- Hành động…
Lý Thượng Khuê một bên nhìn chằm chằm vào bản đồ mà vệ tinh gián điệp số một gửi về, một bên tai nghe ngóng chờ nhận mệnh lệnh.
Lý Thượng Khuê ra lệnh một tiếng, trên tầng thượng của biệt thự, mười nhóm vệ sỹ đóng vai những tay súng bắn tỉa, toàn bộ đều rút súng ra, đồng thời mỗi người đều không ngừng rút súng lên nòng, sự việc tiếp theo chuyển biến đơn giản hơn nhiều, tất cả mọi người đều sẳn sàng hành động, tiếng súng mãnh liệt.
Tuy nhiên cục diện ở trong tay Lý Thượng Khuê, bởi vì những nhân viên đặc công đã tiến vào trong phạm vi m rồi, với những trận đánh chặn chính xác của những vệ sỹ bên cạnh Lục Thiếu Hoa, phối hợp với lực chặn đánh được nghiên cứu theo hình thức mới nhất, nếu vẫn tấn công nhiều người, thì cũng sẽ không sợ bị hỗn loạn.
Mở đầu phát súng đầu tiên tuyệt đối phải là phát sung chí mạng, vì đều nhắm thằng vào tim mà bắn, những nhân viên đặc công bị đưa vào tầm ngắm tấtnhiên qua đời, sau phát sùng thứ hai thì xảy ra vấn đề, dù sao nhân viên đặc công cũng không hề đơn giản, được tuyển chọn từ các quốc gia, nghe tiếng súng nổ, nhìn thấy đồng bọn ngã xuống, liền lấy đó thành vật che chắn.
- Thế nào rồi?
Lục Thiếu Hoa hỏi
Được cảnh giác rồi, bọn họ tự nhiên cũng sẽ tìm đến Lục Thiếu Hoa dường như khi tiếng súng vừa vang lên, công năng của Thiên nhãn số một như được phát huy, có được camera ghi hình CCTV, có thể chụp lại tất cả tình hình trên mặt đất, nhưng tính năng của nó vẫn không ngừng ở đây, cũng giống như Lục Thiếu Hoa khi sử dụng tia hồng ngoại trong trận động đất tại Vấn Xuyên, cũng rất là hữu hiệu, hoàn toàn có thể lợi dụng tính năng này để quét khả năng sinh tồn.
Trúng đạn ngã xuống, mất đi sinh mạng, tính năng của tia hồng ngoại cũng tự nhiên không cách nào rà soátđược khả năng sinh tồn nữa, cho nên, khi tiếng súng vang lên, sẽ có thể chắc chắn đã tiêu diệt biết bao nhiêu người.
- Mười lăm người.
Lý Thượng Khuê trực tiếp báo số, nhưng Lý Thượng Khuê lại không để ý đến Lục Thiếu Hoa, bởi vì anh ta đang chỉ huy, chỉ ra vị trí của kẻ địch cho tất cả mọi người, để mọi người dọn đi những cái xác đó đi.
Tình hình phe ta đối phương hoàn toàn không biết gì cả, mà tình hình đối phương, tất cả nắm trong tay Lý Thượng Khuê, thử hỏi trận chiến này có thể trì hoãn hay không?
Không, không có gì phải trì hoãn cả, bởi vì thành viên của tổ chức Bóng Đêm đã tập kích từ phía sau bằng đường không, đối phương căn bản sẽ không có phản ứng kịp thời, lại thêm phần thân thủ của bọn họ lại dũng mãnh, một lần công kích bất ngờ có đến bảy tám tên bỏ mạng.
Đây hoàn toàn không phải là trận chiến ngang sức, mà là nghiêng về một bên, một bên bề ngoài bỏ mạng la liệt, hai mươi ba nhân viên đặc công, tiến vào trong khu vực m vẫn không đến hai phút thì có tên ngã gục, còn lại tên.
Còn lại tên đối mặt với bảy mươi mấy người, trận chiến này đánh làm sao đây?
Đúng vậy, chính là bảy mươi mấy người, đứng quên rằng, Anten Chiyoda, Tần Tịch Thần, Hoắc Tiểu Nguyệt cũng có vệ sỹ, vệ sỹ của các cô ấy cũng đang ở trong biệt thự của Lục Thiếu Hoa, biệt thự có tình huống gì, chỉ huy thống nhất là Lý Thượng Khuê..
Nói cách khác, Lý Thượng Khuê có quyền chỉ huy tất cả mọi người kể cả vệ sỹ trong biệt thự, bao gồm cả vệ sỹ của Anten Chiyoda, Tần Tịch Thần và Hoắc Tiểu Nguyệt.
Hiện tại, tất cả các lực lượng hùng mạnh bị Lý Thượng Khuê triệu tập lại với nhau, thành viên của tổ chức U Ảnh ở bên ngoài gây áp lực, toàn bộ vệ sỹ ở bên trong thì thình lình tấn công, đối phương căn bản sẽ không có đường mà chạy.
Đương nhiên rồi, vệ sỹ ở bên trong hoạt động trong phạm vi không quá lớn, bởi vì bọn họ phải bảo vệ an toàn cho biệt thự, bảo vệ an toàn cho Lục Thiếu Hoa, phạm vi hoạt động của bọn họ không được ra khỏi sân trong, nhiều nhất chỉ được đến tường vây của sân trong mà thôi.
- Các tay súng bắn tỉa chú ý nhé, phía trước mặt hướng giờ, có kẻ địch đang tới gần…bằng, không, kẻ địch đang tăng tốc, không đúng, trên người kẻ địch có vật gì đó, tay súng bắn tỉa, xử lý tên đấy cho tôi.
Lý Thượng Khuê đột nhiên khẩu khí thay đổi dồn dập, hét đúng vào tai nghe.
- Không thể để cho bọn chúng đến gần…Trên người bọn chúng có thể mang bom.
Ý Thượng Khuê vẫn cảm thấy có một chút bất an, lại nói thêm một mệnh lệnh.
- Mục tiêu di chuyển hình chữ S, không có cách nào nhắm trúng được, lặp lại một lần nữa, mục tiêu di chuyển hình chữ S, tốc độ cực nhanh, không có cách nhắm trúng.
Một tay súng bắn tỉa đáp lại một câu.
- Mẹ kiếp.
Lý Thượng Khuê giận dữ hét lên một tiếng, sau đó vẫn không quên nói thêm một câu:
- Nổ sung liên tiếp cho ta, cho dù là không có cách nào nhắm trúng được, cũng không thể để tên đó vào được trong sân.
Đừng quên rằng, bên ngoài khuôn viên trong biệt thự của Lục Thiếu Hoa có thể đậu được ba chiếc phi cơ, hai cái phi cơ chiến đấu, một cái máy bay cá nhân, nếu có bom phát nổ với sức công phá lớn ở gần đó, như vậy kết quả sẽ như thế nào, kết quả rất rõ ràng là, sức tàn phá của bom sẽ làm tổn thất đến máy bay, nhưng đó không phải là điều quan trọng, mà quan trọng là sau khi máy bay bị tổn thất, có khả năng bị rỉ xăng, đến lúc đó, với nhiệt độ của bom nổ sẽ làm xăng bùng cháy.
Tiếp theo thì sao?
Tiếp theo không cần nghĩ cũng biết, phi cơ sẽ phát nổ, mà biệt thự của Lục Thiếu Hoa cách phi cơ không xa lắm, một khi phát nổ, chỉ e rằng cả tòa biệt thự cũng đi đời nhà ma.
- Hiểu rồi…
- Người trong sân nghe ta nói đây, lập tức mở rộng phạm vi phòng ngự, mở rộng cho ta đến bên ngoài khuôn viên sân trong, cho dù là chết, cũng phải ngăn chặn kẻ địch cho ta..
Lý Thượng Khuê đành phải hạ lệnh quyết tâm như vậy.
Ý đồ của Lý Thượng Khuê rất rõ ràng, chính là những tay súng bắn tỉa không có cách nào đánh hoặc là ngăn chặn kẻ địch tiến lên được, vậy thì sẽ dùng đến các vệ sĩ trên sân thượng trong khuôn viên biệt thự, chỉ sợ kẻ địch ở bên ngoài kéo kíp nổ của bom vào, thì cũng sẽ lấy mạng đổi mạng mà thôi.
Lý Thượng Khuê sau khi hạ lệnh xong, vẫn chưa xong việc, ngẩng đầu lên nhìn Lục Thiếu Hoa, rất lâu sau mới nói:
- Phải di chuyển xuống tầng hầm thôi, ở trong đó an toàn hơn.
An toàn của Lục Thiếu Hoa mới là quan trọng nhất, mà Lục Thiếu Hoa là chủ nhân của căn biệt thự này không bao lâu, sớm đã sửa chữa lại từ lâu, xây dựng thêm một phòng dưới tầm hầm, nơi phòng ngự tuyệt đối an toàn, hỏa tiễn bình thường cũng không có cách nào làm nổ tung được.
Hỏa tiễn cũng nổ không được, chứ đừng nói chi một tòa nhà sập đổ, như vậy càng không thể phá vỡ phòng ngự dưới tầng hầm được.
Lục Thiếu Hoa không nói nhiều, chỉ gật đầu đứng lên, một vừa gọi điện thoại vừa đi xuống phòng dưới tấng hầm.
Lục Thiếu Hoa tự mình di chuyển, nhưng hắn sẽ không ích kỷ như vậy, ba cô vợ và con gái của hắn vẫn đang ở trong biệt thự, còn có hai người sắp sinh em bé, tự nhiên cũng phải di chuyển theo rồi.
Lý Thượng Khuê dường như cũng hiểu được ý tứ của Lục Thiếu Hoa, nói vào tai nghe một câu:
- Cho ta mười người tiến vào đây, toàn bộ lên lầu ba, đưa người xuống cho ta, cho dù phải khiêng, cũng phải khiêng xuống dưới cho ta, phải nhanh.
Mệnh lệnh của Lý Thượng Khuê vừa ra, rất nhanh liền có mười người tiến vào, cũng không nói những lời dư thừa, chạy thẳng lên lầu, đưa người xuống dưới.
Nếu lúc này không có phụ nữ mang thai, có lẽ thời gian di chuyển không lâu lắm, từ lầu ba leo xuống dưới, cũng chỉ mất mấy phút mà thôi, nhưng phụ nữ mang thai thì không giống như vậy, tốc độ di chuyển bản thân không thể nhanh được, nếu tự mình leo xuống lầu, không thể là mười phút, mà căn bản là không thể xuống lầu.
Rất rõ ràng rằng, Lý Thượng Khuê cũng dã cân nhắc đến điều này, mới hạ lệnh cho mười người thực hiện, chia thành ba đội, trong đó hai đội thì có bốn người, dùng cái cáng đơn giản để khiêng người, còn đội hai người, một người đưa Tần Tịch Thần, trong phòng còn có Lục Vũ Đình, phải đưa con gái của Lục Thiếu Hoa xuống dưới.
Cửa tầng hầm nằm phía sau căn biệt thự, từ trong biệt thự có một cửa nhỏ có thể thông qua được, Lục Thiếu Hoa đã qua trước rồi, đang ngồi chờ trong phòng dưới tầng hầm.
Thời gian vô cùng gấp gáp, các tay sung bắn tỉa trên lầu thượng không ngừng nổ súng, ngăn cản bước tiến của kẻ địch, thật sự là để kéo dài thời gian, đương nhiên rồi, nếu không bắn trúng mục tiêu, như vậy tốt quá rồi.
Ba phút trôi qua, đèn trong biệt thự của Lục Thiếu Hoa mở lên hết, rất là sáng, từ cửa sổ, Lục Thiếu Hoa có thể nhìn thấy, đoàn người di chuyển đã xuống được lầu hai, đang hướng xuống lầu một, đoán chừng khi xuống được tới tầng hầm, chỉ cần hai phút là đủ rồi.
Không thể không nói, bên trong Lục Thiếu Hoa trang trí rất đầy đủ, ngay cả cái cáng đơn giản cũng có, thật sự điều này cũng không có gì là kỳ lạ cả, thân phận của Lục Thiếu Hoa quá mức nhạy cảm, mỗi ngày nhìn thấy người ta đi qua hắn, một khi có người tập kích Lục Thiếu Hoa, như vậy vệ sỹ bên cạnh Lục Thiếu Hoa cũng bị thương rất lớn, cho nên, có trang bị cáng cũng là lẽ tự nhiên thôi.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt hai phút đã trôi qua, Tần Tịch Thần và các cô nàng kia đã xuống được đến tầng hầm, chỉ mất một khoản thời gian ngắn đi cầu thang, như vậy Lục Thiếu Hoa đã an toàn rồi.
Nhưng chính vào lúc này, trên tầng thượng các tay súng trong vai bắn tỉa là ba huynh đệ Đường Thị đột nhiên dừng nổ súng, mà nhìn về nhau một cái, sau đó như có ký kết ngầm gật đầu ra hiệu, lập tức nhìn chằm chằm vào họng súng viễn vọng.
Bằng…bằng…bằng…
Ba tiếng nổ vang lên, ba phát đạn bắn ra, ba huynh đệ nổ súng dường như là trong cùng một khoản thời gian, ba viên đạn hướng thẳng vào kẻ địch.
- Bằng..
Đạn xuyên vào thịt, kẻ địch ngã xuống, nhưng cũng không trúng vào chỗ hiểm, chỉ là đã thương kẻ địch mà thôi, vào lúc này, bảy tay súng bắn tỉa đang nhắm vào mục tiêu tìm cơ hội, khi kẻ địch ngã xuống trong chớp mắt trong đội hình chữ S, bảy viên đạn đồng thời bắn ra, dường như toàn bộ đều nhắm thẳng vào giữa ấn dường.
Rất thảm, đúng vậy, trong cảnh hư hư thật thật đó, nhân viên đặc công quấn bom trông rất là thảm.
Mà người vẫn ở bên cạnh Lục Thiếu Hoa, hộ tống Lục Thiếu Hoa đồng thời cũng đang nhìn chằm chằm vào Laptop – Lý Thượng Khuê tự nhiên phát hiện kẻ địch ngã xuống, nhẹ nhàng thở phào một cái.
Đúng vậy, chỉ vỏn vẹn là thở nhẹ một cái mà thôi, cũng không dám thở mạnh.
- Mục tiêu đang ở trong khuôn viên sân cách phía trước m, lập tức cho người qua kiểm tra tình hình, xem trên người bọn chúng phải chăng có mang bom, và xem xem đó là loại bom gì, có phải là bom hẹn giờ hay không?
- Tiếp nhận…tôi đi qua…
Đó là tiếng của Hà Cường.
- Cẩn thận một chút.
Lý Thượng Khuê nhắc nhở, nhưng anh ta không đợi Hà Cường mở miệng, mà tiếp tục hạ lệnh
- Toàn thể đều có, gia tăng tiến công cho ta, tận lực đánh vào tim và đầu của kẻ địch, tranh thủ đánh một phát là tiêu mạng.
Vệ tinh gián điệp cũng không phải là vạn năng, tuy có thể thông qua tia hồng ngoại để quét hình, để có được tình hình cụ thể của kẻ địch, nhưng cũng không có cách nào kiểm tra được trên người bọn chúng có bom hay không.
Khi chưa thể xác định chính xác, Lý Thượng Khuê phải tiêu diệt kẻ địch mới an toàn, không tổn thất đến nhân viên cấp dưới, lại không dẫn đến việc b có thể có bom tồn tại.
Tám người, còn sót lại tám người.
Nhóm bắn tỉa trên tầng thượng nhắm bắn kẻ địch không ngừng, nhân viên tổ chức Bóng Đêm ở phạm vi bên ngoài cũng đẩy nhanh tốc độ, lại có một tràng súng nố lớn.
Đạn bay loạn xạ, tự nhiên cũng sẽ ngã xuống thôi, may mà ngã xuống không phải là đồng đội mà là kẻ địch.
Nhưng, vì an toàn, Lý Thượng Khuê vẫn muốn yêu cầu người nhà của Lục Thiếu Hoa trốn xuống dưới tầng hầm, để đảm bảo an toàn tuyệt đối.
Lúc này…cũng không cần kéo dài thời gian nữa, Lục Thiếu Hoa tự nhiên cũng nghe theo Lý Thượng Khuê, trốn xuống tầng hầm, đợi bên ngoài đã giải quyết hết, hắn mới trở lên mặt đất.