào, nhưng qua báo cáo cuối ngày ở thị trường chứng khoán nước Mỹ, lúc Lục Thiếu Hoa mời mọi người ăn điểm tâm sáng, Lục Thiếu Hoa cố ý dặn dò Lý Tông Ân một câu để anh ta chỉ huy đội ngũ hoạt động thông minh một chút, chuyển sang mua nhiều để cho anh ta thêm thời gian sơ tán.
Dữ liệu Lục Thiếu Hoa cung cấp hai tháng trước là điều kiện tiên quyết, Lý Tông Ân cũng có xem qua, rõ ràng cũng thấy được sự sụt giảm của biên độ, đương nhiên tại New York, chỉ số Down Joné và chỉ số Samp;P giảm chỉ trong hai ngày, sau đó lại tăng trở lại.
Rút lui hai ngày, đợi thanh khoản rồi tiếp tục mua thêm.
Đây là kế hoạch thao tác tiếp theo, Lý Tông Ân rất rõ ràng, mặc dù Lục Thiếu Hoa không có nói rõ, nhưng Lý Tông Ân vẫn biết phải làm như thế nào, nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn nói lại một lần mục đích là để Lý Tông Ân thêm để ý một chút.
Lý Tông Ân gật đầu tỏ vẻ rõ ràng, Lục Thiếu Hoa cũng không nhiều lời, chỉ khẽ gật đầu, sau đó đưa Tần Tịch Thần cùng Lý Thượng Khuê rời khỏi đó.
Khi trở lại biệt thự đã là buổi sáng, Tần Tịch Thần đã sai tôi tớ làm bữa sáng, đang chờ Lục Thiếu Hoa trở về, nhìn thấy đám người Lục Thiếu Hoa uống trà điểm tâm, Tần Tịch thần cũng không có nhiều lời, liền đến tập đoàn đi làm.
Nhịn một đêm, Lục Thiếu Hoa cũng không suy nghĩ lâu, tắm vọt một cái, rồi chui vào trong chăn, ôm Hoắc Tiểu Nguyệt thơm ngào ngạt ngủ.
Vừa có cảm giác tỉnh lại, đã là hơn ba giờ chiều, nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn cảm giác hơi mệt mỏi, đầu hơi nặng, tuy nhiên hắn vẫn quyết tâm rời khỏi giường, rửa mặt một chút rồi mới xuống lầu xem tivi.
Về phần Hoắc Tiểu Nguyệt, từ lúc Lục Thiếu Hoa dậy khỏi giường đã không thấy cô, hẳn là đã sang bên tổng chỉ huy.
Hoắc Tiểu Nguyệt ngủ không nhiều lắm, Lục Thiếu Hoa muốn cô nghỉ ngơi thật tốt, nhưng Lục Thiếu Hoa lại rất rõ ràng rằng, cho dù có bắt Hoắc Tiểu Nguyệt nghỉ ngơi, xem chừng là không có khả năng, dù sao Hoắc Tiểu Nguyệt cũng có quyết tâm, Lục Thiếu Hoa nhiều lời vô ích.
Cười gượng miễn cưỡng lắc đầu, Lục Thiếu Hoa chỉ có thể mang việc của Hoắc Tiểu Nguyệt dẹp sang một bên, mà chính hắn cũng cầu chúa, đem ý nghĩ thanh tịnh lên thư phòng, đóng cửa sổ khiến cho cực kỳ thần bí.
Cũng không phải do Lục Thiếu Hoa có chút thần bí, dù sao kế tiếp hắn cũng phải làm một việc đại sự, nếu chẳng may có người theo cửa sổ theo dõi hắn, kiểm soát hắn một lần nữa, không phải cái gì cũng biết sao.
Cẩn thận không bao giờ là thừa!
Sau khi làm xong hết tất cả mọi việc, Lục Thiếu Hoa mới hút một điếu thuốc, hút hai hơi, đợi máy tính khởi động, máy tính khởi động xong là lên mạng, Lục Thiếu Hoa mở rất nhanh ra hòm thư, xem tin tức tình báo Lý Chí Kiệt gửi về.
Trong giai đoạn hiện tại, cho dù là người bên cạnh Lục Thiếu Hoa hay trên toàn cầu, đều không có động tĩnh, nhất định là không có gì để thông báo, ừ, nếu cứng rắn mà nói thì không phải thông tin tình báo không có giá trị, ít nhất cũng làm thị trường chứng khoán rung chuyển, hàng kém chất lượng có nguy cơ bùng nổ, như vậy cũng coi là giá trị tình báo.
Ngoài lần đó ra còn có một tin xem như có giá trị tình báo, ừ, Lục Thiếu Hoa xem ra, đó là có giá trị, là tình báo về gia tộc Rothschild. Cho tới nay, Lục Thiếu Hoa vẫn không buông tha việc tìm kiếm thông tin tình báo về gia tộc Rothschild.
Mà Lý Chí Kiệt cũng không quên Lục Thiếu Hoa dặn dò, một khi có tình báo về gia tộc Rothschild, mặc kệ quan trọng hay không quan trọng, đều phải truyền tới cho hắn. Lý Chí Kiệt vẫn luôn luôn làm như vậy, chỉ cần có tình báo về gia tộc Rothschild, hắn liền đóng gói chuyển về cho Lục Thiếu Hoa.
Hôm nay cũng có một phần tình báo về gia tộc Rothschild, đó là gia tộc đang khủng hoảng ứng phó với những khoản vay nợ, tin tình báo khẳng định, lần này đúng là gia tộc Rothschild lâm vào tình trạng khủng hoảng,
Suy nghĩ một chút, Lục Thiếu Hoa cũng có thể đủ lý giải, dù sao gia tộc Rothschild cũng không chen chân vào ngành bất động sản, cũng không khống chế việc ngân hàng tiến hành cho vay, khoản thế chấp không có gì để đảm nhiệm.
Nhưng nhìn đến cuộc khủng hoảng vay của gia tộc Rothschild lần này là vì thái độ thờ ơ, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn vui vẻ, về phần nguyên nhân, rất đơn giản.
Gia tộc Rothschild nổi tiếng là đầu sỏ tài chính lâu đời, bọn họ không ý thức được về khủng hoảng, như vậy đợi khi cơn lốc tài chính bộc phát, bọn họ sẽ xong đời, ừ, cho dù bọn họ có không xong, đến lúc đó một chỗ cắm dùi cũng không có.
Cơn lốc tài chính, mặc kệ là tiền hay tài khoản ngân hàng, sự thực là cũng đã mang đi tấn công, nếu không bố trí tốt mọi chuyện, một khi gió lốc tới gần, đừng nói không kiếm được tiền, thậm chí thời gian phòng bị cũng không có.
Kết quả này đúng là điều Lục Thiếu Hoa mong muốn, gia tộc Rothschild với Lục Thiếu Hoa như tử địch, tranh thủ bọn họ chưa phòng bị khi cơn lốc tài chính đến, Lục Thiếu Hoa có thể thừa dịp nhân cơ hội này đả kích bọn họ một chút, làm suy yếu thực lực của bọn họ, đợi sau khi cơn lốc tài chính chấm dứt, sẽ lại tính sổ bọn họ tiếp.
Kỳ thật, Lục Thiếu Hoa luôn luôn chờ tin tức tình báo về việc này, chỉ có điều trước đó một thời gian Lý Chí Kiệt cũng không thu thập tin tình báo của gia tộc Rothschild trên phương diện tài chính, cho nên, Lục Thiếu Hoa không thu được gì .
Hiện tại tốt lắm, Lục Thiếu Hoa đã có được thông tin mà hắn muốn, nội dung cũng là cái hắn mong muốn, điều này làm cho Lục Thiếu Hoa mừng rỡ như điên, tuy nhiên, tuy nhiên Lục Thiếu Hoa rất nhanh khôi phục bình tĩnh, bởi vì có được thông tin tình báo như vậy, Lục Thiếu Hoa chỉ biết kế tiếp muốn làm gì .
Thu thập tình báo về sản nghiệp gia tộc Rothschild, đúng vậy, chính là muốn thu thập tình báo về sản nghiệp gia tộc Rothschild, chẳng qua lần này không giống lần trước, tình báo cần thu thập lần này là tiềm lực của các xí nghiệp bên trong.
Thời điểm trước kia, Lục Thiếu Hoa sai Lý Chí Kiệt đi thu thập tình báo về sản nghiệp gia tộc Rothschild, hiện tại thì khác, Lục Thiếu Hoa muốn tình báo về tiềm lực của gia tộc này.
Nói trắng ra là, Lục Thiếu Hoa nghĩ đến tiềm lực sản nghiệp của gia tộc Rothschild, yêu cầu Lý Chí Kiệt thu thập tỉ mỉ kĩ càng, sau đó tiến hành phân tích, cuối cùng cho ra kết luận.
Về phần Lục Thiếu Hoa tại sao phải có tình báo về việc này, nguyên nhân rất đơn giản, Lục Thiếu Hoa chính là muốn thừa dịp cơn lốc tài chính mà thu mua gia tộc Rothschild.
Có thể tưởng tượng, lúc cơn lốc tài chính tiến đến là lúc thị trường chứng khoán sụt giảm, các xí nghiệp lớn không ngừng thu hẹp lại, thời điểm Lục Thiếu Hoa ra tay, sẽ phải trả giá thấp nhất để đổi lấy chỗ tốt nhất, mà nhằm vào sản nghiệp gia tộc, Lục Thiếu Hoa thu mua sẽ khiến quy mô của bọn họ thu nhỏ lại, đây chính là biện pháp tốt nhất làm suy yếu thực lực của bọn họ.
Không để thời gian trôi qua vô nghĩa, Lục Thiếu Hoa trực tiếp gọi điện thoại cho Lý Chí Kiệt, ra lệnh cho hắn bắt đầu ra tay, ngoài việc đó ra, Lục Thiếu Hoa còn cố ý hỏi một chút về căn cứ hổ gầm.
ở thời điểm trước kia, Lục Thiếu Hoa cũng không hỏi qua căn cứ hổ gầm, bởi vì Lục Thiếu Hoa tin tưởng Lý Chí Kiệt sẽ không xằng bậy, nhưng lúc này Lục Thiếu Hoa lại hỏi đến, cũng không phải Lục Thiếu Hoa không tin mấy người bọn Lý Chí Kiệt, mà Lục Thiếu Hoa phải biết cụ thế căn cứ hổ gầm có bao nhiêu tiền, có thể điều động đi bao nhiêu tiền, hắn sẽ dựa vào mức tiền mà lên kế hoạch hành động tiếp theo.
Đồng thời, Lục Thiếu Hoa cũng biết, hiện tại căn cứ hổ gầm chỉ sợ là không có nhiều tiền, dù sao thì cơn lốc tài chính này Lục Thiếu Hoa cũng lấy ra ba ngàn tỷ đô la Mỹ, ba tỷ đô la Mỹ này đại bộ phận bên trong là từ hổ gầm mang tới.
Nếu Lục Thiếu Hoa điều động đi hàng nghìn đô la Mỹ, căn cứ hổ gầm còn có thể còn lại bao nhiêu.
Nhưng, không cần quên, căn cứ hổ gầm là ngành sản xuất nhiều lợi nhuận, buôn lậu súng ống đạn dược, thậm chí là nhà cung cấp duy nhất, có rất nhiều quốc gia đểu hướng đến căn cứ bí mật hổ gầm để mau súng ống đạn dược.
Ở vài thời điểm, căn cứ hổ gầm có thể một ngày tạo ra lợi nhuận mười triệu đô la Mỹ , đương nhiên, đó chỉ là tình huống đơn đặt hàng lớn.
Nhưng mà cho dù không có đơn đặt hàng lớn, sức tạo ra của cải của căn cứ hổ gầm là kinh người, hiện tại Lục Thiếu Hoa điều động tài chính cũng đã hai tháng trôi qua, trong hai tháng này của cải được tạo ra là nhiều hay ít Lục Thiếu Hoa hoàn toàn không biết.
Còn nữa, căn cứ hổ gầm dựa vào bảy tiểu quốc châu Phi, tiểu quốc châu Phi này tuy rằng rất nghèo, nhưng tài nguyên cũng rất phong phú, trải qua mấy năm phát triển, hiện tại bảy tiểu quốc châu Phi cũng đã rất giàu có, trừ ra bộ phận nhập ở ngoài, còn lại toàn bộ tiền chuẩn bị cho nhu cầu không phải khẩn cấp.
Nếu có tất yếu, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn có thể đem tiền của bảy tiểu quốc kia điều động lại đây, cung cấp cho căn cứ hổ gầm hoặc là tập đoàn Phượng Hoàng sử dụng.
- Căn cứ bên này tiền không nhiều lắm, toàn bộ tiền còn lại chỉ còn hơn chỉ hơn sáu mươi tỷ đô la Mỹ, thêm bảy quốc gia nữa là một trăm hai mươi tỷ đô la Mỹ.
Lý Chí Kiệt không giấu diếm, nói chi tiết.
Khi Lục Thiếu Hoa vừa bắt đầu hỏi đến tài khoản, Lý Chí Kiệt cũng có cảm giác kỳ quái, Lý Chí Kiệt thậm chí có nghĩ tới, Lục Thiếu Hoa có phải đang hoài nghi bọn họ làm gì linh tinh, nhưng rất nhanh,Lý Chí Kiệt liền gạt đi ý nghĩ này, với hiểu biết của hắn về Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa không phải là người như vậy.
Nếu Lục Thiếu Hoa không phải là người như vậy, đáp án chỉ còn lại một, Lục Thiếu Hoa có hành động mới, hành động này và cơn lốc tài chính không có quan hệ, nhưng cũng có liên quan đến tài chính, nói trắng ra là, hành động này Lục Thiếu Hoa cần dùng đến tiền, đồng thời, hắn muốn lấy danh nghĩa căn cứ hổ gầm đi chấp hành.
Về phần là hành động gì Lý Chí Kiệt cũng không đoán được.