Theo Thanh âm cứng cáp hùng hồn này. một lão già đáng người khôi ngô khuôn mặt ngăm đen từ trong Ngọc Lai Phong bay ra. Trên mặt lão mang theo vài tia chờ mong nhìn Trương Hằng đứng trên hư không xa xa.
Trương Hằng vừa thấy Bách Luyện đại sư hiện thân trong lòng hơi thở ra một hơi nhẹ nhõm, mục đích chuyến đi này coi như đạt được nhưng trong lòng hắn không rõ vì sao Bách Luyện đại sư lại muốn lựa chọn một địa điểm đặc biệt như vậy để gặp mặt.
Bách Luyện đại sư vừa mới bay ra Ngọc Lai Phong, một vật nào đó ở trên người lão đột nhiên run lên. túi trữ vật hơi lay động giống như có cái gì muốn phá túi mà ra.
Đúng Lúc này, một đạo kim quang từ Ngọc Lai Phong bắn ra. tốc độ kinh người. Cùng lúc đó. một cỗ phật lực cuồn cuộn cường đại nhộn nhạo trong phạm vi không gian vài trăm thước.
Khi kim quang ngừng lại hiện ra một vị hòa thượng mặc áo cà sa màu vàng sắc mặt nghiêm nghị. Trên thân lão thủy chung bao phủ một quầng sáng màu vàng không tiêu tan thân thể giống như không có trọng lực đứng yên trong không trung. Ánh mắt lão uy nghiêm đảo qua mọi người ở đây, dừng lại trên mặt Trương Hằng cùng Bách Luyện đại sư một hai giây.
Khi ánh mắt lão ta đảo qua phía này, Trương Hằng đột nhiên cảm thụ một ảo giác như đối diện với một ngọn núi cao muốn đời. giống như người đứng trước mặt hẳn là một ngọn núi lớn vạn năm không thể lay động. Nhưng dùng mắt nhìn qua, đối phương cũng chỉ vẻn vẹn là một hòa thượng bình thường, trong thân hình nhỏ bé lại có thể bộc phát ra uy lực cường đại Như thế,
Cao tăng Phật môn!
Lần đầu tiên nhìn thấy hòa thượng mặc áo cà sa vàng trước mặt. Trương Hằng liền nảy sinh cảm giác Như vậy, Nếu như người này nguyện ý, tuyệt đối có thể đánh cho Trương Hằng chạy trối chết.
- Kim Luân Phật Vương!
Những tu sĩ ở lại trên Ngọc Lai Phong lập tức nhận ra vị hòa thượng kim quang tỏa bốn phía hiện thân Giờ phút này.
Hai gã hòa thượng sắc mặt khó coi lúc trước vừa thấy Kim Luân Phật Vương hiện thân không khỏi mừng rỡ tiến lên thi lễ nói:
- Đệ tử Tuệ Năng (Tuệ Thông) ra mắt Thanh Hoành sư thúc.
Ánh mắt sắc bén của Kim Luân Phật Vương xẹt qua trên người hai người, thản nhiên nói:
- Hai người các ngươi lập tức đi Giới Tâm Đường nhận khiển trách hai tháng.
- A!
Hai hòa thượng Kết Đan KỲ Tuệ Năng cùng Tuệ Thông lập tức mặt xám như tro tàn. không nghĩ tới Kim Luân Phật Vương này không nói hai lời liền đày bọn họ vào nơi trừng phạt nghiêm nhất của Ngọc Phật Tự.
Hai người bọn họ ở tại Ngọc Phật Tự hơn trăm năm. đã sớm nghe nói Kim Luân Phật Vương thiết diện vô tư. những quyết định lão ta làm ra không có mấy người ở trong Ngọc Phật Tự có thể phủ quyết. Cho dù là Phương trượng quản lý quyền to của Ngọc Phật Tự cũng phải nể mặt lão vài phần.
Vừa khéo trong thời gian mấy năm nay. Kim Luân Phật Vương phụ trách quản lý chuyện lớn nhỏ trên Ngọc Lai Phong.
- Đệ tử nghe lệnh.
Hai người hoàn toàn không có ý phản kháng, lập tức bay khỏi Ngọc Lai Phong đi Giới Tâm Đường nhận trừng phạt.
Nhìn hai gã đệ tử của Ngọc Phật Tự bay đi xa, tất cả tu sĩ Ngọc Lai Phong đều yên tĩnh chờ đợi Kim Luân Phật Vương xử trí thêm một bước nữa.
- Vị thí chủ này. Ngươi đã rời khỏi phạm vi cấm chế Ngọc Lai Phong bố trí. cũng coi như không ở lại Ngọc Phật Tự nữa. Từ nay về sau. ngươi cũng không hề được chúng ta bảo hộ. xin thí chủ tự giải quyết cho tốt, tốt nhất rời khỏi phạm vi Thiên Vân Sơn trong vòng một ngày. Trước khi rời đi. cũng xin giao Ngọc Phật Châu ra.
Kim Luân Phật Vương nói không nhanh không chậm, sắc mặt uy nghiêm, không để cho ngươi một đường cò kẻ mặc cả.
Bách Luyện đại sư cười thản nhiên, cùng không dám làm trái ý nguyện của vị cao tăng Phật môn này. Huống chi đây vốn là quy định của Ngọc Phật Tự.
Không chút do dự, Bách Luyện đại sư lấy ra một viên xá lợi đang rung động kịch liệt từ trong túi trữ vật. Xá lợi này vừa xuất hiện liền hóa thành một đạo kim quang bay ra khỏi tay Bách Luyện đại sư, bị Kim Luân Phật Vương cầm trong tay.
- Cảm tạ Ngọc Phật Tự thu lưu tại hạ. bản nhân sẽ nhanh chóng cùng bằng hữu của ta cùng nhau rời khỏi nơi này. Nếu có mang đến phiền toái gì cho quý tự, cũng xin rộng lượng bao dung.
Bách Luyện đại sư hơi khom người đối với Kim Luân Phật Vương.
Trương Hằng cười hề hề nhìn Bách Luyện đại sư bay đến cạnh mình, hơi có chút bất mãn nói:
- Thật không ngờ Tư Mã đạo hữu lại ở một nơi Như vậy, muốn gặp ngươi cũng không dễ dàng.
Trên mặt Bách Luyện đại sư hiện ra vài tia bất đắc dĩ:
- ở Tu chân giới Triệu Quốc, chỉ sợ nơi đây là một nơi an toàn nhất. Chỉ có ở nơi này ta mới có thể toàn tâm toàn ý tu Luyện cùng với nghiên cứu Luyện khí chi đạo.
- Nơi này quả thật là một chỗ tránh nạn không tồi. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Ngân quang dưới chân Trương Hằng khẽ run lên, đang chuẩn bị cùng Bách Luyện đại sư rời khỏi phạm vi Ngọc Phật Tự. trong lòng thậm chí có tính toán: Nếu có ngày nào đó gặp phải địch nhân quá mức cường đại, có thể co đầu rút cổ ở nơi này hay không?
- Vị thí chủ này. Chờ một chút!
Đúng Lúc này, Kim Luân Phật Vương kêu khẽ một tiếng, gọi Trương Hằng lại.
Trương Hằng hơi sửng sốt, giương mắt nhìn thẳng cao tăng Ngọc Phật Tự Trước mắt, có chút khó hiểu nói:
- Các hạ có gì chí bảo?
Kim Luân Phật Vương vẻ mặt uy nghiêm như trước, sắc mặt đạm mạc nói:
- Vừa rồi thí chủ dùng lời nói dối quấy rối sự Thanh tĩnh của Ngọc Phật Tự. phải ở lại trong chùa nhận một tháng trừng phạt.
- Phải?
Khi Trương Hằng nghe đến từ này. mày hơi nhướng lên:
- Đây chính là "Từ bi vi hoài, phật quang phổ chiếu đại địa" của Phật môn các ngươi?
Nói đến đây, khóe miệng Trương Hằng hiện ra vài tia cười lạnh.
- Đúng. Phải!
Kim quang trên người Kim Luân Phật Vương nhộn nhạo từng đợt gợn sóng vô hình, khí thế cường đại ập vào mặt khiến thân hình Trương Hằng hơi lắc lư một cái. Mà Bách Luyện đại sư bên cạnh hắn chỉ vẻn vẹn dính chút dư ba liền bị đẩy xa mấy trượng mới gian nan ổn định thân hình.
Đối mặt với ánh mắt sắc bén và khí thế cường đại tản ra của Kim Luân Phật Vương. Trương Hằng cũng không có ý khuất phục. Hắn đại khái có thể phỏng đoán ra thực lực của đối phương, hơi mạnh hơn tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ bình thường một chút. Với thực lực của Trương Hằng sau khi hấp thu đại lượng tinh hoa địa hỏa, Tuy rằng không phải là đối thủ của đối phương nhưng nếu muốn chạy trốn cũng nắm chắc vài phần.
Dù sao công pháp Phật môn sở trường nhất là phòng ngự. có năng lực khắc chế nhất định đối với ma đạo. nhưng về mặt tốc độ vị tất làm gì được Trương Hằng.
Nên biết Trương Hằng có một bộ Pháp bảo đỉnh cấp. trước mắt về phương diện công kích, tốc độ cùng phòng ngự đều không có sơ hở gì. Cộng thêm thần thông lôi điện và hỏa diễm, đích xác có thể giữ mạng trước mặt tu sĩ Nguyên Anh hậu Kỳ.
Bách Luyện đại sư ánh mắt kinh dị nhìn Trương Hằng một cái. phát hiện tu vi của đối phương mơ hồ không chừng, giống như còn ở tại Trúc Cơ Kỵ nhưng liếc mắt nhìn kỹ lại hình như là tu sĩ Kết Đan Kỳ. tuy nhiên tiếp tục quan sát thật cận thận phát hiện khí tức trên người hiển nhiên trong hàng ngũ Nguyên Anh Kỳ.
- Xin hỏi danh hiệu thí chủ?
Trong mắt Kim Luân Phật Vương hiện lên một tia kinh ngạc, giật mình Bởi thực lực của Trương Hằng. vốn lão cho rằng Trương Hằng chỉ vẻn vẹn là một tu sĩ Kết Đan Kỳ hoặc là Nguyên Anh sơ kỳ. nhưng kết quả hiển nhiên ra ngoài dự đoán của lão.
Trong suy nghĩ của lão, đối phương đã có thực lực bậc này như vậy ở Tu chân giới Tam Tinh Vực nhất định cũng không phải hạng người vô danh.
- Tại hạ chỉ là một tán tu vô danh của Tam Tinh Vực. Không hẹn ngày gặp lại...
Trương Hằng ha hả cười, độn quang dưới chân run lên. trong nháy mắt bay ra khoảng cách gần trăm trượng. Độn thuật kinh người như thế khiến thân sắc Kim Luân Phật Vương hơi biến đổi.
- Nếu đã Như vậy, đừng trách lão nạp hạ thủ vô tình.
Trong mắt Kim Luân Phật Vương lóe lên một đạo kim quang sắc bén. hơi duỗi tay ra. linh khí trong hư không hơi run lên. Một cái lốc xoáy màu vàng to lớn xuất hiện ở trước người lão.
Lốc xoáy màu vàng này trong nháy mắt biến thành một bánh xe màu vàng lộ ra khí tức cổ xưa.
- Phật môn chí bảo - Kim Diệu Luân!
Có tu sĩ kinh hô...
Theo Thanh âm cứng cáp hùng hồn này. một lão già đáng người khôi ngô khuôn mặt ngăm đen từ trong Ngọc Lai Phong bay ra. Trên mặt lão mang theo vài tia chờ mong nhìn Trương Hằng đứng trên hư không xa xa.
Trương Hằng vừa thấy Bách Luyện đại sư hiện thân trong lòng hơi thở ra một hơi nhẹ nhõm, mục đích chuyến đi này coi như đạt được nhưng trong lòng hắn không rõ vì sao Bách Luyện đại sư lại muốn lựa chọn một địa điểm đặc biệt như vậy để gặp mặt.
Bách Luyện đại sư vừa mới bay ra Ngọc Lai Phong, một vật nào đó ở trên người lão đột nhiên run lên. túi trữ vật hơi lay động giống như có cái gì muốn phá túi mà ra.
Đúng Lúc này, một đạo kim quang từ Ngọc Lai Phong bắn ra. tốc độ kinh người. Cùng lúc đó. một cỗ phật lực cuồn cuộn cường đại nhộn nhạo trong phạm vi không gian vài trăm thước.
Khi kim quang ngừng lại hiện ra một vị hòa thượng mặc áo cà sa màu vàng sắc mặt nghiêm nghị. Trên thân lão thủy chung bao phủ một quầng sáng màu vàng không tiêu tan thân thể giống như không có trọng lực đứng yên trong không trung. Ánh mắt lão uy nghiêm đảo qua mọi người ở đây, dừng lại trên mặt Trương Hằng cùng Bách Luyện đại sư một hai giây.
Khi ánh mắt lão ta đảo qua phía này, Trương Hằng đột nhiên cảm thụ một ảo giác như đối diện với một ngọn núi cao muốn đời. giống như người đứng trước mặt hẳn là một ngọn núi lớn vạn năm không thể lay động. Nhưng dùng mắt nhìn qua, đối phương cũng chỉ vẻn vẹn là một hòa thượng bình thường, trong thân hình nhỏ bé lại có thể bộc phát ra uy lực cường đại Như thế,
Cao tăng Phật môn!
Lần đầu tiên nhìn thấy hòa thượng mặc áo cà sa vàng trước mặt. Trương Hằng liền nảy sinh cảm giác Như vậy, Nếu như người này nguyện ý, tuyệt đối có thể đánh cho Trương Hằng chạy trối chết.
- Kim Luân Phật Vương!
Những tu sĩ ở lại trên Ngọc Lai Phong lập tức nhận ra vị hòa thượng kim quang tỏa bốn phía hiện thân Giờ phút này.
Hai gã hòa thượng sắc mặt khó coi lúc trước vừa thấy Kim Luân Phật Vương hiện thân không khỏi mừng rỡ tiến lên thi lễ nói:
- Đệ tử Tuệ Năng (Tuệ Thông) ra mắt Thanh Hoành sư thúc.
Ánh mắt sắc bén của Kim Luân Phật Vương xẹt qua trên người hai người, thản nhiên nói:
- Hai người các ngươi lập tức đi Giới Tâm Đường nhận khiển trách hai tháng.
- A!Hai hòa thượng Kết Đan KỲ Tuệ Năng cùng Tuệ Thông lập tức mặt xám như tro tàn. không nghĩ tới Kim Luân Phật Vương này không nói hai lời liền đày bọn họ vào nơi trừng phạt nghiêm nhất của Ngọc Phật Tự.
Hai người bọn họ ở tại Ngọc Phật Tự hơn trăm năm. đã sớm nghe nói Kim Luân Phật Vương thiết diện vô tư. những quyết định lão ta làm ra không có mấy người ở trong Ngọc Phật Tự có thể phủ quyết. Cho dù là Phương trượng quản lý quyền to của Ngọc Phật Tự cũng phải nể mặt lão vài phần.
Vừa khéo trong thời gian mấy năm nay. Kim Luân Phật Vương phụ trách quản lý chuyện lớn nhỏ trên Ngọc Lai Phong.
- Đệ tử nghe lệnh.
Hai người hoàn toàn không có ý phản kháng, lập tức bay khỏi Ngọc Lai Phong đi Giới Tâm Đường nhận trừng phạt.
Nhìn hai gã đệ tử của Ngọc Phật Tự bay đi xa, tất cả tu sĩ Ngọc Lai Phong đều yên tĩnh chờ đợi Kim Luân Phật Vương xử trí thêm một bước nữa.
- Vị thí chủ này. Ngươi đã rời khỏi phạm vi cấm chế Ngọc Lai Phong bố trí. cũng coi như không ở lại Ngọc Phật Tự nữa. Từ nay về sau. ngươi cũng không hề được chúng ta bảo hộ. xin thí chủ tự giải quyết cho tốt, tốt nhất rời khỏi phạm vi Thiên Vân Sơn trong vòng một ngày. Trước khi rời đi. cũng xin giao Ngọc Phật Châu ra.
Kim Luân Phật Vương nói không nhanh không chậm, sắc mặt uy nghiêm, không để cho ngươi một đường cò kẻ mặc cả.
Bách Luyện đại sư cười thản nhiên, cùng không dám làm trái ý nguyện của vị cao tăng Phật môn này. Huống chi đây vốn là quy định của Ngọc Phật Tự.
Không chút do dự, Bách Luyện đại sư lấy ra một viên xá lợi đang rung động kịch liệt từ trong túi trữ vật. Xá lợi này vừa xuất hiện liền hóa thành một đạo kim quang bay ra khỏi tay Bách Luyện đại sư, bị Kim Luân Phật Vương cầm trong tay.
- Cảm tạ Ngọc Phật Tự thu lưu tại hạ. bản nhân sẽ nhanh chóng cùng bằng hữu của ta cùng nhau rời khỏi nơi này. Nếu có mang đến phiền toái gì cho quý tự, cũng xin rộng lượng bao dung.
Bách Luyện đại sư hơi khom người đối với Kim Luân Phật Vương.
Trương Hằng cười hề hề nhìn Bách Luyện đại sư bay đến cạnh mình, hơi có chút bất mãn nói:
- Thật không ngờ Tư Mã đạo hữu lại ở một nơi Như vậy, muốn gặp ngươi cũng không dễ dàng.
Trên mặt Bách Luyện đại sư hiện ra vài tia bất đắc dĩ:
- ở Tu chân giới Triệu Quốc, chỉ sợ nơi đây là một nơi an toàn nhất. Chỉ có ở nơi này ta mới có thể toàn tâm toàn ý tu Luyện cùng với nghiên cứu Luyện khí chi đạo.
- Nơi này quả thật là một chỗ tránh nạn không tồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Ngân quang dưới chân Trương Hằng khẽ run lên, đang chuẩn bị cùng Bách Luyện đại sư rời khỏi phạm vi Ngọc Phật Tự. trong lòng thậm chí có tính toán: Nếu có ngày nào đó gặp phải địch nhân quá mức cường đại, có thể co đầu rút cổ ở nơi này hay không?
- Vị thí chủ này. Chờ một chút!
Đúng Lúc này, Kim Luân Phật Vương kêu khẽ một tiếng, gọi Trương Hằng lại.
Trương Hằng hơi sửng sốt, giương mắt nhìn thẳng cao tăng Ngọc Phật Tự Trước mắt, có chút khó hiểu nói:
- Các hạ có gì chí bảo?
Kim Luân Phật Vương vẻ mặt uy nghiêm như trước, sắc mặt đạm mạc nói:
- Vừa rồi thí chủ dùng lời nói dối quấy rối sự Thanh tĩnh của Ngọc Phật Tự. phải ở lại trong chùa nhận một tháng trừng phạt.
- Phải?
Khi Trương Hằng nghe đến từ này. mày hơi nhướng lên:
- Đây chính là "Từ bi vi hoài, phật quang phổ chiếu đại địa" của Phật môn các ngươi?
Nói đến đây, khóe miệng Trương Hằng hiện ra vài tia cười lạnh.
- Đúng. Phải!
Kim quang trên người Kim Luân Phật Vương nhộn nhạo từng đợt gợn sóng vô hình, khí thế cường đại ập vào mặt khiến thân hình Trương Hằng hơi lắc lư một cái. Mà Bách Luyện đại sư bên cạnh hắn chỉ vẻn vẹn dính chút dư ba liền bị đẩy xa mấy trượng mới gian nan ổn định thân hình.
Đối mặt với ánh mắt sắc bén và khí thế cường đại tản ra của Kim Luân Phật Vương. Trương Hằng cũng không có ý khuất phục. Hắn đại khái có thể phỏng đoán ra thực lực của đối phương, hơi mạnh hơn tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ bình thường một chút. Với thực lực của Trương Hằng sau khi hấp thu đại lượng tinh hoa địa hỏa, Tuy rằng không phải là đối thủ của đối phương nhưng nếu muốn chạy trốn cũng nắm chắc vài phần.
Dù sao công pháp Phật môn sở trường nhất là phòng ngự. có năng lực khắc chế nhất định đối với ma đạo. nhưng về mặt tốc độ vị tất làm gì được Trương Hằng.
Nên biết Trương Hằng có một bộ Pháp bảo đỉnh cấp. trước mắt về phương diện công kích, tốc độ cùng phòng ngự đều không có sơ hở gì. Cộng thêm thần thông lôi điện và hỏa diễm, đích xác có thể giữ mạng trước mặt tu sĩ Nguyên Anh hậu Kỳ.
Bách Luyện đại sư ánh mắt kinh dị nhìn Trương Hằng một cái. phát hiện tu vi của đối phương mơ hồ không chừng, giống như còn ở tại Trúc Cơ Kỵ nhưng liếc mắt nhìn kỹ lại hình như là tu sĩ Kết Đan Kỳ. tuy nhiên tiếp tục quan sát thật cận thận phát hiện khí tức trên người hiển nhiên trong hàng ngũ Nguyên Anh Kỳ.
- Xin hỏi danh hiệu thí chủ?
Trong mắt Kim Luân Phật Vương hiện lên một tia kinh ngạc, giật mình Bởi thực lực của Trương Hằng. vốn lão cho rằng Trương Hằng chỉ vẻn vẹn là một tu sĩ Kết Đan Kỳ hoặc là Nguyên Anh sơ kỳ. nhưng kết quả hiển nhiên ra ngoài dự đoán của lão.
Trong suy nghĩ của lão, đối phương đã có thực lực bậc này như vậy ở Tu chân giới Tam Tinh Vực nhất định cũng không phải hạng người vô danh.
- Tại hạ chỉ là một tán tu vô danh của Tam Tinh Vực. Không hẹn ngày gặp lại...
Trương Hằng ha hả cười, độn quang dưới chân run lên. trong nháy mắt bay ra khoảng cách gần trăm trượng. Độn thuật kinh người như thế khiến thân sắc Kim Luân Phật Vương hơi biến đổi.
- Nếu đã Như vậy, đừng trách lão nạp hạ thủ vô tình.
Trong mắt Kim Luân Phật Vương lóe lên một đạo kim quang sắc bén. hơi duỗi tay ra. linh khí trong hư không hơi run lên. Một cái lốc xoáy màu vàng to lớn xuất hiện ở trước người lão.
Lốc xoáy màu vàng này trong nháy mắt biến thành một bánh xe màu vàng lộ ra khí tức cổ xưa.
- Phật môn chí bảo - Kim Diệu Luân!
Có tu sĩ kinh hô...