Bích Tú Nguyệt không khỏi hít sâu một hơi, bị kinh sợ Bởi thần thông vô thượng trong lúc giơ tay nhấc chân của Lạc Hà.
Khẽ vung tay một cái vượt qua hai mươi tám vạn dặm không mang đi một đám mây nào, đây là loại tiêu sái thích ý cỡ nào, Dường như là thần tiên.
Cặp mắt xinh đẹp của Bích Tú Nguyệt nhìn chằm chằm nam nhân hoàn mỹ trước mắt, không khỏi ngây ngốc.
Lạc Hà không chịu nổi ánh mắt của nàng, khẽ vung tay lên. Bốn người bao gồm cả hắn hư không biến mất trước mặt chúng tu sĩ.
Đám người Trương Hằng vừa biến mất. chúng tu sĩ lập tức nhốn nháo. Bạn đang đọc truyện được copy tại
- Trời ạ. không ngờ ta gặp được cao nhân Hóa Thần Kỳ trong truyền thuyết!
- Thật đáng sợ! Vung tay một cái là hai mươi tám vạn dặm. Đây còn là lực lượng người tu chân có thể có được sao?
- Nhưng theo sách cổ ghi lại. dường như Hóa Thần Kỳ không có thần thông cao Như thế...
***
Cảnh tượng trước mắt biến đổi, bốn người Trương Hằng đi tới một nơi vách núi cao tuyệt cốc.
Từ Huyền khẽ thở ra một hơi. lần đầu nhìn thẳng Lạc Hà hỏi:
- Tu sĩ Phân Thần KỲ quả thật có thể na di cự ly ngắn, nhưng các hạ trống rỗng na di bốn người, khoảng cách gần ngàn dặm. Bản lĩnh như vậy chỉ sợ đã vượt qua phạm trù Hóa Thần Kỳ. Trống rỗng na di người khác ra hai mươi tám vạn dặm. điều này đã vượt qua sự tưởng tượng của chúng ta.
Lạc Hà cười thản nhiên không trả lời. cả người đứng thẳng trên hư không, tay áo theo gió khẽ bay. có một loại khí thế tiên nhân muốn thuận gió mà đi.
Vào Giờ khắc này, toàn thân hắn đã dùng một loại phương thức xảo diệu khảm vào khe hở trong thiên địa, đứng ở đó một cách tự nhiên lại mang đến cho người một cảm giác không thật.
Trương Hằng cảm giác mình có điều hiểu ra nhưng trong nháy mắt lại mất linh cảm.
Cái loại tấn chức đến cảnh giới tìm hiểu thiên địa không phải hắn giờ phút này có khả năng Hy vọng đạt được.
Trong mắt Từ Huyền hiện ra một tia hào quang hiểu ra, cúi người thật sâu hướng Lạc Hà.
- Ngộ tính của ngươi không tồi. tương lai có Hy vọng tấn chức cảnh giới càng cao.
Lạc Hà hơi tán thưởng nhìn hắn.
- Từ mồ sẽ không quấy rầy nữa. hiện tại nên rời đi. về sau Trương đạo hữu có gì khó khăn có thể tới tìm ta. Từ mỗ ở tại Cẩm Tú Sơn Trang ẩn Tiên Sơn.
Trương Hằng cười nói:
- Có duyên sẽ gặp lại.
Hắn cũng có thể thấy được Từ Huyền có Điều hiểu ra. đang chuẩn bị trở về bế quan.
- Trương đạo hữu. Hai ta gặp lại đã là duyên phận, hai quả ngọc giản này trong đó có một quả ghi lại phương pháp vận dụng có liên quan đến thần thông lôi điện. Một quả khác chứa đựng Rất nhiều bí văn, tin tức cùng với hình vẽ, giới thiệu của các loại yêu thú. Kỳ vật của Tu chân giới Tam Tinh Vực.
Từ Huyền Dường như nghĩ tới cái gì. vội vàng lấy ra hai quả ngọc giản từ trong người giao cho Trương Hằng, trong mắt còn mang theo vài tia tươi cười hiền lành.
Trương Hằng nhìn hắn rời đi. lấy ra một quả ngọc giản phong cách cổ xưa. phía trên có vài chữ: "Tam Tinh Vực Kỳ văn bí tân chí vật lục".
Trên một quả ngọc giản khác có vài chữ: "Lôi Tâm Chính Pháp".
- Hai thứ này đúng là thứ hiện tại mình thiếu.
Trương Hằng khẽ thở dài, bỗng dưng có thêm vài tia hảo cảm đối với Từ Huyền.
Lạc Hà nói:
- Tâm tính người này không tính là xấu, về sau có thể có trợ giúp đối với ngươi.
Trương Hằng gật gật đầu cười nói:
- Tại Tu chân giới này. người tốt tuy ít nhưng còn chưa mất hết.
Vào Giờ khắc này, Trương Hằng nhớ tới thiếu niên đơn thuần ngày trước: Triệu Thụy.
Triệu Thụy ở cửa ải thứ ba của thí luyện Huyết Sát, trải qua không gian giết chóc tẩy lễ. tóc đen biến thành màu đỏ. trở thành một người lãnh khốc giết người không chớp mắt.
Mỗi khi nhớ tới cảnh tượng đối phương run rẩy vươn tay đưa bình Tạo Hóa Đan cho mình, nội tâm Trương Hằng đều thấy xúc động vạn phần.
- Lạc Hà đại ca. Phân thân của huynh còn có thể ở lại nơi này nửa năm sao?
Ninh Tuyết Dung vui sướng hỏi. Đối với Lạc Hà một tay sáng tạo ra mình, nàng cũng có một loại cảm tình đặc thù.
- Không sai. Trong thời gian nửa năm này. ta sẽ nghĩ mọi biện pháp để trợ giúp muội tăng cảnh giới. Bằng không, về sau không có nhiều cơ hội.
Con mắt thâm thúy như sao trời của Lạc Hà nhìn về phương xa, Dường như xuyên qua nhiều tầng núi non và tuyệt cảnh, nhìn thấy một vùng thiên địa khác.
- Huynh phải phi thăng?
Trương Hằng giật mình?
- Khi nào phi thăng còn rất khó nói. Nhưng Trước đó, ta còn có một số chuyện muốn làm ở Đông Vân đại lục.
Lạc Hà khẽ thở dài, sau đó lại đưa ánh mắt dừng trên người Trương Hằng.
- Nếu ta không đoán sai, người là người được lợi cuối cùng trong Huyết Sát động phủ.
Tronglòng Trương Hằng máy động, gật đầu nói:
- Không sai ta là người thắng Cuối cùng,
Ở trước mặt nhân vật tiếp cận tiên nhân như Lạc Hà này. Trương Hằng không có gì phải giấu diếm. Hơn nữa hắn tin tưởng dựa vào quan hệ của mình cùng Ninh Tuyết Dung, đối phương sẽ không xuống tay với mình.
- Nếu là người được Huyết Sát Thần Đế lựa chọn, như vậy ngươi cũng phải trả cái giá tương ứng. Trên Đông Vân đại lục này còn cất giấu rất nhiều bí mật kinh người, không phải hiện tại ngươi có khả năng tiếp xúc.
- ở ngoài Tam Tinh Vực. ta phát hiện một nơi Huyết Sát động Phủ chỉ có cường giả Đại Thừa Kỳ trở lên mới có thể tiến vào. Từ trong Huyết Sát động phủ đó. ta chiếm được một món đồ.
Nói tới đây Lạc Hà khẽ vung tay lên. Một tấm lệnh bài màu máu tỏa ra sát khí quỷ dị hiện lên trong lòng bàn tay hắn.
Trên lệnh bài này nghiễm nhiên có khắc vài chữ lớn làm người ta run sợ: Huyết Sát!
Huyết Sát?
Vừa thấy danh từ này. Trương Hằng có một loại cảm giác thật xa xôi.
Vốn tướng chuyện Huyết Sát động phủ đã chấm đứt. nhưng không nghĩ tới cái từ này lại hiện ra trước mắt lần nữa.
- Nói Như vậy, chuyện Huyết Sát động phủ còn chưa chấm dứt?
Ánh mắt Trương Hằng lộ vẻ âm trầm.
Vào Giờ khắc này, hắn có một loại cảm giác bị người bày bố như quân cờ.
Mấy năm trước hắn từng nghĩ qua vì sao Huyết Sát Thần Đế muốn lưu lại Huyết Sát động phủ. Chẳng lẽ chỉ là vì chờ người có duyên?
Mặc dù Huyết Sát Thần Đế đã chết, bảo vật hẳn để lại vì sao phải đưa cho người đời sau?
Trên thế giới này vốn không có chuyện tốt "May mắn trời cho". (Nguyên văn "Thiên thượng điệu hãm bính", nghĩa: bánh từ trên trời rơi xuống)
Trương Hằng trở thành người thắng cuối cùng của thí Luyện Huyết Sát. chiếm được Kỳ bảo kinh thiên khiến người ta cực kỳ hâm mộ. Như vậy khẳng định hắn phải trá một cái giá nhất định.
Lạc Hà lẳng lặng nhìn Trương Hằng vài lần mới thản nhiên nói:
- Sự an bài của Huyết Sát Thần Đế không phải chúng ta có thể biết được, hiện tại nhiệm vụ trọng yếu của ngươi chính là phải dốc toàn lực đề cao thực lực của mình. Mấy năm không gặp, tuy thực lực của ngươi tăng tiến rất nhanh nhưng tu vi tăng lên vẫn còn quá chậm.
Trương Hằng có thể cảm nhận được áp lực từ trong lời nói của Lạc Hà mang tới.
Đối với tu sĩ bình thường mà nói. thời gian bốn năm năm từ Luyện khí kỳ đến Trúc cơ kỳ đã xem như không tồi. Nhưng đối Với Kỳ tài ngút trời như Lạc Hà mà nói thì thật sự không đủ xem.
Tính ra, bất kể là Ninh Tuyết Dung hay là Triệu Thụy đã mất liên hệ, tu vi tăng tiến đều nhanh hơn Trương Hằng.
Đối với câu hỏi mang tính trách móc lại hơi mang theo vẻ thất vọng của Lạc Hà. Trương Hằng vẻ mặt bình tĩnh không vội không chậm nói:
- về sau ta sẽ cố gắng.
Công pháp mà Trương Hằng tu Luyện vốn không giống bình thường, theo đuổi chính là bản thân không ngừng lột xác và đề cao. Trong quá trình này, có một số thần thông tất yếu khẳng định không thể bỏ qua. Nếu không sẽ chỉ trở thành một dã nhân chỉ biết cậy mạnh mà không biết sử dụng vũ khí.
Đối mặt với Tinh Hạch Kỳ đại biểu cho công pháp tầng ba. Trương Hằng có thể chịu đựng được hấp dẫn.
Trước mắt hắn ở tầng hai đại thành, còn phải tu Luyện một loại thần thông cực kỳ trọng yếu khác: Thân Ngoại Hóa Thân.
Mỗi lần công pháp tăng lên một cấp. đều có thể có thêm một phân thân. Điều này quan hệ đến bí mật hạch tâm của Luyện Thiên Hóa Địa Công.
- Nếu ta đoán không nhầm. Huyết Sát Thần Đế thật sự lưu lại chín nơi động phủ trên Đông Vân đại lục. trong đó có một nơi là động Phủ chính. Chỉ chờ tám nơi động Phủ phụ được người có duyên thông qua. động phủ chính mới có thể được mở ra.