Trương Hằng không ngờ rằng Bách Luyện Sơn lại đột nhiên xuất hiện một tu sĩ có thực lực mạnh mẽ như vậy!
ở Tu chân giới, tu vi không thể hoàn toàn đại biểu cho thực lực chân chính của một người.
Bách Luyện đại sư lúc trước, một thân tu vi đã đạt tới Kết Đan trung kỳ nhưng do tập trung nghiên cứu luyện khí đạo cho nên sức chiến đấu lại có chút chênh lệch với những tu sĩ Kết Đan trung kỳ bình thường khác.
Lão già trước mắt này có dáng người so với người bình thường còn yếu đuối hơn xương cốt trên người lại như lộ cả ra ngoài nhưng đôi mắt lại tản mát ra một cỗ khí tức sát phạt Quyết đoán.
Lão già này đứng cách Trương Hằng chừng hơn mười thước, khí thế nhe thái sơn áp đỉnh ập về phía Trương Hằng. hai mắt sáng ngời hữu thần, nhìn như không có con ngươi. Lão tập trung gắt gao nhìn Trương Hằng.
Trương Hằng có thể đại khái phán đoán thực lực lão già trước mắt này chừng Kết Đan hậu kỳ. Nhưng khi Đối mặt với hắn. Trương Hằng lại có một cỗ cảm giác bị uy hiếp. Loại cảm giác này, Bách Luyện đại sư Quyết không thể mang tới cho hắn!
- Các hạ là ai. sao đột nhiên xông tới nơi này?
Trương Hằng đã sớm đứng lên. không chút nhún nhường với lão già đối diện, ánh mắt chăm chú nhìn đối phương.
Khí thế trên người lão già hơi thu liễm một chút, ánh mắt quét qua khấp động phủ, một lúc sau mới trầm giọng nói:
- Nơi này rõ ràng là động phủ của Tư Không Vũ. Ngươi sao lại ở đây?
Liếc mắt nhìn chiếc bồ đoàn dưới chân Trương Hằng, biểu tình trên mặt lão già lộ ra vẻ quái dị:
- Hay ngươi chính là đệ tử quan môn của hắn mới thu?
- Không phải! Ta tới đây để nhờ đại sư tu bổ một kiện linh khí cực phẩm. Hắn bảo Trương mỗ chờ ở chỗ này!
Trương Hằng đương nhiên biết Tư Không Vũ mà hắn để cập tới chính là Bách Luyện đại sư.
"Hay người này là kẻ thù của Bách Luyện đại sư?!"
Xem bộ đáng hùng hùng hồ hổ của người này, trong lòng Trương Hằng không khỏi thầm nghĩ.
Nghe Khuê Hồng nói. Ngay cả hắn là đệ tử nhưng cũng không biết tính danh thật của sư phụ. Tuy răng hắn chỉ là một đệ tử ký danh, thậm chí bị trục xuất khỏi sư môn.
Vẻ mặt lão già trầm mặc lại. không biết đang suy tư điều gì nhưng thần thức vẫn tập trung gắt gao trên người Trương Hằng. Hiển nhiên, hắn sinh, ra một sự ngờ vực vô căn cứ đối với Trương Hằng.
Trương Hằng biết bề ngoài mình chỉ là một gã tu sĩ Trúc cơ kỳ nhưng lại có được thần thức của tu sĩ Kết Đan Kỳ. Điều này khàng định khiến đối phương cảm thấy khó lý giải.
Khi giao chiến với Bách Luyện đại sư. Trương Hằng cũng chưa từng bại lộ tu vi về mặt tâm thân của mình.
- Lão phu họ Sài. là sư huynh của Tư Không Vũ!
Lão già này rốt cục thu hồi tất cả khí tức trên người mình nhưng ánh mắt thỉnh thoảng vẫn xẹt qua người Trương Hằng.
"Người này hóa ra lại là sư huynh của Bách Luyện đại sư!?"
Trương Hằng nghe được lời này trong lòng cũng âm thầm cả kinh.
- Tiểu bối, ngươi giải đáp cho ta một chút. Sư đệ ta sao lại cho ngươi dừng chân trong động phủ của hắn. lại còn cam tâm chữa trĩ một kiện linh khí cực phẩm cho một tiểu bối?
Xem ra lão già họ Sài này vẫn còn ôm địch ý nhất định Đối với Trương Hằng.
Nói tới đây. thần thức mạnh mẽ của lão già họ Sài này lại không chút kiêng nể gì quét khấp bốn phía, dường như đang tìm kiếm vị trí của Bách Luyện đại sư.
Tuy nhiên, vị trí của Bách Luyện đại sư vô cùng bí mật. lại tồn tại đủ loại cấm chế, lão già này tạm Thời cũng khó có thể tìm ra đối phương.
- Ta cũng không rõ điều này lắm!
Trương Hằng cũng rất khó chịu với thái độ hùng hùng hổ hổ của lão già họ Sài này. Hơn nữa Tư Không Vũ đang tu bổ bộ chiến giáp thượng cổ cho mình, Trương Hằng cũng không muốn công việc chữa trị bị bỏ dỡ nửa chừng.
Người trước mắt này có bộ dáng cũng khiến trong mắt Trương Hằng hiện lên vẻ khinh thường.
- Hừ!
Lão già họ Sài có thể cảm thấy được thái độ vô lễ trong giọng nói của Trương Hằng. Lão hừ nhẹ một tiếng, ngón tay điểm khẽ một chút, một đạo Hỏa quang bất thình lình đánh về phía Trương Hằng.
Trương Hằng chỉ cảm thấy một cỗ sóng nhiệt ập tới trước mặt. trong lòng thầm nghĩ lào già họ Sài này cũng quá không biết kiêng nể gì. tùy tiện gặp một người xa lạ mà cũng có thể xuống tay được!
Trương Hằng không né tránh mặt ngoài thân thể lưu chuyển một đạo ngân huy, trực điện đối kháng với Hỏa quang đang ập tới.
Thịch thịch!
Cả người Trương Hằng lại bị một đoàn Hỏa quang nhìn như bé nhỏ không đáng kể kia đánh bay đi.
Xoát!
Dưới chân Trương Hằng nhoáng lên một đạo quang độn màu bạc. thân mình lập tức về lại chỗ cũ. Trong lòng hắn cũng khiếp sợ vô cùng. Thực lực của lão già họ Sài này thật quá cường hãn. một kích tùy ý mà lại có uy lực như vậy!
Lão già họ Sài khẽ di một tiếng, dường như đối với việc Trương Hằng có thể bình yên tiếp được một kích của mình mà cảm thấy kinh ngạc.
Đáy lòng Trương Hằng đột nhiên sinh ra một cỗ tức giận. Một kích tùy ý vừa rồi của lão già này đủ để giây sát một tu sĩ Trúc Cơ tiền kỳ bình thường!
vốn đang nghĩ lão già họ Sài đột nhiên ra tay là vì thử thực lực của mình, không ngờ đối phương căn bản trực tiếp hạ độc thủ. Đối mặt với hạng người lòng dạ độc ác. lạm sát người vô tội. sự giận dữ trong lòng Trương Hằng thậm chí hiện rõ ngoài nét mặt.
- Tiểu bối. thực lực không tồi. khó trách tên sư đệ của ta lại đối đãi với ngươi như vậy! Để ta nhìn xem người còn có thủ đoạn gì nữa!
Nói tới đây. trong mắt lão già này hiện lên vài tia châm chọc, dường như đang nhìn một con vật nhỏ vậy!
Đôi tay khô gầy của lão lại ngưng tụ một đạo Hỏa quang kỳ dị. chuẩn bị tiến tới một bước để công kích.
Đối mặt với động tác của lão già này. Trương Hằng ngược lại rất tỉnh táo. Nhưng hắn cũng không để đối phương phát ra công kích lần thứ hai.
Vù! Thân ảnh Trương Hằng hóa thành một đạo tàn ảnh hình cung màu bạc. nháy mắt đã hiện ra bên người lão già họ Sài. Trên tay hắn nổi lên một đoàn ngân quang chói mắt. Trương Hằng dùng sức hung hăng đánh mạnh về phía lão già.
Trương Hằng đột nhiên áp sát gần người khiến lão già có chút bất ngờ nhưng thần sắc lại hơi lộ ra một tia trào phúng! Một đoàn Hỏa quang hiện ra trong lòng bàn tay lão. mạnh mẽ đón đở một quyền của Trương Hằng.
Ầm!
Quyền chướng giao nhau, bộc phát ra một tiếng vang lên. dư chấn quét ra tới phạm vi mấy trăm thước xung quanh. Hai người đều bị cỗ khí lăng khiến người ta sợ hãi này cuốn đi.
Thịch thịch!
Toàn bộ thân thể Trương Hằng văng ngập vào thạch bích, cánh tay vừa ra đòn cũng run rẩy. Càng đáng sợ chính là nhiệt độ kinh khủng kia tiến nhập vào trong cơ thể! Một cỗ năng lượng Hỏa hồng cổ quái bắt đầu tả xung hữu đột trong cơ thể hắn. Dù có Luyện Hư Linh Khí cũng không thể trong Thời gian ngắn hóa giải được chúng nó.
Trương Hằng lập tức cảm giác nhiệt độ trong cơ thể mình đột nhiên tăng cao. như bị Thiêu đốt từ bên trong vậy! Cũng may thân thể Trương Hằng vô cùng cường hãn, mặc kệ là ngoài Hay trong cũng gần như không có sơ hở gì.
Cho nên, cỗ năng lượng nóng bỏng này mặc dù tàn sát bừa bãi trong cơ thể nhưng cũng chỉ có một kết quả là sẽ bị Luyện Hư Linh Khí cắn nuốt mà thôi!
Nếu đổi lại là tu sĩ khác thì dù là Kết Đan Kỳ cũng chỉ có một đường chết mà thôi!
- Thực lực của lão già này thật đáng sợ!
Xoát một tiếng. Trương Hằng từ trong thạch bích lao ra. trên người cũng bộc phát một cỗ khí tức cường đại, ngân diễm trong cơ thể dũng mãnh nổi lên. khiến cho đám năng lượng nóng cháy kia chỉ nửa khắc đã bị cắn nuốt sạch sẽ!
Ánh mắt hắn nhìn về phía lão già họ Sài đang lơ lừng giữa không trung, không khỏi nổi lên một tia cười lạnh.
sắc mặt của lão già họ Sài hiện lên vẻ nhục nhã. Tuy rằng hắn không bị thương tổn gì nhiều nhưng cánh tay vừa cứng rắn đón đỡ một đòn với Trương Hằng giờ đang hơi rũ xuống, dường như chịu thiệt không nhỏ.
Mặc dù về phương diện công kích băng năng lượng, hắn chiếm được ưu thế rất lớn nhưng về mặt thân thể thì Trương Hằng lại hơn xa hắn.
Điều này cũng khiến một kẻ luôn tự xưng là có sở trường về cận chiến như hắn phải rơi vào hạ phong.
Một tu sĩ bình thường nếu không am hiểu cận chiến, một khi bị tu sĩ khác đột nhiên áp sát thì phải nhanh chóng giật ra khoảng cách, nháy mắt mở ra phòng ngư.
Điều khiến lão già này giật mình là khi Trương Hằng bị Viêm Linh Khí của hắn đánh nhốt vào trong cơ thể nhưng dường như cũng không có gì dị thường cả.
- Lão phu lại coi thường ngươi rồi...
Trong đôi mắt lão già đột nhiên phát ra một cỗ hào quang khiến người ta kinh sợ, cả người như biến thành cự thú hoang dã, phát ra khí thế mãnh liệt.
Hai tay huy động một cái. một trăm lẻ tám kiện tàn phiến kim loại màu đen hình vảy cá hiện lên trước mặt hắn. Sau đó trên người hắn trào ra Viêm Linh Khí, tất cả pháp bảo tàn phiến hình vảy cá đều lóe lên Hỏa quang chói mắt. chiếu rọi bộ mặt hơi âm trầm của hắn.
Trương Hằng chợt phải đối mặt với đủ loại Pháp bảo như vậy, trong lòng cũng vô cùng kinh ngạc. Hơn nữa, cỗ uy hiếp này đang từng chút một ập về phía hắn.
"Đây tuyệt đối là kình địch mạnh nhất mà từ khi tới thế giới này ta gặp phải!"
Ánh mắt Trương Hằng chợt nghiêm lại. cả người đột nhiên bộc phát ra một cỗ khí tức và áp lực rất đặc biệt. Một mảnh ngân diễm chói mắt bao phủ toàn thân hắn, giống như thiên thần phụ thể!
Hai cỗ lực lượng với khí thế tương đương va chạm ở trong động phủ khiến không khí khi thì như ngưng trệ. khi lại như sóng lớn gào thét...
Trương Hằng không ngờ rằng Bách Luyện Sơn lại đột nhiên xuất hiện một tu sĩ có thực lực mạnh mẽ như vậy!
ở Tu chân giới, tu vi không thể hoàn toàn đại biểu cho thực lực chân chính của một người.
Bách Luyện đại sư lúc trước, một thân tu vi đã đạt tới Kết Đan trung kỳ nhưng do tập trung nghiên cứu luyện khí đạo cho nên sức chiến đấu lại có chút chênh lệch với những tu sĩ Kết Đan trung kỳ bình thường khác.
Lão già trước mắt này có dáng người so với người bình thường còn yếu đuối hơn xương cốt trên người lại như lộ cả ra ngoài nhưng đôi mắt lại tản mát ra một cỗ khí tức sát phạt Quyết đoán.
Lão già này đứng cách Trương Hằng chừng hơn mười thước, khí thế nhe thái sơn áp đỉnh ập về phía Trương Hằng. hai mắt sáng ngời hữu thần, nhìn như không có con ngươi. Lão tập trung gắt gao nhìn Trương Hằng.
Trương Hằng có thể đại khái phán đoán thực lực lão già trước mắt này chừng Kết Đan hậu kỳ. Nhưng khi Đối mặt với hắn. Trương Hằng lại có một cỗ cảm giác bị uy hiếp. Loại cảm giác này, Bách Luyện đại sư Quyết không thể mang tới cho hắn!
- Các hạ là ai. sao đột nhiên xông tới nơi này?
Trương Hằng đã sớm đứng lên. không chút nhún nhường với lão già đối diện, ánh mắt chăm chú nhìn đối phương.
Khí thế trên người lão già hơi thu liễm một chút, ánh mắt quét qua khấp động phủ, một lúc sau mới trầm giọng nói:
- Nơi này rõ ràng là động phủ của Tư Không Vũ. Ngươi sao lại ở đây?
Liếc mắt nhìn chiếc bồ đoàn dưới chân Trương Hằng, biểu tình trên mặt lão già lộ ra vẻ quái dị:
- Hay ngươi chính là đệ tử quan môn của hắn mới thu?
- Không phải! Ta tới đây để nhờ đại sư tu bổ một kiện linh khí cực phẩm. Hắn bảo Trương mỗ chờ ở chỗ này!
Trương Hằng đương nhiên biết Tư Không Vũ mà hắn để cập tới chính là Bách Luyện đại sư.
"Hay người này là kẻ thù của Bách Luyện đại sư?!"
Xem bộ đáng hùng hùng hồ hổ của người này, trong lòng Trương Hằng không khỏi thầm nghĩ.
Nghe Khuê Hồng nói. Ngay cả hắn là đệ tử nhưng cũng không biết tính danh thật của sư phụ. Tuy răng hắn chỉ là một đệ tử ký danh, thậm chí bị trục xuất khỏi sư môn.
Vẻ mặt lão già trầm mặc lại. không biết đang suy tư điều gì nhưng thần thức vẫn tập trung gắt gao trên người Trương Hằng. Hiển nhiên, hắn sinh, ra một sự ngờ vực vô căn cứ đối với Trương Hằng.Trương Hằng biết bề ngoài mình chỉ là một gã tu sĩ Trúc cơ kỳ nhưng lại có được thần thức của tu sĩ Kết Đan Kỳ. Điều này khàng định khiến đối phương cảm thấy khó lý giải.
Khi giao chiến với Bách Luyện đại sư. Trương Hằng cũng chưa từng bại lộ tu vi về mặt tâm thân của mình.
- Lão phu họ Sài. là sư huynh của Tư Không Vũ!
Lão già này rốt cục thu hồi tất cả khí tức trên người mình nhưng ánh mắt thỉnh thoảng vẫn xẹt qua người Trương Hằng.
"Người này hóa ra lại là sư huynh của Bách Luyện đại sư!?"
Trương Hằng nghe được lời này trong lòng cũng âm thầm cả kinh.
- Tiểu bối, ngươi giải đáp cho ta một chút. Sư đệ ta sao lại cho ngươi dừng chân trong động phủ của hắn. lại còn cam tâm chữa trĩ một kiện linh khí cực phẩm cho một tiểu bối?
Xem ra lão già họ Sài này vẫn còn ôm địch ý nhất định Đối với Trương Hằng.
Nói tới đây. thần thức mạnh mẽ của lão già họ Sài này lại không chút kiêng nể gì quét khấp bốn phía, dường như đang tìm kiếm vị trí của Bách Luyện đại sư.
Tuy nhiên, vị trí của Bách Luyện đại sư vô cùng bí mật. lại tồn tại đủ loại cấm chế, lão già này tạm Thời cũng khó có thể tìm ra đối phương.
- Ta cũng không rõ điều này lắm!
Trương Hằng cũng rất khó chịu với thái độ hùng hùng hổ hổ của lão già họ Sài này. Hơn nữa Tư Không Vũ đang tu bổ bộ chiến giáp thượng cổ cho mình, Trương Hằng cũng không muốn công việc chữa trị bị bỏ dỡ nửa chừng.
Người trước mắt này có bộ dáng cũng khiến trong mắt Trương Hằng hiện lên vẻ khinh thường.
- Hừ!
Lão già họ Sài có thể cảm thấy được thái độ vô lễ trong giọng nói của Trương Hằng. Lão hừ nhẹ một tiếng, ngón tay điểm khẽ một chút, một đạo Hỏa quang bất thình lình đánh về phía Trương Hằng.
Trương Hằng chỉ cảm thấy một cỗ sóng nhiệt ập tới trước mặt. trong lòng thầm nghĩ lào già họ Sài này cũng quá không biết kiêng nể gì. tùy tiện gặp một người xa lạ mà cũng có thể xuống tay được!
Trương Hằng không né tránh mặt ngoài thân thể lưu chuyển một đạo ngân huy, trực điện đối kháng với Hỏa quang đang ập tới.
Thịch thịch!
Cả người Trương Hằng lại bị một đoàn Hỏa quang nhìn như bé nhỏ không đáng kể kia đánh bay đi.
Xoát!
Dưới chân Trương Hằng nhoáng lên một đạo quang độn màu bạc. thân mình lập tức về lại chỗ cũ. Trong lòng hắn cũng khiếp sợ vô cùng. Thực lực của lão già họ Sài này thật quá cường hãn. một kích tùy ý mà lại có uy lực như vậy!
Lão già họ Sài khẽ di một tiếng, dường như đối với việc Trương Hằng có thể bình yên tiếp được một kích của mình mà cảm thấy kinh ngạc.
Đáy lòng Trương Hằng đột nhiên sinh ra một cỗ tức giận. Một kích tùy ý vừa rồi của lão già này đủ để giây sát một tu sĩ Trúc Cơ tiền kỳ bình thường!
vốn đang nghĩ lão già họ Sài đột nhiên ra tay là vì thử thực lực của mình, không ngờ đối phương căn bản trực tiếp hạ độc thủ. Đối mặt với hạng người lòng dạ độc ác. lạm sát người vô tội. sự giận dữ trong lòng Trương Hằng thậm chí hiện rõ ngoài nét mặt.
- Tiểu bối. thực lực không tồi. khó trách tên sư đệ của ta lại đối đãi với ngươi như vậy! Để ta nhìn xem người còn có thủ đoạn gì nữa!
Nói tới đây. trong mắt lão già này hiện lên vài tia châm chọc, dường như đang nhìn một con vật nhỏ vậy!
Đôi tay khô gầy của lão lại ngưng tụ một đạo Hỏa quang kỳ dị. chuẩn bị tiến tới một bước để công kích.
Đối mặt với động tác của lão già này. Trương Hằng ngược lại rất tỉnh táo. Nhưng hắn cũng không để đối phương phát ra công kích lần thứ hai.
Vù! Thân ảnh Trương Hằng hóa thành một đạo tàn ảnh hình cung màu bạc. nháy mắt đã hiện ra bên người lão già họ Sài. Trên tay hắn nổi lên một đoàn ngân quang chói mắt. Trương Hằng dùng sức hung hăng đánh mạnh về phía lão già.
Trương Hằng đột nhiên áp sát gần người khiến lão già có chút bất ngờ nhưng thần sắc lại hơi lộ ra một tia trào phúng! Một đoàn Hỏa quang hiện ra trong lòng bàn tay lão. mạnh mẽ đón đở một quyền của Trương Hằng.
Ầm!
Quyền chướng giao nhau, bộc phát ra một tiếng vang lên. dư chấn quét ra tới phạm vi mấy trăm thước xung quanh. Hai người đều bị cỗ khí lăng khiến người ta sợ hãi này cuốn đi.
Thịch thịch!
Toàn bộ thân thể Trương Hằng văng ngập vào thạch bích, cánh tay vừa ra đòn cũng run rẩy. Càng đáng sợ chính là nhiệt độ kinh khủng kia tiến nhập vào trong cơ thể! Một cỗ năng lượng Hỏa hồng cổ quái bắt đầu tả xung hữu đột trong cơ thể hắn. Dù có Luyện Hư Linh Khí cũng không thể trong Thời gian ngắn hóa giải được chúng nó.
Trương Hằng lập tức cảm giác nhiệt độ trong cơ thể mình đột nhiên tăng cao. như bị Thiêu đốt từ bên trong vậy! Cũng may thân thể Trương Hằng vô cùng cường hãn, mặc kệ là ngoài Hay trong cũng gần như không có sơ hở gì.
Cho nên, cỗ năng lượng nóng bỏng này mặc dù tàn sát bừa bãi trong cơ thể nhưng cũng chỉ có một kết quả là sẽ bị Luyện Hư Linh Khí cắn nuốt mà thôi!
Nếu đổi lại là tu sĩ khác thì dù là Kết Đan Kỳ cũng chỉ có một đường chết mà thôi!
- Thực lực của lão già này thật đáng sợ!
Xoát một tiếng. Trương Hằng từ trong thạch bích lao ra. trên người cũng bộc phát một cỗ khí tức cường đại, ngân diễm trong cơ thể dũng mãnh nổi lên. khiến cho đám năng lượng nóng cháy kia chỉ nửa khắc đã bị cắn nuốt sạch sẽ!
Ánh mắt hắn nhìn về phía lão già họ Sài đang lơ lừng giữa không trung, không khỏi nổi lên một tia cười lạnh.
sắc mặt của lão già họ Sài hiện lên vẻ nhục nhã. Tuy rằng hắn không bị thương tổn gì nhiều nhưng cánh tay vừa cứng rắn đón đỡ một đòn với Trương Hằng giờ đang hơi rũ xuống, dường như chịu thiệt không nhỏ. Nguồn:
Mặc dù về phương diện công kích băng năng lượng, hắn chiếm được ưu thế rất lớn nhưng về mặt thân thể thì Trương Hằng lại hơn xa hắn.
Điều này cũng khiến một kẻ luôn tự xưng là có sở trường về cận chiến như hắn phải rơi vào hạ phong.
Một tu sĩ bình thường nếu không am hiểu cận chiến, một khi bị tu sĩ khác đột nhiên áp sát thì phải nhanh chóng giật ra khoảng cách, nháy mắt mở ra phòng ngư.
Điều khiến lão già này giật mình là khi Trương Hằng bị Viêm Linh Khí của hắn đánh nhốt vào trong cơ thể nhưng dường như cũng không có gì dị thường cả.
- Lão phu lại coi thường ngươi rồi...
Trong đôi mắt lão già đột nhiên phát ra một cỗ hào quang khiến người ta kinh sợ, cả người như biến thành cự thú hoang dã, phát ra khí thế mãnh liệt.
Hai tay huy động một cái. một trăm lẻ tám kiện tàn phiến kim loại màu đen hình vảy cá hiện lên trước mặt hắn. Sau đó trên người hắn trào ra Viêm Linh Khí, tất cả pháp bảo tàn phiến hình vảy cá đều lóe lên Hỏa quang chói mắt. chiếu rọi bộ mặt hơi âm trầm của hắn.
Trương Hằng chợt phải đối mặt với đủ loại Pháp bảo như vậy, trong lòng cũng vô cùng kinh ngạc. Hơn nữa, cỗ uy hiếp này đang từng chút một ập về phía hắn.
"Đây tuyệt đối là kình địch mạnh nhất mà từ khi tới thế giới này ta gặp phải!"
Ánh mắt Trương Hằng chợt nghiêm lại. cả người đột nhiên bộc phát ra một cỗ khí tức và áp lực rất đặc biệt. Một mảnh ngân diễm chói mắt bao phủ toàn thân hắn, giống như thiên thần phụ thể!
Hai cỗ lực lượng với khí thế tương đương va chạm ở trong động phủ khiến không khí khi thì như ngưng trệ. khi lại như sóng lớn gào thét...