- Phụ thân đại nhân, coi như con cầu ngài, vì vận mệnh tất cả Yêu tộc Tử Hoàng Phủ xin ngài đừng đối địch với Trương Hằng. Hắn che giấu thực lực quá sâu. hơn nữa nắm giữ không ít đòn sát thủ không rõ. hoàn toàn không thể cân nhắc theo lẽ thường.
Tử Hãn thấy phụ thân không nghe khuyên bảo. thù hận trong lòng càng sâu, bùm một cái lại quỳ xuống trước Tử Hoàng, ôm lấy chân phụ thân liều mạng cầu khẩn.
- Nghiệt tử, uổng cho ta dưỡng đục ngươi nhiều năm như thế. bây giờ ngã sang phía người ngoài, diệt uy phong vi phụ.
Tử Hoàng giận dữ bùng một cái toàn thân tử diễm ngùn ngụt, trong bảo khố đột nhiên đánh xuống một cổ uy lực tinh thần hùng hồn, đè ép không gian xung quanh vặn vẹo.
Đối mặt lực lượng linh hồn nhân vật cấp phủ chủ biến thành uy lực tinh thần, hai huynh đệ Tử Lượng cùng Tử Hãn liền bị ép khó mà nhúc nhích, hít thở vô cùng khó khăn.
- Khụ khụ... Phụ thân, lời con phát ra từ tâm huyết. cầu ngài cân nhắc trước sau. Trương Hằng người này vạn vạn lần không thể trêu chọc. Thù hận trước kia, phụ thân ngài coi như giơ cao đánh khẽ...
Tử Hãn cố chịu đựng uy lực tinh thần hùng hồn này, Thậm chí khóe miệng tràn máu vô củng cố sức nói.
- Phản đồ!
Thần quang trong mắt Tử Hoàng lạnh lẽo như đao, hung hăng nhìn chằm chằm con thứ ba của mình.
Nhưng Tử Hãn vô cùng quật cường, đối mặt với phụ thân trong lòng đau đớn cực điểm.
Từ nhỏ đến lớn hắn nhận hết nuông chiều, lúc này lại bị phụ thân dùng lời quát mắng như thế.
Phản đồ!
Hai chữ này như ngàn mũi kim chui thẳng vào tim hắn.
- Phụ thân... xin tin lời của con nói!
Tử Hãn run giọng nói.
- Ngươi muốn chết!
Vẻ mắt Tử Hoàng lộ ra sát khí, bỗng nhiên vung tay hung hăng vỗ một chưởng về phía nhi tử mình.
Bốp!
Cái tát vô cùng vang đội. trên mặt Tử Hãn lập tức sưng đỏ xanh tím. miệng phun máu. sắc mặt trắng bệch.
Là Thần thú Hợp thể đại viên mãn. dù là một chưởng này không phụ thêm pháp lực cùng uy lực tinh thần uy lực của nó cũng không thể xem thường, hoàn toàn có thể đánh chết yêu thú Hóa Thần Kỳ.
- Phụ thân... ngài đừng đánh tam đệ. đệ ấy nói cũng có lý. Hiện giờ Tử Hoàng Phủ gây thù quá nhiều, bọn người Hoàng Phủ Lân, Quân Thiên Tề đều khó mà đối phó. Trương Hằng này tiềm lực đáng sợ. con có dự cảm cuối cùng có ngày hắn sẽ trở thành đại nhân vật vang dội cổ kim ở giới này.
Tử Lượng thấy tam đệ bị phụ thân đánh, thần sắc không đành lòng, vội lên khuyên can.
- Phụ thân trong thời gian con bị Trương Hằng khống chế. cảm giác thực lực của hắn không lúc nào ngừng tăng trưởng. Lúc gặp hắn lần đâu. thực lực của hắn chưa vượt qua Hóa Thần kỳ. nhưng còn nay hắn đã mạnh mẽ đến cảnh giới như thế. Cuối cùng có một ngày, hắn sẽ...
Tử Hãn dừng lại. vẻ mặt khẩn thiết nhìn phụ thân.
- Cuối cùng có ngày, hắn sẽ thế nào?
Tử Hoàng cười lạnh:
- Có phải ngươi muốn nói. cuối cùng có ngày hắn sẽ vượt xa vi phụ.
- Đúng thế.
Tử Hãn vô cùng trịnh trọng nhấn hai chữ.
- Nghiệt tử!
Tử Hoàng nghe vậy. sát khí trên mặt càng nồng hơn mơ hồ có xu thế tẩu hỏa nhập ma.
Đột nhiên vung tay, hắn lại đánh con thứ ba một bạt tai.
Bốp....
Lần này, thân thê tử Hãn bị đánh bay ra ngoài, nặng nề va vào vách tường bảo khố.
Cũng may bảo khố này vốn là lĩnh vực không gian của Hữu hộ pháp, va chạm trình độ này không có ảnh hưởng gì.
- Vi phụ nói cho ngươi, ở Cửu U hải vực này không có bất kỳ kẽ nào có thể năm lần bảy lượt khinh nhục Tử Hoàng Phủ ta. không có, tuyệt đối không có!
Tử Hoàng chậm rãi đạp bước, đi về phía Tử Hãn, uy lực tinh thần tỏa khắp không gian như thác lũ vỡ đê, tràn về phía con trai thứ ba này.
- Nếu ngươi còn dám lắm miệng một câu. vi phụ trực tiếp phế bỏ một thân tu vi của ngươi, đoạn tuyệt quan hệ cha con với ngươi.
Một đạo hàn quang lạnh băng thoáng hiện trong mắt Tử Hoàng, nhiệt độ xung quanh cấp tốc giảm xuống, nước biển ngoài bảo khố chợt ngưng lại.
Bên trong bảo khố, một mảnh tĩnh mịch.
Thình thịch! Thình thịch!
Chỉ còn lại tiếng hô hấp cùng nhịp tim của ba người.
Ba cha con đứng giữa bảo khố theo hình tam giác.
Trong đó, Tử Hoàng ở đỉnh tam giác này. Tử Lượng cùng Tử Hãn đứng ở hai mặt khác.
Thật lâu sau, Tử Lượng thở dài một hơi:
- Thôi.. Tam đệ.
- Cho dù chết, đệ cũng phải ngăn cản phụ thân!
Tử Hãn quật cường tới cực điểm, ánh mắt ngước nhìn phụ thân Tử Hoàng.
Lúc này, hắn không còn là Tam công tử từng gây rắc rối, gây họa khắp nơi.
Hắn đã hiểu rất nhiều, cũng hiểu được Tử Hoàng Phủ phải đối mặt với vận mệnh.
- Nghiệt tử. ngươi nghĩ rằng ta đám giết ngươi hay sao?
Tử Hoàng rống giận, nâng tay lên. tất cả uy lực tinh thần bám lên đó.
Trên trán mơ hồ hiện lên những đường chỉ đen nhàn nhạt.
"Đó là..."
Tử Lượng chấn động, nhận ra triệu chứng trên trán phụ thân.
Tuy rằng không quá rõ ràng, nhưng hắn đã biết phụ thân đã bị "tâm ma" xâm nhập, tẩu hỏa nhập ma!
- Nếu con chết có thể đổi lấy phụ thân hồi tâm chuyển ý. con không có gì phải sợ.
Tử Hãn bò lên khỏi mặt đất, chậm rãi đi về phía Tử Hoàng, bất ngờ có một cỗ khí thế thấy chết không sờn.
- Tốt tốt tốt! Ta thành toàn cho ngươi!
Một chưởng kèm theo uy lực tinh thần vô thượng của Tử Hoàng Vũ một cái. vỗ về phía con thứ ba Tử Hãn.
Một chưởng này tốc độ không nhanh, lại mang theo một cỗ khí tức hủy diệt.
Cả lĩnh vực không gian bảo khố đều run lên.
- Tử Hoàng! Ngài điên rồi...
Hữu hộ pháp đang dưỡng thương trong lĩnh vực không gian khổng khỏi kinh hô.
- Phủ chủ đại nhân, đừng mà!
Ở ngoài bảo khố, Tả hộ pháp đang chỉ huy chúng yêu tu chỉnh đốn lại Tử Hoàng Điện cũng cảm nhận được tình huống bên này. sắc mặt đại biến.
- Phụ thân, đó là tam đệ. ngài mau tỉnh lại.
Tử Lượng nóng như lửa đốt, chỉ có hắn nhìn ra được trạng thái hiện giờ của Tử Hoàng.
Nhưng mà một chưởng kèm theo uy lực tinh thần hùng hồn của Tử Hoàng chỉ ngừng trệ trong chớp mắt, liền tiếp tục đánh về phía Tử Hãn.
Tử Hãn chỉ cảm thấy khí tức tử vong đang từng bước tới gần mình, hắn cười chưa xót:
- Phụ thân, dừng cương trước bờ vực...
- Tam đệ mau tránh ra, đệ sẽ chết!
Tử Lượng vội hô to. hắn biết uy lực ẩn chứa trong một chưởng của phụ thân, tuyệt đối có thể miễu sát yêu thú Hợp thể kỳ.
Nhưng mà bị một chưởng của Tử Hoàng áp bách. Tử Hãn ngay cả động đậy ngón tay cũng không được, huống chi hắn căn bản không có ý muốn trốn tránh.
Ầm!
Một kích toàn lực ẩn chứa uy lực tinh thần khổng lồ của Thần thú cấp phủ chủ. ầm ầm đánh trúng mục tiêu.
Phốc!
Một bóng người chắn trước mặt Tử Hãn ngay vào lúc nguy cấp, phát ra một tiếng hừ nặng.
Kế đó, liền nghe một tiếng bùm, một thi thể đẫm máu ngã xuống.
- Đại ca...
Tử Hãn kinh hoàng hô to. nhào tới thi thể không ra hình người vừa ngã xuống, phát hiện trên người đại ca Tử Lượng đã không còn khí tức sự sống, nhịp tim ngừng đập, hít thở không còn.
- A....
Tử Hãn rống to một tiếng, hai mắt đỏ bừng, ôm thi thể đại ca khóc rống một trận, đau lòng muốn chết.
Sau khi Tử Hoàng đánh ra một chưởng này. những chỉ đen trên trán cũng biến mất, hắn sững sờ nhìn tay mình dính máu tươi còn ấm, ngây người.
- Đây là...
Ánh mắt hắn dừng lại trên thi thể con trai lớn.
- A! Cương nhi!
Tử Hoàng cảm thấy trời đất quay cuồng, sững sờ không thể tin nổi:
- Sao có thể như thế... Ta đã giết Cương nhi...
- Hu hu hu....
Tử Hãn ôm thi thể đại ca. Không ngừng khóc rống.
- Ta đã giết nhi tử của mình... A!
Tử Hoàng vung tay, ẩn chứa uy lực tinh thần mạnh mẽ chuẩn bị đánh vào đầu mình.
Hắn lại muốn tự sát!
Biến cố này làm cho Tử Hãn cả kinh:
- Phụ thân đừng mà!
Nếu Tử Hoàng chết, vậy toàn bộ Yêu tộc Tử Hoàng Phủ sẽ hủy hoại trong chốc lát.
Đồng thời, Hữu hộ pháp tiềm ẩn trong lĩnh vực không gian khổng khỏi mừng như điên: "Tử Hoàng muốn tự sát, thật quá tốt. Hắn vừa chết, ước định trước kia sẽ mất hiệu lực. ta cũng sẽ có tự do..."
Nhưng mà ngay khi tay Tử Hoàng sắp đánh vào đầu mình, bỗng nhiên hắn dừng lại. vẻ mặt lóe lên hàn quang, lẩm bẩm:
- Không được, ta không thể chết như thế, ta nhất định phải giết tất cả bọn chúng, báo thù cho Cương nhi.
- Trương Hằng, cốt Lão Yêu, Hoàng Phủ Lân, Quân Thiên Tề, một cái cũng không buông tha!
Một cái cũng không buông tha!
Quyết tâm báo thù của Tử Hoàng tăng vọt gấp mười lần.
- Người đâu!
Thần thức của hắn quét qua Tử Hoàng Phủ rơi vào người Tả hộ pháp.
- Có. phủ chủ.
Tả hộ pháp thật cẩn thận tiến vào trong bảo khố. không đám liếc nhìn thi thể đại công tử. trong lòng một mảnh buồn bã.
- Bây giờ ngươi lập tức đi Cửu U Vực!
Tử Hoàng nhàn nhạt nói.
- Cửu U Vực?
Tả hộ pháp nghe vậy. sắc mặt đại biến, thân thể khẽ run lên.
Cửu U Vực chính là một trong bốn đại thánh địa Chu Vương Triều, chính là nơi thần bí thống trị toàn bộ Cửu U hải vực khôn cùng.
Kẻ cầm quyền Cửu U Vực chính là nhân vật cấm kỵ trong thần thoại, uy chấn một giới - Huyền Long Đại Vương.
Cho nên Tả hộ pháp vừa nghe ba chữ Cửu U Vực. trong lòng vô cùng hoảng sợ. nhưng cũng hiểu được ý của Tử Hoàng.
- Phủ chủ đại nhân cần gì. có thể phân phó.
Tả hộ pháp hít sâu một hơi.
Tử Hoàng mở tay ra. trước người xuất hiện một cái ngọc phù màu tím. hắn nhắm mắt lại. thần thức thẩm thấu vào trong đó.
Một lát sau, hắn giao ngọc phù này cho Tả hộ pháp, nhàn nhạt nói:
- Ngươi cầm nó đưa đến Cửu U Vực.
Tả hộ pháp tiếp nhận vật này, hỏi:
- Không biết ta cần đưa nó cho vị đại nhân nào ở Cửu U Vực?
- Ngươi nhất định không gặp được Huyền Long Đại Vương, nếu ngươi có thể đưa nó cho bất kỳ vị nào trong tứ đại Yêu Tôn Cửu U Vực. chuyện này coi như thành công.
Tử Hoàng trầm ngâm nói.
- Tứ đại Yêu Tôn? Ta đã nhớ.
Tả hộ pháp vội trả lời.
Là nhân vật thượng tầng Cửu U hải vực. hắn cũng biết danh hào tứ đại Yêu Tôn ở thánh địa Cửu U Vực.
- Ngươi mau xuất phát đi...
Tử Hoàng khoát tay, ánh mắt rơi xuống thi thê tử Lượng, phân phó Tử Hãn bảo tồn vào trong quan tài huyền băng vạn năm.
- Hừ. ngươi muốn mời Huyền Long Đại Vương ra tay giết những người kia?
Tử Hãn thu xếp xong quan tài huyền băng vạn năm, lau khô nước mắt trên mặt, giọng nói khàn khàn.
Trong ánh mắt hắn nhìn phụ thân, có vài phần đối địch lạnh lùng.
- Phụ thân đại nhân, coi như con cầu ngài, vì vận mệnh tất cả Yêu tộc Tử Hoàng Phủ xin ngài đừng đối địch với Trương Hằng. Hắn che giấu thực lực quá sâu. hơn nữa nắm giữ không ít đòn sát thủ không rõ. hoàn toàn không thể cân nhắc theo lẽ thường.
Tử Hãn thấy phụ thân không nghe khuyên bảo. thù hận trong lòng càng sâu, bùm một cái lại quỳ xuống trước Tử Hoàng, ôm lấy chân phụ thân liều mạng cầu khẩn.
- Nghiệt tử, uổng cho ta dưỡng đục ngươi nhiều năm như thế. bây giờ ngã sang phía người ngoài, diệt uy phong vi phụ.
Tử Hoàng giận dữ bùng một cái toàn thân tử diễm ngùn ngụt, trong bảo khố đột nhiên đánh xuống một cổ uy lực tinh thần hùng hồn, đè ép không gian xung quanh vặn vẹo.
Đối mặt lực lượng linh hồn nhân vật cấp phủ chủ biến thành uy lực tinh thần, hai huynh đệ Tử Lượng cùng Tử Hãn liền bị ép khó mà nhúc nhích, hít thở vô cùng khó khăn.
- Khụ khụ... Phụ thân, lời con phát ra từ tâm huyết. cầu ngài cân nhắc trước sau. Trương Hằng người này vạn vạn lần không thể trêu chọc. Thù hận trước kia, phụ thân ngài coi như giơ cao đánh khẽ...
Tử Hãn cố chịu đựng uy lực tinh thần hùng hồn này, Thậm chí khóe miệng tràn máu vô củng cố sức nói.
- Phản đồ!
Thần quang trong mắt Tử Hoàng lạnh lẽo như đao, hung hăng nhìn chằm chằm con thứ ba của mình.
Nhưng Tử Hãn vô cùng quật cường, đối mặt với phụ thân trong lòng đau đớn cực điểm.
Từ nhỏ đến lớn hắn nhận hết nuông chiều, lúc này lại bị phụ thân dùng lời quát mắng như thế.
Phản đồ!
Hai chữ này như ngàn mũi kim chui thẳng vào tim hắn.
- Phụ thân... xin tin lời của con nói!
Tử Hãn run giọng nói.
- Ngươi muốn chết!
Vẻ mắt Tử Hoàng lộ ra sát khí, bỗng nhiên vung tay hung hăng vỗ một chưởng về phía nhi tử mình.
Bốp!
Cái tát vô cùng vang đội. trên mặt Tử Hãn lập tức sưng đỏ xanh tím. miệng phun máu. sắc mặt trắng bệch.
Là Thần thú Hợp thể đại viên mãn. dù là một chưởng này không phụ thêm pháp lực cùng uy lực tinh thần uy lực của nó cũng không thể xem thường, hoàn toàn có thể đánh chết yêu thú Hóa Thần Kỳ.
- Phụ thân... ngài đừng đánh tam đệ. đệ ấy nói cũng có lý. Hiện giờ Tử Hoàng Phủ gây thù quá nhiều, bọn người Hoàng Phủ Lân, Quân Thiên Tề đều khó mà đối phó. Trương Hằng này tiềm lực đáng sợ. con có dự cảm cuối cùng có ngày hắn sẽ trở thành đại nhân vật vang dội cổ kim ở giới này.
Tử Lượng thấy tam đệ bị phụ thân đánh, thần sắc không đành lòng, vội lên khuyên can.
- Phụ thân trong thời gian con bị Trương Hằng khống chế. cảm giác thực lực của hắn không lúc nào ngừng tăng trưởng. Lúc gặp hắn lần đâu. thực lực của hắn chưa vượt qua Hóa Thần kỳ. nhưng còn nay hắn đã mạnh mẽ đến cảnh giới như thế. Cuối cùng có một ngày, hắn sẽ...
Tử Hãn dừng lại. vẻ mặt khẩn thiết nhìn phụ thân.
- Cuối cùng có ngày, hắn sẽ thế nào?
Tử Hoàng cười lạnh:
- Có phải ngươi muốn nói. cuối cùng có ngày hắn sẽ vượt xa vi phụ.
- Đúng thế.
Tử Hãn vô cùng trịnh trọng nhấn hai chữ.
- Nghiệt tử!
Tử Hoàng nghe vậy. sát khí trên mặt càng nồng hơn mơ hồ có xu thế tẩu hỏa nhập ma.
Đột nhiên vung tay, hắn lại đánh con thứ ba một bạt tai.
Bốp....Lần này, thân thê tử Hãn bị đánh bay ra ngoài, nặng nề va vào vách tường bảo khố.
Cũng may bảo khố này vốn là lĩnh vực không gian của Hữu hộ pháp, va chạm trình độ này không có ảnh hưởng gì.
- Vi phụ nói cho ngươi, ở Cửu U hải vực này không có bất kỳ kẽ nào có thể năm lần bảy lượt khinh nhục Tử Hoàng Phủ ta. không có, tuyệt đối không có!
Tử Hoàng chậm rãi đạp bước, đi về phía Tử Hãn, uy lực tinh thần tỏa khắp không gian như thác lũ vỡ đê, tràn về phía con trai thứ ba này.
- Nếu ngươi còn dám lắm miệng một câu. vi phụ trực tiếp phế bỏ một thân tu vi của ngươi, đoạn tuyệt quan hệ cha con với ngươi.
Một đạo hàn quang lạnh băng thoáng hiện trong mắt Tử Hoàng, nhiệt độ xung quanh cấp tốc giảm xuống, nước biển ngoài bảo khố chợt ngưng lại.
Bên trong bảo khố, một mảnh tĩnh mịch.
Thình thịch! Thình thịch!
Chỉ còn lại tiếng hô hấp cùng nhịp tim của ba người.
Ba cha con đứng giữa bảo khố theo hình tam giác.
Trong đó, Tử Hoàng ở đỉnh tam giác này. Tử Lượng cùng Tử Hãn đứng ở hai mặt khác.
Thật lâu sau, Tử Lượng thở dài một hơi:
- Thôi.. Tam đệ.
- Cho dù chết, đệ cũng phải ngăn cản phụ thân!
Tử Hãn quật cường tới cực điểm, ánh mắt ngước nhìn phụ thân Tử Hoàng.
Lúc này, hắn không còn là Tam công tử từng gây rắc rối, gây họa khắp nơi.
Hắn đã hiểu rất nhiều, cũng hiểu được Tử Hoàng Phủ phải đối mặt với vận mệnh.
- Nghiệt tử. ngươi nghĩ rằng ta đám giết ngươi hay sao?
Tử Hoàng rống giận, nâng tay lên. tất cả uy lực tinh thần bám lên đó.
Trên trán mơ hồ hiện lên những đường chỉ đen nhàn nhạt.
"Đó là..."
Tử Lượng chấn động, nhận ra triệu chứng trên trán phụ thân.
Tuy rằng không quá rõ ràng, nhưng hắn đã biết phụ thân đã bị "tâm ma" xâm nhập, tẩu hỏa nhập ma!
- Nếu con chết có thể đổi lấy phụ thân hồi tâm chuyển ý. con không có gì phải sợ.
Tử Hãn bò lên khỏi mặt đất, chậm rãi đi về phía Tử Hoàng, bất ngờ có một cỗ khí thế thấy chết không sờn.
- Tốt tốt tốt! Ta thành toàn cho ngươi!
Một chưởng kèm theo uy lực tinh thần vô thượng của Tử Hoàng Vũ một cái. vỗ về phía con thứ ba Tử Hãn.
Một chưởng này tốc độ không nhanh, lại mang theo một cỗ khí tức hủy diệt.
Cả lĩnh vực không gian bảo khố đều run lên.
- Tử Hoàng! Ngài điên rồi...
Hữu hộ pháp đang dưỡng thương trong lĩnh vực không gian khổng khỏi kinh hô.
- Phủ chủ đại nhân, đừng mà!
Ở ngoài bảo khố, Tả hộ pháp đang chỉ huy chúng yêu tu chỉnh đốn lại Tử Hoàng Điện cũng cảm nhận được tình huống bên này. sắc mặt đại biến.
- Phụ thân, đó là tam đệ. ngài mau tỉnh lại.
Tử Lượng nóng như lửa đốt, chỉ có hắn nhìn ra được trạng thái hiện giờ của Tử Hoàng.
Nhưng mà một chưởng kèm theo uy lực tinh thần hùng hồn của Tử Hoàng chỉ ngừng trệ trong chớp mắt, liền tiếp tục đánh về phía Tử Hãn.
Tử Hãn chỉ cảm thấy khí tức tử vong đang từng bước tới gần mình, hắn cười chưa xót:
- Phụ thân, dừng cương trước bờ vực...
- Tam đệ mau tránh ra, đệ sẽ chết!
Tử Lượng vội hô to. hắn biết uy lực ẩn chứa trong một chưởng của phụ thân, tuyệt đối có thể miễu sát yêu thú Hợp thể kỳ.
Nhưng mà bị một chưởng của Tử Hoàng áp bách. Tử Hãn ngay cả động đậy ngón tay cũng không được, huống chi hắn căn bản không có ý muốn trốn tránh.
Ầm!
Một kích toàn lực ẩn chứa uy lực tinh thần khổng lồ của Thần thú cấp phủ chủ. ầm ầm đánh trúng mục tiêu.
Phốc!
Một bóng người chắn trước mặt Tử Hãn ngay vào lúc nguy cấp, phát ra một tiếng hừ nặng.
Kế đó, liền nghe một tiếng bùm, một thi thể đẫm máu ngã xuống. Nguồn:
- Đại ca...
Tử Hãn kinh hoàng hô to. nhào tới thi thể không ra hình người vừa ngã xuống, phát hiện trên người đại ca Tử Lượng đã không còn khí tức sự sống, nhịp tim ngừng đập, hít thở không còn.
- A....
Tử Hãn rống to một tiếng, hai mắt đỏ bừng, ôm thi thể đại ca khóc rống một trận, đau lòng muốn chết.
Sau khi Tử Hoàng đánh ra một chưởng này. những chỉ đen trên trán cũng biến mất, hắn sững sờ nhìn tay mình dính máu tươi còn ấm, ngây người.
- Đây là...
Ánh mắt hắn dừng lại trên thi thể con trai lớn.
- A! Cương nhi!
Tử Hoàng cảm thấy trời đất quay cuồng, sững sờ không thể tin nổi:
- Sao có thể như thế... Ta đã giết Cương nhi...
- Hu hu hu....
Tử Hãn ôm thi thể đại ca. Không ngừng khóc rống.
- Ta đã giết nhi tử của mình... A!
Tử Hoàng vung tay, ẩn chứa uy lực tinh thần mạnh mẽ chuẩn bị đánh vào đầu mình.
Hắn lại muốn tự sát!
Biến cố này làm cho Tử Hãn cả kinh:
- Phụ thân đừng mà!
Nếu Tử Hoàng chết, vậy toàn bộ Yêu tộc Tử Hoàng Phủ sẽ hủy hoại trong chốc lát.
Đồng thời, Hữu hộ pháp tiềm ẩn trong lĩnh vực không gian khổng khỏi mừng như điên: "Tử Hoàng muốn tự sát, thật quá tốt. Hắn vừa chết, ước định trước kia sẽ mất hiệu lực. ta cũng sẽ có tự do..."
Nhưng mà ngay khi tay Tử Hoàng sắp đánh vào đầu mình, bỗng nhiên hắn dừng lại. vẻ mặt lóe lên hàn quang, lẩm bẩm:
- Không được, ta không thể chết như thế, ta nhất định phải giết tất cả bọn chúng, báo thù cho Cương nhi.
- Trương Hằng, cốt Lão Yêu, Hoàng Phủ Lân, Quân Thiên Tề, một cái cũng không buông tha!
Một cái cũng không buông tha!
Quyết tâm báo thù của Tử Hoàng tăng vọt gấp mười lần.
- Người đâu!
Thần thức của hắn quét qua Tử Hoàng Phủ rơi vào người Tả hộ pháp.
- Có. phủ chủ.
Tả hộ pháp thật cẩn thận tiến vào trong bảo khố. không đám liếc nhìn thi thể đại công tử. trong lòng một mảnh buồn bã.
- Bây giờ ngươi lập tức đi Cửu U Vực!
Tử Hoàng nhàn nhạt nói.
- Cửu U Vực?
Tả hộ pháp nghe vậy. sắc mặt đại biến, thân thể khẽ run lên.
Cửu U Vực chính là một trong bốn đại thánh địa Chu Vương Triều, chính là nơi thần bí thống trị toàn bộ Cửu U hải vực khôn cùng.
Kẻ cầm quyền Cửu U Vực chính là nhân vật cấm kỵ trong thần thoại, uy chấn một giới - Huyền Long Đại Vương.
Cho nên Tả hộ pháp vừa nghe ba chữ Cửu U Vực. trong lòng vô cùng hoảng sợ. nhưng cũng hiểu được ý của Tử Hoàng.
- Phủ chủ đại nhân cần gì. có thể phân phó.
Tả hộ pháp hít sâu một hơi.
Tử Hoàng mở tay ra. trước người xuất hiện một cái ngọc phù màu tím. hắn nhắm mắt lại. thần thức thẩm thấu vào trong đó.
Một lát sau, hắn giao ngọc phù này cho Tả hộ pháp, nhàn nhạt nói:
- Ngươi cầm nó đưa đến Cửu U Vực.
Tả hộ pháp tiếp nhận vật này, hỏi:
- Không biết ta cần đưa nó cho vị đại nhân nào ở Cửu U Vực?
- Ngươi nhất định không gặp được Huyền Long Đại Vương, nếu ngươi có thể đưa nó cho bất kỳ vị nào trong tứ đại Yêu Tôn Cửu U Vực. chuyện này coi như thành công.
Tử Hoàng trầm ngâm nói.
- Tứ đại Yêu Tôn? Ta đã nhớ.
Tả hộ pháp vội trả lời.
Là nhân vật thượng tầng Cửu U hải vực. hắn cũng biết danh hào tứ đại Yêu Tôn ở thánh địa Cửu U Vực.
- Ngươi mau xuất phát đi...
Tử Hoàng khoát tay, ánh mắt rơi xuống thi thê tử Lượng, phân phó Tử Hãn bảo tồn vào trong quan tài huyền băng vạn năm.
- Hừ. ngươi muốn mời Huyền Long Đại Vương ra tay giết những người kia?
Tử Hãn thu xếp xong quan tài huyền băng vạn năm, lau khô nước mắt trên mặt, giọng nói khàn khàn.
Trong ánh mắt hắn nhìn phụ thân, có vài phần đối địch lạnh lùng.