Tử Lượng hoàn toàn rơi vào sự sợ hãi điên cuồng.
Dường như từ bây giờ trở đi. Trương Hằng đã hóa thành một tử thần ác mộng tới từ địa ngục, muốn đời tính mạng của hắn.
Trương Hằng không cử động, bình tĩnh tự nhiên đi về phía hắn vươn một cánh tay dài trắng bóc ra.
Tử Hãn đứng ở phía sau Tử Lượng, thông qua ánh mắt lấp lánh, tử quang, có thể nhìn thấy rõ động tác của Trương Hằng.
Một cái vươn tay bình thường, không hề ẩn chứa một tia pháp lực nào. thậm chí cũng không có sử dụng một lực đạo gì.
Giờ phút này Trương Hằng Chỉ là một phân thân, khẳng định là không thể phát động ra thức nghịch thiên như Hư Không Hỏa Diễm được.
Nhìn một cách khách quan một cái vươn tay này của hắn có lẽ ngay cả con vật bình thường cũng không thể giết chết.
Nhưng ở trong mắt Tử Lượng, một cái vươn tay bình thường này giống như là một cái xúc tu chết chóc, không thể trốn kịp.
Vù!
Hư ảnh Tử Diễm Câu ở phía sau Tử Lượng bỗng nhiên sáng lên, chạy vào bên trong thân thể.
Chỉ trong phút chốc, trong mắt Trương Hằng lóe lên lôi quang, quát lớn:
- Ra tay!
Tam đệ Tử Hãn ở phía sau Từ Lượng đột nhiên vỗ một chưởng vào thân thể của đại ca Tử Lượng.
- Chuyện này sao có thể... Tam đệ ngươi...
Thân thể tử Lượng cứng đỡ. bị tam đệ của mình vỗ một chưởng vào lưng, trong miệng tràn ra máu tươi, sắc mặt trắng bệch, quay đầu nhìn chằm chằm Tử Hãn.
ở bên ngoài thân thể của hắn có một luồng lực lượng linh hồn mơ hồ. khiến cho không gian ở gần đó hình thành một trở ngại rất lớn, làm cho lực lượng của Tử Hãn bị tiêu tan hơn phân nửa.
Một chưởng với thực lực Hợp thể kỳ của Tử Hãn không ngờ cũng Chỉ khiến cho hắn bị nội thương không quá nghiêm trọng.
Sau khi có được lực lượng linh hồn Độ kiếp kỳ, đối với quy luật vận chuyên của thiên địa đã có cảm ngộ được thêm một bước, một cái đưa tay nhấc chân cũng có thể hình Thành lực công kích và phòng ngự cường đại.
- Tam đệ...
Vẻ mặt Tử Lượng bi thống nhìn Tử Hãn, hắn vạn lần cũng không ngờ tới người đầu tiên tạo nên thương tổn cho mình lại chính là tam đệ của mình.
Giờ phút này, hắn xoay người đối mặt với tam đệ của mình, trên mặt mang theo một vẻ khó có thể tin. ngay cả kẻ địch thật sự là Trương Hằng ở phía sau hắn cũng không để ý tới.
Đối mặt với ánh mắt như vậy, sắc mặt Tử Hãn lạnh. lùng, lại nâng tay lên. hung hăng đánh một chưởng về phía đại ca Tử Lượng.
- Thình thịch!
Thân thể tử Lượng bị đánh bay đi. nhưng trong tình huống đã có chuẩn bị nên cũng không hể bị thương.
Trương Hằng thở dài một tiếng, ánh mắt thông minh cơ trí chăm chú nhìn hai huynh đệ kia không có một chút biểu hiện nào.
Hắn cũng không hề ra tay. Chỉ lẳng lặng nhìn.
Vừa rồi toàn lực sử dụng Trấn Áp Quyết đã tiêu hao gần một nửa pháp lực và tinh thần của hắn. lúc này cũng không phải thời cơ tốt nhất để ra tay.
Trương Hằng muốn để con át chủ bài lại sau cùng.
- Rốt cuộc là ngươi đã làm gì với hắn?
Vẻ mặt Tử Lượng phức tạp nhìn nam tử này. thần trí dần dần tỉnh lại một chút.
- Hắn là tam đệ của ngươi, cũng là nô bộc của ta...
Khóe miệng Trương Hằng hiện lên một nụ cười như có như không.
Mặc dù đối mặt với một kẻ địch có thực lực hơn xa hắn. nhưng Trương Hằng vẫn có thể bình tĩnh đứng ở Nơi này.
Có thể nói hai chân Trương Hằng đang đứng ở giữa sinh tử. một sự không cận thận cũng có thể đem tới thất bại trong gang tấc.
- Đáng hận...
Tử Lượng thấp giọng rít gào cũng không dám tùy tiện động thủ.
Đôi mắt bạc có thể nhìn thấu linh hồn của Trương Hằng theo dõi hắn, cười lạnh nói:
- Không lâu trước ngươi đã vô cùng hoảng sợ. suýt chút nữa đã bị tâm ma xâm lấn, lại chịu một đòn của tam đệ ngươi, hiện giờ có lẽ Chỉ còn lại ba bốn tầng lực lượng linh hồn...
Từng bước áp sát. không để chừa lối thoát.
Trên mặt Tử Lượng lộ ra một vẻ hoảng sợ. hắn hít vào một hơi thật sâu. miễn cưỡng ổn định lại tâm tư của mình, có chút bất lực hỏi:
- Vì sao tất cả những biến hóa phát sinh trên người ta đều không qua được mắt ngươi? Chẳng lẽ ngươi là thần tiên trong truyền thuyết?
Hắn tự cười giễu:
- Nếu ngươi là thần tiên, thì tại sao lại bị ta bắt giữ chứ?
Trong trận đấu trí và đấu dũng này. tuy Tử Lượng có được thực lực vượt qua kẻ địch, nhưng đã bị Trương Hằng đặt ở thế hạ phong, muốn hít thở cũng khó.
- Ta không phải là thân tiên, nhưng ánh mắt của ta là của thần linh... Chúng là Thần linh Nhãn.
Ngân quang trong mắt Trương Hằng xoay tròn, giống như là một bầu trời đầy sao trên không trung, tất cả những màu sắc của thế gian đều bị giữ ở Trong đó,
- Thần Linh Nhãn?
Trên mặt Tử Lượng lộ ra vẻ bán tín bán nghi.
- Ta biết việc mà ngươi đang làm Lúc này,..
Trương Hằng lẳng lặng nhìn hắn giọng điệu có chút dịu đi:
- Có phải ngươi đang liên hệ với đồng bọn phải không, nói vậy thì hắn hắn là Thiết Sa Vương rồi.
- Ngươi... Chẳng lẽ đó là sự thật?
Tử Lượng hít vào một hơi khí lạnh, thân thể không tự chủ được lùi lại phía s au.
Hắn đúng là đang phát động thần thức của mình liên hệ với Thiết Sa Vương ở cách đó mấy vạn dặm.
Nếu Thiết Sa Vương có thể tới đây. thì sẽ có thể mang tới của Tử Lượng một sự trợ giúp rất lớn. có lẽ có thể nghịch chuyên hiểm cảnh hiện giờ.
Mục đích của Tử Lượng ở trên hoang đảo này ngoài việc muốn tra tấn Trương Hằng ra còn vốn là vì chờ Thiết Sa Vương Tả Sát. hai người hẹn gặp nhau để quay về phục mệnh Tử Hoàng Phủ.
- Cho dù là hắn có đến. thì cũng không thể thay đổi được điều gì đâu...
Trương Hằng cũng không thêm để ý tới nói:
- Hiện giờ ngươi Chỉ có hai lựa chọn, thứ nhất đó là bỏ chạy càng xa càng tốt. thứ hai đó chiến đấu tới cùng với ta. nhất định cuối cùng ngươi sẽ phải chết.
- Hai lựa chọn...
Tử Lượng có chút hoang mang, hắn liếc nhìn tam đệ của mình một cái. thấp giọng hỏi:
- Có thể tha cho tam đệ của ta hay không, hắn vẫn còn là một đứa nhỏ không hiểu chuyện.
Ở trước mặt kẻ địch như Trương Hằng này. Từ Lượng lộ ra một vẻ chân thành và khẩn thiết:
- Chỉ cần ngươi tha cho hắn. Tử Lượng ta sẽ lập tức rời đi, quyết không nuốt lời.
- Không thành vấn đề. bây giờ ngươi có thể đưa hắn về Tử Hoàng Phủ.
Trương Hằng nói một cách cực kỳ sảng khoái. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Tử Lượng nao nao, có chút tức giận hỏi:
- Ngươi nhất định đã làm điều gì đó với linh hồn của tam đệ ta rồi sinh tử của hắn có lẽ đã nằm trong tay ngươi, sao ta có thể yên tâm mà đưa hắn về nhà như vậy.
- Ngươi đem hắn quay về Tử Hoàng Phủ chẳng lẽ với tu vi của phụ thân Tử Hoàng của ngươi cũng không đủ để trừ bỏ sự trói buộc ấy sao?
Trương Hằng không đồng ý nói.
- Chuyện này... Nếu vạn nhất cha ta cũng không có cách thì làm sao?
Tử Lượng do dự nói.
Tuy đối với phụ thân hắn có lòng tin rất lớn. nhưng nam tử thần bí ở trước mặt còn mang tới cho hắn một bóng ma lớn hơn nữa. cho nên mới khiến cho hắn hoài nghi cả phụ thân hắn cũng không có cách.
- Chuyện này dễ thôi...
Trên mặt Trương Hằng lộ ra một nụ cười tươi, vươn một ngón tay Chỉ về phía Tử Lượng.
- Ngươi có ý gì...
Tử Lượng không hiểu nói.
Trương Hằng thản nhiên nói ra vài chữ:
- Thông linh pháp bảo trung phẩm.
Tử Lượng giật mình:
- Ý của ngươi là dùng một thông linh pháp bảo trung phẩm để đổi lấy tự do của tam đệ ta.
Được Được. không thành vấn đề.
Tử Lượng khẽ thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Thông linh pháp bảo trung phẩm tuy vô cùng quý báu. nhưng nếu lấy nó để đổi lấy sinh mệnh và tự đo của tam đệ cũng là đáng giá.
Nhưng thanh âm tiếp theo của Trương Hằng khiến cho hắn từ trên thiên đường rơi xuống địa ngục:
- Không phải một kiện, mà là một trăm kiện.
- Cái gì? Một trăm kiện!
Thân thể tử Lượng phát run lên:
- Không thể được!! Toàn bộ Tử Hoàng Phủ chúng ta cũng không có nổi một trăm kiện thông linh pháp bảo trung phẩm. ngươi đừng có ép người quá đáng...
- Hiểu rồi hiểu rồi.
Trương Hằng gật gật đầu. lạnh nhạt nói:
- Một trăm kiện không có. vậy thì mười kiện có thể xuất ra chứ. nếu không đồng ý thì cũng thôi đi...
- Mười kiện?
Tử Lượng cắn chặt răng, sau khi suy nghĩ hồi lâu cuối cùng nói với Trương Hằng:
- Việc này thật sự ta không làm chủ được, cho dù là ta đồng ý cũng vô dụng, trừ khi phụ thân ta đồng ý.
- Tử Hoàng?
Trương Hằng khẽ cau mày. thông qua cảnh giới đỉnh phong Linh Tâm Thông Minh của Thần linh Nhãn, hắn cũng có dự cảm: mình và Tử Hoàng kia cuối cùng cũng không thể tránh khỏi một trận ác đấu.
Tròng mắt Tử Lượng khẽ chuyển, liền nghĩ ra một kế:
- Không bằng như thế này đi, ngươi theo ta tới Tử Hoàng Phu. rồi đàm phán với phụ thân ta.
Một mình đi tới thế lực Tử Hoàng Phủ của Yêu tộc. thậm chí còn phải đối mặt với Tử Hoàng thực lực thông thiên kia?
Theo bản năng, từ trong đáy lòng của Trương Hằng có ý muốn rút lui. Hắn vừa mới chuẩn bị cự tuyệt thì Tử Lượng kia lại cười nói:
- Chẳng lẽ ngươi sợ sao? Ngươi có được Thần Linh Nhãn, chẳng phải có thể khống chế hết thảy sao?
Mơ hồ, Tử Lượng đang có ý đồ xoay chuyển tình thế bất lợi của mình.
Lúc này, Thiết Sa Vương Tả Sát đang nhanh chóng bay về phía này. nắm trong tay thông linh pháp bảo Tam U Phủ thanh thế kinh người.
Trương Hằng trầm mặc, ngân quang trong mắt ngưng tụ lại một điểm, nhanh chóng xoay tròn, tạo thành một cơn lốc xoáy thần bí khó lường.
Khi ánh mắt của Tử Lượng nhìn xuống cơn lốc xoáy này. cảm nhận được nó sâu không thể lường được, như thể ở trong đó có một thông đạo thần bí khó lường, thông tới một không gian song song.