Đối mặt với Tu Tiên Giới hàng ức năm lịch sử, thời gian một năm quả thật nhỏ bé không dáng kể. Giống như một hạt cát trong dòng sông thời gian dài dòng. Đối với tu sĩ bậc cao mà nói, có lẽ là một lần bế quan bình thường đã trải qua trăm năm.
Nhưng thời gian một năm đối với một số người mà nói cũng là một thay đổi về chất, là cơ hội thành công trên hành trình dài đẳng đẵng.
Ba phái Phương Vân sơn dưới áp lực và yên lặng vượt qua một năm bình thản này. Trong thời gian một năm này, toàn thể ba phái Phương Vân sơn đều bị hạ lệnh cấm túc, bất kỳ người nào cũng không được dễ dàng tùy tiện ra vào.
Tuy nhiên điều này đối với đệ tử tầng dưới mà nói cũng không có ảnh hướng lớn. Bọn họ vẫn như trước bế quan tu luyện theo đuổi con đường trường sinh của mình.
Mang theo vài phần thong dong cùng bình tĩnh, Ô Lăng từ trong phòng mình đi ra. Cặp mắt vinh nhục không sợ hãi của hắn khiến người ta tin tưởng trên thế gian này không còn bất kỳ chuyện gì có thể khiến hắn biến sắc.
Khoảnh khắc đẩy cửa phòng ra ngoài, trong mắt Ô Lăng hiện lên một tia sáng kỳ dị lộ vẻ hưng phấn. Nhưng đây chẳng qua là khoảnh khắc gợn sóng của một hồ nước bình lặng.
Đi lại trong nơi ớ của đệ tử nội môn. Ô Lăng dường như là một người không liên quan gì đến nơi này. lập tức đi thăng về phía mục đích của mình.
Trên đường đi, trong mắt của một số đệ tử nội môn nhìn về phía Ô Lăng mang theo vài tia khiếp sợ.
Đúng vậy, trong thời gian một năm ngắn ngủi này, tu vi của Ô Lăng đạt tới Luyện Khí hậu kỳ.
Khóe miệng Ô Lăng xẹt qua ý cười thản nhiên, cũng không chút che giấu thực lực của mình. Mục đích chuyến đi này của hắn là đi tìm vị sư huynh có quan hệ phức tạp với hắn.
"Thời gian một năm. không biết hẳn có chút tiến bộ nào hay không?" Ô Lăng thầm nghĩ.
Trong lòng hắn hiểu được, trong một đoạn thời gian của năm trước Trương Hằng khẳng định cùng có kỳ ngộ. chẳng qua hắn sẽ không đi hỏi bí mật của đối phương... Bạn đang đọc truyện được copy tại
Rất nhanh hắn đi tới nơi ở của Trương Hằng.
Lúc cửa viện mở ra, Ô Lăng chần chừ một lát. cuối cùng vẫn đi vào.
Sau khi vào viện, Ô Lăng còn có thể phát hiện ở một đoạn vách tường còn có một vết lõm hình chữ "Đại" - hình người dang tay đang chân. Trên mặt hắn không khỏi lộ ra vài tia cười khổ. Hắn đương nhiên sẽ không quên tình cảnh lần trước bị một quyền của Trương Hằng đánh bay.
Thân thể biến thái có thể so với yêu thú của Trương Hằng khiến hắn trọn đời khó quên. Nghĩ đến đây, Ô Lăng càng ngày càng chờ mong đối với Trương Hằng trong phòng.
Hắn hiểu được, thực lực của Trương Hằng tuyệt đối không thể đánh giá bằng tu vi.
Trên cửa phòng có treo một cái biển bế quan làm cho Ô Lăng có chút kinh ngạc.
Cách động phủ mở ra chỉ còn lại vài ngày. không ngờ Trương Hằng này còn đang bế quan!
Ngay khi Ô Lăng suy tư có muốn kinh động Trương Hằng trong phòng hay không, một thanh âm thản nhiên truyền ra:
- Mời sư đệ vào.
Trong lòng Ô Lăng không khỏi rùng mình. Người lên tiếng khẳng định là Trương Hằng, nhưng trong giọng nói lại mang theo một loại ma lực không thể chống lại. khiến cho hắn vô tình làm theo ý nguyện của đối phương.
Cửa phòng không gió tự mỡ. Ô Lăng không chậm trễ, rất nhanh bước vào gian phòng luyện công của Trương Hằng.
Đây là một gian phòng luyện công bố trí cực kỳ đơn giản, ở chính giữa phòng. Trương Hằng ngồi yên trên bồ đoàn, đôi mắt nhắm chặt.
Thấy Ô Lăng tiến vào, Trương Hằng cũng không lên tiếng mời đối phương ngồi, tĩẩm mặc giây lát rốt cục hắn mở hai mắt.
Trong phóng xẹt lên một tia chớp vô hình, một cỗ uy áp thản nhiên trong nháy mắt biến mất. Hai mắt Trương Hằng lại khôi phục bình tĩnh ngày thưởng, nhìn Ô Lăng đi vào phòng, cười nhạt:
- Sư đệ chớ trách, Lần này ta cùng vừa chấm dứt bế quan.
Ô Lăng không lên tiếng, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Trương Hằng. dường như đang đánh giá một con quái vật, thật lâu sau mới thở dài nói:
- Thực lực của sư huynh đã vượt qua dự đoán trước của ta. chỉ vẻn vẹn một năm cũng đã đạt tới Luyện Khí hậu kỳ, Thật là kỳ tích.
Trương Hằng ha ha cười:
- Sư đệ đang châm chọc tư chất quá kém của ta sao? Chăng phải ngươi cũng tiến vào Luyện Khí hậu kỳ?
Lấy thân phận một người linh căn bình thường như Trương Hằng, có thể trong thời gian ngắn ngủi không đến một năm liên tục đột phá hai cảnh giới nhỏ. thật sự ra ngoài dự đoán của Ô Lăng.
- Nhưng là ta tin tưởng, sư huynh tuyệt đối không đơn giản là một Luyện Khí hậu kỳ.
Trong mắt Ô Lăng mang theo vài tia thâm ý.
- Ha ha, giống nhau. Sư đệ ngươi cũng không đơn giản mà.
Đôi mắt hai người trong hư không nhìn nhau một hồi. cũng không tự chủ cười ha ha.
- Nếu đã như vậy, hai người chúng ta liên thủ trong động phủ. tỷ lệ thành công sẽ gia tăng vài lần. Ta thật sự rất chờ mong bộ dạng phí công mà về của đám lão quái Nguyên Anh kia...
Lúc nói ra lời này, trong mắt Ô Lăng mang theo vẻ tự tin.
Trương Hằng hơi sửng sốt cũng liền khôi phục bình thường. Hắn không nghĩ đến Ô Lăng này không ngờ cùng tự tin giống mình.
Thời gian một năm ngắn ngùi, không một ai biết được Trương Hằng có tiến bộ như thế nào. Ngay cả Trương Hằng cũng không rõ hiện tại mình mạnh như thế nào.
Nhưng là hiện tại hắn đã có tự tin chém giết tu sĩ Trúc cơ kỳ!
Trong thời gian một năm này. Trương Hằng không ngừng luyện hóa mảnh vỡ thần bí kia. Tuy rằng tốc độ luyện hóa cùng không như ý. nhưng là gần như có thể khiến Biến Thái Công của Trương Hằng tăng lên tới cảnh Giới tầng một Đại thành.
Quá đúng như lời mảnh vỡ thần bí kia. Mặc dù Trương Hằng dùng ngọn lửa màu bạc thiêu đốt một năm cũng không thấy thể tích của nó sinh ra biến hóa gì.
Có thể xác định mảnh vỡ thần bí này quá thật là một thế giới tàn phá, Trương Hằng đã tin chắc không nghi ngờ gì về điều này.
Ngoài ra, đại lượng Bổ Linh Đan mà Âu Dương lão tổ ban cho hắn cũng bị luyện hóa toàn bộ. Thiên địa Tinh túy ẩn chứa trong số Bổ linh Đan này cũng không ít. thậm chí vượt qua dự đoán của Trương Hằng.
Dưới hai trợ giúp này, Trương Hằng tiến vào cảnh Giới tầng một Đại thành một cách thông suốt!
Tiến vào tầng một Đại thành của Biến Thái Công thuận lợi như thế, Trương Hằng cũng cảm thấy bất ngờ.
Cùng lúc tu luyện Biến Thái Công, Trượng Hằng cũng tu luyện kèm bộ công pháp Phong Hành kia một chút. Cũng may bộ pháp quyết này cũng không khó, làm cho Trương Hằng lại có thêm một át chủ bài giữ mạng.
Tu luyện pháp quyết Phong Hành này có thể thu liễm khí tức trên người, có thể ẩn thân tiềm hành hơn nữa hiệu quả cũng rất tốt. Không hổ là tuyệt kỹ áp đáy hòm của Phong Hành Môn.
Đương nhiên tu luyện bộ công pháp Phong Hành này cùng không phải trọng điểm của Trương Hằng.
Trọng điểm của hắn là làm như thế nào vận dụng ưu thế của Biến Thái Công của mình. Như thế nào phát huy ra uy lực của Luyện Hư Linh Khí cùng Hư Không Hỏa Diễm.
Thông qua các loại thủ đoạn để tăng cường thực lực bản thân, đây là những gì Trương Hằng phải làm.
Hoàn hảo về mặt này Trương Hằng cũng lấy được không ít thành quả, chỉ chờ đại triển thần uy trong Huyết Sát động phủ.
về phần trận bàn lấy được ở Độc Thiên Bảo. Trương Hằng cũng từng nghiên cứu qua. Sự thật chứng minh uy lực của trận bàn này đích xác làm người ta hài lòng.
- Không biết sư đệ tới đây có chuyện gì muốn thương nghị?
Trương Hằng không khỏi hỏi.
Ô Lăng trầm ngâm một chút Mới nói:
- Tuy rằng còn không tiến vào động phú. nhưng là trong lòng ta đã có một dự đoán. Huyết Sát động phủ này có lẽ có một chút hạn chế đối với một số Pháp khí đạo cụ.
- Hạn chế? Không phải đã hạn chế tu vi của các tu sĩ sao? Chẳng lẽ ý ngươi là phù triện hay gì khác?
Đầu tiên Trương Hằng lộ ra vẻ nghi hoặc sau đó giật mình nói.
- ừm. Huynh nghĩ xem. nếu một tu sĩ Luyện khí kỳ cầm đại lượng thật nhiều phù triện cấp ba thậm chí là cấp bốn, sau khi vào động phủ chẳng phải là vô địch? Như vậy, hà tất cần gì phải hạ chế tu vi của tu sĩ tiến vào động phủ chứ?
Ô Lăng tươi cười nói.
Trương Hằng gật đầu:
- Đích xác Quả thật như thế. Đám lão quái Nguyên anh kỳkia hẳn là có thể lấy ra không ít phù triện cấp ba cấp bốn. cách này Khẳng định không thể thực hiện. Có lẽ vê những phương diện khác cũng làm ra một ít hạn chế.
- Bởi vì Lần trước ta cho huynh, một ít phù triện cấp ba, cho nên ở đây nhắc nhớ huynh một chút, tránh vào thời khắc mấu chốt lại lỡ mất chuyện lớn.
Vẻ mặt Ô Lăng khẩn thiết nói.
- Đa tạ sư đệ nhắc nhớ. Tuy nhiên, cho dù Lần này không có phù triện cũng không có bất lợi gì đối với kế hoạch của chúng ta.
Trong giọng nói của Trương Hằng lộ ra một vẻ tự tin.
Ô Lăng cũng rất vừa lòng đối với sự tự tin của Trương Hằng, lại nhắc nhớ:
- Nhưng là cận thận tại bất kỳ thời điểm nào đều không thiếu. Có lẽ một chút sơ ý sẽ mất tính mạng.
Trương Hằng cùng hiểu được Ô Lăng nói đúng, liền vội vàng đáp ứng.
- Ngoài ra. Lần này sau khi chúng ta tiến vào động phủ. sẽ có khả năng phải đối mặt với tu sĩ Trúc cơ kỳ.
vẻ sắc mặt Ô Lăng hơi có chút ngưng trọng.
Tu sĩ Trúc cơ kỳ? Trương Hằng hơi sửng sốt. Tuy rằng hiện tại hắn căn bản không sợ hãi tu sĩ Trúc cơ kỳ. nhưng dù sao cũng là nhân vật cao hơn mình một bậc. trong lòng cùng có chút kiêng kị.
Đối mặt với Tu Tiên Giới hàng ức năm lịch sử, thời gian một năm quả thật nhỏ bé không dáng kể. Giống như một hạt cát trong dòng sông thời gian dài dòng. Đối với tu sĩ bậc cao mà nói, có lẽ là một lần bế quan bình thường đã trải qua trăm năm.
Nhưng thời gian một năm đối với một số người mà nói cũng là một thay đổi về chất, là cơ hội thành công trên hành trình dài đẳng đẵng.
Ba phái Phương Vân sơn dưới áp lực và yên lặng vượt qua một năm bình thản này. Trong thời gian một năm này, toàn thể ba phái Phương Vân sơn đều bị hạ lệnh cấm túc, bất kỳ người nào cũng không được dễ dàng tùy tiện ra vào.
Tuy nhiên điều này đối với đệ tử tầng dưới mà nói cũng không có ảnh hướng lớn. Bọn họ vẫn như trước bế quan tu luyện theo đuổi con đường trường sinh của mình.
Mang theo vài phần thong dong cùng bình tĩnh, Ô Lăng từ trong phòng mình đi ra. Cặp mắt vinh nhục không sợ hãi của hắn khiến người ta tin tưởng trên thế gian này không còn bất kỳ chuyện gì có thể khiến hắn biến sắc.
Khoảnh khắc đẩy cửa phòng ra ngoài, trong mắt Ô Lăng hiện lên một tia sáng kỳ dị lộ vẻ hưng phấn. Nhưng đây chẳng qua là khoảnh khắc gợn sóng của một hồ nước bình lặng.
Đi lại trong nơi ớ của đệ tử nội môn. Ô Lăng dường như là một người không liên quan gì đến nơi này. lập tức đi thăng về phía mục đích của mình.
Trên đường đi, trong mắt của một số đệ tử nội môn nhìn về phía Ô Lăng mang theo vài tia khiếp sợ.
Đúng vậy, trong thời gian một năm ngắn ngủi này, tu vi của Ô Lăng đạt tới Luyện Khí hậu kỳ.
Khóe miệng Ô Lăng xẹt qua ý cười thản nhiên, cũng không chút che giấu thực lực của mình. Mục đích chuyến đi này của hắn là đi tìm vị sư huynh có quan hệ phức tạp với hắn.
"Thời gian một năm. không biết hẳn có chút tiến bộ nào hay không?" Ô Lăng thầm nghĩ.
Trong lòng hắn hiểu được, trong một đoạn thời gian của năm trước Trương Hằng khẳng định cùng có kỳ ngộ. chẳng qua hắn sẽ không đi hỏi bí mật của đối phương... Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Rất nhanh hắn đi tới nơi ở của Trương Hằng.
Lúc cửa viện mở ra, Ô Lăng chần chừ một lát. cuối cùng vẫn đi vào.
Sau khi vào viện, Ô Lăng còn có thể phát hiện ở một đoạn vách tường còn có một vết lõm hình chữ "Đại" - hình người dang tay đang chân. Trên mặt hắn không khỏi lộ ra vài tia cười khổ. Hắn đương nhiên sẽ không quên tình cảnh lần trước bị một quyền của Trương Hằng đánh bay.
Thân thể biến thái có thể so với yêu thú của Trương Hằng khiến hắn trọn đời khó quên. Nghĩ đến đây, Ô Lăng càng ngày càng chờ mong đối với Trương Hằng trong phòng.
Hắn hiểu được, thực lực của Trương Hằng tuyệt đối không thể đánh giá bằng tu vi.
Trên cửa phòng có treo một cái biển bế quan làm cho Ô Lăng có chút kinh ngạc.
Cách động phủ mở ra chỉ còn lại vài ngày. không ngờ Trương Hằng này còn đang bế quan!Ngay khi Ô Lăng suy tư có muốn kinh động Trương Hằng trong phòng hay không, một thanh âm thản nhiên truyền ra:
- Mời sư đệ vào.
Trong lòng Ô Lăng không khỏi rùng mình. Người lên tiếng khẳng định là Trương Hằng, nhưng trong giọng nói lại mang theo một loại ma lực không thể chống lại. khiến cho hắn vô tình làm theo ý nguyện của đối phương.
Cửa phòng không gió tự mỡ. Ô Lăng không chậm trễ, rất nhanh bước vào gian phòng luyện công của Trương Hằng.
Đây là một gian phòng luyện công bố trí cực kỳ đơn giản, ở chính giữa phòng. Trương Hằng ngồi yên trên bồ đoàn, đôi mắt nhắm chặt.
Thấy Ô Lăng tiến vào, Trương Hằng cũng không lên tiếng mời đối phương ngồi, tĩẩm mặc giây lát rốt cục hắn mở hai mắt.
Trong phóng xẹt lên một tia chớp vô hình, một cỗ uy áp thản nhiên trong nháy mắt biến mất. Hai mắt Trương Hằng lại khôi phục bình tĩnh ngày thưởng, nhìn Ô Lăng đi vào phòng, cười nhạt:
- Sư đệ chớ trách, Lần này ta cùng vừa chấm dứt bế quan.
Ô Lăng không lên tiếng, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Trương Hằng. dường như đang đánh giá một con quái vật, thật lâu sau mới thở dài nói:
- Thực lực của sư huynh đã vượt qua dự đoán trước của ta. chỉ vẻn vẹn một năm cũng đã đạt tới Luyện Khí hậu kỳ, Thật là kỳ tích.
Trương Hằng ha ha cười:
- Sư đệ đang châm chọc tư chất quá kém của ta sao? Chăng phải ngươi cũng tiến vào Luyện Khí hậu kỳ?
Lấy thân phận một người linh căn bình thường như Trương Hằng, có thể trong thời gian ngắn ngủi không đến một năm liên tục đột phá hai cảnh giới nhỏ. thật sự ra ngoài dự đoán của Ô Lăng.
- Nhưng là ta tin tưởng, sư huynh tuyệt đối không đơn giản là một Luyện Khí hậu kỳ.
Trong mắt Ô Lăng mang theo vài tia thâm ý.
- Ha ha, giống nhau. Sư đệ ngươi cũng không đơn giản mà.
Đôi mắt hai người trong hư không nhìn nhau một hồi. cũng không tự chủ cười ha ha.
- Nếu đã như vậy, hai người chúng ta liên thủ trong động phủ. tỷ lệ thành công sẽ gia tăng vài lần. Ta thật sự rất chờ mong bộ dạng phí công mà về của đám lão quái Nguyên Anh kia...
Lúc nói ra lời này, trong mắt Ô Lăng mang theo vẻ tự tin.
Trương Hằng hơi sửng sốt cũng liền khôi phục bình thường. Hắn không nghĩ đến Ô Lăng này không ngờ cùng tự tin giống mình.
Thời gian một năm ngắn ngùi, không một ai biết được Trương Hằng có tiến bộ như thế nào. Ngay cả Trương Hằng cũng không rõ hiện tại mình mạnh như thế nào.
Nhưng là hiện tại hắn đã có tự tin chém giết tu sĩ Trúc cơ kỳ!
Trong thời gian một năm này. Trương Hằng không ngừng luyện hóa mảnh vỡ thần bí kia. Tuy rằng tốc độ luyện hóa cùng không như ý. nhưng là gần như có thể khiến Biến Thái Công của Trương Hằng tăng lên tới cảnh Giới tầng một Đại thành.
Quá đúng như lời mảnh vỡ thần bí kia. Mặc dù Trương Hằng dùng ngọn lửa màu bạc thiêu đốt một năm cũng không thấy thể tích của nó sinh ra biến hóa gì.
Có thể xác định mảnh vỡ thần bí này quá thật là một thế giới tàn phá, Trương Hằng đã tin chắc không nghi ngờ gì về điều này.
Ngoài ra, đại lượng Bổ Linh Đan mà Âu Dương lão tổ ban cho hắn cũng bị luyện hóa toàn bộ. Thiên địa Tinh túy ẩn chứa trong số Bổ linh Đan này cũng không ít. thậm chí vượt qua dự đoán của Trương Hằng.
Dưới hai trợ giúp này, Trương Hằng tiến vào cảnh Giới tầng một Đại thành một cách thông suốt!
Tiến vào tầng một Đại thành của Biến Thái Công thuận lợi như thế, Trương Hằng cũng cảm thấy bất ngờ.
Cùng lúc tu luyện Biến Thái Công, Trượng Hằng cũng tu luyện kèm bộ công pháp Phong Hành kia một chút. Cũng may bộ pháp quyết này cũng không khó, làm cho Trương Hằng lại có thêm một át chủ bài giữ mạng.
Tu luyện pháp quyết Phong Hành này có thể thu liễm khí tức trên người, có thể ẩn thân tiềm hành hơn nữa hiệu quả cũng rất tốt. Không hổ là tuyệt kỹ áp đáy hòm của Phong Hành Môn.
Đương nhiên tu luyện bộ công pháp Phong Hành này cùng không phải trọng điểm của Trương Hằng.
Trọng điểm của hắn là làm như thế nào vận dụng ưu thế của Biến Thái Công của mình. Như thế nào phát huy ra uy lực của Luyện Hư Linh Khí cùng Hư Không Hỏa Diễm.
Thông qua các loại thủ đoạn để tăng cường thực lực bản thân, đây là những gì Trương Hằng phải làm.
Hoàn hảo về mặt này Trương Hằng cũng lấy được không ít thành quả, chỉ chờ đại triển thần uy trong Huyết Sát động phủ.
về phần trận bàn lấy được ở Độc Thiên Bảo. Trương Hằng cũng từng nghiên cứu qua. Sự thật chứng minh uy lực của trận bàn này đích xác làm người ta hài lòng.
- Không biết sư đệ tới đây có chuyện gì muốn thương nghị?
Trương Hằng không khỏi hỏi.
Ô Lăng trầm ngâm một chút Mới nói:
- Tuy rằng còn không tiến vào động phú. nhưng là trong lòng ta đã có một dự đoán. Huyết Sát động phủ này có lẽ có một chút hạn chế đối với một số Pháp khí đạo cụ.
- Hạn chế? Không phải đã hạn chế tu vi của các tu sĩ sao? Chẳng lẽ ý ngươi là phù triện hay gì khác?
Đầu tiên Trương Hằng lộ ra vẻ nghi hoặc sau đó giật mình nói.
- ừm. Huynh nghĩ xem. nếu một tu sĩ Luyện khí kỳ cầm đại lượng thật nhiều phù triện cấp ba thậm chí là cấp bốn, sau khi vào động phủ chẳng phải là vô địch? Như vậy, hà tất cần gì phải hạ chế tu vi của tu sĩ tiến vào động phủ chứ?
Ô Lăng tươi cười nói.
Trương Hằng gật đầu:
- Đích xác Quả thật như thế. Đám lão quái Nguyên anh kỳkia hẳn là có thể lấy ra không ít phù triện cấp ba cấp bốn. cách này Khẳng định không thể thực hiện. Có lẽ vê những phương diện khác cũng làm ra một ít hạn chế.
- Bởi vì Lần trước ta cho huynh, một ít phù triện cấp ba, cho nên ở đây nhắc nhớ huynh một chút, tránh vào thời khắc mấu chốt lại lỡ mất chuyện lớn.
Vẻ mặt Ô Lăng khẩn thiết nói.
- Đa tạ sư đệ nhắc nhớ. Tuy nhiên, cho dù Lần này không có phù triện cũng không có bất lợi gì đối với kế hoạch của chúng ta.
Trong giọng nói của Trương Hằng lộ ra một vẻ tự tin.
Ô Lăng cũng rất vừa lòng đối với sự tự tin của Trương Hằng, lại nhắc nhớ:
- Nhưng là cận thận tại bất kỳ thời điểm nào đều không thiếu. Có lẽ một chút sơ ý sẽ mất tính mạng.
Trương Hằng cùng hiểu được Ô Lăng nói đúng, liền vội vàng đáp ứng.
- Ngoài ra. Lần này sau khi chúng ta tiến vào động phủ. sẽ có khả năng phải đối mặt với tu sĩ Trúc cơ kỳ.
vẻ sắc mặt Ô Lăng hơi có chút ngưng trọng.
Tu sĩ Trúc cơ kỳ? Trương Hằng hơi sửng sốt. Tuy rằng hiện tại hắn căn bản không sợ hãi tu sĩ Trúc cơ kỳ. nhưng dù sao cũng là nhân vật cao hơn mình một bậc. trong lòng cùng có chút kiêng kị.