Thế nào là ôm đồm nhiều việc?
Có lẽ từ ngữ này có chút xấu ở cách nhìn của người khác nhưng trong mắt của Lục Thiếu Hoa, từ ngữ này lại có một ý nghĩa khác. Đó chính là muốn đảm nhiệm nhiều việc, khủng hoảng tài chính đến như một cơn bão. Không phải có rất nhiều xí nghiệp đóng cửa sao?
Tốt lắm. Tôi phải thu mua hệ thống của người khác về, chỉnh đốn một chút, biến thành của mình. Đợi cho đến sau khi cơn bão tài chính qua, tất cả các ngành sản xuất sẽ được khôi phục, tôi thì đi theo nhip điệu của kinh tế đến một thời gian sau ngươi sẽ phát hiện hóa ra cái hệ thống kia bây giờ đã khác ngày xưa rồi.
Thành lập một công ty mới, giai đoạn đầu tiên là xây dưng hệ thống. Đây chính là sự phiền phức. Đợi đến khi xây dựng xong, khi còn muốn tìm nghiệp vụ cho mình sẽ chậm rãi mở rộng. Đây là giai đoạn trung gian đòi hỏi cần một thời gian rất dài.
Mặc dù tập đoàn Phượng Hoàng có được thương hiệu này, tuy là có thể rút ngắn một thời gian nhưng tuyệt đối không dễ dàng như tưởng tượng
Đấy là Lục Thiếu Hoa đã ở trên thị trường đến hai mươi năm của quãng đời còn lại mới có thể tổng kết được kinh nghiệm.
Nhưng mà thu mua công ty của người khác cũng là khác biệt. Không nói đến chuyện có khả năng mua được thương hiệu của người khác, còn có thể mua được nghiệp vụ của họ đây chính là ưu thế chiếm giữ rất lớn. Lại thêm tập đoàn Phượng Hoàng có nhãn hiệu thì kết quả rất khác biệt.
Đương nhiên rồi. Trong kế hoạch của Lục Thiếu Hoa không phải công ty nào cũng thu mua. Ít nhất cũng phải là công ty có tiếng một chút. Lục Thiếu Hoa sẽ không thu mua nếu như công ty không đủ danh tiếng. Không bằng Lục Thiếu Hoa thành lập một công ty mới hoặc là phát triển thêm cho tập đoàn Phượng Hoàng chứ.
Cho nên thời điểm thu mua, Lục Thiếu Hoa cũng lựa chọn những mục tiêu theo yêu cầu tiêu chuẩn.
Mà nếu định giá một công ty thì Lục Thiếu Hoa dựa trên chuẩn mực gì chứ?
Cái này còn phải dựa vào tập thể tập đoàn Phượng Hoàng, hơn nữa cũng không có gì chuẩn xác. Lục Thiếu Hoa lần này nghĩ nên dùng tập thể tập đoàn Phượng Hoàng bởi vì đây không phải là việc bản thân mình có thể làm. Lục Thiếu Hoa không còn cách nào khác là triệu tập bọn họ lại.
Đây là sản nghiệp của Lục Thiếu Hoa nhưng mà còn có sự góp vốn của công ty người ta.
Công ty đầu tư Long đằng, đúng vậy chính là công ty này bởi Lục Thiếu Hoa, Hoắc Anh Đông và Lý Gia Thành cùng đầu tư, trải qua nhiều năm mới phát triển được như vậy. Bên trong công ty này tuyệt đối là rất tốt, không hề có mâu thuẫn.
Lúc công ty đầu tư Long đằng mới thành lập, con của Lý Gia Thành là Lý Trạch Giai làm giám đốc. Hiện tại nhìn lại Lý Trạch Giai từ lâu đã là môt tỷ phú. Thời gian sau vẫn là tỷ phú.
Đi theo bước chân của Lục Thiếu Hoa thật là tốt.
Nếu mà nói Lý Gia Thành thì tài sản hiện giờ của công ty Trường Giang của Lý Gia Thành tất cả cũng là nhờ Lục Thiếu Hoa mà có. Còn tập đoàn Hoắc Thị sỡ dĩ có được huy hoàng như ngày hôm nay cũng là nhờ cậy vào Lục Thiếu Hoa.
Lý Gia Thành và Hoắc Anh Đông vẫn luôn biết ơn Lục Thiếu Hoa, kể cả Lý Trạch Giai anh ta càng biết ơn Lục Thiếu Hoa hơn nữa. Về phần lý do thì không cần phải nói tới. Chính vì trong lòng họ luôn biết ơn Lục Thiếu Hoa nên để hắn giữ % cổ phần của Long đằng phong đầu. Vì thế Lục Thiếu Hoa mới có thể triệu tập cổ đông Long đằng phong đầu.
Phượng đầu chính là đầu tư mạo hiểm. Những người trong công ty, họ có khả năng quan sát toàn bộ. Nếu như những người đó giúp Lục Thiếu Hoa đánh giá một chút về giá trị của công ty thì sẽ có một kết quả khá rõ ràng.
Cho nên muốn thu mua một công ty có tiếng thì Lục Thiếu Hoa cũng đã quyết định nhờ sự hỗ trợ của tập thể công ty đầu tư Long đằng. Vì thế Lục Thiếu Hoa đích thân tới chỗ của Hoắc Anh Đông và Lý Gia Thành, nói ý muốn của mình với hai người đó.
Mà Lục Thiếu Hoa muốn nhận được trả lời như thế nào thì sẽ như thế. Mặc dù là để hoạt động của công ty Long đằng tạm ngưng cũng tùy ý của Lục Thiếu Hoa.
Đồng ý, hoàn toàn đồng ý.
Sự thật cũng chứng minh Hoắc Anh Đông và Lý Gia Thành rất tán thành. Suy cho cùng thì công ty Long Đằng cũng đã kiếm một khoản tiền lớn. Khi đó bọn họ mỗi người cũng chỉ bỏ vốn mấy ngàn vạn đô la Hồng Kông, đến sau đó công ty tăng thêm vài trăm triệu đô la Hồng Kông. Hiện tại công ty nghiễm nhiên đã có mười tỷ đô la Hồng Kông rồi. Những bưu kiện của công ty bọn họ nhiều vô số kể. Mỗi ngày kiếm cũng hơn một triệu đô la Hồng Kông.
Đã có thể trở thành một công ty như thế, vậy mà có thể tạm dừng hoạt động vì Lục Thiếu Hoa, điều này có ý gì?
Một triệu đô la Hồng Kông, Lục Thiếu Hoa chướng mắt, Lý Gia Thành và Hoắc Anh Đông cũng chướng mắt nhưng dù sao cũng là bạc trắng, điều mà họ gọi là không kiếm không kiếm.
Nhưng mà, Lý Gia Thành và Hoắc Anh Đông lại quyết định làm như vậy. Điều này không cần nói cũng biết ý nghĩa rồi.
Lục Thiếu Hoa cũng không khách sáo với hai người, ngay cả câu cảm ơn cũng không nói liền tắt điện thoại rồi.
Nhìn qua bề ngoài, Lục Thiếu Hoa dường như có chút không hợp với đạo làm người nhưng mà mắc khác cũng không phải là Lục Thiếu Hoa không biết điều mà là Lục Thiếu Hoa cùng Lý Gia Thành và Hoắc Anh Đông giữa ba người bọn họ không cần hai chữ cảm ơn.
Còn nữa, Lục Thiếu Hoa tin tưởng cho dù là công ty Long đằng không hoạt động nhưng cũng không ảnh hưởng đến chuyện bọn họ tích lũy của cải. Một cơn lốc tài chính cũng đủ cho bọn họ nâng cao thậm chí gấp mấy chục lần. So với số tiền kiếm được của công ty Long đằng chẳng qua là quá nhỏ.
Tuy nhiên, trước đó Lục Thiếu Hoa còn phải làm một việc. Đó là xác nhận mục tiêu. Không có mục tiêu Lục Thiếu Hoa làm sao để tập thể công ty Long đằng đánh giá được.
Cho nên điều đầu tiên Lục Thiếu Hoa phải làm là xác nhận mục tiêu.
Trong trí nhớ của Lục Thiếu Hoa, cơn lốc tài chính lần này đúng là có rất nhiều công ty phá sản. Trong đó nổi tiếng nhất là ngân hàng Wall Street. Xin phá sản rồi sau đó được chính phủ Mỹ tiếp quản.
Được rồi. Lục Thiếu Hoa muốn thu mua đưỡc ngân hàng Mỹ không dễ dàng. Dù sao nước Mỹ không phải là địa bàn của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa muốn thu mua ngân hàng bọn họ cơ bản là không có khả năng. Nhưng mà Lục Thiếu Hoa cũng có thể thu mua cái khác.
Người Mỹ độc tài nhưng chỉ cần bắt chước nền công nghiệp của họ. Lục Thiếu Hoa vẫn còn muốn thu mua thì thu mua như thế nào. Chẳng hạn như dùng tập đoàn thay cho nhau. Tập đoàn tài chính Morgan – trụ cột của nền công nghiệp, nếu Lục Thiếu Hoa muốn thu mua, chính phủ Mỹ hay là không còn cách nào hết.
Lật đổ tập đoàn Morgan, để thay đổi tập đoàn ở cơn lốc tài chính không ngừng rút lại đến lúc rút lại đến một mức độ nào đó Lục Thiếu Hoa sẽ chủ động thu mua với chi phí thu mua một tập đoàn to lớn.
Đó là sách lược của Lục Thiếu Hoa, cũng là Lục Thiếu Hoa hoàn toàn nhanh chóng giam giữ sau khi hành động bổ sung thêm.
Lật đổ tập đoàn Morgan là phải làm họ không còn đường sống, mà lấy tư cách tập đoàn tài chính Morgan
Còn có IBM, Luục Thiếu Hoa cũng không bỏ qua. Chỉ vì IBM có rất nhiều đơn đặt hàng đến từ chính phủ Mỹ. Lục Thiếu Hoa nếu muốn thu mua toàn bộ công ty IBM chỉ sợ không dễ dàng. Nhiều lắm chỉ là cầm cổ, vả lại nắm giữ trên % cổ phần là không thể. Bằng không chính phủ Mỹ sẽ gây trở ngại.
Được rồi. Lục Thiếu Hoa mong đợi nhiều như vậy, chỉ cần có thể đem sổ sách trung gian của tập đoàn thay thế cho nhau là có thể rồi.
Ngẫm lại trên thế giới cũng có nhiều tập đoàn công ty nổi tiếng, lại có nhiều công ty không chịu nổi cơn lốc tài chính, sóng gió bên trong, Lục Thiếu Hoa không sợ không thể thu mua được công ty nào.
Đúng là Lục Thiếu Hoa không sợ không thu mua được công ty nào, ngược lại Lục Thiếu Hoa còn có thể thu mua một công ty lớn toàn cầu.
Có được trí nhớ mạnh mẽ, đó là ưu thế vượt trội của Lục Thiếu Hoa. Lục Thiếu Hoa đặt bút viết một chuỗi những công ty trên giấy, tập hợp thành một danh sách các công ty nổi tiếng.
Đã là tập hợp danh sách thì đều là toàn cầu. Có điều xí nghiệp nổi tiếng và trong tương lại sẽ là công ty có tiềm lực rất mạnh.
Nhưng mà Lục Thiếu Hoa cũng là người, không phải là thần cho dù là có được ký ức của kiếp trước nhưng hắn ta cũng chỉ là hiểu một chút nét chính cho nên danh sách của Lục Thiếu Hoa mặc dù có rất nhiều nhưng khó tránh khỏi viết thiếu một vài công ty.
Nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không sợ. Dù sao thời đại này với sự phát triển của internet lại có một tập thể Phượng Hoàng phong đầu chuyên nghiệp tìm kiếm những công ty tiềm lực và đánh giá giao cho hắn.
Cho dù công ty đầu tư đánh giá một vài công ty tiềm lực, thu mua giá thấp sau đó khai thác tiềm lực, đóng gói thành một công ty hoàn toàn mới, tiến hành bán ra. Trung gian bao gồm rất nhiều, ví dụ nói đến bàn bạc ở công ty Long đằng có một đội ngũ chuyên nghiệp bàn bạc.
Cho nên, Lục Thiếu Hoa căn bản là không sợ xảy ra vấn đề gì. Hắn sở dĩ viết một danh sách đầy đủ là bởi vì những công ty được hắn đưa vào ở tình thế bắt buộc.
Sau khi làm xong một phần danh sách, Lục Thiếu Hoa cũng không có cuống cuồng đem danh sách này đến Long đằng phong đầu, cũng không triệu tập người của công ty Long đằng phong đầu mà lại đem danh sách bỏ vào két sắt tạm thời giấy ở đó.
Không cần nghi ngờ, danh sách này đến lúc đó còn không lấy ra nữa cơ. Lục Thiếu Hoa sẽ không lấy ra quá sớm, cũng sẽ không triệu tập tập thể Long đằng phong đầu quá sớm. Nguyên nhân cũng rất đơn giản do thời cơ còn chưa chín muồi.
Vì thế kế hoạch của bản thân càng mở rộng cứ như vậy Lục Thiếu Hoa một mình khóa vào két sắt mà kết thúc. Nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không có nhàn rỗi. Thời gian trôi qua không ngừng, rất nhanh để đạt chín tháng.
Ngày tháng , đối với Trung Quốc mà nói là ngày có ý nghĩa tuyệt đối, ngày quốc khánh thôi!
Với ý nghĩa là một ngày có ý nghĩa, trong nước Trung Quốc nhất định là náo nhiệt khác thường. Nhưng mà tới với tập đoàn Phượng Hoàng mà nói lại giống như một ngày bình thường. Vốm ban đầu mọi năm nghỉ nhưng năm nay là trường hợp ngoại lệ.
Không giả nhưng thả, điều này làm cho công nhân tập đoàn Phượng Hoàng bất ngờ. Tập đoàn Phượng Hoàng ở Thâm Quyến làm ầm ĩm cũng có rất nhiều nhân viên tìm đến cấp trên hỏi rõ tình hình.
Nếu như không có sự tình gì đặc biệt, Lục Thiếu Hoa cũng đã không dám. Nhưng mà nhiều người đứng dậy biến thành một đại sự. Lục Thiếu Hoa nhận được báo cáo rằng ở tập đoàn bên kia Thâm Quyến rất nhiều nhân viên đều thảo luận về vấn đề này khiến Lục Thiếu Hoa nhức đầu.
Tình hình hiện tại như thế này đúng là một tình hình rất căng thẳng. Một người muốn làm không tốt đã có thể ngoài ý rồi. Rơi vào đường cùng, Lục Thiếu Hoa chỉ cần đích thân xử lý việc này ở Thâm Quyến.