Lục Thiếu Hoa thủ tiêu một nhà Đài Loan kiêu ngạo rồi, trong thời khắc bọn họ ngã xuống đất không dậy nổi, thì có nghĩa là tất cả mọi chuyện kết thúc rồi, đúng vậy, tất cả mọi chuyện đã kết thúc rồi, bởi vì lúc Lục Thiếu Hoa ra tay, bên Đài Loan đã ra tay từ lâu rồi, cái tên bọn họ gọi là chú sớm đã đi xuống địa ngục báo cáo rồi.
Tuy nhiên, sau khi kết thúc, Lục Thiếu Hoa còn một chuyện phải làm, đó chính là giải quyết ba người một nhà bọn họ và thi thể bốn tên vệ sĩ, may mà Lục Thiếu Hoa sớm đã có sự chuẩn bị rồi, dưới sự chỉ thị của hắn, bọn Lý Thượng Khuê liền trực tiếp đem thi thể lên xe, sau đó dùng nước cọ rửa vết máu trên đất, sau một hồi bận rộn cuối cùng đã tiêu hủy hiện trường rồi.
Nhưng mà, mùi máu tươi kia vẫn tồn tại như cũ, nhưng Lục Thiếu Hoa không để ý chút gì, cầm hợp đồng liền rời đi, còn về mùi máu trong quán trà có bị người ta ngửi thấy không, đã là chuyện không liên quan đến Lục Thiếu Hoa rồi.
Ở Hồng Kông, vẫn chưa có người có thể làm gì với Lục Thiếu Hoa, cho dù là cảnh sát bên Hồng Kông nghi ngờ Lục Thiếu Hoa giết người, trước khi chưa có đầy đủ bằng chứng, bọn họ không dám bắt đầu mở rộng điều tra Lục Thiếu Hoa, bởi vì Lục Thiếu Hoa thật sự quá lớn mạnh rồi, nếu như Lục Thiếu Hoa bị cảnh sát bắt, có thể tưởng tượng, thị trường cổ phiếu ở Hồng Kông chắc chắn sẽ lộn xộn
Huống hồ, Lục Thiếu Hoa muốn giết người sao có thể bị người ta nắm được chứng cớ, cho nên, chuyện này còn phải gần như trở thành vụ án không có đầu mối rồi, không điều tra tới Lục Thiếu Hoa.
Có lẽ đúng là sự tin tưởng bản thân mình, Lục Thiếu Hoa mới đem theo người trực tiếp rời đi, lại không hề để ý đến chuyện này. Lục Thiếu Hoa giống như Hướng Hoa Cường, đều coi thường mạng sống, đã gặp người chết nhiều rồi, găp thêm một lần nữa cũng không có cảm giác gì.
Vả lại, Lục Thiếu Hoa đã từng tự mình giết người, cho nên, một lúc bảy người chết, Lục Thiếu Hoa lại không có cảm giác gì, ngược lại là tràn đầy niềm vui sướng, vỗ bản hợp đồng trong tay, cười hừ trở về biệt thự của mình.
Giải quyết sự kiện rồi, nhưng mà Anten Chiyoda kinh hãi lại không khôi phục lại, điều này làm cho Lục Thiếu Hoa đau đầu vô cùng, muốn an ủi Anten Chiyoda, nhưng bây giờ đã cùng từ rồi, cần động viên đã động viên rồi, bây giờ gần như không tìm được từ để an ủi Anten Chiyoda.
Cuối cùng, Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng tìm được một ý tuyệt vời, đó chính là dẫn Anten Chiyoda đi chơi, rời khỏi Hồng Kông đi cho khuây khỏa, có lẽ tất cả cuộc sống bên này, sẽ khôi phục lại tính cách vui tươi hoạt bát trước kia.
Đúng lúc, Lục Thiếu Hoa dự định đi Macao, Macao không cách xa Hồng Kông, nếu như cần thiết, trong một ngày Lục Thiếu Hoa có thể trở về Macao mười mấy lần, hơn nữa ngành công nghiệp giải trí của Macao rất phát đạt, là một nơi tốt để đi du ngoạn.
Trong lòng đã lên kế hoạch, Lục Thiếu Hoa không do dự, trực tiếp đề xuất với Anten Chiyoda, hỏi Anten Chiyoda có đồng ý đi với hắn không.
Có lẽ là bởi vì chịu sự sợ hãi vẫn chưa hoàn hồn, khiến Anten Chiyoda gần như có một chút suy nghĩ rời khỏi Hồng Kông, cho nên lúc Lục Thiếu Hoa vừa đề cập ra, Anten Chiyoda gần như không suy nghĩ gì cả liền trực tiếp nhận lời.
Anten Chiyoda đã đồng ý rồi, nhưng mà Lục Thiếu Hoa cũng không sốt ruột, mà đã định sẵn ngày chính xác, sau đó thông báo ngày cho Hướng Hoa Cường, về sau do Hướng Hoa Cường đi thông báo với cụ Hoắc và Lý Nhân, chuẩn bị một tổ chức đoàn thể cùng đi.
Nói Lục Thiếu Hoa chuẩn bị đi sang bên Macao xem xét, nhưng mà người đã qua Macao rồi, việc chính luôn không thể để sang một bên được, phải chú ý hay là muốn, mà đại hội cổ đông của song bạc càng là chuyện chính, không thể coi nhẹ Đường Khiêm.
Cho nên, đồng thời mang theo Anten Chiyoda đi du ngoạn, Lục Thiếu Hoa cũng qua Macao làm chính sự.
Hồng Kông rất gần Macao, hơn nữa bọn Lý Gia Thành đều có du thuyền riêng, đến rất tiện lợi, chỉ cần tìm một bến tàu, là có thể lên thuyền đi Macao được rồi.
Chỉ có điều tuy rằng Macao gần Hồng Kông, nhưng Lục Thiếu Hoa lại chưa từng đến đó, lần đầu tiên bước chân lên đất Macao, trong lòng khó mà không sinh ra sự tò mò, nhưng cũng là tò mò mà thôi, đối với Lục Thiếu Hoa mà nói, may mắn thoát khỏi cái chết, hơn nữa sự rèn luyện của những năm gần đây, hắn đã rèn luyện được xử lý mọi chuyện không sợ hãi, tiếp nhận một môi trường mới cũng rất nhanh.
Có lẽ là bọn Hướng Hoa Cường đã thông báo với nhà họ Hà, lúc đoàn người của Lục Thiếu Hoa cập bờ, đã có người của họ Hà từ lâu mang theo một đoàn xe đợi ở đầu thuyền, khách sáo một lúc, nói một vài lời chào đón, sau đó liền lên xe rời đi.
Bởi vì Hồng Kông rất gần Macao, ngồi thuyền cũng chỉ mất mười mấy phút, bọn Lục Thiếu Hoa từ Hồng Kông đến Macao lại không cảm thấy mệt, thế là vừa lên xe, mọi người đều yêu cầu trực tiếp đi đến phòng hội nghị để họp, mà không phải là nghỉ ngơi trước.
Tuy nhiên trước khi họp, Lục Thiếu Hoa muốn gặp mặt chủ nhà họ Hà một chút, Lục Thiếu Hoa nhất định là cổ đông của song bạc, đồng thời cũng lần đầu tiên đến Macao, là một người có thân phận hiển hách, gặp rắn địa phương một chút là bình thường.
Vua đánh bạc ngày trước, có thể nói là ngông cuồng ngạo mạn, nhưng lúc gặp được Lục Thiếu Hoa, hắn cũng chỉ có thể nói mình đã già rồi, đúng vậy, đã sống hơn nửa đời người, lúc này mới đánh bại sản nghiệp hôm nay, nhưng mà cái sản nghiệp này đáng giá bao nhiêu tiền chứ?
Ước đoán đến một công ty con trị giá của Lục Thiếu Hoa cũng không đủ,
Thử hỏi tên vua cờ bạc này làm thế nào sẽ không cảm thấy mình đã già nào, xem xét tuổi tác của Lục Thiếu Hoa đi, mới hơn hai mươi tuổi, trong tay lại có số tiền đến nghìn tỷ đôla rồi.
Không chỉ có vậy, Lục Thiếu Hoa mới hơn hai mươi tuổi dám đối đầu cùng chính phủ Mỹ, và cuối cùng giành được thắng lợi, từ đó nhìn có thể nói là một công tích vĩ đại, nhưng mà bản thân hắn thì sao? Đừng nói gọi nhịp cùng chính phủ Mỹ, tư cách gọi nhịp cùng chính phủ trung ương cũng không có.
Cho dù nhìn từ phương diện kia, cả họ Hà bọn họ với Lục Thiếu Hoa đã không cùng cấp bậc rồi, nhưng mà, nhìn thấy Lục Thiếu Hoa lại không lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo, lại tươi cười rất nhiều đánh bạc cùng vua cờ bạc ngày xưa, quan hệ với Lục Thiếu Hoa lại tăng thêm một bước, có vẻ cực kì thân mật.
Rất nhanh, thời gian tào lao đã kết thúc rồi, mọi người vào phòng họp, bắt đầu tổ chức một đại hội cổ đông đầy đủ nhất từ trước tới nay.
Thực ra đại hội cổ đông lại không nói cái gì, chỉ là để người bên dưới báo cáo một chút hình hình kinh doanh của song bạc, sau đso liền nói phương hướng phát triển tiếp theo của song bạc, thế là kết thúc rồi.
Nhưng chỉ có hai chủ đề này, lại khiến đại hội cổ đông họp chừng hai tiếng đồng hồ, đợi đến lúc kết thúc rời khỏi hội trường, thời gian đã là gần mười hai giừ trưa rồi.
- Các vị giá lâm tới khách sạn đi, chúng tôi đón gió tẩy trần cho các vị, ha ha…
Gia chủ họ Hà lại không có chút vẻ mặt nghiêm túc nào, trên mặt viết đầy hai chữ hip-hop, lúc nói chuyện là cười nói.
Người nhà họ Hà là chủ nhà, là rắn địa phương, còn Lục Thiếu Hoa một đoàn người tuy rằng là đến từ Hồng Kông, khoảng cách cũng không xa, nhưng cũng coi như là chạy quá giới hạn, trở thành khách rồi.
Người chủ địa phương, họ Hà đã kết thúc, một đoàn người của Lục Thiếu Hoa cũng cực kì vui vẻ, trên bàn cơm không ngừng cười.
- Đúng rồi, ngày mai có một ván bài lớn, không biết các vị có hứng thú hay không?
Gia chủ họ Hà đột nhiên mở miệng nói.
Đối với một ván bài lớn, Lục Thiếu Hoa đã nghe Hướng Hoa Cường nói từ lâu rồi, bây giờ gia chủ họ Hà chỉ là xác nhận thời gian đã định vào ngày mai mà thôi, cho nên, sau khi phản ứng một lúc, Lục Thiếu Hoa liền gật đầu, mở miệng nói
- Từ trước đến giờ tôi vẫn chưa từng lên chiếu bạc, đi để thêm kiến thức, ha ha…
Không thể không nói, Lục Thiếu Hoa chính là một người con trai có ba cái tốt, ăn uống chơi gái cờ bạc, hắn ngoài uống ra, ba cái khác cũng không dính, sau khi tái sinh lại đánh cuộc cũng không có, vì tính hiếu kì thúc đẩy, lại khiến Lục Thiếu Hoa có chút mong chờ gió mây trên chiếu bạc.
Lục Thiếu Hoa đã nhận lời tham dự rồi, nhưng bọn Hoắc Anh Đông lại không đồng ý, bọn họ chỉ nói đi xem một chút, tham dự vào thì miễn.
Gia cảnh của bọn Hoắc Anh Đông đã thây đổi nhiều, từ sau cơn lốc tài chính châu Á, xuất thân của từng người bọn họ bay vút lên, nhưng cho dù là như thế này, bọn họ vẫn không có ý lên chiếu bạc, dù sao có thể để họ Hà gọi là ván bài lớn chắc chắn là một loại ván bài lớn, nói không chừng tiền bạc và séc phiếu sẽ hơn trăm triệu đôla.
Nếu thật sự là ván bài hơn trăm triệu đôla, bất kể như thế nào bọn người Hoắc Anh Đông đều sẽ không đến tham gia, dẫu sao tổng số tài sản của bọn họ không quá mấy trăm triệu đôla, hơn nữa toàn bộ đều chuyển vào đầu tư trong tập đoàn, nếu như đột nhiên thua vài trăm triệu đôla, vậy thì bọn họ có thể hủy đi số vốn trong tập đoàn rồi.
So sánh với bọn Hoắc Anh Đông, Lục Thiếu Hoa lại không giống, tuy nhiên số tiền của Lục Thiếu Hoa đạt đến hàng tỷ đôla, nói sau lưng hắn có ngân hàng Phượng Hoàng, nếu như thua mấy trăm triệu đôla, căn bản là không đáng kể, lấy một chút từ ngân hàng Phượng Hoàng ra, kì sau lại bổ khuyết thêm là được rồi, sẽ không có tổn thất lớn.
- Vậy ta có thể giúp ngươi dự tính một vị trí rồi
Gia chủ họ Hà cười nói.
- Được
…
Lục Thiếu Hoa phải tham gia ván bài, cũng là chuyện ngày mai, bây giờ là buổi trưa, Lục Thiếu Hoa còn rảnh nửa ngày, thế là, Lục Thiếu Hoa lợi dụng thời gian nửa ngày này, cùng đi dạo với Anten Chiyoda.
Đi dạo phố có thể làm cho một cô gái điên cuồng, Lục Thiếu Hoa không nghi ngờ điểm này một chút nào, nếu không, Anten Chiyoda đi dạo phố trở nên điên cuồng rồi, mua sắm lớn, nhìn thấy đồ yeu thích liền mua về, trên mặt cũng tươi cười.
Nhìn Anten Chiyoda mang theo bộ mặt cười, Lục Thiếu Hoa thở phào nhẹ nhõm, không ngại cực khổ cùng đi mua đồ với Anten Chiyoda.
Cứ đi dạo phố đến gần tối, Anten Chiyoda lưu luyến không muốn về khách sạn cùng Lục Thiếu Hoa, ở tại khách sạn, Anten Chiyoda tắm gội đi ngủ,rất dễ nhận thấy, cô mệt rồi.
Ngẫm lại, Lục Thiếu Hoa cũng hiểu, dẫu sao đã đi dạo phố cả buổi chiều, gần sáu tiếng, sáu tiếng nếu như không phải có phong cách đi dạo phố điên cuồng, ước chừng Anten Chiyoda đã mệt bò ra từ lâu rồi.
Anten Chiyoda ngủ rồi,m nhưng Lục Thiếu Hoa không ngủ như vậy, mà yên lặng ở một xó mở máy tính xách tay của Anten Chiyoda, liên lạc, tra xem trong tập đoàn có chuyện cần hắn giải quyết không.
Sauk hi kiểm tra một lần, bây giờ chưa có, Lục Thiếu Hoa mới máy tính,bò lên netbsp; sáng sớm ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa sớm mở netg rồi, thu xếp một chút, mắt nhìn thời gian đã gần tám giờ rồi, lúc này Lục Thiếu Hoa mới xuống lầu, ăn bữa sangstrong phòng ăn của khách sạn, sau đó mới do người họ Hà đến dẫn đường, đi đến hướng song bạc.
Ván bài định vào lúc mười giờ sáng, bây giờ chạy đến là làm quen hiện trường một chút, sau đó mới chính thức bắt đầu.
Vẻ mặt ngồi trên xe của Lục Thiếu Hoa bình tĩnh vô cùng, nhưng mà trong lòng lại không phải như thế này, trong lòng cũng biết là vì sao, luôn có chút hưng phấn.