Dọc theo đường đi, Trương Hằng cũng không có trì hoãn, mấy ngày sau liền bay đến Độc Thiên Bảo.
Nhìn Độc Thiên Bảo phía trước mắt từng chút một tới gần. trong lòng Trương Hằng sinh ra cảm khái không ít.
Lúc này, hắn nhớ tới Triệu Thụy, nhớ tới Lạc Ngưng Tuyết.
Bất kể là tốt hay xấu, là đúng hay sai tất cả đều đã trở thành dĩ vãng. Mà hiện giờ. khi hắn trở về lại nơi đây. trong lòng đã không còn chút oán hận và địch ý. mà Với thân phận một người bàng quan đánh giá phường thị tu chân Trước mắt,
ở xa xa từ một điểm đen dần dần biến thành lớn theo tốc độ của hắn hóa thành một Tòa thành như cự thú thời tiền sử, lơ lửng trên tầng mây giống như Tòa thành trên không trung.
Mặc dù không phải là lần đầu tới đây. Trương Hằng vẫn bị vẻ tráng lệ hùng vĩ của Tòa thành thật lớn kia chinh phục.
Độc Thiên Bảo này chính là Tử Cực tán nhân một thế hệ cường giả lúc trước tạo lập ra.
Nghĩ đến đây, thần thức của Trương Hằng đi vào tầng hai cổ tháp, nói Với Tử Cực tán nhân ở bên trong:
- Đến Độc Thiên Bảo rồi...
Ánh mắt Tử Cực tán nhân sáng ngời, loại tâm tình kích động lộ rõ trên mặt lão. nhưng ngay Sau đó, ánh mắt lão lại ảm đạm xuống, thấp giọng nói:
- Hết thảy đều là quá khứ...
Trương Hằng liếc nhìn lão vài lần, hơi có chút tò mò hỏi:
- Mặc dù là quá khứ. Chẳng lẽ lão không nhớ Nhưng chút nào Độc Thiên Bảo một tay lão tạo ra hay sao?
Độc Thiên Bảo hùng cứ trên bầu trời đó. duy ngã độc tôn, đây là loại khí khái bễ nghễ đến cỡ nào.
Có thể tưởng tượng, Tử Cực tán nhân lúc trước là vinh quang rực sáng biết bao.
Thân là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ tu Luyện Tử Cực Huyễn Ma Công, lúc trước Tử Cực tán nhân ở trong giới tu sĩ Nguyên anh kỳtuyệt đối là người nổi bật.
- Đương nhiên! Mà nếu muốn... chẳng lẽ ngươi có thể để cho ta ra ngoài hoài niệm chỗn cũ?
Tử Cực tán nhân có vẻ tự giễu nói.
- Ha ha! Ta không thể cho lão ra ngoài nhìn xem. Bởi vì lão là một nhân tố không ổn định.
Trương Hằng thản nhiên nói.
Hiện tại tuy rằng Tử Cực tán nhân bị hắn khống chế. nhưng đáy lòng lão vẫn giữ lại Ý thức Thanh tỉnh, nói cách khác có mầm móng phản kháng.
Đối với một cái linh hồn Như vậy, Trương Hằng đương nhiên sẽ không tùy tiện cho lão ra ngoài tầng hai cổ tháp, trừ phi thực lực của mình có thể tiến thêm một bước, đạt tới trình độ có thể hoàn toàn khuất phục sử dụng đối phương.
Mang theo ý cười. Trương Hằng thu hồi thần thức. Mà lúc này, hắn cách Độc Thiên Bảo đã không đến hai dặm.
Trương Hằng vừa mới chuẩn bị dùng thần thức đi quan sát Tòa thành, trong lòng đột nhiên sinh ra một loại cảnh giác, khiến hắn buông bỏ ý định này.
Nếu hắn không có nhớ lầm. Độc Thiên Bảo lúc trước đã bị Độc Ma Tông khống chế.
Nhưng Sau lại, Bích Tuyết Tương Vân Tông bởi vì chết đi vài tên đệ tử nội môn, dưới cơn phẫn nộ đã diệt môn Độc Ma Tông.
Bây giờ Trương Hằng cũng khó mà phán đoán được rốt cuộc hiện tại Độc Thiên Bảo là bị ai khống chế.
Nếu là thế lực bình thường hắn còn không có để trong mắt. nhưng nếu bị Bích Tuyết Tương Vân Tông khống chế, vậy phải cận thận rồi.
Thế lực nhất lưu cỡ như Bích Tuyết Tương Vân Tông Như vậy, trong môn phái tu sĩ Nguyên anh kỳcũng không chỉ có một hai người, khẳng định dư sức phải ra một Nguyên anh kỳđến đây trấn giữ.
Hơn nữa, thời điểm năm đó chỉ riêng chuyện của Huyết Sát động Phủ đã để lại một điều bí ẩn cho giới tu chân.
Nghĩ đến đây, Trương Hằng liền thu liễm thần thức và khí tức của mình, để tránh cho đối phương nhìn ra bất cứ manh mối gì.
Tuy rằng ở mặt ngoài hắn chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ. nhưng thực lực thậm chí có thể coi là vô địch trong lớp Kết Đan Kỳ. khí tức tự nhiên trên người hắn toát ra hơi có khác biệt cùng tu sĩ Trúc cơ kỳ bình thường.
Tu sĩ có thực lực cường đại cùng có thể dễ dàng nhìn ra những chỗ bất đồng này.
Sau đó hắn lại lo lắng sẽ gặp phải người quen nào đó. vì thế lấy Mặt Nạ Như Ý đeo vào. sửa đối dung mạo không ít.
vẫn duy trì tốc độ thích ứng Với tu sĩ Trúc cơ kỳ. Trương Hằng không vội không chậm bay vào trong Độc Thiên Bảo.
Cấm chế và trận pháp bốn phía Độc Thiên Bảo Dường như cũng không có gì khác trước kia, vẫn còn lưu chuyển một tầng ánh sáng màu tím rực rỡ.
Những cấm chế này hẳn là do Tử Cực tán nhân thiết lập từ hồi đó. Một khi toàn bộ mở ra. tu sĩ Kết Đan Kỳ cũng khó có thể xâm nhập vào trong Tòa thành.
ở chỗ cổng Độc Thiên Bảo, có thể nhìn thấy bảy tám tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ đứng thành hai hàng, hai tu sĩ Trúc Cơ tiền kỳ đang phụ trách thu tinh thạch của tu sĩ đi vào bảo.
Cũng không khác gì lắm với Trước kia, cũng chỉ thu một khối tinh thạch.
"Vù!"
Độn quang màu xanh lóe lên. một gã tu sĩ Trúc cơ kỳ xuyên thẳng qua cấm chế trên không Độc Thiên Bảo. đi vào bên trong.
Khóe miệng Trương Hằng mang theo vài tia Ý cười nhàn nhạt, độn quang dưới chân khẽ run lên. tốc độ hơi tăng lên một ít rất dễ dàng xuyên qua tầng cấm chế này.
Nhớ ngày đó, Trương Hằng cùng Triệu Thụy nhìn thấy tu sĩ Trúc cơ kỳ trực tiếp bay qua trên bầu trời vào Độc Thiên Bảo mà không cần giao nộp tinh thạch, lúc đó hâm mộ biết bao.
Mà tới bây giờ, Trương Hằng cũng có thể làm được Như vậy, thậm chí tu sĩ Trúc cơ kỳ ở trong mắt hắn so với con kiến cũng không mạnh hơn bao nhiêu.
Phía dưới tu sĩ cấp thấp xếp hàng đi vào bảo đều nhìn Trương Hằng tiến vào bảo Với ánh mắt hâm mộ.
Trương Hằng liếc nhìn mấy tên tu sĩ Phương Vân sơn phía dưới, cùng không lo lắng những người này có thể nhận ra thân phận của mình.
Bất luận là khí chất hay là dung mạo. Trương Hằng đã khác nhau rất lớn so với Trước kia, huống chi còn đeo Mặt Nạ Như Ý.
Sau khi đi vào Độc Thiên Bảo. Trương Hằng rất nhanh hạ xuống mặt đất.
Không quản tới tu sĩ bậc thấp ở chung quanh kinh ngạc và hâm mộ. Trương Hằng đạp tảng đá dưới chân xuyên qua đám người. Trên đường hắn thường xuyên nghe ngóng các tu sĩ bên cạnh trò chuyện, xem có không nghe được tin tức nào đó hắn quan tâm hay không.
ở trong này di chuyển một hồi. Trương Hằng đi tới quầy hàng của một vị tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ. thuận tay cầm lấy một khối khoáng thạch bình thường, quan sát vài lần.
Tu sĩ Luyện Khí hậu Kỳ này là đệ tử của một môn phái nhỏ ở phụ cận. bộ dáng ước chừng bốn mươi tuổi. Bất chợt nhìn thấy Trương Hằng là tu sĩ Trúc cơ kỳ. trên mặt hẳn hiện ra vẻ kinh ngạc.
Dưới tình hình chung, tu sĩ Trúc cơ kỳ có bao giờ ghé thăm những quầy mua bán nho nhỏ như hắn?
- Không biết tiền bối cần ta làm Điều gì?
Hắn phát hiện Trương Hằng chỉ là nắm khối khoáng thạch này. ánh mắt căn bản là không có nhìn xem vật phẩm giao dịch trên quẩy hàng, liền biết ý đồ chân chính của đối phương e là không phải đến mua vật dụng.
Trương Hằng thoáng có vẻ tán thưởng nhìn hắn một cái. mặc dù là một tu sĩ bình thường trong giới tu chân, tên này cũng có sự quan sát khôn khéo. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
- Đại khái là bốn năm trước, ta đã từng tới Độc Thiên Bảo một chuyến. Mà những năm gần đây. ta luôn ở trong trạng thái bế quan, đối với chuyện bên ngoài cũng không hiểu nhiều lắm. Nay đến Độc Thiên Bảo. phát hiện cũng có hơi đối khác với Trước kia, Không biết nơi này có từng phát sinh, đại sự gì không?
Trương Hằng nửa thật nửa giả hỏi.
Gã tu sĩ bậc thấp cười nói:
- Tiền bối có điều không biết. Độc Thiên Bảo này vẫn là Độc Thiên Bảo. hình thức đại thể cùng trước kia không có gì thay đổi. Khác biệt duy nhất chính là thay đổi người quản lý.
- Như vậy hiện nay là ai quản lý?
Trương Hằng nhíu mày. hỏi.
- Hiện giờ người quản lý là tu sĩ Nguyên anh kỳcủa Bích Tuyết Tương Vân Tông - Bích U Tiên Tử.
Gã tu sĩ bậc thấp nói.
- Bích U Tiên Tử?
Trương Hằng liền cân nhắc trong lòng.
Độc Thiên Bảo bị Bích Tuyết Tương Vân Tông khống chế. điều này thật ra không ngoài dự đoán của hắn.
Nhưng không nghĩ tới đối phương lại phải một nữ tu sĩ Nguyên anh kỳquản lý nơi này.
Hơn nữa, hắn chưa từng nghe nói qua trong thế lực Bích Tuyết Tương Vân Tông có một vị tu sĩ Nguyên anh kỳtên là Bích U Tiên Tử.
"Nếu hình thức đại thể không thay đổi. như vậy hai ông cháu nhà họ Quách hẳn là vẫn còn ở gần đây!"
Nghĩ đến đây, Trương Hằng thưởng cho tu sĩ này mấy khối tinh thạch, rồi đi về hướng khu người phàm ở trong Độc Thiên Bảo...
Dọc theo đường đi, Trương Hằng cũng không có trì hoãn, mấy ngày sau liền bay đến Độc Thiên Bảo.
Nhìn Độc Thiên Bảo phía trước mắt từng chút một tới gần. trong lòng Trương Hằng sinh ra cảm khái không ít.
Lúc này, hắn nhớ tới Triệu Thụy, nhớ tới Lạc Ngưng Tuyết.
Bất kể là tốt hay xấu, là đúng hay sai tất cả đều đã trở thành dĩ vãng. Mà hiện giờ. khi hắn trở về lại nơi đây. trong lòng đã không còn chút oán hận và địch ý. mà Với thân phận một người bàng quan đánh giá phường thị tu chân Trước mắt,
ở xa xa từ một điểm đen dần dần biến thành lớn theo tốc độ của hắn hóa thành một Tòa thành như cự thú thời tiền sử, lơ lửng trên tầng mây giống như Tòa thành trên không trung.
Mặc dù không phải là lần đầu tới đây. Trương Hằng vẫn bị vẻ tráng lệ hùng vĩ của Tòa thành thật lớn kia chinh phục.
Độc Thiên Bảo này chính là Tử Cực tán nhân một thế hệ cường giả lúc trước tạo lập ra.
Nghĩ đến đây, thần thức của Trương Hằng đi vào tầng hai cổ tháp, nói Với Tử Cực tán nhân ở bên trong:
- Đến Độc Thiên Bảo rồi...
Ánh mắt Tử Cực tán nhân sáng ngời, loại tâm tình kích động lộ rõ trên mặt lão. nhưng ngay Sau đó, ánh mắt lão lại ảm đạm xuống, thấp giọng nói:
- Hết thảy đều là quá khứ...
Trương Hằng liếc nhìn lão vài lần, hơi có chút tò mò hỏi:
- Mặc dù là quá khứ. Chẳng lẽ lão không nhớ Nhưng chút nào Độc Thiên Bảo một tay lão tạo ra hay sao?
Độc Thiên Bảo hùng cứ trên bầu trời đó. duy ngã độc tôn, đây là loại khí khái bễ nghễ đến cỡ nào.
Có thể tưởng tượng, Tử Cực tán nhân lúc trước là vinh quang rực sáng biết bao.
Thân là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ tu Luyện Tử Cực Huyễn Ma Công, lúc trước Tử Cực tán nhân ở trong giới tu sĩ Nguyên anh kỳtuyệt đối là người nổi bật.
- Đương nhiên! Mà nếu muốn... chẳng lẽ ngươi có thể để cho ta ra ngoài hoài niệm chỗn cũ?
Tử Cực tán nhân có vẻ tự giễu nói.- Ha ha! Ta không thể cho lão ra ngoài nhìn xem. Bởi vì lão là một nhân tố không ổn định.
Trương Hằng thản nhiên nói.
Hiện tại tuy rằng Tử Cực tán nhân bị hắn khống chế. nhưng đáy lòng lão vẫn giữ lại Ý thức Thanh tỉnh, nói cách khác có mầm móng phản kháng.
Đối với một cái linh hồn Như vậy, Trương Hằng đương nhiên sẽ không tùy tiện cho lão ra ngoài tầng hai cổ tháp, trừ phi thực lực của mình có thể tiến thêm một bước, đạt tới trình độ có thể hoàn toàn khuất phục sử dụng đối phương.
Mang theo ý cười. Trương Hằng thu hồi thần thức. Mà lúc này, hắn cách Độc Thiên Bảo đã không đến hai dặm.
Trương Hằng vừa mới chuẩn bị dùng thần thức đi quan sát Tòa thành, trong lòng đột nhiên sinh ra một loại cảnh giác, khiến hắn buông bỏ ý định này.
Nếu hắn không có nhớ lầm. Độc Thiên Bảo lúc trước đã bị Độc Ma Tông khống chế.
Nhưng Sau lại, Bích Tuyết Tương Vân Tông bởi vì chết đi vài tên đệ tử nội môn, dưới cơn phẫn nộ đã diệt môn Độc Ma Tông.
Bây giờ Trương Hằng cũng khó mà phán đoán được rốt cuộc hiện tại Độc Thiên Bảo là bị ai khống chế.
Nếu là thế lực bình thường hắn còn không có để trong mắt. nhưng nếu bị Bích Tuyết Tương Vân Tông khống chế, vậy phải cận thận rồi.
Thế lực nhất lưu cỡ như Bích Tuyết Tương Vân Tông Như vậy, trong môn phái tu sĩ Nguyên anh kỳcũng không chỉ có một hai người, khẳng định dư sức phải ra một Nguyên anh kỳđến đây trấn giữ.
Hơn nữa, thời điểm năm đó chỉ riêng chuyện của Huyết Sát động Phủ đã để lại một điều bí ẩn cho giới tu chân.
Nghĩ đến đây, Trương Hằng liền thu liễm thần thức và khí tức của mình, để tránh cho đối phương nhìn ra bất cứ manh mối gì.
Tuy rằng ở mặt ngoài hắn chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ. nhưng thực lực thậm chí có thể coi là vô địch trong lớp Kết Đan Kỳ. khí tức tự nhiên trên người hắn toát ra hơi có khác biệt cùng tu sĩ Trúc cơ kỳ bình thường.
Tu sĩ có thực lực cường đại cùng có thể dễ dàng nhìn ra những chỗ bất đồng này.
Sau đó hắn lại lo lắng sẽ gặp phải người quen nào đó. vì thế lấy Mặt Nạ Như Ý đeo vào. sửa đối dung mạo không ít.
vẫn duy trì tốc độ thích ứng Với tu sĩ Trúc cơ kỳ. Trương Hằng không vội không chậm bay vào trong Độc Thiên Bảo.
Cấm chế và trận pháp bốn phía Độc Thiên Bảo Dường như cũng không có gì khác trước kia, vẫn còn lưu chuyển một tầng ánh sáng màu tím rực rỡ.
Những cấm chế này hẳn là do Tử Cực tán nhân thiết lập từ hồi đó. Một khi toàn bộ mở ra. tu sĩ Kết Đan Kỳ cũng khó có thể xâm nhập vào trong Tòa thành.
ở chỗ cổng Độc Thiên Bảo, có thể nhìn thấy bảy tám tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ đứng thành hai hàng, hai tu sĩ Trúc Cơ tiền kỳ đang phụ trách thu tinh thạch của tu sĩ đi vào bảo.
Cũng không khác gì lắm với Trước kia, cũng chỉ thu một khối tinh thạch.
"Vù!"
Độn quang màu xanh lóe lên. một gã tu sĩ Trúc cơ kỳ xuyên thẳng qua cấm chế trên không Độc Thiên Bảo. đi vào bên trong.
Khóe miệng Trương Hằng mang theo vài tia Ý cười nhàn nhạt, độn quang dưới chân khẽ run lên. tốc độ hơi tăng lên một ít rất dễ dàng xuyên qua tầng cấm chế này.
Nhớ ngày đó, Trương Hằng cùng Triệu Thụy nhìn thấy tu sĩ Trúc cơ kỳ trực tiếp bay qua trên bầu trời vào Độc Thiên Bảo mà không cần giao nộp tinh thạch, lúc đó hâm mộ biết bao.
Mà tới bây giờ, Trương Hằng cũng có thể làm được Như vậy, thậm chí tu sĩ Trúc cơ kỳ ở trong mắt hắn so với con kiến cũng không mạnh hơn bao nhiêu.
Phía dưới tu sĩ cấp thấp xếp hàng đi vào bảo đều nhìn Trương Hằng tiến vào bảo Với ánh mắt hâm mộ.
Trương Hằng liếc nhìn mấy tên tu sĩ Phương Vân sơn phía dưới, cùng không lo lắng những người này có thể nhận ra thân phận của mình.
Bất luận là khí chất hay là dung mạo. Trương Hằng đã khác nhau rất lớn so với Trước kia, huống chi còn đeo Mặt Nạ Như Ý.
Sau khi đi vào Độc Thiên Bảo. Trương Hằng rất nhanh hạ xuống mặt đất.
Không quản tới tu sĩ bậc thấp ở chung quanh kinh ngạc và hâm mộ. Trương Hằng đạp tảng đá dưới chân xuyên qua đám người. Trên đường hắn thường xuyên nghe ngóng các tu sĩ bên cạnh trò chuyện, xem có không nghe được tin tức nào đó hắn quan tâm hay không.
ở trong này di chuyển một hồi. Trương Hằng đi tới quầy hàng của một vị tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ. thuận tay cầm lấy một khối khoáng thạch bình thường, quan sát vài lần.
Tu sĩ Luyện Khí hậu Kỳ này là đệ tử của một môn phái nhỏ ở phụ cận. bộ dáng ước chừng bốn mươi tuổi. Bất chợt nhìn thấy Trương Hằng là tu sĩ Trúc cơ kỳ. trên mặt hẳn hiện ra vẻ kinh ngạc.
Dưới tình hình chung, tu sĩ Trúc cơ kỳ có bao giờ ghé thăm những quầy mua bán nho nhỏ như hắn?
- Không biết tiền bối cần ta làm Điều gì?
Hắn phát hiện Trương Hằng chỉ là nắm khối khoáng thạch này. ánh mắt căn bản là không có nhìn xem vật phẩm giao dịch trên quẩy hàng, liền biết ý đồ chân chính của đối phương e là không phải đến mua vật dụng.
Trương Hằng thoáng có vẻ tán thưởng nhìn hắn một cái. mặc dù là một tu sĩ bình thường trong giới tu chân, tên này cũng có sự quan sát khôn khéo. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
- Đại khái là bốn năm trước, ta đã từng tới Độc Thiên Bảo một chuyến. Mà những năm gần đây. ta luôn ở trong trạng thái bế quan, đối với chuyện bên ngoài cũng không hiểu nhiều lắm. Nay đến Độc Thiên Bảo. phát hiện cũng có hơi đối khác với Trước kia, Không biết nơi này có từng phát sinh, đại sự gì không?
Trương Hằng nửa thật nửa giả hỏi.
Gã tu sĩ bậc thấp cười nói:
- Tiền bối có điều không biết. Độc Thiên Bảo này vẫn là Độc Thiên Bảo. hình thức đại thể cùng trước kia không có gì thay đổi. Khác biệt duy nhất chính là thay đổi người quản lý.
- Như vậy hiện nay là ai quản lý?
Trương Hằng nhíu mày. hỏi.
- Hiện giờ người quản lý là tu sĩ Nguyên anh kỳcủa Bích Tuyết Tương Vân Tông - Bích U Tiên Tử.
Gã tu sĩ bậc thấp nói.
- Bích U Tiên Tử?
Trương Hằng liền cân nhắc trong lòng.
Độc Thiên Bảo bị Bích Tuyết Tương Vân Tông khống chế. điều này thật ra không ngoài dự đoán của hắn.
Nhưng không nghĩ tới đối phương lại phải một nữ tu sĩ Nguyên anh kỳquản lý nơi này.
Hơn nữa, hắn chưa từng nghe nói qua trong thế lực Bích Tuyết Tương Vân Tông có một vị tu sĩ Nguyên anh kỳtên là Bích U Tiên Tử.
"Nếu hình thức đại thể không thay đổi. như vậy hai ông cháu nhà họ Quách hẳn là vẫn còn ở gần đây!"
Nghĩ đến đây, Trương Hằng thưởng cho tu sĩ này mấy khối tinh thạch, rồi đi về hướng khu người phàm ở trong Độc Thiên Bảo...