Thanh Vân Sơn chính là một danh sơn trong phạm vi của Triệu Quốc, không chỉ tràn đầy linh khí mà nơi này còn có rất nhiều khoáng mạch cao đẳng. Toàn bộ Thanh Vân Sơn kéo dài chừng mấy ngàn dặm. dù là ở Tam Tinh Vực rộng lớn cũng có chút danh khí.
Mấy ngàn năm trước, Thanh Vân Sơn từng là nơi đóng quân của một đại phái nhất lưu, nhưng do đắc tội với đệ nhất đại phái của Triệu Quốc là Thanh Nguyên Tử Hà Tông nên bị diệt môn. Mà ngay lúc đó, Thanh Nguyên Tử Hà Tông cũng rất coi trọng Thanh Vân Sơn nhưng do nó cách đại bản doanh của tông này quá xa. khả năng khống chế cũng không mạnh, nếu phần tán lực lượng để chiếm lĩnh thì rất dễ bị đại phái Ma đạo siêu cấp tập kích.
Vì thế, theo thời gian, Thanh Vân Sơn cũng không trở thành một nơi đóng quân của Thanh Nguyên Tử Hà Tông mà lại trở thành phường thị tu chân đệ nhất ở Triệu Quốc.
ở thời điểm bình thường, nơi này có đóng một ít tu sĩ của Thanh Nguyên Tử Hà Tông, bảo vệ việc giao dịch, quy mô cũng không lớn hơn so với phường thị tu chân loại lớn của các đại phái.
Nhưng cứ cách năm năm, lúc diễn ra Hội giao dịch Triệu Quốc thì nơi này sẽ trở thành tâm điểm của toàn bộ Triệu Quốc.
Tu vi thấp nhất của những tu sĩ tới đây giao dịch cũng phải là Trúc cơ kỳ, trên người ít nhiều có chút tư bản.
Một ngày kia, cách ngày diễn ra Hội giao dịch Triệu Quốc còn mười ngày, ở Thanh Vân Sơn đã tụ tập mấy vạn tu sĩ.
Trên bầu trời có đủ loại màu sắc của pháp bảo và độn quang, khiến cho Thanh Vân Sơn càng giống như tiên gia phúc địa.
Số tu sĩ qua lại nhiều không đếm xuể. thậm chí tu sĩ trên Kết Đan Kỳ cũng xuất hiện liên tiếp.
Thi thoảng, một cố khí tức khủng bố xẹt qua, một tu sĩ Nguyên anh kỳbiến mất trong tầm mắt của các tu sĩ Trúc cơ kỳ.
- Lần Hội giao dịch Triệu Quốc này không biết sẽ có bao nhiêu tiền bối Nguyên Anh quang lâm đây?!
Một Thanh niên Trúc cơ kỳ mang theo vẻ chờ mong nhìn về phía một cao nhân Nguyên anh kỳvừa bay đi, trong lòng tràn ngập kính ngưỡng.
Lần Hội giao dịch Triệu Quốc này, những tu sĩ Trúc cơ kỳ như hắn là những nhân vật thấp kém nhất, phải khép nép không thôi, sợ mình có lời nói hay hành động nào đó không phải, đắc tội với những nhân vật khủng bố.
Ngay khi hắn đang hiện lên vẻ sợ hãi, phi hành thấp thấp thì trên đỉnh đầu hắn đột nhiên có một đôi nam nữ bay qua.
Đôi nam nữ này, tu vi đều đạt tới Trúc cơ kỳ.
Nữ nhân có bộ dáng kiều diễm, vẻ mặt quyến rũ. hai mắt lưu động tản ra ánh sáng câu hồn đoạt phách, dưới bộ váy ngắn màu hồng lộ ra một mảng da trắng như tuyết.
Vừa nhìn thấy nữ tu diễm lệ này. ánh mắt Thanh niên này không khỏi sáng bừng, bị ánh mắt mê hoặc lòng người và dáng người quyến rũ hấp dẫn.
Nhưng khi ánh mắt Thanh niên Trúc cơ kỳ này nhìn về nam tu bên cạnh nữ tu mặc hồng y thì không khỏi vô cùng sửng sốt. sau đó trong lòng hiện lên cảm giác rất nghẹn khuất.
Nam tu bên cạnh nữ tu kia bộ dáng vừa béo vừa tròn, một đôi mắt nhỏ nhìn thẳng, khóe miệng hơi lộ ra vẻ mỉm cười.
Nam tu mập mạp và nữ tu với dáng người nóng bỏng kia liếc mắt dong đưa với nhau, nam tu thi thoảng còn lộ ra vẻ đê tiện, khiến cho nữ tu kia buồn bực không thôi.
Hiển nhiên hai người này là một đôi song tu đạo lữ.
- Đúng là bông hoa nhài cắm bãi *** trâu... Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Trong lòng Trúc cơ kỳ âm thầm tiếc hận đồng thời không ngừng khinh bỉ nam tu bộ dáng mập mạp như heo kia.
Càng khiến cho Thanh niên Trúc cơ kỳ này căm phẫn chính là hai người bay qua đầu không ngừng truyền lại những tiếng tươi cười.
- Hỏa Liên muội, lần Hội giao dịch này, ta nhất định có thể mua được linh dược để tấn công Kết Đan Kỳ. Chờ ta tiến vào Kết Đan KỲ rồi. hắc hắc...
Tu vi mập mạp kia đã đạt tới Trúc Cơ đại viên mãn, còn nữ tu kêu là Hỏa Liên kia lại chỉ mới là Trúc Cơ sơ Kỳ!
- Hừ. ai tin tưởng huynh chứ! Chờ huynh tiến vòa Kết Đan KỲ rồi. không biết có còn nhớ tới ta nữa không biết?!
Hỏa Liên ôm chặt lấy tên mập mạp. khuôn mặt xinh đẹp áp vào lồng ngực hắn, bàn tay ngọc cũng ghì chặt.
- Hắc hắc... Tối hôm nay...
Tên mập mạp cười dài không thôi. lấy tay xoa xoa bộ ngực tròn căng của nữ tu dưới lớp áo mỏng, khiến cho thân thể mềm mại của Hỏa Liên cũng nóng lên, không tự chủ được nhẹ giọng rên một tiếng.
Thanh niên Trúc cơ kỳ này rất chán ghét với đôi nam nữ không coi ai ra gì kia.
Đặc biệt là tên mập mạp kia nhìn vậy mà lại có thể tìm được một đạo lữ song tu kiều diễm như vậy, tâm sinh ghen tị.
- Sao nào?! Xú tiểu tử, ngươi ghen tị với lão tử sao?!
Tên mập mạp cảm nhận được sự bất mãn của Thanh niên Trúc cơ kỳ bên dưới, không khỏi lên tiếng châm chọc.
- Ngươi muốn... muốn chết?!
Vẻ mặt Thanh niên Trúc cơ kỳ hiện lên một tia phẫn nộ, trong lòng cũng nổi lên ý nghĩ động thủ.
Nhưng con ngươi tên mập mạp lạnh lùng, một cỗ sát phạt khí khiến người ta khó chịu nổi lên. khóe miệng hiện lên vẻ cười lạnh và trào phúng:
- Muốn đánh nhau sao?! Ta sẽ phụng bồi! Giết ngươi thì ta cũng vui vẻ!
Đối mặt với tên mập mạp khiến người ta sợ hãi này, trong lòng Thanh niên Trúc cơ kỳ hoàn toàn không thể nổi lên một tia phản kháng nào.
Tuy rằng đều là tu sĩ Trúc cơ kỳ nhưng sự chênh lệch giữa hai người cũng rất rõ ràng.
- Coi như ngươi lợi hại!
Cúi đầu, Thanh niên Trúc cơ kỳ bỏ lại một câu rồi đổi hướng rời đi.
- Hừ!
- Nhớ lại ngày nào... Khi lão tử hiển uy thì tiểu tử ngươi còn chưa ra đời!
Sát phạt khí khủng bố trên người tên mập mạp đột nhiên biến mất, nhìn tên Thanh niên kia bay đi, không khỏi khinh bỉ nói.
Đúng Lúc này, từ trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một tấm phi thảm thật to, một cỗ lôi điện màu tím không ngừng lưu chuyển ngoài thân tấm thảm này, không khí bốn phía cũng như muốn ngưng trệ.
Tốc độ phi hành của phi thảm này phải nhanh hơn tu sĩ Kết Đan Kỳ bình thường rất nhiều, trên đó có chở ba người, hai nam một nữ.
Người cầm đầu là một nam nhân khoanh tay mà ngồi, khí tức trên người cực Kỳ mờ mịt, lúc cao lúc thấp, khí thế tùy ý phát ra cũng đủ khiến tu sĩ Kết Đan Kỳ lâm vào sợ hãi. Tay hắn bấm quyết, thao túng phi thảm với lôi quang lượn lờ bay đi. hai mắt nhắm chặt nhưng lại có thể biết rõ hết thảy bốn phía.
Bên cạnh Thanh niên này có một nữ tu áo trắng Thanh nhã như tiên, khí tức trên người phiêu nhiên xuất trần đủ để nữ tu bình thường phải tự thấy xấu hổ. Nàng ngồi bên cạnh Thanh niên, bàn tay trắng nõn đặt lên trên người hắn. dung nhan chim sa cá lặn hiện ra cặp má lúm đồng tiền, như một tiên tử trong tranh.
Nhìn tình cảnh này, hai người này cũng là một đôi song tu đạo lữ. Nam oai hùng phi phàm, nữ xinh đẹp tuyệt trận, không màng danh lợi, giống như thần tiên quyến lữ.
Phía sau đôi song tu đạo lữ này còn có một thiếu niên nhìn qua chỉ chừng mười bảy mười tám tuổi mặc áo khoác da thú, hai mắt sáng ngời linh động, hơi non nớt và khờ dại. Tùy ý liếc mắt một cái cũng có thể cho rằng hắn là một tiểu oa nhi nhưng nhìn Kỳ thì sẽ khiến người ta phải nhảy dựng lên. Bởi vì thiếu niên này hóa ra là một cao nhân Kết Đan KỲ.
Mà thiếu niên này đứng phía sau cặp song tu đạo lữ, trong ánh mắt còn mang theo vẻ cung kính, đặc biệt khi nhìn về phía Thanh niên kia, không tự chủ được lộ ra một cổ sùng bái không thể diễn tả nổi.
Tầm phi thám màu tím chỉ ba người này vừa lúc bay qua trên đầu hai người mập mạp.
Ánh mắt tên mập mạp đầu tiên lộ ra một tia kinh diễm, khiếp sợ đối với khí chất và mỹ mạo của nữ tu áo trắng.
Hỏa Liên bên cạnh hắn cũng hơi sửng sốt. phát hiện dị trạng của tên mập mạp, không khỏi buồn bực, đưa tay nhéo một cái vào hông tên mập mạp.
Nhưng tên mập mạp dường như lâm vào trạng thái dại ra, vẫn không nhúc nhích nhìn mấy người trên bầu trời, sắc mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Hỏa Liên còn tưởng rằng hắn trầm mê vào trong sắc đẹp của nữ tu áo trắng, trong lòng thầm mắng mỏ, cũng không khỏi nhéo mạnh thêm một chút.
Nhưng đúng lúc này, Thanh niên trên tấm phi thám đột nhiên mở mắt ra, trong hư không hiện lên một đạo hồ quang, khí tức bức người khoảnh khắc dật tán ra.
Khí chất thái sơn áp đỉnh từ trên trời giáng xuống khiến hai người như không thể hít thở nổi.
- Không ngờ ở nơi này lại còn có thể nhìn thấy lão bằng hữu... ha ha ha!
Trong đôi mắt Thanh niên kia hiện lên một tia hồi tưởng, ánh mắt nhìn về phía tên mập mạp.
Hô!
Thanh Vân Sơn chính là một danh sơn trong phạm vi của Triệu Quốc, không chỉ tràn đầy linh khí mà nơi này còn có rất nhiều khoáng mạch cao đẳng. Toàn bộ Thanh Vân Sơn kéo dài chừng mấy ngàn dặm. dù là ở Tam Tinh Vực rộng lớn cũng có chút danh khí.
Mấy ngàn năm trước, Thanh Vân Sơn từng là nơi đóng quân của một đại phái nhất lưu, nhưng do đắc tội với đệ nhất đại phái của Triệu Quốc là Thanh Nguyên Tử Hà Tông nên bị diệt môn. Mà ngay lúc đó, Thanh Nguyên Tử Hà Tông cũng rất coi trọng Thanh Vân Sơn nhưng do nó cách đại bản doanh của tông này quá xa. khả năng khống chế cũng không mạnh, nếu phần tán lực lượng để chiếm lĩnh thì rất dễ bị đại phái Ma đạo siêu cấp tập kích.
Vì thế, theo thời gian, Thanh Vân Sơn cũng không trở thành một nơi đóng quân của Thanh Nguyên Tử Hà Tông mà lại trở thành phường thị tu chân đệ nhất ở Triệu Quốc.
ở thời điểm bình thường, nơi này có đóng một ít tu sĩ của Thanh Nguyên Tử Hà Tông, bảo vệ việc giao dịch, quy mô cũng không lớn hơn so với phường thị tu chân loại lớn của các đại phái.
Nhưng cứ cách năm năm, lúc diễn ra Hội giao dịch Triệu Quốc thì nơi này sẽ trở thành tâm điểm của toàn bộ Triệu Quốc.
Tu vi thấp nhất của những tu sĩ tới đây giao dịch cũng phải là Trúc cơ kỳ, trên người ít nhiều có chút tư bản.
Một ngày kia, cách ngày diễn ra Hội giao dịch Triệu Quốc còn mười ngày, ở Thanh Vân Sơn đã tụ tập mấy vạn tu sĩ.
Trên bầu trời có đủ loại màu sắc của pháp bảo và độn quang, khiến cho Thanh Vân Sơn càng giống như tiên gia phúc địa.
Số tu sĩ qua lại nhiều không đếm xuể. thậm chí tu sĩ trên Kết Đan Kỳ cũng xuất hiện liên tiếp.
Thi thoảng, một cố khí tức khủng bố xẹt qua, một tu sĩ Nguyên anh kỳbiến mất trong tầm mắt của các tu sĩ Trúc cơ kỳ.
- Lần Hội giao dịch Triệu Quốc này không biết sẽ có bao nhiêu tiền bối Nguyên Anh quang lâm đây?!
Một Thanh niên Trúc cơ kỳ mang theo vẻ chờ mong nhìn về phía một cao nhân Nguyên anh kỳvừa bay đi, trong lòng tràn ngập kính ngưỡng.
Lần Hội giao dịch Triệu Quốc này, những tu sĩ Trúc cơ kỳ như hắn là những nhân vật thấp kém nhất, phải khép nép không thôi, sợ mình có lời nói hay hành động nào đó không phải, đắc tội với những nhân vật khủng bố.
Ngay khi hắn đang hiện lên vẻ sợ hãi, phi hành thấp thấp thì trên đỉnh đầu hắn đột nhiên có một đôi nam nữ bay qua.
Đôi nam nữ này, tu vi đều đạt tới Trúc cơ kỳ.
Nữ nhân có bộ dáng kiều diễm, vẻ mặt quyến rũ. hai mắt lưu động tản ra ánh sáng câu hồn đoạt phách, dưới bộ váy ngắn màu hồng lộ ra một mảng da trắng như tuyết.Vừa nhìn thấy nữ tu diễm lệ này. ánh mắt Thanh niên này không khỏi sáng bừng, bị ánh mắt mê hoặc lòng người và dáng người quyến rũ hấp dẫn.
Nhưng khi ánh mắt Thanh niên Trúc cơ kỳ này nhìn về nam tu bên cạnh nữ tu mặc hồng y thì không khỏi vô cùng sửng sốt. sau đó trong lòng hiện lên cảm giác rất nghẹn khuất.
Nam tu bên cạnh nữ tu kia bộ dáng vừa béo vừa tròn, một đôi mắt nhỏ nhìn thẳng, khóe miệng hơi lộ ra vẻ mỉm cười.
Nam tu mập mạp và nữ tu với dáng người nóng bỏng kia liếc mắt dong đưa với nhau, nam tu thi thoảng còn lộ ra vẻ đê tiện, khiến cho nữ tu kia buồn bực không thôi.
Hiển nhiên hai người này là một đôi song tu đạo lữ.
- Đúng là bông hoa nhài cắm bãi *** trâu... Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Trong lòng Trúc cơ kỳ âm thầm tiếc hận đồng thời không ngừng khinh bỉ nam tu bộ dáng mập mạp như heo kia.
Càng khiến cho Thanh niên Trúc cơ kỳ này căm phẫn chính là hai người bay qua đầu không ngừng truyền lại những tiếng tươi cười.
- Hỏa Liên muội, lần Hội giao dịch này, ta nhất định có thể mua được linh dược để tấn công Kết Đan Kỳ. Chờ ta tiến vào Kết Đan KỲ rồi. hắc hắc...
Tu vi mập mạp kia đã đạt tới Trúc Cơ đại viên mãn, còn nữ tu kêu là Hỏa Liên kia lại chỉ mới là Trúc Cơ sơ Kỳ!
- Hừ. ai tin tưởng huynh chứ! Chờ huynh tiến vòa Kết Đan KỲ rồi. không biết có còn nhớ tới ta nữa không biết?!
Hỏa Liên ôm chặt lấy tên mập mạp. khuôn mặt xinh đẹp áp vào lồng ngực hắn, bàn tay ngọc cũng ghì chặt.
- Hắc hắc... Tối hôm nay...
Tên mập mạp cười dài không thôi. lấy tay xoa xoa bộ ngực tròn căng của nữ tu dưới lớp áo mỏng, khiến cho thân thể mềm mại của Hỏa Liên cũng nóng lên, không tự chủ được nhẹ giọng rên một tiếng.
Thanh niên Trúc cơ kỳ này rất chán ghét với đôi nam nữ không coi ai ra gì kia.
Đặc biệt là tên mập mạp kia nhìn vậy mà lại có thể tìm được một đạo lữ song tu kiều diễm như vậy, tâm sinh ghen tị.
- Sao nào?! Xú tiểu tử, ngươi ghen tị với lão tử sao?!
Tên mập mạp cảm nhận được sự bất mãn của Thanh niên Trúc cơ kỳ bên dưới, không khỏi lên tiếng châm chọc.
- Ngươi muốn... muốn chết?!
Vẻ mặt Thanh niên Trúc cơ kỳ hiện lên một tia phẫn nộ, trong lòng cũng nổi lên ý nghĩ động thủ.
Nhưng con ngươi tên mập mạp lạnh lùng, một cỗ sát phạt khí khiến người ta khó chịu nổi lên. khóe miệng hiện lên vẻ cười lạnh và trào phúng:
- Muốn đánh nhau sao?! Ta sẽ phụng bồi! Giết ngươi thì ta cũng vui vẻ!
Đối mặt với tên mập mạp khiến người ta sợ hãi này, trong lòng Thanh niên Trúc cơ kỳ hoàn toàn không thể nổi lên một tia phản kháng nào.
Tuy rằng đều là tu sĩ Trúc cơ kỳ nhưng sự chênh lệch giữa hai người cũng rất rõ ràng.
- Coi như ngươi lợi hại!
Cúi đầu, Thanh niên Trúc cơ kỳ bỏ lại một câu rồi đổi hướng rời đi.
- Hừ!
- Nhớ lại ngày nào... Khi lão tử hiển uy thì tiểu tử ngươi còn chưa ra đời!
Sát phạt khí khủng bố trên người tên mập mạp đột nhiên biến mất, nhìn tên Thanh niên kia bay đi, không khỏi khinh bỉ nói.
Đúng Lúc này, từ trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một tấm phi thảm thật to, một cỗ lôi điện màu tím không ngừng lưu chuyển ngoài thân tấm thảm này, không khí bốn phía cũng như muốn ngưng trệ.
Tốc độ phi hành của phi thảm này phải nhanh hơn tu sĩ Kết Đan Kỳ bình thường rất nhiều, trên đó có chở ba người, hai nam một nữ.
Người cầm đầu là một nam nhân khoanh tay mà ngồi, khí tức trên người cực Kỳ mờ mịt, lúc cao lúc thấp, khí thế tùy ý phát ra cũng đủ khiến tu sĩ Kết Đan Kỳ lâm vào sợ hãi. Tay hắn bấm quyết, thao túng phi thảm với lôi quang lượn lờ bay đi. hai mắt nhắm chặt nhưng lại có thể biết rõ hết thảy bốn phía.
Bên cạnh Thanh niên này có một nữ tu áo trắng Thanh nhã như tiên, khí tức trên người phiêu nhiên xuất trần đủ để nữ tu bình thường phải tự thấy xấu hổ. Nàng ngồi bên cạnh Thanh niên, bàn tay trắng nõn đặt lên trên người hắn. dung nhan chim sa cá lặn hiện ra cặp má lúm đồng tiền, như một tiên tử trong tranh.
Nhìn tình cảnh này, hai người này cũng là một đôi song tu đạo lữ. Nam oai hùng phi phàm, nữ xinh đẹp tuyệt trận, không màng danh lợi, giống như thần tiên quyến lữ.
Phía sau đôi song tu đạo lữ này còn có một thiếu niên nhìn qua chỉ chừng mười bảy mười tám tuổi mặc áo khoác da thú, hai mắt sáng ngời linh động, hơi non nớt và khờ dại. Tùy ý liếc mắt một cái cũng có thể cho rằng hắn là một tiểu oa nhi nhưng nhìn Kỳ thì sẽ khiến người ta phải nhảy dựng lên. Bởi vì thiếu niên này hóa ra là một cao nhân Kết Đan KỲ.
Mà thiếu niên này đứng phía sau cặp song tu đạo lữ, trong ánh mắt còn mang theo vẻ cung kính, đặc biệt khi nhìn về phía Thanh niên kia, không tự chủ được lộ ra một cổ sùng bái không thể diễn tả nổi.
Tầm phi thám màu tím chỉ ba người này vừa lúc bay qua trên đầu hai người mập mạp.
Ánh mắt tên mập mạp đầu tiên lộ ra một tia kinh diễm, khiếp sợ đối với khí chất và mỹ mạo của nữ tu áo trắng.
Hỏa Liên bên cạnh hắn cũng hơi sửng sốt. phát hiện dị trạng của tên mập mạp, không khỏi buồn bực, đưa tay nhéo một cái vào hông tên mập mạp.
Nhưng tên mập mạp dường như lâm vào trạng thái dại ra, vẫn không nhúc nhích nhìn mấy người trên bầu trời, sắc mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Hỏa Liên còn tưởng rằng hắn trầm mê vào trong sắc đẹp của nữ tu áo trắng, trong lòng thầm mắng mỏ, cũng không khỏi nhéo mạnh thêm một chút.
Nhưng đúng lúc này, Thanh niên trên tấm phi thám đột nhiên mở mắt ra, trong hư không hiện lên một đạo hồ quang, khí tức bức người khoảnh khắc dật tán ra.
Khí chất thái sơn áp đỉnh từ trên trời giáng xuống khiến hai người như không thể hít thở nổi.
- Không ngờ ở nơi này lại còn có thể nhìn thấy lão bằng hữu... ha ha ha!
Trong đôi mắt Thanh niên kia hiện lên một tia hồi tưởng, ánh mắt nhìn về phía tên mập mạp.
Hô!