Sự phản công đã đạt được thành quả, tuy thành quả không được như sự mong đợi của Lục Thiếu Hoa nhưng dù sao cũng là thành quả mà, Lục Thiếu Hoa cũng khá yên tâm, tiếp theo là chỉ chờ xem thị trường chứng khoáng bên này thôi.
Nhưng trước đó, Lục Thiếu Hoa còn nhận được một cuộc gọi của Lưu Minh Chương, nội dung cuộc nói chuyện thì liên quan tới dầu mỏ, trong điện thoại, Lưu Minh Chương báo cáo với Lục Thiếu Hoa rằng giá dầu mỏ đang tăng đến chóng mặt, vốn đầu tư vào thị trường dầu mỏ của Tập đoàn Morgan cơ bản đã bị rơi xuống hố, không cách nào thoát ra được.
Vui mừng, Lục Thiếu Hoa đương nhiên vui mừng rồi, điều mà hắn muốn chứng kiến nhất chính là Tập đoàn Morgan bị rơi xuống hố trên thị trường dầu mỏ, sau đó theo đà tăng lên của giá dầu mỏ, số tiền đầu tư đó đang không ngừng bị rút ít, rút ít đi, rút tới cực điểm, sau khi Lục Thiếu Hoa ra tay, một lần nuốt chửng số tiền đó.
Lưu Minh Chương hiển nhiên biết ý đồ của Lục Thiếu Hoa, cho nên sau khi báo cáo xong thì không nói thêm gì nữa, dường như chuyện này chưa hề xảy ra vậy, cho dù dầu mỏ rớt giá thì hắn vẫn không có bất kỳ hành động nào.
Đúng vậy, mấy người Lưu Minh Chương còn cần hành động gì nữa chứ, vốn đầu tư của Morgan đã bị rơi xuống hố rồi, chuyện này không phải mấy người Lục Thiếu Hoa làm mà là do giá giá dầu tăng đột biến khiến cho đơn đặt hàng bán tháo không thể bán ra nên tình hình này là do thị trường khiến cho họ rớt xuống vực thẳm chứ không liên quan tới Lục Thiếu Hoa.
Loại hố này, thật ra giống như bản thân bị nguyền rủa vậy, nhúc nhích không được, chỉ cần dầu mỏ không còn rớt giá nữa, vậy thì số đơn đặt hàng đó sẽ không có cách nào bán ra, vậy thì phải đợi đến khi mấy người Lưu Minh Chương ra tay để thu dọn bọn họ.
Vậy mà mấy người Lưu Minh Chương không quan tâm tới nhưng Lục Thiếu Hoa lại khác, Lục Thiếu Hoa vẫn phải quan tâm một chút chỉ là thứ mà Lục Thiếu Hoa quan tâm không phải là thị trường dầu mỏ mà là thế cục bên Ả rập – quốc gia dầu mỏ.
Nửa đêm, Lục Thiếu Hoa gọi vào điện thoại di động của Lý Chí Kiệt, hỏi về tình hình thu dọn tổ chức khủng bố.
Còn Lý Chí Kiệt cũng rất nhanh cho Lục Thiếu Hoa một câu trả lời
- Hành động tới giờ cũng đã mấy giờ trôi qua, khái quát mà nói thì tất cả đều thuận lợi không xảy ra vấn đề ngoài ý muốn, có mấy nhóm tổ chức khủng bố nhỏ cũng đã được thu dọn, còn lại hai nhóm lớn vẫn đang giành co, đang không ngừng phản kháng nhưng đã bị bao vây rồi, tiêu diệt tận gốc bọn họ chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Lý Chí Kiệt đại diện cho căn cứ Hổ gầm còn Nhị Vương Tử đại diện cho lực lượng chính phủ Ả rập, hai bên hợp tác, một bên phát động quân chính phủ, một bên thì phát động đoàn lính đánh thuê Hổ gầm và tình báo Hổ gầm, hai bên phối hợp, thế lực lớn mạnh chứ không phải là những tổ chức khủng bố có thể ứng phó được.
- Hai tổ chức khủng bố còn lại là ở bên trong hay bên ngoài Ả rập?
Lục Thiếu Hoa hỏi
Lý Chí Kiệt báo cáo tổng quát nhưng không kể chi tiết, lúc đầu, Lý Chí Kiệt vẫn chưa nói với Lục Thiếu Hoa tổ chức khủng bố đang phản kháng đó là ở đâu, là ở bên trong hay bên ngoài Ả rập.
ở đâu cũng không quan trọng nhưng Lục Thiếu Hoa lại cứ phải hỏi cho ra lẽ, rất rõ ràng, Lục Thiếu Hoa không phải loại người vô vị, hắn cứ phải hỏi cho ra lẽ như vậy tất nhiên là có mục đích và lý do của hắn.
Lý Chí Kiệt cũng không dám chậm trễ, lập tức trả lời câu hỏi của Lục Thiếu Hoa
- Hai bên đều ở trong Ả rập, do trụ sở của họ được xây trên đỉnh núi sâu, khắp nơi đều có tai mắt của họ, lúc người của mình dự định bao vây chúng thì bị chúng phát hiện, điều này cho thấy họ sẽ chuẩn bị xong, bắt đầu phản kháng nhưng bây giờ đã bao vây rồi cũng xác nhận sẽ không có một thành viên nào của tổ chức trốn thoát được.
Nghe vậy, Lục Thiếu Hoa thở phào một cái, không phải vì chuyện khác mà là vì hai tổ chức khủng bố đang phản kháng đó đang ở trong Ả rập, họ đã ở bên trong Ả rập vậy thì khó khăn rồi, ai bảo bây giờ Ả rập đang rơi vào tay của Nhị vương tử kia chứ.
- Trước khi trời tối có thể tấn công chứ?
Lục Thiếu Hoa bình thản nói
- Có chút khó khăn
Giọng điệu của Lý Chí Kiệt đột nhiên có chút không tự nhiên, tiếp đó hình như muốn giải thích gì đó nhưng chưa được mở miệng thì Lục Thiếu Hoa đã xen vào
- Yêu cầu của tôi là trước khi trời sáng phải giải quyết cuộc chiến, ừ, không cần biết phải trả cái giá bao nhiêu, cứ cho là phải động đến súng đạn cũng phải giải quyết cho được.
Nói tới đây, Lục Thiếu Hoa ngừng một chút rồi nói
- Anh chuyển lời của tôi với Nhị Vương Tử, nói với anh ta một câu, chậm trễ e rằng sẽ có biến hóa, chúng ta không thể kéo dài ữa, kéo không nổi đâu.
Đúng là nói đùa, tổ chức khủng bố đó đâu có chỗ dựa nào đâu, cũng giống như căn cứ tổ chức của Bin Laden vậy, nếu nói không có chỗ dựa thì có ma mới tin, lúc đầu, Lục Thiếu Hoa không tin một tổ chức khủng bố như vậy lại không có chỗ dựa.
Mà Nhị Vương Tử và Lục Thiếu Hoa lại đang đối phó tổ chức khủng bố, trước đó tất cả mọi chuyện đều đang tromg tình trạng bảo mật, bây giờ đã bắt đầu hành động rồi, vậy thì hãy nhân lúc trời còn tối để giải quyết nếu không đợi đến trời sáng không chừng “chỗ dựa” của những tổ chức khủng bố đó sẽ xuất hiện.
Không động thủ thì thôi nếu đã rat ay thì phải nhanh như chớp, như vậy mới có thể đề phòng mọi chuyện.
- Được, tôi sẽ chuyển lời của cậu tới chỗ anh ta
Lý Chí Kiệt thành thật trả lời
- Được, tôi hi vong sau khi tôi ngủ dậy sẽ nhận được tin thắng lợi từ anh.
- Xin yên tâm
Bên Ả rập đã hành động rồi còn tình hình bên Mỹ cũng thuận lợi, việc tấn công sản nghiệp cũng được tiến hành như lửa như trà, Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng có thể yên tâm ngủ một giấc rồi.
Ngủ dậy đã là chín giờ hơn của ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa lúc này mới đứng dậy tắm rửa, xuống lầu ăn sáng sau đó yên lặng đợi tin của Lý Chí Kiệt.
Ả rập thuộc khu vực Trung Đông cách Trung Quốc không xa, so với Hồng Kông – nơi mà Lục Thiếu Hoa đang ở cũng không khác gì, cho dù giờ giấc có khác cũng chỉ hơn có giờ đồng hồ mà bây giờ Hồng Kông đang là buổi sáng, bên Ả rập cũng là buổi sáng mới đúng.
Tối qua Lục Thiếu Hoa đã ra chỉ thị, cuộc chiến phải được kết thúc trước khi trời sáng, cũng chính là sáng ngày hôm nay, cuộc chiến nhất định phải được giải quyết triệt để, mà bây giờ đã là giờ hơn rồi, theo dự tính thì cuộc chiến đã kết thúc rồi mới đúng, bây giờ là thời gian thu dọn chiến trường.
Thu dọn xong chiến trường cũng chính là tới thời gian báo cáo với Lục Thiếu Hoa, cho nên Lý Chí Kiệt không để Lục Thiếu Hoa đợi lâu, chưa tới giờ, Lý Chí Kiệt liền gọi điện tới.
Thuận lợi, đây là đáp án Lý Chí Kiệt đưa ra cho Lục Thiếu Hoa, chỉ là sau khi báo cáo kết quả xong thì Lý Chí Kiệt có chút oán trách, nói là tiêu diệt hai tổ chức khủng bố gì đó đã dùng hai viên đạn dược, không được lời cho lắm.
Theo cách nhìn của Lý Chí Kiệt thì tính mạng của mấy tổ chức khủng bố đó không đáng giá như vậy, mà giá chế tạo ra hai viên đạn đã hơn cả chục triệu, loại đạn này khi bắn ra tuy có thể tiêu diệt đối thủ nhưng giá trị của mấy tên đối thủ đó cộng lại cũng không đủ để chế ra một viên đạn.
Đối với lời oán trách của Lý Chí Kiệt, Lục Thiếu Hoa chỉ cười, hắn cũng biết trong lời nói của Lý Chí Kiệt ít nhiều cũng mang một chút gì đó đùa giỡn, lúc đó cũng không thấy kì lạ, ngược lại còn bắt đầu dặn dò công việc sau cuộc chiến.
- Bây giờ tổ chức thế lực bên Ả rập đã được thu dọn sạch sẽ nhưng Ả rập dù sao cũng là một quốc gia dầu mỏ, những người nhòm ngó nó không kể xiết, mà hỗn loạn lại vừa dứt, đây là thời kỳ nhạy cảm nhất, cũng là thời kỳ rảnh rỗi, chỉ cần lơ là một chút là tổ chức thế lực sẽ lén lút thâm nhập vào, chúng ta phải phòng vệ cho tốt
Lục Thiếu Hoa bình thản nói
Nếu mọi chuyện giống như Lục Thiếu Hoa nói thì Ả rập là một cường quốc dầu mỏ, dầu mỏ thể hiện cho sự giàu sang, có lúc còn có thể đại diện cho địa vị thế lực, thứ đồ này đúng là rất có sức hấp dẫn, có người còn có thể hi sinh cả tính mạng vì nó cũng không có gì lạ.
Đặc biệt là đối với một vài quốc gia, họ ganh tỵ với dầu mỏ ở đó, nhân lúc hỗn loạn vừa kết thúc liền dựa vào thế lực của họ mà nhảy vào, cũng có thể lắm chứ, nên Lục Thiếu Hoa không thể không phòng bị, dù sao vừa mới thu dọn sạch sẽ, lại bị người khác thâm nhập vào thì làm thế nào cũng không cam lòng.
- Yên tâm đi, bây giờ tình báo Hổ gầm đang ra sức chuyển động, nơi nào của Ả rập có ngọn cỏ nào lay động đều nằm trong tầm ngắm của chúng ta.
Lý Chí Kiệt tỏ vẻ rất hài lòng, lúc nói chuyện có chút thấp giọng
- Ồ, đúng rồi, Nhị Vương Tử đã chứng kiến sức mạnh của đoàn quân tinh anh của đoàn lính đánh thuê của chúng ta, anh ta cũng muốn ở trong quân đội chính phủ Ả rập thành lập một đội ngũ nhu vậy, nhờ chúng ta giúp họ huấn luyện, việc này có thể đồng ý không?
Trong đoàn lính đánh thuê cũng có phân đẳng cấp, ngoại trừ đội trưởng của mỗi tiểu đội, kế tiếp là đại đội trưởng rồi tới người nắm quyền, sau đó là sự phân biệt giữa đoàn quân tinh anh và đoàn quân bình thường, đoàn quân bình thường chịu sự quản lý của đại đội trưởng và tiểu đội trưởng còn đoàn quân tinh anh lại không giống vậy, họ chỉ thuộc sự giám sát của quản lý nơi đây.
Mà đoàn quân tinh anh sở dĩ được gọi là đoàn quân tinh anh là vì những người trong đó ai ai cũng rất tài giỏi tinh anh, có thể nói sức chiến đấu của đoàn quân tinh anh không khác gì với quân đội đặc chủng của bất cứ quốc gia nào. Đội ngũ như vậy không thể lấy đội ngũ bình thường để hình dung ra được.
Bây giờ Nhị Vương Tử ở Ả rập thành lập một đội ngũ như vậy, tất nhiên sẽ nâng cao sức chiến đấu của đội quân chính phủ Ả rập nhưng chính vì nâng cao sức chiến đấu của đội quân chính phủ Ả rập mới khiến Lý Chí Kiệt có cảm giác bị uy hiếp.
Bây giờ mối quan hệ giữa Lục Thiếu Hoa và Nhị Vương Tử rất tốt nhưng ai cũng không thể bảo đảm, vào một ngày nào đó trong tương lai, Nhị Vương Tử sẽ đột nhiên trở mặt không nhận người và xem Lục Thiếu Hoa là kẻ địch thì sao?
Lục Thiếu Hoa hiển nhiên ý thức được vấn đề này rồi nhưng Lục Thiếu Hoa không hề lo lắng chút nào, mà ngược lại còn cười nói
- Nếu anh ta muốn thành lập thì cứ để anh ta làm, có thể giúp họ tập luyện nhưng con số không thể vượt qua năm trăm người, nếu vượt qua con số này thì miễn bàn, à, anh có thể từ chối nói rằng huấn luyện những người này rất khó, số người nhiều quá không thể huấn luyện được.
Đúng là trò đùa, những người trong đoàn quân tinh anh so với bộ đội của nước đó thì người nào cũng là những nhân vật siêu cấp, những người như vậy sẽ tạo ra sức phá hoại rất lớn, nếu giúp Nhị Vương Tử rèn luyện một số người như vậy thì không nghĩ cũng biết thế lực của Nhị Vương Tử sẽ tăng mạnh đến mức nào.
Đương nhiên rồi, cứ cho là thế lực của Nhị Vương Tử mạnh tới mức nào thì Lục Thiếu Hoa cũng không sợ, ai bảo Nhị Vương Tử vẫn còn thiếu một thứ chứ, thứ này chính là lực lượng quân sự, anh ta không thể có lực lượng quân sự mạnh như căn cứ Hổ gầm được.
Không có lực lượng quân sự mạnh thì sẽ không có cách nào chống lại Lục Thiếu Hoa, không thể chống lại Lục Thiếu Hoa cũng có nghĩa là anh ta sẽ mãi mãi chỉ có thể chịu sự chế ngự của Lục Thiếu Hoa.
Đạo lý chính là đơn giản như vậy nên Lục Thiếu Hoa mới đồng ý giúp anh ta huấn luyện nhiều nhất là năm trăm người.