Hỏa Dực trưởng lão do dự, qua một lúc lâu mới khẽ thở dài:
- Thật không dám giấu diếm, trong thời gian gần đây. tâm tình tông chủ ngài ấy thật không tốt, không gặp bất Kỳ ai.
- Không gặp?
Trương Hằng nhướng mày. vẻ mặt hiện lên vài phần không vui.
Hoa Ngữ môn chủ đứng bên cạnh, trên mặt ngọc mang theo Ý cười nhàn nhạt, thực hiển nhiên là câu trả lời này cũng không ngoài dự đoán của nàng. Sở dĩ nàng tới đây, trừ ôm một tia may mắn ra. còn có ý muốn xem kịch vui, xem rốt cuộc Trương Hằng này có Bổn sự gì.
- Chẳng lẽ Hoa Ngữ môn chủ không nói Với các vị sao? Trong thời gian này tông chủ sẽ không gặp người nào. trừ khi...
- Hừ. trừ khi là Vũ Vô Cực đích thân tới. nếu không thì tông chủ đại nhân sẽ không gặp ai cả!
Lam Hỏa đứng cách trăm thước không nhịn được xen lời nói. trong ngôn ngữ còn mang theo mấy phần châm chọc cùng cười nhạo, tựa hồ cảm thấy hành vi của những người này thật không biết lượng sức.
- Ai cho ngươi xen lời. lăn ra ngoài!
Hỏa Dực trưởng lão nổi giận quát.
- Ta nói thật mà thôi...
Lam Hỏa có chút buồn bực bay trở ra cách đó trăm thước, cũng không ảnh hưởng hắn quan sát tình Huống bên này.
- Nói vậy tông chủ quý môn cũng không phải hoàn toàn không gặp người bậc cường giả như Vũ Vô Cực Tu chân giới Triệu quốc thì vẫn sẽ gặp mặt chứ?
Trên mặt Trương Hằng càng hiện lên tươi cười sáng lạn. trong lời nói mang theo một cỗ khí thế bức người.
- Cái này...
Sắc mặt Hỏa Dực trưởng lão có chút khó coi, tức giận Lam Hỏa vừa xen lời, quay đầu hung hăng trừng hắn.
Trương Hằng trước mặt mang tới cho hắn một loại cảm giác không nhìn rõ hư thật, mơ hồ truyền ra một tia khí tức, thậm chí mang tới cho hắn vài phần nguy hiểm.
- Hỏa Dực trưởng lão, ta thấy ngài nên dàn xếp một chút, vì Trương đạo hữu này là một trong đối thủ của minh chủ chúng ta, theo lý nên có tư cách bái kiến tông chủ quý môn.
Khóe miệng Nhiếp Mộng xẹt qua một vòng cung nho nhỏ.
- Đối thủ của Vũ minh chủ?
Trên mặt Hỏa Dực trưởng lão hiện ra vẻ khiếp sợ, lộ rõ biểu tình không dám tin.
- Sao có thể được?
Thanh niên Lam Hỏa Kết Đan Kỳ ở xa xa kinh hô.
Nghịch Thiên Đại Ma Vũ Vô Cực là tồn tại cỡ nào. ở trong mắt Lam Hỏa, sợ rằng chỉ có tông chủ Bổn môn mới có tư cách làm đối thủ của hắn.
Nếu chuyện này là thật, như vậy người Thanh niên trước mắt tất nhiên là tồn tại cùng cấp với Chí Viêm Ma Tôn.
- Xin hỏi tôn tính đại danh các hạ, hoặc là danh hào?
Hỏa Dực trưởng lão lập tức dùng ánh mắt hoàn toàn mới nhìn về phía Trương Hằng, nhưng cũng không hoàn toàn tin lời Nhiếp Mộng nói. Nếu thực lực của đối phương thật sự đạt tới cấp bậc đó. như vậy khẳng định là người nổi tiếng Tu chân giới Triệu quốc thậm chí là Tam Tinh Vực.
- Ha ha, tại hạ là hạng vô danh, Trương Hằng, chỉ sợ làm ngài thất vọng rồi...
Trương hằng cười nhạt nhìn về phía Hỏa Dực trưởng lão, tựa như đoán được tâm tư của đối phương.
- Vậy... Các hạ là tán tu lánh đời...
Hỏa Dực trưởng lão có chút xấu hổ nói. không ngờ đối phương là hạng người vô danh, như thế thì chuyện này có chút khó làm.
- Nói thật, Trương mỗ cũng không phải là tán tu lánh đời gì. chẳng qua làm việc ít xuất hiện, thực lực chân chính cũng không dám đánh đồng với Vũ minh chủ. Nhưng ta tìm tông chủ quý môn là vì muốn xác định một chuyện, lần này bất luận thế nào cũng phải gặp ngài
ấy!
Nói xong, trên người Trương Hằng đột nhiên truyền ra một cỗ khí thế vượt qua tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ có thể nắm giữ. khí thế đánh tới toàn bộ Cực Diễm Môn, rất có vẻ lấy lực một người đấu toàn môn phái. Bạn đang đọc truyện được copy tại
- Trương đạo hữu như vậy không được!
Hoa Ngữ môn chủ lập tức mặt hoa biến sắc. nàng không thể bỏ mặc Trương Hằng tiếp tục làm thế.
Bởi vì lần này nàng hộ tống Trương Hằng đi lên đây. một khi Trương Hằng trêu chọc Chí Viêm Ma Tôn đáng sợ. Chẳng những hắn có khả năng ngã xuống, ngay cả Hoa Ngữ Môn cũng có thể sẽ bị liên lụy. Đây là chuyện mà Hoa Ngữ môn chủ không muốn nhìn thấy nhất.
Trương Hằng đối diện đột nhiên phát ra khí thế mạnh mẽ. Hỏa Dực trưởng lão mới vào Nguyên anh kỳcó chút khó ngăn cản được, vẻ mặt kinh hoảng. Vừa kinh ngạc cách làm việc của đối phương, cũng sợ hãi thực lực của Trương Hằng.
Mấy năm qua, trừ Nghịch Thiên Đại Ma Vũ Vô Cực ra. còn không ai có thể giương oai mà không trả giá đắt ở Cực Diễm Môn.
Từng có một vị tu sĩ Nguyên anh kỳđến gây chuyện sinh sự ở Cực Diễm MÔN kết quả bị Chí Viêm Ma Tôn ra tay diệt Nguyên Anh, không có một chút đường lui.
- Tuy rằng thực lực của các hạ không kém, nhưng ta khuyên ngài Chớ gây chuyện ở Bổn môn. Một khi kinh động tông chủ đại nhân, vậy sẽ không ổn...
Hỏa Dực trưởng lão có ý tốt khuyên bảo.
- Trương đạo hữu. không gặp được ma đầu kia cũng thôi, làm gì phải mạo hiểm như thế?
Hoa Ngữ môn chủ cũng lựa lời khuyên giải.
- Thật không biết lượng sức, xem ra hôm nay Cực Diễm Môn sẽ lại có một tu sĩ Nguyên anh kỳngã xuống...
Lam Hỏa đứng ở xa xa, khóe miệng mang theo mấy tia cười lạnh, thì thào lẩm bẩm.
Chỉ có Nhiếp Mộng vẫn luôn mang theo vẻ mỉm cười nhàn nhạt, không ngăn cản hành vi của Trương Hằng.
Bởi ở trong các tu sĩ nơi này, chỉ có nàng biết rõ bí mật cùng thực lực của Trương Hằng. Theo nàng thấy, lúc này dù Trương hằng không thể địch nổi Vũ Vô Cực. nhưng vẫn có thể ứng phó Cấp bậc tồn tại như Chí Viêm Ma Tôn.
- Mục đích của ta là muốn kinh động tông chủ quý môn.
Trương Hằng mỉm cười, giang hai tay ra, khí thế trên người từng bước kéo lên. phạm vi ảnh hưởng cũng ngày càng rộng, làm cho chúng tu sĩ Kết Đan Kỳ liên tục lui ra sau.
Trương Hằng hiểu được, nếu không làm ra chút Thanh thế, hôm nay muốn gặp Chí Viêm Ma Tôn bằng phương thức thường quy là gần như không thể.
- Đạo hữu thật sự không nghe lời khuyẻn của ta hay sao?
Sắc mặt Hỏa Dực trưởng lão lập tức âm trầm, phất tay cho các tu sĩ Kết Đan Kỳ bên cạnh lui xuống.
- Tại hạ không có ác ý, chỉ cần có thể làm tông chủ quý môn hiện thân là được.
Trên mặt Trương Hằng mang theo ý cười ôn hòa, cuối cùng vươn tay chỉ vào Hỏa Dực trưởng lão, nhẹ nhàng băng quơ nói:
- Hôm nay mượn ngươi khai đao vậy.
Ngay khoảnh khắc Tiếp đó, khí thế phát ra từ trên người Trương Hằng ngưng tụ lại. như núi cao đè xuống Hỏa Dực trưởng lão mới vào Nguyên Anh Kỳ.
Hỏa Dực trưởng lão biến sắc, Tuy rằng biết mình không phải là đối thủ của Trương Hằng, nhưng cũng không thể lui ra, tay vung lên, trước mắt xuất hiện một chiếc quạt lông lộ ra hào quang đỏ rực.
Nhẹ nhàng vung lên. một mảnh ngọn lửa nóng cháy hình thành vòng phòng hộ quanh người. Nhiếp Mộng cùng Hoa Ngữ môn chủ vội thổi lui sang một bên.
Trương Hằng hai tay sau lưng, mang theo ý cười nhìn đối phương, Dường như không có ý ra tay.
Lúc mọi người đang nghi hoặc, ánh sáng bạc chợt lóe. từ trong thân thể Trương Hằng lóe ra một cái "Trương Hằng" giống y như hắn.
Thân Ngoại Hóa Thân!
Tu sĩ nơi này khiếp sợ không thôi.
Bất luận là Hoa Ngữ môn chủ hay Lam Hỏa. Hỏa Dực trưởng lão, đều tràn ngập hoảng sợ. Chỉ có Nhiếp Mộng vẫn duy trì trấn định.
Vù!
Phân thân của Trương Hằng thi triển Ngân Quang Thiểm Thước Thuật trong chớp mắt liền tới gần Hỏa Dực trưởng lão. chém ra một quyền đầy ngân diễm, đánh tan vòng bảo hộ lửa quanh người.
- Các hạ xin dừng tay!
Hỏa Dực trưởng lão liên tục hô ngừng, ngay khoảnh khắc Trương Hằng thi triển bí thuật Thân Ngoại Hóa Thân, hắn đã mất đi dũng khí tác chiến.
Trương Hằng cười ha ha, chậm rãi thu hồi phân thân, vừa chuẩn bị lên tiếng, từ trong Cực Diễm Môn truyền ra một tiếng nói lạnh lùng đến cực điểm:
- Kẻ nào dám đến gây chuyện sinh sự ở Cực Diễm Môn giết.... không.... tha!
Theo tiếng nói, một người thiếu niên tóc dài màu đỏ phiêu dật bay lên không trung, sát khí kinh người như thực chất đâm thẳng vào tâm linh các tu sĩ nơi này...