Từ lúc tán công tu luyện lại Tiên Hồng Quyết nghịch thiên đến nay, Dương Phàm chưa bao giờ dốc lòng khổ tu như lúc này. Tuy rằng đã rời xa Bắc Tần nhưng phụ thân chết, Vô Song hy sinh. sự mong đợi của lão sư, sự tưởng niệm của bằng hữu thân nhân khiến cho hắn cố gắng trước nay chưa từng có.
- Ba năm! Nhưng lại qua nhanh như vậy.
Dương Phàm ngồi ở trong động phủ nhẹ thở dài. Dựa theo ý tưởng ban đầu của hắn không tu luvện đến uẩn Chuẩn trung kỳ, là sẽ không dễ xuất quan. Trên thực tế ba năm qua ngoại trừ thuần dưỡng Phệ Hồn Độc Hạc, ngẫu nhiên quyết sách trọng đại trên đảo đi qua tụ hội một hai lần còn lại phần lớn thời gian đều trong tu luyện. Ba năm qua hắn không dám rời khỏi Thiên Nhạc Viên nửa bước cho dù khi đảo tự dừng lại cập bến cũng không bước ra động phủ.
Triển khai toàn bộ Toàn Tri Cảm Quan một cách im hơi lặng tiếng, trong thời gian ngắn Dương Phàm đều hiểu rõ từng động thái và chi tiết của Thiên Nhạc Viên. Ngoại trừ duy nhất có Đại Trưởng lão Nguyên Anh Kỳ, bất cứ hành động của những người còn lại đều khó thể thoát khỏi Toàn Tri Cảm Quan của hắn. Giờ khắc này, hắn lờ mờ cảm nhận được một luồng lực lượng thần bí đến từ trong đại hải.
Đại hải bên ngoài Thiên Nhạc Viên lộ ra một loại bình lặng trước nay chưa từng có dưới sóng ngầm mãnh liệt. Lũ yêu thú và người tu tiên trong hải vực mấy vạn dặm trong Thiên cầm Nội Hải. đều cảm nhận được lờ mờ từ trong biển sâu truyền tới một luồng thần bí lực lượng không thể ngăn cản. Trước mặt hải vực mênh mông vô tận mọi thứ lực lượng cá thể đều có vẻ nhỏ bé yếu đuối như thế. Dương Phàm hiểu được: "Đại Hải Nan" hai mươi năm một lần trong Thiên cầm Nội Hải cuối cùng đến. Nếu không phải vì Đại Hải Nan không thể tránh khỏi này, Dương Phàm kiên quyết không xuất quan.
- Đáng tiếc! Bế quan ba năm, lấy phương thức bình thường tu luyện, tiến triển chậm rãi vững vàng, cách uẩn Chủng trung kỳ còn một khoảng ngắn. Nếu không phải vì Đại Hải Nan ta bế quan thêm bảy tám năm liền có thể bước chân vào cảnh giới trung kỳ.
Dương Phàm nhiều ít có chút tiếc nuối. Hắn sớm biết sau khi bước vào bậc cao, từng cảnh giới nhỏ đều cần hao phí tâm huyết cùng tinh lực lớn lao mới có thể đột phá. Kim Đan bậc cao bình thường, một cảnh giới nhỏ ít nhất cần mấy chục năm thậm chí hơn trăm năm. Cảnh giới trung kỳ là một bình cảnh lại giữ Dương Phàm ba năm. Phải biết rằng bốn năm trước, tu vi hắn đột nhiên tăng mạnh từ tên phế nhân mất hết tu vi tu luyện thành Kim Đan bậc cao mới mất có ba năm. Nhưng sau khi bước vào bậc cao một cảnh giới nhỏ liền đủ khiến hắn hao phí mười mấy năm, sau tới cảnh giới đại tu sĩ so với cảnh giới này còn muốn khó hơn mười lần.
- Ba năm đầu tu vi mình tiến triển thần tốc, đó là vì mở y quán cũng có nhiều kỳ ngộ tăng tu vi lên nhưng hiện tại
Dương Phàm đương nhiên có thể tổng kết ra nguyên nhân. Thứ nhất sau khi bước vào bậc cao tiến triển rất thong thả, đây không phải là vấn đề một mình hắn. Ngàn vạn tu sĩ Tu Tiên giới đều như thế, đây cũng là nguyên nhân lão quái Nguvên Anh KỲ ít như thế. Thứ hai lấy phương phép tu luyện bình thường, ngay cả công phép nghịch thiên, tài nguyên trong tay phong phú khó tránh khỏi cũng cần tiến hành theo chất lượng, tích lũy năm tháng, không thể thực hiện tốt
- Cũng thôi lần Đại Hải Nan này, đối với ta mà nói vị tất không phải một lần kỳ ngộ. Chờ bước vào uẩn Chủng Trung KỲ hay là cảnh giới hậu kỳ phía sau ta nghĩ cách rời đi Thiên Nhạc Viên tìm một nơi chiến tranh, mở y quán.
Dương Phàm quyết định chủ ý. Lần Đại Hải Nan này là một lần khảo hạch của Đại trưởng lão Thiên Nhạc Viên đối với hắn và trung niên họ Tiết đương nhiên không thể xem nhẹ. Nghe Chấp An trưởng lão Từ Lập nói mỗi một lần Đại Hải Nan hàng tỉ yêu thú trong biển sâu đều tấn công các đảo cùng với các thành lũy, chiến thuyền trên biển, ở trong hàng tỉ yêu thú cũng có một số mãnh thú bậc cao cũng có chút linh trí lại ẩn chứa giết hại cường đại. Lịch sử Đại Hải Nan thông thường, tu sĩ trên Thiên Nhạc Viên tất nhiên sẽ xuất hiện thương vong.
- Thương vong.
Dương Phàm lại nở nụ cười:
- Đây chẳng phải là chỗ cần mình xuất lực sao?
Thương vong càng nhiều, càng có lợi cho hắn. Ba năm trước khi gặp trung niên họ Tiết, một lần trị liệu liền sánh được hơn nửa tháng khổ tu của Dương Phàm. Nghĩ đến đây Dương Phàm vặn người một cái đứng dậy, thần quang trong mắt thông hiểu rõ hơn. Ba năm tiềm tu mặc dù không đột phá nhưng pháp lục cảnh giới hùng hậu ổn định hơn. Dương Phàm hiện tại có nắm chắc có thể có lực áp tu sĩ Kim Đan trung kỳ, hơn nữa trong tay trang bị dày đặc cho dù cùng ứng phó với hai gã Kim Đan bình thường, cũng có thể làm được.
- Lão sư! Ngài xuất quan rồi!
Phó Bình đang ở trong động phủ nghiên cứu chế tạo chất độc vội đến đây thi lễ. Tỷ đệ Phó Tuyết và Phó Bình từ sau khi rời khỏi đảo trước kia liền trở thành dược đồng trung thành của Dương Phàm đồng thời cùng đi theo Dương Phàm học tập chút tài nghệ. Tuy rằng không phải đệ tử chính thức thậm chí ngay cả ký danh đệ tử cũng không tính nhưng hai người vẫn gọi Dương Phàm một tiếng lão sư.
- Không tệ! hai người các ngươi đã tu luyện đến Ngưng Thần Đại Viên Mãn xem ra cách Trúc Cơ KỲ cũng không xa.
Dương Phàm hơi hơi cảm thán nói.
Tư chất tỷ đệ hai người vốn không tệ, hơn nữa mật độ linh khí trong Thiên cầm Nội Hải không tệ, Dương Phàm có thể đoán được khi bọn họ tới hai mươi tuổi có thể bước vào Trúc Cơ. Nếu đặt ở Ngư Dương Quốc chỉ có loại người tam đại tân tú, có thể bằng được. Nhưng là bọn họ hiện tại cũng gần như chỉ là dược đồng của Dương Phàm mà thôi.
- Đây phải cảm tạ lão sư đã chỉ điểm và ban cho.
Trong đôi mắt Phó Bình lờ mờ lộ ra vẻ gian tà, sau đó lại bắt đầu vuốt mông ngựa bất động thanh sắc. Dương Phàm tu luyện Tiên Hồng Quyết nắm trong tay sinh mệnh tự nhiên, dĩ nhiên có chút thuật xem người. Phó Bình này rất thông minh vượt qua thường nhân nhưng định lực không đủ sau này chính tà khó đoán được.
- Ngươi nghiên cứu độc thuật như thế nào?
Dương Phàm có chút hứng thú nhìn độc vật lớn nhỏ lúc nhúc trước mặt Phó Bình. Ba năm qua hai người Phó Bình và Phó Tuyết tiếp nhận một phần thừa kế của hắn. KỲ quái chính là sự thích thú của hai tỷ đệ này hoàn toàn không giống nhau: Phó Tuyết thích y thuật, Phó Bình mê độc thuật hơn. Hơn nữa. hai người này về phương diện thích thú của họ đều có thiên phú không gì sánh
kịp. Dương Phàm khó thể đoán trước, tỷ đệ hai người sẽ đi lên con đường như thế nào. Nhưng Dương Phàm cũng không quan tâm chuyện này, hắn chính là thuận theo tự nhiên dẫn đường, là chánh hay là tà, đều không quan trọng. Quan trọng nhất chính là tuân theo bản tâm của mình.
- Lão sư! Ngài xuất quan khẳng định là vì Đại Hải Nan.
Bên ngoài truyền tới tiếng con gái như chuông ngân lưng đeo gùi thuốc. Phó Tuyết đi đến. So với ba năm trước, trên người Phó Tuyết xuất hiện mấy phần xinh đẹp thiên nhiên thuần khiết, mắt sáng, răng trắng, duyên dáng yêu kiều, da thịt trắng như tuyết, thanh thuần hoạt bát lại không mất đi vẻ thông minh.
- Nghe nói ngươi mở Dược Viên trên đảo gieo trồng không ít linh dược?
Dương Phàm cười tủm tỉm nói.
- Lão sư ngài rõ là đang bế quan lại cái gì cũng biết.
Phó Tuyết kinh dị vô cùng lại hé miệng cười khẽ. Ánh mắt Dương Phàm đảo qua hai người, âm thầm gật đầu, hai dược đồng này tiềm lực sau này vô hạn: Một người có được tiềm chất Dược Vương, người còn lại có được tiềm lực Độc Vương.
- Nơi có mười trứng độc hạt giao cho ngươi thuần dưỡng đi.
Dương Phàm vung tay lên, lấy ra một cái chậu bằng kim loại bao phủ ánh sáng màu lục, trong đó có mười cái trứng cỡ ngón cái của Thiên Hồn Độc Hạt. Những trứng độc hạt này, mặc bọc xác màu bạc mềm mại răng nhọn và trên kiềm độc lờ mờ lóe lên độc quang, trong mắt hơi có chút màu lam nhạt.
- Những con này là
Phó Bình kinh hỉ vô cùng hắn có thể cảm nhận tiềm lực của những độc hạt này.
- Phệ Hồn Thiên Độc Hạt mới vừa ấp trứng nửa năm dùng phương phép ta dạy ngươi chậm rãi nuôi dưỡng, sau này tiềm lực vô hạn.
Dương Phàm cười nói.
Trứng của Phê Hồn Thiên Độc Hạt hắn có hơn trăm con, qua ba năm liên tục ấp mấy chục con. Dương Phàm xuất ra mười con giao cho Phó Bình thuần dưỡng, về phần số độc hạt vốn có của hắn trải qua phối chế các loại độc dịch toàn bộ thăng cấp đến cấp ba đỉnh. Thậm chí trong đó còn có một con hạt vương, đặt một chân vào cánh cửa yêu thú bậc cao. Mười mấy con độc hạt cấp ba đỉnh áo giáp cả người, cùng cấp đao thương bất nhập. Pháp Bảo khó thương. Hơn nữa. sau khi trải qua ngâm nọc độc của Dương Phàm hàng năm độc tính tăng nhiều. Nếu như quần công ngay cả Kim Đan bình thường cũng phải biến sắc. Dương Phàm lại chờ mong con Độc Hạt Vương có thể sớm ngày bước vào yêu thú bậc cao đến lúc đó thống lĩnh đàn độc hạt tạo thành uy hiếp trí mạng.
Phó Bình vui vô cùng thu hồi những độc hạt này, liền một mình đi nghiên cứu.
- Lão sư cho hắn nghiên cứu độc thuật độc vật như vậy có được không?
Đôi mi thanh tú của Phó Tuyết dường như có chút nghi hoặc.
- Theo bản tâm hắn đi. Nếu hắn thích vật ấy, còn không bằng thả tay cho hắn nghiên cứu.
Khuôn mặt Dương Phàm lộ ý cười trong mắt lộ ra mấy tia cơ trí nhìn xa trông rộng. Sau khi hiểu được tình hình của hai tên dược đồng, Dương Phàm đi ra ngoài động phủ lại tìm thấy những thủy thủ Thiên Hành Chu kia. Chín tên thủy thủ này, vốn đều là cường giả Trúc Cơ KỲ tuổi trẻ cường tráng, dưới tài nguyên phụ trợ tu tiên của Dương Phàm trong ba năm dốc lòng tu luyện cũng tăng lên tới Trúc Cơ Đại Viên Mãn.
- Các ngươi đã bước vào Trúc Cơ Đại Viên Mãn không cần tu luyện hàng ngày hãy đi cảm ngộ một chút.
Dương Phàm tùy ý phân phó một chút.
Khoảng cách giữa bậc thấp và bậc cao mặc dù tài sản của hắn hùng hậu cũng không có phương phép nghịch thiên gì có thể khiến bọn họ đột phá. Tuy nhiên, trong Tu Tiên giới có một loại Ngưng Hóa Đan gần như thất truyền, có thể gia tăng xác xuất kết đan. Dương Phàm đột nhiên nghĩ đến cái gì. Trong Luyện Đan Thiên của Tiên Hồng Quyết có đan phương Ngưng Hóa Đan nhưng trong đó có rất nhiều tài liệu quý hiếm khó thể gom góp. Một khi tài liệu gom đủ Dương Phàm liền có thể mượn sự thần hiệu của mảnh đất xanh tạo ra một lượng lớn thiên tài địa bảo và linh châu quý hiếm. Chuyện này, Dương Phàm hiện tại cũng không hy vọng xa vời hắn lại tiến vào Tiên Hồng Không Gian. Trong Linh Thú Viên, mấy chục con độc hạt ngâm trong nọc độc tương ứng. Trong đó có một con độc hạt hình thể lớn hơn phân nửa con còn lại, bộ giáp trên thân lóe lên ngân mang nhàn nhạt, khí tức phát tán ra cũng đáng sợ chỉ nửa bước chân vào bậc cao. Còn mười mấy con độc hạt khác bị vây ở cấp ba đỉnh.
Dương Phàm gật gật đầu, ánh mắt lại hướng về phía khác của Linh Thú Viên. Một chút hàn băng lạnh thấu xương, phát ra từ trứng trong suốt lạnh giá trong một góc. Vốn từ nửa năm trước Lưu Ly Hàn Tinh Xà lại lâm vào ngủ say, cũng đang thời kỳ lột xác. Dương Phàm có thể đoán trước, chờ khi thức tỉnh Lưu Ly Hàn Tinh Xà sẽ bước vào hàng ngũ yêu thú bậc cao.
Từ lúc tán công tu luyện lại Tiên Hồng Quyết nghịch thiên đến nay, Dương Phàm chưa bao giờ dốc lòng khổ tu như lúc này. Tuy rằng đã rời xa Bắc Tần nhưng phụ thân chết, Vô Song hy sinh. sự mong đợi của lão sư, sự tưởng niệm của bằng hữu thân nhân khiến cho hắn cố gắng trước nay chưa từng có.
- Ba năm! Nhưng lại qua nhanh như vậy.
Dương Phàm ngồi ở trong động phủ nhẹ thở dài. Dựa theo ý tưởng ban đầu của hắn không tu luvện đến uẩn Chuẩn trung kỳ, là sẽ không dễ xuất quan. Trên thực tế ba năm qua ngoại trừ thuần dưỡng Phệ Hồn Độc Hạc, ngẫu nhiên quyết sách trọng đại trên đảo đi qua tụ hội một hai lần còn lại phần lớn thời gian đều trong tu luyện. Ba năm qua hắn không dám rời khỏi Thiên Nhạc Viên nửa bước cho dù khi đảo tự dừng lại cập bến cũng không bước ra động phủ.
Triển khai toàn bộ Toàn Tri Cảm Quan một cách im hơi lặng tiếng, trong thời gian ngắn Dương Phàm đều hiểu rõ từng động thái và chi tiết của Thiên Nhạc Viên. Ngoại trừ duy nhất có Đại Trưởng lão Nguyên Anh Kỳ, bất cứ hành động của những người còn lại đều khó thể thoát khỏi Toàn Tri Cảm Quan của hắn. Giờ khắc này, hắn lờ mờ cảm nhận được một luồng lực lượng thần bí đến từ trong đại hải.
Đại hải bên ngoài Thiên Nhạc Viên lộ ra một loại bình lặng trước nay chưa từng có dưới sóng ngầm mãnh liệt. Lũ yêu thú và người tu tiên trong hải vực mấy vạn dặm trong Thiên cầm Nội Hải. đều cảm nhận được lờ mờ từ trong biển sâu truyền tới một luồng thần bí lực lượng không thể ngăn cản. Trước mặt hải vực mênh mông vô tận mọi thứ lực lượng cá thể đều có vẻ nhỏ bé yếu đuối như thế. Dương Phàm hiểu được: "Đại Hải Nan" hai mươi năm một lần trong Thiên cầm Nội Hải cuối cùng đến. Nếu không phải vì Đại Hải Nan không thể tránh khỏi này, Dương Phàm kiên quyết không xuất quan.
- Đáng tiếc! Bế quan ba năm, lấy phương thức bình thường tu luyện, tiến triển chậm rãi vững vàng, cách uẩn Chủng trung kỳ còn một khoảng ngắn. Nếu không phải vì Đại Hải Nan ta bế quan thêm bảy tám năm liền có thể bước chân vào cảnh giới trung kỳ.
Dương Phàm nhiều ít có chút tiếc nuối. Hắn sớm biết sau khi bước vào bậc cao, từng cảnh giới nhỏ đều cần hao phí tâm huyết cùng tinh lực lớn lao mới có thể đột phá. Kim Đan bậc cao bình thường, một cảnh giới nhỏ ít nhất cần mấy chục năm thậm chí hơn trăm năm. Cảnh giới trung kỳ là một bình cảnh lại giữ Dương Phàm ba năm. Phải biết rằng bốn năm trước, tu vi hắn đột nhiên tăng mạnh từ tên phế nhân mất hết tu vi tu luyện thành Kim Đan bậc cao mới mất có ba năm. Nhưng sau khi bước vào bậc cao một cảnh giới nhỏ liền đủ khiến hắn hao phí mười mấy năm, sau tới cảnh giới đại tu sĩ so với cảnh giới này còn muốn khó hơn mười lần.
- Ba năm đầu tu vi mình tiến triển thần tốc, đó là vì mở y quán cũng có nhiều kỳ ngộ tăng tu vi lên nhưng hiện tại
Dương Phàm đương nhiên có thể tổng kết ra nguyên nhân. Thứ nhất sau khi bước vào bậc cao tiến triển rất thong thả, đây không phải là vấn đề một mình hắn. Ngàn vạn tu sĩ Tu Tiên giới đều như thế, đây cũng là nguyên nhân lão quái Nguvên Anh KỲ ít như thế. Thứ hai lấy phương phép tu luyện bình thường, ngay cả công phép nghịch thiên, tài nguyên trong tay phong phú khó tránh khỏi cũng cần tiến hành theo chất lượng, tích lũy năm tháng, không thể thực hiện tốt
- Cũng thôi lần Đại Hải Nan này, đối với ta mà nói vị tất không phải một lần kỳ ngộ. Chờ bước vào uẩn Chủng Trung KỲ hay là cảnh giới hậu kỳ phía sau ta nghĩ cách rời đi Thiên Nhạc Viên tìm một nơi chiến tranh, mở y quán.
Dương Phàm quyết định chủ ý. Lần Đại Hải Nan này là một lần khảo hạch của Đại trưởng lão Thiên Nhạc Viên đối với hắn và trung niên họ Tiết đương nhiên không thể xem nhẹ. Nghe Chấp An trưởng lão Từ Lập nói mỗi một lần Đại Hải Nan hàng tỉ yêu thú trong biển sâu đều tấn công các đảo cùng với các thành lũy, chiến thuyền trên biển, ở trong hàng tỉ yêu thú cũng có một số mãnh thú bậc cao cũng có chút linh trí lại ẩn chứa giết hại cường đại. Lịch sử Đại Hải Nan thông thường, tu sĩ trên Thiên Nhạc Viên tất nhiên sẽ xuất hiện thương vong.
- Thương vong.
Dương Phàm lại nở nụ cười:
- Đây chẳng phải là chỗ cần mình xuất lực sao?
Thương vong càng nhiều, càng có lợi cho hắn. Ba năm trước khi gặp trung niên họ Tiết, một lần trị liệu liền sánh được hơn nửa tháng khổ tu của Dương Phàm. Nghĩ đến đây Dương Phàm vặn người một cái đứng dậy, thần quang trong mắt thông hiểu rõ hơn. Ba năm tiềm tu mặc dù không đột phá nhưng pháp lục cảnh giới hùng hậu ổn định hơn. Dương Phàm hiện tại có nắm chắc có thể có lực áp tu sĩ Kim Đan trung kỳ, hơn nữa trong tay trang bị dày đặc cho dù cùng ứng phó với hai gã Kim Đan bình thường, cũng có thể làm được.
- Lão sư! Ngài xuất quan rồi!
Phó Bình đang ở trong động phủ nghiên cứu chế tạo chất độc vội đến đây thi lễ. Tỷ đệ Phó Tuyết và Phó Bình từ sau khi rời khỏi đảo trước kia liền trở thành dược đồng trung thành của Dương Phàm đồng thời cùng đi theo Dương Phàm học tập chút tài nghệ. Tuy rằng không phải đệ tử chính thức thậm chí ngay cả ký danh đệ tử cũng không tính nhưng hai người vẫn gọi Dương Phàm một tiếng lão sư.
- Không tệ! hai người các ngươi đã tu luyện đến Ngưng Thần Đại Viên Mãn xem ra cách Trúc Cơ KỲ cũng không xa.
Dương Phàm hơi hơi cảm thán nói.
Tư chất tỷ đệ hai người vốn không tệ, hơn nữa mật độ linh khí trong Thiên cầm Nội Hải không tệ, Dương Phàm có thể đoán được khi bọn họ tới hai mươi tuổi có thể bước vào Trúc Cơ. Nếu đặt ở Ngư Dương Quốc chỉ có loại người tam đại tân tú, có thể bằng được. Nhưng là bọn họ hiện tại cũng gần như chỉ là dược đồng của Dương Phàm mà thôi.
- Đây phải cảm tạ lão sư đã chỉ điểm và ban cho.
Trong đôi mắt Phó Bình lờ mờ lộ ra vẻ gian tà, sau đó lại bắt đầu vuốt mông ngựa bất động thanh sắc. Dương Phàm tu luyện Tiên Hồng Quyết nắm trong tay sinh mệnh tự nhiên, dĩ nhiên có chút thuật xem người. Phó Bình này rất thông minh vượt qua thường nhân nhưng định lực không đủ sau này chính tà khó đoán được.
- Ngươi nghiên cứu độc thuật như thế nào?
Dương Phàm có chút hứng thú nhìn độc vật lớn nhỏ lúc nhúc trước mặt Phó Bình. Ba năm qua hai người Phó Bình và Phó Tuyết tiếp nhận một phần thừa kế của hắn. KỲ quái chính là sự thích thú của hai tỷ đệ này hoàn toàn không giống nhau: Phó Tuyết thích y thuật, Phó Bình mê độc thuật hơn. Hơn nữa. hai người này về phương diện thích thú của họ đều có thiên phú không gì sánh
kịp. Dương Phàm khó thể đoán trước, tỷ đệ hai người sẽ đi lên con đường như thế nào. Nhưng Dương Phàm cũng không quan tâm chuyện này, hắn chính là thuận theo tự nhiên dẫn đường, là chánh hay là tà, đều không quan trọng. Quan trọng nhất chính là tuân theo bản tâm của mình.
- Lão sư! Ngài xuất quan khẳng định là vì Đại Hải Nan.
Bên ngoài truyền tới tiếng con gái như chuông ngân lưng đeo gùi thuốc. Phó Tuyết đi đến. So với ba năm trước, trên người Phó Tuyết xuất hiện mấy phần xinh đẹp thiên nhiên thuần khiết, mắt sáng, răng trắng, duyên dáng yêu kiều, da thịt trắng như tuyết, thanh thuần hoạt bát lại không mất đi vẻ thông minh.
- Nghe nói ngươi mở Dược Viên trên đảo gieo trồng không ít linh dược?
Dương Phàm cười tủm tỉm nói.
- Lão sư ngài rõ là đang bế quan lại cái gì cũng biết.
Phó Tuyết kinh dị vô cùng lại hé miệng cười khẽ. Ánh mắt Dương Phàm đảo qua hai người, âm thầm gật đầu, hai dược đồng này tiềm lực sau này vô hạn: Một người có được tiềm chất Dược Vương, người còn lại có được tiềm lực Độc Vương.
- Nơi có mười trứng độc hạt giao cho ngươi thuần dưỡng đi.
Dương Phàm vung tay lên, lấy ra một cái chậu bằng kim loại bao phủ ánh sáng màu lục, trong đó có mười cái trứng cỡ ngón cái của Thiên Hồn Độc Hạt. Những trứng độc hạt này, mặc bọc xác màu bạc mềm mại răng nhọn và trên kiềm độc lờ mờ lóe lên độc quang, trong mắt hơi có chút màu lam nhạt.
- Những con này là
Phó Bình kinh hỉ vô cùng hắn có thể cảm nhận tiềm lực của những độc hạt này.
- Phệ Hồn Thiên Độc Hạt mới vừa ấp trứng nửa năm dùng phương phép ta dạy ngươi chậm rãi nuôi dưỡng, sau này tiềm lực vô hạn.
Dương Phàm cười nói.
Trứng của Phê Hồn Thiên Độc Hạt hắn có hơn trăm con, qua ba năm liên tục ấp mấy chục con. Dương Phàm xuất ra mười con giao cho Phó Bình thuần dưỡng, về phần số độc hạt vốn có của hắn trải qua phối chế các loại độc dịch toàn bộ thăng cấp đến cấp ba đỉnh. Thậm chí trong đó còn có một con hạt vương, đặt một chân vào cánh cửa yêu thú bậc cao. Mười mấy con độc hạt cấp ba đỉnh áo giáp cả người, cùng cấp đao thương bất nhập. Pháp Bảo khó thương. Hơn nữa. sau khi trải qua ngâm nọc độc của Dương Phàm hàng năm độc tính tăng nhiều. Nếu như quần công ngay cả Kim Đan bình thường cũng phải biến sắc. Dương Phàm lại chờ mong con Độc Hạt Vương có thể sớm ngày bước vào yêu thú bậc cao đến lúc đó thống lĩnh đàn độc hạt tạo thành uy hiếp trí mạng.
Phó Bình vui vô cùng thu hồi những độc hạt này, liền một mình đi nghiên cứu.
- Lão sư cho hắn nghiên cứu độc thuật độc vật như vậy có được không?
Đôi mi thanh tú của Phó Tuyết dường như có chút nghi hoặc.
- Theo bản tâm hắn đi. Nếu hắn thích vật ấy, còn không bằng thả tay cho hắn nghiên cứu.
Khuôn mặt Dương Phàm lộ ý cười trong mắt lộ ra mấy tia cơ trí nhìn xa trông rộng. Sau khi hiểu được tình hình của hai tên dược đồng, Dương Phàm đi ra ngoài động phủ lại tìm thấy những thủy thủ Thiên Hành Chu kia. Chín tên thủy thủ này, vốn đều là cường giả Trúc Cơ KỲ tuổi trẻ cường tráng, dưới tài nguyên phụ trợ tu tiên của Dương Phàm trong ba năm dốc lòng tu luyện cũng tăng lên tới Trúc Cơ Đại Viên Mãn.
- Các ngươi đã bước vào Trúc Cơ Đại Viên Mãn không cần tu luyện hàng ngày hãy đi cảm ngộ một chút.
Dương Phàm tùy ý phân phó một chút.
Khoảng cách giữa bậc thấp và bậc cao mặc dù tài sản của hắn hùng hậu cũng không có phương phép nghịch thiên gì có thể khiến bọn họ đột phá. Tuy nhiên, trong Tu Tiên giới có một loại Ngưng Hóa Đan gần như thất truyền, có thể gia tăng xác xuất kết đan. Dương Phàm đột nhiên nghĩ đến cái gì. Trong Luyện Đan Thiên của Tiên Hồng Quyết có đan phương Ngưng Hóa Đan nhưng trong đó có rất nhiều tài liệu quý hiếm khó thể gom góp. Một khi tài liệu gom đủ Dương Phàm liền có thể mượn sự thần hiệu của mảnh đất xanh tạo ra một lượng lớn thiên tài địa bảo và linh châu quý hiếm. Chuyện này, Dương Phàm hiện tại cũng không hy vọng xa vời hắn lại tiến vào Tiên Hồng Không Gian. Trong Linh Thú Viên, mấy chục con độc hạt ngâm trong nọc độc tương ứng. Trong đó có một con độc hạt hình thể lớn hơn phân nửa con còn lại, bộ giáp trên thân lóe lên ngân mang nhàn nhạt, khí tức phát tán ra cũng đáng sợ chỉ nửa bước chân vào bậc cao. Còn mười mấy con độc hạt khác bị vây ở cấp ba đỉnh.
Dương Phàm gật gật đầu, ánh mắt lại hướng về phía khác của Linh Thú Viên. Một chút hàn băng lạnh thấu xương, phát ra từ trứng trong suốt lạnh giá trong một góc. Vốn từ nửa năm trước Lưu Ly Hàn Tinh Xà lại lâm vào ngủ say, cũng đang thời kỳ lột xác. Dương Phàm có thể đoán trước, chờ khi thức tỉnh Lưu Ly Hàn Tinh Xà sẽ bước vào hàng ngũ yêu thú bậc cao.