Vừa nghe thấy Huyền U Thiên Ma nói như vậy. Trương Hằng liền cảm thấy buồn cười, nói một cách khinh thường:
- Ngươi nghĩ là Chỉ dựa vào hai kiện thông linh pháp bảo là có thể đả động được Trương mỗ sao? Chỉ cần có thể phong ấn thành công nhà ngươi mười mấy năm. thì không lo không có cách để có thể giết chết được ngươi.
- Ha ha không ngờ ý muốn giết ta của ngươi lại mạnh như vậy. ngay thông linh pháp bảo cũng không thể đả động được ngươi. Như vậy thì hành động phong ấn ta lần này khẳng định là do ngươi đứng đằng sau sắp đặt.
Huyền U Thiên Ma không bất ngờ một chút nào. một đám sương đen từ bên trong cái hộp màu vàng ngưng kết thành một nam tử mặc hắc bào. vẻ mặt lãnh, đạm nhìn Trương Hằng.
- Ngươi đoán không sai nếu như không có lời của ta, thì Lạc đại ca cũng sẽ không dễ dàng ra tay như vậy. Mục đích duy nhất của hắn khi bị kẹt ở Tam Tinh Vực này chính là để bảo vệ an toàn cho Tiên Nho Trai. Cho dù thực lực của ngươi khôi phục lại trạng thái đỉnh phong thì cũng không thể gây uy hiếp với hắn. Chờ tới sau khi hắn trở về. tự nhiên sẽ có cách để có thể hoàn toàn phong ấn giết chết ngươi...
Trương Hằng cũng không ngại tán gẫu với Ma đầu này một hai câu. giọng điệu có một vẻ vô cùng tự nhiên.
- Được, một hai kiện thông linh pháp bảo không thể đả động được ngươi, điều này có chút vượt ra ngoài dự đoán của ta. Nhưng còn có một thứ rất hấp dẫn không biết ngươi có thể chịu đựng được không.
Khoé miệng Huyền U Thiên Ma loé lên một nụ cười ung dung, bộ dạng như đã nắm chắc thắng lợi.
- Thật sao? Ngay cả thông linh pháp bảo cũng không thể đả động được ta, chẳng lẽ ngươi còn có thể xuất ra một kiện tiên bảo sao? Cho dù là ngươi có thể xuất ra một trọng bảo có đẳng cấp như vậy. Trương mỗ ta cũng không thể sử dụng, Chỉ giống như là một phế phẩm.
- Tiên bảo?
Huyền U Thiên Ma hơi sửng sốt. sau đó hừ nhẹ nói:
- Ngươi nghĩ thế sao!
Trương Hằng nhún vai trong lòng cười thầm:
- Thật ra tiên bảo lão tử cũng có một hai kiện, đáng tiếc là không thể sử dụng.
- Tiên bảo thì bản quân không xuất ra được, nhưng có một thứ, ta tin rằng ngươi nhất định sẽ phải động tâm.
Trên mặt Huyền U Thiên Ma lộ ra một nụ cười quỷ dị. hắn ra vẻ thần bí nói:
- Ngươi đã từng nghe nói tới Chu Vương Triều trong truyền thuyết chưa?
- Đã từng nghe nói qua.
Trương Hằng thấy Huyền U Thiên Ma đột nhiên đề cập tới Chu Vương Triều có chút bất ngờ. nhưng vẻ mặt cũng lạnh nhạt đáp lại.
- Được, quả nhiên là ngươi cũng biết tới Chu Vương Triều, như vậy ta hỏi ngươi một câu. ngươi có muốn rời khỏi Tam Tinh Vực. đi tới Chu Vương Triều linh khí vô cùng dồi dào, thiên tài địa bảo vô cùng phong phú. còn có rất nhiều cơ hội và thử thách kia không?
Giọng điệu của Huyền U Thiên Ma càng ngày càng tràn ngập vẻ mê hoặc, bộ dạng rất hiển ngang và hưng phấn, trong mắt tràn ngập một vẻ hy vọng và chờ mong.
Vẻ mặt Trương Hằng có chút cổ quái, hắn suy nghĩ một chút, rồi cười nhạo nói:
- Chẳng lẽ thứ mà ngươi muốn giao dịch chính là giúp ta rời khỏi Tam Tinh Vực, đi tới Chu Vương Triều.
Huyền U Thiên Ma vui vẻ gật đầu:
- Không sai. Chỉ cần ngươi thả ta ra. sẽ có hy vọng rất lớn rời khỏi Tam Tinh Vực. Đây chính là chuyện khiến cho ngay cả Hắc Ma Hoàng kia cũng phải động tâm không thôi.
- Nếu thực sự ngươi có cách rời khỏi Tam Tinh Vực. tại sao còn phải chờ tới bây giờ? Hiện giờ e là ngươi đã sớm đi tới Chu Vương Triều, sao còn có thể để cho vài người bọn ta có cơ hội phong ấn ngươi lại.
Hiển nhiên đối với lời nói của Huyền U Thiên Ma, Trương Hằng cũng không tin tưởng lắm. trong giọng nói có một chút châm biếm.
Đối với lời châm chọc của Trương Hằng, Huyền U Thiên Ma cùng không để ý. khẽ thở dài một hơi. giọng điệu hơi ngưng trọng nói:
- Xem ra ngươi cũng không biết về Chu Vương Triều chân chính kia. ở Tu chân giới Chu Vương Triều, từng lưu truyền một câu tục ngữ. đó là: Kim Đan Nguyên Anh chạy đầy đất.
Hóa Thần Hợp thể bay khắp trên đầu.
- Kim Đan Nguyên Anh chạy đầy đất. Hóa Thần Hợp thể bay khắp trên đầu.
Trương Hằng hít một hơi khí lạnh, đương nhiên hắn có thể dễ dàng hiểu được ý nghĩa của câu tục ngữ này.
Kim Đan Nguyên Anh chạy đầy đất. nói cách khác đó là tu sĩ Kết Đan Kỳ, Nguyên anh kỳcũng giống như là chó mèo trên mặt đất, nhiều không đếm xuể. thật sự là quá nhiều.
Hóa Thần Hợp thể bay đầy trên đầu. lời này cho thấy tu sĩ Hóa Thần KỲ cùng với Hợp thể kỳ ở tầng cao hơn giống như là chim bay trên trời, số lượng không phải là quá nhiều, nhưng tuyệt đối không phải là hiếm thấy.
- Cho nên trước khi thực lực đạt tới cực hạn của Tam Tinh Vực thì đi tới Chu Vương Triều kia cũng không có một lợi ích nào. bởi vì có rất nhiều tu sĩ hùng mạnh có thể dễ dàng phong ấn ta. Như tu sĩ Hóa Thần kỳ bình thường, ở Chu Vương Triều cũng Chỉ có địa vị bậc trung, Chỉ có thăng cấp lên Hợp thể kỳ mới có thể thật sự được tính là cao thủ.
Huyền U Thiên Ma nhẹ nhàng miêu tả, nhìn chăm chú Trương Hằng đang kinh ngạc không thôi.
Nhưng đột nhiên ánh mắt Trương Hằng lạnh lùng nhìn hờ hững nhìn hắn chăm chú:
- Ngươi đang ở Tu chân giới Tam Tinh Vực. tại sao lại biết rõ về chuyện ở Chu Vương Triều như vậy.Nên biết mười vạn năm trước. Tam Tinh Vực đã bị phong ấn, đã mất đi liên hệ với thế giới bên ngoài.
Huống hồ, vào thời đại của Huyết Sát Thần Đế, những tu sĩ đứng đầu Tu chân giới gần như bị giết sạch không còn một ai. Tuy nhiên ngươi đúng là có tài tự biên ra được cái câu nói nực cười Kim Đan Nguyên Anh chạy đầy đất. Hóa Thần Hợp thể bay đầy trên đầu kia, Trương mỗ ra suýt nữa đã bị ngươi lừa rồi.
Cuối cùng, Trương Hằng cũng bán tin bán nghi lời nói của Huyền U Thiên Ma. Nếu thật sự hoàn toàn tin tưởng Ma đầu này thì Trương Hằng cũng sẽ không thể lăn lộn được ở Tu chân giới.
- Ngươi tin cũng được, mà không tin cũng được, dù sao bản quân vẫn nói sự thật. Ta không tin có người nào trong Tam Tinh Vực có thể dễ dàng đi xuyên qua Tử Vực. ngay Hắc Ma Hoàng đứng đâu Tử Vực kia cũng không làm được, tu sĩ loài người các ngươi sao có thể làm được.
Huyền U Thiên Ma hừ nhẹ nói. rồi ngậm miệng lại. Trong mắt hắn. bản thể Phệ Thiên Mãng của Hắc Ma Hoàng hắn là có thực lực đứng đầu trong Tu chân giới Tam Tinh Vực. Điều hắn không làm được, thì còn có ai có thể làm được?
Trương Hằng nghe thấy vậy cười lạnh, nói:
- Trong gần năm nghìn năm qua. trong Tu chân giới Tam Tinh Vực còn có ba tu sĩ Hóa Thần kỳ đại viên mãn liên thủ đột phá Tử Vực, thoát khỏi Tam Tinh Vực. ngươi chưa từng nghe qua việc này sao? Chuyện mà Yêu tộc không làm được, không có nghĩa là tu sĩ loài người không làm được. Hơn nữa. Trương mỗ ta còn cách Hóa Thần Kỳ đỉnh phong một đoạn đường phải đi nữa. trong thời gian ngắn cùng không vội đi tới Chu Vương Triểu.
- Không thể nào... Ba tu sĩ Hóa Thần đại viên mãn của loài người không thể rời khỏi Tam Tinh Vực được.
Trên mặt Huyền U Thiên Ma lộ ra vẻ nghi ngờ. cuối cùng liên tục lắc đầu.
- Mọi chuyện đều có thể.
Trương Hằng không nói gì. trên tay đánh ra vài đạo pháp quyết. một đạo ngân quang liên miên không ngừng chảy vào cái hộp màu vàng trong tay, tăng thêm một tầng cấm chế hùng mạnh ở trên mặt nó.
Huyền U Thiên Ma lập tức mất đi liên hệ với bên ngoài, thần thức cũng không thể tản ra. ánh mắt cũng không nhìn thấy chuyện bên ngoài, Chỉ có thanh âm là có thể truyền ra.
- Tuyệt đối không thể nào... Ngươi có thể tới đối chất với Hắc Ma Hoàng, hắn là người đứng đầu Tử Vực. đối với việc này hẳn là hắn biết rõ...
Huyền U Thiên Ma kiệt sức rống lên.
- Tìm Hắc Ma Hoàng sao?
Mặt Trương Hằng lộ ra vẻ cổ quái, cười lạnh nói:
- Ngươi bị bệnh sao?
Không nói hai lời, không để ý tới tiếng rống của Huyền U Thiên Ma, Trương Hằng đem cái hộp màu vàng này ném vào trong nhẫn không gian.
Lập tức, bên tai hoàn toàn yên tĩnh.
Đầu tiên Trương Hằng quay về không trung chỗ những mảnh thi thể còn lại của hai yêu thú cũng không thể mang chúng đi. Tuy chúng cũng Chỉ có một chút giá trị, nhưng cũng có thể khiến cho những tu sĩ cấp đỉnh phải động tâm.
Nghĩ tới đây, Trương Hằng nhẹ nhàng hé miệng, một đám lửa bạc rơi xuống những mảnh thi thể này.
Vùn vụt.
Những mảnh thi thể còn sót lại của hai yêu thú Hóa Thần Kỳ nhanh chóng bị thiêu cháy, bốn phía linh hạch trong cơ thể của Trương Hằng sinh ra một vài hạt màu bạc, trong nháy mắt đã bị hút trọn.
Chỉ trong nửa khắc, hai phần thi thể còn sót lại đã bị ngọn lửa bạc của Trương Hằng đốt sạch, nhưng Trương Hằng cảm thấy công lực của mình cũng tăng lên không nhiều, trong lòng không khỏi buôn bực.
Nếu là ở trong tầng tháp thứ ba lúc trước, cho dù Chỉ là một vài bộ phận của yêu thú Hóa Thần KỲ, một khi bị ngọn lửa bạc của Trương Hằng cắn nuốt, thì cũng có thể khiến cho công lực của hắn tăng vọt.
- Tu chân giới Tam Tinh Vực thật sự đã không còn có thể đáp ứng được sự trưởng thành của ta hay sao?
Trương Hằng khẽ cau mày. Trải qua rất nhiều năm tu luyện những mảnh nhỏ của Hạo Thiên Xà Long Vương và Huyết Sát Thiên Bi đã bị ngọn lửa bạc hoàn toàn cắn nuốt, còn có một nửa pho tượng thần bí có thể nâng cao công pháp của mình.
Còn về phần mảnh vỡ thế giới, tốc độ cắn nuốt luyện hóa mặc dù cũng có tăng trưởng, nhưng đối với nhu cầu tinh túy thiên địa của Trương Hằng sau khi thăng cấp cũng vẫn không thấm vào đâu. Chỉ có thể là "đồ ăn vặt".
Trương Hằng muốn nhanh chóng nâng cao tu vi thì phải cần cái gì?
Thứ đó chính là "thuốc bổ"!
ở Tam Tinh Vực này linh khí thiếu thốn, những nơi quỷ quái có thiên tài địa bảo càng ngày càng ít. "thuốc bổ" có thể nói là càng ngày càng hiếm, mà ngay cả có cũng rất khó có thể tìm được.
Tuy nhiên, trong nham động Hỏa Dong Tinh bên dưới Cực Diễm Môn cũng có không hề ít khoáng thạch Hỏa Dong Tinh thượng đẳng, có thể cung cấp cho Trương Hằng để nâng cao tu vi.
Nhưng Trương Hằng là tông chủ của Cực Diễm Môn, cùng không thể làm chuyện quá đáng, cắn nuốt toàn bộ Hỏa Dong Tinh. Vì sự phát triển trong tương lai của môn phái, hắn phải để lại cho hậu thế của Cực Diễm Môn một bảo địa để tu luyện.
Cái gọi là "Người đi trước trồng cây. người đời sau hái quả" là như vậy. Ngươi đã không trống cây thì thôi cũng đừng có chặt cây quá độ.
Sau khi suy nghĩ hồi lâu, Trương Hằng mơ hồ đã xác định được con đường của mình trong tương lai. Bất kể theo phương diện nào thì Chu Vương Triều đều là nơi mà con đường tu tiên của Trương Hằng ắt phải đến. Còn về phần có làm mưa làm gió ở Nơi đó hay không thì hiện giờ đó không phải là vấn đề mà Trương Hằng lo tới.
- Không biết Lạc Hà đại ca có thể bình yên trở về không...
Trương Hằng liên tục chờ ở vùng đất khô cằn này ba ngày.
Trong thời gian ba ngày này có không ít những tu sĩ bậc cao tới đây điều tra. Sau khi bọn họ nhìn thấy dấu vết của trận đại chiến lưu lại. vẻ mặt cả đám đều hoảng sợ. bộ dạng như sắp sửa đến ngày tận thế.
- Thật sự không về được sao?
Ánh mắt Trương Hằng có chút lo lắng, nghĩ tới Phệ Thiên Mãng như cự thú man hoang kia, trong lòng không khỏi sợ hãi.
Nếu đã không chờ được Lạc Hà ở nơi này.Trương Hằng quyết định đi tới Tiên Nho Trai để tiếp tục chờ.
Trong lòng hắn luôn có một cảm giác. Lạc Hà có đẳng cấp tiên nhân, phân thân để lại trong Tu chân giới Tam Tinh Vực hẳn là sẽ không dễ dàng bị giết như vậy.
Sau nửa ngày, Trương Hằng bay tới đại phái Tiên Nho Trai ẩn thế trong Sở quốc.
Thần thức của hắn đảo qua căn phòng của Lạc Hà, phát hiện bên trong không có một bóng người.
Xoẹt!
Trương Hằng cùng không chào hỏi những tu sĩ của Tiên Nho Trai khác, một tiểu na di đã đi vào trong phòng, ánh mắt nhìn tất cả mọi thứ trong phòng, trong lòng thầm than:
- Hành động phong ma lần này thật là khó khăn chồng chất.
Nửa tháng sau, một đạo cầu vồng màu xanh nhoáng lên trên không trung của Tiên Nho Trai.
Ánh mắt Trương Hằng đột nhiên sáng ngời lên. trước mặt xuất hiện một nam tử toàn thân đầy máu. bộ dạng vô cùng suy yếu...
Vừa nghe thấy Huyền U Thiên Ma nói như vậy. Trương Hằng liền cảm thấy buồn cười, nói một cách khinh thường:
- Ngươi nghĩ là Chỉ dựa vào hai kiện thông linh pháp bảo là có thể đả động được Trương mỗ sao? Chỉ cần có thể phong ấn thành công nhà ngươi mười mấy năm. thì không lo không có cách để có thể giết chết được ngươi.
- Ha ha không ngờ ý muốn giết ta của ngươi lại mạnh như vậy. ngay thông linh pháp bảo cũng không thể đả động được ngươi. Như vậy thì hành động phong ấn ta lần này khẳng định là do ngươi đứng đằng sau sắp đặt.
Huyền U Thiên Ma không bất ngờ một chút nào. một đám sương đen từ bên trong cái hộp màu vàng ngưng kết thành một nam tử mặc hắc bào. vẻ mặt lãnh, đạm nhìn Trương Hằng.
- Ngươi đoán không sai nếu như không có lời của ta, thì Lạc đại ca cũng sẽ không dễ dàng ra tay như vậy. Mục đích duy nhất của hắn khi bị kẹt ở Tam Tinh Vực này chính là để bảo vệ an toàn cho Tiên Nho Trai. Cho dù thực lực của ngươi khôi phục lại trạng thái đỉnh phong thì cũng không thể gây uy hiếp với hắn. Chờ tới sau khi hắn trở về. tự nhiên sẽ có cách để có thể hoàn toàn phong ấn giết chết ngươi...
Trương Hằng cũng không ngại tán gẫu với Ma đầu này một hai câu. giọng điệu có một vẻ vô cùng tự nhiên.
- Được, một hai kiện thông linh pháp bảo không thể đả động được ngươi, điều này có chút vượt ra ngoài dự đoán của ta. Nhưng còn có một thứ rất hấp dẫn không biết ngươi có thể chịu đựng được không.
Khoé miệng Huyền U Thiên Ma loé lên một nụ cười ung dung, bộ dạng như đã nắm chắc thắng lợi.
- Thật sao? Ngay cả thông linh pháp bảo cũng không thể đả động được ta, chẳng lẽ ngươi còn có thể xuất ra một kiện tiên bảo sao? Cho dù là ngươi có thể xuất ra một trọng bảo có đẳng cấp như vậy. Trương mỗ ta cũng không thể sử dụng, Chỉ giống như là một phế phẩm.
- Tiên bảo?
Huyền U Thiên Ma hơi sửng sốt. sau đó hừ nhẹ nói:
- Ngươi nghĩ thế sao!
Trương Hằng nhún vai trong lòng cười thầm:
- Thật ra tiên bảo lão tử cũng có một hai kiện, đáng tiếc là không thể sử dụng.
- Tiên bảo thì bản quân không xuất ra được, nhưng có một thứ, ta tin rằng ngươi nhất định sẽ phải động tâm.
Trên mặt Huyền U Thiên Ma lộ ra một nụ cười quỷ dị. hắn ra vẻ thần bí nói:
- Ngươi đã từng nghe nói tới Chu Vương Triều trong truyền thuyết chưa?
- Đã từng nghe nói qua.
Trương Hằng thấy Huyền U Thiên Ma đột nhiên đề cập tới Chu Vương Triều có chút bất ngờ. nhưng vẻ mặt cũng lạnh nhạt đáp lại.
- Được, quả nhiên là ngươi cũng biết tới Chu Vương Triều, như vậy ta hỏi ngươi một câu. ngươi có muốn rời khỏi Tam Tinh Vực. đi tới Chu Vương Triều linh khí vô cùng dồi dào, thiên tài địa bảo vô cùng phong phú. còn có rất nhiều cơ hội và thử thách kia không?
Giọng điệu của Huyền U Thiên Ma càng ngày càng tràn ngập vẻ mê hoặc, bộ dạng rất hiển ngang và hưng phấn, trong mắt tràn ngập một vẻ hy vọng và chờ mong.
Vẻ mặt Trương Hằng có chút cổ quái, hắn suy nghĩ một chút, rồi cười nhạo nói:- Chẳng lẽ thứ mà ngươi muốn giao dịch chính là giúp ta rời khỏi Tam Tinh Vực, đi tới Chu Vương Triều. Nguồn:
Huyền U Thiên Ma vui vẻ gật đầu:
- Không sai. Chỉ cần ngươi thả ta ra. sẽ có hy vọng rất lớn rời khỏi Tam Tinh Vực. Đây chính là chuyện khiến cho ngay cả Hắc Ma Hoàng kia cũng phải động tâm không thôi.
- Nếu thực sự ngươi có cách rời khỏi Tam Tinh Vực. tại sao còn phải chờ tới bây giờ? Hiện giờ e là ngươi đã sớm đi tới Chu Vương Triều, sao còn có thể để cho vài người bọn ta có cơ hội phong ấn ngươi lại.
Hiển nhiên đối với lời nói của Huyền U Thiên Ma, Trương Hằng cũng không tin tưởng lắm. trong giọng nói có một chút châm biếm.
Đối với lời châm chọc của Trương Hằng, Huyền U Thiên Ma cùng không để ý. khẽ thở dài một hơi. giọng điệu hơi ngưng trọng nói:
- Xem ra ngươi cũng không biết về Chu Vương Triều chân chính kia. ở Tu chân giới Chu Vương Triều, từng lưu truyền một câu tục ngữ. đó là: Kim Đan Nguyên Anh chạy đầy đất.
Hóa Thần Hợp thể bay khắp trên đầu.
- Kim Đan Nguyên Anh chạy đầy đất. Hóa Thần Hợp thể bay khắp trên đầu.
Trương Hằng hít một hơi khí lạnh, đương nhiên hắn có thể dễ dàng hiểu được ý nghĩa của câu tục ngữ này.
Kim Đan Nguyên Anh chạy đầy đất. nói cách khác đó là tu sĩ Kết Đan Kỳ, Nguyên anh kỳcũng giống như là chó mèo trên mặt đất, nhiều không đếm xuể. thật sự là quá nhiều.
Hóa Thần Hợp thể bay đầy trên đầu. lời này cho thấy tu sĩ Hóa Thần KỲ cùng với Hợp thể kỳ ở tầng cao hơn giống như là chim bay trên trời, số lượng không phải là quá nhiều, nhưng tuyệt đối không phải là hiếm thấy.
- Cho nên trước khi thực lực đạt tới cực hạn của Tam Tinh Vực thì đi tới Chu Vương Triều kia cũng không có một lợi ích nào. bởi vì có rất nhiều tu sĩ hùng mạnh có thể dễ dàng phong ấn ta. Như tu sĩ Hóa Thần kỳ bình thường, ở Chu Vương Triều cũng Chỉ có địa vị bậc trung, Chỉ có thăng cấp lên Hợp thể kỳ mới có thể thật sự được tính là cao thủ.
Huyền U Thiên Ma nhẹ nhàng miêu tả, nhìn chăm chú Trương Hằng đang kinh ngạc không thôi.
Nhưng đột nhiên ánh mắt Trương Hằng lạnh lùng nhìn hờ hững nhìn hắn chăm chú:
- Ngươi đang ở Tu chân giới Tam Tinh Vực. tại sao lại biết rõ về chuyện ở Chu Vương Triều như vậy.Nên biết mười vạn năm trước. Tam Tinh Vực đã bị phong ấn, đã mất đi liên hệ với thế giới bên ngoài.
Huống hồ, vào thời đại của Huyết Sát Thần Đế, những tu sĩ đứng đầu Tu chân giới gần như bị giết sạch không còn một ai. Tuy nhiên ngươi đúng là có tài tự biên ra được cái câu nói nực cười Kim Đan Nguyên Anh chạy đầy đất. Hóa Thần Hợp thể bay đầy trên đầu kia, Trương mỗ ra suýt nữa đã bị ngươi lừa rồi.
Cuối cùng, Trương Hằng cũng bán tin bán nghi lời nói của Huyền U Thiên Ma. Nếu thật sự hoàn toàn tin tưởng Ma đầu này thì Trương Hằng cũng sẽ không thể lăn lộn được ở Tu chân giới.
- Ngươi tin cũng được, mà không tin cũng được, dù sao bản quân vẫn nói sự thật. Ta không tin có người nào trong Tam Tinh Vực có thể dễ dàng đi xuyên qua Tử Vực. ngay Hắc Ma Hoàng đứng đâu Tử Vực kia cũng không làm được, tu sĩ loài người các ngươi sao có thể làm được.
Huyền U Thiên Ma hừ nhẹ nói. rồi ngậm miệng lại. Trong mắt hắn. bản thể Phệ Thiên Mãng của Hắc Ma Hoàng hắn là có thực lực đứng đầu trong Tu chân giới Tam Tinh Vực. Điều hắn không làm được, thì còn có ai có thể làm được?
Trương Hằng nghe thấy vậy cười lạnh, nói:
- Trong gần năm nghìn năm qua. trong Tu chân giới Tam Tinh Vực còn có ba tu sĩ Hóa Thần kỳ đại viên mãn liên thủ đột phá Tử Vực, thoát khỏi Tam Tinh Vực. ngươi chưa từng nghe qua việc này sao? Chuyện mà Yêu tộc không làm được, không có nghĩa là tu sĩ loài người không làm được. Hơn nữa. Trương mỗ ta còn cách Hóa Thần Kỳ đỉnh phong một đoạn đường phải đi nữa. trong thời gian ngắn cùng không vội đi tới Chu Vương Triểu.
- Không thể nào... Ba tu sĩ Hóa Thần đại viên mãn của loài người không thể rời khỏi Tam Tinh Vực được.
Trên mặt Huyền U Thiên Ma lộ ra vẻ nghi ngờ. cuối cùng liên tục lắc đầu.
- Mọi chuyện đều có thể.
Trương Hằng không nói gì. trên tay đánh ra vài đạo pháp quyết. một đạo ngân quang liên miên không ngừng chảy vào cái hộp màu vàng trong tay, tăng thêm một tầng cấm chế hùng mạnh ở trên mặt nó.
Huyền U Thiên Ma lập tức mất đi liên hệ với bên ngoài, thần thức cũng không thể tản ra. ánh mắt cũng không nhìn thấy chuyện bên ngoài, Chỉ có thanh âm là có thể truyền ra.
- Tuyệt đối không thể nào... Ngươi có thể tới đối chất với Hắc Ma Hoàng, hắn là người đứng đầu Tử Vực. đối với việc này hẳn là hắn biết rõ...
Huyền U Thiên Ma kiệt sức rống lên.
- Tìm Hắc Ma Hoàng sao?
Mặt Trương Hằng lộ ra vẻ cổ quái, cười lạnh nói:
- Ngươi bị bệnh sao?
Không nói hai lời, không để ý tới tiếng rống của Huyền U Thiên Ma, Trương Hằng đem cái hộp màu vàng này ném vào trong nhẫn không gian.
Lập tức, bên tai hoàn toàn yên tĩnh.
Đầu tiên Trương Hằng quay về không trung chỗ những mảnh thi thể còn lại của hai yêu thú cũng không thể mang chúng đi. Tuy chúng cũng Chỉ có một chút giá trị, nhưng cũng có thể khiến cho những tu sĩ cấp đỉnh phải động tâm.
Nghĩ tới đây, Trương Hằng nhẹ nhàng hé miệng, một đám lửa bạc rơi xuống những mảnh thi thể này.
Vùn vụt.
Những mảnh thi thể còn sót lại của hai yêu thú Hóa Thần Kỳ nhanh chóng bị thiêu cháy, bốn phía linh hạch trong cơ thể của Trương Hằng sinh ra một vài hạt màu bạc, trong nháy mắt đã bị hút trọn.
Chỉ trong nửa khắc, hai phần thi thể còn sót lại đã bị ngọn lửa bạc của Trương Hằng đốt sạch, nhưng Trương Hằng cảm thấy công lực của mình cũng tăng lên không nhiều, trong lòng không khỏi buôn bực.
Nếu là ở trong tầng tháp thứ ba lúc trước, cho dù Chỉ là một vài bộ phận của yêu thú Hóa Thần KỲ, một khi bị ngọn lửa bạc của Trương Hằng cắn nuốt, thì cũng có thể khiến cho công lực của hắn tăng vọt.
- Tu chân giới Tam Tinh Vực thật sự đã không còn có thể đáp ứng được sự trưởng thành của ta hay sao?
Trương Hằng khẽ cau mày. Trải qua rất nhiều năm tu luyện những mảnh nhỏ của Hạo Thiên Xà Long Vương và Huyết Sát Thiên Bi đã bị ngọn lửa bạc hoàn toàn cắn nuốt, còn có một nửa pho tượng thần bí có thể nâng cao công pháp của mình.
Còn về phần mảnh vỡ thế giới, tốc độ cắn nuốt luyện hóa mặc dù cũng có tăng trưởng, nhưng đối với nhu cầu tinh túy thiên địa của Trương Hằng sau khi thăng cấp cũng vẫn không thấm vào đâu. Chỉ có thể là "đồ ăn vặt".
Trương Hằng muốn nhanh chóng nâng cao tu vi thì phải cần cái gì?
Thứ đó chính là "thuốc bổ"!
ở Tam Tinh Vực này linh khí thiếu thốn, những nơi quỷ quái có thiên tài địa bảo càng ngày càng ít. "thuốc bổ" có thể nói là càng ngày càng hiếm, mà ngay cả có cũng rất khó có thể tìm được.
Tuy nhiên, trong nham động Hỏa Dong Tinh bên dưới Cực Diễm Môn cũng có không hề ít khoáng thạch Hỏa Dong Tinh thượng đẳng, có thể cung cấp cho Trương Hằng để nâng cao tu vi.
Nhưng Trương Hằng là tông chủ của Cực Diễm Môn, cùng không thể làm chuyện quá đáng, cắn nuốt toàn bộ Hỏa Dong Tinh. Vì sự phát triển trong tương lai của môn phái, hắn phải để lại cho hậu thế của Cực Diễm Môn một bảo địa để tu luyện.
Cái gọi là "Người đi trước trồng cây. người đời sau hái quả" là như vậy. Ngươi đã không trống cây thì thôi cũng đừng có chặt cây quá độ.
Sau khi suy nghĩ hồi lâu, Trương Hằng mơ hồ đã xác định được con đường của mình trong tương lai. Bất kể theo phương diện nào thì Chu Vương Triều đều là nơi mà con đường tu tiên của Trương Hằng ắt phải đến. Còn về phần có làm mưa làm gió ở Nơi đó hay không thì hiện giờ đó không phải là vấn đề mà Trương Hằng lo tới.
- Không biết Lạc Hà đại ca có thể bình yên trở về không...
Trương Hằng liên tục chờ ở vùng đất khô cằn này ba ngày.
Trong thời gian ba ngày này có không ít những tu sĩ bậc cao tới đây điều tra. Sau khi bọn họ nhìn thấy dấu vết của trận đại chiến lưu lại. vẻ mặt cả đám đều hoảng sợ. bộ dạng như sắp sửa đến ngày tận thế.
- Thật sự không về được sao?
Ánh mắt Trương Hằng có chút lo lắng, nghĩ tới Phệ Thiên Mãng như cự thú man hoang kia, trong lòng không khỏi sợ hãi.
Nếu đã không chờ được Lạc Hà ở nơi này.Trương Hằng quyết định đi tới Tiên Nho Trai để tiếp tục chờ.
Trong lòng hắn luôn có một cảm giác. Lạc Hà có đẳng cấp tiên nhân, phân thân để lại trong Tu chân giới Tam Tinh Vực hẳn là sẽ không dễ dàng bị giết như vậy.
Sau nửa ngày, Trương Hằng bay tới đại phái Tiên Nho Trai ẩn thế trong Sở quốc.
Thần thức của hắn đảo qua căn phòng của Lạc Hà, phát hiện bên trong không có một bóng người.
Xoẹt!
Trương Hằng cùng không chào hỏi những tu sĩ của Tiên Nho Trai khác, một tiểu na di đã đi vào trong phòng, ánh mắt nhìn tất cả mọi thứ trong phòng, trong lòng thầm than:
- Hành động phong ma lần này thật là khó khăn chồng chất.
Nửa tháng sau, một đạo cầu vồng màu xanh nhoáng lên trên không trung của Tiên Nho Trai.
Ánh mắt Trương Hằng đột nhiên sáng ngời lên. trước mặt xuất hiện một nam tử toàn thân đầy máu. bộ dạng vô cùng suy yếu...