Đúng lúc này, toàn bộ Tử Hoàng Điện lại lay động dữ dội, ngay cả khu lâm viên này cũng bị lan đến không nhỏ.
Chợt nghe "Xuy... Phốc" một tiếng, Diệu Nhật Tiễn biến thành huyễn quang màu vàng, lập tức muốn đột phá trận pháp bên ngoài Tử Hoàng Điện.
Trong phút chốc, toàn bộ trận pháp kêu "Rắc" một tiếng, vỡ tan ra. Thánh địa mất đi một bộ giáp kiên cố.
- Không tốt!
Tử Lượng cùng Tả hộ pháp đồng loạt biến sắc, không nghĩ tới Tử Sát Thiên La Trận này nói phá là phá, quả thật là ra ngoài dự đoán.
Dưới uy lực lớn lao của Âm Dương Quyết của Trương Hằng, Hoàng Phủ Lân lại có được năng lực công phá Tử Sát Thiên La Trận có lực phòng ngự kinh người.
- Cố chống đỡ, mở nội tầng trận pháp!
Tử Ngọc tọa trấn ở trung khu trận pháp, pháp quyết trong tay cấp tốc biến đổi, miệng há ra phun ra một ngụm tinh huyết, phun lên trận hình lập thể ở trước mặt.
Chúng yêu tu Hợp thể kỳ chung quanh đều nơi theo, đồng loạt phun ra một ngụm tinh huyết. Hào quang của trận hình lập thể trước mặt rút nhỏ một vòng nhưng lại có vẻ ngưng thật hơn.
Đột nhiên, Tử Sát Thiên La Trận bị phá vỡ đột nhiên thu lại, vứt bỏ ngoại điện Tử Hoàng Điện, bỏ thứ cầu chủ, thủ hộ chặt chẽ nội điện.
Phạm vi bảo hộ nhỏ đi, lực phòng ngự của Tử Sát Thiên La Trận lại càng kinh người.
Nhưng Diệu Nhật Tiễn ẩn chứa tinh thần uy năng lớn lao của Hoàng Phủ Lân thừa dịp này "Xuy" một tiếng xuyên thủng trận pháp, bay vào tầng trong đại điện.
Mục tiêu thẳng tới một người - Tử Ngọc!
Chỉ cần giết Tử Ngọc - Nhân vật trung tâm tọa trấn Tử Sát Thiên La Trận, toàn bộ Tử Hoàng Điện sẽ sụp đổ.
- Đi!
Tử Ngọc gặp nguy không loạn, vươn một cánh tay bạch ngọc mảnh khảnh tháo cây trâm gài tóc màu tím ở trên đầu xuống.
Cây trâm gài tóc màu tím này hiển nhiên không phải vật trang sức bình thường, ở trong tay nàng tản mát ra một luồng uy áp thuộc về Thông linh Pháp bảo.
Từ khí tức mà xem, đây dĩ nhiên là một kiện Linh bảo trung phẩm.
"Vút" một tiếng, trâm gài tóc màu tím như tia chớp nghênh đón Diệu Nhật Tiễn khí thế hung mãnh vô kiên bất tồi.
Vào giờ khắc này, tất cả mọi người đều ngừng hô hấp, nhìn chăm chú vào một lần giao phong mấu chốt này.
Đinh-
Hai kiện Thông linh Pháp bảo va chạm cùng một chỗ phát ra một tiếng giòn vang êm tai, hào quang bắn ra bốn phía, bầu không khí hài hòa.
Nhưng ngay sau đó, chỉ nghe "Rắc" một tiếng, Linh bảo trung phẩm của Tử Ngọc bị gãy thành mấy đoạn.
Trực tiếp tạo thành tổn thương gần như hủy diệt đối với Linh bảo trung phẩm như vậy, uy lực của Diệu Nhật Tiễn lại cường đại tới cảnh giới như thế.
Cho dù dưới tình huống bình thường, với thực lực của Tử Ngọc dùng Linh bảo trung phẩm giao phong cùng nhân vật cấp Phủ chủ có được Linh bảo thượng phẩm cùng sẽ không dễ dàng bị hủy Pháp bảo như vậy.
Nên biết rằng Diệu Nhật Tiễn này đã đột phá nhiều tầng cấm chế, lúc trước còn bị Âm Dương Quyết của Trương Hằng làm suy yếu, sau đó còn đột phá Tử Sát Thiên La Trận lực phòng ngự kinh người.
Trải qua tầng tầng suy yếu, theo lý thuyết hẳn là còn sót lại một hai phần uy lực. Nhưng cuối cùng, Diệu Nhật Tiễn vẫn như trước dễ dàng phá hủy Linh bảo trung phẩm trong tay Tử Ngọc.
Lực công kích của nó quả thật là biến thái tột cùng!
Ô Nhật Cung và Diệu Nhật Tiễn, hai kiện Linh bảo công kích thượng phẩm phối hợp, uy lực đã đạt tới một trình độ khiến người ta nhìn mà than thở.
Tuy nhiên sau khi phá hủy kiện Linh bảo trung phẩm, Diệu Nhật Tiễn cũng hoàn thành sứ mệnh của mình, hao hết lực lượng ẩn chứa bên trong.
Ông!
Diệu Nhật Tiễn hóa thành một đạo hư ảnh màu vàng trong nháy mắt trở về trong tay Hoàng Phủ Lân.
Nếu là dưới trạng huống bình thường Diệu Nhật Tiễn hẳn là có thể trực tiếp "Thuấn di" vào trong tay chủ nhân, nhưng dưới phạm vi bị ảnh hưởng bởi Âm Dương Quyết của Trương Hằng, nó lại mất đi loại thần thông này.
- Thật sự là không chịu nổi một kích!
Hoàng Phủ Lân cất tiếng cười to, lại một lần nữa gài Diệu Nhật Tiễn lên Ô Nhật Cung.
Tuy nhiên, hắn cùng không lập tức phát động công kích.
Đồng thời sử dụng hai kiện Linh bảo thượng phẩm phát động công kích khủng bố vô kiên bất tồi, cho dù là cấp bậc Phủ chủ như hắn cũng phải tụ lực một lát.
Tinh thần uy năng quanh thân hắn nhộn nhạo một hồi, càng ngày càng tập trung và sắc bén, cơ bắp toàn thân cuồn cuộn phát ra một cỗ lực lượng khủng bố khiến người ta hồi hộp.
Trong khi hô hấp, khí mạch ngân nga tột cùng, khiến cho nước biển trong phạm vi ngàn dặm rung chuyển không yên.
- Người của Tử Hoàng Điện đều nghe rõ cho ta, tiễn tiếp theo chính là một kích mạnh nhất trong đời Hoàng Phủ Lân ta, vừa rồi chỉ là làm nóng người mà thôi.
Thanh âm ẩn chứa tự tin mãnh liệt của Hoàng Phủ Lân vô cùng rõ ràng truyền vào Tử Hoàng Điện, từng đợt quanh quẩn, khí phách mười phần.
Một người một cung một tiễn, khí phách vô cùng, uy lẫm một phủ!
Hoàng Phủ Lân giờ phút này lại đạt tới đỉnh trong cuộc đời, giơ tay nhấc chân đều có thể phát huy ra một loại thực lực khiến cho cấp Phủ chủ phải động dung.
Trái ngược với hắn, cả Tử Hoàng Điện một bầu không khí trầm lặng như chết.
Trong đại điện đầu mối then chốt. Tử Ngọc nhân vật trung tâm sắc mặt tái nhợt như giấy trắng, khóe miệng rỉ máu, theo nước biển dao động ngưng tụ mà không tiêu tan.
Là Thần thú Hợp thể đại viên mãn, máu của nàng chảy ra cũng khác với người thường.
về phần mười hai vị yêu tu Hợp thể kỳ bên cạnh nàng đều chỉ còn một hơi ngồi ở bên cạnh, không hề có chiến ý, thứ duy nhất tồn tại trong mắt chỉ có tuyệt vọng cùng bất đắc dĩ.
Ầm!
Thân thể của Tử Ngọc vô lực ngã xuống, đập xuống nền đại điện như thủy tinh màu tím.
- Nhị muội!
Tử Lượng sắc mặt đại biến, điên cuồng hô một tiếng, ngóng nhìn Tử Ngọc ở nơi đầu mối then chốt trong đại điện.
- Ta đã hết sức.
Trên khuôn mặt xấu xí của Tử Ngọc lộ ra vài tia tươi cười bất đắc dĩ, con ngươi thâm thúy của nàng nhìn chăm chú vào lực lượng Âm Dương vặn vẹo bao phủ một vùng tiểu thiên địa.
Giờ phút này, Âm Dương lực đen trắng đã tách ra.
Hào quang màu trắng bay lên bầu trời, hào quang màu đen rơi xuống dưới chân.
Hết thảy đều khôi phục bình thường, cỗ lực lượng vặn vẹo cũng tiêu tan không còn.
Uy lực ẩn chứa trong Âm Dương Quyết dường như đã rơi xuống thấp nhất.
- Trương đạo hữu...
Tử Lượng kích động nhìn Trương Hằng:
- Nhị muội, nàng không xong rồi...
Trương Hằng cười khổ nói:
- Ngươi hay thật, cả Tử Hoàng Điện đều ném cho một mình Trương mỗ...
Dưới tình thế cấp bách, Tử Lượng cũng bất chấp mọi thứ, vội vàng nói:
- Trương đạo hữu. xin ngài yên tâm. Chỉ cần có thể bảo vệ Tử Hoàng Điện, lát nữa sau khi tới kho báu. tất cả bảo vật tùy ngài chọn.
Một khi Tử Hoàng Điện bị phá, không chỉ là hắn ngay cả nhị muội, tam đệ cũng đều khó thoát khỏi một kiếp.
- Tất cả bảo vật tùy ta chọn?
Trương Hằng thở dài một hơi:
- Nếu làm như vậy, sau đó phụ thân ngươi có thể đem ngươi ra róc ngàn đao hay không?
Tuy rằng Tử Lượng là yêu thú nhưng quá trọng huynh đệ thân tình, vì thân nhân của mình nguyện trả giá bất kỳ giá nào.
Nghe xong lời của Trương Hằng. Tử Lượng hơi sửng sốt. sau đó kiên định dị thường nói:
- Chỉ cần có thể cứu mạng nhị muội cùng tam đệ, cho dù bị róc ngàn đao ta cũng nguyện ý.
- Tốt tốt. Bằng vào những lời này của ngươi. Trương mỗ hôm nay nhất định phải bảo vệ Tử Hoàng Điện, tuyệt đối không hề cho thân nhân của ngươi tổn thất một sợi lông.
Trương Hằng nghiêm nghị, trịnh trọng nói.
- Nếu ngài nói như vậy, ta yên tâm...
Tử Lượng thở ra một hơi nhẹ nhõm, hướng về Tả hộ pháp gật gật đầu.
Tả hộ pháp vẻ mặt lạnh nhạt đi tới trước hòn giả sơn, tế ra một tấm ngọc phù màu xanh. Pháp quyết trong tay điểm nhanh, ngọc phù hóa thành một vệt sáng màu xanh chiếu vào trong hòn giả sơn.
Ông~
Trong giả sơn chiếu rọi ra một cầu thang như ngọc xanh.
Từ thấp đến cao, cuối bậc thang có một quang môn màu xanh, dường như đi thông vào trong giả sơn.
Thấy tình cảnh này, Trương Hằng không khỏi tặc lưỡi lấy làm kỳ.
- Trương đạo hữu. mời vào.
Hai người cung nghênh Trương Hằng đi lên bậc thang ngọc xanh.
Trương Hằng cũng không chối từ, không chút do dự bước lên bậc thang ngọc xanh. Bậc thang này đều không phải thực thể nhưng lúc Trương Hằng giẫm chân lên lại có một loại ảo giác như giẫm lên xốp.
Trương Hằng không nhanh không chậm đi tới cuối bậc thang, đi vào quang môn màu xanh.
Đi vào quang môn, Trương Hằng cảm thấy mình bước qua một cánh cửa chân chính, cũng không phải như phạm trù Truyền tống trận.
Thông qua cánh cửa. Trương Hằng phát hiện bên trong đã không còn một giọt nước biển, nhưng áp suất không khí lại giống như bên ngoài.
- Ở dưới đáy biển lại còn có một không gian khổng có nước biển như thế này.
Trong lòng Trương Hằng ngạc nhiên, giẫm trên mặt đất ngọc xanh trong suốt này, ánh mắt hướng vào bên trong.
Đập vào mắt là các loại Pháp bảo đạo cụ. tài liệu, thiên địa dị bảo đủ chủng loại rực rỡ muôn màu cùng với một số thứ ngạc nhiên cổ quái.
Đương nhiên mấy thứ này xếp cực có quy luật, hiển nhiên là thường xuyên có người thu dọn.
Phía sau truyền đến tiếng bước chân. Tả hộ pháp cùng Tử Lượng cũng đều tiến vào.
Trương Hằng vừa chuẩn bị lên tiếng, từ một góc sâu trong kho báu truyền tới một thanh âm già nua:
- Lão phu chờ các ngươi đã lâu...