- Rốt cục sư đệ có biện pháp nào có thể làm chúng ta tránh được lão quái Nguyên anh kỳnhìn trộm?
Trương Hằng dựa lưng vào sơn động, trên mặt có chút ngạc nhiên, trong lòng càng ngày càng bội phục Ô Lăng.
Ô Lăng khẽ thở ra một hơi. suy nghĩ giây lát Mới hỏi:
- Ngươi hiểu biết bao nhiều về Huyết Sát Thần Đế này?
- Huyết Sật Thần Đế?
Trương Hằng không nghĩ tới Ô Lăng lại hỏi tới một vấn đề dường như không liên quan gì. nhưng vẫn đáp lời:
- Hiểu biết của ta với hắn cũng không nhiều. Chi biết là hắn là một vị đại thần thông mười vạn năm trước, tu vi bễ nghễ một giới, đánh khắp thiên hạ không địch thủ cơ hồ phá hủy văn minh tu chân của cả Đông Vân đại lục. Không biết Nguyên nhân vì sao. không ngờ hắn lại để lại chín động phu ở Tam Tinh Vực này. khởi dậy lòng mơ ước của vô số tu sĩ.
Sau khi Ô Lăng nghe xong, cũng không phủ định lời nói của Trương Hằng, giọng điệu hơi trầm thấp:
- Ngươi biết đến chỉ là một bộ phận những sự tích của hắn khi còn sống...
- Lịch sử tu chân mười vạn năm. có bao nhiều chân tướng bị chôn vùi trong dòng nước lũ? Ta cũng từ trong rất nhiều sách cổ cũ nát tìm được một ít tự thuật những sự tích của Huyết Sát Thần Đế khi còn sống, cũng theo một ít đấu vết để lại này làm rất nhiều phần tích đối với tính cách của Huyết Sát Thần Đế này. Huyết Sát Thần Đế hắn không chỉ là một vị đại thần thông thực lực kinh thiên, đồng thời hắn còn là một đại trí giả nhìn xa trông rộng.
- Theo ta thấy, cuộc đời Huyết Sát Thần Đế tuyệt đối là huy hoàng, vận khí của hắn cũng là cực tốt. Lúc tuổi trẻ được truyền thừa tài nghệ ở trong một động phủ thần bí lưu lại từ thời kỳ thượng cổ. Trong mấy ngàn năm sau đó. hắn tiếu ngạo thương khung, bễ nghễ thiên hạ. quét ngang lục địa, trong nhất giới gần như khó có thể tìm được địch thủ trong giới này. Hơn nữa. hắn làm việc thường thường có thể đoán trước một bước hướng phát triển của sự tình, cũng từng hóa giải vài lần đại kiếp nạn của Tu Tiên Giới...
Trên mặt Ô Lăng còn mang theo vài tia hướng tới cùng vẻ kính phục, hận mình không được sinh ra vào cùng thời đại của Huyết Sát Thần Đế.
Trương Hằng hơi có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Huyết Sát Thần Đế huyết tẩy thiên hạ. giết người như ma trong mắt mình lại có thể được Ô Lăng đánh giá như thế.
Tuy nhiên, lịch sử mười vạn năm, "Chân tưởng" cũng vị tất là thật.
- Ngươi nói. đại thần thông nhìn xa trông rộng như Huyết Sát Thần Đế. chẳng lẽ còn vô duyên vô cớ lưu lại chín động phủ ở Tam Tinh Vực? Ta dám Khẳng định, nơi này còn ẩn chứa huyền cơ gì. hoặc là nơi này có bí mật gì đó không thể cho ai biết.
Trương Hằng yên lặng không nói gì. nhưng vẫn rất tán thành lời của Ô Lăng. Hắn cũng không tin Huyết Sát Thần Đế kia lại phát bệnh thân kinh, vô duyên vô cớ lưu lại chín động phủ ở Tam Tinh Vực.
- Nơi động phủ ở Phương Vân sơn này là Huyết Sát Thần Đế lưu lại. đây là không cần nghi ngờ. Nhưng là từ thu hoạch của Phương Vân sơn sau bốn Lần tiến vào động phủ cho thấy cũng không có được đến thứ mà Huyết Sát Thần Đế chân chính lưu lại. Bạn đang đọc truyện được copy tại
- Mỗi một lần tiến vào Huyết Sát Thần Đế đều là một ít tu sĩ Luyện khí kỳ thực lực thấp kém. Ngươi nghĩ xem. sau khi những tu sĩ bậc thấp này chiếm được bảo vật trong động phú. bọn họ sẽ có năng lực tự bảo vệ mình sao?
Trương Hằng gật đầu:
- Có đám tu sĩ bậc cao kia nhìn chằm chằm ở cửa động phủ. đám tu sĩ bậc thấp lấy được bảo vật cho dù ra động phủ cùng Chỉ có thể ngoan ngoãn giao ra.
Ô Lăng cười nhạt:
- Đúng vậy. Nếu như vậy Huyết Sát Thần Đế tiêu hao tâm Huyết thành lập một nơi động phủ còn có Ý nghĩa gì? Vì sao Chỉ có thể cho tu sĩ dưới Trúc cơ kỳ tiến vào?
- Chân chính đạt được Y bát của Huyết Sát Thần Đế chỉ là người có duyên trải qua đủ loại khảo nghiệm, hơn nữa được Huyết Sát Thần Đế tán thành. Ngươi cho rằng lúc trước Huyết Sát Thần Đế không suy nghĩ cho những tu sĩ bậc thấp lấy được bảo vật này sao?
Trương Hằng càng nghe càng cảm thấy có đạo lý. sắc mặt vui mừng nói:
- Như vậy, Huyết Sát Thần Đế có thể đoán trước được kết quả ngày hôm nay? Nhưng là hắn muốn thông qua cách nào để bảo hộ những tu sĩ bậc thấp lấy được bảo vật chứ?
Nụ cười nơi khóe miệng Ô Lăng càng sáng lạn, nói với Trương Hằng:
- Nói thêm cho ngươi một tin tức. Mỗi một lần chúng tu sĩ tiến vào động phủ đều sẽ bị tùy cơ truyền tống đến vị trí nào đó trong động phủ một tháng sau lại sẽ bị truyền tống ra.
- Truyền tống?
Ánh mắt Trương Hằng sáng lên:
- Nói như vậy, nếu chiếm được bảo vật chân chính đo Huyết Sát Thần Đế lưu lại là có thể thông qua cách nào đó truyền tống đến một địa phương an toàn?
Ô Lăng gật đầu nói:
- Nếu Huyết Sát Thần Đế nắm giữ loại năng lực có thể tùy ý truyền tống tu sĩ này. cũng rất có thể dùng phương thức này để bảo hộ người có duyên lấy được bảo vật.
Trương Hằng vui mừng, không nghĩ tới chuyện mình đang lo lắng liền được Ô Lăng giải quyết như vậy. đồng thời hắn kính nể không thôi trí tuệ cao siêu của Ô Lăng. Chính hắn là một trạch nam đến từ địa cầu, so sánh với đối phương quả thật là kém rất xa.
Hoàn hảo May là Trương Hằng cảm giác Ô Lăng này đối với mình dường như không có ác ý đối với mình, cũng không biết giữa hắn cùng với mình có quan hệ gì không muốn người biết.
Trầm tư một lát, Trương Hằng đột nhiên lại nói:
- Phỏng đoán của ngươi rất có đạo lý. nhưng phỏng đoán dù sao cũng là phỏng đoán, vị tất đã gần với chân tưởng sự thật. Chỉ vẻn vẹn mấy trăm năm. bí mật Phương Vân sơn có được động phủ liền bị tiết lộ. Mà lịch sử tu chân mười vạn năm lại sẽ phát sinh không biết bao nhiều nhân tố không thể đoán trước. Huyết Sát Thần Đế rốt cục là một người như thế nào. đây đều là phỏng đoán của ngươi mà thôi. Ngộ nhỡ. nếu là ngộ nhỡ như phỏng đoán của ngươi là sai lầm. vậy chúng ta chẳng phải là không may?
- Thế cho nên ta còn có cách thứ hai bình yên vô sự.
Trên mặt Ô Lăng tràn đầy tươi cười quỷ dị.
Lúc này Trương Hằng mới nhớ ra vừa rồi Ô Lăng đưa ra hai ngón tay.
- Ngươi còn con bài chưa lật nào sao?
Trương Hằng tò mò hỏi.
Ô Lăng cười hắc hắc:
- Bí mật này tạm thời không thể nói với ngươi. Nếu phòng phỏng đoán của ta không chính xác, con bài chưa lật này sẽ để cho ngươi biết.
Trương Hằng có chút buồn bực nhìn hắn một cái. nhưng cũng không có biện pháp gì. Người này quả thật là thần bí tới cực điểm. mà lại thủ đoạn rất nhiều, chỉ nên là bạn không thể là địch.
- Mặt khác, ta còn có một chuyện muốn cảnh báo ngươi một chút.
Ô Lăng vẻ mặt trang nghiêm nói.
Trương Hằng vội vàng thu liễm tâm thần nói:
- Chuyện gì. mời nói.
Ô Lăng nói:
- Độc Ma Tông này đích xác có vài loại độc dược cực kỳ lợi hại hoặc độc trùng gì đó, những thứ này cực kỳ khó chơi. Năm đó Đường Phương Chu chính là bị trúng chiêu này khiến cho Nguyên thần trúng độc mà suy kiệt, cuối cùng cũng Chỉ có thể nuốt hận mà chết.
- Không biết sư đệ có biện pháp nào đối phó với mấy thứ này?
Trương Hằng mặt không đổi sắc hỏi.
Khóe miệng Ô Lăng treo một tia cười, nói:
- Chỉ có hai chữ: Cận thận!
Trương Hằng hơi có chút thất vọng, vốn tưởng rằng Ô Lăng sẽ lấy ra giải được gì đó. nhưng không thể không thừa nhận lời của Ô Lăng rất có đạo Lý.
Tuy nhiên, Trương Hằng tin tưởng về mặt phòng ngự độc vật vừa hay là điểm mạnh của hắn. Hắn tu luyện Biến Thái Công vốn có thể chất siêu cường bách độc bất xâm. Lần trước trúng chiêu của Lạc Ngưng Tuyết. đó cũng là bởi vì đối phương thi triển không phải là độc dược mê hương bình thường mà là một loại thần thông thiên phú. Nhưng dù vậy cũng khó có thể tạo thành uy hiếp trí mạng đối với Trương Hằng.
- ở đây ta có một số giải dược và thuốc bột có thể khắc chế độc vật của Độc Ma Tông.
Không ngờ Ô Lăng lấy ra một cái bình sứ cùng một bao thuốc bột màu lam từ trong túi trữ vật.
Trương Hằng bĩu môi, hơi chút buồn bực nhận lấy hai thứ này, cảm giác Ô Lăng này và Âu Dương lão tổ kia giống nhau, đều thích khoe mẽ.
- Cận thận Mới là trọng yếu nhất, những giải dược này vị tất có thể chưa chắc có tác dụng.
Ô Lăng không quên nhắc nhở.
Trương Hằng hơi sửng sốt. lúc này Mới hiểu được dụng ý của Ô Lăng. Đối phương cùng là muốn nói cho mình không nên ỷ lại quá nhiều vào những vật ngoài thân này. cận thận Mới là thứ nhất.
Sau khi ném mấy thứ này vào túi trữ vật, Trương Hằng mới nói:
- Nơi này cách Đoạn Nhai Sơn hơi xa. ta vẫn nên về sớm một chút thì hơn tránh cho Âu Dương Thiên Đức hoài nghi.
Ô Lăng ha ha cười:
- Ngươi yên tâm, giờ phút này chỉ sợ Âu Dương Thiên Đức không có thời gian tới quản ngươi.
Trương Hằng quái dị hỏi:
- Vì sao?
- Điều này muốn trách cùng Chỉ có thể trách Âu Dương Thiên Đức tu luyện Tử Cực Huyễn Ma Công...
Trong nụ cười của Ô Lăng còn mang theo vài tia âm lãnh.
Nhìn đến loại biểu tình này của Ô Lăng. Trương Hằng cảm giác chỉ sợ Âu Dương Thiên Đức này thật sự gặp phải phiên toái lớn gì rồi.
Mà Phương Vân sơn này có thể tạo thành uy hiếp Đối với Âu Dương Thiên Đức còn có ai vào đây chứ?
Đáp án tự nhiên là rõ ràng...
- Rốt cục sư đệ có biện pháp nào có thể làm chúng ta tránh được lão quái Nguyên anh kỳnhìn trộm?
Trương Hằng dựa lưng vào sơn động, trên mặt có chút ngạc nhiên, trong lòng càng ngày càng bội phục Ô Lăng.
Ô Lăng khẽ thở ra một hơi. suy nghĩ giây lát Mới hỏi:
- Ngươi hiểu biết bao nhiều về Huyết Sát Thần Đế này?
- Huyết Sật Thần Đế?
Trương Hằng không nghĩ tới Ô Lăng lại hỏi tới một vấn đề dường như không liên quan gì. nhưng vẫn đáp lời:
- Hiểu biết của ta với hắn cũng không nhiều. Chi biết là hắn là một vị đại thần thông mười vạn năm trước, tu vi bễ nghễ một giới, đánh khắp thiên hạ không địch thủ cơ hồ phá hủy văn minh tu chân của cả Đông Vân đại lục. Không biết Nguyên nhân vì sao. không ngờ hắn lại để lại chín động phu ở Tam Tinh Vực này. khởi dậy lòng mơ ước của vô số tu sĩ.
Sau khi Ô Lăng nghe xong, cũng không phủ định lời nói của Trương Hằng, giọng điệu hơi trầm thấp:
- Ngươi biết đến chỉ là một bộ phận những sự tích của hắn khi còn sống...
- Lịch sử tu chân mười vạn năm. có bao nhiều chân tướng bị chôn vùi trong dòng nước lũ? Ta cũng từ trong rất nhiều sách cổ cũ nát tìm được một ít tự thuật những sự tích của Huyết Sát Thần Đế khi còn sống, cũng theo một ít đấu vết để lại này làm rất nhiều phần tích đối với tính cách của Huyết Sát Thần Đế này. Huyết Sát Thần Đế hắn không chỉ là một vị đại thần thông thực lực kinh thiên, đồng thời hắn còn là một đại trí giả nhìn xa trông rộng.
- Theo ta thấy, cuộc đời Huyết Sát Thần Đế tuyệt đối là huy hoàng, vận khí của hắn cũng là cực tốt. Lúc tuổi trẻ được truyền thừa tài nghệ ở trong một động phủ thần bí lưu lại từ thời kỳ thượng cổ. Trong mấy ngàn năm sau đó. hắn tiếu ngạo thương khung, bễ nghễ thiên hạ. quét ngang lục địa, trong nhất giới gần như khó có thể tìm được địch thủ trong giới này. Hơn nữa. hắn làm việc thường thường có thể đoán trước một bước hướng phát triển của sự tình, cũng từng hóa giải vài lần đại kiếp nạn của Tu Tiên Giới...
Trên mặt Ô Lăng còn mang theo vài tia hướng tới cùng vẻ kính phục, hận mình không được sinh ra vào cùng thời đại của Huyết Sát Thần Đế.
Trương Hằng hơi có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Huyết Sát Thần Đế huyết tẩy thiên hạ. giết người như ma trong mắt mình lại có thể được Ô Lăng đánh giá như thế.
Tuy nhiên, lịch sử mười vạn năm, "Chân tưởng" cũng vị tất là thật.
- Ngươi nói. đại thần thông nhìn xa trông rộng như Huyết Sát Thần Đế. chẳng lẽ còn vô duyên vô cớ lưu lại chín động phủ ở Tam Tinh Vực? Ta dám Khẳng định, nơi này còn ẩn chứa huyền cơ gì. hoặc là nơi này có bí mật gì đó không thể cho ai biết.
Trương Hằng yên lặng không nói gì. nhưng vẫn rất tán thành lời của Ô Lăng. Hắn cũng không tin Huyết Sát Thần Đế kia lại phát bệnh thân kinh, vô duyên vô cớ lưu lại chín động phủ ở Tam Tinh Vực.
- Nơi động phủ ở Phương Vân sơn này là Huyết Sát Thần Đế lưu lại. đây là không cần nghi ngờ. Nhưng là từ thu hoạch của Phương Vân sơn sau bốn Lần tiến vào động phủ cho thấy cũng không có được đến thứ mà Huyết Sát Thần Đế chân chính lưu lại. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Mỗi một lần tiến vào Huyết Sát Thần Đế đều là một ít tu sĩ Luyện khí kỳ thực lực thấp kém. Ngươi nghĩ xem. sau khi những tu sĩ bậc thấp này chiếm được bảo vật trong động phú. bọn họ sẽ có năng lực tự bảo vệ mình sao?
Trương Hằng gật đầu:
- Có đám tu sĩ bậc cao kia nhìn chằm chằm ở cửa động phủ. đám tu sĩ bậc thấp lấy được bảo vật cho dù ra động phủ cùng Chỉ có thể ngoan ngoãn giao ra.
Ô Lăng cười nhạt:
- Đúng vậy. Nếu như vậy Huyết Sát Thần Đế tiêu hao tâm Huyết thành lập một nơi động phủ còn có Ý nghĩa gì? Vì sao Chỉ có thể cho tu sĩ dưới Trúc cơ kỳ tiến vào?
- Chân chính đạt được Y bát của Huyết Sát Thần Đế chỉ là người có duyên trải qua đủ loại khảo nghiệm, hơn nữa được Huyết Sát Thần Đế tán thành. Ngươi cho rằng lúc trước Huyết Sát Thần Đế không suy nghĩ cho những tu sĩ bậc thấp lấy được bảo vật này sao?
Trương Hằng càng nghe càng cảm thấy có đạo lý. sắc mặt vui mừng nói:
- Như vậy, Huyết Sát Thần Đế có thể đoán trước được kết quả ngày hôm nay? Nhưng là hắn muốn thông qua cách nào để bảo hộ những tu sĩ bậc thấp lấy được bảo vật chứ?
Nụ cười nơi khóe miệng Ô Lăng càng sáng lạn, nói với Trương Hằng:
- Nói thêm cho ngươi một tin tức. Mỗi một lần chúng tu sĩ tiến vào động phủ đều sẽ bị tùy cơ truyền tống đến vị trí nào đó trong động phủ một tháng sau lại sẽ bị truyền tống ra.
- Truyền tống?
Ánh mắt Trương Hằng sáng lên:
- Nói như vậy, nếu chiếm được bảo vật chân chính đo Huyết Sát Thần Đế lưu lại là có thể thông qua cách nào đó truyền tống đến một địa phương an toàn?
Ô Lăng gật đầu nói:
- Nếu Huyết Sát Thần Đế nắm giữ loại năng lực có thể tùy ý truyền tống tu sĩ này. cũng rất có thể dùng phương thức này để bảo hộ người có duyên lấy được bảo vật.
Trương Hằng vui mừng, không nghĩ tới chuyện mình đang lo lắng liền được Ô Lăng giải quyết như vậy. đồng thời hắn kính nể không thôi trí tuệ cao siêu của Ô Lăng. Chính hắn là một trạch nam đến từ địa cầu, so sánh với đối phương quả thật là kém rất xa.
Hoàn hảo May là Trương Hằng cảm giác Ô Lăng này đối với mình dường như không có ác ý đối với mình, cũng không biết giữa hắn cùng với mình có quan hệ gì không muốn người biết.
Trầm tư một lát, Trương Hằng đột nhiên lại nói:
- Phỏng đoán của ngươi rất có đạo lý. nhưng phỏng đoán dù sao cũng là phỏng đoán, vị tất đã gần với chân tưởng sự thật. Chỉ vẻn vẹn mấy trăm năm. bí mật Phương Vân sơn có được động phủ liền bị tiết lộ. Mà lịch sử tu chân mười vạn năm lại sẽ phát sinh không biết bao nhiều nhân tố không thể đoán trước. Huyết Sát Thần Đế rốt cục là một người như thế nào. đây đều là phỏng đoán của ngươi mà thôi. Ngộ nhỡ. nếu là ngộ nhỡ như phỏng đoán của ngươi là sai lầm. vậy chúng ta chẳng phải là không may?
- Thế cho nên ta còn có cách thứ hai bình yên vô sự.
Trên mặt Ô Lăng tràn đầy tươi cười quỷ dị.
Lúc này Trương Hằng mới nhớ ra vừa rồi Ô Lăng đưa ra hai ngón tay.
- Ngươi còn con bài chưa lật nào sao?
Trương Hằng tò mò hỏi.
Ô Lăng cười hắc hắc:
- Bí mật này tạm thời không thể nói với ngươi. Nếu phòng phỏng đoán của ta không chính xác, con bài chưa lật này sẽ để cho ngươi biết.
Trương Hằng có chút buồn bực nhìn hắn một cái. nhưng cũng không có biện pháp gì. Người này quả thật là thần bí tới cực điểm. mà lại thủ đoạn rất nhiều, chỉ nên là bạn không thể là địch.
- Mặt khác, ta còn có một chuyện muốn cảnh báo ngươi một chút.
Ô Lăng vẻ mặt trang nghiêm nói.
Trương Hằng vội vàng thu liễm tâm thần nói:
- Chuyện gì. mời nói.
Ô Lăng nói:
- Độc Ma Tông này đích xác có vài loại độc dược cực kỳ lợi hại hoặc độc trùng gì đó, những thứ này cực kỳ khó chơi. Năm đó Đường Phương Chu chính là bị trúng chiêu này khiến cho Nguyên thần trúng độc mà suy kiệt, cuối cùng cũng Chỉ có thể nuốt hận mà chết.
- Không biết sư đệ có biện pháp nào đối phó với mấy thứ này?
Trương Hằng mặt không đổi sắc hỏi.
Khóe miệng Ô Lăng treo một tia cười, nói:
- Chỉ có hai chữ: Cận thận!
Trương Hằng hơi có chút thất vọng, vốn tưởng rằng Ô Lăng sẽ lấy ra giải được gì đó. nhưng không thể không thừa nhận lời của Ô Lăng rất có đạo Lý.
Tuy nhiên, Trương Hằng tin tưởng về mặt phòng ngự độc vật vừa hay là điểm mạnh của hắn. Hắn tu luyện Biến Thái Công vốn có thể chất siêu cường bách độc bất xâm. Lần trước trúng chiêu của Lạc Ngưng Tuyết. đó cũng là bởi vì đối phương thi triển không phải là độc dược mê hương bình thường mà là một loại thần thông thiên phú. Nhưng dù vậy cũng khó có thể tạo thành uy hiếp trí mạng đối với Trương Hằng.
- ở đây ta có một số giải dược và thuốc bột có thể khắc chế độc vật của Độc Ma Tông.
Không ngờ Ô Lăng lấy ra một cái bình sứ cùng một bao thuốc bột màu lam từ trong túi trữ vật.
Trương Hằng bĩu môi, hơi chút buồn bực nhận lấy hai thứ này, cảm giác Ô Lăng này và Âu Dương lão tổ kia giống nhau, đều thích khoe mẽ.
- Cận thận Mới là trọng yếu nhất, những giải dược này vị tất có thể chưa chắc có tác dụng.
Ô Lăng không quên nhắc nhở.
Trương Hằng hơi sửng sốt. lúc này Mới hiểu được dụng ý của Ô Lăng. Đối phương cùng là muốn nói cho mình không nên ỷ lại quá nhiều vào những vật ngoài thân này. cận thận Mới là thứ nhất.
Sau khi ném mấy thứ này vào túi trữ vật, Trương Hằng mới nói:
- Nơi này cách Đoạn Nhai Sơn hơi xa. ta vẫn nên về sớm một chút thì hơn tránh cho Âu Dương Thiên Đức hoài nghi.
Ô Lăng ha ha cười:
- Ngươi yên tâm, giờ phút này chỉ sợ Âu Dương Thiên Đức không có thời gian tới quản ngươi.
Trương Hằng quái dị hỏi:
- Vì sao?
- Điều này muốn trách cùng Chỉ có thể trách Âu Dương Thiên Đức tu luyện Tử Cực Huyễn Ma Công...
Trong nụ cười của Ô Lăng còn mang theo vài tia âm lãnh.
Nhìn đến loại biểu tình này của Ô Lăng. Trương Hằng cảm giác chỉ sợ Âu Dương Thiên Đức này thật sự gặp phải phiên toái lớn gì rồi.
Mà Phương Vân sơn này có thể tạo thành uy hiếp Đối với Âu Dương Thiên Đức còn có ai vào đây chứ?
Đáp án tự nhiên là rõ ràng...