Trong hư không, một đạo phích lịch màu bạc xé hư không mà ra, mang theo lực chấn áp khổng lồ vô tận khóa chặt mục tiêu.
- Hắn đây là muốn...
Ma Xà Phủ chủ lúc này còn cách Trương Hằng khoảng hơn hai vạn dặm, thấy Trương Hằng đột nhiên ra tay thì trong lòng thất kinh.
- Sư tôn???
Ánh mắt Vân Dịch đột nhiên rơi xuống khối băng màu lam thật lớn kia.
- Trước giải quyết ngươi!
Trương Hằng quát lạnh một tiếng, Phá Không Kiếm biến thành phích lịch màu bạc trong phút chốc quay ngược lại chém về phía Cực Băng Hùng Vương bị đóng băng.
Sắp sửa quyết chiến cùng cường giả tuyệt thế cấp Phủ chủ, Trương Hằng sao có thể dễ dàng để lại một nhân tố không ổn định ở bên cạnh?
Vút... Xuy-
Một kiếm ẩn chứa lực chấn áp vô thượng trong phút chốc chém lên khối băng.
Chỉ nghe "rắc" một tiếng, khối băng màu lam bị bổ hẳn ra, lam quang lóe lên, khí lạnh lan tràn.
Lọt vào tầm mắt, có thể nhìn thấy một vết cắt chỉnh tề vô cùng, bóng loáng như gương.
Rầm!
Thi thể bị cắt thành hai đoạn của Cực Băng Hùng Vương từ trên không trung rơi xuống, phát ra một tiếng vang nặng nề.
Sau khi chém ra một kiếm mạnh nhất dồn lực, Trương Hằng khẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi, hạt màu bạc trong đan điền cấp tốc xoay tròn, tràn vào trong Linh hạch. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
- Không tệ, không tệ... Ngươi lại một chiêu xử lý Cực Băng Hùng Vương. Uy lực của một kiếm này không nhỏ.
Lúc này Ma Xà Phủ chủ cũng kịp phản ứng, ý cười trên mặt càng đậm.
- Tiếp theo chính là ngươi!
Trương Hằng lại một lần nữa giơ bảo kiếm màu bạc trong suốt như bảo vật, khí thế trên người lại bắt đầu tăng lên từng bước.
Mượn vào dư uy chém giết Cực Băng Hùng Vương, khí thế trên người Trương Hằng lại lần nữa kéo lên, tinh thần uy năng tràn khắp hư không cũng có chút tăng trưởng.
- Nhân loại này thật quỷ dị. Pháp lực khôi phục nhanh như vậy không nói, trong quá trình chiến đấu, thực lực lại còn có thể tăng trưởng với tốc độ đáng sợ như vậy.
Trong lòng Ma Xà Phủ chủ kinh ngạc, hắn không thể hiểu nổi nguyên nhân thực lực Trương Hằng tăng trưởng.
Tuy nhiên lần này khí thế trên người Trương Hằng tăng lên khá thong thả.
- Hôm nay, ngươi chính là hòn đá kê chân để Trương mỗ lấy được đột phá.
Trương Hằng chậm rãi nói, sau đó từng bước hướng về phía Ma Xà Phủ chủ.
Giờ phút này hắn sử dụng bí thuật "Súc địa thành thốn" thoải mái vô cùng, mỗi một bước đều có thể bước ra xa vài trăm thước, giống như đi dạo trong vườn vậy.
Khi linh hồn của tu sĩ đạt tới một trình độ có thể tự nhiên lĩnh ngộ ra một ít thần Thông huyền ảo.
- Ha ha ha... Đá kê chân?
Ma Xà Phủ chủ cảm thấy cực kỳ buồn cười, thản nhiên tự đắc nói:
- Ngươi là một kẻ cuồng ngạo nhất trong số tu sĩ nhân loại mà bản phủ từng gặp. Nhưng ta quên nói cho ngươi một chuyện cũng là một bí mật nhỏ.
Trương Hằng không chút bị nói động, từng chút ngưng tụ khí thế trên người, từng bước đạp qua trong hư không.
- Hừ hừ. Nếu bản phủ nói ra bí mật này, xem ngươi còn có chiến ý mãnh liệt như này hay không?
Ánh mắt Ma Xà Phủ chủ xẹt qua thi thể Cực Băng Hùng Vương trên Bát Yêu Đảo, hờ hững nói:
- Ngươi cho rằng, Bát Yêu Đảo nho nhỏ này vì cái gì có thể kiêu ngạo ở Ma Xà Phủ ta lâu như vậy? Một nhân vật cấp bậc chuẩn Phủ chủ ở trước mặt bản phủ còn không có năng lực như vậy.
- Bản phủ nói cho ngươi thân phận của Cực Băng Hùng Vương này... Gia gia hắn là Huyễn Lam lão tổ một trong bốn đại Yêu Tôn Cửu U vực.
Trên mặt Ma Xà Phủ chủ lộ ra nụ cười âm mưu thực hiện được.
- Ha ha ha. Tu sĩ nhân loại, ngươi sẽ không đến mức ngay cả bốn đại Yêu Tôn của Cửu U vực cũng không biết chứ? Bọn họ chính là trực thuộc đệ nhất yêu Vũ nội - Huyền Long bệ hạ!
Thân hình Trương Hằng hơi khựng lại một chút, khí thế trên người vào giờ phút này cũng đã xảy ra biến hóa mịt mờ.
Ma Xà Phủ chủ nhìn chút biến hóa rất nhỏ của hắn vào trong mắt, cảm thấy mừng rỡ tiếp tục dùng ngôn ngữ công kích:
- Nhân loại, rốt cục ngươi biết sợ rồi hả? Trêu chọc bốn Yêu Tôn, ta xem ngươi làm thế nào sinh tồn trong giới này?
- Không nghĩ tới lão đại Cực Băng Hùng Vương của Bát Yêu Đảo còn có thân thế như vậy, khó trách trong khoảnh khắc ta xuất kiếm giết chết có chút không được tự nhiên. Giờ thì hay rồi, không ngờ trêu chọc cường địch càng thêm đáng sợ... Hành trình Cửu U hải vực lần này lại rước thêm biến cố!
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi, dứt khoát ngừng lại, khí thế ngưng tụ tới cực điểm tiêu tan hoàn toàn. Phá Không Kiếm chậm rãi hạ xuống, mang theo vài tia tinh thần dao động không cam lòng.
- Sao sư tôn lại đột nhiên dừng lại?
Vân Dịch vẻ khó hiểu nhìn vào bóng dáng cao ngất của sư tôn.
Trong cảm nhận của hắn, sư tôn là không thể chiến thắng, chưa từng sợ bất luận kẻ nào.
Chỉ có Trương Hằng mới hiểu được, hắn đã bị Ma Xà Phủ chủ một lời nói trúng chỗ hiểm, tâm sinh sơ hở, đã không thể miễn cưỡng tiếp tục công kích.
Bởi vì "một kiếm mạnh nhất" ẩn chứa ý cảnh mạnh nhất mà Trương Hằng lĩnh ngộ lúc trước ở Phàm Vân Đảo: đặt mình vào chỗ chết rồi sau đó sống, dùng công kích vô kiên bất tồi hóa giải mọi trở ngại.
Muốn phát ra uy lực một kiếm này một cách hoàn mỹ, Trương Hằng phải có được một cái tâm tất thắng, không thể tồn tại một tia khúc mắc cùng do dự nào. Bằng không, có thể phát huy ra một nửa uy lực của "một kiếm mạnh nhất" hay không Trương Hằng cùng không nắm chắc.
Thiên Sát Ma Xà không hổ là lão cáo già cấp Phủ chủ, lại có thể nhìn ra vài tia huyền ảo trong một kiếm này của Trương Hằng.
"Người này duy nhất có thể tạo thành uy hiếp với ta cũng chỉ có một kiếm như thần lực công kích vô cùng lớn vừa rồi. Chỉ cần phá được tâm cảnh của hắn, xem hắn đấu với ta như thế nào?"
Nghĩ đến đây, trong lòng Ma Xà Phủ chủ mừng rỡ, tốc độ lại khôi phục đến trạng thái đỉnh.
Khi bay đến trong vòng vài ngàn dặm, hắn đột nhiên tế ra một cây trượng kim loại màu đen dài chừng một trượng.
Cây trượng kim loại kỳ quái này quấn quanh một con rắn hoa văn xanh trông rất sống động, miệng rắn ở trên đầu trượng, trong mắt lộ ra ánh mắt âm độc làm cho người ta sợ hãi.
Trương Hằng liếc mắt nhìn Pháp bảo kỳ quái trong tay Thiên Sát Ma Xà, lập tức cảm giác được sự bất phàm của vật ấy.
- Đây khẳng định là một kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm, xem ra không phải là loại cận chiến. Hẳn là loại Pháp bảo thiên hướng thần thông pháp thuật tương tự như Phong Lôi Phiến nguyên bản.
Trương Hằng vẫn mở Thần Linh Nhãn như cũ, bắt đầu phân tích chiến lực của Ma Xà Phủ chủ.
Ngoài ra hắn còn đang âm thầm cố gắng điều tiết trạng thái của mình, chữa trị một tia sơ hở rất nhỏ trong lòng.
Sau một lát. khí thế trên người hắn lại tăng lên một lần nữa. Thần Linh Nhãn tập trung Ma Xà Phủ chủ, đang chuẩn bị xuất kích một lần nữa.
- Nhân loại, cho ngươi nếm thử sự lợi hại của bản phủ!
Ma Xà Phủ chủ nắm chặt cây trượng kim loại màu đen trong tay, miệng lẩm bẩm. Một tràng tiếng chú ngữ trầm bổng trong hư không.
Ông-
Cây trượng kim loại màu đen chiếu rọi hào quang, một đạo hắc mang phóng lên cao, hướng về phía Trương Hằng như thuấn di.
Cùng lúc đó, tinh thần uy năng tràn ngập trên Bát Yêu Đảo kết hợp làm một thể với hắc mang.
Bỗng nhiên thiên địa tối sầm, một con độc xà hoa văn xanh mô phòng bồng bềnh trước mặt Trương Hằng.
Nó dài đến hơn chục thước, mềm dẻo vô cùng uốn lượn xoay chuyển trong hư không. Đột nhiên nó há miệng phun ra một đám khói độc màu đen.
Trương Hằng tự nhiên sẽ không coi hắc vụ này là độc tố bình thường.
- Phá!
Phá Không Kiếm đánh ra như tia chớp, một vùng bóng kiếm màu bạc trong nháy mắt chém đám khói độc màu đen này thành vô số mảnh.
Nhưng khói độc màu đen vừa mới tản ra liền bắt đầu ngưng tụ vây hướng Trương Hằng.
- Thứ này lại có tính bất tử bất diệt.
Trương Hằng thất kinh, trong lòng suy nghĩ cách ứng phó.
Đúng lúc này, Ma Xà Phủ chủ "kiều" quát một tiếng thuấn di đến phía sau Trương Hằng, cách không vỗ ra một chưởng.
Một đoàn hắc quang ngưng tụ thành một bàn tay ầm ầm đánh về phía sau lưng Trương Hằng, một chưởng cách không này ẩn chứa tinh thần uy năng cấp Phủ chủ, uy lực lớn vô cùng.
Trương Hằng chỉ cảm thấy một cỗ nguy cơ đánh tới.
Giờ phút này, hắn bị hai đường công kích khóa chặt, không thể thuấn di, chạy trốn cũng không hiện thật.
- Đi!
Vào thời khắc nguy cơ, trên người Trương Hằng ngân diễm bao phủ cách ly khói độc màu đen quanh thân ở bên ngoài cơ thể.
Đồng thời, hắn đột nhiên xoay người, Phá Không Kiếm quay ngược lại chém lên bàn tay do hắc quang ngưng tụ thành.
Ầm!
Một cỗ lực lượng lớn lao ập lên người Trương Hằng, hắn liên tục lui vài bước, sắc mặt trắng bệch.
- Uy lực của một kích một tay của cấp Phủ chủ lại to lớn như thế, ta dùng Phá Không Kiếm cũng chỉ miễn cưỡng ngăn cản lại.
Trong lòng Trương Hằng hoảng sợ nhưng lại không có một chút ý lui bước.
Trong khoảnh khắc thân thể cấp tốc lui về sau, hắn bỗng nhiên duỗi tay nắm hờ Phong Lôi Phiến trong tay.
- Phong Lôi Biến!
Lập tức, lôi xà cuồn cuộn và gió lốc đầy trời bao trùm phạm vi ngàn dặm vào trong, thanh thế mênh mông cuồn cuộn tột cùng.
Hô—
Một đòn của Phong Lôi Phiến xua tan hơn phân nửa khói độc cực kỳ khó đối phó ở chung quanh.
Thân thể Ma Xà Phủ chủ lùi sau mấy chục dặm mới ổn định thân hình.
Nếu đổi là yêu tu Hợp thể kỳ bình thường chịu đựng một quạt như vậy, cho dù không chết cùng bị quạt ra ngoài mấy ngàn dặm.
Roẹt roẹt!
Đùng đùng—
Lôi xà còn sót lại rung động trong hư không đánh tan khói độc còn sót lại, sau đó lan tràn hướng hư ảnh độc xà hoa văn xanh (thanh văn xà).
- Thần thông lôi hệ...
Trên mặt Ma Xà Phủ chủ hiện lên vẻ kinh ngạc.
Ngay sau đó, hắn đột nhiên vung cây trượng kim loại màu đen thui trong tay lên.
Ông!
Hư ảnh thanh văn xà biến to vài lần, há cái mồm máu thật to bay thẳng tới Trương Hằng ngoạm tới.
Trương Hằng lạnh lùng cười, Phá Không Kiếm trong tay mang theo một cỗ tử lôi kinh người oanh kích lên hư ảnh thanh văn xà kia.
Ầm! Roẹt... đùng!
Hư ảnh thanh văn xà thanh thế tăng vọt mấy lần lại bị một kiếm của Trương Hằng đánh lui.
Trương Hằng phát hiện công pháp của Ma Xà Phủ chủ dường như bị thần thông lôi hệ của mình khắc chế cho nên mới có một kích này.
- Hừ hừ... Không nghĩ tới ngươi lại còn nắm giữ thần thông lôi điện. Vậy bản phủ càng không thể buông tha ngươi.
Ma Xà Phủ chủ mơ hồ cảm nhận được thực lực của Trương Hằng không có lúc nào là không tăng trưởng.
Bắt đầu từ lúc hắn nhìn trộm Trương Hằng liền phát hiện thực lực người này tăng trưởng không chút ngừng lại.
Tuy rằng loại tốc độ tăng trưởng này cũng không nhanh, nhưng vẫn một mực tăng trưởng đủ khiến cho bất kỳ địch nhân nào sinh lòng sợ hãi.
Đôi mắt màu bạc của Trương Hằng nhìn chằm chằm vào hắn, đáy lòng đột nhiên sinh ra một cỗ tự tin trước nay chưa từng có.
Hắn nhìn thẳng Ma Xà Phủ chủ, gằn từng tiếng:
- Thiên Sát Ma Xà các hạ, ngươi sợ rồi.
Phối hợp với Thần Linh Nhãn, trong lời nói của Trương Hằng có một cỗ lực lượng nhìn thấu khó tin.
Ma Xà Phủ chủ biến sắc, vừa chuẩn bị lên tiếng thì thấy Trương Hằng lại khôi phục đến cảnh giới mạnh nhất tâm linh hoàn mỹ không thể phá.