Trương Hằng chậm rãi mở mắt ra, trong mắt là một mảnh bình tĩnh nhưng dưới bề ngoài trấn tĩnh lại che dấu một quyết tâm thề phải đấu tranh.
Trong mơ hồ, có thể nhìn thấy một cỗ ý chí chiến đấu mênh mông tràn ngập trong lồng ngực và một tín niệm trước nay chưa từng có.
- Trương mỗ ta đương nhiên sẽ không từ bỏ... Phi thăng Thượng giới Chung quy cũng là mục đích của ta. Hiện tại lại có thêm một cái kỳ hạn mà thôi! Một ngàn năm sao? Ha ha ha, có cần lâu như vậy hay không?!
Trên mặt Trương Hằng ngược lại lại hiện lên vẻ tươi cười, đáy lòng âm thầm trào phúng:
"Vũ Vô Cực! Vũ Vô Cực! Tính cách cuồng vọng tự đại Chung quy sẽ khiến ngươi thảm bại mà thôi! Chỉ cần hơn mười năm ta đã có thể trưởng thành tới độ sánh ngang tu sĩ Hóa Thần Kỳ, mà thời gian một ngàn năm, hừ hừ, ngươi chống mắt lên chờ xem...
Sau đó, Trương Hằng liền nói một chút sự tình liên quan tới Vũ Vô Cực và Yêu Long Hoàng cho Từ Huyền nghe.
- Trương đạo hữu, ngươi chẳng lẽ tính toán chạy đi Thượng giới phải không?
Từ Huyền sau khi nghe xong, khuôn mặt lộ ra vẻ kinh hãi, cũng có vài phần không quá tin tưởng.
- Có gì không thể?!
Ánh mắt lạnh như băng của Trương Hằng nhìn lên mặt Từ Huyền, thật muốn nghe cái ý kiến vào quan điểm của đối phương.
- Trương đạo hữu, ngươi có điều không biết, trong Tu chân giới của Tam Tinh Vực, gần vạn năm qua không có một ai thành công thăng cấp lên Hợp thể kỳ, đừng nói là người phi thăng Thượng giới. Nhưng thật ra gần một ngàn năm trước, từng có ba vị đại tu sĩ Hóa Thần đại viên mãn liên hợp xuyên qua được tuyệt địa Tử Vực, thành công đi ra khỏi khu vực Tam Tinh Vực.
Từ Huyền lắc đầu cười khổ, giải thích cho Trương Hằng biết, cũng cho thấy độ khó khăn của việc phi thăng Thượng giới.
Trương Hằng cười nhạt, không để vào lòng rồi lại tò mò hỏi:
- Nghe ngươi nói thì Tam Tinh Vực này từng có người thành công xuyên qua Tử Vực, đi ra thế giới bên ngoài. Không biết thế giới bên ngoài có chỗ nào tốt, đáng giá bọn họ mạo hiểm như vậy?
Mọi người đều biết Tam Tinh Vực chỉ là một phần rất nhỏ của Đông Vân đại lục, nhưng cũng không biết bên ngoài rộng lớn như thế nào!
Về phần cảnh tượng bên ngoài rốt cuộc như thế nào, Trương Hằng cũng không biết được!
- Việc này kỳ thật có liên quan tới một bí mật của Tam Chân Vực, chỉ có tu sĩ Hóa Thần Kỳ mới được biết lý do. Với thực lực của Trương đạo hữu giờ phút này, hẳn cũng có tư cách được biết!
Từ Huyền hơi ngập ngừng một chút rồi nói tiếp:
- Trương đạo hữu ở Tam Tinh Vực tu luyện nhiều năm, hẳn có chút phát hiện ra rằng theo tu vi không ngừng đề thăng, linh khí ngoại giới càng ngày càng khó thỏa mãn nhu cầu gia tăng tu vi. Từ sau khi tu vi đạt tới Nguyên Anh Kỳ, tốc độ tăng tiến càng ngày càng chậm chạp. Có thể tấn chức Hóa Thần Kỳ, phần lớn đều là những người có kỳ ngộ, Trải qua quan sát một vạn năm, từng có một vị Yêu tu đại thần thông phòng đoán ra một kết luận: Từ khi Tam Tinh Vực bị phong ấn tới nay, linh khí ở nơi này càng ngày càng ít, hơn nữa phẩm chất cũng càng ngày càng thấp, so với trước khi phong ấn thì đúng là cách xa một trời một vực. Với xu thế này, không tới mấy vạn năm nữa, Tam Tinh Vực sẽ trở thành một mảnh tử địa hoang vu! Bởi vì sự hạn chế của phẩm chất linh khí cho nên Nguyên anh kỳgần như đã là cực hạn có thể đạt tới Ở Tam Tinh Vực, Có một vị tu sĩ Hóa Thần Kỳ sinh ra đã là một kỳ tích! Cho nên, nếu muốn tăng tiến thêm một bước nhất định phải nghĩ hết cách để thoát ra khỏi Tam Tinh Vực! Nếu không, Chỉ có thể đợi thọ nguyên kết thúc, hóa thành đất vàng mà thôi!
Bất kể ngươi thần thông cái thế như thế nào, thân là đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ cũng không thể vượt qua được bản thân, Chỉ có thể ngồi chờ chết nếu cứ ở trong Tam Tinh Vực này!
Khẽ thở ra một hơi, Trương Hằng lại hỏi:
- Như vậy ở ngoài Tam Tinh Vực lại là như thể nào?! Nói không chừng nơi đó linh khí còn bần cùng hơn thì sao!? Nếu như vậy, liều mạng rời đi còn gì là ý nghĩa?!
Từ Huyền gật đầu nói:
- Ngươi nói không sai, cũng đã chạm tới trung tâm của bí mật này rồi... Ngươi hẳn là biết trước khi hình thành Tam Tinh Vực, Đông Vân đại lục từng có một quốc gia mạnh mẽ, khống chế một nửa khối đại lục - Chu Vương triều chứ?
Chu Vương triều!
Ba chữ này lập tức gợi lại trí nhớ của Trương Hằng, cũng chính là một đoạn lịch sử mà Âu Dương Thiên Đức đã từng giảng giải cho hắn.
Dưới sự thống trị của Huyết Sát Thần Đế, kẻ được xưng là "đánh khắp thiên hạ vô địch thủ", Chu Vương triều đã muốn gạt bỏ toàn bộ văn minh tu chân ở Đông Vân đại lục! Ở thời kỳ đó, những thần thông giả chết đi vô số kể, máu chảy thành sông, vô cùng thê thảm...
- Nhưng... Chu Vương triều sau đó dường như đã diệt vong?
Trương Hằng có chút do dự nói, giọng điệu cũng không chắc chắn.
Dù sao những điều hắn biết cũng chỉ từ Âu Dương Thiên Đức mà thôi, mà Âu Dương Thiên Đức cũng chỉ là một gã tu sĩ Kết Đan Kỳ, so với đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ Từ Huyền trước mặt thì căn bản không đáng nói tới. Đối với Trương Hằng lúc này, tu sĩ Kết Đan Kỳ cũng thật giống như con kiến, phất tay cái là có thể diệt sát cả đám.
Từ Huyền gật gật đầu:
- Theo cổ tịch ghi lại, chu Vương triều thật sự đã diệt vong hoặc trên danh nghĩa là như vậy. Mười vạn năm trước, bởi vì một nguyên nhân nào đó, Huyết Sát Thần Đế mất tích thần bí, Chu Vương triều mất đi nhân vật linh hồn, sau đó cũng mất đi quyền chưởng khống chân chính đối với Đông Vân đại lục. Nhưng theo cổ tịch, trước khi Tam Tinh Vực bị phong ấn, Vương triều này vẫn còn tồn tại, còn có được lực lượng không thể coi thường, mà nơi đó chính là một mảnh linh khí phì nhiều nồng đậm, đến nay vẫn được xưng là "Chu Vương Triều".
- Thì ra là thế... Chu Vương triều dù đã bị diệt nhưng lịch sử cũng chưa lãng quên!
Trong con mắt Trương Hằng hiện ra một tia minh ngộ.
Dựa theo lý giải của hắn, "Chu Vương Triều" hiện tại đại biểu cho một mảnh địa vực rộng lớn.
- Qua mấy ngàn năm, Tam Tinh Vực đều có vài vị đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ liên thủ vượt qua Tử Vực, hy vọng có thể đi tới được Chu Vương Triều, mượn dùng hoàn cảnh nơi đó để đột phá gông cùm sinh tử. Đương nhiên, những đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ này đa số đều là những người thọ nguyên sắp hết, hoặc là những người có lòng tin mãnh liệt!
- Mấy chục năm qua, Tam Tinh Vực này cũng có thêm mấy đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ đi Tử Vực. Trong số này có mấy người thực lực thông thiên, lão phu cũng có chút động tâm!
Cuối cùng, Từ Huyền lại nói ra một tin tức khiến Trương Hằng cảm thấy kinh ngạc.
Từ Huyền quan sát Trương Hằng mấy lần, phát hiện vẻ mặt đối phương lạnh nhạt, dường như cũng không quá hứng thú, liền nói thẳng:
- Không biết Trương đạo hữu có hứng thú với điều này hay không?! Tam Tinh Vực nho nhỏ này Chung quy không thể dung nạp được những nhân vật như ngươi. Với tốc độ tu luyện bậc này, về sau ngươi rất có hy vọng tấn thăng lên trình độ rất cao! Huống Chi sau lưng ngươi còn có một cao nhân có thực lực thông thiên...
Nói xong lời cuối, Từ Huyền dừng lại, ngôn ngữ biểu lộ ra một tia rõ ràng. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Trương Hằng đương nhiên biết được "cao nhân thực lực thông thiên" trong lời của Từ Huyền chính là Lạc Hà.
Đối với tu tiên giả Đại Thừa Kỳ Lạc Hà, trong lòng Từ Huyền vô cùng kính sợ.
Tuy nhiên khi nhắc tới Lạc Hà, trong lòng Trương Hằng lại nổi lên một trận hổ thẹn. Hắn không khỏi nhớ lại tình cảnh lúc còn ở trong Huyết Sát Động Phủ, đối phương đã phó thác Ninh Tuyết Dung cho mình.
Trương Hằng có thể cảm giác được được cảm tình như có như không của Lạc Hà đối với Ninh Tuyết Dung. Đối phương có thể giao Ninh Tuyết Dung cho mình cũng là một sự dứt bỏ rất khó khăn. Nhưng hiện tại, vì mình mà an nguy của Ninh Tuyết Dung đã lâm vào nguy hiểm, bị Vũ Vô Cực đưa đi Thượng giới.
Chính mình phải ăn nói thế nào với Lạc Hà đây?!
- Sở Quốc a... Nên đi một chuyển tới Sở Quốc...
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi, đôi mắt hiện lên những suy nghĩ phức tạp nhưng nhanh chóng khôi phục sự trấn định.
Sở Quốc Tiên Nho Trai chính là nơi phân thân Lạc Hà trấn thủ. Trương Hằng tính chờ hoàn thành một số vấn đề bức thiết rồi phái một phân thân hoặc bản tôn đích thân tới.
Trong ánh mắt chờ mong của Từ Huyền, Trương Hằng hơi suy tư một chút rồi mới nói:
- Từ đạo hữu, ngươi yên tâm, Trương mỗ ta sẽ không cam tâm dừng chân ở Tam Tinh Vực đâu. Nhưng ta sẽ vẫn tiếp tục ở nơi này mấy chục năm, có lẽ cũng là lần bế quan cuối cùng ở Tam Tinh Vực này.
Trương Hằng đã sớm tính toán hết trong lòng, theo công pháp gia tăng, linh khí và tài nguyên vô cùng thiếu thốn của Tam Tinh Vực sẽ là một hạn chế rất lớn để cho hắn có thể gia tăng công pháp.
Mà Chu Vương Triều với diện tích bao la, linh khí dư thừa sẽ là địa vực thứ hai hắn cần chinh chiến trên con đường tu luyện.
- Có sự tham dự của Trương đạo hữu thì tỷ lệ thành công đặt chân lên Chu Vương Triều sẽ lớn hơn vài phần...
Sắc mặt Từ Huyền vui vẻ, trong đầu bỗng dưng nhớ lại dáng người như thiên thần của Trương Hằng khi đứng trước thiên lôi.
- Ngoài ra, còn có một việc khác muốn nói với Trương đạo hữu. Việc này có liên quan tới Huyền U Thiên Ma, cũng là một trong những mục đích của ta khi tới Cực Diễm Môn Lần này,..
Từ Huyền lại giảng thuật một ít tin tức liên quan tới Triệu Quốc, thời gian gần đây có nhiều nơi gặp phải sự tập kích của Huyền U Thiên Ma.
- Ma này không trừ tuyệt đối là đại tai hại của Tam Tinh Vực trong mấy chục năm tới. Trước đó không lâu, ma đầu này đã giết chết một tu sĩ Nguyên Anh đại viên mãn của Triệu Quốc. Thậm chí hắn còn định hạ thủ với một đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ. Mục tiêu của hắn chính là Ma đạo chí tôn Cửu Sát Chân Quân. Tuy nhiên, ma đầu này vẫn bị Cửu Sát Chân Quân đánh lui, bị thương nặng, rời khỏi Triệu Quốc, chạy tới quốc gia khác. Ta phòng chừng ma đầu này cắn nuốt nhiều Nguyên Anh như vậy, giờ phút này có lẽ đang bắt tay tu luyện bí thuật nào đó... Một đoạn thời gian trước, Đồng đạo hữu từng thi triển bí thuật, báo cho đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ của hai quốc gia khác, để bọn họ chú ý hành tung của ma đầu này. Chúng ta sẽ liên thủ mấy vị đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ, diệt sát hoặc phong ấn nó.
Từ Huyền chuyển mắt, thản nhiên nói thêm:
- Nghe nói một thời gian trước, Thanh Hồ Sơn từng bị ma đầu này tập kích, kết quả bị Trương đạo hữu đánh lui. Việc này có đúng không?
Ánh mắt Trương Hằng hiện ra một tia kinh ngạc:
- Tin tức của người thật linh thông! Quả thật có việc này. Lúc ấy thực lực của ma đầu này Chỉ mới tương đương Nguyên Anh đại viên mãn nhưng giảo hoạt phi thường, độn thuật lại cao minh tới cực điểm. Gần đây hắn lại có đảm lượng tập kích tu sĩ Hóa Thần Kỳ, chắc rằng cũng có chỗ dựa vào, không thua kém đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ. Mặc dù chúng ta có thể biết được tung tích đại khái của hắn nhưng rất khó thành công diệt sát hắn. Nếu không, mấy vạn năm qua hắn cũng đã chết không ít lần...
- Đạo hữu nói rất có đạo lý! Ta và Đồng đạo hữu cũng cố kỵ điều này. Một điều đau đầu nhất chính là ma đầu này giảo hoạt vô cùng, thần thức lại cường hãn, thường có thể phát hiện những nhân vật Hóa Thần Kỳ khác trước, khiến rất khó nắm bắt hành tung của hắn.
Từ Huyền hơi bất đắc dĩ nói.
Trương Hằng thở phào một hơi, suy tư thật lâu mới nói:
- Nếu vẻn vẹn Chỉ cần xác định một vị trí, Trương mỗ thật ra có thể giúp một ít. Ma này không diệt, ta cũng không thể rời khỏi Tam Tinh Vực được!
Nói tới câu cuối cùng, ánh mắt Trương Hằng cũng dần trở nên âm lãnh, dường như đã quyết định điều gì...
Trương Hằng chậm rãi mở mắt ra, trong mắt là một mảnh bình tĩnh nhưng dưới bề ngoài trấn tĩnh lại che dấu một quyết tâm thề phải đấu tranh.
Trong mơ hồ, có thể nhìn thấy một cỗ ý chí chiến đấu mênh mông tràn ngập trong lồng ngực và một tín niệm trước nay chưa từng có.
- Trương mỗ ta đương nhiên sẽ không từ bỏ... Phi thăng Thượng giới Chung quy cũng là mục đích của ta. Hiện tại lại có thêm một cái kỳ hạn mà thôi! Một ngàn năm sao? Ha ha ha, có cần lâu như vậy hay không?!
Trên mặt Trương Hằng ngược lại lại hiện lên vẻ tươi cười, đáy lòng âm thầm trào phúng:
"Vũ Vô Cực! Vũ Vô Cực! Tính cách cuồng vọng tự đại Chung quy sẽ khiến ngươi thảm bại mà thôi! Chỉ cần hơn mười năm ta đã có thể trưởng thành tới độ sánh ngang tu sĩ Hóa Thần Kỳ, mà thời gian một ngàn năm, hừ hừ, ngươi chống mắt lên chờ xem...
Sau đó, Trương Hằng liền nói một chút sự tình liên quan tới Vũ Vô Cực và Yêu Long Hoàng cho Từ Huyền nghe.
- Trương đạo hữu, ngươi chẳng lẽ tính toán chạy đi Thượng giới phải không?
Từ Huyền sau khi nghe xong, khuôn mặt lộ ra vẻ kinh hãi, cũng có vài phần không quá tin tưởng.
- Có gì không thể?!
Ánh mắt lạnh như băng của Trương Hằng nhìn lên mặt Từ Huyền, thật muốn nghe cái ý kiến vào quan điểm của đối phương.
- Trương đạo hữu, ngươi có điều không biết, trong Tu chân giới của Tam Tinh Vực, gần vạn năm qua không có một ai thành công thăng cấp lên Hợp thể kỳ, đừng nói là người phi thăng Thượng giới. Nhưng thật ra gần một ngàn năm trước, từng có ba vị đại tu sĩ Hóa Thần đại viên mãn liên hợp xuyên qua được tuyệt địa Tử Vực, thành công đi ra khỏi khu vực Tam Tinh Vực.
Từ Huyền lắc đầu cười khổ, giải thích cho Trương Hằng biết, cũng cho thấy độ khó khăn của việc phi thăng Thượng giới.
Trương Hằng cười nhạt, không để vào lòng rồi lại tò mò hỏi:
- Nghe ngươi nói thì Tam Tinh Vực này từng có người thành công xuyên qua Tử Vực, đi ra thế giới bên ngoài. Không biết thế giới bên ngoài có chỗ nào tốt, đáng giá bọn họ mạo hiểm như vậy?
Mọi người đều biết Tam Tinh Vực chỉ là một phần rất nhỏ của Đông Vân đại lục, nhưng cũng không biết bên ngoài rộng lớn như thế nào!
Về phần cảnh tượng bên ngoài rốt cuộc như thế nào, Trương Hằng cũng không biết được!
- Việc này kỳ thật có liên quan tới một bí mật của Tam Chân Vực, chỉ có tu sĩ Hóa Thần Kỳ mới được biết lý do. Với thực lực của Trương đạo hữu giờ phút này, hẳn cũng có tư cách được biết!Từ Huyền hơi ngập ngừng một chút rồi nói tiếp:
- Trương đạo hữu ở Tam Tinh Vực tu luyện nhiều năm, hẳn có chút phát hiện ra rằng theo tu vi không ngừng đề thăng, linh khí ngoại giới càng ngày càng khó thỏa mãn nhu cầu gia tăng tu vi. Từ sau khi tu vi đạt tới Nguyên Anh Kỳ, tốc độ tăng tiến càng ngày càng chậm chạp. Có thể tấn chức Hóa Thần Kỳ, phần lớn đều là những người có kỳ ngộ, Trải qua quan sát một vạn năm, từng có một vị Yêu tu đại thần thông phòng đoán ra một kết luận: Từ khi Tam Tinh Vực bị phong ấn tới nay, linh khí ở nơi này càng ngày càng ít, hơn nữa phẩm chất cũng càng ngày càng thấp, so với trước khi phong ấn thì đúng là cách xa một trời một vực. Với xu thế này, không tới mấy vạn năm nữa, Tam Tinh Vực sẽ trở thành một mảnh tử địa hoang vu! Bởi vì sự hạn chế của phẩm chất linh khí cho nên Nguyên anh kỳgần như đã là cực hạn có thể đạt tới Ở Tam Tinh Vực, Có một vị tu sĩ Hóa Thần Kỳ sinh ra đã là một kỳ tích! Cho nên, nếu muốn tăng tiến thêm một bước nhất định phải nghĩ hết cách để thoát ra khỏi Tam Tinh Vực! Nếu không, Chỉ có thể đợi thọ nguyên kết thúc, hóa thành đất vàng mà thôi!
Bất kể ngươi thần thông cái thế như thế nào, thân là đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ cũng không thể vượt qua được bản thân, Chỉ có thể ngồi chờ chết nếu cứ ở trong Tam Tinh Vực này!
Khẽ thở ra một hơi, Trương Hằng lại hỏi:
- Như vậy ở ngoài Tam Tinh Vực lại là như thể nào?! Nói không chừng nơi đó linh khí còn bần cùng hơn thì sao!? Nếu như vậy, liều mạng rời đi còn gì là ý nghĩa?!
Từ Huyền gật đầu nói:
- Ngươi nói không sai, cũng đã chạm tới trung tâm của bí mật này rồi... Ngươi hẳn là biết trước khi hình thành Tam Tinh Vực, Đông Vân đại lục từng có một quốc gia mạnh mẽ, khống chế một nửa khối đại lục - Chu Vương triều chứ?
Chu Vương triều!
Ba chữ này lập tức gợi lại trí nhớ của Trương Hằng, cũng chính là một đoạn lịch sử mà Âu Dương Thiên Đức đã từng giảng giải cho hắn.
Dưới sự thống trị của Huyết Sát Thần Đế, kẻ được xưng là "đánh khắp thiên hạ vô địch thủ", Chu Vương triều đã muốn gạt bỏ toàn bộ văn minh tu chân ở Đông Vân đại lục! Ở thời kỳ đó, những thần thông giả chết đi vô số kể, máu chảy thành sông, vô cùng thê thảm...
- Nhưng... Chu Vương triều sau đó dường như đã diệt vong?
Trương Hằng có chút do dự nói, giọng điệu cũng không chắc chắn.
Dù sao những điều hắn biết cũng chỉ từ Âu Dương Thiên Đức mà thôi, mà Âu Dương Thiên Đức cũng chỉ là một gã tu sĩ Kết Đan Kỳ, so với đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ Từ Huyền trước mặt thì căn bản không đáng nói tới. Đối với Trương Hằng lúc này, tu sĩ Kết Đan Kỳ cũng thật giống như con kiến, phất tay cái là có thể diệt sát cả đám.
Từ Huyền gật gật đầu:
- Theo cổ tịch ghi lại, chu Vương triều thật sự đã diệt vong hoặc trên danh nghĩa là như vậy. Mười vạn năm trước, bởi vì một nguyên nhân nào đó, Huyết Sát Thần Đế mất tích thần bí, Chu Vương triều mất đi nhân vật linh hồn, sau đó cũng mất đi quyền chưởng khống chân chính đối với Đông Vân đại lục. Nhưng theo cổ tịch, trước khi Tam Tinh Vực bị phong ấn, Vương triều này vẫn còn tồn tại, còn có được lực lượng không thể coi thường, mà nơi đó chính là một mảnh linh khí phì nhiều nồng đậm, đến nay vẫn được xưng là "Chu Vương Triều".
- Thì ra là thế... Chu Vương triều dù đã bị diệt nhưng lịch sử cũng chưa lãng quên!
Trong con mắt Trương Hằng hiện ra một tia minh ngộ.
Dựa theo lý giải của hắn, "Chu Vương Triều" hiện tại đại biểu cho một mảnh địa vực rộng lớn.
- Qua mấy ngàn năm, Tam Tinh Vực đều có vài vị đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ liên thủ vượt qua Tử Vực, hy vọng có thể đi tới được Chu Vương Triều, mượn dùng hoàn cảnh nơi đó để đột phá gông cùm sinh tử. Đương nhiên, những đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ này đa số đều là những người thọ nguyên sắp hết, hoặc là những người có lòng tin mãnh liệt!
- Mấy chục năm qua, Tam Tinh Vực này cũng có thêm mấy đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ đi Tử Vực. Trong số này có mấy người thực lực thông thiên, lão phu cũng có chút động tâm!
Cuối cùng, Từ Huyền lại nói ra một tin tức khiến Trương Hằng cảm thấy kinh ngạc.
Từ Huyền quan sát Trương Hằng mấy lần, phát hiện vẻ mặt đối phương lạnh nhạt, dường như cũng không quá hứng thú, liền nói thẳng:
- Không biết Trương đạo hữu có hứng thú với điều này hay không?! Tam Tinh Vực nho nhỏ này Chung quy không thể dung nạp được những nhân vật như ngươi. Với tốc độ tu luyện bậc này, về sau ngươi rất có hy vọng tấn thăng lên trình độ rất cao! Huống Chi sau lưng ngươi còn có một cao nhân có thực lực thông thiên...
Nói xong lời cuối, Từ Huyền dừng lại, ngôn ngữ biểu lộ ra một tia rõ ràng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Trương Hằng đương nhiên biết được "cao nhân thực lực thông thiên" trong lời của Từ Huyền chính là Lạc Hà.
Đối với tu tiên giả Đại Thừa Kỳ Lạc Hà, trong lòng Từ Huyền vô cùng kính sợ.
Tuy nhiên khi nhắc tới Lạc Hà, trong lòng Trương Hằng lại nổi lên một trận hổ thẹn. Hắn không khỏi nhớ lại tình cảnh lúc còn ở trong Huyết Sát Động Phủ, đối phương đã phó thác Ninh Tuyết Dung cho mình.
Trương Hằng có thể cảm giác được được cảm tình như có như không của Lạc Hà đối với Ninh Tuyết Dung. Đối phương có thể giao Ninh Tuyết Dung cho mình cũng là một sự dứt bỏ rất khó khăn. Nhưng hiện tại, vì mình mà an nguy của Ninh Tuyết Dung đã lâm vào nguy hiểm, bị Vũ Vô Cực đưa đi Thượng giới.
Chính mình phải ăn nói thế nào với Lạc Hà đây?!
- Sở Quốc a... Nên đi một chuyển tới Sở Quốc...
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi, đôi mắt hiện lên những suy nghĩ phức tạp nhưng nhanh chóng khôi phục sự trấn định.
Sở Quốc Tiên Nho Trai chính là nơi phân thân Lạc Hà trấn thủ. Trương Hằng tính chờ hoàn thành một số vấn đề bức thiết rồi phái một phân thân hoặc bản tôn đích thân tới.
Trong ánh mắt chờ mong của Từ Huyền, Trương Hằng hơi suy tư một chút rồi mới nói:
- Từ đạo hữu, ngươi yên tâm, Trương mỗ ta sẽ không cam tâm dừng chân ở Tam Tinh Vực đâu. Nhưng ta sẽ vẫn tiếp tục ở nơi này mấy chục năm, có lẽ cũng là lần bế quan cuối cùng ở Tam Tinh Vực này.
Trương Hằng đã sớm tính toán hết trong lòng, theo công pháp gia tăng, linh khí và tài nguyên vô cùng thiếu thốn của Tam Tinh Vực sẽ là một hạn chế rất lớn để cho hắn có thể gia tăng công pháp.
Mà Chu Vương Triều với diện tích bao la, linh khí dư thừa sẽ là địa vực thứ hai hắn cần chinh chiến trên con đường tu luyện.
- Có sự tham dự của Trương đạo hữu thì tỷ lệ thành công đặt chân lên Chu Vương Triều sẽ lớn hơn vài phần...
Sắc mặt Từ Huyền vui vẻ, trong đầu bỗng dưng nhớ lại dáng người như thiên thần của Trương Hằng khi đứng trước thiên lôi.
- Ngoài ra, còn có một việc khác muốn nói với Trương đạo hữu. Việc này có liên quan tới Huyền U Thiên Ma, cũng là một trong những mục đích của ta khi tới Cực Diễm Môn Lần này,..
Từ Huyền lại giảng thuật một ít tin tức liên quan tới Triệu Quốc, thời gian gần đây có nhiều nơi gặp phải sự tập kích của Huyền U Thiên Ma.
- Ma này không trừ tuyệt đối là đại tai hại của Tam Tinh Vực trong mấy chục năm tới. Trước đó không lâu, ma đầu này đã giết chết một tu sĩ Nguyên Anh đại viên mãn của Triệu Quốc. Thậm chí hắn còn định hạ thủ với một đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ. Mục tiêu của hắn chính là Ma đạo chí tôn Cửu Sát Chân Quân. Tuy nhiên, ma đầu này vẫn bị Cửu Sát Chân Quân đánh lui, bị thương nặng, rời khỏi Triệu Quốc, chạy tới quốc gia khác. Ta phòng chừng ma đầu này cắn nuốt nhiều Nguyên Anh như vậy, giờ phút này có lẽ đang bắt tay tu luyện bí thuật nào đó... Một đoạn thời gian trước, Đồng đạo hữu từng thi triển bí thuật, báo cho đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ của hai quốc gia khác, để bọn họ chú ý hành tung của ma đầu này. Chúng ta sẽ liên thủ mấy vị đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ, diệt sát hoặc phong ấn nó.
Từ Huyền chuyển mắt, thản nhiên nói thêm:
- Nghe nói một thời gian trước, Thanh Hồ Sơn từng bị ma đầu này tập kích, kết quả bị Trương đạo hữu đánh lui. Việc này có đúng không?
Ánh mắt Trương Hằng hiện ra một tia kinh ngạc:
- Tin tức của người thật linh thông! Quả thật có việc này. Lúc ấy thực lực của ma đầu này Chỉ mới tương đương Nguyên Anh đại viên mãn nhưng giảo hoạt phi thường, độn thuật lại cao minh tới cực điểm. Gần đây hắn lại có đảm lượng tập kích tu sĩ Hóa Thần Kỳ, chắc rằng cũng có chỗ dựa vào, không thua kém đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ. Mặc dù chúng ta có thể biết được tung tích đại khái của hắn nhưng rất khó thành công diệt sát hắn. Nếu không, mấy vạn năm qua hắn cũng đã chết không ít lần...
- Đạo hữu nói rất có đạo lý! Ta và Đồng đạo hữu cũng cố kỵ điều này. Một điều đau đầu nhất chính là ma đầu này giảo hoạt vô cùng, thần thức lại cường hãn, thường có thể phát hiện những nhân vật Hóa Thần Kỳ khác trước, khiến rất khó nắm bắt hành tung của hắn.
Từ Huyền hơi bất đắc dĩ nói.
Trương Hằng thở phào một hơi, suy tư thật lâu mới nói:
- Nếu vẻn vẹn Chỉ cần xác định một vị trí, Trương mỗ thật ra có thể giúp một ít. Ma này không diệt, ta cũng không thể rời khỏi Tam Tinh Vực được!
Nói tới câu cuối cùng, ánh mắt Trương Hằng cũng dần trở nên âm lãnh, dường như đã quyết định điều gì...