Trên không Tán Tu Minh, Giao Long Hoàng với hình thể nửa giao nửa người đứng sừng sững trong một mảnh quang huy màu vàng chói mắt. Trên người hắn có phiến phiến kim lân, long sừng, long trảo, tản mát ra khí tức cổ xưa, làm cho người ta hô hấp cũng phải dồn dập.
Hai thân hình Trương Hằng chia làm hai bên sườn nó, trong mắt cũng hiện lên một đạo dị sắc, cũng không mạo muội ra tay. Nhưng trong nội tâm Trương Hằng kỳ thực đã sinh ra vài tia thối ý. Giao Long Hoàng trước mắt hiển nhiên đã vượt qua cực hạn mà hắn có thể đối phó.
Nhưng nếu Trương Hằng đơn giản thế đã bỏ chạy thì cũng là điều không có khả năng. Nếu không tạo thành cho đối phương một ít thương tổn có tính thực chất thì dù Trương Hằng chạy trốn, Giao Long Hoàng cũng sẽ không bỏ qua cho Cực Diễm Môn, thậm chí trực tiếp dùng sức một người, hủy diệt toàn bộ Cực Diễm Môn.
Ngược lại, giả như Trương Hằng liều mạng hao tổn nguyên khí hoặc trả giá thảm trọng, khiến đối phương phải chịu đả kích thì với thân mình bị thương, Giao Long Hoàng khẳng định không dám dừng chân ở thế giới nhân loại lâu. Dù sao thế giới nhân loại cũng có đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ, với khí tức cường thịnh của Giao Long Hoàng, hiện thân ở Triệu Quốc khẳng định cũng đã khiến những đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ khác chú ý.
- Tốc chiến tốc thắng...
Giao Long Hoàng thu liễm khí tức cường đại trên người, sát khí và sự băng lãnh hòa làm một. Hắn cũng hiểu rõ không thể dừng chân ở thế giới nhân loại quá lâu, một khi khiến ba đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ Triệu Quốc cùng tới thì dù là hắn cũng khó thoát khỏi nguy cơ bỏ mạng.
Xoát xoát!
Giao Long Hoàng vừa mới sinh ra ý đồ công kích, hai thân hình Trương Hằng đã hóa thành lưu quang màu bạc, từ hai bên sườn hắn công kích tới.
Trong đó, trên một người Trương Hằng dâng lên hào quang màu đỏ sậm cực nóng, trong lòng bàn tay cũng ngưng tụ một đoàn quang đoàn Hỏa Diễm màu trắng đáng sợ, nhiệt độ bốn phía cũng nhanh chóng gia tăng, đủ để nháy mắt tan chảy sắt thép.
Mà một Trương Hằng khác, ngoài thân lưu chuyển một tầng băng tinh màu lam, bàn tay hiện lên một mảnh quang mang đống khí đủ đông lạnh linh hồn, không khí quanh thân cũng trở nên ngưng kết, những băng châu liên tiếp hình thành và rơi xuống.
Hỏa Diễm và băng diễm ảnh hưởng hai khu vực, hình thành lĩnh vực cực nóng và cực lạnh.
Phốc.
Vượt ra ngoài dự đoán của Giao Long Hoàng, hai Trương Hằng vừa tới gần người hắn đột nhiên đổi hướng, sau đó băng diễm và Hỏa Diễm trọng điệp trước người hắn.
Ông—
Băng hỏa giao kích, không gian bốn phía lâm vào ngưng kết, một cỗ khí tức đáng sợ trống rỗng sinh ra. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Xoát xoát!
Hai Trương Hằng đã sớm biết, lập tức lóe lên lùi ra trăm trượng.
Giao Long Hoàng cũng không ngu ngốc, khẳng định biết không thể dùng thân thể đối kháng với nguyên đầu băng hỏa bạo phát này.
Vẻn vẹn chỉ chậm hơn Trương Hằng một chút xíu, Giao Long Hoàng hóa thành một đạo tàn ảnh, biến mất tại chỗ, thối lui cả trăm trượng ra sau.
Ông—
Một đạo khí lăng khủng bố với ánh sáng hai màu đỏ và lam bùng nổ, tản mát về. bốn phương tám hướng. Không gian xung quanh cũng trở nên run rẩy. Giao Long Hoàng tuy rằng thoát đi kịp lúc nhưng vẫn bị ảnh hưởng.
Phốc!
Trên người Giao Long Hoàng liền có mấy chỗ lân phiến bị phá vỡ, máu tươi bắn ra tung tóe, hiển nhiên cũng bị thương đôi chút.
Hai Trương Hằng trên mặt cũng hiện lên chút tái nhợt, trong mắt cũng hiện lên vẻ tiếc nuối. Một kích vừa rồi hiển nhiên tiêu hao của hắn không ít nguyên khí. Nhưng đối với người nắm giữ hai loại thần thông hỏa hệ và băng hệ như hắn thì tiêu hao này cũng không phải là trí mạng!
Trong đan điền hắn, linh hạch tràn đầy từng đạo quang lưu màu bạc, lưu chuyển khắp tứ Chi bách hài của hắn, bắt đầu khôi phục nguyên khí.
Giao Long Hoàng ở xa xa sắc mặt cũng dần âm trầm, kim quang liền lóe ra, vết thương trên người cũng nhanh chóng khép lại.
- Ngươi đáng chết!
Sát khí trong mắt Giao Long Hoàng càng lúc càng đậm, đột nhiên phát ra một tiếng long ngâm chấn thiên, khiến cho tất cả sinh linh trong phạm vi trăm dặm cũng phải run sợ. Trương Hằng biến sắc, tâm thần cũng hơi rung động.
Giao Long Hoàng không biết được theo tiếng long ngâm này, trong một nơi bí mật ở gần Tán Tu Minh, Vũ Vô Cực đang bế quan tu luyện đột nhiên ôm đầu kêu lên đau đớn, không ngừng lăn lộn trên mặt đất...
Hóa thành một đạo tia chớp màu vàng, Giao Long Hoàng chớp mắt đã tới trước người Trương Hằng.
Ba ba!
Giao Long Hoàng vươn long trảo lóe ra kim quang băng hàn, nhanh chóng giao phong với hai Trương Hằng.
Ba thân ảnh lập tức đan vào nhau, triển khai một hồi vật lộn chưa từng có ở Triệu Quốc. Linh khí dư ba cường đại khoách tán ra bốn phía, khiến cho toàn sơn phong phát ra từng trận âm thanh ầm ầm. Cả khi vực này như có cự thú hoang dã hiện thân, tu sĩ nhân loại không dám tới gần trong phạm vi mười dặm.
Nhất thời, thiên địa lâm vào biến sắc, vô số đóa mây đen ngưng tụ trên bầu trời, lôi điện nhoáng lên liên tiếp.
Một gã tu sĩ Kết Đan Kỳ không kìm nổi tò mò, đưa thần thức tham nhập vào trong đó để quan sát. Kết quả một đạo linh khí dư ba cường đại thổi quét tới, tâm thần hắn nháy mắt bị thương, khóe miệng tràn ra máu tươi, sau đó hoảng hốt bỏ chạy, sợ tới mức hồn phi phách tán.
Tu sĩ Nguyên anh kỳmới miễn cưỡng nắm được cuộc chiến đỉnh phong ở trung tâm nhưng cũng phải sợ hết hồn.
Vẻn vẹn chỉ giao phong một lúc, hai đạo thân hình màu bạc mang theo một mảnh huyết lưu đã bay lùi ra hai dặm, từng đạo lôi điện không ngừng nổ vang!
- Hừ! Sao có thể chạy được!
Trong con ngươi Giao Long Hoàng hơi hiện lên một chút châm biếm, quang huy màu vàng nhoáng lên, bắt đầu nhanh chóng giật lại khoảng cách với Trương Hằng.
Hai thân ảnh màu bạc đột nhiên hòa thành nhất thể, hiện ra Trương Hằng với những vết thương trên người.
Giờ phút này, trên người hắn có nhiều chỗ bị nứt ra, những vết thương này sâu thấy cả xương cốt, máu tươi giàn dụa, quần áo cũng đã nhiễm hồng. Hai cánh tay hắn đã tê rần, cứng ngắc buông thõng xuống. Trong đó một cánh tay thậm chí còn như bị gãy, khó có thể nhúc nhích.
Trước kia dù nhiều lần hắn bị thương nghiêm trọng nhưng chưa lần nào lại có thương thế khiến người ta nhìn sợ hãi như vậy, lại bị thương ở trên chính phương diện mình am hiểu nhất!
Thực hiển nhiên, là yêu thú Biến Hóa Kỳ đỉnh phong tu luyện hơn mười vạn năm, Giao Long Hoàng thân mình đã vượt qua cấp bậc yêu thú, đã bước vào cấp Thần thú. về phần là Thần thú gì thì Trương Hằng cũng chưa chân chính thấy được bản tôn của đối phương nên rất khó phán đoán.
Nhưng từ trong cổ tịch của Tam Tinh Vực, yêu thú có thể vượt cấp giết địch thì rất có thể là Thần thú. Đương nhiên, hiện tại Trương Hằng mới bước vào Tinh Hạch Kỳ, nếu có thể đạt tới tầng ba đại viên mãn thì tình huống cũng sẽ không như Lúc này,
Xoát!
Trương Hằng thi triển Tiểu Na Di, nháy mắt lướt đi mười dặm, lam quang nhoáng lên ngoài thân, ngăn cản máu tươi tiếp tục tràn ra. Sau đó, một mảnh quang lưu màu bạc từ trong cơ thể hắn chảy ra, bắt đầu chữa trị thương thế thân thể hắn.
Hưu!
Giao Long Hoàng hiển nhiên sẽ không dùng thuấn di nhưng là một độn thuật thần kỳ nào đó, chớp mắt bay vọt mấy chục dặm, lập tức tiếp cận Trương Hằng.
Thấy tình cảnh này, Trương Hằng đơn giản dừng lại, trong mắt hiện lên vẻ kiên quyết. Hắn cứ đứng tại chỗ chờ đợi Giao Long Hoàng đi tới trước mặt mình.
Trên mặt Giao Long Hoàng hiện lên chút kinh ngạc, lại cũng không có chút sợ hãi nào. Ở thực lực tuyệt đối trước mặt. hắn căn bản không úy kỵ đối phương sẽ làm ra điều gì.
Phốc!
Giao Long Hoàng vươn long trảo ra, lập tức xuyên qua cổ họng Trương Hằng, máu tươi từ cổ họng Trương Hằng phun ra, đầu của hắn từ trên bầu trời rơi xuống đất.
- Ô?
Giao Long Hoàng cảm thấy vô cùng bất ngờ, không nghĩ tới mình lại dễ dàng giết chết đối phương như vậy.
Hắn ngây người nhìn chằm chằm "thi thể" đang từ trên bầu trời rơi xuống, thần thức mạnh mẽ đảo qua phát hiện đối phương dĩ nhiên đã không còn hô hấp và tim đã ngừng đập.
Nhưng dao động linh hồn lại chưa biến mất!
- Hừ!
Giao Long Hoàng cười lạnh một tiếng, thân thể tiếp tục lướt đi, tính bắt sống rồi diệt sát Nguyên Anh Trương Hằng.
Nhưng hắn còn chưa tới gần "thi thể" Trương Hằng thì một mảnh quang huy màu bạc chói mắt đã từ trên người Trương Hằng phóng lên cao, trực tiếp đánh hắn văng xa mấy trượng.
Vô số quang điểm màu bạc từ các nơi trên "thi thể" hắn tràn ra, hình thành quang huy màu bạc vô cùng rực rỡ.
Với tốc độ mắt thường có thể thấy được, đầu và tứ Chi Trương Hằng lần nữa ngưng kết một chỗ, những vết thương lớn nhỏ trên người đã nhanh chóng khép lại.
Chỉ chớp mắt, Trương Hằng đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, quang huy màu bạc bên ngoài bắt đầu rút vào trong cơ thể, linh mạch đan điền khẽ ông một tiếng, tràn ngập sức sống vô cùng.
Dục Hỏa Trọng Sinh!
Trong đóa đóa ngọn lửa, Trương Hằng từ trên mặt đất đứng lên, mái tóc đen đã biến thành màu bạc, theo gió tung bay, lộ ra vài tia ý cảnh tang thương.
- Bất Tử Thân...
Bất kể là Giao Long Hoàng hay là những tu sĩ Nguyên anh kỳđang dòm ngó ở xa xa đều chấn kinh.
Bất Tử Thân, Bất Tử Tà Đế! Những tu sĩ Nguyên anh kỳâm thầm quan khán đều nhanh chóng nhận ra thân phận Trương Hằng.
- Không ngờ ngươi cũng có được thần thông cùng loại như Bất Tử Thân!
Giao Long Hoàng nhanh chóng khôi phục lại, coi như đã từng gặp qua loại thần thông tương tự như của Trương Hằng.
- Hừ! Muốn đánh bại ta thì có lẽ ngươi làm được nhưng muốn giết chết ta thì cũng là điều không thể...
Vẻ mặt Trương Hằng tràn đầy trào phúng.
- Một khi đã như vậy, ta đây trực tiếp hủy diệt Nguyên Anh của ngươi!
Giao Long Hoàng cười lạnh một tiếng, hiển nhiên biết được sơ hở của Bất Tử Thân.
Chỉ cần diệt sát linh hồn ngươi, Bất Tử Thân dù có mạnh mấy đi nữa cũng chỉ bỏ đi mà thôi!
Xoát!
Giao Long Hoàng lại ập tới, mở ra đôi long trảo, lập tức hình thành một mảnh hào quang màu vàng, cấp tốc bao phủ khu vực nơi Trương Hằng lại.
Màn hào quang màu vàng này có tốc độ cực nhanh, ngay khi Giao Long Hoàng duỗi tay ra đã vây khốn lấy Trương Hằng.
Ầm ầm ầm!
Trương Hằng đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết, liên tục đánh ra nhiều quyền, nhưng cũng không thể đánh tan được hào quang màu vàng trước mặt.
Giao Long Hoàng cười lạnh, đôi long trảo liền đánh ra đạo đạo hư ảnh, rất khác với pháp quyết của tu sĩ nhân loại, hình thành một đám ký hiệu màu vàng đặc biệt, truyền ra một cỗ khí tức xa xưa hồng hoang thượng cổ. Những ký hiệu màu vàng này dưới sự khống chế của Giao Long Hoàng liền hóa thành một phiến khỏa tinh vân, đầu như nõng nọc, xâm nhập vào trong màn hào quang bao bọc Trương Hằng.
Lập tức Trương Hằng cảm thấy có một cỗ lực lượng kỳ lạ đang có ý đồ trói buộc nguyên linh của hắn ở thức hải.
Theo chú ngữ và pháp quyết ngày càng nhanh của Giao Long Hoàng, lực trói buộc này càng mạnh hơn.
Đây còn chưa nói Trương Hằng ở trong màn hào quang này còn cảm nhận một cỗ lực ép vô hình, cỗ áp lực này là nhằm vào thân thể hắn, cũng càng lúc càng mạnh. Theo thời gian trôi qua, cỗ áp lực này cường đại tới mức nháy mắt có thể ép nát cự thạch ngàn cân thành bột phấn.
Đây vẫn là Trương Hằng chứ nếu là người khác Chỉ sợ đã sớm bị ép thành một đống huyết nhục rồi.
- Không thể tiếp tục thế này được...
Trương Hằng biết rằng thật sự không xuất ra đòn sát thủ thì chính mình có thể phải chết như vậy!
- Xuy xuy
Đúng lúc này, từ trong cơ thể Trương Hằng truyền ra một tiếng động rất khẽ.
Ngay sau đó một đạo thể mang màu bạc hoa mỹ từ trong miệng Trương Hằng phun ra, giây lát đã hóa thành một thanh phi kiếm màu bạc trong suốt, hàn quang tản ra bốn phía.
Kiếm này vừa xuất hiện liền lộ ra một cỗ uy lực vô kiên bất tồi cuồn cuộn, dưới ý niệm khống chế của Trương Hằng đã hóa thành một tia chớp màu bạc, hung hăng đánh về màn hào quang trước mắt.
Răng rắc...
Màn hào quang màu vàng vốn vô cùng cứng rắn liền xuất hiện vô số tế văn như mạng nhện.
Giao Long Hoàng cách đó không xa sắc mặt liền hơi trắng bệch, hộc ra một búng máu, vẻ mặt khiếp sợ nhìn chăm chú vào Phá Không Kiếm trong tay Trương Hằng.
Tiếp sau, lại một tiếng nổ vang lên, Phá Không Kiếm chém thêm một nhát, khiến màn hào quang này nhanh chóng vỡ nát.
Xoát! Một tay Trương Hằng cầm Phá Không Kiếm, chớp mắt bay tới cạnh Giao Long Hoàng, một kiếm mạnh mẽ bổ tới, giống như tia chớp màu bạc.
Phốc!
Giao Long Hoàng vươn một long trảo với kim mang bao phủ, che trước người mình, hiển nhiên rất kiêng kỵ Phá Không Kiếm trên tay Trương Hằng.
Đầu tiên là một tiếng kim chúc va chạm vang lên, nhưng sau đó long trảo của Giao Long Hoàng bị trảm phá, huyết nhục bay tứ tung, suýt nữa bị chém mất một nửa long trảo.
Hưu—
Được bao phủ trong một mảnh kim quang, hắn nhanh chóng lùi lại, gia tăng khoảng cách với Trương Hằng, ánh mắt nhìn chằm chằm Trương Hằng, trong mắt còn hiện lên vài tia kinh dị:
- Không ngờ ngươi lại nắm giữ một kiện vũ khí có cấp bậc tiếp cận Thông linh pháp bảo... Bổn hoàng lại coi thường ngươi rồi...
- Một khi đã như vậy, hồm nay chính là ngày chết của ngươi!
Trương Hằng thật vất vả mới chiếm được đôi chút ưu thế, sao có thể bỏ qua cho đối phương được! cầm Phá Không Kiếm trong tay, hắn lại lần nữa đâm tới Giao Long Hoàng, lần này mục tiêu chính là một mắt của đối phương.
Giao Long Hoàng thật cũng không có gì kinh hoảng, một thứ gì đó ở sâu trong cơ thể đột nhiên run lên, kim lân bên ngoài thân thể đột nhiên tăng vọt, chớp mắt liền hình thành một kiện long lân khải giáp.
Toàn bộ long lân khải giáp làm cho người ta có cảm giác áp bách cường đại, dù không có lực công kích nhưng cũng khiến chu tu sĩ ngang cấp úy kỵ.
Long lân khải giáp dưới sự gia trì của long nguyên trong cơ thể Giao Long Hoàng, quanh thân lập tức tạo thành một tầng bảo hộ phù văn màu vàng, lộ ra một cỗ khí tức tang thương.
- Ngươi cho là pháp bảo bản mạng của bổn hoảng cũng Chỉ vẻn vẹn là một kiện pháp bảo phòng ngự sao?!
Giao Long Hoàng cười lạnh một tiếng.
Nếu cận thận quan sát thì sẽ phát hiện bộ long lân khải giáp này căn bản là một bộ phận thân thể của Giao Long Hoàng.
Xuy
Một đạo tia chớp màu vàng chớp mắt đã đuổi tới gần Trương Hằng.
Tốc độ thật đáng sợ, so với lúc trước phải nhanh hơn mấy lần!
Trương Hằng hoảng sợ, thi triển Tiểu Na Di, lập tức lùi ra hơi hai mươi dặm.
Dưới tình huống bình thường, tốc độ của Giao Long Hoàng cũng tương đương Trương Hằng. Khi hóa thành hình nửa người nửa long thì tốc độ gấp hai lần hắn, còn lúc này, tốc độ đối phương lại tăng lên tầm vài lần...
Hưu
Mặc kệ chạy trốn như thế nào, tia chớp màu vàng phía sau đều có thể chớp mắt đuổi kịp hắn.
Leng keng!
Phá Không Kiếm trên tay Trương Hằng liền ngăn cản một lần tập kích bằng long trảo của Giao Long Hoàng, phát ra từng trận tiếng động kim chúc giao nhau đinh tai nhức óc.
Mỗi lần giao kích, cánh tay Trương Hằng cũng phát run lên, một cỗ lực lượng cường đại xuyên thấu Phá Không Kiếm, tiến nhập cơ thể hắn.
Phích lịch—
Một khắc này, Phá Không Kiếm trong tay Trương Hằng mang theo một mảnh tử lôi, chém tới long trảo Giao Long Hoàng, khiến đối phương ngây ra một chút, dường như chịu ít thiệt thòi.
Thấy vậy, sắc mặt Trương Hằng hiện lên nét vui mừng, vừa đánh vừa lui. Trên Phá Không Kiếm thi thoảng lóe lên từng đạo lôi điện, khi lại từng trận băng vụ lượn lờ khiến cho Giao Long Hoàng trong thời gian ngắn không thể tạo thành uy hiếp có tính thực chất đối với Trương Hằng.
- Đáng chết.
Đinh!
Phá Không Kiếm trong tay Trương Hằng đâm tới Giao Long Hoàng, lại bị vòng bảo hộ màu vàng xung quanh bộ khải giáp ngăn chặn, khó có thể tiến tới.
Giao long Hoàng cười ảm đạm, thân thể không chút sứt mẻ, thì thào lẩm bẩm:
- Gần vạn năm qua, ngươi là tu sĩ nhân loại đầu tiên bức ta phải sử dụng pháp bảo bản mạng...
Pháp bảo bản mạng?!
Trương Hằng hoảng sợ nhìn bộ long lân khải giáp trước người Giao Long Hoàng, thầm nghĩ:
"Bộ long lân khải giáp này rốt cục là pháp bảo cấp bậc gì, lực phòng ngự thật đáng sợ.
Nên biết rằng Phá Không Kiếm trong tay Trương Hằng đã tiếp cận tới Thông linh pháp bảo, giới thân thể cường đại gia trì, lực công kích so với lúc trước gấp không Chỉ hai ba lần! Mặc dù là tu sĩ Hóa Thần trung kỳ gặp phải công kích cường đại như vậy cũng phải nhượng bộ lui binh. Nhưng Giao Long Hoàng cũng không chút hao tổn gì khi đối kháng một kích này.
Xoát! Thân thể Trương Hằng lùi lại mấy chục trượng, thản nhiên nhìn chằm chằm Giao Long Hoàng:
- Chúng ta còn phải tiếp tục đánh sao?! Ngươi thật sự nếu không đi, chờ những đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ khác tới, Trương mỗ ta nhất định sẽ phối hợp với bọn họ để diệt sát ngươi.
Sắc mặt Giao Long Hoàng hơi đổi, ánh mắt đảo qua người Trương Hằng, lúc đầu cũng hơi có chút tâm động. Giao chiến với Trương Hằng, càng đánh hắn càng cảm nhận được đối phương khó chơi, không Chỉ các loại thần thông rất cường đại mà lại có ý thức chiến đấu rất mạnh, thực lực không kém gì những tu sĩ Hóa Thần Kỳ lão làng.
Thật lâu sau đó, Giao Long Hoàng lắc đầu nói:
- Đã muộn rồi... Bổn hoàng không thể lưu ngươi sống trên thế giới này được. Vì ta cảm nhận được tiềm lực lớn lao trong cơ thể ngươi, một khi để ngươi sống thêm mấy trăm ngàn năm, sẽ mang tới cho bộ tộc yêu thú ta rất nhiều uy hiếp.
- Cho nên hôm nay, ngươi chắc - chắn - phải - chết!
Giao Long Hoàng cuối cùng như gầm lên từng chữ một, đôi mắt lộ ra một tia kiên quyết.
- Ta xem ngươi có bản lĩnh gì để giết ta...
Trương Hằng thấy đối phương chấp nhất như vậy cũng không kỳ quái, cười lạnh một tiếng, cầm Phá Không Kiếm trên tay, đạp ngân quang độn, hình thành từng đạo lôi hồ màu tím, chạy về phía xa xa.
Giao Long Hoàng cũng cảm thấy rất đau đầu. Hắn nhận ra thanh niên trước mặt này thật sự rất khó chơi, thủ đoạn đa dạng, cũng rất âm độc.
Ngay khi Giao Long Hoàng đang tức giận vô cùng, trên Phá Không Kiếm lại thoát ra một mảnh lam quang đông lạnh linh hồn, khiến tộc độ của Giao Long Hoàng phải chậm lại.
Dựa theo cách thức lúc trước, Trương Hằng sẽ nhân cơ hội này lập tức gia tăng khoảng cách.
Nhưng lần này, Trương Hằng lại không lùi mà tiến, dùng một phương thức mà Giao Long Hoàng cũng không ngờ được. Khi tới gần, hắn vươn một tay ra điểm vào một mắt Giao Long Hoàng.
Đó là một Chỉ không hề có linh khí dao động nhưng lại có một cỗ dao động mờ mịt khiến linh hồn người ta kinh hãi!
Giao Long Hoàng cũng không ngờ được Trương Hằng lại đột nhiên phản kích, còn dùng phương thức như vậy. Dù sao lực phòng ngự của hắn, bất kể là nơi này, Phá Không Kiếm của Trương Hằng đều không thể thương tổn, Huống Chi là công kích của thân thể?!
Nguy cơ đột nhiên sinh ra!
Phốc!
Một Chỉ không có linh khí dao động lại xuyên qua tầng bảo hộ màu vàng ngoài long lân khải giáp.
Sau đó, đánh thẳng về phía một con mắt, nơi không có lân giáp bao phủ!
Chớp cái, ngón tay quỷ dị cực điểm của Trương Hằng sắp dụng vào mắt Giao Long Hoàng.
Chỉ nghĩ cũng biết nếu ngón tay này đánh được vào mắt đối phương, Giao Long Hoàng không chết cũng bị thương nặng.
Trong thời khắc nguy cơ vạn phần này, Giao Long Hoàng rốt cục làm ra phản ứng chính xác. Một vai mạnh mẽ bao trùm lân giáp màu vàng của hắn hung hăng hất về phía ngực Trương Hằng.
Phốc!
Răng rắc!
Cùng thanh âm của cốt cách trước ngực vỡ ra, Trương Hằng lại phun thêm một ngụm máu tươi.
Sau đó, đồng thời với đó, một đạo xạ tuyến màu bạc từ trong miệng Trương Hằng phun ra cùng máu tươi, hóa thành một đạo huyết tiễn, xuyên thủng mắt Giao Long Hoàng.
Đây chính là thần thông chủ tu của Trương Hằng - Phá Diệt Thần Quang!
- Ghhhhh...
Một tiếng kêu thảm từ trong miệng Giao Long Hoàng phát ra, kim quang chói mắt bao phủ toàn bộ thân thể hắn không ngừng co rụt bành trướng.
Không thể nghi ngờ, trong đợt phản kích kinh tâm động phách vừa rồi, Trương Hằng Chung quy thông qua Phá Diệt Thần Quang đã chọc mù một mắt Giao Long Hoàng.
- Bất Tử Tà Đế... Ta hôm nay muốn trừu hồn luyện phách ngươi, cho ngươi sống không bằng chết!
Âm thanh nguyền rủa âm độc thê thảm từ trong quang đoàn màu vàng phát ra, truyền khắp phạm vi cả mấy trăm dặm, khiến cho tu sĩ khu vực Tán Tu Minh phải hết hồn, còn tưởng ma đầu bị phong ấn nào đó xuất hiện trong thiên địa.
Sự phẫn nộ và thù hận của Giao Long Hoàng đã kéo lên cực điểm.
Từ sau khi vinh danh là một trong bốn đại vương giả của thế giới Yêu tộc, hắn chưa từng nếm phải nỗi đau nào như vậy! Một con mắt đã bị địch nhân chọc thủng.
Trương Hằng đương nhiên sẽ không ở lại gánh chịu sự điên cuồng của đối phương, sau một Tiểu Na Di, hắn nhanh chóng gia tăng khoảng cách, sau đó kiệt lực lao về phía cẩm Tú Sơn Trang.
Cẩm Tú Sơn Trang chính là địa phương Từ Huyền ẩn cứ, chỉ cần thành công chạy tới đó, liên thủ với Từ Huyền thỉ có thể đánh lui được Giao Long Hoàng.
Nhưng mà Trương Hằng vừa mới chạy được mấy chục dặm, phía sau đã có một cỗ cuồng phong ập tới, một bóng ma thật lớn đã bao trùm toàn bộ thân thể hắn.
Cùng với một tiếng long ngâm chấn thiên, một con giao long với long lân màu hoàng kim chớp mắt đã bay tới đỉnh đầu Trương Hằng, một cỗ uy áp tuyệt cường truyền tới khiến Trương Hằng kinh hãi không thôi.
Đây là một con giao long giống như chân long, dài tới ba mươi trượng, nghiễm nhiên đã vượt qua cấp bậc giao long, bước vào hàng ngũ Thần thú!
Rốt cục, Giao Long Hoàng đã hiện rõ bản tôn của mình trước thế nhân.
Gần như tất cả những cường giả nhân loại từng thấy bản tôn của hắn đều không thể còn sống.
Long uy, long uy chân chính từ trong giao long với long lân màu hoàng kim này phát ra ra. Từng trận long ngâm khiến tất cả sinh linh trong phạm vi mấy trăm dặm cũng phải run rẩy linh hồn. Đó chính là sự sợ hãi tự nhiên khi sinh vật cấp thấp gặp phải sinh vật cao đẳng hơn.
Ông!
Trên đôi long giác của Hoàng Kim Giao Long tràn đầy ánh sáng hoàng kim, hóa thành một tế tuyến màu hoàng kim dày mấy trượng, nháy mắt đã quấn lấy Trương Hằng đang cấp tốc bỏ chạy.
Một cái trói buộc này không chỉ là thân thể mà ngay cả nguyên linh Trương Hằng cũng khó có thể nhúc nhích được.
- Ha ha ha...
Giao Long Hoàng phát ra một trận cười vang, nhưng vì một con mắt bị chọc mù nên lại càng có chút thê thảm và dữ tợn.
- Ta muốn trừu hồn luyện phách ngươi...
Hoàng Kim Giao Long gào rít, mở ra cái miệng máu to như một căn phòng, chuẩn bị nuốt lấy Trương Hằng vào trong cơ thể để chậm rãi tra tấn.
Ngay lúc này, ở mật địa Tán Tu Minh, cách nơi này chừng trăm dặm. Hư ảnh hình rồng sau lưng Vũ Vô Cực phát ra một tiếng long ngâm không lớn không nhỏ.
Đây thuần túy Chỉ là một tiếng long ngâm, có sự hoài niệm, ký ức về một thời hồng hoang.
Tiếng long ngâm này vô cùng rõ ràng, lấy Vũ Vô Cực làm trung tâm, lan tràn về mọi phía Ở Tam Tinh Vực,
Một trăm dặm... Một ngàn dặm... Một vạn dặm... Một trăm vạn dặm...
Chớp mắt, tiếng long ngâm này đã truyền khắp Tam Tinh Vực.
Theo sau, nó thoải mái xuyên qua Tử Vực, thoát ra ngoài Tam Tinh Vực, truyền khắp Đông Vân đại lục.
Trải qua vô số địa vực như Tam Tinh Vực, trong đó còn bao gồm một khối khối khu vực chưa bị phong ấn cực kỳ rộng lớn. Nơi đó có mấy vạn triệu người tu chân, số lượng gấp mấy vạn lần so với Tam Tinh Vực.
Giờ khắc này, tất cả tu sĩ có tu vi Nguyên anh kỳtrở lên ở Đông Vân đại lục đều không khỏi hết hồn.
Chỉ qua nửa lần hô hấp, tiếng long ngâm này đã truyền khắp không gian Đông Vân đại lục, khiến vô số tu sĩ đỉnh phong lâm vào biến sắc.
Một nơi nào đó trên Đông Vân đại lục, Lạc Hà với một thân nho bào lẳng lặng đứng nhìn về phía Tam Tinh Vực, vẻ mặt kinh ngạc, thấp giọng nói:
- Là vị đại nhân vật nào của Thượng giới...
Ở một nơi yên bình như thế ngoại đào tiên. Nơi này có suối nhỏ, nhà gỗ, cầu kiều... bộ dáng vô cùng thản nhiên điềm tĩnh.
Triệu Tinh Nguyệt nhìn về phía Tam Tinh Vực, mặt ngọc toát ra vài tia kinh ngạc. Bên cạnh nàng có một thiếu niên tóc đỏ đang khoanh chân ngồi. Đây chính là đệ đệ Triệu Thụy của nàng ta.
- Thì ra là hắn... Chí cường đệ nhất nhân của ba mươi sáu giới...
Trong căn nhà gỗ truyền ra một thanh âm hơi già nua, cũng hiện lên chút run run.
- Ta ngủ say đã quá lâu rồi...
Vũ Vô Cực ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, đột nhiên dừng lại ở hình ảnh Trương Hằng đang giao phong với Giao Long Hoàng.
Giờ phút này, Giao Long Hoàng đang sắp cắn nuốt Trương Hằng.
Nghe được tiếng long ngâm kia, thân thể cực lớn của Giao Long Hoàng cũng hơi run run, thậm chí run rẩy.
- Buông hắn ra!
Vũ Vô Cực thản nhiên nói, thanh âm không lớn không nhỏ nhưng khiến tất cả mọi người đều nghe được.
Hưu—
Dưới sự sợ hãi cực độ, Giao Long Hoàng với thân thể Hoàng Kim Giao Long hóa thành một đạo trường long màu vàng, chớp mắt tiến xa tới ngàn dặm, biến mất khỏi phạm vi thế lực Tán Tu Minh.
Ầm!
Trương Hằng từ giữa bầu trời rơi xuống, tạo ra cả một cái hố sâu.
- Ta phải đi... không bằng ngươi cùng ta đi Thượng giới!
Cách xa nhau cả trăm dặm, Vũ Vô Cực nhìn Trương Hằng, coi như không thèm quan tâm tới khoảng cách không gian như vậy.
Trong mắt những tu sĩ khác, hai người Vũ Vô Cực và Trương Hằng coi như không ở trong mảnh không gian này, ngay cả thần thức cũng không nắm bắt được.
- Thượng giới?
Sau khi khôi phục tự do, vẻ mặt Trương Hằng kinh ngạc.
- Ta không đi!
Trương Hằng lắc lắc đầu.
Với thực lực của hắn, nếu đi Thượng giới thì không có năng lực sinh tồn. Hơn nữa, ở Tam Tinh Vực này còn có những thứ hắn chưa thể dứt bỏ, nếu đi Thượng giới cũng phải đợi tới ngày phi thăng.
- Ngươi không đi?
Sắc mặt Vũ Vô Cực phát lạnh, duỗi tay về phía Trương Hằng, trong không gian truyền tới một cỗ rung động.
Chỉ thấy không gian bốn phía xung quanh Trương Hằng bắt đầu lõm xuống, lộ ra lực lượng nguyên thủy tối Đến một mảnh bên trong.
Vũ Vô Cực vừa ra tay, từ không gian xa xôi truyền xuống một đạo tia chớp màu đen trong suốt, không nhìn mọi vật trong không gian, xuyên qua trời xanh, mây trắng, núi rừng, nhà cửa, đánh về phía Vũ Vô Cực.
- Thiên đạo pháp tắc đáng ghét...
Vũ Vô Cực vươn hai ngón tay, kẹp lấy tia chớp màu đen kia.
Trên không Tán Tu Minh, Giao Long Hoàng với hình thể nửa giao nửa người đứng sừng sững trong một mảnh quang huy màu vàng chói mắt. Trên người hắn có phiến phiến kim lân, long sừng, long trảo, tản mát ra khí tức cổ xưa, làm cho người ta hô hấp cũng phải dồn dập.
Hai thân hình Trương Hằng chia làm hai bên sườn nó, trong mắt cũng hiện lên một đạo dị sắc, cũng không mạo muội ra tay. Nhưng trong nội tâm Trương Hằng kỳ thực đã sinh ra vài tia thối ý. Giao Long Hoàng trước mắt hiển nhiên đã vượt qua cực hạn mà hắn có thể đối phó.
Nhưng nếu Trương Hằng đơn giản thế đã bỏ chạy thì cũng là điều không có khả năng. Nếu không tạo thành cho đối phương một ít thương tổn có tính thực chất thì dù Trương Hằng chạy trốn, Giao Long Hoàng cũng sẽ không bỏ qua cho Cực Diễm Môn, thậm chí trực tiếp dùng sức một người, hủy diệt toàn bộ Cực Diễm Môn.
Ngược lại, giả như Trương Hằng liều mạng hao tổn nguyên khí hoặc trả giá thảm trọng, khiến đối phương phải chịu đả kích thì với thân mình bị thương, Giao Long Hoàng khẳng định không dám dừng chân ở thế giới nhân loại lâu. Dù sao thế giới nhân loại cũng có đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ, với khí tức cường thịnh của Giao Long Hoàng, hiện thân ở Triệu Quốc khẳng định cũng đã khiến những đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ khác chú ý.
- Tốc chiến tốc thắng...
Giao Long Hoàng thu liễm khí tức cường đại trên người, sát khí và sự băng lãnh hòa làm một. Hắn cũng hiểu rõ không thể dừng chân ở thế giới nhân loại quá lâu, một khi khiến ba đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ Triệu Quốc cùng tới thì dù là hắn cũng khó thoát khỏi nguy cơ bỏ mạng.
Xoát xoát!
Giao Long Hoàng vừa mới sinh ra ý đồ công kích, hai thân hình Trương Hằng đã hóa thành lưu quang màu bạc, từ hai bên sườn hắn công kích tới.
Trong đó, trên một người Trương Hằng dâng lên hào quang màu đỏ sậm cực nóng, trong lòng bàn tay cũng ngưng tụ một đoàn quang đoàn Hỏa Diễm màu trắng đáng sợ, nhiệt độ bốn phía cũng nhanh chóng gia tăng, đủ để nháy mắt tan chảy sắt thép.
Mà một Trương Hằng khác, ngoài thân lưu chuyển một tầng băng tinh màu lam, bàn tay hiện lên một mảnh quang mang đống khí đủ đông lạnh linh hồn, không khí quanh thân cũng trở nên ngưng kết, những băng châu liên tiếp hình thành và rơi xuống.
Hỏa Diễm và băng diễm ảnh hưởng hai khu vực, hình thành lĩnh vực cực nóng và cực lạnh.
Phốc.
Vượt ra ngoài dự đoán của Giao Long Hoàng, hai Trương Hằng vừa tới gần người hắn đột nhiên đổi hướng, sau đó băng diễm và Hỏa Diễm trọng điệp trước người hắn.
Ông—
Băng hỏa giao kích, không gian bốn phía lâm vào ngưng kết, một cỗ khí tức đáng sợ trống rỗng sinh ra. Bạn đang đọc truyện tại -
Xoát xoát!
Hai Trương Hằng đã sớm biết, lập tức lóe lên lùi ra trăm trượng.
Giao Long Hoàng cũng không ngu ngốc, khẳng định biết không thể dùng thân thể đối kháng với nguyên đầu băng hỏa bạo phát này.
Vẻn vẹn chỉ chậm hơn Trương Hằng một chút xíu, Giao Long Hoàng hóa thành một đạo tàn ảnh, biến mất tại chỗ, thối lui cả trăm trượng ra sau.
Ông—
Một đạo khí lăng khủng bố với ánh sáng hai màu đỏ và lam bùng nổ, tản mát về. bốn phương tám hướng. Không gian xung quanh cũng trở nên run rẩy. Giao Long Hoàng tuy rằng thoát đi kịp lúc nhưng vẫn bị ảnh hưởng.
Phốc!
Trên người Giao Long Hoàng liền có mấy chỗ lân phiến bị phá vỡ, máu tươi bắn ra tung tóe, hiển nhiên cũng bị thương đôi chút.
Hai Trương Hằng trên mặt cũng hiện lên chút tái nhợt, trong mắt cũng hiện lên vẻ tiếc nuối. Một kích vừa rồi hiển nhiên tiêu hao của hắn không ít nguyên khí. Nhưng đối với người nắm giữ hai loại thần thông hỏa hệ và băng hệ như hắn thì tiêu hao này cũng không phải là trí mạng!
Trong đan điền hắn, linh hạch tràn đầy từng đạo quang lưu màu bạc, lưu chuyển khắp tứ Chi bách hài của hắn, bắt đầu khôi phục nguyên khí.
Giao Long Hoàng ở xa xa sắc mặt cũng dần âm trầm, kim quang liền lóe ra, vết thương trên người cũng nhanh chóng khép lại.
- Ngươi đáng chết!
Sát khí trong mắt Giao Long Hoàng càng lúc càng đậm, đột nhiên phát ra một tiếng long ngâm chấn thiên, khiến cho tất cả sinh linh trong phạm vi trăm dặm cũng phải run sợ. Trương Hằng biến sắc, tâm thần cũng hơi rung động.
Giao Long Hoàng không biết được theo tiếng long ngâm này, trong một nơi bí mật ở gần Tán Tu Minh, Vũ Vô Cực đang bế quan tu luyện đột nhiên ôm đầu kêu lên đau đớn, không ngừng lăn lộn trên mặt đất...
Hóa thành một đạo tia chớp màu vàng, Giao Long Hoàng chớp mắt đã tới trước người Trương Hằng.
Ba ba!
Giao Long Hoàng vươn long trảo lóe ra kim quang băng hàn, nhanh chóng giao phong với hai Trương Hằng.
Ba thân ảnh lập tức đan vào nhau, triển khai một hồi vật lộn chưa từng có ở Triệu Quốc. Linh khí dư ba cường đại khoách tán ra bốn phía, khiến cho toàn sơn phong phát ra từng trận âm thanh ầm ầm. Cả khi vực này như có cự thú hoang dã hiện thân, tu sĩ nhân loại không dám tới gần trong phạm vi mười dặm.
Nhất thời, thiên địa lâm vào biến sắc, vô số đóa mây đen ngưng tụ trên bầu trời, lôi điện nhoáng lên liên tiếp.
Một gã tu sĩ Kết Đan Kỳ không kìm nổi tò mò, đưa thần thức tham nhập vào trong đó để quan sát. Kết quả một đạo linh khí dư ba cường đại thổi quét tới, tâm thần hắn nháy mắt bị thương, khóe miệng tràn ra máu tươi, sau đó hoảng hốt bỏ chạy, sợ tới mức hồn phi phách tán.
Tu sĩ Nguyên anh kỳmới miễn cưỡng nắm được cuộc chiến đỉnh phong ở trung tâm nhưng cũng phải sợ hết hồn.
Vẻn vẹn chỉ giao phong một lúc, hai đạo thân hình màu bạc mang theo một mảnh huyết lưu đã bay lùi ra hai dặm, từng đạo lôi điện không ngừng nổ vang!
- Hừ! Sao có thể chạy được!
Trong con ngươi Giao Long Hoàng hơi hiện lên một chút châm biếm, quang huy màu vàng nhoáng lên, bắt đầu nhanh chóng giật lại khoảng cách với Trương Hằng.
Hai thân ảnh màu bạc đột nhiên hòa thành nhất thể, hiện ra Trương Hằng với những vết thương trên người.
Giờ phút này, trên người hắn có nhiều chỗ bị nứt ra, những vết thương này sâu thấy cả xương cốt, máu tươi giàn dụa, quần áo cũng đã nhiễm hồng. Hai cánh tay hắn đã tê rần, cứng ngắc buông thõng xuống. Trong đó một cánh tay thậm chí còn như bị gãy, khó có thể nhúc nhích.
Trước kia dù nhiều lần hắn bị thương nghiêm trọng nhưng chưa lần nào lại có thương thế khiến người ta nhìn sợ hãi như vậy, lại bị thương ở trên chính phương diện mình am hiểu nhất!
Thực hiển nhiên, là yêu thú Biến Hóa Kỳ đỉnh phong tu luyện hơn mười vạn năm, Giao Long Hoàng thân mình đã vượt qua cấp bậc yêu thú, đã bước vào cấp Thần thú. về phần là Thần thú gì thì Trương Hằng cũng chưa chân chính thấy được bản tôn của đối phương nên rất khó phán đoán.
Nhưng từ trong cổ tịch của Tam Tinh Vực, yêu thú có thể vượt cấp giết địch thì rất có thể là Thần thú. Đương nhiên, hiện tại Trương Hằng mới bước vào Tinh Hạch Kỳ, nếu có thể đạt tới tầng ba đại viên mãn thì tình huống cũng sẽ không như Lúc này,
Xoát!
Trương Hằng thi triển Tiểu Na Di, nháy mắt lướt đi mười dặm, lam quang nhoáng lên ngoài thân, ngăn cản máu tươi tiếp tục tràn ra. Sau đó, một mảnh quang lưu màu bạc từ trong cơ thể hắn chảy ra, bắt đầu chữa trị thương thế thân thể hắn.
Hưu!
Giao Long Hoàng hiển nhiên sẽ không dùng thuấn di nhưng là một độn thuật thần kỳ nào đó, chớp mắt bay vọt mấy chục dặm, lập tức tiếp cận Trương Hằng.
Thấy tình cảnh này, Trương Hằng đơn giản dừng lại, trong mắt hiện lên vẻ kiên quyết. Hắn cứ đứng tại chỗ chờ đợi Giao Long Hoàng đi tới trước mặt mình.
Trên mặt Giao Long Hoàng hiện lên chút kinh ngạc, lại cũng không có chút sợ hãi nào. Ở thực lực tuyệt đối trước mặt. hắn căn bản không úy kỵ đối phương sẽ làm ra điều gì.
Phốc!
Giao Long Hoàng vươn long trảo ra, lập tức xuyên qua cổ họng Trương Hằng, máu tươi từ cổ họng Trương Hằng phun ra, đầu của hắn từ trên bầu trời rơi xuống đất.
- Ô?
Giao Long Hoàng cảm thấy vô cùng bất ngờ, không nghĩ tới mình lại dễ dàng giết chết đối phương như vậy.
Hắn ngây người nhìn chằm chằm "thi thể" đang từ trên bầu trời rơi xuống, thần thức mạnh mẽ đảo qua phát hiện đối phương dĩ nhiên đã không còn hô hấp và tim đã ngừng đập.Nhưng dao động linh hồn lại chưa biến mất!
- Hừ!
Giao Long Hoàng cười lạnh một tiếng, thân thể tiếp tục lướt đi, tính bắt sống rồi diệt sát Nguyên Anh Trương Hằng.
Nhưng hắn còn chưa tới gần "thi thể" Trương Hằng thì một mảnh quang huy màu bạc chói mắt đã từ trên người Trương Hằng phóng lên cao, trực tiếp đánh hắn văng xa mấy trượng.
Vô số quang điểm màu bạc từ các nơi trên "thi thể" hắn tràn ra, hình thành quang huy màu bạc vô cùng rực rỡ.
Với tốc độ mắt thường có thể thấy được, đầu và tứ Chi Trương Hằng lần nữa ngưng kết một chỗ, những vết thương lớn nhỏ trên người đã nhanh chóng khép lại.
Chỉ chớp mắt, Trương Hằng đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, quang huy màu bạc bên ngoài bắt đầu rút vào trong cơ thể, linh mạch đan điền khẽ ông một tiếng, tràn ngập sức sống vô cùng.
Dục Hỏa Trọng Sinh!
Trong đóa đóa ngọn lửa, Trương Hằng từ trên mặt đất đứng lên, mái tóc đen đã biến thành màu bạc, theo gió tung bay, lộ ra vài tia ý cảnh tang thương.
- Bất Tử Thân...
Bất kể là Giao Long Hoàng hay là những tu sĩ Nguyên anh kỳđang dòm ngó ở xa xa đều chấn kinh.
Bất Tử Thân, Bất Tử Tà Đế! Những tu sĩ Nguyên anh kỳâm thầm quan khán đều nhanh chóng nhận ra thân phận Trương Hằng.
- Không ngờ ngươi cũng có được thần thông cùng loại như Bất Tử Thân!
Giao Long Hoàng nhanh chóng khôi phục lại, coi như đã từng gặp qua loại thần thông tương tự như của Trương Hằng.
- Hừ! Muốn đánh bại ta thì có lẽ ngươi làm được nhưng muốn giết chết ta thì cũng là điều không thể...
Vẻ mặt Trương Hằng tràn đầy trào phúng.
- Một khi đã như vậy, ta đây trực tiếp hủy diệt Nguyên Anh của ngươi!
Giao Long Hoàng cười lạnh một tiếng, hiển nhiên biết được sơ hở của Bất Tử Thân.
Chỉ cần diệt sát linh hồn ngươi, Bất Tử Thân dù có mạnh mấy đi nữa cũng chỉ bỏ đi mà thôi!
Xoát!
Giao Long Hoàng lại ập tới, mở ra đôi long trảo, lập tức hình thành một mảnh hào quang màu vàng, cấp tốc bao phủ khu vực nơi Trương Hằng lại.
Màn hào quang màu vàng này có tốc độ cực nhanh, ngay khi Giao Long Hoàng duỗi tay ra đã vây khốn lấy Trương Hằng.
Ầm ầm ầm!
Trương Hằng đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết, liên tục đánh ra nhiều quyền, nhưng cũng không thể đánh tan được hào quang màu vàng trước mặt.
Giao Long Hoàng cười lạnh, đôi long trảo liền đánh ra đạo đạo hư ảnh, rất khác với pháp quyết của tu sĩ nhân loại, hình thành một đám ký hiệu màu vàng đặc biệt, truyền ra một cỗ khí tức xa xưa hồng hoang thượng cổ. Những ký hiệu màu vàng này dưới sự khống chế của Giao Long Hoàng liền hóa thành một phiến khỏa tinh vân, đầu như nõng nọc, xâm nhập vào trong màn hào quang bao bọc Trương Hằng.
Lập tức Trương Hằng cảm thấy có một cỗ lực lượng kỳ lạ đang có ý đồ trói buộc nguyên linh của hắn ở thức hải.
Theo chú ngữ và pháp quyết ngày càng nhanh của Giao Long Hoàng, lực trói buộc này càng mạnh hơn.
Đây còn chưa nói Trương Hằng ở trong màn hào quang này còn cảm nhận một cỗ lực ép vô hình, cỗ áp lực này là nhằm vào thân thể hắn, cũng càng lúc càng mạnh. Theo thời gian trôi qua, cỗ áp lực này cường đại tới mức nháy mắt có thể ép nát cự thạch ngàn cân thành bột phấn.
Đây vẫn là Trương Hằng chứ nếu là người khác Chỉ sợ đã sớm bị ép thành một đống huyết nhục rồi.
- Không thể tiếp tục thế này được...
Trương Hằng biết rằng thật sự không xuất ra đòn sát thủ thì chính mình có thể phải chết như vậy!
- Xuy xuy
Đúng lúc này, từ trong cơ thể Trương Hằng truyền ra một tiếng động rất khẽ.
Ngay sau đó một đạo thể mang màu bạc hoa mỹ từ trong miệng Trương Hằng phun ra, giây lát đã hóa thành một thanh phi kiếm màu bạc trong suốt, hàn quang tản ra bốn phía.
Kiếm này vừa xuất hiện liền lộ ra một cỗ uy lực vô kiên bất tồi cuồn cuộn, dưới ý niệm khống chế của Trương Hằng đã hóa thành một tia chớp màu bạc, hung hăng đánh về màn hào quang trước mắt.
Răng rắc...
Màn hào quang màu vàng vốn vô cùng cứng rắn liền xuất hiện vô số tế văn như mạng nhện.
Giao Long Hoàng cách đó không xa sắc mặt liền hơi trắng bệch, hộc ra một búng máu, vẻ mặt khiếp sợ nhìn chăm chú vào Phá Không Kiếm trong tay Trương Hằng.
Tiếp sau, lại một tiếng nổ vang lên, Phá Không Kiếm chém thêm một nhát, khiến màn hào quang này nhanh chóng vỡ nát.
Xoát! Một tay Trương Hằng cầm Phá Không Kiếm, chớp mắt bay tới cạnh Giao Long Hoàng, một kiếm mạnh mẽ bổ tới, giống như tia chớp màu bạc.
Phốc!
Giao Long Hoàng vươn một long trảo với kim mang bao phủ, che trước người mình, hiển nhiên rất kiêng kỵ Phá Không Kiếm trên tay Trương Hằng.
Đầu tiên là một tiếng kim chúc va chạm vang lên, nhưng sau đó long trảo của Giao Long Hoàng bị trảm phá, huyết nhục bay tứ tung, suýt nữa bị chém mất một nửa long trảo.
Hưu—
Được bao phủ trong một mảnh kim quang, hắn nhanh chóng lùi lại, gia tăng khoảng cách với Trương Hằng, ánh mắt nhìn chằm chằm Trương Hằng, trong mắt còn hiện lên vài tia kinh dị:
- Không ngờ ngươi lại nắm giữ một kiện vũ khí có cấp bậc tiếp cận Thông linh pháp bảo... Bổn hoàng lại coi thường ngươi rồi...
- Một khi đã như vậy, hồm nay chính là ngày chết của ngươi!
Trương Hằng thật vất vả mới chiếm được đôi chút ưu thế, sao có thể bỏ qua cho đối phương được! cầm Phá Không Kiếm trong tay, hắn lại lần nữa đâm tới Giao Long Hoàng, lần này mục tiêu chính là một mắt của đối phương.
Giao Long Hoàng thật cũng không có gì kinh hoảng, một thứ gì đó ở sâu trong cơ thể đột nhiên run lên, kim lân bên ngoài thân thể đột nhiên tăng vọt, chớp mắt liền hình thành một kiện long lân khải giáp.
Toàn bộ long lân khải giáp làm cho người ta có cảm giác áp bách cường đại, dù không có lực công kích nhưng cũng khiến chu tu sĩ ngang cấp úy kỵ.
Long lân khải giáp dưới sự gia trì của long nguyên trong cơ thể Giao Long Hoàng, quanh thân lập tức tạo thành một tầng bảo hộ phù văn màu vàng, lộ ra một cỗ khí tức tang thương.
- Ngươi cho là pháp bảo bản mạng của bổn hoảng cũng Chỉ vẻn vẹn là một kiện pháp bảo phòng ngự sao?!
Giao Long Hoàng cười lạnh một tiếng.
Nếu cận thận quan sát thì sẽ phát hiện bộ long lân khải giáp này căn bản là một bộ phận thân thể của Giao Long Hoàng.
Xuy
Một đạo tia chớp màu vàng chớp mắt đã đuổi tới gần Trương Hằng.
Tốc độ thật đáng sợ, so với lúc trước phải nhanh hơn mấy lần!
Trương Hằng hoảng sợ, thi triển Tiểu Na Di, lập tức lùi ra hơi hai mươi dặm.
Dưới tình huống bình thường, tốc độ của Giao Long Hoàng cũng tương đương Trương Hằng. Khi hóa thành hình nửa người nửa long thì tốc độ gấp hai lần hắn, còn lúc này, tốc độ đối phương lại tăng lên tầm vài lần...
Hưu
Mặc kệ chạy trốn như thế nào, tia chớp màu vàng phía sau đều có thể chớp mắt đuổi kịp hắn.
Leng keng!
Phá Không Kiếm trên tay Trương Hằng liền ngăn cản một lần tập kích bằng long trảo của Giao Long Hoàng, phát ra từng trận tiếng động kim chúc giao nhau đinh tai nhức óc.
Mỗi lần giao kích, cánh tay Trương Hằng cũng phát run lên, một cỗ lực lượng cường đại xuyên thấu Phá Không Kiếm, tiến nhập cơ thể hắn.
Phích lịch—
Một khắc này, Phá Không Kiếm trong tay Trương Hằng mang theo một mảnh tử lôi, chém tới long trảo Giao Long Hoàng, khiến đối phương ngây ra một chút, dường như chịu ít thiệt thòi.
Thấy vậy, sắc mặt Trương Hằng hiện lên nét vui mừng, vừa đánh vừa lui. Trên Phá Không Kiếm thi thoảng lóe lên từng đạo lôi điện, khi lại từng trận băng vụ lượn lờ khiến cho Giao Long Hoàng trong thời gian ngắn không thể tạo thành uy hiếp có tính thực chất đối với Trương Hằng.
- Đáng chết.
Đinh!
Phá Không Kiếm trong tay Trương Hằng đâm tới Giao Long Hoàng, lại bị vòng bảo hộ màu vàng xung quanh bộ khải giáp ngăn chặn, khó có thể tiến tới.
Giao long Hoàng cười ảm đạm, thân thể không chút sứt mẻ, thì thào lẩm bẩm:
- Gần vạn năm qua, ngươi là tu sĩ nhân loại đầu tiên bức ta phải sử dụng pháp bảo bản mạng...
Pháp bảo bản mạng?!
Trương Hằng hoảng sợ nhìn bộ long lân khải giáp trước người Giao Long Hoàng, thầm nghĩ:
"Bộ long lân khải giáp này rốt cục là pháp bảo cấp bậc gì, lực phòng ngự thật đáng sợ.
Nên biết rằng Phá Không Kiếm trong tay Trương Hằng đã tiếp cận tới Thông linh pháp bảo, giới thân thể cường đại gia trì, lực công kích so với lúc trước gấp không Chỉ hai ba lần! Mặc dù là tu sĩ Hóa Thần trung kỳ gặp phải công kích cường đại như vậy cũng phải nhượng bộ lui binh. Nhưng Giao Long Hoàng cũng không chút hao tổn gì khi đối kháng một kích này.
Xoát! Thân thể Trương Hằng lùi lại mấy chục trượng, thản nhiên nhìn chằm chằm Giao Long Hoàng:
- Chúng ta còn phải tiếp tục đánh sao?! Ngươi thật sự nếu không đi, chờ những đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ khác tới, Trương mỗ ta nhất định sẽ phối hợp với bọn họ để diệt sát ngươi.
Sắc mặt Giao Long Hoàng hơi đổi, ánh mắt đảo qua người Trương Hằng, lúc đầu cũng hơi có chút tâm động. Giao chiến với Trương Hằng, càng đánh hắn càng cảm nhận được đối phương khó chơi, không Chỉ các loại thần thông rất cường đại mà lại có ý thức chiến đấu rất mạnh, thực lực không kém gì những tu sĩ Hóa Thần Kỳ lão làng.
Thật lâu sau đó, Giao Long Hoàng lắc đầu nói:
- Đã muộn rồi... Bổn hoàng không thể lưu ngươi sống trên thế giới này được. Vì ta cảm nhận được tiềm lực lớn lao trong cơ thể ngươi, một khi để ngươi sống thêm mấy trăm ngàn năm, sẽ mang tới cho bộ tộc yêu thú ta rất nhiều uy hiếp.
- Cho nên hôm nay, ngươi chắc - chắn - phải - chết!
Giao Long Hoàng cuối cùng như gầm lên từng chữ một, đôi mắt lộ ra một tia kiên quyết.
- Ta xem ngươi có bản lĩnh gì để giết ta...
Trương Hằng thấy đối phương chấp nhất như vậy cũng không kỳ quái, cười lạnh một tiếng, cầm Phá Không Kiếm trên tay, đạp ngân quang độn, hình thành từng đạo lôi hồ màu tím, chạy về phía xa xa.
Giao Long Hoàng cũng cảm thấy rất đau đầu. Hắn nhận ra thanh niên trước mặt này thật sự rất khó chơi, thủ đoạn đa dạng, cũng rất âm độc.
Ngay khi Giao Long Hoàng đang tức giận vô cùng, trên Phá Không Kiếm lại thoát ra một mảnh lam quang đông lạnh linh hồn, khiến tộc độ của Giao Long Hoàng phải chậm lại.
Dựa theo cách thức lúc trước, Trương Hằng sẽ nhân cơ hội này lập tức gia tăng khoảng cách.
Nhưng lần này, Trương Hằng lại không lùi mà tiến, dùng một phương thức mà Giao Long Hoàng cũng không ngờ được. Khi tới gần, hắn vươn một tay ra điểm vào một mắt Giao Long Hoàng.
Đó là một Chỉ không hề có linh khí dao động nhưng lại có một cỗ dao động mờ mịt khiến linh hồn người ta kinh hãi!
Giao Long Hoàng cũng không ngờ được Trương Hằng lại đột nhiên phản kích, còn dùng phương thức như vậy. Dù sao lực phòng ngự của hắn, bất kể là nơi này, Phá Không Kiếm của Trương Hằng đều không thể thương tổn, Huống Chi là công kích của thân thể?!
Nguy cơ đột nhiên sinh ra!
Phốc!
Một Chỉ không có linh khí dao động lại xuyên qua tầng bảo hộ màu vàng ngoài long lân khải giáp.
Sau đó, đánh thẳng về phía một con mắt, nơi không có lân giáp bao phủ!
Chớp cái, ngón tay quỷ dị cực điểm của Trương Hằng sắp dụng vào mắt Giao Long Hoàng.
Chỉ nghĩ cũng biết nếu ngón tay này đánh được vào mắt đối phương, Giao Long Hoàng không chết cũng bị thương nặng.
Trong thời khắc nguy cơ vạn phần này, Giao Long Hoàng rốt cục làm ra phản ứng chính xác. Một vai mạnh mẽ bao trùm lân giáp màu vàng của hắn hung hăng hất về phía ngực Trương Hằng.
Phốc!
Răng rắc!
Cùng thanh âm của cốt cách trước ngực vỡ ra, Trương Hằng lại phun thêm một ngụm máu tươi.
Sau đó, đồng thời với đó, một đạo xạ tuyến màu bạc từ trong miệng Trương Hằng phun ra cùng máu tươi, hóa thành một đạo huyết tiễn, xuyên thủng mắt Giao Long Hoàng.
Đây chính là thần thông chủ tu của Trương Hằng - Phá Diệt Thần Quang!
- Ghhhhh...
Một tiếng kêu thảm từ trong miệng Giao Long Hoàng phát ra, kim quang chói mắt bao phủ toàn bộ thân thể hắn không ngừng co rụt bành trướng.
Không thể nghi ngờ, trong đợt phản kích kinh tâm động phách vừa rồi, Trương Hằng Chung quy thông qua Phá Diệt Thần Quang đã chọc mù một mắt Giao Long Hoàng.
- Bất Tử Tà Đế... Ta hôm nay muốn trừu hồn luyện phách ngươi, cho ngươi sống không bằng chết!
Âm thanh nguyền rủa âm độc thê thảm từ trong quang đoàn màu vàng phát ra, truyền khắp phạm vi cả mấy trăm dặm, khiến cho tu sĩ khu vực Tán Tu Minh phải hết hồn, còn tưởng ma đầu bị phong ấn nào đó xuất hiện trong thiên địa.
Sự phẫn nộ và thù hận của Giao Long Hoàng đã kéo lên cực điểm.
Từ sau khi vinh danh là một trong bốn đại vương giả của thế giới Yêu tộc, hắn chưa từng nếm phải nỗi đau nào như vậy! Một con mắt đã bị địch nhân chọc thủng.
Trương Hằng đương nhiên sẽ không ở lại gánh chịu sự điên cuồng của đối phương, sau một Tiểu Na Di, hắn nhanh chóng gia tăng khoảng cách, sau đó kiệt lực lao về phía cẩm Tú Sơn Trang.
Cẩm Tú Sơn Trang chính là địa phương Từ Huyền ẩn cứ, chỉ cần thành công chạy tới đó, liên thủ với Từ Huyền thỉ có thể đánh lui được Giao Long Hoàng.
Nhưng mà Trương Hằng vừa mới chạy được mấy chục dặm, phía sau đã có một cỗ cuồng phong ập tới, một bóng ma thật lớn đã bao trùm toàn bộ thân thể hắn.
Cùng với một tiếng long ngâm chấn thiên, một con giao long với long lân màu hoàng kim chớp mắt đã bay tới đỉnh đầu Trương Hằng, một cỗ uy áp tuyệt cường truyền tới khiến Trương Hằng kinh hãi không thôi.
Đây là một con giao long giống như chân long, dài tới ba mươi trượng, nghiễm nhiên đã vượt qua cấp bậc giao long, bước vào hàng ngũ Thần thú!
Rốt cục, Giao Long Hoàng đã hiện rõ bản tôn của mình trước thế nhân.
Gần như tất cả những cường giả nhân loại từng thấy bản tôn của hắn đều không thể còn sống.
Long uy, long uy chân chính từ trong giao long với long lân màu hoàng kim này phát ra ra. Từng trận long ngâm khiến tất cả sinh linh trong phạm vi mấy trăm dặm cũng phải run rẩy linh hồn. Đó chính là sự sợ hãi tự nhiên khi sinh vật cấp thấp gặp phải sinh vật cao đẳng hơn.
Ông!
Trên đôi long giác của Hoàng Kim Giao Long tràn đầy ánh sáng hoàng kim, hóa thành một tế tuyến màu hoàng kim dày mấy trượng, nháy mắt đã quấn lấy Trương Hằng đang cấp tốc bỏ chạy.
Một cái trói buộc này không chỉ là thân thể mà ngay cả nguyên linh Trương Hằng cũng khó có thể nhúc nhích được.
- Ha ha ha...
Giao Long Hoàng phát ra một trận cười vang, nhưng vì một con mắt bị chọc mù nên lại càng có chút thê thảm và dữ tợn.
- Ta muốn trừu hồn luyện phách ngươi...
Hoàng Kim Giao Long gào rít, mở ra cái miệng máu to như một căn phòng, chuẩn bị nuốt lấy Trương Hằng vào trong cơ thể để chậm rãi tra tấn.
Ngay lúc này, ở mật địa Tán Tu Minh, cách nơi này chừng trăm dặm. Hư ảnh hình rồng sau lưng Vũ Vô Cực phát ra một tiếng long ngâm không lớn không nhỏ.
Đây thuần túy Chỉ là một tiếng long ngâm, có sự hoài niệm, ký ức về một thời hồng hoang.
Tiếng long ngâm này vô cùng rõ ràng, lấy Vũ Vô Cực làm trung tâm, lan tràn về mọi phía Ở Tam Tinh Vực,
Một trăm dặm... Một ngàn dặm... Một vạn dặm... Một trăm vạn dặm...
Chớp mắt, tiếng long ngâm này đã truyền khắp Tam Tinh Vực.
Theo sau, nó thoải mái xuyên qua Tử Vực, thoát ra ngoài Tam Tinh Vực, truyền khắp Đông Vân đại lục.
Trải qua vô số địa vực như Tam Tinh Vực, trong đó còn bao gồm một khối khối khu vực chưa bị phong ấn cực kỳ rộng lớn. Nơi đó có mấy vạn triệu người tu chân, số lượng gấp mấy vạn lần so với Tam Tinh Vực.
Giờ khắc này, tất cả tu sĩ có tu vi Nguyên anh kỳtrở lên ở Đông Vân đại lục đều không khỏi hết hồn.
Chỉ qua nửa lần hô hấp, tiếng long ngâm này đã truyền khắp không gian Đông Vân đại lục, khiến vô số tu sĩ đỉnh phong lâm vào biến sắc.
Một nơi nào đó trên Đông Vân đại lục, Lạc Hà với một thân nho bào lẳng lặng đứng nhìn về phía Tam Tinh Vực, vẻ mặt kinh ngạc, thấp giọng nói:
- Là vị đại nhân vật nào của Thượng giới...
Ở một nơi yên bình như thế ngoại đào tiên. Nơi này có suối nhỏ, nhà gỗ, cầu kiều... bộ dáng vô cùng thản nhiên điềm tĩnh.
Triệu Tinh Nguyệt nhìn về phía Tam Tinh Vực, mặt ngọc toát ra vài tia kinh ngạc. Bên cạnh nàng có một thiếu niên tóc đỏ đang khoanh chân ngồi. Đây chính là đệ đệ Triệu Thụy của nàng ta.
- Thì ra là hắn... Chí cường đệ nhất nhân của ba mươi sáu giới...
Trong căn nhà gỗ truyền ra một thanh âm hơi già nua, cũng hiện lên chút run run.
- Ta ngủ say đã quá lâu rồi...
Vũ Vô Cực ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, đột nhiên dừng lại ở hình ảnh Trương Hằng đang giao phong với Giao Long Hoàng.
Giờ phút này, Giao Long Hoàng đang sắp cắn nuốt Trương Hằng.
Nghe được tiếng long ngâm kia, thân thể cực lớn của Giao Long Hoàng cũng hơi run run, thậm chí run rẩy.
- Buông hắn ra!
Vũ Vô Cực thản nhiên nói, thanh âm không lớn không nhỏ nhưng khiến tất cả mọi người đều nghe được.
Hưu—
Dưới sự sợ hãi cực độ, Giao Long Hoàng với thân thể Hoàng Kim Giao Long hóa thành một đạo trường long màu vàng, chớp mắt tiến xa tới ngàn dặm, biến mất khỏi phạm vi thế lực Tán Tu Minh.
Ầm!
Trương Hằng từ giữa bầu trời rơi xuống, tạo ra cả một cái hố sâu.
- Ta phải đi... không bằng ngươi cùng ta đi Thượng giới!
Cách xa nhau cả trăm dặm, Vũ Vô Cực nhìn Trương Hằng, coi như không thèm quan tâm tới khoảng cách không gian như vậy.
Trong mắt những tu sĩ khác, hai người Vũ Vô Cực và Trương Hằng coi như không ở trong mảnh không gian này, ngay cả thần thức cũng không nắm bắt được.
- Thượng giới?
Sau khi khôi phục tự do, vẻ mặt Trương Hằng kinh ngạc.
- Ta không đi!
Trương Hằng lắc lắc đầu.
Với thực lực của hắn, nếu đi Thượng giới thì không có năng lực sinh tồn. Hơn nữa, ở Tam Tinh Vực này còn có những thứ hắn chưa thể dứt bỏ, nếu đi Thượng giới cũng phải đợi tới ngày phi thăng.
- Ngươi không đi?
Sắc mặt Vũ Vô Cực phát lạnh, duỗi tay về phía Trương Hằng, trong không gian truyền tới một cỗ rung động.
Chỉ thấy không gian bốn phía xung quanh Trương Hằng bắt đầu lõm xuống, lộ ra lực lượng nguyên thủy tối Đến một mảnh bên trong.
Vũ Vô Cực vừa ra tay, từ không gian xa xôi truyền xuống một đạo tia chớp màu đen trong suốt, không nhìn mọi vật trong không gian, xuyên qua trời xanh, mây trắng, núi rừng, nhà cửa, đánh về phía Vũ Vô Cực.
- Thiên đạo pháp tắc đáng ghét...
Vũ Vô Cực vươn hai ngón tay, kẹp lấy tia chớp màu đen kia.