Trương Hằng vừa nghe chuyện này không ngờ để cập đến bí mật của Phương Vân sơn cũng không khỏi sinh ra lòng tò mò rất lớn. Thầm nghĩ, nếu không phải mình bị Âu Dương lão tổ khống chế cái mạng nhỏ. đối phương vị tất sẽ giảng giải bí mật này cho mình.
Có lẽ mục đích giấu thực lực của Âu Dương lão tổ là có liên quan đến bí mật này.
Âu Dương lão tổ thu hồi ý hồi tưởng trên mặt. Khẽ liếc mắt nhìn Trương Hằng ở bên cạnh có đáng vẻ chăm chỉ lắng nghe hết sức chăm chú. mới bắt đâu tự thuật:
- Ước chừng vào mười vạn năm trước. Triệu quốc hiện giờ cùng với Tề quốc và Sở quốc chung quanh căn bản không tồn tại trên thế giới này. Tất cả lãnh thồ nơi này đều do một vương triều rất khổng lồ thống trị. Mà vương triều này gọi là Chu Vương Triều. Ngay lúc đó lãnh thổ của Chu Vương Triều rất rộng lớn. ngang dọc mấy ức dặm hầu như thống trị nửa khối đại lục này.
Trên mặt Trương Hằng không khỏi lộ ra vẻ kinh hãi theo hắn biết, diện tích Triệu quốc hiện giờ cũng lớn gắp mấy lần Trung Quốc trên địa cầu. mà Triệu quốc so với Tề quốc và Sở quốc tiếp giáp còn lớn hơn Triệu quốc gấp mấy lần. về phần Đông vân đại lục theo lời Âu Dương lão tổ. trong mắt người tu chân đó gần như là quái vật lớn không có giới hạn.
Có thể thống trị nửa khối Đông vân đại lục. mặc dù chỉ vẻn vẹn thống trị giới thế tục. điều này cũng rất được.
Triệu quốc, Tề quốc, Sở quốc, khu vực của ba quốc gia này chính là cực hạn Trương Hằng có thể chạm tới. Chung quanh ba quốc gia này là một mảnh Tử Vực mờ mịt mênh mông. Mặc dù là tu sĩ bậc cao có thần thông cái thế, cũng tránh xa vùng Tử Vực này.
về phần bên ngoài ba quốc gia kia còn có gì. cũng không có bao nhiêu người biết. Ngàn vạn năm đến nay, còn chưa từng nghe ai nói qua có người nào ra khỏi phạm vi ba nước.
Bởi vậy. khu vực phong bế ba quốc gia này lại xưng là Tam Tinh Vực. mà chung quanh Tam Tinh Vực là tồn tại Tử Vực cấm kỵ này.
- Chu Vương Triều thời đó rất đáng sợ cường đại đến khó tin. toàn bộ đại địa đều run rẩy trước mặt nó. hơn nữa không những nó thống trị nhân gian, ngay cả toàn bộ Tu Tiên Giới đều bị thống trị không có bất cứ thế lực nào có thể chống lại.
Khi Âu Dương lão tổ nói tới đây. trên mặt vẫn còn lưu lại mấy phần hoảng sợ.
Trương Hằng cũng không khỏi khiếp sợ. Hắn vốn tưởng rằng sự cường đại của Chu Vương Triều này chỉ vẻn vẹn thể hiện ở giới thế tục. không ngờ ngay cả toàn bộ Tu Tiên Giới cũng bị nó chinh. Không khó tưởng tượng, Chu Vương Triều lúc đó cường đại đến mức nào.
Hiện giờ ba quốc gia thống trị Tam Tinh Vực cũng chỉ là giới thế tục. Tuy rằng ngoài sáng ba quốc gia này thống trị khu vực này nhưng bên trong, ba quốc gia thế tục này đã bị một số môn phái lớn của Tu Tiên Giới nắm trong tay.
Nhưng Trương Hằng vẫn không thể tin được chút nào, một quốc gia thế tục như vậy làm sao có thể thống trị được cả Tu Tiên Giới?
Nên biết rằng, tính hết tu sĩ Tam Tinh Vực này cũng là con số hàng vạn, trong đó cũng có không ít người có thực lực thông thiên thậm chí còn có tồn tại nghịch thiên có thẻ bằng lực bản thân quét ngang một quốc gia.
Hơn nữa. ngoài Tam Tinh Vực, còn có sông núi và đại địa mênh mông vô ngần, số lượng người tu Luyện phải tính là hàng ức. về phần có bao nhiêu người phàm, điều đó căn bản không thể tính toán được.
Muốn thống trị khối đại lục hỗn loạn này, e rằng chỉ thống trị một nửa, cũng không thể tưởng tượng rồi. điều này căn bản không phải con người có thể làm được. Nguồn truyện:
Dường như nhìn ra vẻ nghi ngờ trong mắt Trương Hằng. Âu Dương lão tổ cười lạnh, một tiếng, lại không dấu nổi vẻ sợ hãi trên mặt:
- Lúc ấy. thế lực Chu Vương Triều đang khuếch trương tới Tu Tiên Giới. Hành động này bị Tu Tiên Giới lúc đó phản kháng nghiêm trọng, thậm chí còn có một số nhân sĩ tu chân đánh giết thẳng tới kinh thành Chu Vương Triều.
Nhưng cũng không ngoại lệ. mặc kệ người tu tiên có tu vi cường đại thế nào. sau khi đánh giết tới kinh thành, toàn bô bị giết sạch tại chỗ. thậm chí là hồn phi phách tán.
- Sau đó. Chu Vương Triều áp dụng sách lược tanh máu. chém giết người tu chân không chút lưu tình. Mặc kệ những người tu chân này có thần phục hay không, cũng bị đội chấp pháp của Chu Vương Triều loại bỏ. cứ kéo dài liên tục mấy trăm năm như vậy. hàng ức tu sĩ của cả Tu Tiên Giới bị giết chỉ còn lại một phần.
- Đó là một trường tai kiếp, một loại kiếp nạn mà Tu Tiên Giới trăm vạn năm chưa từng gặp phải! Vô số tu sĩ ngã xuống. Hơn nữa, tu sĩ càng có thực lực cao cường thì càng khó thoát cái chết. Có thể nói, tu sĩ Phân Thần Kỳ trở lên gần như đều bị giết chết không chừa một ai.
Nói tới đây. giọng điệu của Âu Dương lão tổ có chút run rẩy.
Không khó tưởng tượng, tình huống lúc đó thảm khốc đến cỡ nào. Ngay cả tu sĩ Phân Thần Kỳ trở lên cũng bị loại bỏ không chút lưu tình, càng không nói những tu sĩ Luyện khí kỳ, Trúc cơ kỳ.
- Trong thời đại hỗn loạn đó. tất cả tu sĩ của Tu Tiên Giới biết giết đến chỉ còn lại một phần, mà trong một phần này chỉ còn lại những người tu chân có tu vi thấp kém. Mọi thứ không giữ được, những tu sĩ còn lại buông tha hết chống cự. Thành khẩn cầu Chu Vương Triều giữ lại một chút hương lửa cuối cùng cho Tu Tiên Giới.
Trương Hằng không khỏi hỏi:
- Chu Vương Triều chắc là đồng ý. nếu không Đồng ý, làm sao có Tu Tiên Giới như hiện tại.
Âu Dương lão tổ lắc đầu nói:
- Không có! Chu Vương Triều không đồng ý. bọn họ giết sạch toàn bộ Tu Tiên Giới! Vì củng cố địa vị thống trị của vương triều này. cả Đông vân đại lục chỉ cho phép gia tộc tu chân của hoàng tộc Chu Vương Triều tồn tại trên thế giới này.
- Nhưng Chu Vương Triều chỉ có một gia tộc tu chân, làm sao có thể chống lại toàn bộ Tu Tiên Giới chứ?
Trương Hằng không kiềm nổi đưa ra nghi vấn của mình, mặc dù Chu Vương Triều cường đại như thế nào. đối mặt với mấy triệu người tu chân, cùng khó thể ngăn cản.
Trong mắt của Âu Dương lão tổ đột nhiên lóe lên vẻ mặt kính sợ xen lẫn cừu thị. Lão thở dài dùng một loại ngữ điệu kỳ dị nói:
- Toàn bộ chuyên này đều do tồn tại của một người, đây là một nhân vật đủ để gọi là nghịch thiên...
Một người, không ngờ có thể quyết định vận mệnh cả Tu Tiên Giới? Trương Hằng hít ngược một hơi khí lạnh, người như vậy tồn tại ra sao? Có thể cường đại đến mức như thế?
- Người đó rất đáng sợ, rất đáng sợ... Hắn chỉ bằng vào lực bản thân chống lại cả Tu Tiên Giới, đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, tung hoành vô địch nhân giới.
Khi Âu Dương lão tổ nhắc đến người này. không chỉ có kính sợ rất sâu. thậm chí còn ẩn chứa một loại sùng bái không thể xét nét!
Đánh khắp thiên hạ vô địch thủ. tung hoành vô địch nhân giới! Điều này thật sự đáng sợ!
Trương Hằng khó thể tưởng tượng người này năm đó nổi tiếng thế nào. sức đủ để đảo núi lấp sông, một tay che trời, ngạo thị cả khu Đông vân đại lục. Tuy nhiên người như vậy thật sự khiến người ta kính sợ. Ở thế giới lấy cường giả vi tôn lại cũng được người kính ngưỡng!
- Người biết tên của người này rất ít. nhưng danh hiệu của hắn lại nổi tiếng khắp Đông vân đại lục này. thậm chí còn truyền bá ra ngoài đại lục.
Hắn được xưng là đệ nhất vũ nội đánh khắp Thiên hạ vô địch thủ: Huyết Sát Thần Đế!
Đánh khắp Thiên hạ vô địch thủ Huyết Sát Thần Đế! Trương Hằng nhớ kỳ tên này thật sâu. Lúc này trong đâu hắn không ngờ sinh ra ý niệm kỳ quái, mình nhất định đạt tới trình độ giống như Huyết Sát Thần Đế. thậm chí còn vượt qua hắn!
Có lẽ đối với người khác mà nói. đây hoàn toàn là một mục tiêu không có khả năng, nhưng đối với Trương Hằng có Biến Thái Công Pháp mà nói, mọi thứ đều có khả năng.
Âu Dương lão tổ cũng cảm nhận một luồng ý chí chiến đấu lờ mờ trên người Trương Hằng, trong lòng cũng không ngừng cười lạnh, mặt ngoài nói với vẻ lạnh nhạt:
- Trong lịch sử mấy trăm vạn năm của Đông vân đại lục. không có bất cứ người nào có thể vượt qua Huyết Sát Thần Đế. một thân tu vi của hắn đủ để chấn thước cổ kim. ngạo thị vũ nội.
Trương Hằng hiểu được, thời gian mấy trăm vạn năm. Tu Tiên Giới tự nhiên sẽ xuất hiện thiên tư ngút trời, nhưng không có bất cứ người nào có thể sánh vai với Huyết Sát Thần Đế. Có thể nói, hào quang tất cả thiên tài trong mấy trăm vạn năm bị một mình hắn che mở.
- Nhưng vì sao Tu Tiên Giới chúng ta vẫn không bị diệt sạch?
Ý của Trương Hằng rất rõ ràng, nếu Huyết sắc Thần Đế đáng sợ như thế, vì sao không diệt sạch Tu Tiên Giới.
Âu Dương lão tổ lắc lắc đầu:
- Dù sao cũng là chuyện mười vạn năm trước. Rất nhiều chuyện truyền lưu đến nay cũng không thể khảo chứng. Lúc ấy dưới sự dẫn dắt của Huyết Sát Thần Đế. Chu Vương Triều đủ để quét ngang đại lục. thậm chí giết Tu Tiên Giới chỉ còn một phần. Nhưng sau đó, Huyết Sát Thần Đế mất tích một cách thần bí. Chu Vương Triều do hắn thống trị trong nháy mắt sụp đổ.
Chuyện này xong rồi sao? Trương Hằng không khỏi có chút thất vọng, tuy nhiên chuyện này dù sao cũng là chuyện mười vạn năm trước, sau đó lại xảy ra chuyện gì thì không ai biết.
- Nhưng những chuyện này có quan hệ gì với Phương Vân sơn chúng ta chứ?
Trương Hằng đột nhiên tỉnh ngộ. không phải đang nói bí mật của Phương Vân sơn sao? Làm sao lại đặt lên người Huyết Sát Thần Đế.
Âu Dương lão tổ nhẹ liếc hắn. lấy một loại giọng điệu nhẹ nhàng nói:
- Bí mật của Phương Vân sơn này có liên quan đến Huyết Sát Thần Đế.
Trương Hằng vừa nghe chuyện này không ngờ để cập đến bí mật của Phương Vân sơn cũng không khỏi sinh ra lòng tò mò rất lớn. Thầm nghĩ, nếu không phải mình bị Âu Dương lão tổ khống chế cái mạng nhỏ. đối phương vị tất sẽ giảng giải bí mật này cho mình.
Có lẽ mục đích giấu thực lực của Âu Dương lão tổ là có liên quan đến bí mật này.
Âu Dương lão tổ thu hồi ý hồi tưởng trên mặt. Khẽ liếc mắt nhìn Trương Hằng ở bên cạnh có đáng vẻ chăm chỉ lắng nghe hết sức chăm chú. mới bắt đâu tự thuật:
- Ước chừng vào mười vạn năm trước. Triệu quốc hiện giờ cùng với Tề quốc và Sở quốc chung quanh căn bản không tồn tại trên thế giới này. Tất cả lãnh thồ nơi này đều do một vương triều rất khổng lồ thống trị. Mà vương triều này gọi là Chu Vương Triều. Ngay lúc đó lãnh thổ của Chu Vương Triều rất rộng lớn. ngang dọc mấy ức dặm hầu như thống trị nửa khối đại lục này.
Trên mặt Trương Hằng không khỏi lộ ra vẻ kinh hãi theo hắn biết, diện tích Triệu quốc hiện giờ cũng lớn gắp mấy lần Trung Quốc trên địa cầu. mà Triệu quốc so với Tề quốc và Sở quốc tiếp giáp còn lớn hơn Triệu quốc gấp mấy lần. về phần Đông vân đại lục theo lời Âu Dương lão tổ. trong mắt người tu chân đó gần như là quái vật lớn không có giới hạn.
Có thể thống trị nửa khối Đông vân đại lục. mặc dù chỉ vẻn vẹn thống trị giới thế tục. điều này cũng rất được.
Triệu quốc, Tề quốc, Sở quốc, khu vực của ba quốc gia này chính là cực hạn Trương Hằng có thể chạm tới. Chung quanh ba quốc gia này là một mảnh Tử Vực mờ mịt mênh mông. Mặc dù là tu sĩ bậc cao có thần thông cái thế, cũng tránh xa vùng Tử Vực này.
về phần bên ngoài ba quốc gia kia còn có gì. cũng không có bao nhiêu người biết. Ngàn vạn năm đến nay, còn chưa từng nghe ai nói qua có người nào ra khỏi phạm vi ba nước.
Bởi vậy. khu vực phong bế ba quốc gia này lại xưng là Tam Tinh Vực. mà chung quanh Tam Tinh Vực là tồn tại Tử Vực cấm kỵ này.
- Chu Vương Triều thời đó rất đáng sợ cường đại đến khó tin. toàn bộ đại địa đều run rẩy trước mặt nó. hơn nữa không những nó thống trị nhân gian, ngay cả toàn bộ Tu Tiên Giới đều bị thống trị không có bất cứ thế lực nào có thể chống lại.
Khi Âu Dương lão tổ nói tới đây. trên mặt vẫn còn lưu lại mấy phần hoảng sợ.
Trương Hằng cũng không khỏi khiếp sợ. Hắn vốn tưởng rằng sự cường đại của Chu Vương Triều này chỉ vẻn vẹn thể hiện ở giới thế tục. không ngờ ngay cả toàn bộ Tu Tiên Giới cũng bị nó chinh. Không khó tưởng tượng, Chu Vương Triều lúc đó cường đại đến mức nào.
Hiện giờ ba quốc gia thống trị Tam Tinh Vực cũng chỉ là giới thế tục. Tuy rằng ngoài sáng ba quốc gia này thống trị khu vực này nhưng bên trong, ba quốc gia thế tục này đã bị một số môn phái lớn của Tu Tiên Giới nắm trong tay.
Nhưng Trương Hằng vẫn không thể tin được chút nào, một quốc gia thế tục như vậy làm sao có thể thống trị được cả Tu Tiên Giới?Nên biết rằng, tính hết tu sĩ Tam Tinh Vực này cũng là con số hàng vạn, trong đó cũng có không ít người có thực lực thông thiên thậm chí còn có tồn tại nghịch thiên có thẻ bằng lực bản thân quét ngang một quốc gia.
Hơn nữa. ngoài Tam Tinh Vực, còn có sông núi và đại địa mênh mông vô ngần, số lượng người tu Luyện phải tính là hàng ức. về phần có bao nhiêu người phàm, điều đó căn bản không thể tính toán được.
Muốn thống trị khối đại lục hỗn loạn này, e rằng chỉ thống trị một nửa, cũng không thể tưởng tượng rồi. điều này căn bản không phải con người có thể làm được. Nguồn truyện: Truyện FULL
Dường như nhìn ra vẻ nghi ngờ trong mắt Trương Hằng. Âu Dương lão tổ cười lạnh, một tiếng, lại không dấu nổi vẻ sợ hãi trên mặt:
- Lúc ấy. thế lực Chu Vương Triều đang khuếch trương tới Tu Tiên Giới. Hành động này bị Tu Tiên Giới lúc đó phản kháng nghiêm trọng, thậm chí còn có một số nhân sĩ tu chân đánh giết thẳng tới kinh thành Chu Vương Triều.
Nhưng cũng không ngoại lệ. mặc kệ người tu tiên có tu vi cường đại thế nào. sau khi đánh giết tới kinh thành, toàn bô bị giết sạch tại chỗ. thậm chí là hồn phi phách tán.
- Sau đó. Chu Vương Triều áp dụng sách lược tanh máu. chém giết người tu chân không chút lưu tình. Mặc kệ những người tu chân này có thần phục hay không, cũng bị đội chấp pháp của Chu Vương Triều loại bỏ. cứ kéo dài liên tục mấy trăm năm như vậy. hàng ức tu sĩ của cả Tu Tiên Giới bị giết chỉ còn lại một phần.
- Đó là một trường tai kiếp, một loại kiếp nạn mà Tu Tiên Giới trăm vạn năm chưa từng gặp phải! Vô số tu sĩ ngã xuống. Hơn nữa, tu sĩ càng có thực lực cao cường thì càng khó thoát cái chết. Có thể nói, tu sĩ Phân Thần Kỳ trở lên gần như đều bị giết chết không chừa một ai.
Nói tới đây. giọng điệu của Âu Dương lão tổ có chút run rẩy.
Không khó tưởng tượng, tình huống lúc đó thảm khốc đến cỡ nào. Ngay cả tu sĩ Phân Thần Kỳ trở lên cũng bị loại bỏ không chút lưu tình, càng không nói những tu sĩ Luyện khí kỳ, Trúc cơ kỳ.
- Trong thời đại hỗn loạn đó. tất cả tu sĩ của Tu Tiên Giới biết giết đến chỉ còn lại một phần, mà trong một phần này chỉ còn lại những người tu chân có tu vi thấp kém. Mọi thứ không giữ được, những tu sĩ còn lại buông tha hết chống cự. Thành khẩn cầu Chu Vương Triều giữ lại một chút hương lửa cuối cùng cho Tu Tiên Giới.
Trương Hằng không khỏi hỏi:
- Chu Vương Triều chắc là đồng ý. nếu không Đồng ý, làm sao có Tu Tiên Giới như hiện tại.
Âu Dương lão tổ lắc đầu nói:
- Không có! Chu Vương Triều không đồng ý. bọn họ giết sạch toàn bộ Tu Tiên Giới! Vì củng cố địa vị thống trị của vương triều này. cả Đông vân đại lục chỉ cho phép gia tộc tu chân của hoàng tộc Chu Vương Triều tồn tại trên thế giới này.
- Nhưng Chu Vương Triều chỉ có một gia tộc tu chân, làm sao có thể chống lại toàn bộ Tu Tiên Giới chứ?
Trương Hằng không kiềm nổi đưa ra nghi vấn của mình, mặc dù Chu Vương Triều cường đại như thế nào. đối mặt với mấy triệu người tu chân, cùng khó thể ngăn cản.
Trong mắt của Âu Dương lão tổ đột nhiên lóe lên vẻ mặt kính sợ xen lẫn cừu thị. Lão thở dài dùng một loại ngữ điệu kỳ dị nói:
- Toàn bộ chuyên này đều do tồn tại của một người, đây là một nhân vật đủ để gọi là nghịch thiên...
Một người, không ngờ có thể quyết định vận mệnh cả Tu Tiên Giới? Trương Hằng hít ngược một hơi khí lạnh, người như vậy tồn tại ra sao? Có thể cường đại đến mức như thế?
- Người đó rất đáng sợ, rất đáng sợ... Hắn chỉ bằng vào lực bản thân chống lại cả Tu Tiên Giới, đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, tung hoành vô địch nhân giới.
Khi Âu Dương lão tổ nhắc đến người này. không chỉ có kính sợ rất sâu. thậm chí còn ẩn chứa một loại sùng bái không thể xét nét!
Đánh khắp thiên hạ vô địch thủ. tung hoành vô địch nhân giới! Điều này thật sự đáng sợ!
Trương Hằng khó thể tưởng tượng người này năm đó nổi tiếng thế nào. sức đủ để đảo núi lấp sông, một tay che trời, ngạo thị cả khu Đông vân đại lục. Tuy nhiên người như vậy thật sự khiến người ta kính sợ. Ở thế giới lấy cường giả vi tôn lại cũng được người kính ngưỡng!
- Người biết tên của người này rất ít. nhưng danh hiệu của hắn lại nổi tiếng khắp Đông vân đại lục này. thậm chí còn truyền bá ra ngoài đại lục.
Hắn được xưng là đệ nhất vũ nội đánh khắp Thiên hạ vô địch thủ: Huyết Sát Thần Đế!
Đánh khắp Thiên hạ vô địch thủ Huyết Sát Thần Đế! Trương Hằng nhớ kỳ tên này thật sâu. Lúc này trong đâu hắn không ngờ sinh ra ý niệm kỳ quái, mình nhất định đạt tới trình độ giống như Huyết Sát Thần Đế. thậm chí còn vượt qua hắn!
Có lẽ đối với người khác mà nói. đây hoàn toàn là một mục tiêu không có khả năng, nhưng đối với Trương Hằng có Biến Thái Công Pháp mà nói, mọi thứ đều có khả năng.
Âu Dương lão tổ cũng cảm nhận một luồng ý chí chiến đấu lờ mờ trên người Trương Hằng, trong lòng cũng không ngừng cười lạnh, mặt ngoài nói với vẻ lạnh nhạt:
- Trong lịch sử mấy trăm vạn năm của Đông vân đại lục. không có bất cứ người nào có thể vượt qua Huyết Sát Thần Đế. một thân tu vi của hắn đủ để chấn thước cổ kim. ngạo thị vũ nội.
Trương Hằng hiểu được, thời gian mấy trăm vạn năm. Tu Tiên Giới tự nhiên sẽ xuất hiện thiên tư ngút trời, nhưng không có bất cứ người nào có thể sánh vai với Huyết Sát Thần Đế. Có thể nói, hào quang tất cả thiên tài trong mấy trăm vạn năm bị một mình hắn che mở.
- Nhưng vì sao Tu Tiên Giới chúng ta vẫn không bị diệt sạch?
Ý của Trương Hằng rất rõ ràng, nếu Huyết sắc Thần Đế đáng sợ như thế, vì sao không diệt sạch Tu Tiên Giới.
Âu Dương lão tổ lắc lắc đầu:
- Dù sao cũng là chuyện mười vạn năm trước. Rất nhiều chuyện truyền lưu đến nay cũng không thể khảo chứng. Lúc ấy dưới sự dẫn dắt của Huyết Sát Thần Đế. Chu Vương Triều đủ để quét ngang đại lục. thậm chí giết Tu Tiên Giới chỉ còn một phần. Nhưng sau đó, Huyết Sát Thần Đế mất tích một cách thần bí. Chu Vương Triều do hắn thống trị trong nháy mắt sụp đổ.
Chuyện này xong rồi sao? Trương Hằng không khỏi có chút thất vọng, tuy nhiên chuyện này dù sao cũng là chuyện mười vạn năm trước, sau đó lại xảy ra chuyện gì thì không ai biết.
- Nhưng những chuyện này có quan hệ gì với Phương Vân sơn chúng ta chứ?
Trương Hằng đột nhiên tỉnh ngộ. không phải đang nói bí mật của Phương Vân sơn sao? Làm sao lại đặt lên người Huyết Sát Thần Đế.
Âu Dương lão tổ nhẹ liếc hắn. lấy một loại giọng điệu nhẹ nhàng nói:
- Bí mật của Phương Vân sơn này có liên quan đến Huyết Sát Thần Đế.