Mấy người Lưu Minh Chương đi sắp xếp rồi, từng khoản tiền vốn lớn nhập vào thị trường tài chính của các nước trên toàn cầu, im lặng, không có bất cứ ai phát hiện ra.
Thực ra sở dĩ không có tin tức gì hoàn toàn là bởi vì bọn Lưu Minh Chương quản lý tốt, hơn nữa tham gia sắp xếp hành động toàn là những nhân viên bí mật lâu năm của cong ty tài chính của Phượng Hoàng, bọn họ làm những loại chuyện này không nghi ngờ gì là rất có kinh nghiệm.
Kinh nghiệm tạo nên tất cả, cho nên, chính lúc toàn cầu đang yên ổn, có một con cá sấu tài chính lớn đến thị trường tài chính các nước, đến đây chuẩn bị cướp bóc quốc gia bọn họ như những tên thổ phỉ.
Bọn Lưu Minh Chương rất bận, làm ông chủ của tập đoàn Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa cũng không nhàn rỗi, hắn không chỉ muốn vừa chú ý đến tập đoàn Phượng Hoàng, còn muốn vừa sửa sang số liệu, hơn nữa vết thương trên người hắn còn chưa khỏi hết, không thể mệt nhọc quá mức, cho nên, trong lúc thời gian có hạn, Lục Thiếu Hoa thường tập trung toàn bộ tinh lực, làm những sự việc cần làm.
Rất nhanh, thời gian một tuần đã trôi qua, trong thời gian một tuần này, cuối cùng Lục Thiếu Hoa đã lợi dụng thời gian có hạn để liệt kê ra hết các số liệu tỉ mỉ, sau khi liệt kê ra, hắn liền phái người đưa cho Lưu Minh Chương, để bọn họ mau chóng đọc được số liệu, trong lòng có chút cơ sở tốt.
Đã liệt kê ra số liệu, cơ thể của Lục Thiếu Hoa cũng coi như là phục hồi gần hết, hiện tại căn bản có thể tự do hoạt động rồi, tuy rằng vẫn không thể làm những hoạt động mạnh, nhưng hoạt động phù hợp, chạy bộ vẫn không là vấn đề, ừ, không chỉ không có vấn đề, bác sĩ lại khuyến khích Lục Thiếu Hoa vận động nhiều một chút, nói có lợi cho sức khỏe.
Thân thể khỏe mạnh, Lục Thiếu Hoa không nói nên được sụ vui vẻ, lúc hắn cũng đang vui, một lần nữa trở về tập đoàn Phượng Hoàng, trấn giữ tổng bộ, bắt đầu vì tập đoàn Phượng Hoàng hồi phục lại kinh nghiệm của bản thân.
Mà ngay lúc Lục Thiếu Hoa bận rộn chuyện của tập đoàn Phượng Hoàng, xa tại một hòn đảo cô độc ở Thái Bình Dương lại phát hiện một trận thảm kịch.
Buổi tối hôm nay, mặt trời phía tây vừa lặn, ở đáy biển bên ngoài hải lý của hòn đảo cô độc, một chiếc thuyền to lớn Thiết Gia Hỏa làm một cách nhanh chóng, không sai, chính là Thiết Gia Hỏa cỡ to, đó không phải là tàu ngầm hạt nhân sẽ là cái gì?
Lúc tàu ngầm hạt nhân chạy đến gần hòn đảo cô độc liền dừng lại, xung quanh một mảnh tối tăm, nhưng không ảnh hưởng đến bên trong của tàu ngầm hạt nhân, bên trong của tàu ngầm hạt nhân sáng ngời, lúc này, trong phòng tác chiến của tài ngầm hạt nhân, một đám người, trong đó có một người đứng đầu, đứng đối diện với người khác, người còn lại xếp thành hàng, một hàng người.
- Các anh đã ở trong căn cứ luyện tập năm rồi, trong khoảng thời gian năm này, các anh ngoài luyện tập ra, lại không có chuyện gì khác để làm, thật sự có thể nói là ăn ngon ngủ tốt, nhưng mà, nuôi quan nghìn ngày, dùng trong một giờ, hiện tại đúng là lúc dùng đến các anh rồi
Rất rõ ràng, người đứng một mình chính là sĩ quan huấn luyện của đám người này.
Vị sĩ quan huấn luyện kia vừa nói xong, xoay người, ở đằng sau hắn là một màn hình tinh thể lỏng loại lớn inc, trong lúc này, màn hình cũng hiện ra hình ảnh, và vị sĩ quan huấn luyện kia cũng mở miệng theo,
- Đây là mục tiêu lần này của chúng ta, là một hòn đảo cô độc, trong hòn đảo cô độc này có người, tài năng của mỗi người đều không tầm thường, vả lại tất cả đều là sát thủ. Mà nhiệm vụ lần này của các ngươi là tiêu diệt người trên hòn đảo cô độc này, không giữ lại một người nào.
Lúc vị sĩ quan huấn luyện kia nói xong lời cuối cùng, sát khí đằng đằng, tiếng nói như rít lên, rất rõ ràng, sự biểu hiện này của anh ta là nói với người ở bên dưới, điều anh ta nói chính là ‘ không giữ lại một người nào’
- Được rồi, tôi cho các anh phút chuẩn bị, xuất phát sau phút nữa…
Từ đầu đến cuối, người bên dưới không ai mở miệng nói một câu nào, mãi cho đến khi vị sĩ quan huấn luyện rời đi, bọn họ vẫn không nói gì như cũ, tuy nhiên bọn họ liếc mắt nhìn nhau rất ăn ý, sau đó tất cả đều không phát ra tiếng động gật đầu.
Thời gian phút, tàu ngầm hạt nhân dưới đáy biển nổi lên một chút, sau khi đến một độ cao nhất định liền dừng lại, sau đó mở của khoang thoát nước, để người đó ra, sau đó tàu ngầm hạt nhân lại đi xuống dưới đáy biển.
Nửa giờ trôi qua, một tiếng nổ lớn vang lên, động đất, tàu ngầm hạt nhân dưới đáy biển cũng cảm nhận được độ rung.
Hành động đã bắt đầu rồi…
Không sai, hành động đã bắt đầu rồi, một trận tàn sát giết hại xưa nay chưa từng có đã bắt đầu rồi, người mặc bộ đồ đen trên người, bóng dáng giống như ma, chạy một cách nhanh nhẹn, bọn họ đi qua bên ngoài, liền có các thi thể nằm xuống không ngừng, máu tươi bắn tung tóe.
Viên đạn tung bay, nhưng đạn cũng không khiến bóng dáng của người nằm xuống một người, không phải là đạn không bắn trúng bọn họ, mà là bắn trúng rất nhiều, nhưng người đó lại không có ai trúng đạn, bởi vì đạn toàn dánh vào người bọn họ rồi đạn đi ra ngoài.
Không cần nói cũng biết, người này chính là người của tổ chức Bóng đêm, trên người của bọn họ có loại áo chống đạn loại mới nhất của căn cứ Hổ Gầm, đầu lại mang theo mũ sắt chế tạo đặc thù, có thể nói là trang bị đến tận răng, nếu như không đụng tới hạng nặng, vả lại viên đạn bắn gần, cơ thể của bọn họ căn bản sẽ không bị thương một chút gì.
Về phần súng trong tay họ, mỗi một người gần như trên người đều có hai khẩu súng tự động và hai hai khẩu Desert Eagle cỡ lớn, đó cũng là sản phẩm sản xuất bí mật ở căn cứ hổ gầm, không những tầm bắn xa, độ chính xác cũng rất lớn.
Một đám người như thế này, giống như một đám sói, bổ nhào vào trong đàn dê, không ngừng săn bắt con mồi.
Đơn phương giết hại, đúng vậy, chính là đơn phương giết hại, dù cho thân thủ của mỗi đối thủ đều phi phàm, nhưng đối mặt với một đám người giỏi hơn bọn họ, những người có trang bị vũ khí tốt hơn bọn họ, vậy không nghi ngờ gì là đưa đồ ăn, thuần túy là tìm cái chết.
Đẩy mạnh tốc độ cực kì nhanh, chưa tới phút, vòng ngoài đã được dọn sạch, thành viên của tổ chức Bóng đêm không ngừng tiến vào gần trung tâm hòn đảo cô độc, nơi đó là tổng bộ, lại tìm tòi trong đảo có nhân viên còn sống sót hay không, sau đó, hành động của bọn họ mới coi như là kết thúc.
Sau phút, thành viên của tổ chức Bóng đêm đã tạo thành trung tâm đảo cô độc, nhưng bọn họ lại đối mặt lại với sự chống cự ngoan cường, khiến bọn họ không có cách nào thuận lợi tiến lên phía trước.
Nhưng thật sự không có cách nào tiến lên phía trước sao?
Chưa chắc.
Từ người trong số thành viên của tổ chức Bóng đêm đã bày ra bốn cái tên lửa loại đơn giản là có thể nhìn ra rồi, bọn họ đã làm tốt sự chuẩn bị, hiện tại đã bị chống cự chỉ là tạm thời mà thôi, chỉ cần phóng tên lửa ra, vậy thì tất cả chướng ngại vật đều sẽ không là chướng ngại vật nữa.
- Bùm…bùm…
Mấy tiếng nổ mạnh vang lên, tiếp theo lại là bắn quét một trận đạn, bóng dáng giống như tên rời cung nhanh chóng bổ về phía trung tâm của đảo, tiếng súng không ngừng kêu lên, rất rõ ràng, cái bóng dáng kia vừa tiến lên phía trước vừa nổ súng.
Rất nhanh, một tòa nhà ở trung tâm hòn đảo xuất hiện trong trước mắt của mọi người, đúng vậy, đó là tổng bộ của hòn đảo cô độc, chỉ cần đánh hạ tòa tổng bộ này, vậy thì hành động đã đến giai đoạn cuối.
Lại là tên lửa, chỉ có điều lần này lại không phải là bốn cái, mà là cái, cũng là tổng số tên lửa mà thành viên tổ chức Bóng đêm mang đến, cũng may đạn pháo của tên lửa là loại nén, không chỉ trọng lượng không nặng, mà chiếm không gian không lớn, uy lực lại không phải là lớn mạnh bình thường.
Dưới một trận ba lượt tên lửa bắn phá, phần lớn vòng bên ngoài cuối cùng đã bị san bằng rồi, tất cả nhân viên có ý đồ ngăn cản từng người một đã bị chết dưới tên lửa, bị nổ đến mức máu thịt lẫn lộn.
Tiến lên, tiếp tục tiến lên…
Đạn, lựu đạn, giống như không cần tiền, liều mạng ném ra, mỗi tiếng làm nổ tung tay và gần như không nghe thấy tiếng đạn ra từ nòng súng triệt vang toàn bộ hòn đảo nhỏ.
Mà vào lúc này, tại một sườn khác của hòn đảo nhỏ, lại có một chiếc ca nô đang khởi động, ba bóng dáng đón bóng đêm, rất là hoang mang, vừa nhìn liền biết, bọn họ muốn trốn đi, muốn tháo chạy khỏi cái địa ngục màu đen này
Trước kia, bọn họ cảm thấy hòn đảo cô độc này không nghi ngờ gì là thiên đường của nhân gian, ở nơi đây, ăn ngon, ngủ ngon, phong cảnh xinh đẹp khác thường, chắc chắn là nơi ở tốt, nhưng mà tối nay lúc tiếng nổ mạnh thứ nhất vang lên, tất cả đã thay đổi rồi, trở thành một địa ngục trần gian.
Nhưng mà, bọn họ muốn trốn là thoát được sao? Sau khi ca nô của bọn họ vừa mới khởi động, bầu trời hắc ám đột nhiên xuất hiện một ánh lửa, bay về phía bọn họ, và tiến lại gần rất nhanh, bọn họ ngẩn người ra trong chốc lát, lúc bọn họ nhìn thấy rõ ảnh lửa là cái gì, bọn họ đã mất đi cơ hội kêu lên một cách sợ hãi.
Đó là hỏa tiễn, không sai, đó là một quả hỏa tiễn, lúc bọn họ nhìn rõ đó là một quả hỏa tiễn, bọn họ muốn kêu lên, nhưng lại không có cơ hôi, bởi vì hỏa tiễn đã nổ rồi, và bọn họ đã đi gặp tử thần cùng với tiếng nổ.
Lục Thiếu Hoa đã từng nói phải phá hủy hòa toàn lực lượng này chính là phải triệt để, không giữ lại mọt người, khiến cho toàn bộ người trên đảo đều chôn vùi như thế
Cho dù là lệnh của Lục Thiếu Hoa, Trần Quốc Bang tự nhiên sẽ kiên quyết chấp hành, cho nên, những vùng bên ngoài của hòn đảo nhỏ, nơi đó đã bố trí hai chiến thuyền tàu ngầm hạt nhân, đều chìm ở đáy biển, nhìn có vẻ không ai biết được
Nhưng chỉ khi phát hiện có mục tiêu muốn chạy trốn, vậy thì hai cái chiến thuyền tàu ngầm tuyệt đối sẽ không để người ta biết, ngược lại, hai cái tàu ngầm hạt nhân tuyệt đối sẽ chuyển thành ác ma trong lần đầu tiên, lộ ra bản tướng vốn có của nó, hướng về phía kẻ thù bắn ra hỏa tiễn trí mạng.
Thời gian trôi qua thật nhanh, thời gian hơn nửa tiếng đã trôi qua rồi, giờ phút này, đã không còn tiếng nổ nữa rồi, tiếng đạn bay ra cũng không ngừng giảm, hành động đã tiến vào phần kết thúc rồi
Đúng vậy, thành viên của tổ chức Bóng đêm đang làm công việc kết thúc, sau khi đã thống kê ra tất cả những người mà bọn họ đã giết, đạt được một kết quả, đó là vẫn còn người may mắn còn tồn tại, thế là, bọn họ đã triển khai đi tìm.
Không thể nào không nói, trong lúc này, căn cứ hổ gầm bí mật lớn mạnh lại hiện ra một lần nữa, chỉ cần thành viên của tổ chức Bóng đêm mỗi người cầm một thiết bị loại nhỏ, sau đó liền tản ra, theo hướng thiết bị, từng người hướng đi về một phương.
Đó là sự cảm ứng của nhiệt độ, là dụng cụ tìm người còn sống, chỉ cần người còn sống, vẫn còn hơi ấm, vậy thì dụng cụ sẽ chỉ ra, hơn nữa trước đó đa nhập vào bản đồ của đảo đơn độc, chỉ cần có người còn sống ẩn nấp, vậy thì dụng cụ sẽ tự động định vị được vị trí của người đang ẩn nấp,
Rất nhanh, tất cả những nhân viên may mắn tồn tại đã bị giải quyết rồi, và trong lúc giải quyết, hai chiến thuyền tàu ngầm hạt nhân ở vùng biển bên ngoài đã nổi lên mặt nước, hai đội mỗi đội người đi xuống từ tàu ngầm hạt nhân
Những người đi xuống từ tàu ngầm hạt nhân lại không phải là đến để thu thập tử thi, mà là đến để dọn dẹp chiến tranh thu thập chiến lợi phẩm
Những thứ có giá trị không giữ lại một cái chuyển lên tàu ngầm hạt nhân, sau đó không để ý đến sự hỗn độn của hòn đảo cô độc, liền đem theo thành viên của tổ chức Bóng đêm lên tàu ngầm hạt nhân, sau đó tàu ngầm hạt nhân lặn xuống nước, biến mất không thấy.
Nhưng mà, lúc tàu ngầm hạt nhân lặn xuống nước không được bao lâu, điện thoại của Lục Thiếu Hoa đã kêu lên rồi, lúc hắn đặt ống nghe lên bên tai, tiếng Trần Quốc Bang truyền từ nơi đó đến.
- Hành động đã kết thúc rồi…