- Không hổ là Thần thú thượng giới. Bước đầu cắn nuốt tinh túy lực lượng của Băng Hỏa Kỳ Lân này, cảnh giới công pháp tầng bốn sơ thành của ta lại nhảy vọt một bước, đạt tới cảnh giới Tiểu thành.
Trương Hằng khoanh chán ngồi trên mặt đất, thì thào lẩm bẩm, chậm rãi thu liềm lực lượng băng viêm tràn ngập bốn phía.
Giờ phút này Trương Hằng vẫn là Trương Hằng, bề ngoài không có nhiều biến hóa nhưng khí tức bên trong lại đã xảy ra biến hóa mịt mờ.
- Tu sĩ hạ giới... Chúc mừng thực lực của ngươi lại tăng tiến một tầng.
Đột nhiên một thanh âm khàn khàn từ lối vào đại điện sơn động truyền đến.
Ổng-
Quang lưu màu đen nhoáng lên, hiện ra một bóng người khô gầy đầu đội nón tre.
- Là ngươi?
Thần sắc Trương Hằng biến đổi, không ngờ không phát hiện ra sự tồn tại của người này.
Lối vào đại điện sơn động cách nơi của Trương Hằng cùng chỉ khoảng mấy chục trượng.
Khoảng cách gần như thế lại không có gì quấy nhiễu, trong giới này hẳn là không ai có thể tránh thoát khỏi cảm quan của Trương Hằng.
- Ngươi tới nơi này làm gì? Chăng lẽ muốn một đấu một với Trương mỗ
Trương Hằng đứng lên, hoạt động tứ chỉ một chút, xương cốt toàn thân phát ra một tràng tiếng giòn vang, trong đại điện sơn động lập tức tràn ngập một cỗ cảm giác áp lực sắp bùng nổ.
Giờ phút này thực lực Trương Hằng lại tăng lên, tự tin ở tầng ngoài động phủ này nếu một đấu một không ai có thể chính diện chiến thắng hắn.
- Trương Hằng... Tiềm lực của ngươi quả nhiên đáng sợ, khó trách tinh thần ý chí của Vũ Vô Cực lại buông xuống trên người của ngươi...
Bóng người khô gầy dưới nón tre thản nhiên dưới áp bách cường đại của Trương Hằng, không bị ảnh hưởng chút nào.
Thậm chí, hắn chậm rãi bước đi hướng Trương Hằng.
Mơ hồ có một cỗ cảm giác uy hiếp ép đến trong lòng Trương Hằng.
Trương Hằng đứng yên tại chỗ, tâm thần chợt rúng động: "Chẳng lẽ uy hiếp của hắn còn lớn hơn Huyền Long Đại Vương..
- Trương Hằng, ngươi không cần kinh hoảng. Bản đế chỉ muốn làm một lần giao dịch với ngươi...
Bóng người khô gầy đột nhiên gờ nón ưe xuống, lộ ra một khuôn mặt khiến Trương Hằng cảm thấy quen thuộc.
- Ngươi... Cổ Lão yêu!
Trương Hằng hơi kinh hãi, lập tức hiểu ra đối phương hẳn là chiếm cứ thân thể của Cổ Lão yêu.
Lúc trước ở La Sát Mật Ngục Tử Hoàng Điện, cổ Lão yêu chỉ là một nhân vật tu vi không tới Độ Kiếp Kỳ, cùng không bị Trương Hằng chân chính để vào trong mắt.
- Ngươi hẳn là biết thân phận của ta...
Cổ Lão yêu thản nhiên nói.
- Bất Tử Tà Đế, đương nhiên biết, nói thử xem giao dịch của ngươi.
Trong lòng Trương Hằng kiêng kị vô cùng.
Cổ Lão yêu trước mắt lững thững bước đi trước mặt minh, cảm giác nguy cơ vô hình lại không thể xua tan.
Mặc dù trên người cổ Lão yêu chỉ là một tia hồn phách lực lượng của Bất Tử Tà Đế nhưng rốt cục ẩn chứa uy lực như thế nào, ai cùng không thể do lường.
- Sau khi Vũ Vô Cực rời khỏi ba mươi sáu giới, ngoài đem một tia tinh thần ý chí giao cho ngươi khẳng định còn đem một thứ trọng yếu cùng giao cho ngươi.
Trong con mắt tối đen sâu thẳm của cổ Lão yêu lóe lên hào quang không hiểu, nhìn chằm chằm vào thanh niên thực lực tăng mạnh ở trước mắt.
Trương Hằng bị hắn nhìn như vậy lập tức có một loại cảm giác cả người không được tự nhiên.
- Cái gì vậy?
Trương Hằng nao nao. Ngoài tinh thần ý chí, Vũ Vô Cực còn có thể lưu lại cho hắn cái gì?
Hắn nhớ rõ, trong đoàn quang điểm thuần phác tột cùng kia còn có một tinh thần ấn ký kỳ lạ, cho dù hắn tan thành mây khói khi độ Dị Loại Thiên Kiếp, tinh thần ấn ký này cùng ngọc giản thần bí cùng không biến mất.
- Hừ, ngươi không cần mưu toan giả ngu trước mặt bản đế. Thứ trọng yếu như vậy khẳng định Vũ Vô Cực giao cho ngươi. Hiện tại, bản đế muốn cùng ngươi làm một giao dịch: Chỉ cần ngươi chịu giao vật ấy ra, ta nguyện ý ượ giúp ngươi đạt được trọng bảo cuối cùng trong Huyết Sát chủ động phủ!
Cổ Lão yêu đạm mạc nói, trong con ngươi sâu thẳm lại ẩn giấu vài tia tham lam và hưng phấn.
- Ha ha. Nếu ta đoán không sai, ngươi hẳn là đạt thành hiệp nghị với Huyền Long Đại Vương, chung tay đối phó Trương mỗ.
Trương Hằng cười lạnh không thôi.
- Ngươi rất thông minh, Huyền Long Đại Vương cùng không ngốc... Nhưng mà, các ngươi đều thiếu một ít thường thức.
Trên mặt cổ Lão yêu lộ ra một tia cười quỷ dị.
Trương Hằng nao nao, không biết rõ ý tứ của đối phương.
- Ngươi có bằng lòng giao dịch cùng ta hay không? Có ta tương ượ, trọng bảo cuối cùng của Huyết Sát chủ động phủ nhất định trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của ngươi.
Cổ Lão yêu tiếp tục mê hoặc.
- Không được.
Trương Hằng nghĩ cùng không từng, trực tiếp cự tuyệt.
- Ha ha... Xem ra dã tâm của ngươi không nhỏ. Không bằng như vậy, chỉ cần hoàn thành giao dịch, sau khi bản đế đắp nặn lại thân thể, khôi phục nguyên khí còn có thể trợ giúp ngươi tăng tu vi lên tới cấp bậc Ma quân, ban thêm cho hai kiện Tiên bảo lục phẩm.
Cổ Lão yêu tiếp tục bắt đầu tăng thêm lợi thế.
- Không bàn nữa.
Trương Hằng lãnh đạm nói:
- Lại nói, ta cùng không biết vật ngươi muốn giao dịch là thứ gì.
- Ha ha. Bản đế lại cho ngươi thêm quyền khống chế lãnh địa của ba ngàn tinh cầu tài nguyên của tinh vực thứ bảy Ma giới. Đương nhiên, cần phải chờ sau khi ta khôi phục nguyên khí.
Lợi thế của Cổ Lão yêu lại tăng lên.
Ba ngàn tinh cầu!
Trương Hằng nhướng mày, sinh ra một ít tò mò đối với bố cục của không gian thượng giới.
Ba ngàn tinh cầu a! Nếu mỗi một tinh cầu đều tương đương với địa cầu, vậy chẳng phải minh sẽ...
Trương Hằng đột nhiên có chút tâm động.
- Thế nào? Cuộc giao dịch này ngươi có nguyện ý hay không?
Trên mặt cổ Lão yêu lộ ra vài tia tươi cười.
- Ai có thể cam đoan lời hứa suông hiện tại của ngươi ngày sau có thể thực hiện chứ?
Trương Hằng cười nhạo nói.
- Bản đế nguyện ý lập linh hồn huyết thệ với ngươi.
Trên mặt cổ Lão yêu hiện ra vài tia thành ý.
- Lợi thế của ngươi đã tương đương khả quan, trong lòng Trương mỗ thậm chí có chút tâm động. Nhưng là ta vẫn không thể đáp ứng cho dù lợi thế của ngươi có tăng thêm gấp mười!
Trên người Trương Hằng đột nhiên dâng lên một cỗ tinh thần ý chí bễ nghễ hết thảy, khí thế cường đại ngưng tụ vào một điểm ép lên người cổ Lão yêu.
- Vì sao?
Cổ Lão yêu trấn định tự nhiên, hơi khó hiểu hôi.
Trương Hằng hít sâu một hơi, ánh mắt xa xăm ngóng nhìn phương xa nói:
- Đây chỉ vì một ước định, nếu làm như vậy... Ngày sau ta có tư cách gì đánh một trận với Vũ Vô Cực?
Cổ Lão yêu nao nao, ngay sau đó ngửa đầu cười to:
- Ha ha ha... Con kiến đáng cười. Cho ngươi thêm một ức năm cùng không đạt tới cảnh giới của bản đế, càng nói gì đến khiêu chiến Vũ Vô Cực?
- Từ bỏ mục tiêu vô tri của ngươi đi. Bắt đầu từ khoảnh khắc ngươi có được ý chí của Vũ Vô Cực, liền ý nghĩa ngươi vĩnh viễn không thể vượt qua hắn.
Cổ Lão yêu cười điên cuồng, suýt nữa chỉ chảy cả nước mắt.
- Có ý tứ gì?
Trương Hằng biến sắc.
- Ngươi có biết tinh thần ý chí đại biểu cho cái gì? Đó là tinh túy của một cường giả tu luyện tới tận cùng, lĩnh ngộ đối với thiên đạo, đại biểu cho thành tựu của hắn. Ngươi cảm thụ ý chí của người khác, bản thân liền rơi vào tiểu thừa, cả đời cùng không có khả năng vượt qua chủ nhân của tinh thần ý chí kia.
Cổ Lão yêu nói với giọng điệu lạnh băng.
- Điều này... Điều này sao có thể?
Thân thể Trương Hằng cứng đờ.
Chăng lẽ Vũ Vô Cực lừa gạt mình?
Trong lòng Trương Hằng dáng lên sóng lớn ngập trời.
- Không cần hoài nghi. Điểm này, ngươi đi hỏi bất kỳ một Tiên Đế hoặc Ma Đế nào của thượng giới đều sẽ có đáp án đồng dạng.
Cổ Lão yêu trào phúng nói.
Thần sắc Trương Hằng liên tục biến hóa mấy lần, nhớ lại từng chút từng chút quá trình quen biết Vũ Vô Cực.
Dáng người cao ngạo cô đơn kia ở sâu trong tâm linh hắn đại biểu cho tịch mịch vô tận...
Sau một lát, Trương Hằng triển khai Thần Linh Nhãn, trong hai mắt xuất hiện một lốc xoáy màu vàng thâm thúy vô ngần, dường như có thể thông tới một thời không khác.
Giờ khác này, hắn dường như không gì không làm được, thăm dò thời không cùng vận mệnh.
Nhưng sau vài hô hấp, Trương Hằng rời khỏi trạng thái Thần Linh Nhãn.
- Cường giả nghịch thiên tham dự vào trong cục, tất cả thần thông bói toán đều là chê cười!
Cổ Lão yêu cười khẩy nói.
Hô!
Trương Hằng khẽ thở ra một hơi, cười nới:
- Bất kể chân tướng sự thật như thế nào, ta cùng sẽ không đáp ứng giao dịch của ngươi.
- Đây là ngươi tự tim đường chết...
sắc mặt Cổ Lão yêu tức thì âm lãnh.
- Tự tìm đường chết chính là ngươi!
Trương Hằng giận dữ, song chưởng đột nhiên lần lượt thay đổi, trong lòng hai bàn tay đồng thời hiện ra một ấn ký Kỳ Lân.
Trong lòng bàn tay trái là Băng Kỳ Lân, bàn tay phải là Hỏa Kỳ Lân.
Giờ khác này.
Chí hàn cùng chí viêm giao dung.
Một cỗ khí lưu khủng bố đỏ trắng đan xen chấn động mà ra, vách tường bốn phía đại điện động phủ ở cách rất xa bóc ra từng tầng, mặt đất xuất hiện từng vết rách sâu thẳm.
Thình thịch!
Cổ Lão yêu lập tức bị thần thông hoàn toàn mới này đánh cho tan thành mây khói.
Thật lâu sau, ở lối vào đại điện sơn động, vô số hào quang màu đen quấn quanh từng điểm cốt tiết, hợp thành bóng dáng cổ Lão yêu.
Bất Tử Tà Đế không hổ là có tên Bất tử.
- Ngươi chờ đó cho ta...
Cổ Lão yêu mặt tái xanh, trong mắt lộ ra vài tia âm lãnh, hóa thành một cơn lốc đen rời đi.
- Chạy đi đâu!
Thán hình Trương Hằng cấp tốc lóe lên, dáng người như Ma thần mang theo một cỗ lực áp bách đuổi theo.
Vút vút!
Một trước một sau, hai ngươi xuyên qua trong thông đạo.
Đuổi một lát, tốc độ Trương Hằng nhỉnh hơn một chút, đang chậm rãi tới gần Cổ Lão yêu.
- Trương Hằng này điên rồi... Còn chưa tiến vào tầng trong động phủ đã bắt đầu liều mạng!
Cổ Lão yêu hoảng sợ, một tia hồn phách lực lượng ở sâu trong cơ thể chợt lóe lên khiến tốc độ hắn chợt tăng, kéo giãn khoảng cách với Trương Hằng.
Khi Trương Hằng đuổi ra khỏi sơn động thần bí thì đã mất tung tích cổ Lão yêu.
- Thân thể bất diệt của người này cao hơn cổ Thương không chỉ một cấp bậc... Ta phải nghĩ một biện pháp thật tốt.
Trương Hằng đứng ở cửa động phủ, thì thào lẩm bẩm.
- Ồ?
Đột nhiên, ánh mắt hắn nhìn về phía một hướng, cười lạnh nói:
- Huyền Long Đại Vương này chưa từ bỏ ý định, lại muốn có mưu đồ phân thân của ta.
Vút!
Ngay sau đó, hắn hóa thành một đạo kiếm sắc màu vàng bay về một nơi ở tầng ngoài động phủ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
- Ha ha. Huyền Long Đại Vương, thật khéo a. Chúng ta lại gặp mặt.
Lạc Hà bề ngoài rất ung dung nhưng trong lòng lại cười khổ nhìn ba người từ trên trời hạ xuống.
Huyền Long Đại Vương ở giữa, tay nâng Phục Yêu Tháp, yêu khí cuồng bạo thổi quét tới, trong lúc nhất thời trời đất tối tăm, dường như tận thế.
Bốn người phân thân Trương Hằng lập tức ở vào thế yếu.
Xoát xoát!
Trong Phục Yêu Tháp bắn ra hai cột sáng màu đõ, triệu tập ra hai yêu tu loại hình tốc độ, đều là cấp bậc Chân Tiên.
Uy áp cường đại khiến thân hình của đám người phân thân Trương Hằng liên tục lui ra sau.
- Trước hết giết chết phân thân Trương Hằng.
Huyền Long Đại Vương quát lạnh một tiếng, Kim Bằng Yêu Thánh Vương cùng Uyên Hồng đồng thời ra tay.
Bốn phía vây công, Huyền Long Đại Vương đứng trên bầu trời.
Nguy cơ từng chút ép tới.
Phân thân Trương Hằng sắc mặt binh tình, tế ra Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp, phun ra vài từ:
- Âm Dương Quyết - Nghịch Chuyển Càn Khôn!
- Không hổ là Thần thú thượng giới. Bước đầu cắn nuốt tinh túy lực lượng của Băng Hỏa Kỳ Lân này, cảnh giới công pháp tầng bốn sơ thành của ta lại nhảy vọt một bước, đạt tới cảnh giới Tiểu thành.
Trương Hằng khoanh chán ngồi trên mặt đất, thì thào lẩm bẩm, chậm rãi thu liềm lực lượng băng viêm tràn ngập bốn phía.
Giờ phút này Trương Hằng vẫn là Trương Hằng, bề ngoài không có nhiều biến hóa nhưng khí tức bên trong lại đã xảy ra biến hóa mịt mờ.
- Tu sĩ hạ giới... Chúc mừng thực lực của ngươi lại tăng tiến một tầng.
Đột nhiên một thanh âm khàn khàn từ lối vào đại điện sơn động truyền đến.
Ổng-
Quang lưu màu đen nhoáng lên, hiện ra một bóng người khô gầy đầu đội nón tre.
- Là ngươi?
Thần sắc Trương Hằng biến đổi, không ngờ không phát hiện ra sự tồn tại của người này.
Lối vào đại điện sơn động cách nơi của Trương Hằng cùng chỉ khoảng mấy chục trượng.
Khoảng cách gần như thế lại không có gì quấy nhiễu, trong giới này hẳn là không ai có thể tránh thoát khỏi cảm quan của Trương Hằng.
- Ngươi tới nơi này làm gì? Chăng lẽ muốn một đấu một với Trương mỗ
Trương Hằng đứng lên, hoạt động tứ chỉ một chút, xương cốt toàn thân phát ra một tràng tiếng giòn vang, trong đại điện sơn động lập tức tràn ngập một cỗ cảm giác áp lực sắp bùng nổ.
Giờ phút này thực lực Trương Hằng lại tăng lên, tự tin ở tầng ngoài động phủ này nếu một đấu một không ai có thể chính diện chiến thắng hắn.
- Trương Hằng... Tiềm lực của ngươi quả nhiên đáng sợ, khó trách tinh thần ý chí của Vũ Vô Cực lại buông xuống trên người của ngươi...
Bóng người khô gầy dưới nón tre thản nhiên dưới áp bách cường đại của Trương Hằng, không bị ảnh hưởng chút nào.
Thậm chí, hắn chậm rãi bước đi hướng Trương Hằng.
Mơ hồ có một cỗ cảm giác uy hiếp ép đến trong lòng Trương Hằng.
Trương Hằng đứng yên tại chỗ, tâm thần chợt rúng động: "Chẳng lẽ uy hiếp của hắn còn lớn hơn Huyền Long Đại Vương..
- Trương Hằng, ngươi không cần kinh hoảng. Bản đế chỉ muốn làm một lần giao dịch với ngươi...
Bóng người khô gầy đột nhiên gờ nón ưe xuống, lộ ra một khuôn mặt khiến Trương Hằng cảm thấy quen thuộc.
- Ngươi... Cổ Lão yêu!
Trương Hằng hơi kinh hãi, lập tức hiểu ra đối phương hẳn là chiếm cứ thân thể của Cổ Lão yêu.
Lúc trước ở La Sát Mật Ngục Tử Hoàng Điện, cổ Lão yêu chỉ là một nhân vật tu vi không tới Độ Kiếp Kỳ, cùng không bị Trương Hằng chân chính để vào trong mắt.
- Ngươi hẳn là biết thân phận của ta...
Cổ Lão yêu thản nhiên nói.
- Bất Tử Tà Đế, đương nhiên biết, nói thử xem giao dịch của ngươi.
Trong lòng Trương Hằng kiêng kị vô cùng.
Cổ Lão yêu trước mắt lững thững bước đi trước mặt minh, cảm giác nguy cơ vô hình lại không thể xua tan.
Mặc dù trên người cổ Lão yêu chỉ là một tia hồn phách lực lượng của Bất Tử Tà Đế nhưng rốt cục ẩn chứa uy lực như thế nào, ai cùng không thể do lường.
- Sau khi Vũ Vô Cực rời khỏi ba mươi sáu giới, ngoài đem một tia tinh thần ý chí giao cho ngươi khẳng định còn đem một thứ trọng yếu cùng giao cho ngươi.
Trong con mắt tối đen sâu thẳm của cổ Lão yêu lóe lên hào quang không hiểu, nhìn chằm chằm vào thanh niên thực lực tăng mạnh ở trước mắt.
Trương Hằng bị hắn nhìn như vậy lập tức có một loại cảm giác cả người không được tự nhiên.
- Cái gì vậy?
Trương Hằng nao nao. Ngoài tinh thần ý chí, Vũ Vô Cực còn có thể lưu lại cho hắn cái gì?
Hắn nhớ rõ, trong đoàn quang điểm thuần phác tột cùng kia còn có một tinh thần ấn ký kỳ lạ, cho dù hắn tan thành mây khói khi độ Dị Loại Thiên Kiếp, tinh thần ấn ký này cùng ngọc giản thần bí cùng không biến mất.
- Hừ, ngươi không cần mưu toan giả ngu trước mặt bản đế. Thứ trọng yếu như vậy khẳng định Vũ Vô Cực giao cho ngươi. Hiện tại, bản đế muốn cùng ngươi làm một giao dịch: Chỉ cần ngươi chịu giao vật ấy ra, ta nguyện ý ượ giúp ngươi đạt được trọng bảo cuối cùng trong Huyết Sát chủ động phủ!
Cổ Lão yêu đạm mạc nói, trong con ngươi sâu thẳm lại ẩn giấu vài tia tham lam và hưng phấn.
- Ha ha. Nếu ta đoán không sai, ngươi hẳn là đạt thành hiệp nghị với Huyền Long Đại Vương, chung tay đối phó Trương mỗ.
Trương Hằng cười lạnh không thôi.
- Ngươi rất thông minh, Huyền Long Đại Vương cùng không ngốc... Nhưng mà, các ngươi đều thiếu một ít thường thức.
Trên mặt cổ Lão yêu lộ ra một tia cười quỷ dị.
Trương Hằng nao nao, không biết rõ ý tứ của đối phương.
- Ngươi có bằng lòng giao dịch cùng ta hay không? Có ta tương ượ, trọng bảo cuối cùng của Huyết Sát chủ động phủ nhất định trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của ngươi.
Cổ Lão yêu tiếp tục mê hoặc.
- Không được.
Trương Hằng nghĩ cùng không từng, trực tiếp cự tuyệt.
- Ha ha... Xem ra dã tâm của ngươi không nhỏ. Không bằng như vậy, chỉ cần hoàn thành giao dịch, sau khi bản đế đắp nặn lại thân thể, khôi phục nguyên khí còn có thể trợ giúp ngươi tăng tu vi lên tới cấp bậc Ma quân, ban thêm cho hai kiện Tiên bảo lục phẩm.
Cổ Lão yêu tiếp tục bắt đầu tăng thêm lợi thế.
- Không bàn nữa.
Trương Hằng lãnh đạm nói:
- Lại nói, ta cùng không biết vật ngươi muốn giao dịch là thứ gì.
- Ha ha. Bản đế lại cho ngươi thêm quyền khống chế lãnh địa của ba ngàn tinh cầu tài nguyên của tinh vực thứ bảy Ma giới. Đương nhiên, cần phải chờ sau khi ta khôi phục nguyên khí.
Lợi thế của Cổ Lão yêu lại tăng lên.
Ba ngàn tinh cầu!
Trương Hằng nhướng mày, sinh ra một ít tò mò đối với bố cục của không gian thượng giới.
Ba ngàn tinh cầu a! Nếu mỗi một tinh cầu đều tương đương với địa cầu, vậy chẳng phải minh sẽ...
Trương Hằng đột nhiên có chút tâm động.
- Thế nào? Cuộc giao dịch này ngươi có nguyện ý hay không?
Trên mặt cổ Lão yêu lộ ra vài tia tươi cười.
- Ai có thể cam đoan lời hứa suông hiện tại của ngươi ngày sau có thể thực hiện chứ?
Trương Hằng cười nhạo nói.
- Bản đế nguyện ý lập linh hồn huyết thệ với ngươi.
Trên mặt cổ Lão yêu hiện ra vài tia thành ý.
- Lợi thế của ngươi đã tương đương khả quan, trong lòng Trương mỗ thậm chí có chút tâm động. Nhưng là ta vẫn không thể đáp ứng cho dù lợi thế của ngươi có tăng thêm gấp mười!
Trên người Trương Hằng đột nhiên dâng lên một cỗ tinh thần ý chí bễ nghễ hết thảy, khí thế cường đại ngưng tụ vào một điểm ép lên người cổ Lão yêu.
- Vì sao?
Cổ Lão yêu trấn định tự nhiên, hơi khó hiểu hôi.
Trương Hằng hít sâu một hơi, ánh mắt xa xăm ngóng nhìn phương xa nói:
- Đây chỉ vì một ước định, nếu làm như vậy... Ngày sau ta có tư cách gì đánh một trận với Vũ Vô Cực?
Cổ Lão yêu nao nao, ngay sau đó ngửa đầu cười to:
- Ha ha ha... Con kiến đáng cười. Cho ngươi thêm một ức năm cùng không đạt tới cảnh giới của bản đế, càng nói gì đến khiêu chiến Vũ Vô Cực?
- Từ bỏ mục tiêu vô tri của ngươi đi. Bắt đầu từ khoảnh khắc ngươi có được ý chí của Vũ Vô Cực, liền ý nghĩa ngươi vĩnh viễn không thể vượt qua hắn.
Cổ Lão yêu cười điên cuồng, suýt nữa chỉ chảy cả nước mắt.
- Có ý tứ gì?
Trương Hằng biến sắc.
- Ngươi có biết tinh thần ý chí đại biểu cho cái gì? Đó là tinh túy của một cường giả tu luyện tới tận cùng, lĩnh ngộ đối với thiên đạo, đại biểu cho thành tựu của hắn. Ngươi cảm thụ ý chí của người khác, bản thân liền rơi vào tiểu thừa, cả đời cùng không có khả năng vượt qua chủ nhân của tinh thần ý chí kia.
Cổ Lão yêu nói với giọng điệu lạnh băng.
- Điều này... Điều này sao có thể?
Thân thể Trương Hằng cứng đờ.
Chăng lẽ Vũ Vô Cực lừa gạt mình?
Trong lòng Trương Hằng dáng lên sóng lớn ngập trời.
- Không cần hoài nghi. Điểm này, ngươi đi hỏi bất kỳ một Tiên Đế hoặc Ma Đế nào của thượng giới đều sẽ có đáp án đồng dạng.
Cổ Lão yêu trào phúng nói.
Thần sắc Trương Hằng liên tục biến hóa mấy lần, nhớ lại từng chút từng chút quá trình quen biết Vũ Vô Cực.
Dáng người cao ngạo cô đơn kia ở sâu trong tâm linh hắn đại biểu cho tịch mịch vô tận...
Sau một lát, Trương Hằng triển khai Thần Linh Nhãn, trong hai mắt xuất hiện một lốc xoáy màu vàng thâm thúy vô ngần, dường như có thể thông tới một thời không khác.
Giờ khác này, hắn dường như không gì không làm được, thăm dò thời không cùng vận mệnh.
Nhưng sau vài hô hấp, Trương Hằng rời khỏi trạng thái Thần Linh Nhãn.
- Cường giả nghịch thiên tham dự vào trong cục, tất cả thần thông bói toán đều là chê cười!
Cổ Lão yêu cười khẩy nói.
Hô!
Trương Hằng khẽ thở ra một hơi, cười nới:
- Bất kể chân tướng sự thật như thế nào, ta cùng sẽ không đáp ứng giao dịch của ngươi.
- Đây là ngươi tự tim đường chết...
sắc mặt Cổ Lão yêu tức thì âm lãnh.
- Tự tìm đường chết chính là ngươi!
Trương Hằng giận dữ, song chưởng đột nhiên lần lượt thay đổi, trong lòng hai bàn tay đồng thời hiện ra một ấn ký Kỳ Lân.
Trong lòng bàn tay trái là Băng Kỳ Lân, bàn tay phải là Hỏa Kỳ Lân.
Giờ khác này.
Chí hàn cùng chí viêm giao dung.
Một cỗ khí lưu khủng bố đỏ trắng đan xen chấn động mà ra, vách tường bốn phía đại điện động phủ ở cách rất xa bóc ra từng tầng, mặt đất xuất hiện từng vết rách sâu thẳm.
Thình thịch!
Cổ Lão yêu lập tức bị thần thông hoàn toàn mới này đánh cho tan thành mây khói.
Thật lâu sau, ở lối vào đại điện sơn động, vô số hào quang màu đen quấn quanh từng điểm cốt tiết, hợp thành bóng dáng cổ Lão yêu.
Bất Tử Tà Đế không hổ là có tên Bất tử.
- Ngươi chờ đó cho ta...
Cổ Lão yêu mặt tái xanh, trong mắt lộ ra vài tia âm lãnh, hóa thành một cơn lốc đen rời đi.
- Chạy đi đâu!
Thán hình Trương Hằng cấp tốc lóe lên, dáng người như Ma thần mang theo một cỗ lực áp bách đuổi theo.
Vút vút!
Một trước một sau, hai ngươi xuyên qua trong thông đạo.
Đuổi một lát, tốc độ Trương Hằng nhỉnh hơn một chút, đang chậm rãi tới gần Cổ Lão yêu.
- Trương Hằng này điên rồi... Còn chưa tiến vào tầng trong động phủ đã bắt đầu liều mạng!
Cổ Lão yêu hoảng sợ, một tia hồn phách lực lượng ở sâu trong cơ thể chợt lóe lên khiến tốc độ hắn chợt tăng, kéo giãn khoảng cách với Trương Hằng.
Khi Trương Hằng đuổi ra khỏi sơn động thần bí thì đã mất tung tích cổ Lão yêu.
- Thân thể bất diệt của người này cao hơn cổ Thương không chỉ một cấp bậc... Ta phải nghĩ một biện pháp thật tốt.
Trương Hằng đứng ở cửa động phủ, thì thào lẩm bẩm.
- Ồ?
Đột nhiên, ánh mắt hắn nhìn về phía một hướng, cười lạnh nói:
- Huyền Long Đại Vương này chưa từ bỏ ý định, lại muốn có mưu đồ phân thân của ta.
Vút!
Ngay sau đó, hắn hóa thành một đạo kiếm sắc màu vàng bay về một nơi ở tầng ngoài động phủ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
- Ha ha. Huyền Long Đại Vương, thật khéo a. Chúng ta lại gặp mặt.
Lạc Hà bề ngoài rất ung dung nhưng trong lòng lại cười khổ nhìn ba người từ trên trời hạ xuống.
Huyền Long Đại Vương ở giữa, tay nâng Phục Yêu Tháp, yêu khí cuồng bạo thổi quét tới, trong lúc nhất thời trời đất tối tăm, dường như tận thế.
Bốn người phân thân Trương Hằng lập tức ở vào thế yếu.
Xoát xoát!
Trong Phục Yêu Tháp bắn ra hai cột sáng màu đõ, triệu tập ra hai yêu tu loại hình tốc độ, đều là cấp bậc Chân Tiên.
Uy áp cường đại khiến thân hình của đám người phân thân Trương Hằng liên tục lui ra sau.
- Trước hết giết chết phân thân Trương Hằng.
Huyền Long Đại Vương quát lạnh một tiếng, Kim Bằng Yêu Thánh Vương cùng Uyên Hồng đồng thời ra tay.
Bốn phía vây công, Huyền Long Đại Vương đứng trên bầu trời.
Nguy cơ từng chút ép tới.
Phân thân Trương Hằng sắc mặt binh tình, tế ra Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp, phun ra vài từ:
- Âm Dương Quyết - Nghịch Chuyển Càn Khôn!