Trên mặt biển cách xa Tử Hoàng Phủ mấy vạn dặm, Trương Hằng chủ động dùng thần niệm tiến hành trao đổi cùng Hoàng Phủ Lân.
"Trương Hằng này đột nhiên tìm ta, lại có chuyện gì đây?" Hoàng Phủ Lân nghi hoặc trong lòng, nhưng cũng không có hỏi nhiều, đáp lời:
- Trương đạo hữu! Ngươi chờ một chút, ta chốc lát có thể tới rồi.
- Quân đảo chủ, chuyến đi Tử Hoàng Phủ này chúng ta đã đạt được mục đích, hiệu quả thậm chí còn vượt hơn kế hoạch của chúng ta. vốn định mời Quân huynh đến Lam Tinh Đảo chè chén một phen, nhưng hiện tại ta có một chuyện cần đi xử lý, không thể không rời đi, xin Quân huynh thứ lỗi.
Hoàng Phủ Lân xoay người, có vẻ áy náy xin lỗi Quân Thiên Tề.
- Ha ha! Hoàng Phủ huynh khách sáo rồi! Lần này ít nhiều có huynh tương trợ, mới có thể vãn hồi mặt mũi cho Thiên Vũ Đảo ta. Nếu Hoàng Phủ huynh có việc gấp cần đi xử lý, Quân mỗ cũng không tiễn. Không bằng chúng ta chia tay ngay tại đây, ngày sau có cơ hội Hoàng Phủ huynh có thể đến Thiên Vũ Đảo làm khách.
Quân Thiên Tề thập phần khách sáo nói, trên mặt lại lộ ra dáng vẻ như có điều suy nghĩ.
Ngay vừa rồi, Quân Thiên Tề cảm nhận được một dao động thần thức mờ mịt từ phương xa truyền đến, thần thức giao hội cùng một chỗ với Hoàng Phủ Lân, hiển nhiên là có người dùng thần niệm trao đổi với hắn.
Thần niệm trao đổi, so với thần thức truyền âm càng cao cấp hơn, không cần phát ra tiếng nói, là phương thức trao đổi trên mặt tinh thần. Ưu điểm là không nhìn chủng tộc, không hạn chế ngôn ngữ, là thần thông của tu sĩ đỉnh cao mới có thể nắm giữ.
Dưới lòng tò mò, Quân Thiên Tề quét thần thức một vòng, lập tức phát hiện Trương Hằng ở ngoài xa mấy vạn dặm.
"Dĩ nhiên là hắn..."
Quân Thiên Tề cả kinh trong lòng, dĩ nhiên đoán ra người dùng thần thức truyền âm cho Hoàng Phủ Lân, chính là Trương Hằng người thanh niên thần bí kia.
"Người này rốt cuộc thân phận thế nào, mà Hoàng Phủ Lân lại vì hắn trước thời hạn chia tay cùng ta?" Trong lòng Quân Thiên Tề tuy hết sức tò mò, nhưng cũng không thể chủ động hỏi tới.
- Quân huynh! Chúng ta ngày sau gặp lại, Hoàng Phủ ta xin cáo từ!
Hoàng Phủ Lân nói xong câu cuối cùng, thân hình nhoáng lên một cái, biến mất tại chỗ. Trên không trung hải vực có thể thấy được một điểm sáng hiện lên.
- Xem ra Hoàng Phủ Lân khẳng định có chuyện gì giấu ta...
Quân Thiên Tề sắc mặt biến đổi không ngừng, thấp giọng lẩm bẩm nói.
Tuy nhiên, hắn cũng không thể tùy tiện dùng thần thức thăm dò hành vi của Hoàng Phủ Lân.
Lưu lại tại chỗ một lát, trên người Quân Thiên Tề thanh quang run lên, như lưu tinh xẹt qua bầu trời, bay đi về hướng Thiên Vũ Đảo.
Ở bên kia, Hoàng Phủ Lân liên tục bay ra mấy vạn dặm, trong tầm nhìn dần xuất hiện thân ảnh một thanh niên nhân loại.
Tại Cửu U hải vực rộng lớn vô cùng vô tận, yêu thú hoành hành này, gần như không nhìn thấy vài nhân loại. Nếu thật có thể nhìn thấy tu sĩ nhân loại, tất nhiên là hạng người pháp lực thông thiên.
Người thanh niên nhân loại trong tầm nhìn này, trong tay nâng một tòa bảo tháp màu bạc, cả người đứng ở nơi đó như một vị Ma Thần.
Không cần hỏi, người này đúng là Trương Hằng đang chờ đợi Hoàng Phủ Lân.
- Trương đạo hữu! Chuyến này ngươi ở Tử Hoàng Điện cướp sạch kho báu của yêu súc Tử Hoàng kia, thu hoạch không nhỏ chứ? Chuyện này thật khoái trá, thật là đáng mừng, nhưng không biết ngươi tìm ta có chuyện gì?
Hoàng Phủ Lân thuấn di đến cách Trương Hằng chừng mười trượng, đạp chân trên sóng biển dập dềnh đối mặt cùng hắn, trên mặt mang theo vẻ tươi cười ôn hòa,
ánh mắt nhìn không chớp mắt Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp trên tay hắn.
Tuy rằng rất động tâm đối với Trương Hằng mưu đoạt được bảo vật trong kho báu Tử Hoàng Điện, nhưng trong lòng hắn tuyệt đối không động ác ý gì.
- Chuyến này thu hoạch đích xác không ít, cũng là Trương mỗ lấy thân phạm hiểm, một mình đi tới Tử Hoàng Phủ, mạo hiểm xuống hải vực Yêu tộc lấy cái giá phải trả đổi lấy.
Trương Hằng khẽ thở dài, kể khổ của chuyến đi này.
- Trương đạo hữu quá nghiêm trọng rồi...
Hoàng Phủ Lân cười tủm tỉm nhìn Trương Hằng, trong lòng rõ ràng không tin lời nói của hắn.
- Ta sở dĩ tìm Hoàng Phủ đảo chủ tới nơi này, là bởi vì một sự kiện...
Trương Hằng hơi ngừng một lát, mới nói tiếp:
- Ta ở trong kho báu của Tử Hoàng, đoạt được một kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm.
- Thông linh Pháp bảo thượng phẩm?
Hoàng Phủ Lân ánh mắt bỗng dưng sáng ngời, lập tức cảm thấy hứng thú.
Đối với nhân vật cấp Phủ chủ mà nói, chỉ sợ chỉ có bảo vật cấp bậc Linh bảo thượng phẩm, mới có thể khiến cho bọn họ động tâm.
- Xin hỏi, Trương đạo hữu thu được Linh bảo thượng phẩm là loại hình gì, là loại công kích, phòng ngự, hay là loại phụ trợ?
Hoàng Phủ Lân hơi tỏ vẻ vội vàng hỏi.
- Đây là một kiện Thượng phẩm Linh bảo công kích.
Trương Hằng hồi đáp.
Hoàng Phủ Lân vừa nghe lời ấy, vẻ hứng thú trên mặt lại giảm đi vài phần, thậm chí còn hơi lộ một chút thất vọng.
Thử nghĩ, ở trong nhất giới này có bao nhiêu Linh bảo công kích thượng phẩm có thể so sánh với tổ hợp Ô Nhật Cung + Thiên Dương Tiễn của hắn?
Nếu Trương Hằng đoạt được là một kiện Linh bảo phòng ngự thượng phẩm, hoặc là loại phụ trợ, Hoàng Phủ Lân đều có thể trả giá rất cao để giao dịch cùng hắn.
Thế nhưng vừa nghe đối phương nói là một kiện Linh bảo công kích thượng phẩm, Hoàng Phủ Lân lập tức giảm bớt hứng thú.
- Ta tìm Hoàng Phủ đảo chủ tới nơi này, là muốn dùng kiện Linh bảo công kích thượng phẩm này giao dịch với ngài.
Trương Hằng thản nhiên như thường nói, một bộ dáng nắm chắc thắng lợi, không lo Hoàng Phủ Lân không động tâm.
- Cái này... không biết Trương đạo hữu muốn giao dịch cùng ta cái gì?
Hoàng Phủ Lân rất bình tĩnh hỏi.
Nếu có thể thêm được một kiện Linh bảo công kích thượng phẩm, cũng có thể gia tăng thực lực của Lam Tinh Đảo.
- Mười kiện Thông linh Pháp bảo trung phẩm.
Trương Hằng ngừng một lát, khóe miệng hiện ra vẻ tươi cười, bổ sung thêm một câu:
- Cộng thêm Linh bảo công kích thượng phẩm Thiên Dương Tiễn trong tay ngài.
Trương Hằng nhẹ nhàng ung dung nói.
- Ừ! Mười kiện Linh bảo trung phẩm, không tính quá mức.
Hoàng Phủ Lân khẽ gật đầu, tuy nhiên khi hắn nghe được Trương Hằng nói nửa câu sau, lập tức biến sắc:
- Cái gì? Còn muốn lấy thêm Thiên Dương Tiễn của ta? Điều đó không có khả năng!
Hắn quả quyết cự tuyệt.
Ở dưới tình hình chung, một kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm tuyệt đối có thể đổi lấy mười kiện Linh bảo trung phẩm, mà còn phải theo giá trị của nó.
Nhưng Trương Hằng muốn dùng một kiện Linh bảo thượng phẩm đổi lấy mười kiện Linh bảo trung phẩm, còn muốn thêm lợi khí công kích Thiên Dương Tiễn của Hoàng Phủ Lân, thì lại không có khả năng.
Nếu hắn đáp ứng chính là lỗ vốn to.
Trương Hằng cười khẽ, bình tĩnh thản nhiên nói:
- Chẳng lẽ Hoàng Phủ đảo chủ lại không hỏi xem, Thông linh Pháp bảo thượng phẩm trong tay ta này, rốt cuộc là cái gì sao?
Thực hiển nhiên, phản ứng của Hoàng Phủ Lân hoàn toàn nằm trong dự đoán của Trương Hằng.
Hoàng Phủ Lân ngẩn ra, lập tức hiểu được, xấu hổ cười:
- Cũng đúng! Ta còn không biết Linh bảo công kích thượng phẩm trong tay Trương đạo hữu, rốt cuộc là vật gì? Nếu là Linh bảo thượng phẩm đỉnh cấp đích xác có giá trị như vậy!
Vừa rồi hắn vừa nghe Trương Hằng muốn đổi lấy lợi khí công kích Thiên Dương Tiễn trong tay mình, liền theo bản năng cự tuyệt ngay.
- Có thể khẳng định Linh bảo thượng phẩm trong tay Trương mỗ, so với Thiên Dương Tiễn trong tay Hoàng Phủ huynh phải cao hơn một bậc, nhưng vị tất là Linh bảo thượng phẩm đỉnh cấp. Nhưng ta nghĩ, Hoàng Phủ đảo chủ nhất định sẽ động tâm với vật ấy.
Trương Hằng chậm rãi vươn tay, sắp sửa lấy ra kiện Linh bảo công kích thượng phẩm kia.
- Không phải Linh bảo thượng phẩm đỉnh cấp?
Hoàng Phủ Lân khẽ cau mày, lắc đầu nói:
- Trừ phi là Diệu Nhật Tiễn, nếu không ta sẽ không động tâm.
Ngay lúc âm vang tiếng nói của hắn vừa dứt, trong chớp mắt đó, trong tay Trương Hằng nhiều thêm một mũi tên dài chừng hai thước, cả vật thể phát ra kim quang rực rỡ.
Trên hình dáng, mũi tên màu vàng này có vài phần tương tự cùng Thiên Dương Tiễn, nhưng cổ khí tức sắc bén của nó còn mãnh liệt hơn.
Trong khoảnh khắc linh bảo kia xuất hiện, Ô Nhật Cung trong cơ thể Hoàng Phủ Lân đột nhiên run lên, nở rộ ra kim quang cực kỳ chói mắt. phát ra từng tràng tiếng ngân nho nhỏ.
"Ông..."
Chưa được Hoàng Phủ Lân đồng ý, Ô Nhật Cung đã trực tiếp thuấn di đi ra, bay đến trước mặt mũi tên màu vàng trong tay Trương Hằng.
- Kia... Chẳng lẽ là Diệu Nhật Tiễn?
Hoàng Phủ Lân hơi run run nói, trong lòng kích động tới cực điểm.
- Ha ha! Không sai, đây là Diệu Nhật Tiễn trong truyền thuyết, có lẽ không tính là Linh bảo thượng phẩm đỉnh cấp, nhưng nó cùng Ô Nhật Cung vốn là một thể, luyện chế cực kỳ khó khăn. Một khi hai cái phối hợp lại, thì hoàn toàn xứng đáng là vương giả trong Linh bảo công kích thượng phẩm.
Trương Hằng mặt mang ý cười nói.
Hắn vừa dứt lời, Diệu Nhật Tiễn nắm trong tay đột nhiên chấn động một cái, không ngờ lại giãy thoát khỏi tay Trương Hằng.
- Ồ? Sao lại thế này?
Trương Hằng biến sắc.
"Vù!"
Diệu Nhật Tiễn hóa thành một luồng hào quang màu vàng bay vọt thẳng lên bầu trời cao vạn dặm.
"Phù!"
Ô Nhật Cung từ trước mặt Hoàng Phủ Lân bay ra, vọt lên trời cao cùng luồng hào quang màu vàng kia chạm vào nhau.
"Keng!"
Hai kiện Linh bảo công kích thượng phẩm kết hợp cùng một chỗ, tản phát ra một cổ uy áp vô thượng, chấn nhiếp cả một vùng hải vực.
Trương Hằng chỉ cảm thấy rất nhiều Linh bảo công kích trung phẩm trong nhẫn không gian của mình, đều run run, bộ dáng dường như rất sợ hãi.
Trên mặt biển cách xa Tử Hoàng Phủ mấy vạn dặm, Trương Hằng chủ động dùng thần niệm tiến hành trao đổi cùng Hoàng Phủ Lân.
"Trương Hằng này đột nhiên tìm ta, lại có chuyện gì đây?" Hoàng Phủ Lân nghi hoặc trong lòng, nhưng cũng không có hỏi nhiều, đáp lời:
- Trương đạo hữu! Ngươi chờ một chút, ta chốc lát có thể tới rồi.
- Quân đảo chủ, chuyến đi Tử Hoàng Phủ này chúng ta đã đạt được mục đích, hiệu quả thậm chí còn vượt hơn kế hoạch của chúng ta. vốn định mời Quân huynh đến Lam Tinh Đảo chè chén một phen, nhưng hiện tại ta có một chuyện cần đi xử lý, không thể không rời đi, xin Quân huynh thứ lỗi.
Hoàng Phủ Lân xoay người, có vẻ áy náy xin lỗi Quân Thiên Tề.
- Ha ha! Hoàng Phủ huynh khách sáo rồi! Lần này ít nhiều có huynh tương trợ, mới có thể vãn hồi mặt mũi cho Thiên Vũ Đảo ta. Nếu Hoàng Phủ huynh có việc gấp cần đi xử lý, Quân mỗ cũng không tiễn. Không bằng chúng ta chia tay ngay tại đây, ngày sau có cơ hội Hoàng Phủ huynh có thể đến Thiên Vũ Đảo làm khách.
Quân Thiên Tề thập phần khách sáo nói, trên mặt lại lộ ra dáng vẻ như có điều suy nghĩ.
Ngay vừa rồi, Quân Thiên Tề cảm nhận được một dao động thần thức mờ mịt từ phương xa truyền đến, thần thức giao hội cùng một chỗ với Hoàng Phủ Lân, hiển nhiên là có người dùng thần niệm trao đổi với hắn.
Thần niệm trao đổi, so với thần thức truyền âm càng cao cấp hơn, không cần phát ra tiếng nói, là phương thức trao đổi trên mặt tinh thần. Ưu điểm là không nhìn chủng tộc, không hạn chế ngôn ngữ, là thần thông của tu sĩ đỉnh cao mới có thể nắm giữ.
Dưới lòng tò mò, Quân Thiên Tề quét thần thức một vòng, lập tức phát hiện Trương Hằng ở ngoài xa mấy vạn dặm.
"Dĩ nhiên là hắn..."
Quân Thiên Tề cả kinh trong lòng, dĩ nhiên đoán ra người dùng thần thức truyền âm cho Hoàng Phủ Lân, chính là Trương Hằng người thanh niên thần bí kia.
"Người này rốt cuộc thân phận thế nào, mà Hoàng Phủ Lân lại vì hắn trước thời hạn chia tay cùng ta?" Trong lòng Quân Thiên Tề tuy hết sức tò mò, nhưng cũng không thể chủ động hỏi tới.
- Quân huynh! Chúng ta ngày sau gặp lại, Hoàng Phủ ta xin cáo từ!
Hoàng Phủ Lân nói xong câu cuối cùng, thân hình nhoáng lên một cái, biến mất tại chỗ. Trên không trung hải vực có thể thấy được một điểm sáng hiện lên.
- Xem ra Hoàng Phủ Lân khẳng định có chuyện gì giấu ta...
Quân Thiên Tề sắc mặt biến đổi không ngừng, thấp giọng lẩm bẩm nói.
Tuy nhiên, hắn cũng không thể tùy tiện dùng thần thức thăm dò hành vi của Hoàng Phủ Lân.
Lưu lại tại chỗ một lát, trên người Quân Thiên Tề thanh quang run lên, như lưu tinh xẹt qua bầu trời, bay đi về hướng Thiên Vũ Đảo.
Ở bên kia, Hoàng Phủ Lân liên tục bay ra mấy vạn dặm, trong tầm nhìn dần xuất hiện thân ảnh một thanh niên nhân loại.
Tại Cửu U hải vực rộng lớn vô cùng vô tận, yêu thú hoành hành này, gần như không nhìn thấy vài nhân loại. Nếu thật có thể nhìn thấy tu sĩ nhân loại, tất nhiên là hạng người pháp lực thông thiên.
Người thanh niên nhân loại trong tầm nhìn này, trong tay nâng một tòa bảo tháp màu bạc, cả người đứng ở nơi đó như một vị Ma Thần.
Không cần hỏi, người này đúng là Trương Hằng đang chờ đợi Hoàng Phủ Lân.- Trương đạo hữu! Chuyến này ngươi ở Tử Hoàng Điện cướp sạch kho báu của yêu súc Tử Hoàng kia, thu hoạch không nhỏ chứ? Chuyện này thật khoái trá, thật là đáng mừng, nhưng không biết ngươi tìm ta có chuyện gì?
Hoàng Phủ Lân thuấn di đến cách Trương Hằng chừng mười trượng, đạp chân trên sóng biển dập dềnh đối mặt cùng hắn, trên mặt mang theo vẻ tươi cười ôn hòa,
ánh mắt nhìn không chớp mắt Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp trên tay hắn.
Tuy rằng rất động tâm đối với Trương Hằng mưu đoạt được bảo vật trong kho báu Tử Hoàng Điện, nhưng trong lòng hắn tuyệt đối không động ác ý gì.
- Chuyến này thu hoạch đích xác không ít, cũng là Trương mỗ lấy thân phạm hiểm, một mình đi tới Tử Hoàng Phủ, mạo hiểm xuống hải vực Yêu tộc lấy cái giá phải trả đổi lấy.
Trương Hằng khẽ thở dài, kể khổ của chuyến đi này.
- Trương đạo hữu quá nghiêm trọng rồi...
Hoàng Phủ Lân cười tủm tỉm nhìn Trương Hằng, trong lòng rõ ràng không tin lời nói của hắn.
- Ta sở dĩ tìm Hoàng Phủ đảo chủ tới nơi này, là bởi vì một sự kiện...
Trương Hằng hơi ngừng một lát, mới nói tiếp:
- Ta ở trong kho báu của Tử Hoàng, đoạt được một kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm.
- Thông linh Pháp bảo thượng phẩm?
Hoàng Phủ Lân ánh mắt bỗng dưng sáng ngời, lập tức cảm thấy hứng thú.
Đối với nhân vật cấp Phủ chủ mà nói, chỉ sợ chỉ có bảo vật cấp bậc Linh bảo thượng phẩm, mới có thể khiến cho bọn họ động tâm.
- Xin hỏi, Trương đạo hữu thu được Linh bảo thượng phẩm là loại hình gì, là loại công kích, phòng ngự, hay là loại phụ trợ?
Hoàng Phủ Lân hơi tỏ vẻ vội vàng hỏi.
- Đây là một kiện Thượng phẩm Linh bảo công kích.
Trương Hằng hồi đáp.
Hoàng Phủ Lân vừa nghe lời ấy, vẻ hứng thú trên mặt lại giảm đi vài phần, thậm chí còn hơi lộ một chút thất vọng.
Thử nghĩ, ở trong nhất giới này có bao nhiêu Linh bảo công kích thượng phẩm có thể so sánh với tổ hợp Ô Nhật Cung + Thiên Dương Tiễn của hắn?
Nếu Trương Hằng đoạt được là một kiện Linh bảo phòng ngự thượng phẩm, hoặc là loại phụ trợ, Hoàng Phủ Lân đều có thể trả giá rất cao để giao dịch cùng hắn.
Thế nhưng vừa nghe đối phương nói là một kiện Linh bảo công kích thượng phẩm, Hoàng Phủ Lân lập tức giảm bớt hứng thú.
- Ta tìm Hoàng Phủ đảo chủ tới nơi này, là muốn dùng kiện Linh bảo công kích thượng phẩm này giao dịch với ngài.
Trương Hằng thản nhiên như thường nói, một bộ dáng nắm chắc thắng lợi, không lo Hoàng Phủ Lân không động tâm.
- Cái này... không biết Trương đạo hữu muốn giao dịch cùng ta cái gì?
Hoàng Phủ Lân rất bình tĩnh hỏi.
Nếu có thể thêm được một kiện Linh bảo công kích thượng phẩm, cũng có thể gia tăng thực lực của Lam Tinh Đảo.
- Mười kiện Thông linh Pháp bảo trung phẩm.
Trương Hằng ngừng một lát, khóe miệng hiện ra vẻ tươi cười, bổ sung thêm một câu:
- Cộng thêm Linh bảo công kích thượng phẩm Thiên Dương Tiễn trong tay ngài.
Trương Hằng nhẹ nhàng ung dung nói.
- Ừ! Mười kiện Linh bảo trung phẩm, không tính quá mức.
Hoàng Phủ Lân khẽ gật đầu, tuy nhiên khi hắn nghe được Trương Hằng nói nửa câu sau, lập tức biến sắc:
- Cái gì? Còn muốn lấy thêm Thiên Dương Tiễn của ta? Điều đó không có khả năng!
Hắn quả quyết cự tuyệt.
Ở dưới tình hình chung, một kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm tuyệt đối có thể đổi lấy mười kiện Linh bảo trung phẩm, mà còn phải theo giá trị của nó.
Nhưng Trương Hằng muốn dùng một kiện Linh bảo thượng phẩm đổi lấy mười kiện Linh bảo trung phẩm, còn muốn thêm lợi khí công kích Thiên Dương Tiễn của Hoàng Phủ Lân, thì lại không có khả năng.
Nếu hắn đáp ứng chính là lỗ vốn to.
Trương Hằng cười khẽ, bình tĩnh thản nhiên nói:
- Chẳng lẽ Hoàng Phủ đảo chủ lại không hỏi xem, Thông linh Pháp bảo thượng phẩm trong tay ta này, rốt cuộc là cái gì sao?
Thực hiển nhiên, phản ứng của Hoàng Phủ Lân hoàn toàn nằm trong dự đoán của Trương Hằng.
Hoàng Phủ Lân ngẩn ra, lập tức hiểu được, xấu hổ cười:
- Cũng đúng! Ta còn không biết Linh bảo công kích thượng phẩm trong tay Trương đạo hữu, rốt cuộc là vật gì? Nếu là Linh bảo thượng phẩm đỉnh cấp đích xác có giá trị như vậy!
Vừa rồi hắn vừa nghe Trương Hằng muốn đổi lấy lợi khí công kích Thiên Dương Tiễn trong tay mình, liền theo bản năng cự tuyệt ngay.
- Có thể khẳng định Linh bảo thượng phẩm trong tay Trương mỗ, so với Thiên Dương Tiễn trong tay Hoàng Phủ huynh phải cao hơn một bậc, nhưng vị tất là Linh bảo thượng phẩm đỉnh cấp. Nhưng ta nghĩ, Hoàng Phủ đảo chủ nhất định sẽ động tâm với vật ấy.
Trương Hằng chậm rãi vươn tay, sắp sửa lấy ra kiện Linh bảo công kích thượng phẩm kia.
- Không phải Linh bảo thượng phẩm đỉnh cấp?
Hoàng Phủ Lân khẽ cau mày, lắc đầu nói:
- Trừ phi là Diệu Nhật Tiễn, nếu không ta sẽ không động tâm.
Ngay lúc âm vang tiếng nói của hắn vừa dứt, trong chớp mắt đó, trong tay Trương Hằng nhiều thêm một mũi tên dài chừng hai thước, cả vật thể phát ra kim quang rực rỡ.
Trên hình dáng, mũi tên màu vàng này có vài phần tương tự cùng Thiên Dương Tiễn, nhưng cổ khí tức sắc bén của nó còn mãnh liệt hơn.
Trong khoảnh khắc linh bảo kia xuất hiện, Ô Nhật Cung trong cơ thể Hoàng Phủ Lân đột nhiên run lên, nở rộ ra kim quang cực kỳ chói mắt. phát ra từng tràng tiếng ngân nho nhỏ.
"Ông..."
Chưa được Hoàng Phủ Lân đồng ý, Ô Nhật Cung đã trực tiếp thuấn di đi ra, bay đến trước mặt mũi tên màu vàng trong tay Trương Hằng. Nguồn:
- Kia... Chẳng lẽ là Diệu Nhật Tiễn?
Hoàng Phủ Lân hơi run run nói, trong lòng kích động tới cực điểm.
- Ha ha! Không sai, đây là Diệu Nhật Tiễn trong truyền thuyết, có lẽ không tính là Linh bảo thượng phẩm đỉnh cấp, nhưng nó cùng Ô Nhật Cung vốn là một thể, luyện chế cực kỳ khó khăn. Một khi hai cái phối hợp lại, thì hoàn toàn xứng đáng là vương giả trong Linh bảo công kích thượng phẩm.
Trương Hằng mặt mang ý cười nói.
Hắn vừa dứt lời, Diệu Nhật Tiễn nắm trong tay đột nhiên chấn động một cái, không ngờ lại giãy thoát khỏi tay Trương Hằng.
- Ồ? Sao lại thế này?
Trương Hằng biến sắc.
"Vù!"
Diệu Nhật Tiễn hóa thành một luồng hào quang màu vàng bay vọt thẳng lên bầu trời cao vạn dặm.
"Phù!"
Ô Nhật Cung từ trước mặt Hoàng Phủ Lân bay ra, vọt lên trời cao cùng luồng hào quang màu vàng kia chạm vào nhau.
"Keng!"
Hai kiện Linh bảo công kích thượng phẩm kết hợp cùng một chỗ, tản phát ra một cổ uy áp vô thượng, chấn nhiếp cả một vùng hải vực.
Trương Hằng chỉ cảm thấy rất nhiều Linh bảo công kích trung phẩm trong nhẫn không gian của mình, đều run run, bộ dáng dường như rất sợ hãi.