Lục Thiếu Hoa chưa kịp kiểm tra công ty Truyền thông Phượng Hoàng thì phải giải quyết một vấn đề khó khăn của một công ty, quả thật có hơi buồn cười. Tuy nhiên dù sao Lục Thiếu Hoa cũng là một người tái sinh, mang theo toàn bộ trí nhớ, kiến thức và kinh nghiệm của kiếp trước, cho nên căn bản là không mất quá nhiều sức lực để xử lý.
Mà giải quyết xong vấn đề hội viên kim cương thì mọi chuyện liền trở thành đơn giản hơn, bọn Mã Hoá Đằng nắm chắc, muốn giải quyết chỉ có thể khắc phục khó khăn về kỹ thuật. Một khi khắc phục khó khăn xong, chắc chắn Truyền thông Phượng Hoàng sẽ như diều gặp gió, lại càng phát triển vượt bậc.
Nhưng lúc này, đó không phải là điều Lục Thiếu Hoa cần quan tâm, nhiệm vụ của hắn bây giờ là kiểm tra công ty Truyền thông Phượng Hoàng, kiểm tra từng bộ phận, biết rõ ràng mỗi bộ phận có tác dụng như thế nào, nếu phát hiện bộ phận nào không hiệu quả, Lục Thiếu Hoa sẽ không ngại cho nó biến mất, khiến công ty Truyền thông Phượng Hoàng thêm tinh gọn.
Tinh gọn biểu hiện cho một công ty hùng mạnh, bởi vì bộ máy một công ty càng bị phức tạp hoá, cách vận hành công ty càng dễ xảy ra vấn đề, thời gian xử lý nghiệp vụ càng tăng.
Nói cách khác, nếu bộ máy của công ty bị phức tạp hoá, một hồ sơ phải đi qua nhiều bộ phận mới xử lý xong, như vậy thời gian tiêu phí sẽ rất lớn, nếu có sự kiện khẩn cấp thì làm sao xử lý kịp được?
Càng nhiều bộ phận, càng phức tạp, khi kiểm tra công ty Truyền thông Phượng Hoàng, hắn không ngại chỉnh đốn vấn đề này. Lục Thiếu Hoa khá coi trọng công ty Truyền thông Phượng Hoàng, hắn không muốn nó gặp phải vấn đề gì.
Vừa bắt đầu kiểm tra, Lục Thiếu Hoa liền phát hiện ba bộ phận có thể xem là dư thừa, hắn không do dự lập tức bảo Mã Hoá Đằng xoá bỏ ba bộ phận này.
Ban đầu công ty Truyền thông Phượng Hoàng có tám bộ phận, gồm phòng nhân sự, phòng nghiệp vụ, phòng nghiên cứu và phát triển, phòng quan hệ xã hội, phòng quảng cáo, phòng tư vấn, phòng bảo trì, phòng an toàn. Nhưng bây giờ Lục Thiếu Hoa xoá bớt ba bộ phận, đó là phòng quảng cáo, phòng tư vấn và phòng an toàn.
Đem phòng quảng cáo nhập vào phòng nghiệp vụ, phòng tư vấn nhập vào phòng quan hệ xã hội, còn phòng bảo trì nhập chung với phòng an toàn, lập tức khiến tám phòng còn lại năm. Nhưng chưa hết, Lục Thiếu Hoa lại thêm vào một phòng mới, đó là phòng phát triển game.
Thông thường, game chia làm hai loại, một loại là game offline và một loại là game online. Lục Thiếu Hoa đưa ra một trò chơi mới, loại trò chơi này gọi là game trồng trọt.
Lục Thiếu Hoa biết, ở kiếp trước, trò chơi QQ có một thời gian phát triển rất mạnh, đặc biệt là game Landlord (Trò chơi địa chủ), người chơi online lúc nào cũng đông nghẹt trên mạng, lượng người chơi cao tho thấy đây là trò chơi rất được ưa chuộng. Lúc này trò chơi QQ còn chưa được tung ra, làm sao Lục Thiếu Hoa không nắm lấy thời cơ này cho được.
Hơn nữa, ngay trước khi Lục Thiếu Hoa tái sinh, công ty QQ lại tung ra QQ nông trại và QQ chăn nuôi, số người chơi càng tăng vọt, phải nói là lên cơn sốt vì nó mới chính xác.
Lục Thiếu Hoa từng xem những bài báo trên Internet viết về những người chơi Nông trại QQ, họ điên cuồng đến mức để đồng hồ báo thức, chuẩn bị trộm đồ ăn.
Vì một nông trại hư cấu, đi trộm đồ ăn vào lúc khuya khoắt, phải dùng từ điên cuồng để gọi thì mới thích hợp. Lại có bài viết về một khu trường học, vì muốn các học sinh có điều kiện học tập tốt, đã dành một khu đất trên sân tập để học sinh trồng rau cải theo khuôn mẫu của QQ. Bởi vậy mới gọi là điên cuồng. Có một câu nói là “muốn làm người ta chết, trước hết hãy làm người ta điên”
Đương nhiên, trong trò chơi này, còn chưa nghiêm trọng đến nỗi chết chóc như vậy, Lục Thiếu Hoa chỉ muốn kiếm tiền, hắn không muốn ai chết cả, câu nói đó nên đổi lại là “công ty muốn kiếm tiền, trước hết phải làm người ta điên cuồng” mới đúng.
Đúng vậy, chỉ cần người chơi điên cuồng, sợ gì không kiếm được tiền? Đặc biệt là phân bón dùng trong trò chơi nông trại, thoạt nhìn không đáng kể nhưng với lượng người chơi đông đảo, sẽ là một khoản tiền rất lớn.
Để phát triển trò chơi trồng trọt này, Lục Thiếu Hoa thành lập riêng một phòng phát triển game. Đương nhiên, trách nhiệm chính của nó phát triển trò chơi trồng trọt, nhưng vẫn có bao gồm các trò chơi online khác.
Bởi vì QQ có lượng người sử dụng lớn, tung ra trò chơi sẽ có số người chơi đông đảo, đây là một ngành có thể kiếm được nhiều tiền, cho dù là trực thuộc tập đoàn Phượng Hoàng đã có công ty Internet Phượng Hoàng, nhưng hễ có thể kiếm được tiền thì Lục Thiếu Hoa không ngại thành lập thêm nhiều công ty Internet.
Nếu muốn thành lập một ngành hoàn toàn mới, thì có rất nhiều thứ cần đặt mua, lúc này Lục Thiếu Hoa ra lệnh thành lập, muốn cho bộ phận mới này đi vào hoạt động, cần có thời gian từ nửa tháng đến một tháng.
Thời gian đi vào hoạt động có thể ở mức tối thiểu nửa tháng, đó là nhờ tập đoàn Phượng Hoàng có nhiều nhân tài, nếu điều động họ tới tham gia triển khai bộ phận mới này thì có thể chỉ cần nửa tháng là hoàn thành.
Chỉ có điều, Lục Thiếu Hoa cũng không nóng nảy, mà bảo Mã Hoá Đằng từ từ tiến hành, có chậm lại một chút cũng không thành vấn đề, cho nên Lục Thiếu Hoa cũng không ra lệnh phối hợp toàn diện để thành lập bộ phận mới này.
- Đi thôi, đến xem xét phòng nghiên cứu và phát triển.
Lục Thiếu Hoa phất tay ra lệnh.
Các bộ phận khác của Truyền thông Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa đã cơ bản kiểm tra xong, kết quả làm hắn khá hài lòng, cũng không định lưu lại làm lãng phí thời gian, liền đi đến phòng nghiên cứu và phát triển.
Phòng nghiên cứu và phát triển là bộ phận lớn nhất của công ty Truyền thông Phượng Hoàng, cũng là bộ phận phức tạp nhất, ngoại trừ việc không ngừng nghiên cứu phần mềm QQ ra, còn nhgin cứu những vấn đề khác, chảng hạn như Lục Thiếu Hoa muốn tung ra hệ thống cấp bậc cho QQ thì phải giao cho phòng nghiên cứu và phát triển thực hiện.
Nói tóm lại, tất cả những việc liên quan đến phòng nghiên cứu và phát triển, đều do phòng này hoàn thành, bao gồm nâng cấp cho các bản QQ cũ. Một phòng như vậy, thử hỏi lớn biết bao nhiêu, phức tạp biết bao nhiêu.
Cũng vì suy xét đến độ phức tạp của phòng nghiên cứu và phát triển, Lục Thiếu Hoa mới cảm thấy cần kiểm tra công ty Truyền thông Phượng Hoàng lâu hơn một chút, tuy nhiên, nếu thuận lợi thì cũng không mất nhiều thời gian lắm, tối đa cũng chỉ mất một ngày.
Nhưng, Lục Thiếu Hoa không thể ngờ được là thời gian kiểm tra vượt xa thời gian hắn dự định, vốn định hôm nay kiểm tra xong, ngày mai ở lại một ngày, kết thúc chuyến đi Thâm Quyến lần này, nhưng rốt cuộc Lục Thiếu Hoa phải dừng lại tới hai ngày.
Sở dĩ như vậy hoàn toàn là do Mã Hoá Đằng tiến hành thực hiện đề xuất của Lục Thiếu Hoa về cấp bậc QQ, mà Lục Thiếu Hoa là người nêu ra đề xuất này, có nhiều hiểu biết về vấn đề này, vì thế, hắn không thể không lưu lại để giảng giải cụ thể về cấp bậc QQ cho các nhân viên của phòng nghiên cứu và phát triển.
- Chúng ta có thể dùng một số danh hiệu để sắp xếp tuần tự, chẳng hạn như sao, trăng, mặt trời v.v…tạm hình dung như thế, một ngôi sao là một cấp, trăng là cấp bốn, mặt trời là cấp mười sáu, như vậy chia nhỏ ra nữa thì mỗi một lần thăng cấp sẽ là một ngôi sao.
Nói tới đây, Lục Thiếu Hoa nhìn xuống phía dưới, nơi các nhân viên đang nghe giảng giải, rồi mới tiếp tục giải thích:
- Một ngôi sao là một bậc, như vậy khi một người sử dụng lên tới bậc ba thì được ba sao, nếu tiếp tục thăng cấp sẽ là trăng, thăng lên bậc năm thì là trăng một sao, cứ tiếp tục như vậy thăng lên sẽ là trăng hai sao, trăng ba sao cho đến lúc lên tới cấp mặt trời.
Lục Thiếu Hoa giảng giải hết một lượt phương pháp định cấp bậc QQ, làm như hắn là người sáng tạo ra hệ thống này, tất nhiên rồi, ở kiếp này, hắn là người đầu tiên nói ra phương pháp này mà.
Chưa hết, tạm dừng một chút, Lục Thiếu Hoa lại bổ sung thêm một ý tưởng:
- Hiện tại chúng ta đã tung ra các nhóm QQ, tất cả người sử dụng đều có thể tạo nhóm, nhưng tôi cho rằng như vậy không được, phải thêm nhiều hạn chế mới được, các hạn chế liên quan đến cấp bậc, chẳng hạn thăng cấp đến mặt trời là có thể tạo một nhóm, hai mặt trời thì có thể sáng tạo bốn nhóm, thậm chí còn có thể đem hệ thống nhóm hệ thống sửa đổi một chút, cho người sử dụng có thể tạo siêu nhóm, như vậy sẽ hấp dẫn rất nhiều người dùng mua thẻ hội viên, ừ, coi như là một loại thủ đoạn vơ vét của cải đi.
Bản thân QQ là phần mềm miễn phí, nếu cứ miễn phí mãi như vậy thì không thể phát triển được, cho nên để kiếm thêm tiền cần có những phương pháp khai thác đi kèm, bởi vậy Lục Thiếu Hoa mới đề xuất nhiều thủ đoạn vơ vét tiền của hội viên như thế.
- Bốp, bốp, bốp.
Một tràng vỗ tay giòn giã được các nhân viên dành tặng cho Lục Thiếu Hoa. Đó là vì Lục Thiếu Hoa nói rất rõ ràng, ý tưởng rất mới mẻ.
Mã Hoá Đằng cũng chăm chú lắng nghe Lục Thiếu Hoa giảng giải, y cũng vỗ tay, rồi đứng lên nói với nhóm nhân viên:
- Chủ tịch giải thích rất hay, ý tưởng rất mới mẻ và có tầm nhìn xa, tôi nghĩ nếu thực hiện theo sáng kiến của Chủ tịch công ty chúng ta nhất đĩnh sẽ phát triển thêm một bước, cho nên tôi hy vọng tất cả mọi người phải hết sức tận tâm thực hiện kế hoạch của Chủ tịch, biến ý tưởng thành hiện thực.
Lời của Mã Hoá Đằng xem như là lời kết thúc cho buổi giảng của Lục Thiếu Hoa. Thật ra, đây là sự phối hợp ăn ý giữa Lục Thiếu Hoa và Mã Hiếu Đằng, sau khi Lục Thiếu Hoa vừa dứt lời, hắn liền dùng mắt ra hiệu cho Mã Hiếu Đằng, ý tứ rất dễ nhận ra, để Mã Hiếu Đằng nói lời kết thúc, đổng thời ra lệnh cho các nhân viên cấp dưới.
Dù sao, Lục Thiếu Hoa cũng không phải là người trực tiếp phụ trách công ty Truyền thông Phượng Hoàng, tuy rằng hắn có quyền ra lệnh cho nhân viên làm bất cứ chuyện gì nhưng hắn không thích làm như vậy, mà chỉ ra lệnh cho người phụ trách làm việc đó, còn hắn chỉ làm người chỉ đạo từ xa.
- Bốp, bốp, bốp…
Lại một tràng pháo tay, xem như tuyên bố cuộc họp chính thức kết thúc.