Ở trong sơn động tối tăm yên tĩnh này, một vầng sáng dịu dàng thánh khiết vờn quanh Ninh Tuyết Dung đang lăng lặng đứng trên dài sen. Ánh sáng dịu mắt lưu chuyển khiến cho nàng như ẩn như hiện trong màn sương Tuyết mông lung thần bí. Giống như Băng Tuyết nữ thần giáng xuống phàm thế...
Trong bạch quang mông lung, phần hạ thân từ đùi ngọc trở xuống biến thành một đóa hoa trắng nõn như Tuyết, không nhiễm bụi trần. Cánh hoa thuần một màu trắng ở trong vầng sáng dịu dàng không ngừng kéo dài, mở rộng, dường như thực vật nhanh chóng sinh trưởng dưới ống kính thu hình, tự nhiên mà linh động, làm cho người ta có một loại cảm giác cảnh đẹp ý vui.
Dưới màn ánh sáng dịu nhẹ mông lung mờ ảo, từng cái cánh hoa trắng như tuyết rất sống động hình thành dài hoa sen, hiện ra trong sơn động âm u này.
Cảnh quan tuyệt đẹp này hình thành một sự tương phản mãnh liệt với môi trường khó coi chung quanh. Cái đẹp làm mất cái xấu xí thô tục, hay là cái hoa mỹ làm nổi bật sự u ám nhơ bẩn?
Nếu là Trương Hằng, nhất định hắn sẽ lựa chọn ý trước.
Cảnh tượng trước mắt hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của hắn. Mặc dù hắn hiểu rằng đây là một thế giới tu tiên không như bình thường, nhưng khi nhìn thấy loại cảnh tượng chỉ tồn tại trong thần thoại này. Hắn cũng không khỏi khiếp sợ và cảm khái.
Thân hình mềm mại của Ninh Tuyết Dung giống như một vị Tinh Linh xinh đẹp. Chung quanh thân thể mềm mại của nàng vờn quanh vầng sáng, hạ thân ngưng kết thành dài hoa sen cũng nỡ rộ ánh sáng dịu nhẹ mờ ảo.
Ngay sau đó, dị biến lại tiếp tục phát sinh, Thân mình yểu điệu tuyệt đẹp của Ninh Tuyết Dung dần dần trượt xuống dưới, dáng người hoàn mỹ yếu đuối kia như không có xương chậm rãi co lại, giống như đóa hoa héo tàn, tráng lệ mà thể lương...
Trong cơ thể của nàng lại phát ra bạch quang kịch liệt, dường như phóng ra tất cả nguyên khí của nàng, khiến nàng mềm nhũn ngã vào giữa dài hoa sen.
Tiếp theo sau, dài hoa sen Tinh khiết cùng đột nhiên phát ra bạch quang chói mắt. Cánh hoa thuần trắng tạo thành dài hoa sen lại nhanh chóng duỗi dài, lớn ra, diện tích ước chừng tăng gắp đôi. bao bọc lấyNinh Tuyết Dung đang ngã vào giữa dài hoa sen đó.
Chỉ một lúc sau, hình dáng Ninh Tuyết Dung đã hoàn toàn biến mất trong tầm mắt Trương Hằng. Hiện ra trước mắt hắn là một đóa hoa sen cực lớn như sắp nở bung ra!
ở trong sơn động u tối này, Ninh Tuyết Dung biến hóa thành đóa Tuyết liên lớn lóe ra hào quang lóng lánh. Không khí cũng ngưng kết một tầng khí băng hàn nhàn nhạt, tráng lệ mà trung nghiêm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Trương Hằng ở bên cạnh nhìn chăm chú thật lâu sau, phát hiện đây là một đóa Tuyết liên lớn còn chưa nở. hình thành một cái hình dạng bất quy tắc, lại hơi giống hình dạng của một quả đào đã chín.
Ở giờ khắc này, Trương Hằng sinh ra nghi ngờ về thân phận của Ninh Tuyết Dung. Có lẽ đối phương căn bản không phải thuộc phạm trù nhân loại, chẳng qua là thông qua bản thể biến hóa, mà có thân thể của nhân loại.
Nhưng theo Trương Hằng biết, yêu thú có được năng lực biến hóa này thì đã có khả năng chống lại người tu tiên có tu vi Nguyên anh kỳtrở lên. tuyệt đối không phải nữ tu sĩ Luyện khí kỳ như Ninh Tuyết Dung này có thể so sánh.
Trương Hằng thật cận thận bước tới bên cạnh đóa tuyết liên chỉ cao bằng nửa người mình. Hắn nhìn chăm chú ýào đóa hoa trắng như tuyết sáng lấp lánh kia, không có phát hiện bất cứ dị thưởng gì.
Trương Hằng lại thử lấy tay sở vào đóa Tuyết liên.
Bỗng dưng, trong nháy mắt đóa tuyết liên liền thu nhỏ lại, biến thành cỡ dài hoa sen bình thường, sau đó bay tới trên tay Trương Hằng.
Trương Hằng hoang sợ, theo bản năng lấy tay tiếp được tuyết liên vào tay. Một luồng hơi lạnh lập tức theo trong đóa hoa truyền vào lòng bàn tay Trương Hằng, mang theo một luồng hơi lạnh lẽo dị thưởng tiến vào trong cơ thể hắn.
Kinh ngạc nhìn đóa tuyết liên yếu ớt mềm mại trong tay. Trương Hằng còn có chút không thể tin, đây là tuyết liên từ Ninh Tuyết Dung biến ảo mà thành? Một mỹ nhân còn sống rành rành ở trước mặt hắn biến thành một đóa tuyết liên, đối với một thiếu niên mới lớn (*) đến từ địa cầu như hắn mà nói vẫn là rất khó tiếp nhận.
(* Nguyên văn là trạch nam: là con trai mới lớn ru rú trong nhà. ít giao tế xã hội. ít kết bạn chỉ làm bạn với games truyenfull.vn...)
Hơn nữa đóa tuyết liên này giống như có Linh tính tự bay đến trong lòng bàn tay Trương Hằng, điều này làm cho hắn hiểu rằng trong tay mình chính là Ninh Tuyết Dung. Giờ phút này chỉ sợ nàng đang nhìn chăm chú ýào nhất cử nhất động của mình.
Điều này không khỏi khiến Trương Hằng nhớ tới ánh mắt bất đắc dĩ, chờ mong đủ loại phức tạp của Ninh Tuyết Dung nhìn về phía mình trước khi hóa thành đóa tuyết liên.
Có lẽ đối phương cũng kỳ vọng vào chính mình có thể đối xử tử tế với đóa tuyết liên này, cùng chờ đợi một ngày nào đó nàng có thể khôi phục thân thể nhân loại.
Tuy nhiên thời điểm nắm đóa tuyết liên trong tay. trong lòng Trương Hằng không khỏi sinh ra một suy nghĩ: đóa tuyết liên này nếu có thể hóa thành hình người tất nhiên là thiên tài địa bảo vô cùng hiếm thấy... Nếu để cho mình sử dụng tu luyện Biến Thái Công, không biết có thể tạo được hiệu quả kinh hỉ đến mức nào?
Mà ngay trong khoảnh khắc Trương Hằng sinh ra ý tưởng này, hắn rõ ràng cảm giác được đóa tuyết liên trong tay hơi hơi run rẩy một chút, nàng dường như có thể cảm ứng được ý tưởng trong lòng Trương Hằng.
Một giọt quỳnh tương lạnh lẽo trong suốt giống như giọt sương từ trong khe hở đóa tuyết liên tràn ra, rơi vào lòng bàn tay Trương Hằng, thấm qua làn da tiến vào trong cơ thể hắn. Lập tức, một luồng khí mát dịu chảy đi khắp toàn thân hắn dường như tiến hành cải thiện cho thân thể hắn.
Trương Hằng có thể cảm giác được thân thể của mình đã xảy ra biến hóa nào đó. nhưng bởi vì lúc trước thời điểm hắn nhập môn Biến Thái Công, thân thể đã xảy ra chín lần lột xác. Bởi vậy, loại biến hóa này cũng không rõ ràng lắm.
Trong lòng không khỏi thầm nảy sinh một mối xúc động. Trương Hằng hiểu rằng khẳng định đóa tuyết liên này là đang dùng Tinh hoa trong bản thể để trợ giúp cải thiện thể chất của mình, để làm thù lao cho mình về sau chiếu cố nàng, cũng là để mình dừng nghĩ tới dùng nàng đi luyện Biến Thái Công.
Sau khi sử dụng giọt quỳnh tương lạnh lẽo này, Trương Hằng phát hiện ánh sáng tỏa ra từ đóa tuyết liên rõ ràng giảm đi hơn phần nửa. Đóa hoa dường như cũng ủ rũ phần nào.
Khẽ thở dài một hơi, Trương Hằng không khỏi tiếc rẻ. Tinh hoa của đóa tuyết liên trân quý như vậy đã bị chính mình lãng phí mất. Nếu dùng ở trên người tu sĩ bình thường khác, tất nhiên có thể tạo thành tác dụng thoát thai hoán cốt. nhưng hiệu quả đối với mình thì không được rõ ràng lắm.
- Tốt lắm! Ngươi yên tâm. Ta sẽ không dùng ngươi để chế thuốc đầu.
Trương Hằng nói với đóa Tuyết liên trong tay. Giống như đang an ủi một cô bé.
Cánh hoa trong suốt trên đóa Tuyết liên lập tức khép mở vài cái, vầng sáng mờ nhạt lưu chuyển, dường như rất là vui sướng.
Trương Hằng thầm nghĩ, có lẽ đóa Tuyết liên này thật sự vẫn còn có trí như nhân loại, thậm chí căn bản là Ninh Tuyết Dung lúc trước, chẳng qua là thay đổi một cái hình thái bề ngoài mà thôi.
Suy nghĩ đến đây. Trương Hằng liền thu đóa tuyết liên này vào túi trữ vật, lại dùng thần thức thăm hỏi một chút, phát hiện cũng không có tình huống gì khác thưởng.
Sau đó, Trương Hằng phát hiện trên mặt đất khi Ninh Tuyết Dung hóa thành Tuyết liên lưu lại quần áo rách nát, giày thểu, vớ sa mỏng cùng với một cái túi trữ vật và cái trâm cài tóc màu đỏ nhạt kia.
Nhặt lên trên mặt đất túi trữ vật cùng chiếc trâm cài tóc. Những thứ này đều thuộc về Ninh Tuyết Dung. Trương Hằng trước thu lấy túi trữ vật, rồi bắt đầu xem kỹ chiếc trâm cài tóc trong tay.
Chiếc trâm cài tóc màu đỏ này chính là điểm mấu chốt Ninh Tuyết Dung lật lại ưu thế trong tay Lý Hoành. Trương Hằng không thể phán đoán phẩm cấp cụ thể của chiếc trâm cài tóc này. nhưng phòng đoán ít nhất nó là một kiện linh khí loại phụ trợ.
ở trong các loại linh khí. linh khí loại hình công kích và linh khí loại khống chế tương đối thưởng thấy, nhưng là linh khí loại phụ trợ và phòng ngự thì rất hiếm thấy.
Linh khí phụ trợ cần tài liệu tương đối quý hiếm, mà linh khí phòng ngự cần lượng tài liệu so với linh khí công kích bình thường ước chừng phải nhiều hơn gấp mấy lần. Bởi vậy hai loại linh khí này rất thưa thớt.
Tuy nhiên đối với kiện linh khí này. Trương Hằng cũng không có đặt ở trong lòng, bởi vì công hiệu của nó không ngoài là giải trừ một ít độc vật, mê hương, mê hồn các loại công kích tiêu cực.
Mà Trương Hằng tu luyện Biến Thái Công thì sau này thậm chí có thể xem thưởng, đối với các loại công kích đó. ở trước mặt thể chất đặc dị có thể so với yêu thú, hết thảy đều là con số không.
Trong tay thuần thục đánh ra một viên hỏa cầu, đốt cháy sạch các thứ quần áo Ninh Tuyết Dung lưu lại. Sau đó hắn quay đầu lại xem kỹ Lý Hoành còn đang trong trạng thái hôn mê.
Có nên giết chết hắn hay không? Trong lòng Trương Hằng lại toát ra một cái Ý niệm như vậy.
Cho dù hiện tại Trương Hằng có giết Lý Hoành. đối với bản thân hắn cũng không có nhiều ảnh hưởng. Nếu không giết, đối phương cũng không biết sự tồn tại của mình. Có lẽ còn có khuynh hướng trút lửa giận trên người Ninh Tuyết Dung đã biến mất!
Cho nên nói, giết hay không giết cũng không có ảnh hưởng gì với Trương Hằng. Về phần túi trữ vật của đối phương? Thật có lỗi, các thứ bên trong, toàn bộ dùng để cấp cho mình tu luyện Biến Thái Công.
Đi ra ngoài cửa động, hắn lại dùng Khu Trần Thuật rửa sạch sơn động một lần nữa, dùng thần thức nhìn quét một vòng ở bốn phía, sau khi phát hiện không có lưu lại sơ hở gì. Trương Hằng mới vui vè khống chế linh khí phi hành về hướng Thiết Lĩnh Phong.
Lần này có thể nói là thắng lợi trở về, hẳn là đủ để mình chính thức tiến vào Biến Thái Công tầng một? Trên mặt Trương Hằng lộ ra vẻ thỏa mãn và một nỗi chờ mong bức thiết.
Ở trong sơn động tối tăm yên tĩnh này, một vầng sáng dịu dàng thánh khiết vờn quanh Ninh Tuyết Dung đang lăng lặng đứng trên dài sen. Ánh sáng dịu mắt lưu chuyển khiến cho nàng như ẩn như hiện trong màn sương Tuyết mông lung thần bí. Giống như Băng Tuyết nữ thần giáng xuống phàm thế...
Trong bạch quang mông lung, phần hạ thân từ đùi ngọc trở xuống biến thành một đóa hoa trắng nõn như Tuyết, không nhiễm bụi trần. Cánh hoa thuần một màu trắng ở trong vầng sáng dịu dàng không ngừng kéo dài, mở rộng, dường như thực vật nhanh chóng sinh trưởng dưới ống kính thu hình, tự nhiên mà linh động, làm cho người ta có một loại cảm giác cảnh đẹp ý vui.
Dưới màn ánh sáng dịu nhẹ mông lung mờ ảo, từng cái cánh hoa trắng như tuyết rất sống động hình thành dài hoa sen, hiện ra trong sơn động âm u này.
Cảnh quan tuyệt đẹp này hình thành một sự tương phản mãnh liệt với môi trường khó coi chung quanh. Cái đẹp làm mất cái xấu xí thô tục, hay là cái hoa mỹ làm nổi bật sự u ám nhơ bẩn?
Nếu là Trương Hằng, nhất định hắn sẽ lựa chọn ý trước.
Cảnh tượng trước mắt hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của hắn. Mặc dù hắn hiểu rằng đây là một thế giới tu tiên không như bình thường, nhưng khi nhìn thấy loại cảnh tượng chỉ tồn tại trong thần thoại này. Hắn cũng không khỏi khiếp sợ và cảm khái.
Thân hình mềm mại của Ninh Tuyết Dung giống như một vị Tinh Linh xinh đẹp. Chung quanh thân thể mềm mại của nàng vờn quanh vầng sáng, hạ thân ngưng kết thành dài hoa sen cũng nỡ rộ ánh sáng dịu nhẹ mờ ảo.
Ngay sau đó, dị biến lại tiếp tục phát sinh, Thân mình yểu điệu tuyệt đẹp của Ninh Tuyết Dung dần dần trượt xuống dưới, dáng người hoàn mỹ yếu đuối kia như không có xương chậm rãi co lại, giống như đóa hoa héo tàn, tráng lệ mà thể lương...
Trong cơ thể của nàng lại phát ra bạch quang kịch liệt, dường như phóng ra tất cả nguyên khí của nàng, khiến nàng mềm nhũn ngã vào giữa dài hoa sen.
Tiếp theo sau, dài hoa sen Tinh khiết cùng đột nhiên phát ra bạch quang chói mắt. Cánh hoa thuần trắng tạo thành dài hoa sen lại nhanh chóng duỗi dài, lớn ra, diện tích ước chừng tăng gắp đôi. bao bọc lấyNinh Tuyết Dung đang ngã vào giữa dài hoa sen đó.
Chỉ một lúc sau, hình dáng Ninh Tuyết Dung đã hoàn toàn biến mất trong tầm mắt Trương Hằng. Hiện ra trước mắt hắn là một đóa hoa sen cực lớn như sắp nở bung ra!
ở trong sơn động u tối này, Ninh Tuyết Dung biến hóa thành đóa Tuyết liên lớn lóe ra hào quang lóng lánh. Không khí cũng ngưng kết một tầng khí băng hàn nhàn nhạt, tráng lệ mà trung nghiêm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Trương Hằng ở bên cạnh nhìn chăm chú thật lâu sau, phát hiện đây là một đóa Tuyết liên lớn còn chưa nở. hình thành một cái hình dạng bất quy tắc, lại hơi giống hình dạng của một quả đào đã chín.
Ở giờ khắc này, Trương Hằng sinh ra nghi ngờ về thân phận của Ninh Tuyết Dung. Có lẽ đối phương căn bản không phải thuộc phạm trù nhân loại, chẳng qua là thông qua bản thể biến hóa, mà có thân thể của nhân loại.
Nhưng theo Trương Hằng biết, yêu thú có được năng lực biến hóa này thì đã có khả năng chống lại người tu tiên có tu vi Nguyên anh kỳtrở lên. tuyệt đối không phải nữ tu sĩ Luyện khí kỳ như Ninh Tuyết Dung này có thể so sánh.
Trương Hằng thật cận thận bước tới bên cạnh đóa tuyết liên chỉ cao bằng nửa người mình. Hắn nhìn chăm chú ýào đóa hoa trắng như tuyết sáng lấp lánh kia, không có phát hiện bất cứ dị thưởng gì.
Trương Hằng lại thử lấy tay sở vào đóa Tuyết liên.
Bỗng dưng, trong nháy mắt đóa tuyết liên liền thu nhỏ lại, biến thành cỡ dài hoa sen bình thường, sau đó bay tới trên tay Trương Hằng.
Trương Hằng hoang sợ, theo bản năng lấy tay tiếp được tuyết liên vào tay. Một luồng hơi lạnh lập tức theo trong đóa hoa truyền vào lòng bàn tay Trương Hằng, mang theo một luồng hơi lạnh lẽo dị thưởng tiến vào trong cơ thể hắn.
Kinh ngạc nhìn đóa tuyết liên yếu ớt mềm mại trong tay. Trương Hằng còn có chút không thể tin, đây là tuyết liên từ Ninh Tuyết Dung biến ảo mà thành? Một mỹ nhân còn sống rành rành ở trước mặt hắn biến thành một đóa tuyết liên, đối với một thiếu niên mới lớn (*) đến từ địa cầu như hắn mà nói vẫn là rất khó tiếp nhận.
(* Nguyên văn là trạch nam: là con trai mới lớn ru rú trong nhà. ít giao tế xã hội. ít kết bạn chỉ làm bạn với games truyenfull.vn...)
Hơn nữa đóa tuyết liên này giống như có Linh tính tự bay đến trong lòng bàn tay Trương Hằng, điều này làm cho hắn hiểu rằng trong tay mình chính là Ninh Tuyết Dung. Giờ phút này chỉ sợ nàng đang nhìn chăm chú ýào nhất cử nhất động của mình.
Điều này không khỏi khiến Trương Hằng nhớ tới ánh mắt bất đắc dĩ, chờ mong đủ loại phức tạp của Ninh Tuyết Dung nhìn về phía mình trước khi hóa thành đóa tuyết liên.
Có lẽ đối phương cũng kỳ vọng vào chính mình có thể đối xử tử tế với đóa tuyết liên này, cùng chờ đợi một ngày nào đó nàng có thể khôi phục thân thể nhân loại.
Tuy nhiên thời điểm nắm đóa tuyết liên trong tay. trong lòng Trương Hằng không khỏi sinh ra một suy nghĩ: đóa tuyết liên này nếu có thể hóa thành hình người tất nhiên là thiên tài địa bảo vô cùng hiếm thấy... Nếu để cho mình sử dụng tu luyện Biến Thái Công, không biết có thể tạo được hiệu quả kinh hỉ đến mức nào?
Mà ngay trong khoảnh khắc Trương Hằng sinh ra ý tưởng này, hắn rõ ràng cảm giác được đóa tuyết liên trong tay hơi hơi run rẩy một chút, nàng dường như có thể cảm ứng được ý tưởng trong lòng Trương Hằng.
Một giọt quỳnh tương lạnh lẽo trong suốt giống như giọt sương từ trong khe hở đóa tuyết liên tràn ra, rơi vào lòng bàn tay Trương Hằng, thấm qua làn da tiến vào trong cơ thể hắn. Lập tức, một luồng khí mát dịu chảy đi khắp toàn thân hắn dường như tiến hành cải thiện cho thân thể hắn.
Trương Hằng có thể cảm giác được thân thể của mình đã xảy ra biến hóa nào đó. nhưng bởi vì lúc trước thời điểm hắn nhập môn Biến Thái Công, thân thể đã xảy ra chín lần lột xác. Bởi vậy, loại biến hóa này cũng không rõ ràng lắm.
Trong lòng không khỏi thầm nảy sinh một mối xúc động. Trương Hằng hiểu rằng khẳng định đóa tuyết liên này là đang dùng Tinh hoa trong bản thể để trợ giúp cải thiện thể chất của mình, để làm thù lao cho mình về sau chiếu cố nàng, cũng là để mình dừng nghĩ tới dùng nàng đi luyện Biến Thái Công.
Sau khi sử dụng giọt quỳnh tương lạnh lẽo này, Trương Hằng phát hiện ánh sáng tỏa ra từ đóa tuyết liên rõ ràng giảm đi hơn phần nửa. Đóa hoa dường như cũng ủ rũ phần nào.
Khẽ thở dài một hơi, Trương Hằng không khỏi tiếc rẻ. Tinh hoa của đóa tuyết liên trân quý như vậy đã bị chính mình lãng phí mất. Nếu dùng ở trên người tu sĩ bình thường khác, tất nhiên có thể tạo thành tác dụng thoát thai hoán cốt. nhưng hiệu quả đối với mình thì không được rõ ràng lắm.
- Tốt lắm! Ngươi yên tâm. Ta sẽ không dùng ngươi để chế thuốc đầu.
Trương Hằng nói với đóa Tuyết liên trong tay. Giống như đang an ủi một cô bé.
Cánh hoa trong suốt trên đóa Tuyết liên lập tức khép mở vài cái, vầng sáng mờ nhạt lưu chuyển, dường như rất là vui sướng.
Trương Hằng thầm nghĩ, có lẽ đóa Tuyết liên này thật sự vẫn còn có trí như nhân loại, thậm chí căn bản là Ninh Tuyết Dung lúc trước, chẳng qua là thay đổi một cái hình thái bề ngoài mà thôi.
Suy nghĩ đến đây. Trương Hằng liền thu đóa tuyết liên này vào túi trữ vật, lại dùng thần thức thăm hỏi một chút, phát hiện cũng không có tình huống gì khác thưởng.
Sau đó, Trương Hằng phát hiện trên mặt đất khi Ninh Tuyết Dung hóa thành Tuyết liên lưu lại quần áo rách nát, giày thểu, vớ sa mỏng cùng với một cái túi trữ vật và cái trâm cài tóc màu đỏ nhạt kia.
Nhặt lên trên mặt đất túi trữ vật cùng chiếc trâm cài tóc. Những thứ này đều thuộc về Ninh Tuyết Dung. Trương Hằng trước thu lấy túi trữ vật, rồi bắt đầu xem kỹ chiếc trâm cài tóc trong tay.
Chiếc trâm cài tóc màu đỏ này chính là điểm mấu chốt Ninh Tuyết Dung lật lại ưu thế trong tay Lý Hoành. Trương Hằng không thể phán đoán phẩm cấp cụ thể của chiếc trâm cài tóc này. nhưng phòng đoán ít nhất nó là một kiện linh khí loại phụ trợ.
ở trong các loại linh khí. linh khí loại hình công kích và linh khí loại khống chế tương đối thưởng thấy, nhưng là linh khí loại phụ trợ và phòng ngự thì rất hiếm thấy.
Linh khí phụ trợ cần tài liệu tương đối quý hiếm, mà linh khí phòng ngự cần lượng tài liệu so với linh khí công kích bình thường ước chừng phải nhiều hơn gấp mấy lần. Bởi vậy hai loại linh khí này rất thưa thớt.
Tuy nhiên đối với kiện linh khí này. Trương Hằng cũng không có đặt ở trong lòng, bởi vì công hiệu của nó không ngoài là giải trừ một ít độc vật, mê hương, mê hồn các loại công kích tiêu cực.
Mà Trương Hằng tu luyện Biến Thái Công thì sau này thậm chí có thể xem thưởng, đối với các loại công kích đó. ở trước mặt thể chất đặc dị có thể so với yêu thú, hết thảy đều là con số không.
Trong tay thuần thục đánh ra một viên hỏa cầu, đốt cháy sạch các thứ quần áo Ninh Tuyết Dung lưu lại. Sau đó hắn quay đầu lại xem kỹ Lý Hoành còn đang trong trạng thái hôn mê.
Có nên giết chết hắn hay không? Trong lòng Trương Hằng lại toát ra một cái Ý niệm như vậy.
Cho dù hiện tại Trương Hằng có giết Lý Hoành. đối với bản thân hắn cũng không có nhiều ảnh hưởng. Nếu không giết, đối phương cũng không biết sự tồn tại của mình. Có lẽ còn có khuynh hướng trút lửa giận trên người Ninh Tuyết Dung đã biến mất!
Cho nên nói, giết hay không giết cũng không có ảnh hưởng gì với Trương Hằng. Về phần túi trữ vật của đối phương? Thật có lỗi, các thứ bên trong, toàn bộ dùng để cấp cho mình tu luyện Biến Thái Công.
Đi ra ngoài cửa động, hắn lại dùng Khu Trần Thuật rửa sạch sơn động một lần nữa, dùng thần thức nhìn quét một vòng ở bốn phía, sau khi phát hiện không có lưu lại sơ hở gì. Trương Hằng mới vui vè khống chế linh khí phi hành về hướng Thiết Lĩnh Phong.
Lần này có thể nói là thắng lợi trở về, hẳn là đủ để mình chính thức tiến vào Biến Thái Công tầng một? Trên mặt Trương Hằng lộ ra vẻ thỏa mãn và một nỗi chờ mong bức thiết.