Trong một tuần, Lục Thiếu Hoa ngập trong biển dữ liệu khiến cho hắn hiện tại nhìn thấy số liệu là có cảm giác buồn nôn, thậm chí lúc đi ngủ Lục Thiếu Hoa cũng mơ thấy số liệu và ký hiệu tỉ lệ phần trăm.
Đây là chuyện rất kinh khủng nhưng không có cách nào khác, sau khi trải qua một tuần chỉnh đốn, Lục Thiếu Hoa rốt cục cũng đã thoát khỏi những số liệu đó, có thể nghỉ ngơi một thời gian.
Thật sự có thể nghỉ ngơi một thời gian sao?
Không, Lục Thiếu Hoa sao có khả năng nghỉ ngơi một thời gian, bởi vì bốn ngày trước Lục Thiếu Hoa có gọi cho Tạ Kiên Vĩ, bảo anh ta lập tức đưa vệ tinh gián điệp và tên lửa về nước.
Còn ba ngày là sẽ đến Trung Quốc, nếu không chuẩn bị sẵn sàng trước đến lúc đó một khi vận chuyển tới, không vào được thì làm sao bây giờ.
Cho nên, Lục Thiếu Hoa nghỉ ngơi một ngày, sau đó Lục Thiếu Hoa liền lên đường đi Bắc Kinh, cũng không phải do Lục Thiếu Hoa tình nguyện đi, mà là thủ trưởng số bảo hắn qua, không cách nào, thủ trưởng số bận quá, ông gần như đem tất cả tinh lực đều tập trung vào công tác xây dựng Tứ Xuyên.
Việc tiếp nhận vệ tinh gián điệp là việc rất quan trọng, quốc gia mặc dù có người có thể đảm nhiệm việc này, nhưng thủ trưởng số vẫn phái ra một nhân vật đại diện trong quân đội tiếp nhận cùng Lục Thiếu Hoa.
Rất may, thủ trưởng số chuẩn bị để vệ tinh gián điệp nhập cảnh ở Nam Hải, quê của Lục Thiếu Hoa ở gần Nam Hải, cũng là do thủ trưởng số lựa chọn nơi nhập cảnh cả, cho nên, Lục Thiếu Hoa sau khi ở Bắc Kinh thì cùng vài vị đại biểu của quân đội đi về quê.
Bởi vì còn có hai ngày thời gian thì nhập cảnh, trước khi nhập cảnh thì Lục Thiếu Hoa không có việc gì làm, cho nên, Lục Thiếu Hoa có thể ở quê nhà nghỉ ngơi.
Nhưng người của quân đội thì khác, trước khi vệ tinh gián điệp nhập cảnh, bọn họ còn có rất nhiều công tác chuẩn bị cần làm, công tác thứ nhất chính là phong tỏa vùng biển lân cận, thậm chí là cấm trong thời gian này không ai được đi vào.
Chế độ quân nhân!
Dùng danh nghĩa vì diễn tập quân sự phái quân đội tiến hành quản chế khu vực xung quanh, canh phòng nghiêm ngặt không cho người tiến vào, nhưng,bên trong biệt thự nhà Lục Thiếu Hoa đỗ bốn chiếc xe vận tải lớn, hình dạng rất cổ quái, người bình thường không biết nó dùng để làm gì.
Lục Thiếu Hoa lại rất rõ, bốn xe vận tải đó dùng để bốc xếp và vận chuyển vệ tinh, từ căn Hổ Gầm ở châu Phi thông qua hải vận tới bên này, vệ tinh phải được tháo rời ra bốn bộ phận, bốn xe vận tải đó mỗi xe bốc xếp và vận chuyển một bộ phận.
Cũng may mắn, những năm gần đây Lục Thiếu Hoa có cho sửa đường ở quê, hiện tại trên các tỉnh lộ đâu đâu cũng là đường lộ xi măng rộng đủ cho bốn xe chạy, lúc này mới có thể chuyển vệ tinh từ địa phương này về Giang Tây.
Lục Thiếu Hoa sau khi trở về quê, bên ngoài thì Lục Thiếu Hoa rất nhàn nhã nhưng thỉnh thoảng hắn lại ra bờ biển nhìn, tuy hắn có thể không đi, cũng có thể mặc kệ nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn không yên tâm.
Vệ tinh gián điệp quá quan trọng, với Lục Thiếu Hoa hay với quốc gia mà nói thì đều quan trọng, không thể để xảy ra sơ xuất, bên này khi vừa phát tin diễn tập quân sự ra khẳng định sẽ có gián điệp ra vào, một khi bị thăm dò ra bên này đang làm gì, tin tức có khả năng bị tiết lộ đi ra bên ngoài.
Quốc gia có được vệ tinh gián điệp, thủ trưởng số yêu cầu giữ bí mật, nếu phóng vệ tinh lên vũ trụ, vẫn phải giữ bí mật, dùng vệ tinh gián điệp này làm vương bài sử dụng, không giống Mĩ sau khi có vệ tinh gián điệp, đông chụp tây chụp, cho thế giới biết bọn họ hùng mạnh.
Đã giữ bí mật thì tất nhiên không thể xảy ra vấn đề, rất may, vệ sĩ của Lục Thiếu Hoa người nào cũng là cao thủ, đặc biệt là người của tổ chức Bóng tối, bọn họ đều xuất sắc, khi gia nhập vào đội ngũ quân nhân, tác dụng của bọn họ liền được phát huy.
Chiều hôm đó là thời gian mà vệ tinh gián điệp chuyển vào tới hải vực Biển Đông, Lục Thiếu Hoa lại ra bờ biển gặp người phụ trách, lại đi vòng vòng quan sát, Lục Thiếu Hoa nói với Lý Thượng Khuê.
- Bảo bên ngoài tuần tra một chút đi.
Bốn tàu ngầm hạt nhân bốc xếp và vận chuyển vệ tinh gián điệp đúng rạng sáng mười hai giờ sẽ trồi lên mặt biển, có quân hạm hải quân tiếp ứng, sau đó dùng thiết bị khác tháo vệ tinh gián điệp ra làm bốn bộ phận cho vào bờ biển.
Hiện tại là bốn giờ chiều, chỉ còn lại có tám giờ, thời gian tuy dài, nhưng công tác phòng bị rất gấp gáp, giới nghiêm toàn diện là chuyện tất yếu.
- Lần này binh lực đến nhiều hay ít?
Dặn dò Lý Thượng Khuê xong, Lục Thiếu Hoa quay người lại nhìn người đại diện của quân đội hỏi.
- Hải quân lại tới thêm một đoàn nữa, cách biệt thự của ngài không xa có một đồn trú của quân đặc chủng.
Vị đại diện quân đội quân hàm tướng quân nói.
Biên chế một đoàn bình thường là - người, binh lực của một doanh trại khoảng - người, đương nhiên đây là chỉ tình huống bình thường, nếu là đoàn hoặc trại tăng cường thì số người sẽ nhiều hơn thế.
- Chia ra, một nửa sẽ giới nghiêm bên ngoài, giữ lại người trấn thủ, còn tất cả đi tuần tra.
Nói xong, dừng một chút, Lục Thiếu Hoa lại bổ sung thêm một câu.
- Càng đến cận thời điểm thì càng phải cẩn thận, ngày hôm qua có rất nhiều đối tượng lạ, chúng ta không thể không đề phòng.
Vệ tinh gián điệp cập cảng ở địa phương này, không thể nghi ngờ đây là nơi rất tốt, dù sao nơi này thuộc dạng thôn trang nhỏ mỗi ngày chỉ những người quen thuộc lui tới, một khi có đặc công và gián điệp tiến vào thì vừa nhìn đã biết, có thể đề phòng bọn họ.
Hiện tại rất tốt, vào thời điểm theo dõi phát hiện ra có rất nhiều đối tượng xa lạ tiến vào, không cần tra cũng biết, bọn họ không phải đặc công thì là gián điệp. Ngoài như vậy ra thì không còn khả năng nào khác, bởi vì nơi này không có vụ kinh doanh nào để làm, người bên ngoài đến đây buôn bán rất ít, gần như là không có.
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa nói những thứ đó, vị trung tướng kia cũng biết đến, vì thế, anh ta gật gật đầu thật mạnh, sau đó đi hạ mệnh lệnh.
Vốn là một người trung tướng, lại là đại biểu do quân đội phái tới, anh ta có thể có phương án đề phòng của chính mình, ai bảo xếp đặc biệt giao phó làm chi, bên này, người tổng phụ trách là Lục Thiếu Hoa, anh ta chẳng qua chỉ là một trợ thủ mà thôi.
Bình thường Lục Thiếu Hoa sẽ không can thiệp, nhưng không có nghĩa là Lục Thiếu Hoa sẽ không quản, còn không, trước khi vệ tinh gián điệp cập cảng tám giờ, Lục Thiếu Hoa đã bắt đầu can thiệp.
Nhưng vẫn chưa chấm dứt, sau khi mệnh lệnh đầu tiên được xuống không bao lâu, Lục Thiếu Hoa lại truyền đạt tiếp mệnh lệnh thứ hai.
- Mở tín hiệu kĩ thuật chống nhiễu sóng ra.
Đúng vậy, chính là mở tín hiệu kĩ thuật chống nhiễu sóng ra, kỳ thật cũng là để quấy nhiễu nữa, khiến cho vệ tinh hay thiết bị phát tín hiệu bị vô hiệu hóa, chiêu này là phòng ngừa điện thoại và vệ tinh theo dõi.
An bài xong hết thảy, Lục Thiếu Hoa mới bảo Lý Chí Kiệt gọi điện thoại, để anh ta dùng vệ tinh gián điệp phân tích tình hình.
Lục Thiếu Hoa an bài như thế cũng không phải vì theo dõi tình hình bên này, mà là thử thiết bị quấy nhiễu xem có hữu dụng hay không, nếu vệ tinh gián điệp có thể cho thấy hình ảnh của bên này thì chứng minh thiết bị quấy nhiễu không có tác dụng.
Tuy nhiên thật ra do Lục Thiếu Hoa lo lắng quá thôi, vệ tinh gián điệp quá quan trọng, lãnh đạo quốc gia không có thể tùy tiện đem thiết bị vô dụng đến để gạt người, thiết bị có thể được mang tới gần như tất cả đều là thiết bị loại nhất đều trải qua nhiều lần thí nghiệm hữu hiệu mới đưa vào sử dụng.
Lý Chí Kiệt hồi báo, không thể nhận được hình ảnh tử vệ tinh gửi đến, lúc này mới khiến Lục Thiếu Hoa thở phào nhẹ nhõm, lại chỉ bảo vài câu, Lục Thiếu Hoa lúc này mới trở về nhà.
Ngủ một giấc để dưỡng tinh thần, đúng mười giờ tối, Lục Thiếu Hoa mới rời khỏi giường, kiếm gì đó ăn sau đó Lục Thiếu Hoa đi đến bờ biển trong bóng đêm.
Biển đêm rất đẹp, nếu tĩnh lặng thì còn có thể nghe được tiếng sóng biển va chạm vào đá ngầm, nhưng mà, hôm nay bờ biển nhất định sẽ không nghe được thứ âm thanh này, bởi vì trên bờ có rất nhiều máy móc đang làm việc, mặc kệ là âm thanh của loại máy nào hay là tiếng ô tô bên ngoài, hoặc là máy bay trực thăng và máy bay chiến đấu bay xoay quanh trên bầu trời. Ừ, còn có âm thanh của xe tăng, tất cả đều đang hoạt động.
Không phải là bộ ngoại giao tuyên bố diễn tập quân sự sao, vậy phải ra dáng diễn tập chứ, ít nhất phi cơ và xe tăng, hai loại trang bị quân sự này không thể thiếu, đại pháo cũng phải có bằng không sao gọi là diễn tập đây.
Cách thời gian vệ tinh gián điệp tiến vào bờ biển chỉ còn hai giờ, bên này sở chỉ huy đã liên hệ được với tàu ngầm hạt nhân ở bên ngoài, và đang tiếp tục duy trì liên hệ.
Bên này cũng theo thời gian đang tới gần mà tiến hành giới nghiêm hải vực, Radar không ngừng dọ thám, kiểm tra xem có tàu ngầm hạt nhân của kẻ thù ở đáy biển ẩn núp hay không.
Tuy nhiên rất hiển nhiên, người ta cho dù là lớn mật cũng không dám cho tàu ngầm hạt nhân tiến vào hải vực này, dù sao đây là hải phận của Trung Quốc, nếu tiến vào thì khi muốn phải rời khỏi gần như là không có khả năng, còn nữa, tiến vào hải phận đây hoàn toàn là có ý đổ bộ, quân đội đánh chìm cũng không có việc gì.
Cho nên, sau nhiều lần cho vệ tinh theo dõi, đều không có tình huống dị thường nào phát sinh, tới giờ cũng không phát hiện tình huống dị thường gì, lúc này sở chỉ huy lâm thời lại cùng bốn tàu ngầm hạt nhân bốc xếp và vận chuyển vệ tinh gián điệp liên hệ.
- Có thể lái vào rồi.
Đây là mệnh lệnh của Lục Thiếu Hoa.
Vào lúc này, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn tiếp nhận quyền chỉ huy sở chỉ huy lâm thời, khi liên lạc được với bồn tàu ngầm hạt nhân ở hải vực đã truyền đạt mệnh lệnh.
- Rõ.
- Rõ.
Nửa giờ trôi qua rất nhanh, sau khi Lục Thiếu Hoa truyền đạt mệnh lệnh được nửa giờ, cách bờ biển không đến mét bóng dáng của bốn tàu ngầm hạt nhân liền hiện lên, sau đó dùng tốc độ rất chậm chậm rãi tiến vào.
Không có biện pháp, cách bờ biển càng gần, mực nước càng nông, nếu lái quá nhanh chỉ sợ sẽ mắc cạn, đến lúc đó có thể sẽ phiền toái, cho nên, tàu ngầm hạt nhân không thể không lái chậm một chút.
Cách mét, tàu ngầm hạt nhân sẽ báo không thể tái tiếp để hải quân ra tiếp hàng.
Còn có gì để nói, hải quân bắt đầu hành động.