Lý Chí Kiệt gọi điện đến báo nước Mỹ đang điều tra Tập đoàn Phượng Hoàng, hơn nữa còn bởi vì nhằm vào nguồn đầu tư lớn ở thị trường chứng khoán Mỹ lần này, quả thực làm Lục Thiếu Hoa giật mình, dù sao hắn cũng đã sớm căn dặn, làm việc phải bí mật.
Không thể không thừa nhận, bao nhiêu năm như vậy, mấy người Lưu Minh Chương làm việc rất cẩn thận, lần nào cũng thông qua công ty hải ngoại, có thể nói cho dù là điều tra cũng chỉ tra ra người đứng tên và tên của công ty hải ngoại, mà những người đứng tên đó đều là những người môi giới chứng khoán của Tập đoàn Phượng Hoàng, lại dùng thêm một chút thủ thuật che giấu thân phận, kết quả điều tra cuối cùng cũng chỉ là không có chút manh mối nào có giá trị cả.
Hiện tại thì hay rồi, nước Mỹ đã chú ý tới Tập đoàn Phượng Hoàng, điều này làm hắn không thể hiểu nổi, hắn nghĩ không ra lý do vì sao nước Mỹ lại chú ý đến Tập đoàn Phượng Hoàng. Nhưng hiện tại chuyện cũng đã xảy ra rồi, hắn không thể trốn tránh sự thật.
Đối mặt, đúng, chính là đối diện với sự thật, hắn cần phải đối mặt với hiện thực, phải giải quyết khó khăn trước mắt, để nước Mỹ không điều tra ra kết quả, xóa sạch hoàn toàn quan hệ với sự kiện tháng .
Tuy rằng Lục Thiếu Hoa không sợ người Mỹ xem hắn như thế nào, nhưng hắn vẫn cảm thấy hắn không nên lộ diện vẫn tốt hơn, bởi vì Mỹ là một thị trường lớn, các sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng tiêu thụ ở thị trường Mỹ với số lượng rất lớn, nếu như để nước Mỹ điều tra ra một chút manh mối gì, thì tiếp theo có khả năng Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ phải đối mặt với sự trả thù của người Mỹ.
Đó không phải là điều mà hắn muốn nhìn thấy, nói cho cùng thì hắn vẫn không muốn là kẻ thù của người Mỹ, như vậy không có lợi ích gì cho sự phát triển của Tập đoàn Phượng Hoàng sau này. Ừm, còn nữa, Tập đoàn Tài chính của Mỹ rất nhiều, nếu như Chính phủ Mỹ liên kết họ lại đối phó với Tập đoàn Phượng Hoàng, như vậy kết quả sẽ như thế nào, hắn không thể đoán trước được.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, hắn không muốn giáp mặt với Chính phủ Mỹ cũng không có nghĩa là hắn sợ người Mỹ, cho dù là ở thị trường tài chính hay là trên thương trường, hắn đều không sợ Chính phủ Mỹ, dù sao thì có căn cứ vững chắc cũng đủ để Chính phủ Mỹ phải dè chừng hắn.
Song, tất cả những điều này đều được nghĩ đến khi mà hắn nghĩ hắn sẽ không bị lộ ra toàn bộ sức mạnh, cho nên hắn mới không muốn va chạm với Chính phủ Mỹ, có thể tránh được thì tránh, giải quyết bằng hòa bình.
Hắn quả quyết ra lệnh:
- Tập trung tất cả lực lượng phòng bị, nếu vào tình huống bắt buộc có thể là một nhân viên tình báo của Mỹ.
Đối với Tập đoàn Phượng Hoàng, hắn rất tự tin, hắn tin chắc rằng cho dù là người Mỹ có tra rõ ra là Tập đoàn Phượng Hoàng, cũng không tra ra dấu vết để lại, nhưng để phòng bất trắc, hắn tính nên chuẩn bị phương án dự phòng vẫn tốt hơn.
- Rõ.
Lý Chí Kiệt giống như một binh sĩ đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, trả lời nghiêm chỉnh như đang chấp hành mệnh lệnh của cấp trên, cân nhắc một chút, chuyển chủ đề, mới nói tiếp:
- Bên chỗ tôi không có vấn đề gì, nhưng nếu chẳng may, tôi thấy tài khoản bên kia Hồng Kông nếu hủy được thì tốt hơn, như vậy mới có thể xóa hết hoàn toàn các dấu vết.
Từ khi Lục Thiếu Hoa còn chưa có hành động ở thị trường chứng khoán Mỹ, hắn đã chuyển một khoản tiền từ căn cứ Hổ Gầm đến, mà số tiền này là thông qua sổ sách của ngân hàng Phượng Hoàng, nếu là những sổ sách đó, như vậy sẽ có bản ghi chép, có bản ghi chép thì sẽ có manh mối.
Lý Chí Kiệt suy nghĩ rất chu đáo, suy nghĩ cũng đúng, nếu hủy các sổ sách ghi chép của ngân hàng đi, như vậy dù cho người Mỹ có lợi hại đến đâu, cũng không thể tìm ra chứng cứ gì hết.
Hủy bỏ các biên bản ghi chép của ngân hàng, đối với người khác thì rất khó, nhưng đối với Lục Thiếu Hoa mà nói, cũng chỉ là một câu nói, ai bảo hắn là người đứng đầu Tập đoàn Phượng Hoàng chứ, ngân hàng Phượng Hoàng bản thân cũng là ngân hàng của Tập đoàn Phượng Hoàng, lời nói của ông chủ, cấp dưới cũng phải ngoan ngoãn chấp hành.
Cũng chính là vì ngân hàng Phượng Hoàng là ngân hàng của Tập đoàn Phượng Hoàng, làm việc cũng rất thuận lợi, Lý Chí Kiệt mới đưa ra đề nghị này, dù sao đây cũng là việc Lục Thiếu Hoa có đủ khả năng làm.
- Ừm.
Hắn thản nhiên đáp, tỏ vẻ đồng ý với đề nghị của anh ta, dừng một chút, hắn mới nói:
- Hành động bên này rất bí mật, làm sao người Mỹ có thể tra ra được chúng ta?
Tuy Lục Thiếu Hoa luôn tập trung sức lực để làm sao giải quyết được vấn đề khó khăn, nhưng hắn vẫn không quên được vì sao người Mỹ lại biết số tiền không rõ nguồn gốc trên thị trường chứng khoán có liên quan đến Tập đoàn Phượng Hoàng, cho nên, hắn mới hỏi anh ta.
Lý Chí Kiệt nắm trong tay mạng lưới tình báo lớn, mà có rất nhiều nhân viên tình báo của mạng lưới tình báo ở Mỹ, muốn điều tra một việc gì là việc rất dễ dàng. Hơn nữa theo như hiểu biết của hắn về anh ta, biết anh ta luôn làm việc đến nơi đến chốn, sự việc lần này cần phải giải thích tỉ mỉ.
Đúng như dự đoán, trước khi gọi điện thoại cho Lục Thiếu Hoa Lý Chí Kiệt đã điều tra xong tất cả mọi chuyện, bây giờ hắn hỏi, anh ta dường như không phải suy nghĩ gì, trả lời luôn.
- Là George Soros, y nghi ngờ tiền vốn không rõ nguồn gốc ở thị trường chứng khoán Mỹ là của chúng ta, thông qua gia tộc Morgan Stanley đề nghị Quốc hội Mỹ điều tra Tập đoàn Phượng Hoàng, cho nên sự việc mới thành ra như vậy.
-...
Lặng im, Lục Thiếu Hoa im lặng, hắn không ngờ, không ngờ rằng người mang nhiều phiền phức đến cho hắn lại là George Soros, nhưng ngẫm nghĩ lại thì cũng hợp lý, mấy người Lưu Minh Chương có phân cao thấp với y vài lần ở thị trường tài chính, cũng có chút hiểu biết về những hành động của mấy người họ, từ đó đoán ra có liên quan đến Tập đoàn Tài chính Phượng Hoàng cũng không phải là không có khả năng.
Hơn nữa, một kẻ đầu cơ tiền nhạy bén bẩm sinh còn có một loại trực giác, George Soros lại là kẻ đầu cơ tiền vĩ đại, có được loại trực giác này dường như cũng là chuyện đương nhiên.
Thế nhưng, bởi vì George Soros mang đến cho hắn bao nhiêu là rắc rối, hắn rất bực, nhưng, trong mắt hắn, y cũng chỉ là một kẻ đầu cơ tiền mà thôi, là con chó của Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley, hắn hoàn toàn không coi y ra gì.
- Hừ.
Lục Thiếu Hoa lạnh lùng hừ một tiếng, nói:
- Có vẻ như George Soros không muốn sống yên, nghĩ rằng Tập đoàn Phượng Hoàng dễ bắt nạt.
Lần trước, George Soros công khai nói rằng Tập đoàn Tài chính Phượng Hoàng không đơn giản như vẻ bề ngoài, còn nói thế lực hùng mạnh trong cuộc khủng hoảng Tài chính châu Á có thể là Tập đoàn Tài chính Phượng Hoàng, khiến Tập đoàn Phượng Hoàng bị đưa lên lò thiêu, đã đụng chạm đến Lục Thiếu Hoa.
Hiện tại hay rồi, y lại lần nữa đưa Tập đoàn Tài chính Phượng Hoàng lên lò thiêu, đưa Tập đoàn Phượng Hoàng vào miệng cọp, có thể nói là năm lần bảy lượt đối đầu với Tập đoàn Phượng Hoàng, làm sao không khiến hắn tức giận chứ.
Lý Chí Kiệt hỏi dò một câu, giọng lạnh te:
- Có cần tôi cho người đi giết y không?
Lục Thiếu Hoa chắc chắn anh ta sẽ làm vậy với George Soros, chỉ cần đồng ý một tiếng, đoán chừng không cần vài ngày, y sẽ phơi thây trên phố, nhưng hắn cũng không tính sẽ làm như vậy, có lẽ là vì y là một kẻ đầu cơ tiền vĩ đại, hắn muốn quang minh chính đại đánh bại y trên thị trường tài chính, sau đó sẽ xử lý y.
Hắn nói một câu lạnh lùng:
- Thu thập tất cả mọi thông tin về y, nếu có thể đầy đủ về mọi kế hoạch hành động của y thì tốt.
Khả năng của George Soros thì không cần nghi ngờ, hành động của y hầu như lần nào cũng là kiếm tiền, mà muốn đánh bại y trên thị trường tài chính, Lục Thiếu Hoa nhất định phải hiểu rõ mục tiêu hành động của y trước, sau đó sẽ tiến tới đả kích tấn công.
Có lẽ sẽ có người nói hắn làm như vậy thắng có phần không trong sạch lắm, nhưng hắn thì không nghĩ như vậy, thế nào là quang minh chính đại, hắn không thích cái kiểu đó, hắn làm việc là dựa vào cảm tính, càng không thích thất bại, vì thế, cho dù là dùng một ít mánh khóe mờ ám cũng không thể bỏ qua.
Lý Chí Kiệt cam đoan:
- Tôi sẽ cố gắng hết sức thu thập thông tin.
- Còn cả Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley nữa, nhân tiện cũng thu thập chút thông tin về họ, nếu có cơ hội, tấn công một chút vào Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley cũng là một cơ hội kiếm tiền.
Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley rất lớn mạnh, ở trong nước Mỹ không dám nói là đứng thứ nhất, nhưng cũng không ai dám so sánh là mạnh hơn Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley, nếu có thể tìm được điểm yếu của Tập đoàn này, đánh một đòn chí mạng, như vậy thì thật đúng là tiền vào như nước rồi.
Huống chi, Lục Thiếu Hoa cảm thấy tương lai không lâu nữa nhất định sẽ đụng chạm với Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley, nếu như hiện tại có thể đánh họ một chút, làm họ bị tổn thất, không phải làm họ suy yếu sao? Một công đôi việc, hắn vô tình lại nghĩ ra kế hoạch một công đôi việc.
- Được.
Lý Chí Kiệt trầm giọng đáp.
Anh ta thật ra không suy nghĩ sâu xa như Lục Thiếu Hoa, theo như anh ta nghĩ, hắn thu thập thông tin về Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley hoàn toàn là để trả thù mà thôi, dù sao làm cho Tập đoàn Phượng Hoàng bị Chính phủ Mỹ điều tra cũng có bóng dáng của Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley, theo như hiểu biết của anh ta về Lục Thiếu Hoa, tiến hành trả thù Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley là điều tất nhiên.
...
Cúp máy ngừng cuộc nói chuyện với Lý Chí Kiệt, Lục Thiếu Hoa thở dài, cố gắng bình tĩnh lại, nói thật, vừa nghe được tin tức, hắn cảm thấy rất đau đầu, sau đó lại nghe George Soros giở trò, hắn càng tức giận, thiếu chút nữa là không giữ được bình tĩnh.
Hiện tại tốt rồi, hắn đã tỉnh táo lại, bước tiếp theo cần phải làm những gì cũng tự nhiên hiện ra trong đầu hắn, đầu tiên là gọi điện qua ngân hàng Phượng Hoàng, bảo giám đốc ngân hàng bên đó hủy hết giấy tờ sổ sách, bảo đảm xóa sạch manh mối.
Tiếp đó chính là để người đại diện pháp luật của công ty hải ngoại mà mấy người Lưu Minh Chương dùng vào hành động lần này ẩn trốn kỹ, để phòng ngừa Chính phủ Mỹ trong lúc tìm hiểu nguồn gốc tìm được chứng cứ.
Ngoài ra, hắn còn đặc biệt dặn dò mấy người Lưu Minh Chương, dặn họ nhất định phải cẩn thận từng ly từng tý, nhất là lúc rút lui, nhất định phải làm bí mật và nhanh chóng, để tránh bị Chính phủ Mỹ ngăn chặn.
Nói vui, hiện tại Chính phủ Mỹ đã chú ý đến mấy người Lục Thiếu Hoa, nói bọn họ không có chuẩn bị gì ở phía sau là nói dối, tạo một chút trở ngại khi họ rút lui dường như trở thành kết cục không thể tránh, bảo sao hắn có thể không cẩn thận chứ.
Được mấy người Lưu Minh Chương cam đoan, hắn mới yên tâm, ngồi trên ghế xô-pha, nhắm mắt lại, day day cái trán đang đau, mệt mỏi nói không nên lời.
Nhưng rất nhanh, hắn liền cố tập trung tinh thần, bởi vì ngay lúc này có một việc cần hắn giải quyết, hắn không thể không cố gắng hết sức để tập trung tinh thần.