Vân Dịch kinh hô lên. hắn vạn lần cũng không ngờ Trương Hằng lại vô cớ xuống tay với Tú Ninh sư muội, hơn nữa lại ra tay rất mạnh.
Một chưởng này của Trương Hằng ẩn chứa một áp lực lớn lao có thể khiến cho Thái Sơn cũng phải sụp đổ. toàn bộ không trí trong phòng đều bị ép tới cực điểm, đột nhiên ấm lên.
Đồng thời, trong ánh mắt hắn lóe lên ngân quang, phát ra một uy áp tinh thần cường đại, ngưng tụ lại một điểm, trực tiếp hướng về phía Tú Ninh bức tới.
Đối mặt với hai áp lực rất nặng này, cho dù là Vân Dịch ở ngoài cuộc cũng có cảm giác không thể hít thở nổi. hắn không có sức ngăn càn, lại càng không dám ngăn cản.
Ầm một tiếng, một chưởng của Trương Hằng liền vỗ lên người Tú Ninh, toàn bộ phủ đệ đều chấn động, giống như là sắp sụp đồ.
Đương nhiên, đây Chỉ là một loại ảo ảnh tinh thần, Phủ đệ không hề chấn động, cái chấn động chính là tâm thần của Vân Dịch.
Nhưng đương sự của chúng ta là Tú Ninh thủy chung không hề nhúc nhích, dung nhan của nàng thanh khiết, khí chất không màng danh lợi. lặng lặng nhìn chăm chú Trương Hằng, trong mắt dường như ẩn chứa một tín niệm vô tận.
Nàng để mặc cho một chưởng của Trương Hằng đánh về phía mình, không hề trốn tránh hay chống cự lại.
Ngay khi một chưởng kia sắp sửa đánh trúng Tú Ninh. Trương Hằng dừng lại.
Luyện Hư Linh Khí ở trong lòng bàn tay được thu lại toàn bộ. bàn tay Chỉ còn cách người Tú Ninh chừng nửa tấc.
Vân Dịch khẽ thở dài một hơi. hắn có thể tưởng tượng cho dù là trong tay của Trương Hằng không đưa pháp lực vào. Chỉ dựa vào lực lượng thân thể của hắn cũng đủ để chấm dứt sinh mệnh của Tú Ninh.
Ngay cả yêu thú Hóa Thần Kỳ. sau khi chịu một chưởng này của Trương Hằng cũng Chỉ có kết quả chết trong nháy mắt, càng không nói tới nữ tu mềm yếu Tú Ninh này.
Nhìn người có thể kết thúc sinh mệnh của mình Chỉ bằng một chưởng ở trước mắt. Tú Ninh cười xinh đẹp nói:
- Sư tôn. ngài không tin con...
Trong mắt nàng mơ hồ lộ ra nước mắt.
- Sư muội...
Vân Dịch có chút không đành lòng, hắn không ngờ sư muội như nữ thần cao cao tại thượng có lúc lại có một vẻ mặt như vậy.
- Ở trên người ngươi ta cảm nhận được khí tức cường đại của Tinh Nguyệt nữ thần, thậm chí còn có cả ý chí của nàng...
Vẻ mặt Trương Hằng không chút thay đổi nói. Hắn thu tay lại.
Tú Ninh đột nhiên vươn tay ra, nắm lấy tay Trương Hằng, nói một cách kiên định lạ thường:
- Nếu sư tôn không tin Tú Ninh, sao không một chưởng đánh chết ta đi?
- Ngươi có ý gì?
Trong mắt Trương Hằng hiện lên một vẻ kỳ dị. tay hắn đã bị Tú Ninh nắm lấy, tạm thời dừng ở giữa không trung.
- Sư tôn có thể lựa chọn hoặc hoàn toàn tin tưởng ta, hoặc một chưởng đánh chết Tú Ninh đi?
Tú Ninh thần sắc phức tạp nhìn Trương Hằng. trong giọng nói mang theo một vẻ kiên quyết.
Thậm chí Trương Hằng còn có một cảm giác Kỳ quái, giả sử mình không hoàn toàn tin tưởng Tú Ninh, mà lại không một chưởng đánh chết nàng như lời của nàng, thì đối phương có thể chọn cách tự sát.
- Ngươi hiểu rõ ta sẽ không một chưởng đánh chết ngươi, sao còn đưa ra lựa chọn như vậy?
Trương Hằng cười lạnh nhạt, rút tay khỏi tay Tú Ninh, ở trong khuê phong này chậm rãi thong thả bước đi.
Tú Ninh giật mình, ở trong tiềm thức của nàng cũng có cảm giác này. Trương Hằng sẽ không dễ dàng hạ thủ với mình.
Thần Quang trong mắt Trương Hằng ngưng tụ lại một điểm, dừng lại trên mặt nàng:
- Cảnh giới linh hồn của ngươi đã đạt tới Độ kiếp kỳ. trên người thậm chí còn có khí tức và ý nguyện của Tinh Nguyệt nữ thân, sao có thể không khiến cho vi sư hoài nghi?
Sự hoài nghi của vi sư hiện giờ đối với ngươi cũng không phải là không tin tưởng ngươi. Nếu vi sư âm thầm suy đoán việc này ở trong đáy lòng thì mới là không tin tưởng kia.
Không tin chính là một loại tin tưởng!
Tú Ninh và Vân Dịch đều giật mình, hoàn toàn bị lý luận này của Trương Hằng làm cho ngây ra.
Nhưng nếu suy nghĩ cận thận, thì sẽ phát hiện lời của Trương Hằng có đạo lý nhất định: trong lòng Trương Hằng sinh ra hoài nghi, sẽ trực tiếp biểu hiện ra bên ngoài, thậm chí sẽ dò hỏi ngay. Đây là một sự tự nhiên một sự chân thành đối với đệ tử.
Sau một chưởng vừa rồi, Tú Ninh có thể không bị ảnh hưởng một chút nào, đứng nguyên tại chỗ. Từ đó Trương Hằng có thể tìm hiểu được thực hư, cảnh giới linh hồn của nàng đã đạt tơi Độ kiếp kỳ!!!
Trước đây Tinh Nguyệt nữ thần chính là một tu sĩ Độ kiếp kỳ tuyệt đỉnh!
- Đồ nhi biết lỗi rồi.
Tú Ninh khôi phục lại thái độ bình thường, vô cùng tôn kính hướng về phía Trương Hằng thi lễ, trên mặt còn ẩn chứa một nụ cười tự nhiên:
- Đồ nhi khó có thể với tới độ cao của sư tôn được.
Trương Hằng lắc đầu:
- Hiện giờ ngươi đã có cảnh giới tinh thần Độ kiếp kỳ. còn đứng ở chỗ cao hơn vi sư nhiều, ánh mắt nhìn thế giới cũng quảng đại hơn, theo lời nói của vi sư vừa rồi. bất quá cũng Chỉ là đạo lý làm người giữa sư đồ mà thôi.
Đối mặt với lời nói này của Trương Hằng. Tú Ninh và Vân Dịch đều rất sửng sốt.
Trương Hằng này làm sư tôn, rồi lại thừa nhận vị trí của mình không cao bằng đệ tử?
Quả thật Trương Hằng nói như vậy cũng rất có đạo lý.
Cảnh giới linh hồn Độ kiếp kỳ đáng sợ thế nào. Trương Hằng cũng đã nhận thức được sâu sắc.
Một khi Tú Ninh tiến vào Hợp thể kỳ, phối hợp với cảnh giới linh hồn Độ kiếp kỳ thì ngay cả Trương Hằng cũng không nắm chắc chiến thắng.
Độ kiếp kỳ là một tầng lột xác của linh hồn. đối với quy tắc vận chuyện của thiên địa đã có sự lĩnh ngộ. cho dù về mặt pháp lực so với tu sĩ Hợp thể kỳ Chỉ mạnh hơn không quá vài lần. nhưng nếu uy lực của pháp lực phát huy ra là ngang nhau thì sẽ hơn tu sĩ Hợp thể kỳ mấy lần, thậm chí hơn mười lần.
Nếu Tú Ninh tiến vào cảnh giới Hợp thể kỳ thì Trương Hằng Chỉ có rất ít khả năng giành chiến thắng. Nếu Tú Ninh tiến vào Hợp thể kỳ đại viên mãn thì Chỉ cần trong một hai hiệp cũng sẽ có thể giết được những đại tu sĩ cấp bậc như Hoàng Phủ Lân, Tử Hoàng.
- Trí tuệ của sư tôn như vậy. khiến cho đồ nhi thực sự kính nể.
Vân Dịch không thể kìm lòng được, liền thành tâm nói sự kĩnh ngưỡng đối với Trương Hằng đã đạt tới mức tột đỉnh.
Nếu lúc trước hắn đối với Trương Hằng là sợ hãi hơn là tôn kính, nhưng hiện giờ sự sợ hãi và tôn kính cũng không còn phân biệt được ít nhiều.
Tú Ninh hé miệng cười:
- Sư tôn sẽ không lo trong tương lai đồ nhi sẽ vượt qua người sao?
- Không lo.
Trương Hằng tràn đầy tự tin nói.
Cảnh giới linh hồn Chung quy cùng không thể đại biểu cho tu vi và thực lực.
Trương Hằng biểu hiện ra sự tự tin khiến cho Tú Ninh và Vân Dịch cảm thấy bất ngờ.
- Nếu ngay cả một chút tự tin ấy cũng không có. thì cuối cùng không thể bước lên được đỉnh cao của đạo.
Trương Hằng đột nhiên cười lên. giờ phút này hắn liền nhớ tới sự tự tin của Vũ Vô Cực. Không có kẻ địch nào cường đại tới cực điểm, hoặc là đối thủ có tiềm lực vô cùng.
Sở dĩ Vũ Vô Cực có thể có được đại thần thông như vậy đó là vì liên tục chiến thắng kẻ địch của bản thân. Tất nhiên điều này có liên quan tới sự tự tin và tâm tình rộng lớn như biển của hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Nếu ngay cả một chút tự tin cũng không có. ở trước mặt tu sĩ tư chất tuyệt hảo đã có tâm lý thối lui, thì những người như vậy tư nay về sau sẽ không thể vượt qua đối phương, càng khó đặt chân lên cảnh giới đỉnh phong vĩnh hằng. Bởi vì ở trong tiềm thức, ngươi đã bại dưới tay đối phương, đáy lòng đã có một bóng ma không thể phát hiện.
- Nếu vậy sư tôn vẫn còn hoài nghi Tú Ninh sao?
Tú Ninh cười dài nói.
Ánh mắt Trương Hằng nhìn lên mặt nàng, thản nhiên nói:
- Chỉ cần Tú Ninh vẫn là Tú Ninh, thì sư tôn yên tâm được rồi. Tuy nhiên, để làm một chuyện. vẫn còn cần Tú Ninh rộng mở tâm hồn, không chống cự.
- Xin mời sư tôn.
Lông mi Tú Ninh nhẹ nhàng run lên, nhìn thẳng vào hai mắt Trương Hằng, không có một chút thoái thác nào.
Trong mắt Trương Hằng phút chốc lóe lên ngân quang, trong khoảnh khắc tiến vào cảnh giới Thần Linh Nhãn "Linh Tâm Thông Minh".
Trên người Tú Ninh đột nhiên lóe lên tinh quang sáng ngời, đây là một phản ứng tự nhiên nhưng lại khiến cho ngân quang trong mắt Trương Hằng hơi khựng lại một chút.
Bởi vì cảnh giới linh hồn của Tú Ninh đã đạt tới Độ kiếp kỳ. nếu Trương Hằng muốn Thăm dò tình hình cụ thể của nàng, tất nhiên sẽ gặp phải lực ngăn cản.
Ngay sau đó, Tú Ninh rộng mở tâm hồn, tinh quang xung quanh thân thể tối sầm lại.
Trong Thần linh Nhãn của Trương Hằng lập tức lóe lên một sắc thái khó có thể miêu tả được.
Nửa nhịp thở sau, ánh mắt Trương Hằng dần trở nên ảm đạm, nhìn Tú Ninh, nhẹ nhàng hô lên một tiếng:
- Đúng như vi sư đã dự liệu, tuy lúc trước Tú Ninh ngươi đã cắn nuốt linh hồn của Tinh Nguyệt nữ thần nhưng lực lượng linh hồn của nàng cao hơn ngươi rất nhiều...
Vì thế, hiện giờ mặc dù linh hồn của ngươi là chủ đạo. nhưng ngươi vẫn làm những chuyện theo ý nguyện của nàng lúc trước... Nói một cách khác, ngươi chính là Tinh Nguyệt nữ thần, lấy ý thức của Tú Ninh làm chủ đạo.
- Sư tôn...
Khuôn mặt Tú Ninh thất sắc. nàng không ngờ Trương Hằng có thể phân tích ra được sự thật, đây là bí mật mà nàng vẫn chôn sâu trong đáy lòng.
- Ngươi không cần phải kinh hoàng, vi sư sẽ không ra tay với ngươi.
Trương Hằng khẽ thở dài:
- Chỉ cần ngươi vẫn là Tú Ninh, thì sẽ vĩnh viễn là đệ tử của ta, vi sư cũng sẽ toàn lực chống đỡ tất cả cho ngươi... Hơn nữa, Tinh Nguyệt nữ thần lúc trước đã đem toàn bộ nhân sinh một đời chia sẻ cho sư tôn không giữ lại chút nào.
Vân Dịch kinh hô lên. hắn vạn lần cũng không ngờ Trương Hằng lại vô cớ xuống tay với Tú Ninh sư muội, hơn nữa lại ra tay rất mạnh.
Một chưởng này của Trương Hằng ẩn chứa một áp lực lớn lao có thể khiến cho Thái Sơn cũng phải sụp đổ. toàn bộ không trí trong phòng đều bị ép tới cực điểm, đột nhiên ấm lên.
Đồng thời, trong ánh mắt hắn lóe lên ngân quang, phát ra một uy áp tinh thần cường đại, ngưng tụ lại một điểm, trực tiếp hướng về phía Tú Ninh bức tới.
Đối mặt với hai áp lực rất nặng này, cho dù là Vân Dịch ở ngoài cuộc cũng có cảm giác không thể hít thở nổi. hắn không có sức ngăn càn, lại càng không dám ngăn cản.
Ầm một tiếng, một chưởng của Trương Hằng liền vỗ lên người Tú Ninh, toàn bộ phủ đệ đều chấn động, giống như là sắp sụp đồ.
Đương nhiên, đây Chỉ là một loại ảo ảnh tinh thần, Phủ đệ không hề chấn động, cái chấn động chính là tâm thần của Vân Dịch.
Nhưng đương sự của chúng ta là Tú Ninh thủy chung không hề nhúc nhích, dung nhan của nàng thanh khiết, khí chất không màng danh lợi. lặng lặng nhìn chăm chú Trương Hằng, trong mắt dường như ẩn chứa một tín niệm vô tận.
Nàng để mặc cho một chưởng của Trương Hằng đánh về phía mình, không hề trốn tránh hay chống cự lại.
Ngay khi một chưởng kia sắp sửa đánh trúng Tú Ninh. Trương Hằng dừng lại.
Luyện Hư Linh Khí ở trong lòng bàn tay được thu lại toàn bộ. bàn tay Chỉ còn cách người Tú Ninh chừng nửa tấc.
Vân Dịch khẽ thở dài một hơi. hắn có thể tưởng tượng cho dù là trong tay của Trương Hằng không đưa pháp lực vào. Chỉ dựa vào lực lượng thân thể của hắn cũng đủ để chấm dứt sinh mệnh của Tú Ninh.
Ngay cả yêu thú Hóa Thần Kỳ. sau khi chịu một chưởng này của Trương Hằng cũng Chỉ có kết quả chết trong nháy mắt, càng không nói tới nữ tu mềm yếu Tú Ninh này.
Nhìn người có thể kết thúc sinh mệnh của mình Chỉ bằng một chưởng ở trước mắt. Tú Ninh cười xinh đẹp nói:
- Sư tôn. ngài không tin con...
Trong mắt nàng mơ hồ lộ ra nước mắt.
- Sư muội...
Vân Dịch có chút không đành lòng, hắn không ngờ sư muội như nữ thần cao cao tại thượng có lúc lại có một vẻ mặt như vậy.
- Ở trên người ngươi ta cảm nhận được khí tức cường đại của Tinh Nguyệt nữ thần, thậm chí còn có cả ý chí của nàng...
Vẻ mặt Trương Hằng không chút thay đổi nói. Hắn thu tay lại.
Tú Ninh đột nhiên vươn tay ra, nắm lấy tay Trương Hằng, nói một cách kiên định lạ thường:
- Nếu sư tôn không tin Tú Ninh, sao không một chưởng đánh chết ta đi?
- Ngươi có ý gì?
Trong mắt Trương Hằng hiện lên một vẻ kỳ dị. tay hắn đã bị Tú Ninh nắm lấy, tạm thời dừng ở giữa không trung.
- Sư tôn có thể lựa chọn hoặc hoàn toàn tin tưởng ta, hoặc một chưởng đánh chết Tú Ninh đi?
Tú Ninh thần sắc phức tạp nhìn Trương Hằng. trong giọng nói mang theo một vẻ kiên quyết.
Thậm chí Trương Hằng còn có một cảm giác Kỳ quái, giả sử mình không hoàn toàn tin tưởng Tú Ninh, mà lại không một chưởng đánh chết nàng như lời của nàng, thì đối phương có thể chọn cách tự sát.
- Ngươi hiểu rõ ta sẽ không một chưởng đánh chết ngươi, sao còn đưa ra lựa chọn như vậy?
Trương Hằng cười lạnh nhạt, rút tay khỏi tay Tú Ninh, ở trong khuê phong này chậm rãi thong thả bước đi.
Tú Ninh giật mình, ở trong tiềm thức của nàng cũng có cảm giác này. Trương Hằng sẽ không dễ dàng hạ thủ với mình.
Thần Quang trong mắt Trương Hằng ngưng tụ lại một điểm, dừng lại trên mặt nàng:
- Cảnh giới linh hồn của ngươi đã đạt tới Độ kiếp kỳ. trên người thậm chí còn có khí tức và ý nguyện của Tinh Nguyệt nữ thân, sao có thể không khiến cho vi sư hoài nghi?
Sự hoài nghi của vi sư hiện giờ đối với ngươi cũng không phải là không tin tưởng ngươi. Nếu vi sư âm thầm suy đoán việc này ở trong đáy lòng thì mới là không tin tưởng kia.
Không tin chính là một loại tin tưởng!
Tú Ninh và Vân Dịch đều giật mình, hoàn toàn bị lý luận này của Trương Hằng làm cho ngây ra.
Nhưng nếu suy nghĩ cận thận, thì sẽ phát hiện lời của Trương Hằng có đạo lý nhất định: trong lòng Trương Hằng sinh ra hoài nghi, sẽ trực tiếp biểu hiện ra bên ngoài, thậm chí sẽ dò hỏi ngay. Đây là một sự tự nhiên một sự chân thành đối với đệ tử.
Sau một chưởng vừa rồi, Tú Ninh có thể không bị ảnh hưởng một chút nào, đứng nguyên tại chỗ. Từ đó Trương Hằng có thể tìm hiểu được thực hư, cảnh giới linh hồn của nàng đã đạt tơi Độ kiếp kỳ!!!
Trước đây Tinh Nguyệt nữ thần chính là một tu sĩ Độ kiếp kỳ tuyệt đỉnh!
- Đồ nhi biết lỗi rồi.
Tú Ninh khôi phục lại thái độ bình thường, vô cùng tôn kính hướng về phía Trương Hằng thi lễ, trên mặt còn ẩn chứa một nụ cười tự nhiên:
- Đồ nhi khó có thể với tới độ cao của sư tôn được.
Trương Hằng lắc đầu:
- Hiện giờ ngươi đã có cảnh giới tinh thần Độ kiếp kỳ. còn đứng ở chỗ cao hơn vi sư nhiều, ánh mắt nhìn thế giới cũng quảng đại hơn, theo lời nói của vi sư vừa rồi. bất quá cũng Chỉ là đạo lý làm người giữa sư đồ mà thôi.
Đối mặt với lời nói này của Trương Hằng. Tú Ninh và Vân Dịch đều rất sửng sốt.
Trương Hằng này làm sư tôn, rồi lại thừa nhận vị trí của mình không cao bằng đệ tử?
Quả thật Trương Hằng nói như vậy cũng rất có đạo lý.
Cảnh giới linh hồn Độ kiếp kỳ đáng sợ thế nào. Trương Hằng cũng đã nhận thức được sâu sắc.
Một khi Tú Ninh tiến vào Hợp thể kỳ, phối hợp với cảnh giới linh hồn Độ kiếp kỳ thì ngay cả Trương Hằng cũng không nắm chắc chiến thắng.
Độ kiếp kỳ là một tầng lột xác của linh hồn. đối với quy tắc vận chuyện của thiên địa đã có sự lĩnh ngộ. cho dù về mặt pháp lực so với tu sĩ Hợp thể kỳ Chỉ mạnh hơn không quá vài lần. nhưng nếu uy lực của pháp lực phát huy ra là ngang nhau thì sẽ hơn tu sĩ Hợp thể kỳ mấy lần, thậm chí hơn mười lần.
Nếu Tú Ninh tiến vào cảnh giới Hợp thể kỳ thì Trương Hằng Chỉ có rất ít khả năng giành chiến thắng. Nếu Tú Ninh tiến vào Hợp thể kỳ đại viên mãn thì Chỉ cần trong một hai hiệp cũng sẽ có thể giết được những đại tu sĩ cấp bậc như Hoàng Phủ Lân, Tử Hoàng.
- Trí tuệ của sư tôn như vậy. khiến cho đồ nhi thực sự kính nể.
Vân Dịch không thể kìm lòng được, liền thành tâm nói sự kĩnh ngưỡng đối với Trương Hằng đã đạt tới mức tột đỉnh.
Nếu lúc trước hắn đối với Trương Hằng là sợ hãi hơn là tôn kính, nhưng hiện giờ sự sợ hãi và tôn kính cũng không còn phân biệt được ít nhiều.
Tú Ninh hé miệng cười:
- Sư tôn sẽ không lo trong tương lai đồ nhi sẽ vượt qua người sao?
- Không lo.
Trương Hằng tràn đầy tự tin nói.
Cảnh giới linh hồn Chung quy cùng không thể đại biểu cho tu vi và thực lực.
Trương Hằng biểu hiện ra sự tự tin khiến cho Tú Ninh và Vân Dịch cảm thấy bất ngờ.
- Nếu ngay cả một chút tự tin ấy cũng không có. thì cuối cùng không thể bước lên được đỉnh cao của đạo.
Trương Hằng đột nhiên cười lên. giờ phút này hắn liền nhớ tới sự tự tin của Vũ Vô Cực. Không có kẻ địch nào cường đại tới cực điểm, hoặc là đối thủ có tiềm lực vô cùng.
Sở dĩ Vũ Vô Cực có thể có được đại thần thông như vậy đó là vì liên tục chiến thắng kẻ địch của bản thân. Tất nhiên điều này có liên quan tới sự tự tin và tâm tình rộng lớn như biển của hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nếu ngay cả một chút tự tin cũng không có. ở trước mặt tu sĩ tư chất tuyệt hảo đã có tâm lý thối lui, thì những người như vậy tư nay về sau sẽ không thể vượt qua đối phương, càng khó đặt chân lên cảnh giới đỉnh phong vĩnh hằng. Bởi vì ở trong tiềm thức, ngươi đã bại dưới tay đối phương, đáy lòng đã có một bóng ma không thể phát hiện.
- Nếu vậy sư tôn vẫn còn hoài nghi Tú Ninh sao?
Tú Ninh cười dài nói.
Ánh mắt Trương Hằng nhìn lên mặt nàng, thản nhiên nói:
- Chỉ cần Tú Ninh vẫn là Tú Ninh, thì sư tôn yên tâm được rồi. Tuy nhiên, để làm một chuyện. vẫn còn cần Tú Ninh rộng mở tâm hồn, không chống cự.
- Xin mời sư tôn.
Lông mi Tú Ninh nhẹ nhàng run lên, nhìn thẳng vào hai mắt Trương Hằng, không có một chút thoái thác nào.
Trong mắt Trương Hằng phút chốc lóe lên ngân quang, trong khoảnh khắc tiến vào cảnh giới Thần Linh Nhãn "Linh Tâm Thông Minh".
Trên người Tú Ninh đột nhiên lóe lên tinh quang sáng ngời, đây là một phản ứng tự nhiên nhưng lại khiến cho ngân quang trong mắt Trương Hằng hơi khựng lại một chút.
Bởi vì cảnh giới linh hồn của Tú Ninh đã đạt tới Độ kiếp kỳ. nếu Trương Hằng muốn Thăm dò tình hình cụ thể của nàng, tất nhiên sẽ gặp phải lực ngăn cản.
Ngay sau đó, Tú Ninh rộng mở tâm hồn, tinh quang xung quanh thân thể tối sầm lại.
Trong Thần linh Nhãn của Trương Hằng lập tức lóe lên một sắc thái khó có thể miêu tả được.
Nửa nhịp thở sau, ánh mắt Trương Hằng dần trở nên ảm đạm, nhìn Tú Ninh, nhẹ nhàng hô lên một tiếng:
- Đúng như vi sư đã dự liệu, tuy lúc trước Tú Ninh ngươi đã cắn nuốt linh hồn của Tinh Nguyệt nữ thần nhưng lực lượng linh hồn của nàng cao hơn ngươi rất nhiều...
Vì thế, hiện giờ mặc dù linh hồn của ngươi là chủ đạo. nhưng ngươi vẫn làm những chuyện theo ý nguyện của nàng lúc trước... Nói một cách khác, ngươi chính là Tinh Nguyệt nữ thần, lấy ý thức của Tú Ninh làm chủ đạo.
- Sư tôn...
Khuôn mặt Tú Ninh thất sắc. nàng không ngờ Trương Hằng có thể phân tích ra được sự thật, đây là bí mật mà nàng vẫn chôn sâu trong đáy lòng.
- Ngươi không cần phải kinh hoàng, vi sư sẽ không ra tay với ngươi.
Trương Hằng khẽ thở dài:
- Chỉ cần ngươi vẫn là Tú Ninh, thì sẽ vĩnh viễn là đệ tử của ta, vi sư cũng sẽ toàn lực chống đỡ tất cả cho ngươi... Hơn nữa, Tinh Nguyệt nữ thần lúc trước đã đem toàn bộ nhân sinh một đời chia sẻ cho sư tôn không giữ lại chút nào.