Hướng Hoa Cường muốn tăng đầu tư, nhân cơ hội kiếm một khoản tiền lớn, xem ra có chút lòng tham, nhưng Lục Thiếu Hoa lại hiểu rõ động tác này của Hướng Hoa Cường, hơn nữa không cho rằng là lòng tham của Hướng Hoa Cường, ngược lại, mà là dã tâm. Bởi vì rất đơn giảm, nếu là tham chỉ lo trước mắt chứ không nghĩ tương lai, mà hướng nghĩ của Hướng Hoa Cường lại không như vậy, anh ta sở dĩ muốn kiếm thêm chút tiền hoàn toàn là vì dự định tương lai của anh ta.
Tiền kiếm được càng nhiều, tương lai quy mô phát triển của Hướng Hoa Cường càng lớn, phát triển nhanh cũng tức thời được nâng cao, đặc biệt là công ty điện ảnh Quốc Tinh của anh ta. Công ty điện ảnh Quốc Tinh đã qua nhiều năm phát triển, hiện nay đã trở thành thủ lĩnh đầu đàn của điện ảnh Hồng Kông, nhưng quy mô lại không cách nào so sánh được với công ty điện ảnh Hollywood.
Làm mạnh làm lớn, công ty điện ảnh Hollywood quá lớn, đây là ước mơ của Hướng Hoa Cường, cũng là ước mơ của Lục Thiếu Hoa, làm cho điện ảnh Hồng Kông vượt qua Hollywood, trở thành số một toàn cầu xứng đáng nhất, mà phát triển theo thời đại, hiện nay đầu tư vào điện ảnh ngày càng lớn, với thực lực của Hướng Hoa Cường, phải cố gắng mới nâng cao năng suất của điện ảnh, cho nên, Hướng Hoa Cường cần đến tiền.
Nếu có mấy chục tỷ thậm chí là trên trăm tỷ đô la Mỹ tiền vốn, như vậy Hướng Hoa Cường còn sợ ai, một năm đầu tư mấy tỷ đô la Mỹ, cũng đủ để công ty của anh ta chống đỡ vài thập niên, lâu dài còn không sợ còn sợ không qua Hollywood.
Vì muốn đem điện ảnh Hồng Kông ra Châu Á, đi ra toàn cầu, Hướng Hoa Cường bắt buộc phải tăng cường thực lực của mình mới được, muốn tăng cường thực lực, có một thứ không thể thiếu, đó chính là tiền, khoản tiền lớn.
Lục Thiếu Hoa cũng chính là biết biết dự định của Hướng Hoa Cường, cho nên hắn mới không cho rằng Hướng Hoa Cường là lòng tham mới tăng đầu tư, mà là vì dã tâm của hắn mà muốn tăng vốn đầu tư.
Đáng tiếc, lúc này muốn đầu tư thêm đã quá muộn rồi, bỏ lỡ thời cơ tốt nhất, lại thêm Lục Thiếu Hoa cho rằng thời cơ đã tàm tạm rồi, tăng thêm đầu tư đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi.
Cho nên, Lục Thiếu Hoa mới từ chối Hướng Hoa Cường, nói Hướng Hoa Cường không cần phải tăng thêm đầu tư, nhưng Lục Thiếu Hoa cũng biết, Hướng Hoa Cường khẳng định là sẽ thất vọng, dù sao đây là cơ hội tốt để kiếm khoản tiền lớn, nhưng Lục Thiếu Hoa lại rất bất đắc dĩ, dù sao lúc này tiến vào, không chỉ kiềm được tiền không nhiều, còn sẽ có nguy hiểm rất lớn, Lục Thiếu Hoa quả quyết không cho Hướng Hoa Cường tăng đầu tư.
- Ài...
Lục Thiếu Hoa thở dài một hơi, cũng không nói nhiều, mắt nhìn cảnh đêm Hồng Kông bên ngoài của kính xe, suy tưởng một mảnh yên bình,
…
Thời gian qua đi, thời gian một ngày đã trôi qua, trong thời gian một ngày này, thị trường cổ phiếu của Mỹ vẫn hạ xuống, chỉ là biện độ hạ xuống không phải là rất lớn, cả ngày chỉ hạ có gần điểm, còn không bằng buổi chiều hôm kia.
Nhưng Lục Thiếu Hoa đã rất mãn nguyện rồi, dù sao một ngày hạ điểm so với bình thường cũng coi là hạ mạnh rồi, lại thêm đó là thị trường cổ phiếu của Mỹ, một quốc gia kinh tế phát triển một ngày hạ điểm, đó cũng là chuyện lớn rồi.
Mà sự lớn hôm nay trùng hợp là Lục Thiếu Hoa tạo thành, là người khỏi đầu Lục Thiếu Hoa nói không có cảm giác gì đó là giả.
Cùng lúc đó Lục Thiếu Hoa cũng biết, hôm nay hạ xuống điểm, vậy thì ngày mai, có thể sẽ càng ít, không quá ba ngày, sợ rằng thị trường cổ phiếu Mỹ sẽ ổn định lại, đến lúc đó là lúc phong ba kết thúc.
Lục Thiếu Hoa muốn chỉ số chứng khoán giảm xuống, một khi thị trường cổ phiếu không hạ cứ ổn định hoặc là tăng lên, như vậy Lục Thiếu Hoa lỗ vốn, ừ, không những lỗ vốn, một khi thị trường cổ phiếu ổn định lại, muốn rút lui là không thể, hoàn toàn bị kìm lại.
Loại tình hình này là Lục Thiếu Hoa không muốn nhìn thấy, cho nên, Lục Thiếu Hoa buộc lòng trong lúc trước khi thị trường cổ phiếu Mỹ ổn định lại rút khỏi, cũng chính là rút lui khỏi thị trường cổ phiếu Mỹ, như vậy mới có thể kiếm tiền, lần này có thể coi như là thu được thành công hoàn mỹ.
Ba ngày, lấy thời gian dự đoán của Lục Thiếu Hoa là thời gian ba ngày, thị trường cổ phiếu Mỹ sẽ khôi phục ổn định, như vậy Lục Thiếu Hoa hai ngày sau phải rút khỏi, như vậy mới có thể bảo đảm hoàn toàn rút lui, vì lần này đầu tư vào rất lớn, khi rút khỏi là phải mất rất nhiều thời gian.
Trong lòng lập kế hoạch, Lục Thiếu Hoa về đến nhà liền đem ý nghĩ và dự tính của mình chuyền lại cho Lưu Minh Chương, hơi có ý muốn cùng Lưu Minh Chương bọn họ thảo luận.
Rất khéo, dự tính của Lưu Lục Thiếu Hoa với bọn Lưu Minh Chương không mưu mà hợp, còn về ý tưởng, lại là kế hoạch của mấy người Lưu Minh Chương là giống nhau, đều là hai ngày sau rút khỏi, chỉ là trong kế hoạch của mấy người Lưu Minh Chương còn có bước quan trọng, bước này là trước khi lui tập hợp lượng lớn đầu tư lại công kích thị trường cổ phiếu Mỹ một phen nữa, khiến thị trường cổ phiếu Mỹ lại lần nữa xuất hiện hạ mạnh, làm tốt việc yểm trợ cho rút lui.
Kế hoạch này phải được Lục Thiếu Hoa ủng hộ, qquả thực, nếu thị trường cổ phiếu Mỹ cứ hạ xuống chầm chậm, nếu muốn lập tức rút ra rõ ràng là không có khả năng, cần là thị trường cổ phiếu Mỹ lại một lần nữa hạ mạnh, vậy kết quả không giống nữa rồi, rất nhiều kẻ đầu cơ sẽ ngửi thấy được mùi, nghĩ đến lần công kích thứ hai của tập đoàn Phượng Hoàng sắp đến, đều vào trận. mua vào lúc thị trường chứng khoán Mỹ giảm, đến khi đó có thể rất náo nhiệt.
Lục Thiếu Hoa muốn chính là náo nhiệt, náo nhiệt có thể rút lui dễ dàng, đây là một cách che đậy tốt, cho nên, Lục Thiếu Hoa cũng không phản đối kế hoạch của mấy người Lưu Minh Chương, chỉ có điều tài chính cũng là một vấn đề.
Nhưng Lục Thiếu Hoa lại quên mất, tổng số vốn hắn cho bọn Lưu Minh Chương là hơn hai năm trăm tỷ đô la Mỹ, trước lúc chưa hành động, mấy người Lưu Minh Chương đã nghĩ trước đường lui, cho nên mấy người Lưu Minh Chương không có đem hết hai trăm tỷ vào đầu tư, mà là chỉ đầu tư năm mươi tỷ đầu tư ban đầu, thêm vài tỷ đô la Mỹ, giữ lại tỷ đô la Mỹ.
Giữ lại tỷ đo la Mỹ chính là mấy người Lưu Minh Chương bọn họ chuẩn bị để rút lui, mà Lục Thiếu Hoa lại không biết, cho nên, Lục Thiếu Hoa mới lo ngại về vấn đề vốn.
Hiện nay nhắc đến việc này, Lưu Minh Chương đương nhiên không giấu Lục Thiếu Hoa rồi, cười ha ha đem sắp xếp của bọn họ nói ra, nhưng thật ra là khiến Lục Thiếu Hoa thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Lục Thiếu Hoa phải thở phào, vì theo tình hình hiện nay xem ra, trong thời gian ngắn điều mấy trăm tỷ đô la Mỹ ra có khó khăn nhất định, tuy nói cố gắng triệu tập là không có vấn đề gì, nhưng làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến hoạt động của tập đoàn Phượng Hoàng.
Thời cơ chỉ trong khoảng thời gian ngắn, hiện nay tập đoàn Phượng Hoàng gây hằn thù không ít, nếu bị đối thủ nhìn ra vốn ngắn hạn của tập đoàn Phượng Hoàng không đủ, cùng công kích, kết quả sẽ thế nào, Lục Thiếu Hoa không thể dự kiến được.
Thương trường như chiến trường, Lục Thiếu Hoa không thể không phòng.
Hiện nay vấn đề vốn giả quyết rồi, Lục Thiếu Hoa cũng có thể yên tâm, cho mấy người Lưu Minh Chương bọn họ toàn quyền thu xếp, hắn cũng không có tham dự vào, kết thúc nói chuyện với Lưu Minh Chương.
Ngày thứ hai, Lục Thiếu Hoa vẫn cứ đợi ở biệt thự, đến tận buổi tối, thời gian phiên giao dịch chứng khoán của Mỹ bắt đầu, Lục Thiếu Hoa cũng không đi, thong dong ở biệt thự, giống như việc gì cũng không xảy ra rất là thoải mái.
Cũng không phải là không quan tấm đến việc cổ phiếu Mỹ, mà là Lục Thiếu Hoa biết, cho dù hắn có đi đến sở tổng chỉ huy cũng là việc vô bổ, không có làm lên tác dụng gì, không bằng không đi, ở nhà tận hưởng, không có đi quấy rầy Lưu Minh Chương bọn họ làm việc
Tuy rằng Lục Thiếu Hoa không có đến sở tổng chỉ huy, nhưng thị trường chứng khoán Mỹ một ngày hạ xuống bao nhiêu, Lục Thiếu Hoa biết rất rõ, vì khi ngày thứ hai, mấy người Lưu Minh Chương bọn họ đều đem hết số liệu gửi qua hòm thư của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa chỉ cần mở hòm thư điện tử ra là có thể thấy hết mọi điều.
Bốn trăm chính mươi.
Đây là chỉ số cùng ngày hạ xuống của chỉ số Down Jones NewYork, kém chút là điểm, ít hơn so với hôm trước điểm, xem ra xu thế hạ xuống vẫn rất mạnh, nhưng Lục Thiếu Hoa lại biết, đây là khúc dạo đầu của sự bình ổn lại, tin rằng thêm một ngày nữa, biện độ hạ xuống khả năng sẽ không quá điểm.
Sự thật chứng minh, suy đoán của Lục Thiếu Hoa là chính xác, thời điểm ngày thứ ba, chỉ số Down Jones NewYork hạ xuống càng giảm, chỉ có hơn điểm, cách trạng thái bình thường đã không xa rồi.
Nhưng mà, Lục Thiếu Hoa cũng không sợ, vì trong ngày thứ tư, cũng chính là dự tính ba ngày trước của Lục Thiếu Hoa ngày thứ ba, trong ngày này, mấy người Lưu Minh Chương bọn họ đã hành động rồi, làm một cuộc tấn công mãnh liệt cuối cùng, sau đó trong ngày rút khỏi thị trường chứng khoán Mỹ.
Phải rút lui rồi, cuối cùng phải rút lui khỏi, đây là lần cáo biệt cuộc chiến, Lục Thiếu Hoa làm người khởi xướng hành động lần này, hắn đương nhiên là thắng trận rồi.
Thời gian ở Mỹ là buổi sáng, Hồng Kông là buổi tối, sở tổng chỉ huy của tài chính Phượng hoàng im lặng, Lục Thiếu Hoa không có lên tiếng, Lưu Minh Chương cũng không lên tiếng, Lý Vân Thanh cũng ngồi im, Lý Tông Ân cũng im lặng không lên tiếng.
Tất cả mọi người đều không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm lên màn hình lớn trên vách tường, còn về vì sao nhìn chằm chằm lên màn hình lớn không cần nói nhiều cũng biết, đó là kim chỉ nam của phiên giao dịch thị trường chứng khoán Mỹ.
- Tinh.
Tinh một tiếng, màn hình sang lên, số kiệu và biểu đồ hiện ra, thị trường chứng khoán Mỹ cuối cùng cũng bắt đầu giao dịch.
- Hành động.
Lục Thiếu Hoa nghiêm nghị nói.
Bắt đầu rồi, rốt cuộc bắt đầu rồi, đợt công kích cuối cùng của bọn Lưu Minh Chương cuối cùng cũng bắt đầu tuyên cáo trên thị trường chứng khoán Mỹ.
Không cần nhiều lời, mấy người Lưu Minh Chương ai vào chỗ nấy, từng mệnh lệnh thông qua tay bọn họ, biên tập thành tin tức, thông qua liên lạc truyền ra.
-Hành động.
-Hành động.
-Hành động.
Đây là nội dung tin tức của Lưu Minh Chương và Lý Vân Thanh với Lý Tông Ân, tất cả đều giống nhau, nhưng hai chữ vô cùng đơn giản này lại có ý nghĩa phi thường, ý nghĩa của hai chữ này là toàn bộ chỉ số giao dịch của Mỹ sẽ ngênh đón một trận hạ mãnh liệt.
Hạ rồi, hạ rồi…
Đúng vậy, hạ rồi, Lục Thiếu Hoa nhìn chăm chú vào màn hình lớn nhìn thấy tuyến biểu thị chỉ số Down Jones NewYork một đầu hạ, ý nghĩa đó là chỉ số Down JonesNewYork đang hạ, hơn nữa là có xu thế hạ rất mạnh.
Dần dần, biên độ hạ càng lúc càng lớn, xem ra có chút không thể tin nổi.
Nhưng Lục Thiếu Hoa lại biết, cuối cùng có người không kìm nổi ra tay rồi.
Mà đúng thời điểm này, thấy xu hướng hạ mãnh liệt bọn Lưu Minh Chương lại lần gõ bàn phím, lại phát ra một mệnh lệnh.
Nội dung của mệnh lệnh này cũng đơn giản như vậy:
-Tạm thời ngừng hành động.
Vì sao? Vì sao lại tạm thời ngừng hoạt động?
Không ai biết ý đồ của mấy người Lưu Minh Chương bọn họ, đến cả Lục Thiếu Hoa cũng có chút mông lung.