Trong từ đường cổ xưa trống trải yên tĩnh. Trương Hằng cùng Lạc Hà ở cạnh hai linh vị, nhìn nhau không nói gì. Không khí có chút áp lực, thậm chí có thể nghe được tiếng tim đập có vẻ dồn dập của hai người. Một trận gió cổ quái thổi qua từ đường, lạnh lẽo.
Thật lâu sau, Lạc Hà trước tiên phá tan sự yên lặng, phát ra thanh âm có vẻ trầm thấp:
- Sở dĩ ta cho phép ngươi tiến vào nơi này cũng là vì cho ngươi biết một số chuyện có liên quan với ta năm đó. Hiện giờ Tuyết Dung bị đưa lên thượng giới, bản tôn của ta CŨNG không ở lại Đông Vân đại lục nữa. nửa năm trước đã phi thăng thượng giới.
- Ngươi đã phi thăng?
Trương Hằng lộ vẻ ngưng trọng nói, trong mắt cũng lộ ra vẻ hưng phấn cùng chờ mong:
- Nửa năm trước ngươi đã phi thăng? Có nghe được tin tức có liên quan Loạn Tinh giới?
- Bị hàng rào không gian ngăn cách, liên hệ của ta với bản tôn cực kỳ mong manh, trước mắt Chỉ có thể cảm nhận được trạng huống sinh tử. Có lẽ bản tôn của ta đã biết được tình huống của thượng giới nhưng lại không cách nào báo cho chúng ta.
Trong lời nói của Lạc Hà có vài tia bất đắc dĩ, ánh mắt hắn lại xẹt qua hai linh vị trước mắt, lộ vẻ ưu thương:
- Mấy ngàn năm trước, muội muội Ngưng Tuyết cùng ta bởi vì tư chất tuyệt hảo mà từ nhỏ đã bị đưa tới Tiên Nho Trai bước lên con đường tu tiên. Mười mấy năm sau. ta cũng thích Ninh Tuyết Dung - đệ tử có thiên phú nhất trong môn phái, nhưng nàng không có cảm giác gì với ta.
- Vừa khéo trong đoạn thời gian này, lối vào của Huyết Sát động phủ thần bí khó lường xuất hiện ở phụ cận sơn môn của Tiên Nho Trai, đồng thời Chỉ có tu sĩ bậc thấp mới có thể tiến vào. Đối mặt với động phủ nguy hiểm mà không biết, trưởng lão trong môn phái chọn lựa một số tu sĩ bậc thấp đi vào, đệ tử tư chất tuyệt đỉnh không ở trong số này. Nhưng ta khi đó lại dứt khoát gia nhập hàng ngũ thăm dò động phủ không biết, đồng thời ngăn cản Ngưng Tuyết tiến vào trong.
- Không nghĩ tới quyết định đó lại thay đổi vận mệnh cả đời ta, ở lại Huyết Sát động phủ vài ngàn năm. Tuy rằng ta đạt được độ cao mà ức vạn tu sĩ của Đông Vân đại lục không thể với tới nhưng bản thân ta cũng bởi vậy mà mất đi rất nhiều thứ...
Lạc Hà nói tới đây, vẻ mặt chua xót. trong mắt cũng hiện lên đủ loại hiểu ra.
Nhưng rất nhanh, trong mắt hắn lại khôi phục vẻ trong suốt như nước, trên người tản ra một vẻ tiên phong đạo cốt như muốn theo gió bay đi.
Vừa có thể hòa mình vào các loại tình cảm của thế gian, cũng có thể dùng độ cao của người tu tiên để trải qua mọi thứ, đây chính là cảnh giới tâm linh Chỉ Lạc Hà mới có: Không để các loại tình cảm của thế gian ảnh hưởng con đường tu tiên, CŨNG không bởi vì tiên đạo mà vứt bỏ các loại tình cảm nhân gian.
Hai thứ đó ở vào một loại cảnh giới tinh tế, toàn bộ Đông Vân đại lục chỉ sợ chỉ có mình Lạc Hà có thể làm được hoàn mỹ như thế. Đây cũng là một trong những nhân tố trọng yếu khiến hắn có thể tu luyện nhanh như vậy đồng thời thành công phi thăng.
Chắp tay chậm rãi bước trong từ đường, Lạc Hà lại thản nhiên nói:
- Cuộc sống dài dòng mấy ngàn năm trong động phủ, chính như ngươi nói, vì gửi gắm tình cảm ta dùng Thiên Linh Dịch ngẫu nhiên đạt được thi triển đại thần thông làm cho hai bông Vạn Niên Tuyết Liên hóa hình người trước thời hạn, biến ảo thành hai cô gái ta từng yêu nhất và thân thiết nhất: Tuyết Dung, Ngưng Tuyết.
- Đây cũng chính là Tuyết Dung và Ngưng Tuyết mà ngươi nhìn thấy.
Khóe miệng Lạc Hà hơi mang theo một tia trào phúng.
Trong lòng Trương Hằng không khỏi dâng lên tình cảm phức tạp, hỏi:
- Vậy sau đó thì sao? Vì sao Tuyết Dung và Ngưng Tuyết lại lần lượt rời động phủ?
Lúc trước, Lạc Hà ở Độ kiếp kỳ phải đối mặt với bốn lần thiên kiếp: sơ kiếp, tiểu kiếp, trung kiếp, đại kiếp.
Mỗi lần gặp phải thiên kiếp đó là thời khắc pháp tắc trong Huyết Sát động phủ xuất hiện sơ hở. Đến lúc đó, Lạc Hà có thể sử dụng sơ hở này để truyền tống một người ra ngoài. Lúc trước Ninh Tuyết Dung cùng Lạc Ngưng Tuyết chính là như vậy bị Lạc Hà truyền tống ra ngoài.
- Lúc từng ở Tiên Nho Trai, Ninh Tuyết Dung nguyên lai kia xinh đẹp như tiên, thiên phú tuyệt đỉnh nhưng tâm kế lại không nhỏ, mà Ngưng Tuyết khi đó tư chất CŨNG không tệ nhưng lại là một cô gái rất đơn thuần. Nhưng hai người mà ta tạo ra một lần nữa ở Huyết Sát động phủ lại có tính cách hoàn toàn trái ngược. Tuyết Dung tính cách đơn thuần thiện lương coi ta như một vị thân ca ca, Ngưng Tuyết tâm tư cẩn mật ngược lại sinh ra tình cảm không hiểu đối với ta.
Nói tới đây, Lạc Hà lắc lắc đầu, trong mắt lộ ra vài tia bất đắc dĩ.
- Như vậy cũng chính là người mà ngươi gửi gắm tình yêu lại không thích ngươi, coi ngươi là thân ca ca, mà người ngươi gửi gắm thân tình ngược lại sinh ra tình yêu với ngươi, nhưng ngươi lại coi nàng là thân muội muội.
Trương Hằng lộ vẻ cổ quái nhìn Lạc Hà trước mắt, trong lòng không khỏi sinh ra một tia đồng tình.
Tuy rằng là nhân vật cấp bậc tiên nhân nhưng về mặt tình cảm lại liên tiếp gặp phải trắc trờ.
- Chuyện thế gian đều là có được có mất. Chính bởi vì đủ loại đau khổ này mới có thể khiến cho ta đứng ở một vị trí rất cao phân tích vấn đề.
Lạc Hà dường như đã hiểu rất rõ tình cảm thế gian, thứ gì không chiếm được tuyệt đối sẽ không miễn cường. Bởi vì tình cảm Chỉ là một bộ phận trên con đường tu tiên của hắn, CŨNG không phải trọng yếu nhất. Thậm chí, hắn coi những trải nghiệm tình cảm này vẻn vẹn là một loại thể ngộ nhập thế, có đạt được kết quả hay không CŨNG không quá để ý.
- Sau đó, Ngưng Tuyết bị lòng ghen tị làm mờ mắt, không ngờ ra tay với Tuyết Dung, may mắn bị ta ngăn cản đúng lúc... Dưới loại tình huống này, Tuyết Dung dứt khoát rời động phủ, ngay sau đó Ngưng Tuyết bị ta đuổi ra Huyết Sát động phủ.
Lạc Hà thuật lại có chút bình thản nhưng lại khiến Trương Hằng hãi hùng khiếp vía một hồi.
Từ lúc ở Phương Vân sơn, Trương Hằng phát hiện Lạc Ngưng Tuyết tâm kế rất sâu mà lại còn tâm ngoan thủ lạt, lúc trước thậm chí suýt chết dưới tay đối phương.
Mà lúc ở Sinh Tử Môn cửa thứ hai của thí luyện Huyết Sát, Lạc Ngưng Tuyết trước khi chết từng chua xót cười:
- Vì sao trời cao không cho ta một lần cơ hội chứ?
Khi Trương Hằng nhớ lại câu này một lần nữa, lại cảm nhận được một loại ý tứ khác. Có lẽ trước khi chết Lạc Ngưng Tuyết cũng tỉnh ngộ nhưng đã quá muộn.
Nhìn qua hai linh vị trước mắt một cái, Trương Hằng trấn định tâm tình của mình, đổi đề tài hỏi Lạc Hà ở bên cạnh:
- Ma đầu kia trước mắt còn ở Sở Quốc, bản tôn của ta không tới một tháng nữa có thể tới rồi. Không biết Lạc Hà đại ca đã bố trí ổn thỏa mọi thứ chưa?
- Ngươi yên tâm. Đại La Phong Ma Trận ta vừa chuẩn bị ổn thỏa. Chỉ cần bốn tu sĩ Hóa Thần Kỳ là đủ để thúc giục. Đến lúc đó, cho dù thân thể quỷ ma của Ma đầu kia có mạnh mẽ tới đâu, độn tốc nhanh hơn gấp đôi cũng không thoát khỏi kết cục phải chết.
Lạc Hà hời hợt nói, khẽ vung tay lên. Bốn lá cờ thanh quang lóng lánh vờn quanh thân hắn, tản ra một cỗ khí tức cường đại.
Ngón tay khẽ điểm, Lạc Hà giao một lá cờ cho Trương Hằng.
- Đại La Phong Ma Trận về bản chất là một trận hình vuông, mỗi tu sĩ Hóa Thần Kỳ Chỉ cần quản lý một lá cờ, không cần thời gian phối hợp quá dài là có thể thi triển như ý.
Lạc Hà giải thích.
Trương Hằng thu lá cờ vào túi trữ vật, nói với Lạc Hà:
- Bản tôn của ta cũng mang đến một tu sĩ Hóa Thần trung kỳ, hẳn là có thể chiếm một vị trí.
- Tu sĩ Hóa Thần trung kỳ đủ để đảm nhiệm trận này, ngược lại ngươi và bản tôn tốt nhất hợp lực quản lý một vị trí, để phòng ngừa bất trắc.
Lạc Hà thản nhiên nói.
- Phân phối như thế quả thật nắm chắc càng lớn một chút. Nhưng nếu như vậy, ngươi, ta, Từ đạo hữu ba người, còn thiếu một người mới có thể tạo thành Đại La Phong Ma Trận. Chẳng lẽ Lạc đại ca có chọn được người nào chưa?
Trương Hằng cũng không phản đối quyết định của Lạc Hà, tò mò hỏi.
- Trong phạm vi Sở Quốc, ta nhận thức một tán tu Hóa Thần hậu kỳ. Thực lực người này không tầm thường mà tâm tính không xấu. Mấy ngày trước ta đã có lời mời hắn, qua vài ngày nữa hắn sẽ tới.
Trương Hằng gật gật đầu, lại có chút khó hiểu nói:
- Thực lực của Ma đầu kia giờ phút này cũng Chỉ gần vào hàng Hóa Thần Kỳ, với thực lực Hóa Thần đỉnh của Lạc Hà đại ca còn không nắm chắc bắt hắn sao? Chẳng lẽ Chỉ bởi vì Ma đầu này giảo hoạt dị thường mà lại có thần thức cùng độn pháp không tầm thường?
Lạc Hà ngẩng đầu nhìn về phương xa, giống như xuyên qua sông núi vô cùng dài rộng nhìn thấy Ma đầu đang thấp thỏm lo âu.
- Với thực lực Hóa Thần đỉnh của ta cộng thêm cảnh giới có được đủ có thể dễ dàng giết chết tu sĩ Hóa Thần Kỳ đại viên mãn, nhưng duy nhất không nắm chắc mười phần đối phó Ma đầu này. Một khi để hắn chạy thoát đồng thời phát hiện sự tồn tại của ta, từ đó về sau rất khó tiêu diệt hắn. Ngươi có điều không biết chính là, công pháp Ma đầu này tu luyện tinh diệu vượt xa Tu chân giới của nhân giới, bản lĩnh độn pháp một khi liều mạng thi triển thậm chí có thể na di nửa Tam Tinh Vực. Hơn nữa, tu sĩ Hóa Thần Kỳ bình thường căn bản không giết chết được hắn không có thực thể, càng đáng sợ là linh hồn cảnh giới của Ma đầu này... Ta hoài nghi, Ma đầu này trước kia có lẽ không phải nhân vật trong giới này.
- Hắn lại lợi hại như vậy?
Trương Hằng rất giật mình, nhớ rõ lúc trước ở Thanh Hồ Sơn, hắn còn chưa ra tay liền dọa Ma đầu này sợ chạy mất. Tuy nhiên đó cũng là chuyện của mấy năm trước, thực lực Ma đầu này có thể nói là ngày một tăng trưởng, nói không chừng mười mấy năm là có thể đạt tới cảnh giới Hóa Thần đỉnh.
- Khuyết điểm duy nhất của Ma đầu này trước mắt chính là công lực không quá ổn định, công pháp tu luyện còn chưa thành hình. Nếu cho hắn thời gian trăm năm, ngay cả ta cũng vị tất đánh thắng được hắn.
Lạc Hà khẽ thở dài, hiển nhiên cũng khá cố kỵ Ma đầu này.
- Lạc đại ca yên tâm, quyết tâm ta muốn giết Ma đầu này lớn hơn bất luận kẻ nào. Vạn nhất việc này thất bại, để Ma đầu liều mạng thi triển bí thuật chạy trốn, đến lúc đó cho dù trả giá lớn cỡ nào ta cũng có thể thăm dò ra vị trí cụ thể của hắn. Với thực lực của đại ca, tiêu diệt Ma đầu nguyên khí đại thương, chắc rằng cũng không khó.
Lạc Hà gật đầu nói:
- Tuy nói độn pháp của Ma đầu kia cực kỳ cao minh, liều mạng na di có thể vượt qua nửa Tam Tinh Vực, nhưng bí thuật như vậy trong lòng mười năm hắn Chỉ có thể thi triển một lần, mà sẽ còn đại thương nguyên khí. Đến lúc đó, cho dù một tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ cũng có thể dễ dàng phong ấn hắn.
Cùng lúc đó, ở tuyệt địa Tử Vực, một người thần bí đội nón tre đi qua bên cạnh cự mãng thân to như thùng nước dài bảy tám trượng.
Mấy con cự mãng thực lực tiếp cận Hóa Hình Kỳ sợ hãi nhìn người thần bí trước mắt, thân thể khổng lồ hơi run lên.
Vút Vút Vút —
Ba đạo hào quang yêu dị từ cuối chân trời bay tới cạnh người thần bí, chính là ba vị vương giả của thế giới Yêu tộc: Giao Long Hoàng, Mị Ảnh Hoàng, Hỏa Phượng Hoàng.
Như vậy người đội nón tre trước mắt không thể nghi ngờ chính là chúa tể Tử Vực - Hắc Ma Hoàng.
- Mục tiêu, Sở Quốc.
Hắc Ma Hoàng mạnh nhất Yêu tộc thản nhiên nói.
Bốn bóng mở xẹt qua bầu trời, biến mất trên bầu trời Tử Vực âm u.
Trong từ đường cổ xưa trống trải yên tĩnh. Trương Hằng cùng Lạc Hà ở cạnh hai linh vị, nhìn nhau không nói gì. Không khí có chút áp lực, thậm chí có thể nghe được tiếng tim đập có vẻ dồn dập của hai người. Một trận gió cổ quái thổi qua từ đường, lạnh lẽo.
Thật lâu sau, Lạc Hà trước tiên phá tan sự yên lặng, phát ra thanh âm có vẻ trầm thấp:
- Sở dĩ ta cho phép ngươi tiến vào nơi này cũng là vì cho ngươi biết một số chuyện có liên quan với ta năm đó. Hiện giờ Tuyết Dung bị đưa lên thượng giới, bản tôn của ta CŨNG không ở lại Đông Vân đại lục nữa. nửa năm trước đã phi thăng thượng giới.
- Ngươi đã phi thăng?
Trương Hằng lộ vẻ ngưng trọng nói, trong mắt cũng lộ ra vẻ hưng phấn cùng chờ mong:
- Nửa năm trước ngươi đã phi thăng? Có nghe được tin tức có liên quan Loạn Tinh giới?
- Bị hàng rào không gian ngăn cách, liên hệ của ta với bản tôn cực kỳ mong manh, trước mắt Chỉ có thể cảm nhận được trạng huống sinh tử. Có lẽ bản tôn của ta đã biết được tình huống của thượng giới nhưng lại không cách nào báo cho chúng ta.
Trong lời nói của Lạc Hà có vài tia bất đắc dĩ, ánh mắt hắn lại xẹt qua hai linh vị trước mắt, lộ vẻ ưu thương:
- Mấy ngàn năm trước, muội muội Ngưng Tuyết cùng ta bởi vì tư chất tuyệt hảo mà từ nhỏ đã bị đưa tới Tiên Nho Trai bước lên con đường tu tiên. Mười mấy năm sau. ta cũng thích Ninh Tuyết Dung - đệ tử có thiên phú nhất trong môn phái, nhưng nàng không có cảm giác gì với ta.
- Vừa khéo trong đoạn thời gian này, lối vào của Huyết Sát động phủ thần bí khó lường xuất hiện ở phụ cận sơn môn của Tiên Nho Trai, đồng thời Chỉ có tu sĩ bậc thấp mới có thể tiến vào. Đối mặt với động phủ nguy hiểm mà không biết, trưởng lão trong môn phái chọn lựa một số tu sĩ bậc thấp đi vào, đệ tử tư chất tuyệt đỉnh không ở trong số này. Nhưng ta khi đó lại dứt khoát gia nhập hàng ngũ thăm dò động phủ không biết, đồng thời ngăn cản Ngưng Tuyết tiến vào trong.
- Không nghĩ tới quyết định đó lại thay đổi vận mệnh cả đời ta, ở lại Huyết Sát động phủ vài ngàn năm. Tuy rằng ta đạt được độ cao mà ức vạn tu sĩ của Đông Vân đại lục không thể với tới nhưng bản thân ta cũng bởi vậy mà mất đi rất nhiều thứ...
Lạc Hà nói tới đây, vẻ mặt chua xót. trong mắt cũng hiện lên đủ loại hiểu ra.
Nhưng rất nhanh, trong mắt hắn lại khôi phục vẻ trong suốt như nước, trên người tản ra một vẻ tiên phong đạo cốt như muốn theo gió bay đi.
Vừa có thể hòa mình vào các loại tình cảm của thế gian, cũng có thể dùng độ cao của người tu tiên để trải qua mọi thứ, đây chính là cảnh giới tâm linh Chỉ Lạc Hà mới có: Không để các loại tình cảm của thế gian ảnh hưởng con đường tu tiên, CŨNG không bởi vì tiên đạo mà vứt bỏ các loại tình cảm nhân gian.
Hai thứ đó ở vào một loại cảnh giới tinh tế, toàn bộ Đông Vân đại lục chỉ sợ chỉ có mình Lạc Hà có thể làm được hoàn mỹ như thế. Đây cũng là một trong những nhân tố trọng yếu khiến hắn có thể tu luyện nhanh như vậy đồng thời thành công phi thăng.
Chắp tay chậm rãi bước trong từ đường, Lạc Hà lại thản nhiên nói:
- Cuộc sống dài dòng mấy ngàn năm trong động phủ, chính như ngươi nói, vì gửi gắm tình cảm ta dùng Thiên Linh Dịch ngẫu nhiên đạt được thi triển đại thần thông làm cho hai bông Vạn Niên Tuyết Liên hóa hình người trước thời hạn, biến ảo thành hai cô gái ta từng yêu nhất và thân thiết nhất: Tuyết Dung, Ngưng Tuyết.
- Đây cũng chính là Tuyết Dung và Ngưng Tuyết mà ngươi nhìn thấy.
Khóe miệng Lạc Hà hơi mang theo một tia trào phúng.
Trong lòng Trương Hằng không khỏi dâng lên tình cảm phức tạp, hỏi:
- Vậy sau đó thì sao? Vì sao Tuyết Dung và Ngưng Tuyết lại lần lượt rời động phủ?
Lúc trước, Lạc Hà ở Độ kiếp kỳ phải đối mặt với bốn lần thiên kiếp: sơ kiếp, tiểu kiếp, trung kiếp, đại kiếp.
Mỗi lần gặp phải thiên kiếp đó là thời khắc pháp tắc trong Huyết Sát động phủ xuất hiện sơ hở. Đến lúc đó, Lạc Hà có thể sử dụng sơ hở này để truyền tống một người ra ngoài. Lúc trước Ninh Tuyết Dung cùng Lạc Ngưng Tuyết chính là như vậy bị Lạc Hà truyền tống ra ngoài.
- Lúc từng ở Tiên Nho Trai, Ninh Tuyết Dung nguyên lai kia xinh đẹp như tiên, thiên phú tuyệt đỉnh nhưng tâm kế lại không nhỏ, mà Ngưng Tuyết khi đó tư chất CŨNG không tệ nhưng lại là một cô gái rất đơn thuần. Nhưng hai người mà ta tạo ra một lần nữa ở Huyết Sát động phủ lại có tính cách hoàn toàn trái ngược. Tuyết Dung tính cách đơn thuần thiện lương coi ta như một vị thân ca ca, Ngưng Tuyết tâm tư cẩn mật ngược lại sinh ra tình cảm không hiểu đối với ta.
Nói tới đây, Lạc Hà lắc lắc đầu, trong mắt lộ ra vài tia bất đắc dĩ.
- Như vậy cũng chính là người mà ngươi gửi gắm tình yêu lại không thích ngươi, coi ngươi là thân ca ca, mà người ngươi gửi gắm thân tình ngược lại sinh ra tình yêu với ngươi, nhưng ngươi lại coi nàng là thân muội muội.
Trương Hằng lộ vẻ cổ quái nhìn Lạc Hà trước mắt, trong lòng không khỏi sinh ra một tia đồng tình.
Tuy rằng là nhân vật cấp bậc tiên nhân nhưng về mặt tình cảm lại liên tiếp gặp phải trắc trờ.
- Chuyện thế gian đều là có được có mất. Chính bởi vì đủ loại đau khổ này mới có thể khiến cho ta đứng ở một vị trí rất cao phân tích vấn đề.
Lạc Hà dường như đã hiểu rất rõ tình cảm thế gian, thứ gì không chiếm được tuyệt đối sẽ không miễn cường. Bởi vì tình cảm Chỉ là một bộ phận trên con đường tu tiên của hắn, CŨNG không phải trọng yếu nhất. Thậm chí, hắn coi những trải nghiệm tình cảm này vẻn vẹn là một loại thể ngộ nhập thế, có đạt được kết quả hay không CŨNG không quá để ý.
- Sau đó, Ngưng Tuyết bị lòng ghen tị làm mờ mắt, không ngờ ra tay với Tuyết Dung, may mắn bị ta ngăn cản đúng lúc... Dưới loại tình huống này, Tuyết Dung dứt khoát rời động phủ, ngay sau đó Ngưng Tuyết bị ta đuổi ra Huyết Sát động phủ.
Lạc Hà thuật lại có chút bình thản nhưng lại khiến Trương Hằng hãi hùng khiếp vía một hồi. Nguồn:
Từ lúc ở Phương Vân sơn, Trương Hằng phát hiện Lạc Ngưng Tuyết tâm kế rất sâu mà lại còn tâm ngoan thủ lạt, lúc trước thậm chí suýt chết dưới tay đối phương.
Mà lúc ở Sinh Tử Môn cửa thứ hai của thí luyện Huyết Sát, Lạc Ngưng Tuyết trước khi chết từng chua xót cười:
- Vì sao trời cao không cho ta một lần cơ hội chứ?
Khi Trương Hằng nhớ lại câu này một lần nữa, lại cảm nhận được một loại ý tứ khác. Có lẽ trước khi chết Lạc Ngưng Tuyết cũng tỉnh ngộ nhưng đã quá muộn.
Nhìn qua hai linh vị trước mắt một cái, Trương Hằng trấn định tâm tình của mình, đổi đề tài hỏi Lạc Hà ở bên cạnh:
- Ma đầu kia trước mắt còn ở Sở Quốc, bản tôn của ta không tới một tháng nữa có thể tới rồi. Không biết Lạc Hà đại ca đã bố trí ổn thỏa mọi thứ chưa?
- Ngươi yên tâm. Đại La Phong Ma Trận ta vừa chuẩn bị ổn thỏa. Chỉ cần bốn tu sĩ Hóa Thần Kỳ là đủ để thúc giục. Đến lúc đó, cho dù thân thể quỷ ma của Ma đầu kia có mạnh mẽ tới đâu, độn tốc nhanh hơn gấp đôi cũng không thoát khỏi kết cục phải chết.
Lạc Hà hời hợt nói, khẽ vung tay lên. Bốn lá cờ thanh quang lóng lánh vờn quanh thân hắn, tản ra một cỗ khí tức cường đại.
Ngón tay khẽ điểm, Lạc Hà giao một lá cờ cho Trương Hằng.
- Đại La Phong Ma Trận về bản chất là một trận hình vuông, mỗi tu sĩ Hóa Thần Kỳ Chỉ cần quản lý một lá cờ, không cần thời gian phối hợp quá dài là có thể thi triển như ý.
Lạc Hà giải thích.
Trương Hằng thu lá cờ vào túi trữ vật, nói với Lạc Hà:
- Bản tôn của ta cũng mang đến một tu sĩ Hóa Thần trung kỳ, hẳn là có thể chiếm một vị trí.
- Tu sĩ Hóa Thần trung kỳ đủ để đảm nhiệm trận này, ngược lại ngươi và bản tôn tốt nhất hợp lực quản lý một vị trí, để phòng ngừa bất trắc.
Lạc Hà thản nhiên nói.
- Phân phối như thế quả thật nắm chắc càng lớn một chút. Nhưng nếu như vậy, ngươi, ta, Từ đạo hữu ba người, còn thiếu một người mới có thể tạo thành Đại La Phong Ma Trận. Chẳng lẽ Lạc đại ca có chọn được người nào chưa?
Trương Hằng cũng không phản đối quyết định của Lạc Hà, tò mò hỏi.
- Trong phạm vi Sở Quốc, ta nhận thức một tán tu Hóa Thần hậu kỳ. Thực lực người này không tầm thường mà tâm tính không xấu. Mấy ngày trước ta đã có lời mời hắn, qua vài ngày nữa hắn sẽ tới.
Trương Hằng gật gật đầu, lại có chút khó hiểu nói:
- Thực lực của Ma đầu kia giờ phút này cũng Chỉ gần vào hàng Hóa Thần Kỳ, với thực lực Hóa Thần đỉnh của Lạc Hà đại ca còn không nắm chắc bắt hắn sao? Chẳng lẽ Chỉ bởi vì Ma đầu này giảo hoạt dị thường mà lại có thần thức cùng độn pháp không tầm thường?
Lạc Hà ngẩng đầu nhìn về phương xa, giống như xuyên qua sông núi vô cùng dài rộng nhìn thấy Ma đầu đang thấp thỏm lo âu.
- Với thực lực Hóa Thần đỉnh của ta cộng thêm cảnh giới có được đủ có thể dễ dàng giết chết tu sĩ Hóa Thần Kỳ đại viên mãn, nhưng duy nhất không nắm chắc mười phần đối phó Ma đầu này. Một khi để hắn chạy thoát đồng thời phát hiện sự tồn tại của ta, từ đó về sau rất khó tiêu diệt hắn. Ngươi có điều không biết chính là, công pháp Ma đầu này tu luyện tinh diệu vượt xa Tu chân giới của nhân giới, bản lĩnh độn pháp một khi liều mạng thi triển thậm chí có thể na di nửa Tam Tinh Vực. Hơn nữa, tu sĩ Hóa Thần Kỳ bình thường căn bản không giết chết được hắn không có thực thể, càng đáng sợ là linh hồn cảnh giới của Ma đầu này... Ta hoài nghi, Ma đầu này trước kia có lẽ không phải nhân vật trong giới này.
- Hắn lại lợi hại như vậy?
Trương Hằng rất giật mình, nhớ rõ lúc trước ở Thanh Hồ Sơn, hắn còn chưa ra tay liền dọa Ma đầu này sợ chạy mất. Tuy nhiên đó cũng là chuyện của mấy năm trước, thực lực Ma đầu này có thể nói là ngày một tăng trưởng, nói không chừng mười mấy năm là có thể đạt tới cảnh giới Hóa Thần đỉnh.
- Khuyết điểm duy nhất của Ma đầu này trước mắt chính là công lực không quá ổn định, công pháp tu luyện còn chưa thành hình. Nếu cho hắn thời gian trăm năm, ngay cả ta cũng vị tất đánh thắng được hắn.
Lạc Hà khẽ thở dài, hiển nhiên cũng khá cố kỵ Ma đầu này.
- Lạc đại ca yên tâm, quyết tâm ta muốn giết Ma đầu này lớn hơn bất luận kẻ nào. Vạn nhất việc này thất bại, để Ma đầu liều mạng thi triển bí thuật chạy trốn, đến lúc đó cho dù trả giá lớn cỡ nào ta cũng có thể thăm dò ra vị trí cụ thể của hắn. Với thực lực của đại ca, tiêu diệt Ma đầu nguyên khí đại thương, chắc rằng cũng không khó.
Lạc Hà gật đầu nói:
- Tuy nói độn pháp của Ma đầu kia cực kỳ cao minh, liều mạng na di có thể vượt qua nửa Tam Tinh Vực, nhưng bí thuật như vậy trong lòng mười năm hắn Chỉ có thể thi triển một lần, mà sẽ còn đại thương nguyên khí. Đến lúc đó, cho dù một tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ cũng có thể dễ dàng phong ấn hắn.
Cùng lúc đó, ở tuyệt địa Tử Vực, một người thần bí đội nón tre đi qua bên cạnh cự mãng thân to như thùng nước dài bảy tám trượng.
Mấy con cự mãng thực lực tiếp cận Hóa Hình Kỳ sợ hãi nhìn người thần bí trước mắt, thân thể khổng lồ hơi run lên.
Vút Vút Vút —
Ba đạo hào quang yêu dị từ cuối chân trời bay tới cạnh người thần bí, chính là ba vị vương giả của thế giới Yêu tộc: Giao Long Hoàng, Mị Ảnh Hoàng, Hỏa Phượng Hoàng.
Như vậy người đội nón tre trước mắt không thể nghi ngờ chính là chúa tể Tử Vực - Hắc Ma Hoàng.
- Mục tiêu, Sở Quốc.
Hắc Ma Hoàng mạnh nhất Yêu tộc thản nhiên nói.
Bốn bóng mở xẹt qua bầu trời, biến mất trên bầu trời Tử Vực âm u.