Giữa sông băng mênh mông vô tận, một cái bóng sáng màu xanh lục vụt qua mấy ngày, dần dần tiến sâu vào trong nội vực.
Lúc này, hoàn cảnh nhiệt độ thấp ác liệt nơi cực bắc, mới chính thức thể hiện ra.
Phóng mắt nhìn, tận chân trời toàn một mảnh tuyết trắng, không chút sinh cơ.
Vù!
Thân hình Dương Phàm bỗng nhiên dừng lại, từ trạng thái cực nhanh sang đứng yên, vẫn không có chút ảnh hưởng gì.
Hắn khẽ thở ra một hơi, nhưng lập tức ngưng kết thành hạt băng, rơi xuống tầng băng bên dưới.
- Khó trách nội vực cực bắc ngay cả người tu tiên bình thường cũng không thể sinh tồn. Nếu không có Băng Tuyết Tiên Vực tồn tại, tu tiên giới cực bắc thật sự khó mà phồn vinh lên được.
Dương Phàm thì thào.
Lúc này, hắn đã rời xa Băng Tuyết Tiên Vực hơn trăm vạn dặm.
Tâm thần dung nhập vào Tiên Hồng Không Gian, phát hiện cái trứng tinh thể do Lưu Ly Hàn Tinh Xà biến thành đã vỡ ra quá nửa. Xem ra, không đến mấy ngày sẽ thăng cấp đến Hóa Hình Kỳ.
Dương Phàm tìm một núi băng to lớn, đi xuống tùy tiện mở ra một động phủ.
Khoanh chân ngồi trong động phủ, Dương Phàm bắt đầu chờ đợi.
Trong thời gian này, tâm thần hắn quá nửa dung nhập vào Tiên Hồng Không Gian, lúc đầu chỉ là quan sát biến hóa của Lưu Ly Hàn Tinh Xà.
Thế nhưng ngay sau đó, một chuyện khác làm trong lòng hắn ngứa ngáy.
"Nếu ta đã lấy được máu hoàng tộc Tiên Tần, dựa theo như lời Hà Lạc nói, dường như có thể luyện hóa mở ra Chí Bảo Long Khí rồi."
Dương Phàm thật không nhịn nổi, lấy ra Hoàng Long Quan.
Lúc này, ở trong mắt hắn, chiếc mũ đội đầu màu vàng cỗ xưa xa xăm này, viên hạt châu vàng kim ở ngay giữa chiếc mũ, càng là chí bảo thần bí.
Hai con rồng vàng xoay quanh kim châu, giương nanh múa vuốt trông rất sống động, toả ra một cỗ long uy lẫm liệt.
Khí tức trên Hoàng Long Quan, có vài phần tương tự so với Xích Long Châu trước đó, nhưng Dương Phàm cảm giác, long khí trên Hoàng Long Quan càng thêm đặc thù, càng thêm thuần khiết hơn.
Ý niệm khẽ động, trong tay xuất hiện một cái bình nhỏ, đổ ra một giọt máu, rơi trên Hoàng Long Quan.
Phốc xùy
Ngay lập tức, chiếc mũ vàng liền run run hưng phấn, hạt châu vàng kim ở giữa chiếc mũ càng "oong oong" sáng ngời.
Rồng vàng hai bên hạt châu, giờ phút này giống như sống lại, mơ hồ nghe được tiếng long ngâm trầm thấp.
Cả chiếc Hoàng Long Quan giống như được giao cho sinh mệnh, khí tức đột nhiên đại biến, phóng ra quang hoa vàng đất càng thêm nồng đậm. Long khí màu vàng phóng lên cao, quẩn quanh ánh sáng tường hòa, càng thêm thần bí khó nắm bắt hơn long khí của Xích Long Châu.
Dương Phàm cảm giác Hoàng Long Quan trong tay mình, so với Xích Long Châu của Cổ Huyền Minh, càng nhiều thêm thứ gì đó, nhưng không nói rõ được đó là gì.
Chỉ là biến hóa trên Hoàng Long Quan duy trì một lát, liền biến mất.
- Xem ra một giọt máu, vẫn còn không đủ.
Dương Phàm mỉm cười, chiếc bình trong tay hắn còn có một nhóm nhỏ, hẳn là đủ rồi.
Dù là không đủ, hắn còn thu gom một nhóm máu, hoàn toàn nắm chắc được.
Hắn có chút động tâm, đã muốn lập tức luyện hóa Hoàng Long Quan, thế nhưng Lưu Ly Hàn Tinh Xà đã sắp thăng cấp, rất là gấp rút.
Dương Phàm đánh giá, muốn luyện hóa Chí Bảo Long Khí như Hoàng Long Quan, khẳng định không phải vài ngày ngắn ngủi là xong được.
Sau đó, hắn bắt đầu kiên trì chờ đợi.
Rốt cuộc vào một ngày.
Trong Linh Thú Viên.
Một tiếng răng rắc, chiếc trứng tinh thể chứa thân thể Lưu Ly Hàn Tinh Xà co rút bên trong, hoàn toàn vỡ tan.
Tinh Xà nhỏ ba tấc, toàn thân quấn quanh băng quang óng ánh, khí tức cường đại vượt xa trước kia.
Làn hơi lạnh, băng tỏa ra trên người Lưu Ly Hàn Tinh Xà, làm cho chúng bò cạp độc trong Linh Thú Viên rùng mình, thậm chí không ít bò cạp độc ngưng kết sương lạnh trên thân chúng.
Ngay cả Độc Hạt Vương thăng cấp Hóa Hình Kỳ đã lâu, ánh mắt cũng lóe ra ánh sáng kinh hãi, hết sức kiêng kỵ.
- Đừng tổn thương tới đồng bọn.
Dương Phàm nhàn nhạt nói.
- Vâng, chủ nhân.
Hàn Lưu Ly trả lời, nhưng bất luận nó cố gắng thế nào, cũng không thể hoàn toàn thu liễm được làn hơi lạnh đâm thẳng vào cốt tủy linh hồn kia được.
- Chủ nhânTa không làm được.
Hàn Lưu Ly ánh mắt màu lam trong suốt có phần lo lắng.
Hàn Lưu Ly, đây là là lúc Lưu Ly Hàn Tinh Xà thăng cấp bậc cao, có linh trí hơn người, năn nỉ chủ nhân đặt một cái tên.
- Hả? Ngươi thăng cấp Hóa Hình Kỳ, theo lý thuyết phải độ thiên kiếp Hóa Hình.
Sắc mặt Dương Phàm đột nhiên biến đổi.
Không đúng, nơi này là Tiên Hồng Không Gian.
Dương Phàm đột nhiên nghĩ đến gì đó.
Thế nhưng hắn không ngờ tới, ngay cả thiên kiếp Tiên Hồng Không Gian cũng có thể che chắn, quả thật là khó tin.
Xoạt!
Dương Phàm cùng Hàn Lưu Ly đồng thời xuất hiện ở sông băng.
- Khí tức thật là thân thiết
Hàn Lưu Ly thích thú vặn vẹo thân rắn trong suốt dài ba tấc, hít thở hàn khí trong sông băng cực bắc.
Đối với tu sĩ bình thường mà nói, đây là nơi ác mộng, thế nhưng ở trong mắt nó, lại là một vùng đất ôn hòa mê người.
Chỉ là Hàn Lưu Ly mừng rỡ còn không duy trì được một lát, thân thể lại bỗng cứng đờ.
Trong mắt nó hiện lên vẻ kinh hoảng, đột nhiên run rẩy nhìn hư không trên đầu.
Trong hư không cực bắc một mảnh tuyết trắng, đột nhiên vặn vẹo, truyền tới một cỗ dao động không gian.
Tiếp đó, khu vực vặn vẹo đột nhiên như sụp xuống, xuất hiện một điểm đen.
Điểm đen này mở rộng từng chút, chỉ trong hô hấp đã hình thành một cái hang tối đenthiên uy lẫm liệt từ đó phủ xuống.
Sau đó, cái hang tối đen kia liền vặn vẹo, hóa thành một đám mây xám xịt, bên trên quán quanh một tia thiên lôi màu tím.
Vừa bắt đầu, thiên lôi kia cũng không mạnh mẽ, thế nhưng chỉ trong nháy mắt, từng tia lôi điện liền to bằng ngón cái, gây ra uy áp to lớn xuống cả một khu vực bên dưới.
Một cỗ thiên uy lẫm liệt đến từ vũ trụ xa xưa, áp bách xuống dưới, khiến cho Dương Phàm sinh ra một ảo giác như mình là con kiến, không thể chống lại, nhưng mà, cỗ áp lực này lại chỉ nhắm vào Lưu Ly Hàn Tinh Xà.
Hàn Lưu Ly toàn thân run lên, không khỏi kinh hoàng.
Dương Phàm nhìn chằm chằm mây thiên kiếp quấn quanh điện quang, có chút kinh dị nói:
- Kỳ quái, mây thiên kiếp lần này so với Độc Hạt Vương hóa hình khi trước, phải mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Khi Độc Hạt Vương vượt thiên kiếp, là do phân thân Thạch Thiên Hàn khống chế, quá trình cụ thể cũng thoáng hiện qua đầu Dương Phàm.
- Chủ nhân
Hàn Lưu Ly có chút sợ hãi, dùng ánh mắt cầu xin nhìn Dương Phàm.
- Chỉ là một lần Hóa Hình Kiếp, có gì phải sợ?
Dương Phàm cười nhạt:
- Nếu nhưng có lòng tin tất thắng, liền nhất định có thể vượt qua. Nếu trong lòng sợ hãi, vậy sẽ suy yếu đi nhiều, cơ hội nhỏ bé.
Lời Dương Phàm nói dường như ẩn chứa một loại ma lực kỳ lạ, làm cho tâm thần Hàn Lưu Ly chấn động, thân rắn dựng đứng lên, hai mắt ngưng tụ thần quang.
- Vậy mới được, bằng không làm sao có tư cách làm linh thú của ta.
Dương Phàm chắp tay cười khẽ nói, tay áo phất phới trong gió lạnh.
Hắn sẽ không dễ ra tay trợ giúp Hàn Lưu Ly, nhưng cần thiết phải làm cho trong lòng nó không có bất kỳ sợ hãi lùi bước gì.
Xoạt!
Đúng lúc này, Độc Hạt Vương hóa thành hình người xuất hiện trước mặt Dương Phàm.
"Ngươi đừng lên tiếng, xem uy lực lôi kiếp lần này"
Dương Phàm thông qua ý niệm tinh thần, trao đối với Độc Hạt Vương.
"Chủ nhân, lôi kiếp lần này so với ta gặp lần trước, ít nhất phải mạnh hơn gấp đôi."
Nam tử cao to kia hít một hơi lạnh.
Dương Phàm từ từ gật đầu, vuốt cằm trầm ngâm nói:
- Hàn Lưu Ly là loại biến dị man hoang, tư chất so ngang thần thú, càng là chủng tộc "dị loại" trong thiên địa. Hóa Hình Kiếp mạnh mẽ hơn yêu thú bình thường, cũng là hợp lý.
Thiên đạo cuối cùng vẫn công bằng.
Những vật như Thần thú, cùng lúc có được thiên phú cùng cơ thể hạng nhất siêu nhân, chúng nó phải đối mặt với Hóa Hình Kiếp cùng Đại Thiên Kiếp, uy lực đều phải mạnh mẽ hơn bình thường.
Đúng lúc này, mây thiên kiếp trên bầu trời đánh xuống một đạo thiên lôi to bằng ngón cái.
Hàn Lưu Ly hai mắt sắc bén, thân rắn dài ba tấc liền nhảy lên, phun ra một đoàn khí lạnh xanh lam nhạt dài như sợi xích.
Ánh mắt Dương Phàm sáng lên, lực một kích này của Hàn Lưu Ly, thần thông vượt xa hạng Nguyên Anh, thậm chí không kém gì tu sĩ Nguyên Anh trung Kỳ.
Đây chỉ là mới vào Hóa Hình, cảnh giới tu vi còn chưa củng cố. Sau khi vượt qua Hóa Hình Kiếp thành công, thực lực ít nhất phải tăng một nửa.
Phốc xùy!
Thiên lôi va chạm lên sợi xích khí lạnh màu lam kia, lập tức cứng lại chậm chạp, một tia hồ quang đánh lên bên ngoài thân Hàn Lưu Ly, khiến cho thân thể như tinh thể của nó càng thêm bóng loáng.
Đạo thiên lôi thứ nhất liền vượt qua rất nhẹ nhàng.
Hàn Lưu Ly hiện lên vẻ vui mừng, ánh mắt càng thêm tự tin.
Một lát sau, đùng một tiếng, đạo lôi kiếp thứ hai hạ xuống.
Lúc này, uy năng lôi kiếp đã tăng lên gấp đôi ban đầu.
Hàn Lưu Ly thần sắc ngưng trọng, một lần nứa nhảy lên, phun ra một cơn lốc khí lạnh thật dài, suy yếu rất nhiều uy lực lôi kiếp.
Đạo thiên kiếp thứ hai, cũng vượt qua thành công.
Sau đó là đạo thứ ba
Đạo thiên kiếp thứ ba, uy năng lại tăng gấp đôi so với đạo thiên kiếp thứ hai.
Sắc mặt Dương Phàm khẽ biến, liền nhanh chóng bảo trì bình tĩnh.
Ánh mắt Hàn Lưu Ly chợt ngưng, miệng phun ra một đoàn băng diễm lưu ly phóng ra quang mang u lam như hoa.
Hòa diễm này vừa xuất hiện, Dương Phàm cùng Độc Hạt Vương Hóa Hình liền cảm nhận được một cỗ cực hàn cỗ khủng bố, người sau thân thể phát run, vội vận chuyển pháp lực chống lại.
Trong mắt Dương Phàm hiện một tia tinh quang, thần thông Lưu Ly Băng Diễm này dường như không thua kém gì Băng U Hàn Cực Diễm của Băng U Cung.
Phốc xì xì
Lưu Ly Băng Diễm mạnh mẽ đối đầu với đạo lôi kiếp thứ ba.
Trong tầm mắt Dương Phàm, lôi kiếp đang hạ xuống bỗng nhiên chậm lại, cuối cùng lại dung nhập vào trong một mảnh băng đá màu lam.
Một lát sau, băng đá màu làm răng rắc một tiếng, lôi điện dật tán nhập vào thân thể Hàn Lưu Ly.
Bùm bùm xoẹt xoẹt
Uy năng đạo lôi kiếp thứ ba cực lớn, mặc dù chỉ là một chút dư uy, cũng đánh cho Hàn Lưu Ly liên tục hừ khẽ, thân thể như băng tinh xuất hiện một đường nứt, bị thương không nhẹ.
Sau khi độ xong đạo lôi kiếp thứ ba, Dương Phàm thở ra một hơi dài.
Dựa theo thông lệ, thiên kiếp Hóa Hình sẽ đánh xuống ba lần thiên kiếp.
Một khi thành công, thể chất yêu thú sẽ phát sinh biến hóa rất lớn, có thể biến hóa thành hình thái nhân loại.
Ô ô
Đúng lúc này, Hàn Lưu Ly toàn thân run lên, vẻ mặt đầy hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn mây thiên kiếp trên bầu trời.
Cái gì?
Dương Phàm vội ngẩng đầu, vẻ mặt kinh hãi hô:
- Còn có đạo thứ tư
Chỉ thấy mây thiên kiếp giữa hư không, lực lôi điện điên cuồng hội tụ, dẫn tới linh khí trong phạm vi mấy ngàn dặm rung chuyển bất an.
Theo Dương Phàm biết, thiên kiếp Hóa Hình bình thường chỉ có ba đạo. Trừ khi là tình huống cực kỳ đặc thù, mới có đạo thiên kiếp thứ tư.
Mà thường thường đánh xuống đạo thiên lôi Hóa Hình thứ tư, thiên địa này sợ rằng hiếm có yêu tu nào chịu đựng được.
Mỗi một đạo thiên lôi, đều là tăng gấp đôi một lần trước đó.
Nói cách khác, đạo lôi kiếp thứ tư này, uy lực sẽ là gấp mười sáu lần đạo thứ nhất.
Mười sáu lần!
Đây là khái niệm gì?
Dương Phàm không dám tưởng tượng, thế nhưng hắn có thể đánh giá khái quát: cỗ lực lượng này đã vượt qua Nguyên Anh đỉnh, thậm chí đạt đến mức độ Hóa Thần Kỳ.
Đối mặt đạo lôi kiếp thứ tư hiếm thấy trên đời, mạnh mẽ như vậy, Lưu Ly Hàn Tinh Xà bị thương không nhẹ, có thể vượt qua kiếp nạn này không?
Giữa sông băng mênh mông vô tận, một cái bóng sáng màu xanh lục vụt qua mấy ngày, dần dần tiến sâu vào trong nội vực.
Lúc này, hoàn cảnh nhiệt độ thấp ác liệt nơi cực bắc, mới chính thức thể hiện ra.
Phóng mắt nhìn, tận chân trời toàn một mảnh tuyết trắng, không chút sinh cơ.
Vù!
Thân hình Dương Phàm bỗng nhiên dừng lại, từ trạng thái cực nhanh sang đứng yên, vẫn không có chút ảnh hưởng gì.
Hắn khẽ thở ra một hơi, nhưng lập tức ngưng kết thành hạt băng, rơi xuống tầng băng bên dưới.
- Khó trách nội vực cực bắc ngay cả người tu tiên bình thường cũng không thể sinh tồn. Nếu không có Băng Tuyết Tiên Vực tồn tại, tu tiên giới cực bắc thật sự khó mà phồn vinh lên được.
Dương Phàm thì thào.
Lúc này, hắn đã rời xa Băng Tuyết Tiên Vực hơn trăm vạn dặm.
Tâm thần dung nhập vào Tiên Hồng Không Gian, phát hiện cái trứng tinh thể do Lưu Ly Hàn Tinh Xà biến thành đã vỡ ra quá nửa. Xem ra, không đến mấy ngày sẽ thăng cấp đến Hóa Hình Kỳ.
Dương Phàm tìm một núi băng to lớn, đi xuống tùy tiện mở ra một động phủ.
Khoanh chân ngồi trong động phủ, Dương Phàm bắt đầu chờ đợi.
Trong thời gian này, tâm thần hắn quá nửa dung nhập vào Tiên Hồng Không Gian, lúc đầu chỉ là quan sát biến hóa của Lưu Ly Hàn Tinh Xà.
Thế nhưng ngay sau đó, một chuyện khác làm trong lòng hắn ngứa ngáy.
"Nếu ta đã lấy được máu hoàng tộc Tiên Tần, dựa theo như lời Hà Lạc nói, dường như có thể luyện hóa mở ra Chí Bảo Long Khí rồi."
Dương Phàm thật không nhịn nổi, lấy ra Hoàng Long Quan.
Lúc này, ở trong mắt hắn, chiếc mũ đội đầu màu vàng cỗ xưa xa xăm này, viên hạt châu vàng kim ở ngay giữa chiếc mũ, càng là chí bảo thần bí.
Hai con rồng vàng xoay quanh kim châu, giương nanh múa vuốt trông rất sống động, toả ra một cỗ long uy lẫm liệt.
Khí tức trên Hoàng Long Quan, có vài phần tương tự so với Xích Long Châu trước đó, nhưng Dương Phàm cảm giác, long khí trên Hoàng Long Quan càng thêm đặc thù, càng thêm thuần khiết hơn.
Ý niệm khẽ động, trong tay xuất hiện một cái bình nhỏ, đổ ra một giọt máu, rơi trên Hoàng Long Quan.
Phốc xùy
Ngay lập tức, chiếc mũ vàng liền run run hưng phấn, hạt châu vàng kim ở giữa chiếc mũ càng "oong oong" sáng ngời.
Rồng vàng hai bên hạt châu, giờ phút này giống như sống lại, mơ hồ nghe được tiếng long ngâm trầm thấp.
Cả chiếc Hoàng Long Quan giống như được giao cho sinh mệnh, khí tức đột nhiên đại biến, phóng ra quang hoa vàng đất càng thêm nồng đậm. Long khí màu vàng phóng lên cao, quẩn quanh ánh sáng tường hòa, càng thêm thần bí khó nắm bắt hơn long khí của Xích Long Châu.
Dương Phàm cảm giác Hoàng Long Quan trong tay mình, so với Xích Long Châu của Cổ Huyền Minh, càng nhiều thêm thứ gì đó, nhưng không nói rõ được đó là gì.
Chỉ là biến hóa trên Hoàng Long Quan duy trì một lát, liền biến mất.
- Xem ra một giọt máu, vẫn còn không đủ.
Dương Phàm mỉm cười, chiếc bình trong tay hắn còn có một nhóm nhỏ, hẳn là đủ rồi.
Dù là không đủ, hắn còn thu gom một nhóm máu, hoàn toàn nắm chắc được.
Hắn có chút động tâm, đã muốn lập tức luyện hóa Hoàng Long Quan, thế nhưng Lưu Ly Hàn Tinh Xà đã sắp thăng cấp, rất là gấp rút.
Dương Phàm đánh giá, muốn luyện hóa Chí Bảo Long Khí như Hoàng Long Quan, khẳng định không phải vài ngày ngắn ngủi là xong được.
Sau đó, hắn bắt đầu kiên trì chờ đợi.
Rốt cuộc vào một ngày.
Trong Linh Thú Viên.
Một tiếng răng rắc, chiếc trứng tinh thể chứa thân thể Lưu Ly Hàn Tinh Xà co rút bên trong, hoàn toàn vỡ tan.
Tinh Xà nhỏ ba tấc, toàn thân quấn quanh băng quang óng ánh, khí tức cường đại vượt xa trước kia.
Làn hơi lạnh, băng tỏa ra trên người Lưu Ly Hàn Tinh Xà, làm cho chúng bò cạp độc trong Linh Thú Viên rùng mình, thậm chí không ít bò cạp độc ngưng kết sương lạnh trên thân chúng.
Ngay cả Độc Hạt Vương thăng cấp Hóa Hình Kỳ đã lâu, ánh mắt cũng lóe ra ánh sáng kinh hãi, hết sức kiêng kỵ.
- Đừng tổn thương tới đồng bọn.
Dương Phàm nhàn nhạt nói.
- Vâng, chủ nhân.
Hàn Lưu Ly trả lời, nhưng bất luận nó cố gắng thế nào, cũng không thể hoàn toàn thu liễm được làn hơi lạnh đâm thẳng vào cốt tủy linh hồn kia được.
- Chủ nhânTa không làm được.
Hàn Lưu Ly ánh mắt màu lam trong suốt có phần lo lắng.
Hàn Lưu Ly, đây là là lúc Lưu Ly Hàn Tinh Xà thăng cấp bậc cao, có linh trí hơn người, năn nỉ chủ nhân đặt một cái tên.
- Hả? Ngươi thăng cấp Hóa Hình Kỳ, theo lý thuyết phải độ thiên kiếp Hóa Hình.
Sắc mặt Dương Phàm đột nhiên biến đổi.
Không đúng, nơi này là Tiên Hồng Không Gian.
Dương Phàm đột nhiên nghĩ đến gì đó.
Thế nhưng hắn không ngờ tới, ngay cả thiên kiếp Tiên Hồng Không Gian cũng có thể che chắn, quả thật là khó tin.
Xoạt!
Dương Phàm cùng Hàn Lưu Ly đồng thời xuất hiện ở sông băng.
- Khí tức thật là thân thiết
Hàn Lưu Ly thích thú vặn vẹo thân rắn trong suốt dài ba tấc, hít thở hàn khí trong sông băng cực bắc.
Đối với tu sĩ bình thường mà nói, đây là nơi ác mộng, thế nhưng ở trong mắt nó, lại là một vùng đất ôn hòa mê người.
Chỉ là Hàn Lưu Ly mừng rỡ còn không duy trì được một lát, thân thể lại bỗng cứng đờ.
Trong mắt nó hiện lên vẻ kinh hoảng, đột nhiên run rẩy nhìn hư không trên đầu.
Trong hư không cực bắc một mảnh tuyết trắng, đột nhiên vặn vẹo, truyền tới một cỗ dao động không gian.
Tiếp đó, khu vực vặn vẹo đột nhiên như sụp xuống, xuất hiện một điểm đen.
Điểm đen này mở rộng từng chút, chỉ trong hô hấp đã hình thành một cái hang tối đenthiên uy lẫm liệt từ đó phủ xuống.
Sau đó, cái hang tối đen kia liền vặn vẹo, hóa thành một đám mây xám xịt, bên trên quán quanh một tia thiên lôi màu tím.
Vừa bắt đầu, thiên lôi kia cũng không mạnh mẽ, thế nhưng chỉ trong nháy mắt, từng tia lôi điện liền to bằng ngón cái, gây ra uy áp to lớn xuống cả một khu vực bên dưới.
Một cỗ thiên uy lẫm liệt đến từ vũ trụ xa xưa, áp bách xuống dưới, khiến cho Dương Phàm sinh ra một ảo giác như mình là con kiến, không thể chống lại, nhưng mà, cỗ áp lực này lại chỉ nhắm vào Lưu Ly Hàn Tinh Xà.
Hàn Lưu Ly toàn thân run lên, không khỏi kinh hoàng.
Dương Phàm nhìn chằm chằm mây thiên kiếp quấn quanh điện quang, có chút kinh dị nói:
- Kỳ quái, mây thiên kiếp lần này so với Độc Hạt Vương hóa hình khi trước, phải mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Khi Độc Hạt Vương vượt thiên kiếp, là do phân thân Thạch Thiên Hàn khống chế, quá trình cụ thể cũng thoáng hiện qua đầu Dương Phàm.
- Chủ nhân
Hàn Lưu Ly có chút sợ hãi, dùng ánh mắt cầu xin nhìn Dương Phàm.
- Chỉ là một lần Hóa Hình Kiếp, có gì phải sợ?
Dương Phàm cười nhạt:
- Nếu nhưng có lòng tin tất thắng, liền nhất định có thể vượt qua. Nếu trong lòng sợ hãi, vậy sẽ suy yếu đi nhiều, cơ hội nhỏ bé.
Lời Dương Phàm nói dường như ẩn chứa một loại ma lực kỳ lạ, làm cho tâm thần Hàn Lưu Ly chấn động, thân rắn dựng đứng lên, hai mắt ngưng tụ thần quang.
- Vậy mới được, bằng không làm sao có tư cách làm linh thú của ta.
Dương Phàm chắp tay cười khẽ nói, tay áo phất phới trong gió lạnh.
Hắn sẽ không dễ ra tay trợ giúp Hàn Lưu Ly, nhưng cần thiết phải làm cho trong lòng nó không có bất kỳ sợ hãi lùi bước gì.
Xoạt!
Đúng lúc này, Độc Hạt Vương hóa thành hình người xuất hiện trước mặt Dương Phàm.
"Ngươi đừng lên tiếng, xem uy lực lôi kiếp lần này"
Dương Phàm thông qua ý niệm tinh thần, trao đối với Độc Hạt Vương.
"Chủ nhân, lôi kiếp lần này so với ta gặp lần trước, ít nhất phải mạnh hơn gấp đôi."
Nam tử cao to kia hít một hơi lạnh.
Dương Phàm từ từ gật đầu, vuốt cằm trầm ngâm nói:
- Hàn Lưu Ly là loại biến dị man hoang, tư chất so ngang thần thú, càng là chủng tộc "dị loại" trong thiên địa. Hóa Hình Kiếp mạnh mẽ hơn yêu thú bình thường, cũng là hợp lý.
Thiên đạo cuối cùng vẫn công bằng.
Những vật như Thần thú, cùng lúc có được thiên phú cùng cơ thể hạng nhất siêu nhân, chúng nó phải đối mặt với Hóa Hình Kiếp cùng Đại Thiên Kiếp, uy lực đều phải mạnh mẽ hơn bình thường.
Đúng lúc này, mây thiên kiếp trên bầu trời đánh xuống một đạo thiên lôi to bằng ngón cái.
Hàn Lưu Ly hai mắt sắc bén, thân rắn dài ba tấc liền nhảy lên, phun ra một đoàn khí lạnh xanh lam nhạt dài như sợi xích.
Ánh mắt Dương Phàm sáng lên, lực một kích này của Hàn Lưu Ly, thần thông vượt xa hạng Nguyên Anh, thậm chí không kém gì tu sĩ Nguyên Anh trung Kỳ.
Đây chỉ là mới vào Hóa Hình, cảnh giới tu vi còn chưa củng cố. Sau khi vượt qua Hóa Hình Kiếp thành công, thực lực ít nhất phải tăng một nửa.
Phốc xùy!
Thiên lôi va chạm lên sợi xích khí lạnh màu lam kia, lập tức cứng lại chậm chạp, một tia hồ quang đánh lên bên ngoài thân Hàn Lưu Ly, khiến cho thân thể như tinh thể của nó càng thêm bóng loáng.
Đạo thiên lôi thứ nhất liền vượt qua rất nhẹ nhàng.
Hàn Lưu Ly hiện lên vẻ vui mừng, ánh mắt càng thêm tự tin.
Một lát sau, đùng một tiếng, đạo lôi kiếp thứ hai hạ xuống.
Lúc này, uy năng lôi kiếp đã tăng lên gấp đôi ban đầu.
Hàn Lưu Ly thần sắc ngưng trọng, một lần nứa nhảy lên, phun ra một cơn lốc khí lạnh thật dài, suy yếu rất nhiều uy lực lôi kiếp.
Đạo thiên kiếp thứ hai, cũng vượt qua thành công.
Sau đó là đạo thứ ba
Đạo thiên kiếp thứ ba, uy năng lại tăng gấp đôi so với đạo thiên kiếp thứ hai.
Sắc mặt Dương Phàm khẽ biến, liền nhanh chóng bảo trì bình tĩnh.
Ánh mắt Hàn Lưu Ly chợt ngưng, miệng phun ra một đoàn băng diễm lưu ly phóng ra quang mang u lam như hoa.
Hòa diễm này vừa xuất hiện, Dương Phàm cùng Độc Hạt Vương Hóa Hình liền cảm nhận được một cỗ cực hàn cỗ khủng bố, người sau thân thể phát run, vội vận chuyển pháp lực chống lại.
Trong mắt Dương Phàm hiện một tia tinh quang, thần thông Lưu Ly Băng Diễm này dường như không thua kém gì Băng U Hàn Cực Diễm của Băng U Cung.
Phốc xì xì
Lưu Ly Băng Diễm mạnh mẽ đối đầu với đạo lôi kiếp thứ ba.
Trong tầm mắt Dương Phàm, lôi kiếp đang hạ xuống bỗng nhiên chậm lại, cuối cùng lại dung nhập vào trong một mảnh băng đá màu lam.
Một lát sau, băng đá màu làm răng rắc một tiếng, lôi điện dật tán nhập vào thân thể Hàn Lưu Ly.
Bùm bùm xoẹt xoẹt
Uy năng đạo lôi kiếp thứ ba cực lớn, mặc dù chỉ là một chút dư uy, cũng đánh cho Hàn Lưu Ly liên tục hừ khẽ, thân thể như băng tinh xuất hiện một đường nứt, bị thương không nhẹ.
Sau khi độ xong đạo lôi kiếp thứ ba, Dương Phàm thở ra một hơi dài.
Dựa theo thông lệ, thiên kiếp Hóa Hình sẽ đánh xuống ba lần thiên kiếp.
Một khi thành công, thể chất yêu thú sẽ phát sinh biến hóa rất lớn, có thể biến hóa thành hình thái nhân loại.
Ô ô
Đúng lúc này, Hàn Lưu Ly toàn thân run lên, vẻ mặt đầy hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn mây thiên kiếp trên bầu trời.
Cái gì?
Dương Phàm vội ngẩng đầu, vẻ mặt kinh hãi hô:
- Còn có đạo thứ tư
Chỉ thấy mây thiên kiếp giữa hư không, lực lôi điện điên cuồng hội tụ, dẫn tới linh khí trong phạm vi mấy ngàn dặm rung chuyển bất an.
Theo Dương Phàm biết, thiên kiếp Hóa Hình bình thường chỉ có ba đạo. Trừ khi là tình huống cực kỳ đặc thù, mới có đạo thiên kiếp thứ tư.
Mà thường thường đánh xuống đạo thiên lôi Hóa Hình thứ tư, thiên địa này sợ rằng hiếm có yêu tu nào chịu đựng được.
Mỗi một đạo thiên lôi, đều là tăng gấp đôi một lần trước đó.
Nói cách khác, đạo lôi kiếp thứ tư này, uy lực sẽ là gấp mười sáu lần đạo thứ nhất.
Mười sáu lần!
Đây là khái niệm gì?
Dương Phàm không dám tưởng tượng, thế nhưng hắn có thể đánh giá khái quát: cỗ lực lượng này đã vượt qua Nguyên Anh đỉnh, thậm chí đạt đến mức độ Hóa Thần Kỳ.
Đối mặt đạo lôi kiếp thứ tư hiếm thấy trên đời, mạnh mẽ như vậy, Lưu Ly Hàn Tinh Xà bị thương không nhẹ, có thể vượt qua kiếp nạn này không?