Trương Hằng vừa dứt lời. thân ảnh khô gầy đầu đội nón tre liền như quỷ mị hiện ra trong động phủ tông chủ Cực Diễm Sơn giữa hai người gần sát vào nhau không một kẻ hở, giống như đã phối hợp trăm ngàn lần rồi.
Không cần phải nói, thân ảnh nhìn như nhỏ yếu trước mắt chính là Hắc Ma Hoàng, chí cường giả của Yêu tộc Tam Tinh Vực!
Khi Hắc Ma Hoàng hiện thân trong động Phủ. trong lòng Từ Huyền hơi căng thẳng, sắc mặt rất khó xem. Thánh Lam Thủy Tiên bên cạnh hắn tuy rằng không có tận mắt nhìn thấy uy lực chân chính của Hắc Ma Hoàng, nhưng cũng không thoải mái hơn chút nào. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Kỳ quái là sau khi Hắc Ma Hoàng bước vào động phủ này. ánh mắt vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào Trương Hằng. sau một lúc lâu cũng không nói một câu gì. Mấy người tại đây cũng không nhìn rõ mặt mũi hắn.
- Thế nào... Hắc Ma Hoàng các hạ không biết một tên vô đanh tiểu tốt như ta à?
Trương Hằng ung dung bình thản ngồi trên bồ đoàn trong đôi mắt lộ ra mấy tia ý cười, chìa tay ý bảo mời Hắc Ma Hoàng ngồi xuống.
Hắc Ma Hoàng cũng không nói gì, thực tùy ý ngồi xuống trên mặt đất. một đôi con ngươi xanh mượt xuyên thấu qua nón tre trên đầu. hiển hiện ra trước mắt Trương Hằng vô cùng rõ ràng.
Đổi mặt với giọng điệu hàm xúc ý tứ chất vấn của Trương Hằng. Hắc Ma Hoàng trầm mặc thật lâu sau. rốt cục mở miệng, giọng nói vẫn hơi khàn khàn:
- Đúng vậy! Mười tám năm trước, ngươi ở trong mắt ta so với một tên vô danh tiểu tốt cũng không mạnh hơn bao nhiêu...
Vừa nghe giọng điệu như vậy, trong lòng hai người Từ Huyền đều phát lạnh, đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ mà ở trong mắt đối phương lại Chỉ mạnh hơn một chút so với tên vô đanh tiểu tốt.
Trong lòng hai người mơ hồ nảy sinh một chút tức giận, hiển nhiên tức giận vì bị đối phương khinh thị và sỉ nhục.
Tuy nhiên, trong câu nói kế tiếp của Hắc Ma Hoàng, lại làm cho bọn họ vừa kinh ngạc vừa khiếp sợ:
- Mười tám năm... vẻn vẹn Chỉ mười tám năm... thực lực của ngươi lại tăng lên tới trình độ như thế, trở Thành người thứ hai trong giới tu chân Tam Tinh Vực có thể đổi kháng cùng ta. Sớm biết như thế, lúc trước ta nên diệt sát ngươi cho xong.
Hắc Ma Hoàng không mảy may che giấu sát khí trong mắt chút nào. nhưng giờ phút này hắn vẫn ngồi dưới đất, không có chút ý tứ muốn ra tay.
Trương Hằng hơi trào phúng nói:
- Địch nhân của ta đều đã từng nói như vậy...
Ánh mắt hơi hơi tối sầm lại, Trương Hằng cảm giác thế giới này có quá nhiều người thích bóp chết thiên tài và Kỳ tích. Một khi phát hiện một đối thủ nào đó có được tiềm lực nghịch thiên, đều sẽ không chút do dự diệt sát.
Nhưng trong đầu hắn đột nhiên hiện ra một thân ảnh cao ngạo.
Trong lòng đột nhiên phát run lên. thần quang trong mắt lấp lánh. Trương Hằng hít sâu một hơi, kìm lòng không được nói:
- Trên thế gian này duy nhất Chỉ có một đối thủ. hắn có một tấm lòng bao dung thiên địa. hắn có thể không hề sợ hãi để mặc cho ta trưởng thành, cũng không lo lắng ta sẽ vượt qua hắn. Hắn có thể ung dung bình thản nhìn thực lực của ta tăng lên với tốc độ khủng bố. Mặc dù hắn mang đi người yêu dấu trong lòng ta, nhưng tận đáy lòng, ta vẫn kính nể hắn có thêm không bớt...
Ba người trong động phủ tông chủ đều vô cùng kinh ngạc, không nghĩ tới một câu nói của Hắc Ma Hoàng, liền câu ra một bí mật trong lòng Trương Hằng.
Nhưng mà kế tiếp một câu nói của Trương Hằng, lại khiến hai người Từ Huyền run sợ trong lòng:
- Cho nên đối thủ chân chính của Trương mỗ. phải là cường giả không sợ ta trưởng thành lên, mà một cường giả nếu không thể dễ dàng khoan nhượng cho những người khác trưởng thành, thì chẳng qua Chỉ là một kẻ yếu đuối về mặt tâm lý mà thôi...
Trương Hằng nhẹ nhàng nói xong câu cuối cùng, ánh mắt nhìn thẳng vào Hắc Ma Hoàng, vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên.
Từ Huyền không khỏi thầm kêu khổ trong lòng, không rõ vì cái gì Trương Hằng đột nhiên trở nên cuồng ngạo như thế mặc dù Hắc Ma Hoàng người ta vừa rồi cất nhắc ngươi một câu. ví dụ ngươi là người thứ hai trong giới tu chân Tam Tinh Vực có thể đối kháng cùng hắn. nhưng ngươi cũng không nên được một tấc lại muốn tiến tới một thước chứ!
Quả nhiên, sau khi Hắc Ma Hoàng nghe câu nói sau cùng của Trương Hằng. thân thể hơi nhích động, trong đôi con ngươi xanh mượt lại bắn ra một luồng điện quang, trong động phủ bỗng dưng sinh ra một cỗ khí tức áp lực.
- Ý của ngươi là nói Hắc Ma Hoàng ta hoàn toàn không xứng làm đối thủ của ngươi?
Trong giọng nói của Hắc Ma Hoàng mang theo vài tia nghi ngờ cùng đùa bỡn một cổ khí tức ngút trời bức thẳng tới Trương Hằng, giống như ngọn núi cao vạn trượng, lại giống như ức vạn tấn nước biển phủ chụp xuống.
ở trước mặt uy lực như thế. hai người Từ Huyền mặc dù Chỉ chịu đựng một chút dư uy thừa lại nhưng cũng bị áp bức đến hít thở không thông.
Trương Hằng thoáng hơi kinh hãi trong lòng, không nghĩ tới uy áp tinh thần của Hắc Ma Hoàng lại có thể cường đại đến trình độ như vậy.
Tuy nhiên, thực lực của Trương Hằng đã liên tiếp tăng lên hai tiểu giai, giờ phút này hắn đã vượt qua cực hạn của Tam Tinh Vực. căn bản là không cần úy kỵ Hắc Ma Hoàng.
Hơn nữa, ở Cực Diễm Môn còn có phân thân thứ nhất của Trương Hằng. cùng lúc với thực lực của Trương Hằng tăng lên. thực lực của phân thân cũng theo đó tăng mạnh. Đồng thời, phân thân Trương Hằng lưu lại ở Tán Tu Minh, thực lực cũng không kém bao nhiêu so với bản tôn.
Đây cũng là một trong nguyên nhân Trương Hằng đám đối xử với Hắc Ma Hoàng như thế. Sở dĩ nói là "một trong", đương nhiên còn có một nguyên nhân khác, cũng là nguyên nhân chính yếu. Nếu không Trương Hằng cũng không tội gì đắc tội với Hắc Ma Hoàng, tuy rằng bản thân hắn cũng không sợ đối phương.
- Hắc Ma Hoàng các hạ lần này tới Cực Diễm Môn ta. vốn ôm ý đồ gì chính ngươi hẳn là rõ ràng chứ?
Đối mặt với uy áp tinh thần cường đại của Hắc Ma Hoàng như vậy. ngân quang trong mắt Trương Hằng lưu chuyến làm cho người ta một loại ảo giác tất cả bí mật của mình không có chỗ nào che giấu.
Khi hai người Từ Huyền chạm đến con ngươi màu bạc của Trương Hằng, lập tức cảm giác cả người phát lạnh, giống như bị cởi hết quần áo hiện lồ lộ ra trước mặt đối phương. Gương mặt xinh đẹp của Thánh Lam Thủy Tiên lại đỏ bừng đến tận mang tai. thân hình mềm mại của nàng theo bản năng khép kín lại.
"Ông..."
Trên người Hắc Ma Hoàng ngưng tụ thành một màn hào quang xám mờ bán trong suốt. mông lung mờ ảo. làm cho người ta không thấy rõ hư thật bên trong.
- Ngươi đây là thần thông gì?
Trong thanh âm Hắc Ma Hoàng lộ ra một tia kinh dị.
Trương Hằng rời khỏi trạng thái Thần LinhNhãn lạnh lùng cười:
- Ngươi còn chưa trả lời vấn đề của Trương mỗ.
Hắc Ma Hoàng cũng thu hồi uy áp tinh thần trên người, Giờ khắc này, hắn không thừa nhận cũng không được. Trương Hằng đích xác có bản lãnh đối kháng cùng chính mình.
- Từ bốn năm năm trước, lúc Lạc Hà đạo hữu đi tới Tử Vực đưa ra ý đồ liên thủ với ta. đồng thời còn đề cập thực lực của ngươi với bổn hoàng. Lúc ấy bổn hoàng rất do dự cũng có chút nghi hoặc nên không có lập tức nhận lời. Trải qua bốn năm năm suy nghĩ, bổn hoàng hiện tại dự định hợp tác cùng các ngươi. Trước đó. đương nhiên phải khảo cứu một chút thực lực của ngươi...
Hắc Ma Hoàng thản nhiên nói.
Trương Hằng cười lạnh trong lòng, ngoài mặt bình thản nói:
- Nếu thực lực của Trương mỗ không đủ. hiện tại Chỉ sợ ngươi đã thuận tay gạt bỏ ta rồi phái không?
Hắc Ma Hoàng lơ đểnh nói:
- Nếu thực lực không đủ cho dù chết ở trong tay bất luận kẻ nào đều không đáng để nêu lý do.
- Được rồi. thực lực của ta ngươi đã khảo cứu qua. chuyện liên thủ ngươi đã quyết định chưa?
Trương Hằng không thể không thừa nhận, trong lời nói của Hắc Ma Hoàng rất có đạo lý. liền dứt khoát đi thẳng vào chính đề.
- Thực lực của ngươi xem như đủ tư cách, nếu ngươi, ta. Lạc đạo hữu ba người liên thủ. vẫn là có nắm chắc rất lớn rời khỏi Tam Tinh Vực.
Hắc Ma Hoàng không hề nghĩ ngợi đáp lời.
- Như thế rất tốt! Như vậy chúng ta khi nào thì xuất phát?
Trương Hằng vui vẻ trong lòng, càng thêm cảm nhận được sự mê hoặc của thực lực cường đại.
Hắc Ma Hoàng lướt ánh mắt xẹt qua hai người Từ Huyền, thản nhiên nói:
- Ngươi muốn dẫn theo hai người bọn hắn rời Tam Tinh Vực?
Trương Hằng gật đầu nói:
- Không sai!
Hắc Ma Hoàng hơi trầm ngâm một chút:
- Mang thêm vài tu sĩ cấp bậc Hóa Thần Kỳ. dù sao cũng có chút hữu dụng. Tuy nhiên, ngươi đã xuất động bốn vị đại tu sĩ Hóa Thần kỳ nhân loại, như vậy ta quay về Yêu tộc sẽ đi triệu tập bốn năm con yêu thú Hóa Thần Kỳ. hẳn là ngươi sẽ không phản đối chứ?
Vừa nghe lời ấy, Trương Hằng cảm giác có chút là lạ. cái gì gọi là "mang thêm vài tu sĩ cấp bậc Hóa Thần kỳ. dù sao cũng có chút hữu dụng'?
- Bốn năm con yêu thú Hóa Thần Kỳ? À! Không thành vấn đề.
Trong lòng Trương Hằng đầu tiên là cả kinh, Bốn năm con yêu thú Hóa Thần Kỳ. đây là đội ngũ hùng mạnh đến mức nào? Tuy nhiên trong lòng hắn lại là buồn cười khổng nín được: với thực lực của mình hiện nay. bốn năm con yêu thú Hóa Thần Kỳ bình thường, cũng không uy hiếp bao nhiêu đối với mình.
Từ khi đám ba đại Yêu Hoàng Giao Long Hoàng chết đi. thực lực của yêu thú dưới Hóa Thần Kỳ trong Yêu tộc, cũng không quá mức cường đại như trước.
- Tốt lắm, chúng ta cứ định thời gian là nửa năm sau đi, địa điểm tụ hội ngay tại cung điện Tử Vực của ta. Có thể bảo Lạc Hà đạo hữu dẫn đường, hắn đã từng tới một lần.
Hắc Ma Hoàng lưu lại những lời này, đứng dậy liền chuẩn bị rời đi.
- Xin hỏi Hắc Ma Hoàng tiền bối... Ngài là chúa tể Tử Vực. có biết trong vòng gần vạn năm nay Ở Tam Tinh Vực, có tu sĩ nhân loại nào thành công rời khỏi Tam Tinh Vực hay không?
Từ Huyền đột nhiên nghĩ tới một chuyện cố lấy dũng khí hỏi Hắc Ma Hoàng.
Hắc Ma Hoàng khẽ liếc mắt nhìn hắn, lạnh nhạt nói:
- Nếu là tu sĩ đã ngoài Hóa Thần kỳ. hoàn toàn có thể tự nhiên rời khỏi Tam Tinh Vực. còn có người nào khác rời đi hay không bổn hoàng không thể hiểu hết. Tuy nhiên, nếu là tu sĩ trong Hóa Thần kỳ. ha ha, đừng nói là gần một vạn năm, chính là trong vòng mười vạn năm cũng không thấy ai thành công vượt qua được.
Thực lực hơi thấp một chút còn may mắn còn có thể biết khó mà lui. Còn thực lực hơi mạnh một chút, như năm nghìn năm trước ba vị tu sĩ Hóa Thần đại viên mãn chết không sót một người!
Chết không sót một người!
Khi biết được kết quả này, Từ Huyền cùng Thánh Lam Thủy Tiên sắc mặt trắng bệch.
Trước đây, bọn họ còn tưởng rằng, ba vị tu sĩ Hóa Thần KỲ cường đại nhất giới tu chân Tam Tinh Vực. liên thủ cùng nhau đã rời khỏi Tam Tinh Vực. Nhưng giờ phút này nhận được đáp án lại khiến cho trong lòng bọn họ cực kỳ không yên tâm.
Địa phương Tử Vực khủng bố này vượt ra ngoài tưởng tượng của họ.
May mà có Hắc Ma Hoàng, Lạc Hà, Trương Hằng ba đại đầu sỏ dẫn đắt, nếu không hai người bọn họ hiện tại gần như không có dũng khí đi xuyên qua Tử Vực.
Biết rõ hẳn phải chết không thể nghi ngờ, còn ai đại dột đi tìm cái chết vô nghĩa?
- Tuy nhiên, có chúng ta dẫn dắt hai người các ngươi thật ra có một hai thành hy vọng rời khỏi Tam Tinh Vực...
Hắc Ma Hoàng đảo ánh mắt xẹt qua hai người Từ Huyền, phát ra một tràng tiếng cười quỷ dị. thân hình nhoáng lên một cái biến mất trong động phủ tông chủ.
"Phù!"
Chờ hắn rời đi, hai người Từ Huyền thở phào nhẹ nhõm. Hiển nhiên nhân vật Hắc Ma Hoàng này mang đến cho bọn hắn áp lực không nhỏ.
- Nhị vị yên tâm. đến lúc đó ta cùng Lạc Hà đại ca sẽ hết sức chiếu cố các người...
Trương Hằng thấy bộ dáng hai người có chút suy sút tinh thần liền lên tiếng khuyên giải.
Tận đáy lòng Trương Hằng cũng thầm than: "Cũng Chỉ có thể hết sức chiếu cố mà thôi, Chỉ mong có thể thuận lợi tới Chu Vương Triều..."
Trương Hằng vừa dứt lời. thân ảnh khô gầy đầu đội nón tre liền như quỷ mị hiện ra trong động phủ tông chủ Cực Diễm Sơn giữa hai người gần sát vào nhau không một kẻ hở, giống như đã phối hợp trăm ngàn lần rồi.
Không cần phải nói, thân ảnh nhìn như nhỏ yếu trước mắt chính là Hắc Ma Hoàng, chí cường giả của Yêu tộc Tam Tinh Vực!
Khi Hắc Ma Hoàng hiện thân trong động Phủ. trong lòng Từ Huyền hơi căng thẳng, sắc mặt rất khó xem. Thánh Lam Thủy Tiên bên cạnh hắn tuy rằng không có tận mắt nhìn thấy uy lực chân chính của Hắc Ma Hoàng, nhưng cũng không thoải mái hơn chút nào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Kỳ quái là sau khi Hắc Ma Hoàng bước vào động phủ này. ánh mắt vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào Trương Hằng. sau một lúc lâu cũng không nói một câu gì. Mấy người tại đây cũng không nhìn rõ mặt mũi hắn.
- Thế nào... Hắc Ma Hoàng các hạ không biết một tên vô đanh tiểu tốt như ta à?
Trương Hằng ung dung bình thản ngồi trên bồ đoàn trong đôi mắt lộ ra mấy tia ý cười, chìa tay ý bảo mời Hắc Ma Hoàng ngồi xuống.
Hắc Ma Hoàng cũng không nói gì, thực tùy ý ngồi xuống trên mặt đất. một đôi con ngươi xanh mượt xuyên thấu qua nón tre trên đầu. hiển hiện ra trước mắt Trương Hằng vô cùng rõ ràng.
Đổi mặt với giọng điệu hàm xúc ý tứ chất vấn của Trương Hằng. Hắc Ma Hoàng trầm mặc thật lâu sau. rốt cục mở miệng, giọng nói vẫn hơi khàn khàn:
- Đúng vậy! Mười tám năm trước, ngươi ở trong mắt ta so với một tên vô danh tiểu tốt cũng không mạnh hơn bao nhiêu...
Vừa nghe giọng điệu như vậy, trong lòng hai người Từ Huyền đều phát lạnh, đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ mà ở trong mắt đối phương lại Chỉ mạnh hơn một chút so với tên vô đanh tiểu tốt.
Trong lòng hai người mơ hồ nảy sinh một chút tức giận, hiển nhiên tức giận vì bị đối phương khinh thị và sỉ nhục.
Tuy nhiên, trong câu nói kế tiếp của Hắc Ma Hoàng, lại làm cho bọn họ vừa kinh ngạc vừa khiếp sợ:
- Mười tám năm... vẻn vẹn Chỉ mười tám năm... thực lực của ngươi lại tăng lên tới trình độ như thế, trở Thành người thứ hai trong giới tu chân Tam Tinh Vực có thể đổi kháng cùng ta. Sớm biết như thế, lúc trước ta nên diệt sát ngươi cho xong.
Hắc Ma Hoàng không mảy may che giấu sát khí trong mắt chút nào. nhưng giờ phút này hắn vẫn ngồi dưới đất, không có chút ý tứ muốn ra tay.
Trương Hằng hơi trào phúng nói:
- Địch nhân của ta đều đã từng nói như vậy...
Ánh mắt hơi hơi tối sầm lại, Trương Hằng cảm giác thế giới này có quá nhiều người thích bóp chết thiên tài và Kỳ tích. Một khi phát hiện một đối thủ nào đó có được tiềm lực nghịch thiên, đều sẽ không chút do dự diệt sát.
Nhưng trong đầu hắn đột nhiên hiện ra một thân ảnh cao ngạo.
Trong lòng đột nhiên phát run lên. thần quang trong mắt lấp lánh. Trương Hằng hít sâu một hơi, kìm lòng không được nói:
- Trên thế gian này duy nhất Chỉ có một đối thủ. hắn có một tấm lòng bao dung thiên địa. hắn có thể không hề sợ hãi để mặc cho ta trưởng thành, cũng không lo lắng ta sẽ vượt qua hắn. Hắn có thể ung dung bình thản nhìn thực lực của ta tăng lên với tốc độ khủng bố. Mặc dù hắn mang đi người yêu dấu trong lòng ta, nhưng tận đáy lòng, ta vẫn kính nể hắn có thêm không bớt...
Ba người trong động phủ tông chủ đều vô cùng kinh ngạc, không nghĩ tới một câu nói của Hắc Ma Hoàng, liền câu ra một bí mật trong lòng Trương Hằng.
Nhưng mà kế tiếp một câu nói của Trương Hằng, lại khiến hai người Từ Huyền run sợ trong lòng:
- Cho nên đối thủ chân chính của Trương mỗ. phải là cường giả không sợ ta trưởng thành lên, mà một cường giả nếu không thể dễ dàng khoan nhượng cho những người khác trưởng thành, thì chẳng qua Chỉ là một kẻ yếu đuối về mặt tâm lý mà thôi...
Trương Hằng nhẹ nhàng nói xong câu cuối cùng, ánh mắt nhìn thẳng vào Hắc Ma Hoàng, vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên.
Từ Huyền không khỏi thầm kêu khổ trong lòng, không rõ vì cái gì Trương Hằng đột nhiên trở nên cuồng ngạo như thế mặc dù Hắc Ma Hoàng người ta vừa rồi cất nhắc ngươi một câu. ví dụ ngươi là người thứ hai trong giới tu chân Tam Tinh Vực có thể đối kháng cùng hắn. nhưng ngươi cũng không nên được một tấc lại muốn tiến tới một thước chứ!
Quả nhiên, sau khi Hắc Ma Hoàng nghe câu nói sau cùng của Trương Hằng. thân thể hơi nhích động, trong đôi con ngươi xanh mượt lại bắn ra một luồng điện quang, trong động phủ bỗng dưng sinh ra một cỗ khí tức áp lực.
- Ý của ngươi là nói Hắc Ma Hoàng ta hoàn toàn không xứng làm đối thủ của ngươi?
Trong giọng nói của Hắc Ma Hoàng mang theo vài tia nghi ngờ cùng đùa bỡn một cổ khí tức ngút trời bức thẳng tới Trương Hằng, giống như ngọn núi cao vạn trượng, lại giống như ức vạn tấn nước biển phủ chụp xuống.
ở trước mặt uy lực như thế. hai người Từ Huyền mặc dù Chỉ chịu đựng một chút dư uy thừa lại nhưng cũng bị áp bức đến hít thở không thông.
Trương Hằng thoáng hơi kinh hãi trong lòng, không nghĩ tới uy áp tinh thần của Hắc Ma Hoàng lại có thể cường đại đến trình độ như vậy.
Tuy nhiên, thực lực của Trương Hằng đã liên tiếp tăng lên hai tiểu giai, giờ phút này hắn đã vượt qua cực hạn của Tam Tinh Vực. căn bản là không cần úy kỵ Hắc Ma Hoàng.
Hơn nữa, ở Cực Diễm Môn còn có phân thân thứ nhất của Trương Hằng. cùng lúc với thực lực của Trương Hằng tăng lên. thực lực của phân thân cũng theo đó tăng mạnh. Đồng thời, phân thân Trương Hằng lưu lại ở Tán Tu Minh, thực lực cũng không kém bao nhiêu so với bản tôn.
Đây cũng là một trong nguyên nhân Trương Hằng đám đối xử với Hắc Ma Hoàng như thế. Sở dĩ nói là "một trong", đương nhiên còn có một nguyên nhân khác, cũng là nguyên nhân chính yếu. Nếu không Trương Hằng cũng không tội gì đắc tội với Hắc Ma Hoàng, tuy rằng bản thân hắn cũng không sợ đối phương.
- Hắc Ma Hoàng các hạ lần này tới Cực Diễm Môn ta. vốn ôm ý đồ gì chính ngươi hẳn là rõ ràng chứ?
Đối mặt với uy áp tinh thần cường đại của Hắc Ma Hoàng như vậy. ngân quang trong mắt Trương Hằng lưu chuyến làm cho người ta một loại ảo giác tất cả bí mật của mình không có chỗ nào che giấu.
Khi hai người Từ Huyền chạm đến con ngươi màu bạc của Trương Hằng, lập tức cảm giác cả người phát lạnh, giống như bị cởi hết quần áo hiện lồ lộ ra trước mặt đối phương. Gương mặt xinh đẹp của Thánh Lam Thủy Tiên lại đỏ bừng đến tận mang tai. thân hình mềm mại của nàng theo bản năng khép kín lại.
"Ông..."
Trên người Hắc Ma Hoàng ngưng tụ thành một màn hào quang xám mờ bán trong suốt. mông lung mờ ảo. làm cho người ta không thấy rõ hư thật bên trong.
- Ngươi đây là thần thông gì?
Trong thanh âm Hắc Ma Hoàng lộ ra một tia kinh dị.
Trương Hằng rời khỏi trạng thái Thần LinhNhãn lạnh lùng cười:
- Ngươi còn chưa trả lời vấn đề của Trương mỗ.
Hắc Ma Hoàng cũng thu hồi uy áp tinh thần trên người, Giờ khắc này, hắn không thừa nhận cũng không được. Trương Hằng đích xác có bản lãnh đối kháng cùng chính mình.
- Từ bốn năm năm trước, lúc Lạc Hà đạo hữu đi tới Tử Vực đưa ra ý đồ liên thủ với ta. đồng thời còn đề cập thực lực của ngươi với bổn hoàng. Lúc ấy bổn hoàng rất do dự cũng có chút nghi hoặc nên không có lập tức nhận lời. Trải qua bốn năm năm suy nghĩ, bổn hoàng hiện tại dự định hợp tác cùng các ngươi. Trước đó. đương nhiên phải khảo cứu một chút thực lực của ngươi...
Hắc Ma Hoàng thản nhiên nói.
Trương Hằng cười lạnh trong lòng, ngoài mặt bình thản nói:
- Nếu thực lực của Trương mỗ không đủ. hiện tại Chỉ sợ ngươi đã thuận tay gạt bỏ ta rồi phái không?
Hắc Ma Hoàng lơ đểnh nói:
- Nếu thực lực không đủ cho dù chết ở trong tay bất luận kẻ nào đều không đáng để nêu lý do.
- Được rồi. thực lực của ta ngươi đã khảo cứu qua. chuyện liên thủ ngươi đã quyết định chưa?
Trương Hằng không thể không thừa nhận, trong lời nói của Hắc Ma Hoàng rất có đạo lý. liền dứt khoát đi thẳng vào chính đề.
- Thực lực của ngươi xem như đủ tư cách, nếu ngươi, ta. Lạc đạo hữu ba người liên thủ. vẫn là có nắm chắc rất lớn rời khỏi Tam Tinh Vực.
Hắc Ma Hoàng không hề nghĩ ngợi đáp lời.
- Như thế rất tốt! Như vậy chúng ta khi nào thì xuất phát?
Trương Hằng vui vẻ trong lòng, càng thêm cảm nhận được sự mê hoặc của thực lực cường đại.
Hắc Ma Hoàng lướt ánh mắt xẹt qua hai người Từ Huyền, thản nhiên nói:
- Ngươi muốn dẫn theo hai người bọn hắn rời Tam Tinh Vực?
Trương Hằng gật đầu nói:
- Không sai!
Hắc Ma Hoàng hơi trầm ngâm một chút:
- Mang thêm vài tu sĩ cấp bậc Hóa Thần Kỳ. dù sao cũng có chút hữu dụng. Tuy nhiên, ngươi đã xuất động bốn vị đại tu sĩ Hóa Thần kỳ nhân loại, như vậy ta quay về Yêu tộc sẽ đi triệu tập bốn năm con yêu thú Hóa Thần Kỳ. hẳn là ngươi sẽ không phản đối chứ?
Vừa nghe lời ấy, Trương Hằng cảm giác có chút là lạ. cái gì gọi là "mang thêm vài tu sĩ cấp bậc Hóa Thần kỳ. dù sao cũng có chút hữu dụng'?
- Bốn năm con yêu thú Hóa Thần Kỳ? À! Không thành vấn đề.
Trong lòng Trương Hằng đầu tiên là cả kinh, Bốn năm con yêu thú Hóa Thần Kỳ. đây là đội ngũ hùng mạnh đến mức nào? Tuy nhiên trong lòng hắn lại là buồn cười khổng nín được: với thực lực của mình hiện nay. bốn năm con yêu thú Hóa Thần Kỳ bình thường, cũng không uy hiếp bao nhiêu đối với mình.
Từ khi đám ba đại Yêu Hoàng Giao Long Hoàng chết đi. thực lực của yêu thú dưới Hóa Thần Kỳ trong Yêu tộc, cũng không quá mức cường đại như trước.
- Tốt lắm, chúng ta cứ định thời gian là nửa năm sau đi, địa điểm tụ hội ngay tại cung điện Tử Vực của ta. Có thể bảo Lạc Hà đạo hữu dẫn đường, hắn đã từng tới một lần.
Hắc Ma Hoàng lưu lại những lời này, đứng dậy liền chuẩn bị rời đi.
- Xin hỏi Hắc Ma Hoàng tiền bối... Ngài là chúa tể Tử Vực. có biết trong vòng gần vạn năm nay Ở Tam Tinh Vực, có tu sĩ nhân loại nào thành công rời khỏi Tam Tinh Vực hay không?
Từ Huyền đột nhiên nghĩ tới một chuyện cố lấy dũng khí hỏi Hắc Ma Hoàng.
Hắc Ma Hoàng khẽ liếc mắt nhìn hắn, lạnh nhạt nói:
- Nếu là tu sĩ đã ngoài Hóa Thần kỳ. hoàn toàn có thể tự nhiên rời khỏi Tam Tinh Vực. còn có người nào khác rời đi hay không bổn hoàng không thể hiểu hết. Tuy nhiên, nếu là tu sĩ trong Hóa Thần kỳ. ha ha, đừng nói là gần một vạn năm, chính là trong vòng mười vạn năm cũng không thấy ai thành công vượt qua được.
Thực lực hơi thấp một chút còn may mắn còn có thể biết khó mà lui. Còn thực lực hơi mạnh một chút, như năm nghìn năm trước ba vị tu sĩ Hóa Thần đại viên mãn chết không sót một người!
Chết không sót một người!
Khi biết được kết quả này, Từ Huyền cùng Thánh Lam Thủy Tiên sắc mặt trắng bệch.
Trước đây, bọn họ còn tưởng rằng, ba vị tu sĩ Hóa Thần KỲ cường đại nhất giới tu chân Tam Tinh Vực. liên thủ cùng nhau đã rời khỏi Tam Tinh Vực. Nhưng giờ phút này nhận được đáp án lại khiến cho trong lòng bọn họ cực kỳ không yên tâm.
Địa phương Tử Vực khủng bố này vượt ra ngoài tưởng tượng của họ.
May mà có Hắc Ma Hoàng, Lạc Hà, Trương Hằng ba đại đầu sỏ dẫn đắt, nếu không hai người bọn họ hiện tại gần như không có dũng khí đi xuyên qua Tử Vực.
Biết rõ hẳn phải chết không thể nghi ngờ, còn ai đại dột đi tìm cái chết vô nghĩa?
- Tuy nhiên, có chúng ta dẫn dắt hai người các ngươi thật ra có một hai thành hy vọng rời khỏi Tam Tinh Vực...
Hắc Ma Hoàng đảo ánh mắt xẹt qua hai người Từ Huyền, phát ra một tràng tiếng cười quỷ dị. thân hình nhoáng lên một cái biến mất trong động phủ tông chủ.
"Phù!"
Chờ hắn rời đi, hai người Từ Huyền thở phào nhẹ nhõm. Hiển nhiên nhân vật Hắc Ma Hoàng này mang đến cho bọn hắn áp lực không nhỏ.
- Nhị vị yên tâm. đến lúc đó ta cùng Lạc Hà đại ca sẽ hết sức chiếu cố các người...
Trương Hằng thấy bộ dáng hai người có chút suy sút tinh thần liền lên tiếng khuyên giải.
Tận đáy lòng Trương Hằng cũng thầm than: "Cũng Chỉ có thể hết sức chiếu cố mà thôi, Chỉ mong có thể thuận lợi tới Chu Vương Triều..."