Gã thanh niên ác nghiệt đột nhiên đứng dậy, toàn thân tòa sát khí ra bốn phía như thực chất, nhiệt độ trong phòng chợt giảm xuống.
Theo hắn lên tiếng, hai yêu kia cũng liên tục gật đầu.
Bạch Quyên nữ yêu tu duy nhất trong phòng, trong đôi mắt xinh đẹp lóe ra tia sáng kỳ dị, mỉm cười nói:
- Đây chính là cơ hội trời cho, Quy Hồng tuy rằng bất hạnh chết đi nhưng lại dẫn sát tinh kia tới phụ cận Vẫn Đống Bạch Tinh chỗ cấm kỵ nổi tiếng nhất này. Chúng ta tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội mà Quy Hồng phải trả giá bằng tính mạng tạo ra cho chúng ta.
- Đúng vậy, Quy Tổ tiền bối! Cháu của ngài tuyệt đối không thể chết uổng phí. Người kia nếu là sát tinh tuyệt mệnh của chúng ta, chúng ta không thể ngồi chờ chết, phải chủ động xuất kích, bóp chết hắn trong nổi.
Yêu tu trung niên bộ dáng văn sĩ cùng phụ họa theo.
Bọn họ đều là tu sĩ Yêu tộc, có thể tu luyện đến cảnh giới như thế, một đám tự nhiên là quyết đoán sát phạt, không chút do dự, không có nhiều băn khoăn lo lắng như tu sĩ nhân loại.
Vẻ bi thống trên mặt Quy Tổ tạm thời bị đè ép xuống, lão nhắm mắt suy nghĩ hồi lâu, rốt cục mở mắt, một tia sáng lạnh lùng hiện lên trong mắt lão.
Ba yêu kia lập tức cảm nhận được một áp lực mơ hồ.
Giờ khắc này, trên người Quy Tổ dường như đã xảy ra biến hóa nào đó, mất đi sự hòa ái, bình dị gần gũi thường ngày, toàn thân trở nên lạnh lùng hơn rất nhiều.
Nữ yêu tu Bạch Quyên thu đi vẻ tươi cười trên mặt, nàng hiểu rằng Quy Tổ đã hạ quyết tâm.
- Được! Lão quy ta đồng ý cùng đi diệt sát tinh này. Tuy nhiên, trước khi đi, ta phải nhắc nhở các ngươi một câu: Tu sĩ nhân loại kia tuy rằng bị vây khốn trong Vẫn Đống Bạch Tinh, nhưng cũng không có nghĩa chúng ta có bao nhiêu nắm chắc có thể giết chết hắn. Thậm chí bốn người chúng ta liên thủ chuyến này, còn có trả giá bằng sinh mệnh...
Quy Tổ nói, thần sắc ngưng trọng dị thường.
- Ha ha! Quy Tổ ngài nếu đồng ý đi, hết thảy dễ tính rồi. Người đó bị vây trong Vẫn Đống Bạch Tinh có giữ được tính mạng hay không đều khó nói, chúng ta chỉ cần cận thận một chút, đừng quá tiếp cận Vẫn Đống Bạch Tinh, nghĩ rằng cũng không có nhiều nguy hiểm.
Gã thanh niên ác nghiệt chiến ý sôi trào nói.
Hắn là người thực lực cường đại nhất trong ba yêu, tu luyện một thân công pháp thuộc tính băng cường đại, trong cùng cấp hiếm có địch thủ.
- Lão quy ta hết lời như thế...
Quy Tổ thấy gã thanh niên ác nghiệt này không thêm để ý tới lời nhắc nhở của mình chút nào, lão cũng không nói gì thêm nữa. Trong Thúy U Cư lấy ra mấy thứ Linh bảo, rồi cùng ba yêu cùng nhau rời Vực sâu dưới đáy biển, lướt đi về hướng Vẫn Đống Bạch Tinh.
Ba yêu vừa rời Thúy U Cư, trong cơ thể mỗi người một hạt châu màu xanh trong suốt bóng loáng, ước chừng bằng đầu ngón tay cái, tỏa ra một vầng hào quang màu lam, phân biệt bảo vệ thân thể mỗi người.
Viên lam châu bán trong suốt thần bí này, tự nhiên là ích Thủy Châu phỏng chế của Quy Tổ ban cho, giá trị thậm chí có thể so với Linh bảo trung phẩm bình thường, có thể xuyên qua lại trong biển xem như không có trọng áp của ức vạn cân nước biển.
Chỗ khu vực Vẫn Đống Bạch Tinh cách Vực sâu của đáy biển không xa lắm, bốn người dù không có ích Thủy Châu, Chỉ dựa theo thói quen phi hành ở đáy biển sâu tốc độ cũng rất nhanh.
Không lâu sau, phía trước xuất hiện một điểm sáng màu trắng, trong quá trình tới gần có thể nhìn thấy từng đóa từng đóa hoa băng màu trắng nở rộ, cao ngạo xinh đẹp, nhưng Chỉ nhìn mà không thể tới gần.
Khi Vẫn Đống Bạch Tinh hiện ra trong tầm mắt, ba người đồng thời giảm chậm tốc độ thích hợp, chậm rãi tới gần phạm vi vẫn Đống Chi Khí.
- Ở chỗ này ta cảm nhận được khí tức còn sót lại của Hồng nhi trước khi linh hồn chết đi...
Quy Tổ thấp giọng lẩm bẩm nói, trên mặt chợt nhoáng lên chút bi thương, rồi liền bị vẻ mặt lạnh lùng thay thế.
Ba yêu tu thử dùng thần thức thăm dò phụ cận Vẫn Đống Bạch Tinh, mới vừa tiếp cận khu vực sương băng mông lung kia, một cỗ lạnh như băng bức thẳng tới linh hồn, khiến bọn họ biến sắc.
- Màn sương băng này thật sự là cường đại quỷ dị. Ngay cả thần thức của ta cũng không có thể dễ dàng thăm dò Trong đó,
Trung niên vãn sĩ nhíu mày, trong lòng dĩ nhiên sinh ra vài tia sợ hãi.
- Nếu như thần thức tiếp cận vào trong màn sương băng, linh hồn của chúng ta đều có thể bị tổn thương, bị lực cực hàn của vẫn Đống Chi Khí kia đông lạnh.
Trên mặt Bạch Quyên cũng lộ ra vẻ cố kỵ, thì thào nói nhò:
- Chúng ta Chỉ là dùng thần thức để thăm dò còn có kết quả như thế, mà sát tinh kia lại là toàn thân phạm hiểm, xâm nhập trong khu vực sương băng màu trắng, còn có thể giữ được một mạng, có thể thấy được thực lực của hắn rất mạnh...
- Sợ cái gì chứ! Vẫn Đống Bạch Tinh này cũng chỉ là linh vật thuộc tính hàn cấp bậc cao một chút, cứ để cho ta tới thử xem sao.
Người nói chuyện là gã thanh niên ác nghiệt, hắn nghĩ mình là yêu thú thuộc tính băng, vả lại còn tu luyện công pháp không tầm thường, đối với vẫn Đống Chi Khí có sức chống cự mạnh hơn người khác.
- Ngươi có thể thử một chút, nhưng nhất định chớ cậy mạnh, nếu Vẫn Đống Bạch Tinh này dễ dàng đối phó như vậy, thì sao có thể sừng sừng thời gian ngàn vạn năm ở nơi đây mà không bị người ta thu lấy đi!
Ra ngoài ý liệu Quy Tổ không có ngăn cản, mà chỉ cảnh báo gã thanh niên ác nghiệt.
- Quy Tổ tiền bối yên tâm! Ta tu luyện Lam Tinh Băng Diễm uy lực không tầm thường, còn kém một bước là có thể sánh ngang với Cửu U Lam Tinh Băng Diễm trong truyền thuyết. Bất kể là thân thể hay linh hồn của ta đối với công pháp thuộc tính băng, đều có lực miễn dịch khá mạnh.
Gà thanh niên ác nghiệt nói với vẻ mặt tự tin, trong lòng bàn tay nhảy lên ra một đoàn Lam Tinh Hỏa Diễm, trên người đột nhiên nổi lên một tầng băng vụ màu lam bao phủ toàn thân hắn, một cổ khí tức cường đại lạnh như băng tòa lan trong hải vực, làm cho phạm vi mười dặm đều hóa thành băng phong.
Uy lực như thế khiến hai yêu kia liên tục gật đầu tán thưởng.
Bọn chúng không biết rằng, trước đó cũng từng có một lực lượng cực hàn cường đại làm cho phạm vi trăm dặm này hóa thành băng phong. Tuy nhiên, sau khi Trương Hằng hàm thân vào trong màn sương trắng đông lạnh, cổ băng phong này mới bị trọng áp của ức vạn cân nước biển đè ép, dần dần tiêu tán đi.
Quy Tổ không nói gì, lặng lẽ ở một bên xem biến chuyển của nó, thấy gã thanh niên ác nghiệt thi triển thần thông, lão gật đầu nói:
- Lam Tinh Băng Diễm của ngươi đã sắp tu luyện đến cảnh giới cao nhất, đối với khí đông lạnh của Vẫn Đống Bạch Tinh phóng ra, hẳn là có năng lực chống đỡ nhất định. Có tìm được vị trí cụ thể của sát tinh kia hay không thì trông chờ vào ngươi.
- Để cho ta tới...
Gà thanh niên ác nghiệt đi tới phía trước vài bước, nhưng không dám tiến vào vùng cấm mười trượng, Lam Tinh Băng Diễm trong tay không ngừng nhảy lên, mơ hồ mang theo vài tia sợ hãi, dường như có chút sợ hãi tồn tại vẫn Đống Chi Khí cao cấp hơn.
Thấy thế gã thanh niên ác nghiệt cũng không thèm để ý, thần thức thật cận thận tìm kiếm trong Vẫn Đống Bạch Tinh.
Thần thức mới vừa tiếp cận màn sương băng, một luồng khí cực hàn, theo thần thức bức thẳng tới linh hồn của hắn.
Đổi lại là tu sĩ cùng cấp khác, có lẽ sẽ sợ hãi không thôi, vội vàng chặt đứt liên hệ giữa linh hồn và thần thức. Nhưng gã thanh niên ác nghiệt thân là công pháp thuộc tính băng, lại có được Lam Tinh Băng Diễm không tầm thường bực này, tự nhiên hắn không sợ hãi đột kích của chút ít vẫn Đống Chi Khí đó.
Cứ như vậy, thần thức của gã thanh niên ác nghiệt bắt đầu thăm dò ở bên ngoài màn sương băng.
Sau một lát, hắn im lặng thu hồi thần thức, lộ vẻ mặt kinh ngạc trầm ngâm nói:
- Ở bên ngoài khu vực băng vụ ta đích xác cảm nhận được một chút khí tức của nhân loại, nhưng người này dường như không ở phạm vi bên ngoài, mà đã đi vào bên trong băng vụ.
- Bên trong màn băng vụ?
Mấy người bao gồm Quy Tổ ở bên trong, đều kinh ngạc kêu lên.
- Sát tinh kia không ngờ lại tiến vào bên trong Vẫn Đống Bạch Tinh. Quy Tổ tiền bối! Ngài nói xem có thể hắn đã chết hay không?
Bạch Quyên ngờ vực hỏi.
Quy Tổ thập phần quyết đoán nói:
- Không có khả năng, sát tinh kia tuyệt đối không có chết. Theo bói toán ta biết, người này vẫn như cũ có thể tạo thành uy hiếp với chúng ta, hơn nữa mối nguy cơ tiềm ẩn đó càng ngày càng rõ ràng!
- Ta còn có một cảm giác rất kỳ quái, tu sĩ nhân loại kia tuy rằng bị vây ở trong Vẫn Đống Bạch Tinh, nhưng thực lực chẳng những không bị suy yếu, mà dường như còn đang tăng lên với tốc độ khó tin...
Quy Tổ nói tiếp thần sắc rõ ràng lộ vẻ bất an.
- Không ngờ có kỳ sự bực này! Thực lực của tu sĩ nhân loại kia không giảm ngược lại tăng, bốn người chúng ta còn cần phải canh giữ ở nơi đây làm chi? Không bằng chúng ta trở lại Thúy U Cư dĩ dật dài lao. Hoặc là mỗi người chạy một hướng, chạy được bao xa cứ chạy, Cửu U hải vực bao la bát ngát như thế, sợ gì không có chốn an thân?
Trên mặt trung niên văn sĩ hiện ra ý lùi bước.
Cùng so sánh với gã thanh niên ác nghiệt, từ đầu tới giờ hắn đều là phái bảo thủ, không muốn mạo hiểm quá lớn.
- Muốn chạy ngươi chạy một mình đi, hừ!
Gà thanh niên ác nghiêt nghe xong, hừ nhe một tiếng, trong mắt hiển lên một tia sát khí.
Thân mình trung niên văn sĩ run lên, không dám nói thêm nữa.
Ba yêu với thực lực của gã thanh niên ác nghiệt làm chủ, thậm chí trong tay hắn còn có Linh bảo công kích trung phẩm, không phải trung niên văn sĩ có khả năng chống lại.
- Để ta lại dùng thần thức thăm dò bên trong màn băng vụ thử xem...
Thanh niên ác nghiệt nói xong nhắm mắt lại, thần thức lại một lần nữa tham dò màn băng vụ. tuy nhiên mục tiêu lần này là nhằm vào bên trong.
Bên trong màn băng vụ. cường đại hơn mấy lần so với tầng ngoài, thần thức gã thanh niên ác nghiệt mới vừa vào trong, thân mình hắn liền không tự chủ được rùng mình một cái, bên ngoài Nguyên anh dần dần ngưng kết thành một lớp sương trắng mở nhat.
Gã thanh niên ác nghiệt đột nhiên đứng dậy, toàn thân tòa sát khí ra bốn phía như thực chất, nhiệt độ trong phòng chợt giảm xuống.
Theo hắn lên tiếng, hai yêu kia cũng liên tục gật đầu.
Bạch Quyên nữ yêu tu duy nhất trong phòng, trong đôi mắt xinh đẹp lóe ra tia sáng kỳ dị, mỉm cười nói:
- Đây chính là cơ hội trời cho, Quy Hồng tuy rằng bất hạnh chết đi nhưng lại dẫn sát tinh kia tới phụ cận Vẫn Đống Bạch Tinh chỗ cấm kỵ nổi tiếng nhất này. Chúng ta tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội mà Quy Hồng phải trả giá bằng tính mạng tạo ra cho chúng ta.
- Đúng vậy, Quy Tổ tiền bối! Cháu của ngài tuyệt đối không thể chết uổng phí. Người kia nếu là sát tinh tuyệt mệnh của chúng ta, chúng ta không thể ngồi chờ chết, phải chủ động xuất kích, bóp chết hắn trong nổi.
Yêu tu trung niên bộ dáng văn sĩ cùng phụ họa theo.
Bọn họ đều là tu sĩ Yêu tộc, có thể tu luyện đến cảnh giới như thế, một đám tự nhiên là quyết đoán sát phạt, không chút do dự, không có nhiều băn khoăn lo lắng như tu sĩ nhân loại.
Vẻ bi thống trên mặt Quy Tổ tạm thời bị đè ép xuống, lão nhắm mắt suy nghĩ hồi lâu, rốt cục mở mắt, một tia sáng lạnh lùng hiện lên trong mắt lão.
Ba yêu kia lập tức cảm nhận được một áp lực mơ hồ.
Giờ khắc này, trên người Quy Tổ dường như đã xảy ra biến hóa nào đó, mất đi sự hòa ái, bình dị gần gũi thường ngày, toàn thân trở nên lạnh lùng hơn rất nhiều.
Nữ yêu tu Bạch Quyên thu đi vẻ tươi cười trên mặt, nàng hiểu rằng Quy Tổ đã hạ quyết tâm. Nguồn:
- Được! Lão quy ta đồng ý cùng đi diệt sát tinh này. Tuy nhiên, trước khi đi, ta phải nhắc nhở các ngươi một câu: Tu sĩ nhân loại kia tuy rằng bị vây khốn trong Vẫn Đống Bạch Tinh, nhưng cũng không có nghĩa chúng ta có bao nhiêu nắm chắc có thể giết chết hắn. Thậm chí bốn người chúng ta liên thủ chuyến này, còn có trả giá bằng sinh mệnh...
Quy Tổ nói, thần sắc ngưng trọng dị thường.
- Ha ha! Quy Tổ ngài nếu đồng ý đi, hết thảy dễ tính rồi. Người đó bị vây trong Vẫn Đống Bạch Tinh có giữ được tính mạng hay không đều khó nói, chúng ta chỉ cần cận thận một chút, đừng quá tiếp cận Vẫn Đống Bạch Tinh, nghĩ rằng cũng không có nhiều nguy hiểm.
Gã thanh niên ác nghiệt chiến ý sôi trào nói.
Hắn là người thực lực cường đại nhất trong ba yêu, tu luyện một thân công pháp thuộc tính băng cường đại, trong cùng cấp hiếm có địch thủ.
- Lão quy ta hết lời như thế...Quy Tổ thấy gã thanh niên ác nghiệt này không thêm để ý tới lời nhắc nhở của mình chút nào, lão cũng không nói gì thêm nữa. Trong Thúy U Cư lấy ra mấy thứ Linh bảo, rồi cùng ba yêu cùng nhau rời Vực sâu dưới đáy biển, lướt đi về hướng Vẫn Đống Bạch Tinh.
Ba yêu vừa rời Thúy U Cư, trong cơ thể mỗi người một hạt châu màu xanh trong suốt bóng loáng, ước chừng bằng đầu ngón tay cái, tỏa ra một vầng hào quang màu lam, phân biệt bảo vệ thân thể mỗi người.
Viên lam châu bán trong suốt thần bí này, tự nhiên là ích Thủy Châu phỏng chế của Quy Tổ ban cho, giá trị thậm chí có thể so với Linh bảo trung phẩm bình thường, có thể xuyên qua lại trong biển xem như không có trọng áp của ức vạn cân nước biển.
Chỗ khu vực Vẫn Đống Bạch Tinh cách Vực sâu của đáy biển không xa lắm, bốn người dù không có ích Thủy Châu, Chỉ dựa theo thói quen phi hành ở đáy biển sâu tốc độ cũng rất nhanh.
Không lâu sau, phía trước xuất hiện một điểm sáng màu trắng, trong quá trình tới gần có thể nhìn thấy từng đóa từng đóa hoa băng màu trắng nở rộ, cao ngạo xinh đẹp, nhưng Chỉ nhìn mà không thể tới gần.
Khi Vẫn Đống Bạch Tinh hiện ra trong tầm mắt, ba người đồng thời giảm chậm tốc độ thích hợp, chậm rãi tới gần phạm vi vẫn Đống Chi Khí.
- Ở chỗ này ta cảm nhận được khí tức còn sót lại của Hồng nhi trước khi linh hồn chết đi...
Quy Tổ thấp giọng lẩm bẩm nói, trên mặt chợt nhoáng lên chút bi thương, rồi liền bị vẻ mặt lạnh lùng thay thế.
Ba yêu tu thử dùng thần thức thăm dò phụ cận Vẫn Đống Bạch Tinh, mới vừa tiếp cận khu vực sương băng mông lung kia, một cỗ lạnh như băng bức thẳng tới linh hồn, khiến bọn họ biến sắc.
- Màn sương băng này thật sự là cường đại quỷ dị. Ngay cả thần thức của ta cũng không có thể dễ dàng thăm dò Trong đó,
Trung niên vãn sĩ nhíu mày, trong lòng dĩ nhiên sinh ra vài tia sợ hãi.
- Nếu như thần thức tiếp cận vào trong màn sương băng, linh hồn của chúng ta đều có thể bị tổn thương, bị lực cực hàn của vẫn Đống Chi Khí kia đông lạnh.
Trên mặt Bạch Quyên cũng lộ ra vẻ cố kỵ, thì thào nói nhò:
- Chúng ta Chỉ là dùng thần thức để thăm dò còn có kết quả như thế, mà sát tinh kia lại là toàn thân phạm hiểm, xâm nhập trong khu vực sương băng màu trắng, còn có thể giữ được một mạng, có thể thấy được thực lực của hắn rất mạnh...
- Sợ cái gì chứ! Vẫn Đống Bạch Tinh này cũng chỉ là linh vật thuộc tính hàn cấp bậc cao một chút, cứ để cho ta tới thử xem sao.
Người nói chuyện là gã thanh niên ác nghiệt, hắn nghĩ mình là yêu thú thuộc tính băng, vả lại còn tu luyện công pháp không tầm thường, đối với vẫn Đống Chi Khí có sức chống cự mạnh hơn người khác.
- Ngươi có thể thử một chút, nhưng nhất định chớ cậy mạnh, nếu Vẫn Đống Bạch Tinh này dễ dàng đối phó như vậy, thì sao có thể sừng sừng thời gian ngàn vạn năm ở nơi đây mà không bị người ta thu lấy đi!
Ra ngoài ý liệu Quy Tổ không có ngăn cản, mà chỉ cảnh báo gã thanh niên ác nghiệt.
- Quy Tổ tiền bối yên tâm! Ta tu luyện Lam Tinh Băng Diễm uy lực không tầm thường, còn kém một bước là có thể sánh ngang với Cửu U Lam Tinh Băng Diễm trong truyền thuyết. Bất kể là thân thể hay linh hồn của ta đối với công pháp thuộc tính băng, đều có lực miễn dịch khá mạnh.
Gà thanh niên ác nghiệt nói với vẻ mặt tự tin, trong lòng bàn tay nhảy lên ra một đoàn Lam Tinh Hỏa Diễm, trên người đột nhiên nổi lên một tầng băng vụ màu lam bao phủ toàn thân hắn, một cổ khí tức cường đại lạnh như băng tòa lan trong hải vực, làm cho phạm vi mười dặm đều hóa thành băng phong.
Uy lực như thế khiến hai yêu kia liên tục gật đầu tán thưởng.
Bọn chúng không biết rằng, trước đó cũng từng có một lực lượng cực hàn cường đại làm cho phạm vi trăm dặm này hóa thành băng phong. Tuy nhiên, sau khi Trương Hằng hàm thân vào trong màn sương trắng đông lạnh, cổ băng phong này mới bị trọng áp của ức vạn cân nước biển đè ép, dần dần tiêu tán đi.
Quy Tổ không nói gì, lặng lẽ ở một bên xem biến chuyển của nó, thấy gã thanh niên ác nghiệt thi triển thần thông, lão gật đầu nói:
- Lam Tinh Băng Diễm của ngươi đã sắp tu luyện đến cảnh giới cao nhất, đối với khí đông lạnh của Vẫn Đống Bạch Tinh phóng ra, hẳn là có năng lực chống đỡ nhất định. Có tìm được vị trí cụ thể của sát tinh kia hay không thì trông chờ vào ngươi.
- Để cho ta tới...
Gà thanh niên ác nghiệt đi tới phía trước vài bước, nhưng không dám tiến vào vùng cấm mười trượng, Lam Tinh Băng Diễm trong tay không ngừng nhảy lên, mơ hồ mang theo vài tia sợ hãi, dường như có chút sợ hãi tồn tại vẫn Đống Chi Khí cao cấp hơn.
Thấy thế gã thanh niên ác nghiệt cũng không thèm để ý, thần thức thật cận thận tìm kiếm trong Vẫn Đống Bạch Tinh.
Thần thức mới vừa tiếp cận màn sương băng, một luồng khí cực hàn, theo thần thức bức thẳng tới linh hồn của hắn.
Đổi lại là tu sĩ cùng cấp khác, có lẽ sẽ sợ hãi không thôi, vội vàng chặt đứt liên hệ giữa linh hồn và thần thức. Nhưng gã thanh niên ác nghiệt thân là công pháp thuộc tính băng, lại có được Lam Tinh Băng Diễm không tầm thường bực này, tự nhiên hắn không sợ hãi đột kích của chút ít vẫn Đống Chi Khí đó.
Cứ như vậy, thần thức của gã thanh niên ác nghiệt bắt đầu thăm dò ở bên ngoài màn sương băng.
Sau một lát, hắn im lặng thu hồi thần thức, lộ vẻ mặt kinh ngạc trầm ngâm nói:
- Ở bên ngoài khu vực băng vụ ta đích xác cảm nhận được một chút khí tức của nhân loại, nhưng người này dường như không ở phạm vi bên ngoài, mà đã đi vào bên trong băng vụ.
- Bên trong màn băng vụ?
Mấy người bao gồm Quy Tổ ở bên trong, đều kinh ngạc kêu lên.
- Sát tinh kia không ngờ lại tiến vào bên trong Vẫn Đống Bạch Tinh. Quy Tổ tiền bối! Ngài nói xem có thể hắn đã chết hay không?
Bạch Quyên ngờ vực hỏi.
Quy Tổ thập phần quyết đoán nói:
- Không có khả năng, sát tinh kia tuyệt đối không có chết. Theo bói toán ta biết, người này vẫn như cũ có thể tạo thành uy hiếp với chúng ta, hơn nữa mối nguy cơ tiềm ẩn đó càng ngày càng rõ ràng!
- Ta còn có một cảm giác rất kỳ quái, tu sĩ nhân loại kia tuy rằng bị vây ở trong Vẫn Đống Bạch Tinh, nhưng thực lực chẳng những không bị suy yếu, mà dường như còn đang tăng lên với tốc độ khó tin...
Quy Tổ nói tiếp thần sắc rõ ràng lộ vẻ bất an.
- Không ngờ có kỳ sự bực này! Thực lực của tu sĩ nhân loại kia không giảm ngược lại tăng, bốn người chúng ta còn cần phải canh giữ ở nơi đây làm chi? Không bằng chúng ta trở lại Thúy U Cư dĩ dật dài lao. Hoặc là mỗi người chạy một hướng, chạy được bao xa cứ chạy, Cửu U hải vực bao la bát ngát như thế, sợ gì không có chốn an thân?
Trên mặt trung niên văn sĩ hiện ra ý lùi bước.
Cùng so sánh với gã thanh niên ác nghiệt, từ đầu tới giờ hắn đều là phái bảo thủ, không muốn mạo hiểm quá lớn.
- Muốn chạy ngươi chạy một mình đi, hừ!
Gà thanh niên ác nghiêt nghe xong, hừ nhe một tiếng, trong mắt hiển lên một tia sát khí.
Thân mình trung niên văn sĩ run lên, không dám nói thêm nữa.
Ba yêu với thực lực của gã thanh niên ác nghiệt làm chủ, thậm chí trong tay hắn còn có Linh bảo công kích trung phẩm, không phải trung niên văn sĩ có khả năng chống lại.
- Để ta lại dùng thần thức thăm dò bên trong màn băng vụ thử xem...
Thanh niên ác nghiệt nói xong nhắm mắt lại, thần thức lại một lần nữa tham dò màn băng vụ. tuy nhiên mục tiêu lần này là nhằm vào bên trong.
Bên trong màn băng vụ. cường đại hơn mấy lần so với tầng ngoài, thần thức gã thanh niên ác nghiệt mới vừa vào trong, thân mình hắn liền không tự chủ được rùng mình một cái, bên ngoài Nguyên anh dần dần ngưng kết thành một lớp sương trắng mở nhat.