Lục Thiếu Hoa ngay lá bài tẩy đầu tiên đã kêu tới một triệu đô la Mỹ, đây là việc chưa từng thấy, hơn nữa, cũng là Lục Thiếu Hoa cố ý kêu khi chưa chia bài, đương nhiên, đây không phải do Lục Thiếu Hoa nắm chắc ván bài này, mà là muốn hù dọa bốn người kia một chút.
- Theo...
- Theo...
- Theo...
- Theo...
Cả bốn người đều theo, việc này làm Lục Thiếu Hoa bị giật mình một phen, đảo mắt qua bài của bốn người đó. Hiện tại bài của hai tên nhóc đều là , một là rô, một là bích, còn bài của Thái tử Mafia là lá , của Hoàng tử của Ả-rập Xê-út là J.
- Bây giờ náo nhiệt rồi.
Lục Thiếu Hoa nói thầm một câu.
Có thể tưởng tượng được, những quân bài chưa lật của mấy người họ hẳn là không tệ, hai tên nhóc ít nhất có một đôi , quân bài chưa lật của Thái tử Mafia phải là khá lớn, đôi bài của hắn có thể nhỏ hơn, về phần Hoàng tử Ả-rập Xê-út có lẽ là một đôi J.
Lớn thì lớn, Lục Thiếu Hoa cũng không có sợ, bảo người chia bài, không ngờ bài ở vòng thứ hai là một lá bích, Lục Thiếu Hoa thiếu chút nữa là ngã xuống đất, tuy nhiên hắn lại tỏ ra không hề gì, vẫn rất bình tĩnh, chờ đợi người có bài lớn nhất xướng.
Lượt này bài lớn nhất chính là Thái tử Mafia, anh ta cầm được một lá A cơ, nhìn bài, mặt tươi cười, cũng không biết có phải giả vờ hay không, nói rất kiêu ngạo:
- Năm triệu...
- Theo...
- Theo...
...
...
Không ai bỏ cuộc, tất cả đều theo, kể cả Lục Thiếu Hoa cũng vậy.
Bài lật của Lục Thiếu Hoa rất nhỏ, quân bài chưa lật cũng nhỏ, nhưng cũng không làm ảnh hưởng đến hắn, bởi vì trong lòng Lục Thiếu Hoa sớm đã có quyết định, hắn tính sẽ chấm dứt ván bài này. Mà muốn ván bài này mau chấm dứt, biện pháp duy nhất là xì tố (). Đương nhiên, nếu như không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Lục Thiếu Hoa sẽ thu hết các thẻ bài trên bàn, sau đó còn muốn đặt nhiều hơn.
Ván bài thứ ba, Lục Thiếu Hoa lấy được lá K bích, bài trên bàn lớn nhất, Lục Thiếu Hoa rất vui, cười ha ha, nhìn thẻ bạc trên bàn, ước tính qua một chút, đoán chừng có khoảng triệu, đẩy toàn bộ đi, sau đó còn lấy ra thêm tờ chi phiếu triệu đô la Mỹ ném xuống.
- triệu...
Lục Thiếu Hoa đảo mắt quanh một vòng, thản nhiên nói. Dường như triệu đô la Mỹ đối với hắn không là gì.
Thực tế cũng là như vậy, Lục Thiếu Hoa quả thật không quá coi trọng triệu đô la Mỹ. Đối với người có gia tài mấy nghìn tỷ đô la Mỹ như hắn mà nói thì số tiền đó chỉ như mưa phùn, như một sợi tóc trên đầu mà thôi.
Bốn người kia đều hướng mắt nhìn về phía Lục Thiếu Hoa, tất cả đều rất chăm chú, tên nhóc lúc trước châm chọc Lục Thiếu Hoa lại nghi ngờ, nói:
- Anh xé một tờ giấy mà có thể thay cho triệu đô la Mỹ sao?
Ý của tên nhóc đó rất đơn giản, chính là chi phiếu của Lục Thiếu Hoa có vấn đề, muốn được giám định.
Lục Thiếu Hoa không để ý đến sự nghi ngờ của tên nhóc đó, mà chuyển hướng sang người chia bài, thản nhiên nói:
- Anh kiểm tra một chút đi.
Người chia bài đương nhiên biết thân phận thật sự của Lục Thiếu Hoa, lập tức cũng không dám chần chừ, nghiêm túc gật đầu, cầm tờ chi phiếu kiểm tra cẩn thận một hồi, sau đó mới gật mạnh đầu, trầm giọng nói:
- Đây là tờ chi phiếu của Ngân hàng Phượng Hoàng, trị giá triệu đô la Mỹ.
- Không phản đối gì chứ? Nếu không phản đối thì im lặng, có gan thì theo, không thì về nhà bú sữa đi.
Lục Thiếu Hoa tức giận trừng mắt nhìn tên nhóc kia, ánh mắt mang đầy sự khinh thường.
Ba lần bảy lượt bị mỉa mai, người đất cũng phải tức giận chứ đừng nói là Lục Thiếu Hoa, tính hắn dễ nổi nóng, sao lại không tức giận chứ.
Chỉ có điều Lục Thiếu Hoa không hề biết rằng một câu nói bất cẩn của hắn cũng đã chọc giận tên nhóc kia và những người khác, tất cả đều đẩy hết thẻ bạc trên bàn ra, đồng thời lấy ra tờ chi phiếu bổ sung phần còn thiếu.
Cuối cùng cũng không biết có phải là tên nhóc kia áy náy hay không mà sau khi bổ sung phần còn thiếu, cậu ta lại đưa ra một tờ chi phiếu, nói:
- Theo anh triệu, thêm triệu đô la Mỹ.
Không nghi ngờ gì, tiền đặt cược càng ngày càng nhiều, Lục Thiếu Hoa càng cao hứng, điều hắn muốn chính là như thế này, đem tất cả tiền trên bàn ra đặt cược, cuối cùng mới dùng tiền làm mọi người im miệng, tất cả đều bỏ cuộc, như vậy Lục Thiếu Hoa sẽ là người chiến thắng cuối cùng.
Thế nhưng, vấn đề hiện tại lại nảy sinh, tài sản của tên nhóc kia dường như cũng không có nhiều như vậy, thêm hơn Lục Thiếu Hoa triệu đô la Mỹ, chi phiếu của cậu ta có thể đổi được sao?
Lục Thiếu Hoa nghi ngờ, thế là ngay sau đó hắn đưa ra nghi vấn để người chia bài tiến hành kiểm tra.
Người chia bài dày dặn kinh nghiệm, sau khi hỏi tên nhóc đó về tài khoản ngân hàng liền lấy ra một quyển sổ, nhanh chóng mở mục trang ngân hàng, để tên nhóc đó nhập tài khoản và mật mã vào, sau khi xác nhận mới nói:
- Thật ngại quá, tài khoản của cậu chỉ có triệu đô la Mỹ, không đủ triệu đô la Mỹ.
Xấu hổ, vô cùng xấu hổ, tên nhóc mất mặt, nhưng chính vì mất mặt nên cậu ta mất lý trí, không, cậu ta đổi ý, không những muốn theo Lục Thiếu Hoa đặt cược triệu đô la Mỹ mà còn thêm vào triệu đô la Mỹ.
Còn như chuyện tài khoản ngân hàng của cậu ta không đủ, cậu ta cũng dùng vật thay thế tương đương, vật thay thế đó không phải thứ gì khác, chính là cổ phần.
- Tôi nghĩ các vị chắc chắn biết thân phận của tôi, tôi là người thừa kế của Tập đoàn Suzuki, nắm giữ % cổ phần trong tay. Tôi nghĩ với giá cổ phiếu hiện tại của Tập đoàn Suzuki, % cổ phần tương đương với triệu đô la Mỹ.
Lục Thiếu Hoa thật không ngờ, tên nhóc này thật đúng là dám đánh cuộc, dám đem cả cổ phần trong Tập đoàn Suzuki ra đặt cược, lại còn yêu cầu đổi thành tiền mặt.
Chỉ có điều Lục Thiếu Hoa không biết, ở sòng bạc thì những tình huống giống như thế này, lấy cổ phần đổi thành thẻ bạc cũng không phải chỉ có một mình tên nhóc đó.
Lục Thiếu Hoa khẽ cười, nhìn bốn người khác, dường như muốn hỏi có nên theo ý muốn của cậu ta dùng cổ phần thay cho triệu đô la Mỹ hay không.
Không ai phản đối, dường như đối với tình huống như vậy đúng là không thể trách được.
- Xác minh đi.
Lục Thiếu Hoa cười cười. Người chia bài bắt đầu xác minh, đồng thời mời luật sư của sòng bạc vào, giống như ký một thỏa thuận, như vậy mới không sợ tên nhóc kia nuốt lời.
Ước chừng khoảng mười phút, tất cả mọi thủ tục đều đã làm xong, ván bài cuối cùng lại được bắt đầu, chỉ là vòng này đến lượt ba người còn lại chọn theo hay không theo.
Một tên nhóc khác không theo, đóng bài, không nói gì lẳng lặng rời khỏi chiếu bạc, ý của cậu ta rất rõ ràng, cậu ta không chơi nữa.
Tiếp theo đến lượt Thái tử Mafia, anh ta do dự một lát, lại nhìn quân bài đang úp của mình, vẻ mặt nghiêm trọng, cuối cùng dường như phải hạ quyết tâm rất lớn, đếm thẻ bạc trên bàn, lại lấy thêm ra một tờ chi phiếu bổ sung chỗ thiếu, theo triệu đô la Mỹ.
Người chia bài không ngại việc này, lại mở sổ ngân hàng ra tra, để Thái tử Mafia nhập tài khoản và mật mã vào, sau đó so sánh đối chiếu một chút, tra xem có đúng không, sau khi đã được xác nhận hoàn toàn, người chia bài mới nói:
- Đã xác nhận.
Lượt kế tiếp đến Hoàng tử của Ả-rập Xê-út, người anh họ của Nhị Vương Tử này dường như cũng không phải tùy ý như vậy, mặt rất căng thẳng. Không có cách nào, tiền đặt cược trên bàn quá lớn, lớn đến giới hạn nhất định.
Quan trọng hơn vẫn là đây mới là ván thứ ba, còn ván thứ tư, sau đó còn mở bài một vòng, thẻ bạc hiện tại cao như vậy thì lần tiếp theo sẽ tăng thêm bao nhiêu nữa?
Không ai dám khẳng định, tuy nhiên có một điều có thể khẳng định chắc chắn, đó chính là vòng mà Lục Thiếu Hoa xướng nhất định sẽ tăng thêm thẻ, hơn nữa số thẻ thêm sẽ không phải là con số nhỏ, khẳng định sẽ phải hơn triệu đô la Mỹ.
Tính đi tính lại tính đến tài sản của mình, Hoàng tử của Ả-rập Xê-út dường như đã có quyết định. Úp bài, sau đó anh ta đứng dậy rời khỏi chiếu bạc, đi sang một bên chờ đợi.
Hai người rời khỏi, chiếu bạc chỉ còn lại ba người, Lục Thiếu Hoa, tên nhóc thừa kế Tập đoàn Tài chính Suzuki và con trai của thủ lĩnh băng đảng Mafia Ý, cũng chính là người thừa kế tương lai của Mafia nước Ý.
- Chia bài đi.
Lục Thiếu Hoa liếc nhìn hai người còn lại trên bàn, cười nhạt.
Người chia bài chia rất thành thạo.
Mà lần này bài của Lục Thiếu Hoa rất tốt, là một lá A cơ, khi chưa có một đôi trên bàn, Lục Thiếu Hoa là lớn nhất, đến lượt hắn xướng.
Mỉm cười, Lục Thiếu Hoa mỉm cười, hắn cười rất hài lòng, không nói nhiều, trực tiếp lấy ra tờ chi phiếu, ký tên rồi ném ra, sau đó mới cười nói:
- Một tỷ đô la Mỹ.
Đúng vậy, chính là một tỷ đô la Mỹ, sau khi kêu xong tiền đặt cược, Lục Thiếu Hoa bỏ kính mắt ra, chỉnh lại một chút, sau đó lại lấy từ trong túi ra một tờ chi phiếu đen.
Không cần phải nói, tờ chi phiếu đen đó chính là thẻ ngân hàng của Lục Thiếu Hoa, nó là chi phiếu cao quý của ngân hàng Phượng Hoàng, cấp bậc cao nhất, trong tình huống tài khoản của ngân hàng không còn tiền, dựa vào tấm thẻ này có thể lấy hơn một tỷ đô la Mỹ.
Đúng vậy, những ngân hàng có thể đứng vị trí hàng đầu thế giới như ngân hàng Phượng Hoàng cũng không nhiều, thẻ của ngân hàng Phượng Hoàng nổi tiếng trên khắp thế giới, những người chỉ cần có hiểu biết một chút liền biết rằng thẻ vinh dự rất có giá trị, chỉ có điều người bên ngoài thì không thể lấy được. Từ khi ngân hàng Phượng Hoàng khai trương đến nay, thẻ vinh dự cũng chỉ có hai cái mà thôi.
Một tấm là trong tay của ông chủ Tập đoàn Phượng Hoàng, còn tấm kia không biết là ở nơi nào, chưa thấy qua bao giờ.
Mà hiện tại Lục Thiếu Hoa đưa ra tấm thẻ cao quý, hơn nữa hắn còn bỏ kính và sửa sang lại đầu, tất cả những người ở đây đều thấy rất rõ, người có diện mạo xấu xí ngồi ở đây không ngờ lại chính là Chủ tịch của Tập đoàn Phượng Hoàng, như vậy tấm thẻ mà hắn lấy ra đó có thể xác nhận là rất có giá trị.
Im lặng, không biết nói gì, đặc biệt là người thừa kế của Tập đoàn Tài chính Suzuki, cậu ta cảm thấy chính mình như đang rất bi đát, ban nãy còn châm chọc hắn không có tiền, hiện tại thì sao, không ngờ Chủ tịch của Tập đoàn Phượng Hoàng lại ngồi ở đây, như vậy cậu ta không phải rất đáng buồn cười sao? Cậu ta nhiều tiền hơn hắn sao?
Đừng có mơ mộng, một công ty con của Tập đoàn Phượng Hoàng cũng đã có thể sánh với toàn bộ Tập đoàn Tài chính Suzuki của bọn họ, áp lực giữa hai bên đúng là không cùng một cấp bậc.
Về phần Thái tử Mafia, dường như cũng có biết chút ít về Lục Thiếu Hoa, biết hắn có quan hệ rất mật thiết với căn cứ Hổ Gầm, vì vậy, con người không sợ trời không sợ đất như anh ta vào lúc này cũng mềm mỏng, úp bài mà đi.
- Theo không? Không phải vừa rồi cậu còn nói tôi không có tiền sao? Bây giờ tôi kêu một tỷ.
Lục Thiếu Hoa lạnh lùng hỏi tên nhóc đó.
Nản lòng, tên nhóc nản lòng, không mặt mũi nào trả lời câu hỏi của Lục Thiếu Hoa, chán nản rời khỏi bàn đánh bạc.
- Ai... Thật không thú vị chút nào, không ngờ rô cũng có thể thắng được, ha ha...
Lục Thiếu Hoa như thở dài, nhưng cũng không khác gì đả kích tên nhóc kia. Đúng vậy, quân bài chưa lật đúng là rô, là lá bài bé nhất, nhưng nó lại thắng, mà lại là thắng lớn.
-----------------------------------------------------
() Xì tố: còn gọi là ShowHand, Show Hand Poker, hay Stud Poker, tên khoa học là Five Card Stud, là một trong những trò chơi bài hấp dẫn nhất từ trước đến nay. Luật chơi yêu cầu phải giấu đi lá bài ( gọi là lá bài Tẩy), không để đối phương biết được lá bài đó. Và đó cũng chính là điểm hấp dẫn của trò chơi này. Người chơi phải vận dụng tất cả các kinh nghiệm chơi bài để đánh lừa, cũng như đoán tẩy của đối phương và tìm cách ăn nhiều khi có bài lớn và thua ít hay dọa cho người khác bỏ cuộc khi bài của mình xấu.
Khác với các trò chơi bài thông thường, xì tố là trò chơi mang tính trí tuệ, trong đó sự quyết đoán là yếu tố quyết định thành công của một người chơi. Mỗi người chơi xì tố sẽ được chia cây bài ở lượt đầu tiên. Người chơi sẽ chọn trong cây bài đó để lật lên, cây còn lại sẽ úp không cho người khác nhìn thấy. Cứ như vậy lần lượt chia đến lá bài thứ thì người chủ phòng hoặc người thắng ở ván trước sẽ là người được phép tố Gold đầu tiên, người tiếp theo có thể Tố, hoặc Theo hoặc Úp bỏ. Ván bài tiếp tục cho đến khi trên tay của tất cả người chơi có đủ lá bài thì kết thúc. Người chiến thắng là người có bộ bài cao hơn theo thứ tự lần lượt: Thùng phá sảnh, Tứ quý, Cù lũ, Thùng, Sảnh, Sám cô, Thú, Đôi, cuối cùng là Mậu thầu.
Bài xì tố dùng lá bài từ tới Xì trong bộ bài chơi thông thường. Mỗi người lúc đầu được chia cho lá bài. Trong vòng chơi kế tiếp, bắt đầu từ người có bài ngửa lớn nhất, những người chưa bỏ cuộc nhận thêm lá bài ngửa và người chơi thay phiên nhau cá cược. Sau khi cá cược trong vòng thứ tư, lá bài tẩy được lật ra, và tất cả những tay bài được so với nhau. Người nào có bài lớn nhất là người thắng cuộc. Trong trường hợp chỉ còn một người chưa bỏ cuộc, người đó thắng ván bài.