Trương Hằng thu hồi trận bàn đi tới ngoài động phủ lâm thời nhìn lên bầu trời như ngọc bích ở phương xa. thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Ninh Tuyết Dung lẳng lặng đứng cạnh hắn. y phục Tuyết trắng giống như thần tuyết đầu mùa đông, khuôn mặt ngọc xinh đẹp dịu dàng hơi mỉm cười, làm cho người ta có một loại điềm tĩnh cùng Thanh nhã như ập vào mặt.
Trương Hằng đột nhiên duỗi tay, một luồng ngân quang gần như trong suốt từ trong tay bắn ra vừa khéo đánh trúng động phủ.
Ầm Ầm Ầm —
Vách núi dày chắc chắn bị ngân quang trong suốt này xuyên thấu dễ dàng giống như đậu hù.
Nhưng sau khi ngân quang trong suốt lọt vào sơn động chia thành vô số sợi bạc thật nhỏ. bắn ra vô số lỗ thủng trong sơn động.
Sơn động sập xuống!
Thời gian vài hô hấp tiếng ầm ầm mới ngừng, nhưng bụi đất bay lên cũng không thể lặng xuống trong thời gian ngắn.
Ngân quang trong suốt chính là Phá Diệt Thần Quang hiện tại Trương Hằng bước đầu Luyện thành.
Trong đôi mắt bình lặng như nước củaNinh Tuyết Dung lộ ra vài tia lưu luyến.
Trương Hằng chú ý tới vẻ mặt của nàng, cười nói:
- Tuyết Dung, Chẳng lẽ nàng còn không bỏ được động phủ lâm thời này? Chờ tương lai sau khi ổn định, ta sẽ nghĩ biện pháp Luyện chế một cái động phủ di động.
- Trên đời này có động phủ di động?
Ninh Tuyết Dung trợn mất nhìn hắn một cái. lại nghiêm túc nói:
- Ta sống cùng với đại ca ở đây ba năm. tuy rằng hầu hết thời gian đều ở trạng thái tu Luyện nhưng động phủ này cũng là chúng ta sáng lập và sửa chữa từng chút một. Tuyết Dung vĩnh viễn khó thể quên được địa phương này.
Trương Hằng thầm nghĩ: "Tuy rằng chưa nghe nói có "Động phủ di động' nhưng Tu chân giới hẳn là có thứ này. Dù sao địa phương Tam Tinh Vực này quá lạc hậu. nếu như thật sự không có. lão tử sẽ tự nghĩ ra một cái!"
- về sau chúng ta còn phải đi rất nhiều nơi. động phủ lâm thời chẳng qua là một nơi tạm đặt chân. Đối với người tu chân mà nói. thời gian mười năm. trăm năm chỉ nháy mắt là qua.
Trương Hằng mỉm cười, dưới chân xuất hiện một đạo độn quang màu bạc dịu dàng. Độn quang này nhìn như mỏng manh nhưng lại có thể chờ được hai người.
Ninh Tuyết Dung cười tươi như hoa kéo tay Trương Hằng đứng trên độn quang.
"Vù" một tiếng. Trương Hằng khống chế độn quang nháy mắt bay lên trên trời cao.
Lại phi hành liên tục mười mấy hô hấp. Trương Hằng mới ngừng lại.
- Đại ca, chúng ta muốn đi đầu? Nghe nói thần thông huynh tu Luyện tạm thời gặp bình cảnh, hy vọng nhân cơ hội này đi thế tục giới giải quyết một số vấn đề. Nguồn truyện:
Khuôn mặt Ninh Tuyết Dung áp lên lưng Trương Hằng, nhẹ giọng nói.
- Đúng vậy. Thế tục giới quả thật còn có một số chuyện sau khi giải quyết ta sẽ dốc lòng tu Luyện, từ đó về sau đạp lên con đường tiên đạo chân chính.
Trương Hằng đã sớm luyện chế thành công năm cái Thân Ngoại Tạo Thân, dùng hết toàn bộ năm cái linh hồn trong tầng hai cổ tháp.
Sau khi Luyện chế thành công một cái, vài cái khác đều hoàn thành phi thường nhanh.
Sau khi làm xong, Trương Hằng bắt đầu luyện hóa Pháp bảo đỉnh cấp Khai Sơn Phủ hoàn toàn mới cùng tu Luyện Phá Diệt Thần Quang.
Khai Sơn Phủ đã được Luyện chế thành Pháp bảo bản mạng của Trương Hằng nhưng khi sử dụng vẫn giật mình như trước, pháp lực tiêu hao vô cùng kinh người.
về phần loại công pháp chủ tu Phá Diệt Thần Quang này, tiến độ tu Luyện của Trương Hằng cực kỳ gian nan.
Tu luyện Phá Diệt Thần Quang cần phải lĩnh ngộ áo nghĩa trong đó. cũng không phải nhất thời có thể thành công.
Tới trình độ như Trương Hằng hiện giờ. thân thể và nguyên thần được tinh túy thiên địa cải tạo. về mặt tư chất đã không thua kỳ tài tu Luyện bình thường.
Cho nên đối mặt với công pháp cần tư chất, thứ mà hắn thiếu chỉ vẻn vẹn là thời gian.
- Đại ca. sao huynh không đi tiếp?
Ninh Tuyết Dung phát hiện Trương Hằng đứng yên trong hư không, dường như đang suy tư cái gì.
Trương Hằng trầm ngâm một lát. trong thân thể đột nhiên bay ra đạo ngân quang.
Đoàn ngân quang này hóa thành một thiếu niên hắc bào ở bên cạnh hai người.
Thiếu niên này vẻ mặt ác nghiệt, trên người tản ra một cỗ khí sát phạt sắc bén tới cực điểm.
Diện mạo người này giống như đúc Nam Minh của Bích Tuyết Tương Vân Tông năm đó, thậm chí ngay cả thân thái cũng không khác biệt nhiều.
Trương Hằng đưa mắt nhìn lên người hắn. trong mắt lại toát ra vẻ nhớ lại.
- Chủ nhân!
Vừa thấy Trương Hằng nhìn về phía mình. Nam Minh lập tức lộ ra vẻ kính sợ. đối với Trương Hằng cung kính không thôi.
Trương Hằng lấy ra một cái túi trữ vật bình thường từ trên người, sau đó từ trong túi trữ vật màu đen lấy ra một ít linh đan, ngọc giản... bỏ vào trong.
Giao túi trữ vật này cho Nam Minh, Trương Hằng nói:
- Trước tiên ngươi đi Hắc Thủy Trấn.
- Dạ!
Trên người Nam Minh tán ra một cỗ khí băng hàn dưới chân lóe ra độn quang màu bích lam. bay nhanh về hướng Hắc Thủy Trấn.
Thân Ngoại Tạo Thân của Trương Hằng bình thường đều hóa thành dạng "Ngân châu" tu Luyện trong đan điền của hắn tu Luyện cũng là công pháp trước kia vốn có. hơn nữa có thể rất nhanh khôi phục đến tu vi khi còn sống.
Trương Hằng từng thử để một cái Thân Ngoại Tạo Thân ra ngoại giới tu luyện, kết quả phát hiện tốc độ tu Luyện xấp xi khi còn sống, nhưng tốc độ so Với tu Luyện trong đan điền của Trương Hằng thì kém xa tới mười vạn tám ngàn dặm.
Trải qua ba năm tu luyện ngân dịch trong cơ thể. đan điền của Trương Hằng đã hóa thành một đoàn lớn. nhiều hơn lúc tại tầng một sơ thành hơn chục lần. Điều này cũng đại biểu cho thực lực và tu vi của Trương Hằng được tăng lên trên diện rộng.
Giờ phút này, bốn Tạo thân khác đang tu Luyện không ngừng ở trong ngân dịch đan điền.
Nam Minh có thể được coi là Tạo thân mạnh nhất của Trương Hằng Giờ phút này, tu vi đã tiếp cận Kết Đan Kỳ. phỏng chừng tu Luyện thêm hai năm có thể đạt tới Kết Đan KỲ. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải hóa thành trạng thái "Ngân châu" tu luyện trong ngân dịch đan điền của Trương Hằng.
Nam Minh mang theo túi trữ vật rất nhanh biến mất khỏi tầm mắt Trương Hằng. Ninh Tuyết Dung lẳng lặng nép vào cạnh Trương Hằng, cùng không hỏi gì.
Một lát sau, thân hình Nam Minh liền thoát khỏi phạm vi cực hạn thần thức của Trương Hằng.
Nhưng Trương Hằng vẫn có thể thông qua Nam Minh nhìn thấy mọi tình huống bốn phía như trước. Nói cách khác, ở trong phạm vi nhất định hắn có thể cùng chung cảm quan của Nam Minh.
Trước đó Trương Hằng đã làm thí nghiệm, hiện tại phạm vi liên hệ của hắn Với Thân Ngoại Tạo Thân là trong vòng hai trăm dặm.
Phạm vi này chủ yếu có liên quan Với tu vi của Trương Hằng.
Lại phi hành một hồi. Nam Minh tới Hắc Thủy Trấn.
Một tu sĩ Trúc cơ kỳ xa lạ tới tự nhiên sẽ gây sự chú ý của một số người, nhưng khí tức lạnh băng trên người Nam Minh lại làm cho người ta không dám tới gần.
Thần thức Nam Minh đảo qua, rất nhanh tìm được mục tiêu tại Hắc Thuy Trấn. Chỉ chốc lát hắn đi tới một khu nhà bình thường.
Mới vừa vào sân, Thanh âm một lão già vang lên:
- Người nào?
Sau đó, một lão đạo sĩ xuất hiện ở đối diện của Nam Minh.
Lão đạo sĩ này tự nhiên là Trâu đạo sĩ từng có vài phần duyên phận với Trương Hằng.
Trâu đạo sĩ già nua hơn trước vài phần, những năm gần đây tu vi không hề tiến triển.
- Ta tới tìm mấy người: Băng Vi. Yến Vũ Tình. Lăng Thiên.
Nam Minh máy móc đọc ra tên mấy người này.
- Dám hỏi tiền bối là người phương nào. vì sao biết tên họ những người này?
Trâu đạo sĩ cũng không sợ đối phương tới gây sự. nhưng ở trước mặt tu sĩ Trúc cơ kỳ, trong lòng lão cũng có chút sợ hãi.
Hơn nữa Lão cũng cảm nhận được đứng trước mặt mình không phải là tu sĩ Trúc cơ kỳ.
- Thay người tặng đồ.
Nam Minh lạnh, băng phun ra vài từ.
Đúng Lúc này, một đôi nam nữ từ trong phòng đi ra.
Hai người này đi cùng nhau, động tác khá thân mật. trong đó một người xinh đẹp như tiên, chính là Băng Vi từng ngủ cùng phòng với Trương Hằng ở trong Tề uy Vương phủ.
Ánh mắt Nam Minh dừng trên mặt Băng Vi một lát. trong mắt hiện lên một tia dị thường.
- Sư phụ. có khách tới sao?
Băng Vi vui vẻ kéo đạo lữ song tu của mình đi ra đầy vẻ tò mò nhìn Nam Minh - vị khách không mời mà tới...
Trương Hằng thu hồi trận bàn đi tới ngoài động phủ lâm thời nhìn lên bầu trời như ngọc bích ở phương xa. thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Ninh Tuyết Dung lẳng lặng đứng cạnh hắn. y phục Tuyết trắng giống như thần tuyết đầu mùa đông, khuôn mặt ngọc xinh đẹp dịu dàng hơi mỉm cười, làm cho người ta có một loại điềm tĩnh cùng Thanh nhã như ập vào mặt.
Trương Hằng đột nhiên duỗi tay, một luồng ngân quang gần như trong suốt từ trong tay bắn ra vừa khéo đánh trúng động phủ.
Ầm Ầm Ầm —
Vách núi dày chắc chắn bị ngân quang trong suốt này xuyên thấu dễ dàng giống như đậu hù.
Nhưng sau khi ngân quang trong suốt lọt vào sơn động chia thành vô số sợi bạc thật nhỏ. bắn ra vô số lỗ thủng trong sơn động.
Sơn động sập xuống!
Thời gian vài hô hấp tiếng ầm ầm mới ngừng, nhưng bụi đất bay lên cũng không thể lặng xuống trong thời gian ngắn.
Ngân quang trong suốt chính là Phá Diệt Thần Quang hiện tại Trương Hằng bước đầu Luyện thành.
Trong đôi mắt bình lặng như nước củaNinh Tuyết Dung lộ ra vài tia lưu luyến.
Trương Hằng chú ý tới vẻ mặt của nàng, cười nói:
- Tuyết Dung, Chẳng lẽ nàng còn không bỏ được động phủ lâm thời này? Chờ tương lai sau khi ổn định, ta sẽ nghĩ biện pháp Luyện chế một cái động phủ di động.
- Trên đời này có động phủ di động?
Ninh Tuyết Dung trợn mất nhìn hắn một cái. lại nghiêm túc nói:
- Ta sống cùng với đại ca ở đây ba năm. tuy rằng hầu hết thời gian đều ở trạng thái tu Luyện nhưng động phủ này cũng là chúng ta sáng lập và sửa chữa từng chút một. Tuyết Dung vĩnh viễn khó thể quên được địa phương này.
Trương Hằng thầm nghĩ: "Tuy rằng chưa nghe nói có "Động phủ di động' nhưng Tu chân giới hẳn là có thứ này. Dù sao địa phương Tam Tinh Vực này quá lạc hậu. nếu như thật sự không có. lão tử sẽ tự nghĩ ra một cái!"
- về sau chúng ta còn phải đi rất nhiều nơi. động phủ lâm thời chẳng qua là một nơi tạm đặt chân. Đối với người tu chân mà nói. thời gian mười năm. trăm năm chỉ nháy mắt là qua.
Trương Hằng mỉm cười, dưới chân xuất hiện một đạo độn quang màu bạc dịu dàng. Độn quang này nhìn như mỏng manh nhưng lại có thể chờ được hai người.
Ninh Tuyết Dung cười tươi như hoa kéo tay Trương Hằng đứng trên độn quang.
"Vù" một tiếng. Trương Hằng khống chế độn quang nháy mắt bay lên trên trời cao.
Lại phi hành liên tục mười mấy hô hấp. Trương Hằng mới ngừng lại.
- Đại ca, chúng ta muốn đi đầu? Nghe nói thần thông huynh tu Luyện tạm thời gặp bình cảnh, hy vọng nhân cơ hội này đi thế tục giới giải quyết một số vấn đề. Nguồn truyện: Truyện FULL
Khuôn mặt Ninh Tuyết Dung áp lên lưng Trương Hằng, nhẹ giọng nói.
- Đúng vậy. Thế tục giới quả thật còn có một số chuyện sau khi giải quyết ta sẽ dốc lòng tu Luyện, từ đó về sau đạp lên con đường tiên đạo chân chính.
Trương Hằng đã sớm luyện chế thành công năm cái Thân Ngoại Tạo Thân, dùng hết toàn bộ năm cái linh hồn trong tầng hai cổ tháp.
Sau khi Luyện chế thành công một cái, vài cái khác đều hoàn thành phi thường nhanh.
Sau khi làm xong, Trương Hằng bắt đầu luyện hóa Pháp bảo đỉnh cấp Khai Sơn Phủ hoàn toàn mới cùng tu Luyện Phá Diệt Thần Quang.
Khai Sơn Phủ đã được Luyện chế thành Pháp bảo bản mạng của Trương Hằng nhưng khi sử dụng vẫn giật mình như trước, pháp lực tiêu hao vô cùng kinh người.
về phần loại công pháp chủ tu Phá Diệt Thần Quang này, tiến độ tu Luyện của Trương Hằng cực kỳ gian nan.
Tu luyện Phá Diệt Thần Quang cần phải lĩnh ngộ áo nghĩa trong đó. cũng không phải nhất thời có thể thành công.
Tới trình độ như Trương Hằng hiện giờ. thân thể và nguyên thần được tinh túy thiên địa cải tạo. về mặt tư chất đã không thua kỳ tài tu Luyện bình thường.
Cho nên đối mặt với công pháp cần tư chất, thứ mà hắn thiếu chỉ vẻn vẹn là thời gian.
- Đại ca. sao huynh không đi tiếp?
Ninh Tuyết Dung phát hiện Trương Hằng đứng yên trong hư không, dường như đang suy tư cái gì.
Trương Hằng trầm ngâm một lát. trong thân thể đột nhiên bay ra đạo ngân quang.
Đoàn ngân quang này hóa thành một thiếu niên hắc bào ở bên cạnh hai người.
Thiếu niên này vẻ mặt ác nghiệt, trên người tản ra một cỗ khí sát phạt sắc bén tới cực điểm.
Diện mạo người này giống như đúc Nam Minh của Bích Tuyết Tương Vân Tông năm đó, thậm chí ngay cả thân thái cũng không khác biệt nhiều.
Trương Hằng đưa mắt nhìn lên người hắn. trong mắt lại toát ra vẻ nhớ lại.
- Chủ nhân!
Vừa thấy Trương Hằng nhìn về phía mình. Nam Minh lập tức lộ ra vẻ kính sợ. đối với Trương Hằng cung kính không thôi.
Trương Hằng lấy ra một cái túi trữ vật bình thường từ trên người, sau đó từ trong túi trữ vật màu đen lấy ra một ít linh đan, ngọc giản... bỏ vào trong.
Giao túi trữ vật này cho Nam Minh, Trương Hằng nói:
- Trước tiên ngươi đi Hắc Thủy Trấn.
- Dạ!
Trên người Nam Minh tán ra một cỗ khí băng hàn dưới chân lóe ra độn quang màu bích lam. bay nhanh về hướng Hắc Thủy Trấn.
Thân Ngoại Tạo Thân của Trương Hằng bình thường đều hóa thành dạng "Ngân châu" tu Luyện trong đan điền của hắn tu Luyện cũng là công pháp trước kia vốn có. hơn nữa có thể rất nhanh khôi phục đến tu vi khi còn sống.
Trương Hằng từng thử để một cái Thân Ngoại Tạo Thân ra ngoại giới tu luyện, kết quả phát hiện tốc độ tu Luyện xấp xi khi còn sống, nhưng tốc độ so Với tu Luyện trong đan điền của Trương Hằng thì kém xa tới mười vạn tám ngàn dặm.
Trải qua ba năm tu luyện ngân dịch trong cơ thể. đan điền của Trương Hằng đã hóa thành một đoàn lớn. nhiều hơn lúc tại tầng một sơ thành hơn chục lần. Điều này cũng đại biểu cho thực lực và tu vi của Trương Hằng được tăng lên trên diện rộng.
Giờ phút này, bốn Tạo thân khác đang tu Luyện không ngừng ở trong ngân dịch đan điền.
Nam Minh có thể được coi là Tạo thân mạnh nhất của Trương Hằng Giờ phút này, tu vi đã tiếp cận Kết Đan Kỳ. phỏng chừng tu Luyện thêm hai năm có thể đạt tới Kết Đan KỲ. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải hóa thành trạng thái "Ngân châu" tu luyện trong ngân dịch đan điền của Trương Hằng.
Nam Minh mang theo túi trữ vật rất nhanh biến mất khỏi tầm mắt Trương Hằng. Ninh Tuyết Dung lẳng lặng nép vào cạnh Trương Hằng, cùng không hỏi gì.
Một lát sau, thân hình Nam Minh liền thoát khỏi phạm vi cực hạn thần thức của Trương Hằng.
Nhưng Trương Hằng vẫn có thể thông qua Nam Minh nhìn thấy mọi tình huống bốn phía như trước. Nói cách khác, ở trong phạm vi nhất định hắn có thể cùng chung cảm quan của Nam Minh.
Trước đó Trương Hằng đã làm thí nghiệm, hiện tại phạm vi liên hệ của hắn Với Thân Ngoại Tạo Thân là trong vòng hai trăm dặm.
Phạm vi này chủ yếu có liên quan Với tu vi của Trương Hằng.
Lại phi hành một hồi. Nam Minh tới Hắc Thủy Trấn.
Một tu sĩ Trúc cơ kỳ xa lạ tới tự nhiên sẽ gây sự chú ý của một số người, nhưng khí tức lạnh băng trên người Nam Minh lại làm cho người ta không dám tới gần.
Thần thức Nam Minh đảo qua, rất nhanh tìm được mục tiêu tại Hắc Thuy Trấn. Chỉ chốc lát hắn đi tới một khu nhà bình thường.
Mới vừa vào sân, Thanh âm một lão già vang lên:
- Người nào?
Sau đó, một lão đạo sĩ xuất hiện ở đối diện của Nam Minh.
Lão đạo sĩ này tự nhiên là Trâu đạo sĩ từng có vài phần duyên phận với Trương Hằng.
Trâu đạo sĩ già nua hơn trước vài phần, những năm gần đây tu vi không hề tiến triển.
- Ta tới tìm mấy người: Băng Vi. Yến Vũ Tình. Lăng Thiên.
Nam Minh máy móc đọc ra tên mấy người này.
- Dám hỏi tiền bối là người phương nào. vì sao biết tên họ những người này?
Trâu đạo sĩ cũng không sợ đối phương tới gây sự. nhưng ở trước mặt tu sĩ Trúc cơ kỳ, trong lòng lão cũng có chút sợ hãi.
Hơn nữa Lão cũng cảm nhận được đứng trước mặt mình không phải là tu sĩ Trúc cơ kỳ.
- Thay người tặng đồ.
Nam Minh lạnh, băng phun ra vài từ.
Đúng Lúc này, một đôi nam nữ từ trong phòng đi ra.
Hai người này đi cùng nhau, động tác khá thân mật. trong đó một người xinh đẹp như tiên, chính là Băng Vi từng ngủ cùng phòng với Trương Hằng ở trong Tề uy Vương phủ.
Ánh mắt Nam Minh dừng trên mặt Băng Vi một lát. trong mắt hiện lên một tia dị thường.
- Sư phụ. có khách tới sao?
Băng Vi vui vẻ kéo đạo lữ song tu của mình đi ra đầy vẻ tò mò nhìn Nam Minh - vị khách không mời mà tới...